Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8

Chapter 8

Taeyeon’s POV

Hai tuần trôi qua, vẫn lịch làm việc dày đặc nhưng tôi lại không thấy mệt vì chúng. Trái lại, toàn thân tôi đang nhức mỏi và vài vết bầm tím bắt đầu xuất hiện trên làn da trắng mịn của tôi. Vì sao ư? Vì đứa em của tôi chứ gì nữa? Sau khi Yoona và Yuri tỉnh lại thì chúng tôi có một cuộc trao đổi kín về vấn đề này. Tôi cứ tưởng là Yoona sau khi biết được mọi chuyện thì cũng sẽ phản ứng giống như Sica, không đến mức hành hạ chúng tôi phải đứng ở ngoài tuyết như thế nhưng ít ra cũng tỏ ra thắc mắc, khó hiểu với năng lực của mình. Ai dè đâu em ấy lại tỏ ra vô cùng thích thú với việc này. Cứ hễ rãnh rỗi, dù chỉ là vài phút ngắn ngủi, em ấy cũng sẽ lôi một trong bốn đứa tụi tôi ra tập luyện chung. Có hôm em ấy bắt chúng tôi tập suốt đêm, đâm ra sáng hôm sau, chúng tôi ai nấy đều nhìn như những chú gấu trúc mới mang từ Trung Quốc về.

Tuy hơi phiền phức và mệt mỏi nhưng tôi thật sự phải cảm ơn Yoona rất nhiều. Nhờ có tinh thần và năng lực của em ấy mà tiến độ tập luyện được đẩy đi rất nhanh và ai nấy đều tiến bộ một cách kinh ngạc. Trước đây Yuri thường hay gặp rắc rối trong việc cân bằng và kiểm soát sức mạnh của mình; cậu ấy hay làm quá sức nên cậu ấy luôn là người kiệt sức đầu tiên sau mỗi buổi luyện tập nhưng bây giờ thì đã khác. Cậu ấy dần kiểm soát được năng lực của mình và điều khiển nó một cách uyển chuyển, hợp lí. Chiến đấu trong thời gian dài giờ đã trở thành thế mạnh của cậu ấy vì lửa là bất diệt mà.

Jessica cũng đã khải thiện rất nhiều. Cô ấy không còn nhắm sai mục tiêu nữa và phản xạ của cô ấy cũng nhanh hơn trước rất nhiều. Những khối băng của cậu ấy cũng đã có hình dáng rõ rệt, có lần cậu ấy còn biến được một bức tượng băng hình chính cậu ấy trong nháy mắt. Không chỉ thế, cậu ấy có thể làm cho những khối băng mình lơ lưng trên không trung và dùng nó làm bệ đứng cho bất kì ai.

Tiffany thì đã có thể điều khiển được một lượng lớn nước một cách uyển chuyển, cô ấy có thể lấy hết tất cả nước trên con sông Hàn và biến chúng thành một cơn mưa lớn gây ngập lụt toàn Seoul này. Ngoài ra cô ấy còn có thể giúp chúng tôi thở dưới nước một cách dễ dàng với những quả bong bóng nước của cô ấy. Nhưng trái lại những quả bong bóng đó cũng có thể làm ai đó chết ngạt. Quả thật không thể đùa được với Fany nếu còn muốn sống.

Yoona chính là người tiến bộ nhanh nhất trong chúng tôi. Tuy chỉ mới làm quen với sức mạnh của mình nhưng em ấy đã bắt kịp với chúng tôi. Năng lực của em ấy quả là rất có ích cho chúng tôi. Em ấy có thể biến mọi thứ thành kim loại, bất kì kim loại nào mà em ấy muốn chỉ với một cái chạm tay và điều khiển chúng một cách dễ dàng. Em ấy có thể uốn, nắn hay tạo bất kí hình dáng nào mà em ấy muốn với kim loại. Em ấy có thể tự biến mình thành kim loại, từ đó mà biến hóa thành bất cứ thứ gì mình muốn. Có lần em ấy biến cánh tay mình thành một thanh kiếm sắt bén và đốn ngã một gốc cây trong tích tắc.

Còn tôi thì sao? Tôi cũng đã có một số tiến bộ đáng kể. Bây giờ tôi đã có thể sử dụng gió để cắt. Đừng xem thường nhé. Gió cắt không thua gì kiếm đâu. Điều quan trọng là nó không bao giờ để lại dấu vết cả. Nhờ năng lực mới này của tôi mà mấy nhóc kia tặng tôi biệt danh mới, Sát Thủ thầm lặng Taeyeon. Tôi chẳng thích cái biệt danh này chút nào cả. Tôi có bao giờ giết người đâu mà lại làm sát thủ? Aigoo, lũ nhóc đó chỉ khoái trêu tôi thôi.

Dù sao thì chúng tôi đều đã rất tiến bộ. Hôm nay, tôi bày ra một trò mới, vừa để kiểm tra xem mọi người đã có tiến bộ gì mới không và cũng vừa khắc phục nhược điểm chí mạng của chúng tôi.

“Được rồi mấy nhóc, tất cả tập trung lại đây nào!” Tôi hét lớn để gọi bốn người kia về phía tôi.

Bốn người kia chạy lại chỗ tôi, từng hơi thở của họ hóa thành một làn khói trắng. Mùa đông vẫn chưa qua đi mà thêm việc chúng tôi đang ở một khu đất trống, hoàn toàn không có bóng người, rất thích hợp cho việc tập luyện của chúng tôi. Hôm nay thật sự là một ngày tốt để tập luyện nhược điểm này.

“Hôm nay chúng ta sẽ tập một bài tập mới, cốt để khắc phục cái nhược điểm chí mạng của chúng ta.”

“Chúng ta có nhược điểm chí mạng à, unnie?” Yoona ngây thơ hỏi. Mà cũng phải thôi, em ấy chưa bao giờ tham gia chiến đấu với chúng tôi mà.

“Có đấy, Yoona à. Nếu chúng ta không khắc phục nó thì chúng ta sẽ không bao giờ tiêu diệt được Satan cả.”

Tôi nhẹ nhàng nói, trong khi lòng thì lại vô cùng lo lắng. Nghĩ đến những lời nói của Duran lúc trước thì khả năng một trong số chúng tôi, và cả những thành viên còn lại, sẽ trở thành vật vay mượn của Satan. Nếu chuyện đó xảy ra, dù cho có đau lòng đến mức nào thì chúng tôi cũng phải “giải phóng” cho người đó.

“Bài tập hôm nay sẽ rất đơn giản. Chúng ta sẽ chia làm hai phe và chiến đấu với nhau. Đội nào khống chế được đối phương trước là người chiến thắng.”

Vừa dứt lời, bốn cặp mắt liền lia vê phía tôi. Bọn họ chắc đang rất ngạc nhiên về quyết định này của tôi. Chúng tôi tuy tập luyện cùng nhau nhưng chúng tôi chưa bao giờ đánh lẫn nhau. Và đó cũng chính là nhược điểm của chúng tôi. Chúng tôi không thể ra tay với bạn mình ngay cả khi người đó muốn giết chúng tôi.

Trong năm đứa thì chỉ có Jessica không bị ảnh hưởng nhiều nhưng nếu như người mà cô ấy phải giết là người cô ấy yêu thương nhất thì liệu cô ấy có đủ can đảm để ra tay không?

Tôi nhìn bọn họ với ánh mắt nghiêm túc rồi dõng dạc nói.

“Tớ không đùa đâu. Nhược điểm của bọn mình là không bao giờ hạ tay làm hại những người thân quen của mình, nhất là các thành viên trong nhóm. VÌ thế tớ muốn các cậu phải tập khắc phục điều này. Chúng ta chẳng biết chuyện gì rồi sẽ xảy ra đâu.”

“Nhưng… chẳng lẽ cậu bắt chúng tớ ra tay sát hại lẫn nhau à?” Fany lên tiếng.

“Đương nhiên là không rồi. Cậu không nghe tớ nói à? Chỉ khống chế lẫn nhau thôi. Tớ không muốn bàn tay chúng ta nhuộm máu bất cứ ai cả, kể cả những tên đệ tử bóng tối kia. Chúng ta không phải là những tay sát thủ. Vả lại, qua việc của Jessica và Yoona, tớ nghĩ rằng chúng ta không thể xem nhẹ việc này lâu hơn nữa.”

Nhớ lại hai chuyện vừa xảy ra, cũng vì những sợi dây tình cảm kết nối 9 thành viên lại với nhau mà chúng tôi gặp không biết bao nhiêu khó khăn. Trong cà hai lần đó, chúng tôi đều có ít nhất 1 người bị thương. Lúc đang tìm cách cứu Jessica thì tôi lại bị chính cô ấy đánh trọng thương và suýt chết nếu như Yuri không đến kịp thời và giúp cô ấy thoát khỏi bùa thôi miên. Lần thứ hai thì Yuri bị Yoona hành xác đến bất tỉnh quân sự suốt hai ngày. May mà vết thương của cậu ấy không để lại sẹo. 

Có vẻ như bọn họ đã hiểu ý của tôi, họ khẽ gật đầu.

“Tốt, bây giờ chúng ta sẽ chia ra làm hai đội. Đội một gồm có Tiffany và Jessica. Đội hai gồm có Yoona và Yuri. Hai bên được phép dùng hết sức mình, miễn là đừng gây sát thương lớn gì cho những người xung quanh. Và nhớ là chỉ khống chế thôi, không được giết lẫn nhau đấy.”

Tôi chờ đợi phản ứng của họ. Trông Tiffany có vẻ như rất thích thú khi được ở cùng đội với Jessica. Yoona thì hào hứng với trận đấu. Chỉ riêng Yuri và Jessica có vẻ không vui. Chắc là vì hai người bạn thân này phải đánh lẫn nhau nên họ chẳng thể nào vui nổi. Tôi cũng đâu có khác gì. Nhìn thấy Tiffany cười vui vẻ, nắm tay Jessica, lòng tôi cứ nhói đau. Thì cứ cho tôi là ngốc đi, tôi không dám thổ lộ với cô ấy. Nhưng tôi có thổ lộ thì cô ấy cũng sẽ từ chối tôi thôi khi hình ảnh của Jessica đã chiếm gọn lấy tría tim cô ấy. Còn tôi, trong mắt cô ấy tôi chỉ là một đứa bạn thân, một người chị, một trưởng nhóm chăm lo cho các thành viên và cả cô ấy.

Tôi lắc đầu, thở dài, cố tự lôi mình ra khỏi dòng cảm xúc rối ren này.

“Còn cậu thì sao, Taeyeon-ah?” Yuri tiến đến gần tôi hỏi.

“Tớ sẽ làm trọng tài kiêm nhân viên y tế. Tớ sẽ là người ngăn các cậu trước khi mọi chuyện đi ra khỏi tầm kiểm soát.”

“Cậu không tập luyện cùng bọn tớ sao?”

“Trận sau tớ sẽ tham gia. Các cậu làm trước đi.” Tôi đẩy nhẹ Yuri, ra hiệu cho cậu ấy đi về vị trí của đội mình.

Cậu ấy khẽ lắc đầu rồi cũng đi về chỗ Yoona. Hai cô gái cao cột cao mái tóc đen của mình lên, cởi chiếc áo khoác lông thú dày cộm ra rồi thả chúng rơi tự do xuống đất. Từng đường cong cơ thể hoàn hảo của họ hiện ra dưới lớp áo thun mỏng và chiếc quần jeans bó sát đôi chân dài quyến rũ. Này, đừng có thắc mắc tại sao tôi lại tả họ kĩ đến như thế? Yoona là khuôn mặt đại diện cho SNSD thì đương nhiên wm ấy có thân hình chuẩn như người mẫu rồi. Còn Yuri là hình ảnh sexy của SNSD thì không phải bàn cải, body của cậu ấy đủ để giết chết tất cả đàn ông trên thế giới này và phải khiến cho tất cả các cô gái ghen tị. Còn tôi á? Tôi là ByunTae! Nhưng đó chỉ là một sở thích thôi. Tôi không có suy nghĩ đen tối gì với họ cả.

Trái tim tôi chỉ có 1 chủ nhân mà thôi! Tôi sẽ không cho bất cứ ai cướp lấy trái tim tôi ngoài Nấm đâu!

“Các cậu đã chuẩn bị xong chưa?”

Tôi hỏi, mắt đưa về hai đội. Jessica và Tiffany không có sức chịu đựng cao như hai chị em sinh đôi kia nên họ vẫn mặc chiếc áo khoác dày nặng nề đó. Nó sẽ làm động tác của họ chậm lại. Xem ra bên Yoonyul đang có lợi thế rồi.

“Yoonyul đã sẵn sàng!” Yoona hét lên vui vẻ, tay thì khoác qua vai Yuri thân mật.

Grừ… sao tự nhiên mình cảm thấy lạnh xương sống thế này? Lúc nãy đâu có lạnh đến mức này đâu? Tôi liếc nhìn sang qua bên hai cô công chúa Tây. Thì ra là vậy. Jessica đang dùng cái lườm lạnh lùng nổi tiếng của cô ấy với Yoona khiến cô bé run lên sợ hãi và tách khỏi Yuri. Lạ thật? Đây là lần đầu tiên mình nhìn thấy biểu hiện này của Jessica đấy. Nãy giờ có ai chọc cậu ấy đâu nhỉ?

“Jeti cũng đã sẵn sàng!”

Lần này thì đến lượt Tiffany lên tiếng. Cô ấy quàng tay ôm lấy cánh tay của Jessica và cười híp mắt. Thật là khó coi quá đi. Từ khi nào mà Taeny đã bị quăng vào sọt rác còn Jeti thì được bỏ vào kính trưng trước bành dân thiên hạ đến như thế? Không biết các shipper của Taeny sẽ phản ứng sao khi bây giờ họ biết rằng Kim seobang không thể giữ được vợ của mình chứ?

Aishhh~

“Được rồi. Mọi người chuẩn bị! 3… 2… 1… Bắt đầu !!!!!”

Tôi vẫy tay ra hiệu trận đấu bắt đầu. Và rồi trận chiến đầu tiên đối đầu lẫn nhau cũng đã bắt đầu.

Suy đoán của tôi qủa thật không sai. Ngay khi có hiệu lệnh, hai cô gái của đội cao với tốc độ cực nhanh đã tấn công dồn dập hai cô gái bên kia. Yoona lập tức biến tay phải của mình thành sắt rồi nắm chặt bàn thanh của mình tạo thành một nắm đấm tiến thẳng về phía Tiffany.

Hai cô gái kia có vẻ hơi bất ngờ nhưng họ cũng nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh rồi nghĩ cách hành động. Jessica ngay lập tức chặn bước tấn công của yoona bằng những tảng băng nhọn mọc loan lỗ trên nền tuyết trắng. Nhưng đòn phòng thủ của cô không có tác dụng khi Yoona đã biến đôi chân mình thành kim loại để không bị đầu nhọn của những tảng băng đó đâm vào chân, cộng thêm Yuri từ đằng sau phóng lửa làm tan băng, mở đường cho Yoona tiến đến.

Không chần chừ, Jessica tạo một bức tường băng dày một mét trước mặt Tiffany và cô ấy trước khi Yoona có thể chạm vào họ. Và kết quả là cánh tay của Yoona đã bị khóa chặt trong bức tường đó mà không tài nào thoát ra được. Nhân cơ hội đó, Jessica dùng tia sáng đông cứng của mình để hóa băng Yoona trong khi Tiffany thì dùng nước làm ướt sũng toàn thân Yoona để cho việc đóng băng “xe tăng” này trở nên thuận tiện hơn.

Nhưng xem ra họ đã quên mất nhân vật còn lại. Từ đằng xa, một quả cầu lửa lớn bay thẳng đến chỗ họ, phá nát bức tường băng lớn và tạo một cú nổ kinh hoàng. Jessica và Tiffany vì quá bất ngờ mà cả hai đều té ngửa về phía sau. Yoona nhân cơ hội được giải thoát đã chạy về bên cạnh Yuri với cơ thể ướt sũng trong thời tiết rét lạnh của mùa đông.

“Ách xì! Fany unnie! Chị chơi ác quá! Chị muốn em chết vì cóng à?” Tôi nghe giọng phàn nàn của Yoona từ xa.

“Chứ chẳng lẽ chị để em nghiền nát chị ra thành cám sao?” Giọng nói oang oang của Tiffany đáp lại.

Jessica và Tiifany đứng dậy, phủi lớp tuyết trên người xuống.

“Yoona à, em cứ thích hành động một mình thế? Không có chị thì em đã trở thành một bức tượng nghệ thuật rồi đấy. Chị dám cá rằng không có bảo tàng nào thích cá sấu đông lạnh đâu.” Yuri nhăn mặt, khẽ cốc đầu cô bé rồi nhận lại một chiếc lưỡi thè ra từ miệng cá sấu của em ấy.

“Được rồi, hai người kia muốn chơi theo kiểu này thì tớ và Fany cũng sẽ chơi đến cùng luôn.”

Xem ra cô nàng Ice Princess đã bực mình rồi đây. Lần này thì Yoonyul chết chắc rồi.

Nghi đến cảnh hai tên ngố kia bị hành xác mà tôi không thể nhịn cười nổi. Dù sao thì cũng là lỗi của họ. Ai biểu ăn gan hổ mà đi chọc giận Ice Princess chứ?

Và rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến. Cơn thịnh nộ của hai cô gái Tây bắt đầu. Nắm được điểm yếu của Yuri, Tiffany liền cho một vòi rồng bao xung quanh, nhốt hai tên ngố kia bên trong đó mà không tài nào thoát ra được. Lẽ đương nhiên, lửa của Yuri có mạnh đến cỡ nào thì nó cũng sẽ bị dập tắt bởi nước mà thôi. Còn kim loại mà dính nước và trong không khí ẩm ướt này thì nó càng dễ bị rỉ sét. Thật là tội nghiệp cho hai nhóc đó. Một mình Fany là có thể hạ hai người đó dễ dàng, nói chi là có sự trợ giúp của Jessica nữa.

Sao tôi thấy mình thật ác độc khi xếp đội như thế này nhỉ? Mà ai quan tâm chứ? Đáng đời cho hai kẻ lúc nào cũng đem cái chiều cao khiêm tốn của tôi ra chọc.

Chỉ với một cái búng tay của Fany, vòi rồng nước ấy liền đổ sập, hàng tấn nước nhấn chìm hai kẻ xấu số đang nằm bên trong đó. Ngay lúc đó, Jessica dùng tia sáng đông lạnh của mình làm dòng nước mạnh mẽ kia đóng băng, hóa thành một ngọn núi băng hùng vĩ trong chốc lát với hai con người mặt ngố không thể tả bị nhốt chặt bên trong.

Tôi đứng đợi xem có chuyện gì xảy ra tiếp theo không nhưng một phút trôi qua, hai con người kia vẫn đứng bất động. Tôi cảm nậhn rõ hai ánh mắt của hai cô gái Tây kia đang lia về phía tôi. Khẽ thở dài, tôi dõng dạc tuyên bố.

“Trận đấu kết thúc, phần thắng thuộc về Tiffany và Jessica.”

Hai cô gái vui mừng reo lên rồi ôm nhau nhảy tưng tưng như hai đứa trẻ. Tôi khẽ thở dài một lần nữa rồi tiến đến núi băng kia. Gõ cộc cộc vào tảng băng rồi ra dấu tay bảo rằng trận đấu đã kết thúc. Trận đấu này kết thúc với tốc độ chóng mặt. Chỉ 5 phút thôi mà Yoonyul đã bị khống chế hoàn toàn. Sức mạnh của Jeti thật là ngoài sức tưởng tượng.

Nhưng đó không phải là điều khiến tôi ngạc nhiên.

Ngay khi nhìn thấy dấu hiệu của tôi, từ bên trong tảng băng đó, một ngọn lửa bùng cháy dữ dội xung quanh Yuri. Núi băng bắc đầu tan chảy, vết nứt lớn nhỏ xuất hiện chi chiết trên khối băng. Tôi khẽ rùng mình, lui xa về sau. Tiếng răng rắc vang lên dồn dập, vết nứt ngày càng lan rộng.

Một tiếng nổ lớn vang lên, từng mảnh băng vụn văng ra khắp nơi như một cơn mưa đá. Hai cô nàng kia núp sau lưng tôi torng khi tôi phải dùng hết sức mình để che chắn cho ba chúng tôi khỏi cơn mưa đá tưởng như không bao giờ ngớt kia.

Vài giây sau, cơn mưa đá kia cũng đã dừng hẳn. Tôi đưa mắt nhìn hai con người đang nằm sấp thở hổn hển, toàn thân ướt sũng và run rẩy vì lạnh kia. Tôi vội chạy đến bên cạnh bọn họ.

Jessica nhanh chân hơn tôi, cô ấy chạy đến bên Yuri và đỡ cơ thể nặng nề của cậu ấy ngồi dậy. Ôm chặt lấy cơ thể đang run kia vào lòng để sưởi ấm. Còn tôi và Fany thì chạy đến sưởi ấm cho Yoona cũng đang cong người vì rét.

“ Yuri-ah, cậu có lạnh lắm không? Tớ xin lỗi, tớ xin lỗi cậu và Yoona rất nhiều.” Giọng của cô ấy run theo. Có thể là vì lạnh nhưng khi nhìn thấy đôi mắt ngấng nước của cô ấy, tôi dường như hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

“K-Không sao đâu… Cậu k-không có lỗi gì cả… Đừng lo, Sica à. T-Tớ không sao đâu.”

Cái tên vừa đen vừa ngốc kia, tôi thật sự không thể hiểu cậu đang nghĩ gì nữa. Người thì đang run lên vì lạnh, môi tái nhợt đi, khuôn mặt trắng bệch mà cậu vẫn có thể mỉm cười được như thế sao? Cậu nghĩ rằng tôi không biết gì hết à? Ánh mắt trìu mến mà cậu dành cho Jessica, chỉ mỗi Jessica thôi thì tôi cũng biết rằng cậu giống tôi một phần nào đó. Phải, cả hai chúng ta đều đã trao trái tim mình cho người bạn thân của mình. Nhưng rồi ánh mắt đượm buồn mà cậu luôn dành cho Tiffany thì chỉ có tôi mới hiểu rõ ý nghĩa của nó. Cậu đã biết mọi chuyện. Cậu biết rằng Tiffany cũng có tình cảm với Jessica, giống như cậu. Vì thế mà cậu chọn giải pháp im lặng, chôn chặt tình cảm của mình trong lòng và đặt ra giới hạn cho mình trước người mình yêu thương.

Mọi người thường nói cậu và Yoona giống như hai chị em sinh đôi vì hai người có khuôn mặt giống nhau. Nhưng với tôi, cậu giống như một hình ảnh phản chiếu của chính tôi trong gương. Hai đứa đều là kẻ ngốc, phải nói là ngốc nhất trên thế gian này. Vì hạnh phúc của người mình yêu mà hai đứa vứt bỏ hạnh phúc của bản thân và nhận lấy nỗi cô đơn, đau khổ. Vì cái thứ gọi là tình yêu ấy mà hai đứa phải đè nén cảm xúc chính mình, tạo dựng một hình tượng khác biệt bao bọc lấy trái tim đang tan nát kia để mà tiếp tục sống.

Phải, chúng tôi là hai tên ngốc tốt bụng, lúc nào cũng nghĩ cho mọi người trước bản thân mình. Cái mà chúng tôi nhận lại chỉ là những cơn đau nhói trong tim. Nhưng tôi là kẻ ngốc bất hạnh còn cậu ấy là một kẻ ngốc thật sự. Tôi không biết cậu ấy có nhận ra hay không nhưng qua cách quan tâm, lo lắng của Jessica dành cho cậu ấy thì tôi biết rằng Jessica có một cái gì đó hơn cả tình bạn. Có thể là Jessica thân với Tiffany hơn là cậu ấy khi hai người cùng sinh ra và lớn lên tại Mỹ và thường htường đi shopping với nhau nhưng tôi cảm nhận được đó chỉ là một tình bạn đơn thuần.

Tôi không phải là một chuyên gia tâm lí gì cả. Đơn giản tôi chỉ là leader của nhóm nhạc quốc dân SNSD. Tôi là đầu tàu, là người mẹ, người chị và cũng là người bạn của các thành viên trong nhóm nên tôi luôn quan tâm, để ý từng chi tiết xung quanh họ dù cho lịch làm việc có bận rộn đến đâu.

Tên đen ngu ngốc kia không biết vì lí do gì mà đã trở thành người bạn thân nhất của tôi. Cũng có thể là do hoàn cảnh của chúng tôi bây giờ rất giống nhau. Tuy nhiên nỗi đau mà hai đứa chúng tôi đang gánh chịu thì khác nhau hoàn toàn.

Yuri đang phải đấu tranh giữ tình cảm của mình dành cho Jessica và tình bạn với Tiffany. Tôi biết cậu ấy rất muốn được ở bên cạnh Jessica, bảo vệ cô ấy, thể hiện những cử chỉ quan tâm ngọt ngào, ấm áp mà chỉ dành riêng cho cô ấy. Nhưng cậu cũng không muốn thấy Tiffany phải đau khổ khi không được ở bên cạnh người mình yêu. Lòng tốt không đáy của cậu ấy không cho phép bản thân để Tiffany phải chịu đựng nỗi đau mà mình đang trải qua. Cũng vì thế mà cậu tự tay đẩy người mình yêu ra xa cậu trong khi ngườii ấy đang muốn đến gần cậu.

Cậu tự chuốc lấy đau khổ về chính mình.

Đồ ngốc à, nếu tôi là cậu thì tôi sẽ không làm thế. Tôi sẽ đến bên cạnh người mình yêu ngay lập tức. Và nếu người đó chấp nhận tôi, tôi sẽ quay lại nhẹ nhàng giải thích với người bạn thân của mình, mong cho cô ấy hiểu được tình cảm của mình. Tôi hiểu rõ các thành viên của mình nên tôi biết chắc rằng nếu chuyện đó có xảy ra, Tiffany sẽ đủ thông minh để từ bỏ tình yêu đơn phương của mình.

Suy nghĩ lại, tôi thật ghen tị với cậu, Yuri à. Hoàn cảnh của tôi gần như rơi vào bế tắt. Tôi đang yêu một người đã và đang không yêu tôi. Tôi không phải là người chiếm hữu nên tôi sẽ không ép cô ấy phải yêu tôi. Tôi muốn cô ấy tự đến bên tôi theo nguyện vọng của bản thân cô ấy. Tôi không cần sự thương hại, tôi chỉ cần tình cảm thật lòng của cô ấy. Nếu đó chỉ là tình bạn đơn thuần, tôi cũng chấp nhận mà không đòi hỏi gì thêm. Tôi không thể thay đổi nó, còn cậu, cậu có khối cơ hội để thay đổi. Không phải cách này thì còn có cách khác. Còn tôi, tôi chỉ có một sự lựa chọn duy nhất là chờ đợi. Tôi chờ đợi một phép màu nào đó xảy ra với mình. Và tôi biết mình đâu phải là người mơ mộng viễn vông. Tôi biết rằng phép màu đâu bao giờ xảy ra. Mà nếu có thì chừng nào nó mới đến với tôi? Tôi chỉ có hy vọng nhỏ nhoi bên trong để làm động lực mà đi tiếp trên con đường không có đích đến này.

Người bạn thân ngốc nghếch của tôi ơi, hãy cho tôi một phép màu đi. Đừng có im lặng giống tôi mà cuối cùng hai đứa phải gánh lấy cái thứ khó chịu đang sinh sôi nảy nở trong tim. Nếu được thì cứ để tôi gánh hết nỗi đau này. Còn cậu, cậu hãy sống hạnh phúc bên cạnh người mình yêu như một ân huệ dành cho tôi.

Tôi không muốn nhìn thấy cái vỏ bọc vui vẻ, ngốc nghếch của cậu trước mặt mọi người để rồi ôm gối ngồi khóc một mình trong phòng mỗi buổi tối như thế.

Tôi không muốn nhìn thấy nụ cười dorky giả tạo, lúc nào cũng đi kèm với ánh mắt u sầu kia.

Tôi không muốn nhìn thấy cậu đau đớn vì cái lòng tốt ngu ngốc của cậu nữa.

Tôi không muốn nhìn thấy cậu để rồi sức mạnh của tôi bị rút cạn và rồi tôi sẽ đến ngồi bên cậu mà cùng khóc.

Tôi không muốn chuyện đó xảy ra. Tôi phải mạnh mẽ để cùng cậu vượt qua nỗi đau này, cùng cậu cứu lấy thế giới này, cùng cậu bảo vệ hai cô gái vô tư kia.

Chúng ta là hai người bạn dork của nhau mà, phải không bạn hiền?

End POV

[End Chap]

A/N: Chap tiếp theo mình sẽ ra mắt mọi người nhân ngày sinh nhật của nữ hoàng d6ẽ thương của chúng ta, Sunny~ Vì thế mà chap tới sẽ dành riêng cho những ai iu thích Sunny. Mọi người đón xem nhé~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #kasumi