Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 35.

Chapter 35.



Jessica đưa Tiffany về nhà cô đã là một tiếng hơn sau đó. Trên đoạn đường về nhà, Tiffany cứ gục gặc đầu, miệng thì luôn nói hết chuyện này đến chuyện kia một cách rời rạc. Cô thấy Tiffany như lúc này thật sự rất đáng yêu, khiến cô chỉ muốn ôm cô ấy vào lòng rồi hôn lên đôi môi đang cong lên của cô ấy. Tắt máy xe khi đã đổ xe vào trong garage, cô quay sang tháo dây an toàn ra cho Tiffany rồi dìu cô ấy vào nhà. Lúc nãy cô đi cũng vừa lúc bé con đã ngủ, đặt bé con ngủ an ổn trong nôi xong xuôi cô mới vội vàng chạy xe đến phòng trà kia. Đặt Tiffany nằm xuống giường, cô liền quay người rời đi vì muốn pha cho Tiffany chút trà giải rượu, nhưng cô còn chưa kịp bước, Tiffany đã ngồi bật dậy nắm lấy khuỷu tay cô. Tiffany say rượu thật sự nhiều sức đến vậy ư? Chỉ trong chớp mắt Tiffany đã đẩy cô ngồi xuống giường, còn cô ấy thì cúi người nhìn chăm chăm vào cô.


"Em say rồi, nên nằm xuống nghĩ ngơi cho thật tốt."


"Em không hề say. Giờ thì ngồi im đó, em muốn chúng ta nói chuyện."


Tiffany nấc lên một cái rồi thong thả thả người ngồi xuống đùi cô, cánh tay mềm mại của cô ấy cũng chẳng yên mà vòng sang ôm cổ cô. Gương mặt Tiffany hiện tại đang ở rất gần cô, cô có thể ngửi được hơi thở mang đầy hơi rượu nồng cay từ cô ấy. Hơi rượu này gần như khiến cô cũng muốn chìm vào men rượu như Tiffany...


"Được, em nói đi." Jessica nhẹ giọng nói, ánh mắt cô yêu chiều ngắm nghía khắp gương mặt của Tiffany.


"Không được nói dối em cũng như giấu diếm em. Phải trả lời thật, chân thật nhất có thể, biết không?"


Tiffany đưa ngón tay chạm nhẹ vào môi Jessica, thanh âm của cô bỗng dưng trở nên nhu thuận đến lạ thường. Chính cô cũng không hiểu nỗi mình đang làm ra cái sự tình gì...Chỉ biết là cô muốn nói, nói nhiều thứ với Jessica cùng với ở bên cạnh cô ấy, càng gần càng tốt.


"Tất cả đều chiều theo em." Jessica đưa tay vén đi một vài sợi tóc lòa xòa trên gương mặt người phụ nữ đối diện cô.


"Jessi có biết khi em mang thai bé con của chúng ta em đã hạnh phúc như thế nào không? Hồi trước em luôn miệng nói em sẽ không mang thai con của Jessi, trách nhiệm đó là của YooHye...nói ra những lời đó em chua xót và đau nhiều lắm nhưng em có thể làm khác sao. Dù không có Jessi bên cạnh nhưng em vẫn chăm sóc con và bản thân rất tốt cho đến tận ngày sinh. Jessi khi nào cũng mắng em hậu đậu cả, giờ nghĩ lại em quả thật đúng là rất hậu đậu, chưa kể còn lạ một người mẹ không tốt. Ngày hôm đó ở phòng sinh, người ta bắt mất con em...em thậm chí còn không biết, muốn đi tìm con cũng không thể."


Jessica đau lòng nhìn những giọt nước mắt của Tiffany đang lơi lả chả xuống bờ vai cô. Vốn dĩ lời nói của Tiffany luôn có tính sát thương rất cao đối với cô, ngay lúc này có vẻ như tính sát thương ấy càng tăng thêm chứ không hề giảm đi chút nào cả. Ngày trước cô ấy nói một cô đau mười, còn hiện tại cô ấy nói một cô đau đến trăm ngàn lần. Bình bình thản thản tâm sự với cô để rồi sự bình thản ban đầu bị thay thế bởi tiếng nghẹn uất của Tiffany. Ôm cô ấy sát vào cơ thể mình hơn, cảm nhận sự run rẩy của Tiffany, lòng cô quặn thắt khó chịu vô cùng.


"Jessi...Jessi cho dù có hận, có ghét em như thế nào cũng sẽ không làm hại con của chúng ta đúng không?" Tiffany bất giác ngẩng đầu lên, ánh mắt đỏ hoe đối diện với ánh mắt đau thương của Jessica.


"Fany-ah...Con tim này yêu em nhiều đến mức nó sẵn sàng dung túng em dù em có làm bất cứ chuyện gì tổn thương đến nó. Hận em là điều không thể, ghét em lại càng là điều không thể. Con của chúng ta, giọt máu của chúng ta Jessi có thể làm hại sao?"


Tiffany tuy say nhưng lời nói của Jessica cô nghe rất rõ, không xót một chữ nào. Jessica vẫn như vậy, vẫn luôn mãnh liệt yêu cô hệt như những năm tháng trước...à không, có lẽ cô ấy vẫn luôn đã và đang yêu cô nhiều hơn nhiều hơn qua mỗi khắc của thời gian. Cũng giống như cô...những tưởng xa rời rồi sẽ không còn nhớ, dùng thời gian để xóa đi tất cả, thả rơi bản thân vào trạng thái lãng quên nhưng cuối cùng kết quả cô nhận lấy là cô vẫn rất thương nhớ Jessica. Chạm tay vào đôi môi của Jessica, vuốt ve cánh mũi cùng gương mặt cô luôn mong mỏi, cô không khỏi xúc động mà rơi nước mắt. Ngón tay của Jessica cũng rất nhanh lau đi giọt lệ nóng hổi của cô. Ngón tay mềm mại đó như một chất thôi thúc, đánh mạnh vào cảm xúc đang cuộn trào lúc này trong cô. Cô rướn người, để mặc đôi môi mình chạm vào đôi môi mỏng của người cô yêu thương. Bao nhiêu lâu rồi cô không được cảm nhận hơi ấm chân thật này, bao nhiêu lâu rồi cô mới có được cảm giác được xoa dịu và bảy bổng này.


Jessica đầu tiên là tròn mắt ngạc nhiên, sau là siết chặt vòng tay quanh người Tiffany cùng đẩy hai đôi môi của cô và cô ấy vào nhau chặt chẽ hơn. Nhung nhớ như muốn giết chết cô mỗi ngày trôi qua, đến bây giờ, khi đã ôm trọn Tiffany trong vòng tay, hôn lên đôi môi ngọt ngào của Tiffany con tim cô vẫn nhức nhói vô cùng. Người phụ nữ này có sức mạnh gì mà khiến cô trầm luân như vậy. Tại sao đã gần gũi như thế này vẫn chưa thấy đủ, tại sao hạnh phúc này lại mạnh mẽ như thế?! Con tim cô nhói lên từng hồi, hơi thở như bị ai bắt mất đi khi chiếc lưỡi của cô chạm lên bờ môi của Tiffany. Ngay khi cô ấy hé môi, cô khéo léo nhanh nhẹn trườn lưỡi mình vào, cộng vũ với chiếc lưỡi mềm trong khoang miệng ấm áp của cả hai.




***




Say rượu, say tình, say thương nhớ...say một loại đã khó tỉnh, huống hồ chi đây là ba loại hòa hợp, muốn tỉnh là một điều bất khả thi. Mãi đến khi Jessica nhận thức được điều này, cả cô và Tiffany đã ngã xuống giường với cô ấy ở trên cô, chậm rãi hôn lên khắp gương mặt cô. Gương mặt của Tiffany hây hây đỏ vì rượu, hiện tại lại càng đỏ ửng nhiều hơn...cô nghĩ có lẽ vì đây là lần đầu tiên cô ấy chủ động âu yếm cô như thế này. Khẽ liếc nhìn xuống sàn, nơi quần áo của cô và Tiffany đang nằm bừa bộn cô thật muốn bật cười trêu chọc cô ấy. Tiffany khi say rượu, vừa táo bạo lại vừa ngại ngùng, đôi khi nhanh như vũ bão, khi thì chậm rãi đến bất ngờ.


"Em nhớ Jessi nhiều lắm. Em muốn hôn Jessi thật chậm thôi, vì hôn như vậy em mới có thể lưu giữ thật lâu Jessi ở trên môi em."


"Ngốc."


Jessica bật cười, nhỏ giọng mắng Tiffany. Sau đó cô vòng tay ôm lấy Tiffany, lăn một vòng để cô ấy trở về nằm bên dưới cô. Đôi môi cong lên dỗi hờn của Tiffay khiến khóe môi cô càng nhếch lên cao. Khóe môi cô càng nhếch, Tiffany lại càng lộ ra sự giận dỗi của cô ấy nhiều hơn. Thế nào mà Tiffany lạnh lẽo của cô lại trở nên trẻ con nũng nịu như vậy?! Không giấu nỗi sự thích thú, cô cúi người hôn chóc lên đôi môi giận dỗi đó. Nhưng cô nàng nằm dưới cô cũng không vừa gì cả, cô ấy cố tính né tránh nụ hôn của cô, rồi khi thấy gương mặt nhăn nhó của cô, cô ấy lại cười tươi rói như một đứa trẻ.


"Đồ ngốc." Tiffany le lưỡi, khiêu khích Jessica.


"Có được tiếng cười của em, ngốc một chút cũng đâu có sao."


Jessica xoa nhẹ bên má của Tiffany, trong giọng nói và ánh mắt đầy sự sủng nịch khẽ khàng nói. Không đợi Tiffany đáp lại, cô nhẹ nhàng cúi người, đặt môi mình lên gò má cao cao của Tiffany. Sau lại hôn lên đôi mắt ngập nước, rồi vầng trán và đột ngột cắn nhẹ lên vành tai nho nhỏ của cô ấy. Vì hành động bất ngờ đó mà Tiffany bật thốt lên một tiếng rên nhẹ, điều này với cô quả thật là một sự khiêu khích rất lớn. Cố tình liếm nhẹ lên nơi vừa cắn, cảm nhận cả người Tiffany cứng lại rồi tiếp đó cô không báo trước cắn thêm một cái lên đó.


"Ưhhh...ha!"


Đôi gò má hây đỏ, ánh mắt phủ sương, cùng đôi môi hé mở, Tiffany lúc này mị hoặc vô cùng. Hơi thở mang mùi men thoang thoảng lướt qua mũi, khiến Jessica chìm đắm vào Tiffany nhiều hơn. Cô dây dưa, cắn mút lỗ tai kia đến mức nó trơn bóng, đỏ au mới chịu tìm đến nơi khác để trêu chọc. Lần này vẫn tiếp tục dùng chiêu đánh bất ngờ, cô cắn lên chiếc cổ trắng ngần của Tiffany, nơi này một cắn một ngụm, nơi kia cắn một chút, chẳng mấy chốc cổ Tiffany đã đầy vết cắn mút "yêu thương" của cô.


"Cắn như vậy hmmm em uhmmm sẽ đau đó." Tiffany nói trong tiếng rên rỉ, thật sự lúc này ngay cả một câu nói ngắn cô cũng nói không xong.


"Cắn xong sẽ hôn nhiều thật nhiều bù lại...cho nên sẽ không đau đâu." Jessica cười hiền, vừa nói xong đã cúi xuống hôn lên những vết cắn như chứng minh cho Tiffany thấy lời mình nói là hoàn toàn rất chính xác.


"Em vẫn thấy đau!" Tiffany nói, giương đôi mắt cún con đầy nước của mình nhìn Jessica.


"Chắc là chỗ này bị lờn rồi. Jessi hôn chỗ khác vậy."


Nhìn cái khóe môi của Jessica đang nhếch lên một cách đầy gian tà, cô đã biết mình là đang mở đường cho cáo chạy rồi. Chỉ vừa suy nghĩ như vậy Jessica đã dùng chóp mũi của cô ấy lướt khắp vùng ngực cô. Đôi môi đôi khi cố tình chạm vào phần da thịt nhạy cảm, đôi khi lại lả lướt rời khỏi khiến cô bức rức không sao chịu được. Tuy nhiên cô chẳng bức rức được lâu khi Jessica đã thôi không đùa nghịch thay vào đó là dùng đôi môi của cô ấy phủ ấp lên đầu nhủ của cô. Cô cong người lên vì hành động này, nhưng Jessica không hề cho cô nhúc nhích bằng cách giam cô trong vòng tay của cô ấy. Bấu chặt ngón tay mình lên tấm lưng trần của Jessica, cả cơ thể cô uốn éo không ngừng, tiếng rên cũng bật ra trong vô thức. Đã lâu không thân mật, cơ thể cô trở nên nhạy cảm hơn rất nhiều.


"Thế nào? Đã bớt đau hơn chưa?"


"Xảo trá, quá đáng ghét."


Tiffany thở dốc khi Jessica Jung xảo trá kia vừa hỏi vừa xoa nắn lấy hai bầu ngực căng tròn của cô. Không chỉ xoa một bên mà Jessica một lúc xoa lấy cả hai, một bên theo nhịp này, một bên theo nhịp khác. Cô thật chịu không nỗi, cơ thể cứ nhích tới nhích lui trốn tránh đụng chạm quá kích thích này. Jessica thấy cô như vậy không những không buông tha mà còn dùng ngón tay kẹp lấy đầu nhủ của cô, ma sát đùa nghịch với nó.


"Jessi...ư...em...haaa..."


"Yah...không chịu được...o--hhh..."


Đối với Jessica, âm thanh của Tiffany lúc này thật rất rất yêu nghiệt. Chồm người hôn lên đôi môi của cô ấy, nhằm nuốt hết mấy âm thanh kia đi, cô thỏa mãn khi Tiffany vừa hôn đáp trả vừa thở ra không ngừng. Hai tay cô hoạt động nhanh như vậy Tiffany có thể chịu nỗi sao? Phì cười vì điều này khi rời khỏi đôi môi của Tiffany, cô sủng nịch nhìn gương mặt đã nhuốm màu động tình của cô ấy. Rất yêu kiều, rất quyến rũ và rất có sức hấp dẫn. Cô mỉm cười như một kẻ ngốc khi trông thấy Tiffany như thế dưới thân cô. Những tưởng sẽ không còn có cơ hội gần gũi, yêu thương cô ấy thêm một lần nào nữa...điều này giống như một giấc mơ, giấc mơ cả một nghìn năm mới trở thành sự thật. Thật ra khi Tiffany ngồi trong lòng cô, chủ động hôn cô...cô đều nghĩ, có thể qua hôm nay, vào ngày mai và những ngày sau Tiffany sẽ làm những điều đó với một người khác mà không phải cô. Chỉ nghĩ đến đó con tim cô đã đè nén không thể chịu được...vì thế cô mới dặn mình cứ thả theo cảm xúc ngay khoảnh khắc này thôi, đừng suy nghĩ gì nhiều hơn nữa. Cho đến bây giờ, suy nghĩ đó đột nhiên lóe lên trong tâm trí vốn đang chìm đắm trong mật ngọt của cô, khiến cô trong vô thức không tự chủ được cảm xúc mà để nó thể hiện qua đôi mắt đã có phần hơi đỏ lên.


Tiffany khẽ mở mắt khi nhận ra Jessica đã thôi đùa nghịch trên cơ thể cô. Cô càng đau lòng hơn khi trông thấy ánh mắt đau thương đó của Jessica. Những tưởng trong thời khắc này sẽ không còn buồn đau hay chua xót nào nhưng cuối cùng nó vẫn ngự trị ở đó. Cô mím môi, khẽ đưa tay ôm lấy gương mặt của Jessica rồi nâng người hôn lên đôi mắt đang nhòe đi của cô ấy. Nuốt nước mắt của Jessica vào bên trong mình, cô tiếp tục hôn xuống chóp mũi và sau cùng là đôi môi của cô ấy.


"Đừng khóc, khóc em sẽ đau lòng..."


"Fany ah, Jessi thật sự thật sự chân thành sâu sắc yêu em. Yêu đến mức không còn biết diễn tả như thế nào nữa. Đời này chính là chỉ cần em, không cần ai khác nữa."


"Càng gần gũi như thế này em càng lo sợ, lo sợ rằng em sẽ nuối tiếc và quyến luyến mỗi một khắc trôi qua. Nếu Jessi chân thành sâu sắc yêu em, em sẽ dùng tình yêu vô cùng vô tận của mình trao trọn cho Jessi."


Tiffany cũng đã khóc. Cô khóc nhưng cô lại cảm thấy hạnh phúc, vì cô được khóc trong vòng tay của Jessica, người mà cô luôn chờ mong. Trong nước mắt của cô có cả nụ cười, cô mỉm cười khi hôn lên đôi vai gầy nhưng đủ để mang đến bình yên cho cô, cô hôn lên chiếc cổ mà cô đang vùi vào và hôn lên cả đôi môi đang dần lạnh đi của Jessica.


"Đêm nay, hãy yêu em như sự chân thành, sâu sắc và vô cùng, vô tận của chúng ta hòa quyện lại. Đừng suy nghĩ gì cả, đêm nay chỉ cho phép Jessi chú ý đến mỗi em thôi."


"Tuân lệnh thưa nữ vương Tiffany."


Tiffany cười khúc khích, gật đầu hài lòng, sau đó đôi môi cả hai lại một lần nữa chạm vào nhau một cách nồng say nhất...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro