Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 4

Chapter 4

Sau bữa tiệc linh đình kéo dài đến 2 giờ sáng, ai nấy đều rất mệt mỏi, nặng nề lết cái thân mình vào chiếc giường êm ái của mình mà đánh một giấc say nồng. Yuri không phải là một ngoại lệ. Cô có cảm giác như đang vác thêm vài kí tạ trên người. Cũng phải thôi, cô vừa bị lôi ra hết làm osin cho Tiffany và Jessica sai vặt rồi làm diễn viên hài chung với 2 shikshin, lâu lâu lại phải trả lời mấy câu hỏi của Phoenix vang vảng trong đầu. Một giấc ngủ sâu là tất cả những gì mà cô cần ngay bây giờ.

Thả mình xuống chiếc giường ấm cúng của mình sau khi thay chiếc quần shorts và áo thun hình Mickey, cô lấy tay mình che mắt, nhẹ nhàng nói với Yoona.

“Yoong à, tắt đèn giùm unnie đi.”

Không có tiếng trả lời, đèn vẫn còn mở sáng choang.

“Yoong à, tắt đèn cho unnie ngủ nào.”

Im lặng, cô vẫn còn nhìn thấy ánh đèn qua khóe mắt. Hơi bực bội trong người, cô vội mở mắt ngồi dậy.

“Yoona, em không nghe…”

Câu nói của cô bị cắt ngay khi cô ngồi dậy. Yoona từ lúc nào đã ôm lấy con ếch xanh Keroro nhồi bông ngủ say sưa trên chiếc giường bên cạnh, miệng nở nụ cười cá sấu quen thuộc.

“Haiz, cái cô nhóc này. Ăn no rồi lại lăn ra ngủ. Mình không hiểu làm sao mà nó có cái eo thon đáng ghen tị đến thế nữa.” Cô khẽ lắc đầu.

Bước ra khỏi giường, cô nhẹ nhàng kéo chăn đắp lên người Yoona rồi quay đi tắt đèn. Cô trở lại giường của mình rồi nằm vo tròn lại torng chiếc chăn ấm áp mà chìm sâu vào giấc ngủ.

##############

Sáng hôm sau, dorm của SNSD yên ắng hẳng. Vì có lịch làm MC ở Music Core mà Tiffany và Yuri đã ra khỏi dorm từ sớm. Hyoyeon và Sunny cũng rời khỏi dorm để đi quay Invisible Youth season 2. Yoona thì đi quay drama mới của mình. Chỉ có Seohuyn, Taeyeon và Jessica là không có lịch buổi sáng.

Điểm qua một mặt, maknae nhà ta đang say sưa với bộ phim Keroro mới đang chiếu trên TV, kid leader thì đang lay hoay dưới bếp còn ice princess của chúng ta thì đương nhiên vẫn đang say giấc torng phòng của mình.

Hôm nay là một ngày bình thường đối với các cô gái quốc dân nhưng dường như có một điều kì lạ đang xảy ra. Khẽ rùng mình, Taeyeon xoa hai tay của mình lại với nhau. Kiểm tra lại cái lò sưởi, cô chắc chắn rằng là nó không bị hư. Tuy mùa đông vẫn còn nhưng máy sưởi đang hạot động hết công xuất, vậy mà sao cô vẫn cảm thấy rất lạnh?

“Seohyun-ah, em có thấy lạnh không?”

Cô gọi Seohuyn. Maknae cũng đang đắp trên người m6ọt chiếc chăn dày, đôi mắt gắn chặt lên màn hình TV.

“Dạ có, unnie. Em thấy lạnh lắm. Cái lò sưởi vẫy chạy mà không hiểu sao em càng ngày càng thấy lạnh.”

“Quái lạ thật. Chẳng nhẽ kỉ băng hà đến rồi sao?” Taeyeon chạy vào phòng để mặc thêm áo nhưng xem ra cái lạnh vẫn chưa nguôi mà ngày càng lạnh hơn.

“Taeyeon à, con có nghe ta không?” Một giọng nói vang lên trong đầu cô.

“Draco, có chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?”

“Ta cảm nhận được một luồng sức mạnh của linh thú. Sức mạnh đó hiện tại đang mất kiểm soát và có thể trở nên rất nguy hiểm. Ta chắc chắn rằng có chuyện xấu đang xảy ra liên quan đến đệ tử bóng tối.”

“Sao con chẳng cảm thấy gì cả vậY? Chỉ thấy lạnh quá thôi.”

“Đây chính là sức mạnh của Duran, sức mạnh băng giá. Vì thế mà nhiệt độ đang giảm xuống. Chẳng mấy chốc con với cô bé ở ngoài phòng khách sẽ biến thành những bức tượng băng nghệ thuật thôi.”

“Con vẫn còn quá trẻ để biến thành băng mà. Giờ con phải làm sao đây?”

“Theo như ta biết thì Duran rất giỏi trong việc huấn luyện pháp sư. Không lí nào mà ông ấy nhập vào hậu duệ của mình lại để mất kiểm soát sức mạnh của mình như thế. Chắc chắn rằng thế lực bóng tối đang ngăn cản ông ấy nhập vào người pháp sư. Con phải ngăn tên đệ tử lại và bảo vệ pháp sư mới này.”

“Vâng, con hiểu rồi.” Khẽ gật đầu, cô liền chạy ngay ra phòng khách. Theo những suy luận của cô thì pháp sư băng giá không thể nào là cô bé maknae được khi cô bé đang phải gồng mình chịu đựng cái lạnh giá buốt này. Người duy nhất chỉ có thể là Ice Princess mà thôi.

Gõ cửa phòng Jessica, cô gọi khẽ.

“Sica, cậu dậy đi.”

Không có tiếng trả lời trừ luồng không khí lạnh buốt đang phả ra từ căn phòng.

“Sica! Mở cửa ra mau!”

Taeyeon đập cửa lớn hơn. Không một tiếng trả lời. Một cảm giác bất an đang bao trùm lấy cô.

“Unnie, có chuyện gì vậy?” Seohuyn nhẹ nàhng đi đến bên cạnh cô.

“Seohuyn, em mau vào phòng rồi đóng cửa lại.”

“Có chuyện gì vậy ạ?” Maknae bắt đầu lo lắng.

“Cứ làm theo lời unnie đi. Unnie sẽ giải thích sau.”

Cô gái khẽ gật đầu rồi nhanh chân đi vào phòng mình àm không quên khóa cửa lại. Chỉ còn Taeyeon đứng trước cửa phòng Jessica. Cô hít một hơi thật sâu để lấy bình tĩnh. Nắm lấy nắm cửa, cảm giác như đang tay trần nắm lấy một viên nước đá từ trong tủ lạnh. Cô nhẹ nhàng mở cánh cửa ra. Một cảnh tượng hãi hùng hiện ra trước mắt cô.

Jessica đang nằm bất động trên trường. Chính xác hơn là cô gái đang bay lơ lửng bên trên chiếc giường, không một cử động, xung quanh cô là một màn khói đen bao bọc toàn bộ cơ thể cô. Bên cạnh giường là một dáng người trong chiếc áo choàng đen rộng che kín từ đầu đến chân. Người đó đang niệm thần chú, mỗi một câu phát ra là Jessica rên lên đau đớn.

“Này! Thả cô ấy xuống ngay!” Taeyeon hét về phía tên lạ mặt. Ngay lập tức hắn quay lại nhìn cô nhưng àmn khói ấy vẫn chưa biến mất.

“Thả. Cô. Ấy. Ra. Ngay!” Taeyeon nhấn mạnh từng chữ. Cơn gió bắt đầu nổi lên và ngày càng mạnh mẽ xung quanh thân thể bé nhỏ ấy. Tên áo đen kia không những sợ hãi mà còn thách thức Taeyeon tấn công hắn.

Không để cho cơn giận kiểm soát mình, cô chỉ thổi bay làn khói đen đang bao bọc Jessica để cho cô gái nhẹ nhàng rớt xuống giường. Sau đó, cô thổi bay tên lạ mặt vào tường. Cú va đập xem ra không xi nhê gì. Hắn đứng dậy, bẻ cổ bẻ tay, những tiếng răng rắc vang lên đều đều. Hắn nhìn Taeyeon rồi lại liếc san gcô gái đang nhắm mắt nằm trên giường. Taeyeon có thể nghe rõ tiếng cười gian tà tuy nhỏ nhưng đáng sợ phát ra bên trong chiếc áo choàng đen đó. Linh tính có chuyện chẳng lành, Taeyeon liền chạy đến bên cạnh Jessica nhưng một cú đá vào bụng khiến cho cô lùi bước.

Nhanh như cắt, hắn bế Jessica trên tay rồi nhảy qua cửa sổ bỏ trốn.

“Tên khốn! Đứng lại đó!” Taeyeon vừa xoa bụng vừa hét to. Mặt vội chiếc áo khoác và mang giày vào, cô nhanh chân đuổi theo tên lạ mặt trước khi cô mất dấu hắn. Tuy chân ngắn nhưng nhờ sức gió mà chẳng mấy chốc, cô đã đuổi kịp hắn.

“Taeyeon, ta thấy tình hình có vẻ không ổn rồi. Một mình con sẽ không chịu đựng được đâu.” Giọng nói của Draco vang lên.

“Ngài đừng lo, tên đệ tử quèn ấy thì một mình con là đủ để xử lí hắn.”

“Ta sợ rằng hắn sẽ không hành động một mình đâu. Hãy gọi cho hai nhóc kia đến chi viện đi. Nghe lời ta, Taeyeon.”

“Hai người họ có công việc của họ, con không thể làm phiền họ torng lúc này được.” Taeyeon nói dứt khoát.

“Có việc gì quan trong hơn là sinh mạng của bạn con à? Taeyeon à, ta tin tưởng con để giao cho con trách nhiệm của một thủ lĩnh của nhóm. Con cũng là trưởng nhóm của SNSD luôn mà.Con luôn bình tĩnh và sáng suốt torng mọi quyết định. Nhưng ta thật không hiểu nổi tại sao con lại cứng đầu, thiếu quyết đoán vào những l1uc như thế này chứ?”

“Draco, ngài hãy tin con lần này. Nhất định con sẽ cứu được Jessica mà.”

“…”

“Ngài Draco?”

Không một tiếng trả lời. Taeyeon nghĩ rằng Draco đã biến mất nên cô cứ theo kế hoạch của mình mà đuổi theo tên lạ mặt. Chạy vào một ngôi nhà đã bỏ hoang, tên lạ mặt dừng lại và đối mặt với Taeyeon. Nhìn chằm chằm vào mắt đối thủ, hơi thở biến thành làn khói trắng tan vào bầu không khí. Taeyeon đứng chặn lối ra, ngăn không cho tên lạ mặt trốn thoát.

“Mau thả bạn ta ra. Rồi ta sẽ cho ngươi đi.” Taeyeon điềm đạm nói. Đáp lại đề nghị của cô là một giọng cười gian tà, độc ác.

Khẽ nhướng một bên mày, cô đứng vào thế thủ. Bỗng nhiên tên lạ mặt kia thả Jessica xuống để cho cô đứng trên đôi chân của mình. Hắn thì thầm vào tai Jessica rồi điểm chỉ vào giữa trán cô. Ngay lập tức, Jessica mở mắt ra, đứng vững trên đôi chân của mình. Cô gái nhẹ nhàng ngước lên, mái tóc màu hạt dẻ tuy đã che đi phần lớn khuôn mặt của cô nhưng Taeyeon vẫn nhìn thấy rõ một điều. Đôi mắt vô hồn ấy đang nhìn chằm chằm về phía cô.

Khẽ rùng mình nhưng không nao núng, Taeyeon nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh rồi nhìn về phía Jessica. Cô gái cao hơn nhấc tay lên, đưa bàn tay gầy guộc của mình về hướng Taeyeon. Cô gái nhỏ liếc nhìn xung quanh nhưng không có gì xảy ra. Cảm thấy lạ, cô nhìn xuống chân mình. D(ôi chân cô đã bị đóng băng, dính chặt xuống sàn nhà. Cô không thể nào cử động được.

Gồng hết sức, cô dùng sức mạnh của mình để nâng người ra khỏi sàn nàh trước khi những mũi băng nhọn hoắc đâm vào người. Bay lơ lửng trong không trung, cô trừng mắt về phía tên lạ mặt mà hét to.

“Ngươi… Ngươi đã làm gì bạn ta hả?!”

Tên đó lại cười lớn, lần này là một trận cười sảng khoái. Có vẻ như hắn ta đang rất thích thú với những gì hắn đang làm. Đột nhiên, hắn nhìn cô, giọng nói vang lên tuy nhẹ nhàng nhưng đáng sợ.

“Ta sẽ cho cô biết cảm giác bị giết bởi chính bạn mình là thế nào.”

Vừa dứt lời, hàng chục tảng băng nhỏ thay phiên nhau bay về hướng Taeyeon. Cô phải tập trung cao độ để có thể tránh được hết làn đạn băng đó. Cơn mưa băng đá vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại torng khi Taeyeon gần như sắp kiệt sức khi phải bay lòng vòng căn phòng nhỏ này. Cô có thể dùng sức gió của mình để thổi bay những tảng băng đó trong nháy mắt nhưng cô lại sợ rằng chúng sẽ rơi chúng Jessica và làm bạn cô bị thương.

“Thật là thất vọng quá. Hậu duệ của thần gió Draco lại tệ đến mức này sao? Có lẽ ta nên cho trò chơi này dừng lại ở đây nhỉ?” Hắn cười khì.

Như một mệnh lệnh, Jessica lại giơ tay lên một lần nữa, cánh tay và chân của Taeyeon liền đông cứng. Cô rơi xuống sàn, toàn thân tê cóng vì lạnh.

“Cô nên nhớ rằng bây giờ đang là mùa đông, sức mạnh của băng giá sẽ tăng lên gấp bội lần. Những cơn gió của cô không đủ để chống lại sức mạnh này đâu.” Tên lạ mặt cười to.

Taeyeon khẽ rên. Cơ thể cô không còn nghe theo lệnh của cô nữa. Tê buốt, ê ẩm toàn thân, hơi thở gấp gáp, có lẽ cô đã quá xem thường khả năng của tên lạ mặt và cả Jessica nữa.

“Bây giờ thì… Hãy chào tạm biệt bạn của mi đi, nhóc con à.” Hắn búng tay. Jessica giơ tay lên hướng về Taeyeon.

Một giọt nước mắt ấm áp khẽ rơi trên má cô gái tóc vàng, cô khẽ nở một nụ cười buồn.

“Tớ xin lỗi… Yuri-ah… Fany…”

Cô nhắm mắt lại, đón chờ kết thúc của mình.

Bỗng nhiên, một tiếng vỗ vang lên, kèm theo là tiếng đổ vỡ của những bức tường. Không còn hơi lạnh của mùa đông, của tảng băng đang bao bọc lấy cô. Giờ đây cô đang cảm nhận hơi nóng xung quanh mình, băng bắt đầu tan chảy. Cô khẽ mở mắt ra. Một ngọn lửa đang bùng cháy trước mắt cô. Không phải. Ngọn lửa thì không có hình dáng, càng không có một S-line quyến rũ, hoàn hảo đến như thế. Cô mở mắt to hơn. Cô đã nhận ra, Yuri đang đứng trước mặt cô, ngọn lửa rỏ rực bao quanh cô. Cô gái da năm ấy đang đỡ cho cô những cột băng sắt nhọn kia. Ngọn lửa đang làm những cột băng và cả tẳng băng xung quanh cô tan thành nước.

Bất chợt, cô lại cảm nhận được một hơi ấm khác trên má, rồi một sức mạnh nhẹ nhàng nâng cô lên, giúp cô ngồi dậy. Hơi ấm này… khác với hơi ấm đang bao lấy căn phòng. Nó, đối với cô… rất đặc biệt.

“Tae, cậu không sao chứ?” Một giọng nói ấm áp vang lên bên tai cô. Tuy hơi lùng bùng nhưng cô vẫn nhận ra giọng nói quen thuộc đó.

“F-Fany…”

Cô khẽ gọi. Cô không còn sức để đứng dậy nữa. Dù cố gắng mấy thì chân cô không còn nghe theo lời của cô nữa. Cô suýt ngã nhưng may thay, Tiffany đã kịp đỡ cô. Nhẹ nhàng quàng tay cô qua vai cô ấy và ôm lấy eo nhỏ nhắn của cô, cô nàng mắt cười dịu dàng bảo.

“Đừng cố gắng nữa. Cậu hãy nghỉ ngơi đi. Cứ để mọi chuyện lại cho Yuri-ah giải quyết.”

“Nhưng mà…”

“Cậu đứng yên đó cho tớ! Nếu cậu mà dám nhúc nhích thì tớ sẽ thiêu chết cậu đấy!” Yuri cắt ngang câu nói của Taeyeon với một giọng giận giữ. “Xong việc ở đây, tớ sẽ tính sổ cậu sau, tên vừa lùn vừa ngố kia!”

“Yah, tên đen kia. Nếu có bản lĩnh như vậy thì lo mà cứu Sica đi, ở đó mà nói xấu tớ nữa.” Taeyeon khẽ mỉm cười.

“Rồi cậu sẽ thấy, tớ sẽ giải quyết chuyện này nhanh gọn thôi.” Nhẹ nhàng bẽ tay, Yuri nhìn Jessica lo lắng rồi quay sang nhìn tên áo đen như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.

Hắn có vẻ lo sợ. Cũng phải thôi, băng thì làm sao đấu lại với lửa được. tất cả những đòn tấn công của Jessica đều không thể thắng được ngọn lửa của Yuri. Ngọn lửa của cô bây giờ mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Vì sao ư? Vì cơn giận trong lòng cô đang dâng lên mãnh liệt. Cô giận vì cô không thể bảo vệ được những người bạn của cô. Cô càng tức giận hơn với tên đã làm hại bạn cô, buộc họ phải đánh lẫn nhau. Cô từ từ tiến lại gần hắn.

Một lần nữa, cơn thịnh nộ của cô lại dâng lên khi hắn dám lấy jessica ra làm bia đỡ đạn.

“C-cô đứng ở đó. Đừng có tới đây!” Núp đằng sau thân hình nhỏ bé của Jessica, hắn sợ hãi thốt lên.

“Vậy thì trước tiên, ngươi hãy giải bùa chú trên người của bạn ta đi.” Yuri nhẹ nhàng đáp.

Hắn gật đầu lia lịa. Chỉ vài động tác, hắn đã giải bùa thôi miên trên người Jessica. Cô gái ngay lập tức trở lại trạng thái mê mang, hai mắt nhắm nghiền, cơ thể mềm nhũn, đổ ập xuống đất. Nhưng trước khi Jessica chạm đất thì Yuri đã nhanh tay đỡ lấy cô vào vòng tay mình. Ngọn lửa xung quanh cô biến mất ngay khi cô chạm vào người Jessica. Cô ngước lên nhìn tên áo đen đang run cầm cập vì sợ hãi.

Một ánh mắt không thể nào lạnh lùng hơn.

“Vì ta không giống ngươi nên ta sẽ tha chết cho ngươi. Nhưng ngươi đã dám làm hại bạn ta, tội không để dung tha. Vì vậy mà hãy nhận lấy hình phạt của ngươi.” Yuri gằng giọng, một ngọn lửa lớn xuất hiện trong lòng bàn tay cô.

Cô ném ngọn đó về phía tên áo đen. Càng bay, kích thước của ngọn lửa càng gia tăng và trước khi nó chạm vào người hắn, nó đã to gấp hai lần cơ thể của hắn. Một lực đẩy khủng khiếp hất hắn bay ra sau, đập thủng bứa tường ở đằng sau và mất hút vào không gian.

Khẽ thở phào nhẹ nhõm, Yuri nhìn xuống cô gái đang yên giấc trong vòng tay mình. Nhẹ nhàng vén những lọn tóc che đi khuôn mặt, cô khẽ mỉm cười. Bế Jessica trên tay, cô quay lại nhìn hai người bạn của mình.

“Mọi chuyện đã xong rồi. Chúng ta về nhà thôi. Còn cậu, Taeyeon.” Yuri nhìn Taeyeon khó chịu. “Cậu có rất nhiều thứ để giải thích với tụi tớ đấy.”

“Tớ biết rồi.” Cô gái nhỏ khẽ thở dài rồi cô để cho Tiffany dìu mình về nhà.

[End Chap]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #kasumi