Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[LongFic]Thiếu Gia và nàng mọt sách , SooSica [Chap 3]

Chap 3

.

.

.

.

.

.

.

Tại phòng học riêng của F4 :

_A ! Đau ! - TaeYeon nhăn nhó , lấy tay che chỗ bầm ngay mắt của mình .

_Ngồi yên coi tên lùn này . - Yuri quát và kéo tay TaeYeon ra .

_Nhưng tớ đau ... - TaeYeon nói

_Bây giờ sao ? Có chịu bỏ tay ra để tớ bôi thuốc vô không ? Hay muốn cái mặt mình bị bầm tím như vậy ? - Yuri đứng khoanh tay trước ngực .

_Nhưng nhẹ thôi nha ... 

_Mệt quá lẹ lên coi ! - Nói rồi Yuri kéo tay TaeYeon ra và lấy tay còn lại giữ chặc khuôn mặt của TaeYeon rồi xoa thuốc vào chỗ sưng ngay mắt của cô ấy .

_Ư...á... - Mặt mài nhăn làm cô muốn khóc .

_Xong rồi đó ! Có cái gì đâu mà la với ó ! - Yuri cất chai thuốc vào trong ngăn bàn của cô ấy .

_Cậu thử bị con nhỏ đó cho một cú trời giáng đi rồi biết . - TaeYeon nói .

_Người gì đâu mà mới bị bầm có một chút mà đã than thở là sao ? Thiệt là mất hình tượng quá đi . - Yoona ngồi trên chiếc nghế xoay một tay chống càm , một tay cầm một quyển sách .

_Tớ than thở hồi nào ! - TaeYeon nhìn chầm chầm Yoona nói .

_Thôi nhận đại đi giấu làm gì . Trong đây chỉ có 3 đứa mình thôi mà lo gì . - Yuri cười nói .

_Đã bảo là không có rồi mà . - Máu như dồn tới não vì những câu nói đó của họ TaeYeon quát to .

_Nhưng mà cậu định làm gì với 3 con nhỏ đó ? - Yoona đặt quyển sách xuống và nhìn TaeYeon .

_Sao lại là 3 ? Hồi nãy tớ thấy chỉ có 1 con nhỏ bay lại đá Tae thôi mà ? - Yuri ngồi lên bàn .

_Thì ngoài con nhỏ đó ra thì còn có 1 con nhỏ tóc vàng với 1 con bé cao cao đứng kế bên nữa đó . - Yoona ngồi chéo chân , khoanh tay trước ngực và xoay ghế về phía con người đang ngồi trên bàn .

_Tớ sẽ giữ chúng lại trong trường này . - TaeYeon đi tớ chỗ cửa sổ .

_Ơ ! Chứ không phải cậu sẽ đuổi chúng nó ra khỏi trường giống như mấy cái đứa lúc trước sao ? - Yuri nghiên đầu sang một bên nhìn con người đang đứng kia .

_Tớ giữ chúng lại vì có lí do của mình . 

_Có phải cậu định hành hạ bọn họ tới khi họ không chịu được nữa và tự rời trường phải không ? - Yoona nói .

_Thiệt vậy à ? Wow coi bộ sẽ có chuyện vui để xem đây . - Yuri cười lớn .

_Các cậu cứ chờ đi rồi biết . - TaeYeon nói nhưng mắt lại đang nhìn xuống dưới góc cây bên dưới nơi mà có 3 cô gái đang nằm dưới đất .

_Mấy người hãy chờ xem ta sẽ làm gì với cuộc sống của mấy người . - TaeYeon nghĩ thầm .

_Nhưng cậu không sợ SooYoung biết sao ? Dù gì cậu ấy cũng là chủ của trường này liệu cậu ấy có đồng ý để cho cậu làm chuyện đó không ? - Yuri thắc mắc hỏi .

_Cậu đừng lo . Mấy chuyện này cậu ấy không quan tâm đâu . Dù gì tụi mình cũng là bạn của cậu ấy lâu vậy mà . - Yoona xoay cái ghế của mình trong khi nói .

_À , mà nhắc tới mới nhớ sao giờ này chưa thấy mặc mũi cậu ấy đâu thế nhỉ ? - TaeYeon xoay người nhìn 2 con người kia .

_Hồi nãy tớ có gọi điện thì cậu ấy bảo là tới rồi ! - Yuri nhảy xuống khỏi cái bàn .

_Thử gọi lại hỏi cậu ấy coi cậu ấy đang ở đâu ? - TaeYeon nói .

Yuri móc từ trong túi quần ra chiếc điện thoại iPhone 5 . Bấm vào nút gọi .

''Bíp bíp ... Thuê bao này hiện ngoài vùng phủ sóng xin quý khách vui lòng gọi lại sau ...''

_Ơ ! Ngoài vùng phủ sóng là sao ? Yoona cậu gọi thử xem sao ? - Yuri nhìn Yoona nói .

Lấy từ trong túi mình ra chiếc điện thoại iPhone 5s chuẩn bị gọi thì một tin nhắn được gửi từ SooYoung .

'' Các cậu đừng có gọi hay nhắn tin cho tớ nữa . Tớ đang ở trường ! ''

 

Thấy vậy Yoona liền nhắn tin trả lời lại .

'' Nhưng cậu đang ở đâu trong trường mới được ? ''

'' À , mình đang ở gần các cậu thôi ''

''Biết là gần rồi nhưng mình hỏi cái địa điểm cụ thể chỗ của cậu kìa ! ''

'' Thôi được rồi đừng tìm tớ . Tớ muốn nghỉ ngơi một chút ! ''

'' Ừ ! Nếu như cậu nói vậy thì bọn tớ không tìm cậu . Nhưng nhớ chiều tụi mình còn có tiết học đó ! ''

''Tớ biết rồi ^^~ .''

Cất chiếc điện thoại vào lại trong túi . Thì một ông thầy với mấy tóc trắng bước vào . Và buổi học chính trị bắt đầu .

.

.

.

.

.

.

.

.

Ở phía dưới sân trường nơi mà 3 cô gái đang cười đùa với nhau .

_Thôi tụi mình vô lớp đi . Trễ rồi kẻo lại bị la . - Tiffany kéo tôi đứng dậy 

_Tớ chưa muốn vào . Nếu muốn thì 2 người vào trước đi . - Tôi nói 

_Sao cậu không vào ? 

_Tại tớ chưa thích vào . - Tôi lè lưỡi ra và cười với họ

_Ừ , nếu vậy cậu ở đây chơi rồi lát vào nha . 

Nói rồi Tiffany nắm tay SeoHyun chạy một mạch . Và giờ chỉ còn tôi ở đây . Lý do mà tôi không muốn vào lớp là vì tôi sợ bọn họ lại chọc phá tôi nữa . Và vì tôi muốn ở đây tận hưởng mùi thơm trong lành ở quanh đây và tôi chợt nhớ về những lời mà Tiffany đã nói với tôi lúc nãy . Thở dài , tôi nhìn lên bầu trời xanh lấy bàn tay che đi cái ánh nắng ấm áp đang rội vào khuôn mặt tôi .

Bước đi chậm rãi để có thể cảm nhận những cảnh vật xung quanh mình . Mặc cho những dòng suy nghĩ của mình cứ lớn lên trong đầu tôi . Dừng lại và thoát khỏi dòng suy nghĩ . Tôi chợt nhận ra mình đang đứng trước thư viện của trường lúc nào không hay . Vì không còn chỗ nào để đi và vì nơi này ít có người lui tới nên tôi quyết định vào bên trong để nghĩ ngơi .

Vừa mở cánh cửa ra , tôi ngửi thấy một mùi hương dịu êm . Đúng như tôi nghĩ không một bóng người . Trong đây chỉ toàn có sách với sách và những chiếc bàn được đặt ở cuối góc khuất ở phía dưới . Nơi khó ai mà nhìn thấy , tôi đi lại chỗ kệ sách và tìm được cho mình một cuốn tiểu thuyết . Đi lại chiếc bàn xinh đẹp ở góc khuất kia . Chiếc bàn này đẹp bởi vì xung quanh nó ta có thể nhìn thấy phong cảnh tuyệt đẹp bên ngoài . 

Ngồi xuống , mở quyển tiểu thuyết ra đọc được vài dòng thì tôi chợt nhận ra cũng tại cái bàn tôi đang ngồi này . Nhưng bên cạnh tôi lại là một cô gái với mái tóc dài xỏa đang nằm ngủ gục mặt trên bàn . Khá bất ngờ vì tôi nghĩ ở đây rất ít người lui tới . Vã lại giờ học cũng bắt đầu rất lâu rồi mà sao người này lại ở đây ? Hay là cô ấy cũng giống mình , không thích học nên chốn tới đây ? .

Vì tò mó nên tôi lấy tay mình chạm nhẹ nên mái tóc cô ấy . Bỗng nhiên tôi cảm thấy có một dòng điện đang chạy khắp cơ thể mình khi vừa chạm vào cô gái ấy . Muốn biết chắc cái cảm giác ấy là gì tôi liền sờ nhẹ lên vai cô ấy . Chắc vì biết có ai đó chạm vào cơ thể mình nên cô ấy ngồi dậy . Lấy tay xoa đôi mắt mình để nhìn rõ người vừa chạm mình là ai .

Sợ bị cô ấy phát hiện nên tôi liền cầm quyển sách đứng dậy và chạy đi . Nhưng chưa kịp thì một bàn tay ai đó dịnh lấy áo tôi , kéo tôi ngồi xuống . 

_Sao lại đi thế ? - Cô gái ấy nhìn tôi chầm chầm .

_Ơ ! Mình xin lỗi bạn . Mình không cố ý phá giấc ngủ của bạn đâu . - Tôi lậc đật cuối người xuống xin lỗi .

_Sao bạn phải xin lỗi mình ? 

_Vì ... vì mình lỡ làm bạn thức . - Tôi cuối đầu xuống không muốn cô ấy thấy ngương mặt đang ửng hồng của mình .

_Chứ không phải bạn vừa mới sờ vào vai mình à ? - Cô ấy cười và nói .

_Mình xin lỗi . - Tôi lại xin lỗi 1 lần nữa .

_Không sao đâu ! Mình có làm gì bạn đâu mà bạn phải xin lỗi mình . 

_Nếu vậy thì mình đi trước đây bạn ở đây cứ ngủ đi . 

Chưa kịp đi thì tôi lại bị ai đó kéo lại 1 lần nữa .

_Khoang đi đã ! Ở lại đây nói chuyện  với mình đi .

_Nhưng mình còn phải vào lớp .

_Mình nghĩ chắc bạn không đi được đâu .

_Sao lại không đi được .

_Bạn nhìn kìa .-  Cô ấy chỉ tay ra ngoài cửa sổ . - Trời mưa như thế sao mà đi được .

Không phải chứ . Ông trời đang đùa con à ? Sao lại mưa vào lúc này ? 

_Trong lúc đợi mưa tạnh bạn ngồi ở đây chơi với tôi đi . - Cô ấy đập tay vào cái ghế bên cạnh .

Bất đắc dĩ tôi ngồi xuống bên cạnh cô ấy . 

_Nè đừng có nhìn mình nữa được không ? - Tôi lấy tay đẩy mặt cô ấy sang bên kia .

_Sao mình lại không được nhìn bạn ? - Cố ấy chóng càm tiếp tục nhìn tôi .

_Tại ... tại ... -Tôi lắp bắp nói .

_À ! Mà bạn tên gì thế ?

_Hả ? Mình tên Jessica . Jessica Jung 

_Tên đẹp đấy 

_Vậy bạn tên gì ? 

_Mình à ? Bạn muốn gọi mình bằng gì cũng được .

_Bộ bạn không có tên à ? - Tôi tròn mắt nhìn cô ấy .

_Ya ! Ai mà chả có tên ... Chỉ tại mình không thích cái tên của mình thôi . - Cô ấy thở dài .

_Vậy là tên bạn xấu lắm hay sao ?

_Có thể coi là như vậy . - Cô ấy nở một nụ cười dịu dàng với tôi 

Và cứ thế , chúng tôi nói chuyện với nhau mà quên cả ngày giờ , quên đi cơn mưa đang rơi bên ngoài , ... Và đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy hạnh phúc khi nói chuyện với một ai đó như cô ấy .

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

to be continued

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: