Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 18.

Chapter 18.

Mỗi buổi sáng thức dậy với Tiffany trong vòng tay, cô ấy dụi người vào lòng cô mà ngủ khiến cô cứ muốn nằm trên giường mãi, không muốn đến công ty đi làm chút nào cả. Nhưng cô biết nếu vòi vĩnh đòi nghĩ làm Tiffany sẽ trừng mắt nhìn cô, sau đó đưa ra muôn vàn lí do khiến cô phải tự động dẹp bỏ cái ý nghĩ nghĩ làm kia. Đặt vô vàn nụ hôn chào buổi sáng lên gương mặt của Tiffany, sau đó cô dùng đuôi tóc của mình khẽ trêu ghẹo Tiffany đang say ngủ. Khoảng thời gian gần đây rất hạnh phúc, tỉ lệ thuận với sự hạnh phúc đó là Tiffany thường ngủ nhiều hơn vào buổi sáng vì sự mệt mỏi vào buổi tối của cô ấy. Bật cười một mình, cô ấn môi mình lên môi của Tiffany hòng đánh thức cô ấy. Nếu trễ giờ cô ấy sẽ lại trách mắng cô cho xem.

"Mèo nhỏ của Jessi ơi...hôm nay chúng ta nghĩ làm nha."

Như cô dự đoán, chỉ cần nghe đến nghĩ làm Tiffany sẽ mở to mắt nhìn chằm chằm vào cô dù chỉ vừa mới đây cô ấy ngủ say như thế nào. Mỉm cười chào buổi sáng với cô ấy, cô đưa má của mình đến gần môi Tiffany, chờ đợi một nụ hôn của cô ấy. Không để cô đợi lâu, Tiffany thay vì dùng môi hôn cô thì cô ấy dùng tay nhéo vào gò má cô. Xoa xoa gò má đáng thương của mình, cô xụ mặt không nhìn Tiffany cốt để cô ấy bù đắp lại cho cô.

"Ai là mèo nhỏ của Jessi hử? Sáng nào cũng đem chuyện nghĩ làm ra gọi em dậy hết." Tiffany gỡ bàn tay đang xoa xoa má của Jessica ra, cô nhẹ nhàng xoa vào chỗ vừa bị nhéo nhẹ hều đó.

"Em là mèo nhỏ của Jessi chứ ai nữa. Jessi hôn em, em cũng đâu có dậy, Jessi hết cách nên phải dùng cách đó đó." Jessica không cam lòng nói.

"Hmm...vậy mèo nhỏ xin lỗi Jessi..."

Gương mặt Tiffany đỏ ửng lên khi môi cô thốt ra câu nói ấy. Thẹn thùng bối rối chính cô cũng không hiểu vì sao mình chủ động hôn lên chỗ cô vừa nhéo trên gò má của Jessica. Để rồi con người 'xảo trá' đó ôm ghì lấy cô vào lòng, không cho cô nhúc nhích một tí nào hết.

"Jessi không biết là mèo nhỏ lại ngoan như vậy nha. Hay hôm nay mình nghĩ làm thật đi."

"Đừng có thấy em xuống nước rồi làm tới."

Tiffany lè lưỡi nhéo lên chóp mũi của Jessica. Lần này rút kinh nghiệm cô vừa nhéo xong đã vội nhảy khỏi vòng tay của cô ấy rồi bật xuống giường. Và cô cũng thật không ngờ Jessica ngày thường lười biếng như vậy có thể phản ứng nhanh nhạy mà xuống giường bắt lấy cô. Cứ nghĩ cô sắp bị Jessica 'trả thù' nhưng không, cô ấy chỉ ôm lấy cô từ phía sau, hôn lên tóc cô rồi di chuyển cả hai vào phòng tắm. Thật ra mỗi buổi sáng cô và Jessica đều trêu chọc nhau như vậy, có hôm cô còn ấn gối lên mặt cô ấy, cô ấy cũng chẳng vừa mà vùi chăn lên người cô...đùa giỡn cho đến khi chán cô ấy sẽ ôm cô vào phòng tắm để chuẩn bị đến công ty. Mỗi ngày trôi qua đều tràn ngập niềm vui, tiếng cười và hạnh phúc như vậy cô chợt thời gian trôi qua nhanh tàn nhẫn đến mức nào. Nhắm mắt một cái đã hơn ba tuần trôi qua. Có lẽ chỉ thêm một hai cái nhắm mắt nữa, hai tháng của cô rồi cũng sẽ đến...

***

Tiffany hoàn toàn bất ngờ khi một anh chàng nhân viên giao hoa đến tận văn phòng giao cho cô một bó hoa hồng tươi. Kí tên rồi đón lấy bó bông từ anh ta cô vẫn chưa hết bất ngờ. Vội vàng về bàn làm việc, cô đặt bó bông xuống bàn và cố tìm ra một tấm thiệp nhỏ hay mảnh giấy gì đó về chủ nhân của nó. Sau vài phút tìm kiếm, cô vẫn chưa tìm thấy một mảnh giấy nào cả thay vào đó là một dòng chữ nho nhỏ nằm trên giấy gói hoa màu hồng.

"Dành cho em, mèo nhỏ."

Cô mỉm cười với đôi mắt ngấn nước khi chạm tay vào nét chữ quen thuộc của Jessica. Thì ra cô ấy vội vội vàng vàng rời khỏi văn phòng trước giờ họp là vì bó hoa hồng này đây. Cô có nói với Jessica rằng cô không cần một buổi tối lãng mạn, cũng không cần cô ấy bao hết công viên giải trí để đưa cô đi chơi, cô càng không cần những buổi hẹn hò hay gì cả...cô chỉ cần ôm cô vào mỗi buổi tối khi đi ngủ và sáng hôm sau thức dậy cô muốn mình được nằm trong vòng tay cô ấy hoặc nói ngắn gọn hơn cô chỉ muốn ở nhà tận hưởng thế giới hai người nhỏ bé với cô ấy. Bó hoa hồng này là điều cô chưa bao giờ trông đợi ở Jessica...cô thật không dám nghĩ Jessica một ngày nào đó lại tặng hoa hồng cho cô cả. Có một chút ngọt ngào xen lẫn vui sướng và hạnh phúc xâm chiếm cơ thể cô, khiến cô cứ nhìn bó hoa này mà cười mãi không thôi. Nghe tiếng bước chân đi về phía phòng, cô ngay lập tức trở về tư thế làm việc và đặt bó hoa sang một bên, vờ như không để tâm đến nó.

"Fany ah."

Jessica gọi Tiffany khi cô vừa bước vào phòng. Nhìn bó hoa trên bàn của cô ấy cô khẽ che giấu nụ cười hài lòng bên trong lòng mình. Trở về bàn làm việc, cô đưa mắt nhìn Tiffany đang cặm cụi ghi ghi chép chép gì đó. Cô đã mong chờ khi cô vừa mở cửa phòng, Tiffany sẽ chạy đến ôm chầm lấy cô cơ...không lẽ Tiffany không trông thấy chữ của cô, rõ ràng là cô viết vào góc khuất nhưng đâu có khó để tìm ra nó.

"Fany ừm-ừ bó hoa kia ở đâu ra vậy?" cô lên tiếng dò hỏi.

"Anh giao hoa có nói là của một quý ông lịch lãm gửi đến cho em."

Tiffany cố nén cười vì vẻ mặt chưng hửng của Jessica ngay lúc này, một vài phút sau gương mặt đó trở nên nhăn nhó với hai hàng chân mài chau lại. Cô ấy im lặng không nói nữa mà lật giở tập hồ sơ một cách mạnh bạo, cầm viết kí tên cũng mạnh bạo không kém. Không lẽ cô chỉ vừa nói đùa một tí mà Jessica đã ghen rồi sao? Ghen nhưng lại không dò hỏi cô, chỉ biết trút giận lên đồ vật sao?

"Em không biết quý ông nào lại có thể hiểu rõ sở thích của em đến vậy. Thậm chí đến giấy gói cũng màu hồng nữa."

"Jessi cũng có đặt một bó hoa hồng gói giấy hồng tặng em mà, hẳn là cửa hàng kia quên đơn đặt hàng của Jessi."

Tiffany đứng dậy tiến về chỗ Jessica đang ngồi với gương mặt càng lúc càng nhăn lại nhiều hơn. Người ta nói ghen quá mất khôn, Jessica của cô cũng không phải là ngoại lệ. Nghiến răng giận dỗi thế kia, chưa kể còn lỡ miệng nói thẳng ra như vậy...chắc là ghen nhiều lắm rồi đây. Cố che giấu gương mặt đầy ý cười của mình, cô kéo chiếc ghế xoay để Jessica có thể đối diện với cô, sau đó xoa nhẹ vào hàng chân mài đang cau lại kia.

"Jessi đang ghen?"

"Jessi ghen với quý ông lịch lãm của em làm chi." Jessica đay nghiến nói.

"Rõ ràng là đang ghen mà."

"Jessi không hề nha."

"Vậy để em hỏi xin số điện thoại để cảm ơn quý ông lịch lãm kia." Tiffany đứng thẳng dậy, tay không xoa chân mài cho Jessica nữa. Cô vừa tính xoay người về bàn làm việc thì Jessica đã kéo cô lại, để cô ngồi lên chân cô ấy.

"Em dám?! Ừ thì Jessi ghen đó. Sao lại có thể phô trương như vậy. Đúng là đáng ghét."

Tiffany không biết nói gì hơn ngoài ngồi yên trên chân của Jessica, lắng nghe những lời đay nghiến của cô ấy dành cho quý ông lịch lãm mà cô tinh nghịch bịa ra. Mãi cho đến khi ăn trưa, đi làm về và khi cả hai đã nằm xuống giường Jessica vẫn không ngừng lẩm bẩm về quý ông kia. Thậm chí cô ấy còn không chủ động ôm lấy cô, cô đưa tay ôm thì cô ấy vờ tránh né nữa. Bật cười nhìn Jessica, cô với tay lấy chiếc điện thoại của mình và soạn một tin nhắn gửi cho cô ấy. Cầm điện thoại trong tay Jessica vẫn không ngừng cau có, bực dọc, cô ấy hình như còn không kiểm tra xem là ai nhắn cơ. Nhưng ngay sau đó, con người đang bực dọc đó đã quay sang nhìn cô với ánh mắt ngơ ngác, ánh mắt đó sau vài giây lại trở nên nguy hiểm vô cùng...

"Cảm ơn ngài Jung đáng yêu của em...Có thể tặng hoa cho em như vậy ngoài Jessi ra thì có ai đây? Đừng ghen nữa...em muốn chiếc ôm thật chặt của Jessi hơn là cái biểu hiện nhăn nhó kia...Đến đây ôm mèo nhỏ của Jessi đi..."

Tiffany nghĩ về sau cô sẽ không chọc ghen Jessica nữa, càng không nên gửi tin nhắn như vậy cho cô ấy. Jessica đêm nay thật sự rất nguy hiểm, nguy hiểm đến mức khiến cô trở tay không kịp.

***

Sáng sớm âm rung từ chiếc điện thoại đặt trên bàn kéo Tiffany ra khỏi giấc ngủ. Nhìn dãy số lạ đang hiển thị, cô thoáng nhìn qua Jessica rồi quyết định ra khỏi phòng để nghe máy.

"Xin lỗi, đây có phải là số điện thoại của cô Tiffany Hwang không?" đầu dây bên kia là giọng của một người đàn ông, cô đoán người này đã khá lớn tuổi và giọng nói có phần quen thuộc.

"Vâng, tôi là Tiffany Hwang."

"Tôi là bác sĩ Lee...Khi nào cô Hwang sẽ đến để cấy phôi thai đây? Bây giờ chỉ còn công đoạn cuối cùng này."

Cô nghe được tràng cười khẽ từ vị bác sĩ ở đầy dây bên kia. Tiếng cười này thay vì mang đến cho cô niềm vui thì giờ đây trong lòng cô xuất hiện cả muộn phiền lẫn niềm vui nho nhỏ đó.

"Bác sĩ Lee, ông có thể giữ bí mật điều này và đừng nói cho Jessica biết không? Tôi muốn cho cô ấy bất ngờ."

"Được, tôi sẽ giữ bí mật giúp cô. Khi nào cô đến hãy gọi báo cho tôi biết...tốt nhất là cô Hwang nên đến sớm một chút."

"Tôi cảm ơn bác sĩ Lee."

Cầm điện thoại trong tay Tiffany bây giờ mới cảm thấy được lòng cô đã trở nên nặng trĩu như thế nào. Nhanh như vậy đã đến giai đoạn cuối cùng rồi, nhanh như vậy thời gian cô ở bên Jessica cũng không còn lâu nữa. Đứa trẻ này có phải đến với cô không đúng lúc rồi không? Dĩ nhiên trong thâm tâm cô, cô vẫn luôn muốn có một đứa trẻ với Jessica song song đó có nhiều thứ về đứa trẻ này khiến cô bận lòng. Hay cô nên để YooHye mang thai đứa trẻ...vì dù sao đó vẫn là con của Jessica và một phần cũng do cô mà YooHye mất thai. Nhưng nghĩ đến việc trao con mình cho một người khác, tâm cô đã co thắt lại, đau đớn tột cùng. Chưa kể liệu YooHye có thể dễ dàng chấp nhận đứa trẻ đó sao? Suy nghĩ này của cô thật điên khùng hết sức. Mở điện thoại lên, cô cẩn thận xoa đi cuộc gọi của bác sĩ Lee. Thở dài một hơi, cô bước vào phòng trở lại để đánh thức Jessica cùng đến công ty.

***

Jessica không hiểu vì sao nguyên cả ngày hôm nay trông Tiffany có vẻ căng thẳng và mệt mỏi đến như vậy. Thỉnh thoảng cô ấy ngồi thừ ra trong khi tay vẫn đang giữ lấy trang sổ sách đang xử lí dang dở, mọi lần chỉ gọi một tiếng Tiffany đã nghe thấy còn hôm nay cô gọi đến mấy lần Tiffany vẫn chẳng mảy may chú ý đến cô. Liếc nhìn chiếc đồng hồ da trên tay trước khi vào phòng nghĩ ngơi, giờ tan làm cũng sắp đến có lẽ cô nên đưa Tiffany đi thư giãn một chút. Xếp hai bộ quần áo mới vào túi cho cô và cô ấy, cô bước ra ngoài gõ gõ vào bàn Tiffany ra hiệu cho cô ấy cùng về với cô. Nhận được cái gật đầu của Tiffany, cô mỉm cười rời khỏi phòng trước cô ấy.

Jessica đã làm ra vẻ rất thần bí, cô hỏi cô ấy chở cô đi đâu cô ấy chỉ cười đầy ẩn ý đáp trả lại cô. Giờ thì cô và Jessica đang đứng trước một khu suối nước nóng nhân tạo cách công ty một đoạn đường dài. Quay sang nhìn cô ấy đầy tò mò, cô vừa định lên tiếng thì Jessica đã nắm tay cô bước vào trong. Jessica giống như là một vị khách quen ở đây vậy, cô ấy dẫn cô đi đến chính xác phòng thay quần áo sau đó còn nhanh tay quấn khăn khắp cơ thể cô rồi cả hai cùng nhau đi đến một khoảnh hồ nước nóng vắng vẻ ở gần căn phòng đó. Jessica ấn cô ngồi xuống thành hồ với hai chân thả tự do trong nước, còn cô ấy nhẹ nhàng xuống nước. Điều tiếp theo cô biết là Jessica bắt lấy bàn chân cô, chuyên nghiệp massage cũng như ấn vào những huyệt đạo trên chân cho cô.

"Thoải mái không?" Jessica lên tiếng hỏi. Trong màn hơi nước khá dày này, giọng nói Jessica cùng hành động của cô ấy giúp cô cảm thấy thoải mái rất nhiều.

"Hmm...rất thoải mái."

"Xuống đây với Jessi." giang hay tay mình ra, Jessica mỉm cười chờ đợi Tiffany xuống nước trong vòng tay cô.

Như cô mong chờ, Tiffany ngay khi xuống nước đã đứng gọn trong chiếc ôm của cô. Hôn lên trán và chóp mũi cô ấy, cô khẽ xoay lưng Tiffany lại đối diện với cô. Ngày hôm nay cô sẽ tận tình chăm sóc cho Tiffany, cô sẽ khiến cô ấy thật thư giãn trong làn nước nóng ấm này. Đặt hai bàn tay lên bờ vai của Tiffany, cô chậm rãi xoa bóp nó cho cô ấy.

"Sao đột nhiên Jessi đưa em đến đây?" hất một ít nước lên cánh tay của mình, Tiffany lên tiếng hỏi người phía sau cô.

"Em làm việc chăm chỉ như vậy Jessi muốn thưởng cho em. Phần thưởng này giúp em thư giãn với cảm thấy thoải mái, dễ chịu hơn đó."

"Em cảm ơn Jessi...Nhưng mà em thắc mắc vì sao Jessi có thể thuần thục những động tác này như vậy?"

"Jessi học hỏi từ mấy cô nhân viên ở đây."

Tiffany khẽ cau mài khi nghe lí do khá là hợp lí này của Jessica. Cô xoay người lại, dùng tay nhéo lên cánh tay của cô ấy và dành tặng cô ấy đôi mắt sắc lẽm của cô. Nhìn Jessica xuýt xoa vì đau cô cũng xót xa lắm nhưng cô ấy đáng bị như vậy. Không nhìn Jessica nữa, cô di chuyển đến bậc thang ở gần đó hòng được ngồi ngâm mình trong nước nóng. Không thể phủ nhận nước nóng, hơi ẩm, và cả động tác ân cần của Jessica có hiệu quả rất tốt, mọi thứ khiến cô giảm đi mệt mỏi rất nhiều.

"Em nhéo Jessi thật đau." Jessica ngồi xuống bên cạnh cô, đôi môi mỏng của cô ấy cong lại ra chiều giận dỗi cô. "Jessi chỉ nói đùa thôi mà có người ghen..." tiếp theo cô ấy mỉm cười nhướn chân mài đắc ý nhìn cô.

"..."

"Jessi học massage là vì Jessi muốn tự tay chăm sóc em, không cho ai được chạm vào em."

Cái này nhất định gọi là sự chiếm hữu của Jessica dành cho cô. Cô bật cười trước gương mặt chắc chắn của cô ấy, khẽ nghiêng đầu về phía Jessica cô hôn lên một bên má của cô ấy. Đáp lại cô là nụ cười khờ của Jessica...cô biết cô ấy sẽ như thế mà.

"Jessi...nếu lỡ như cấy ghép không thành công thì sao?" trốn tránh ánh mắt của Jessica, cô khẽ hỏi.

"Không sao hết...chúng ta vẫn còn rất nhiều cơ hội để thử. Con không đến sớm chắc là để Jessi và em tận hưởng thế giới hai người dài ra một chút đó."

Ngã đầu lên vai Jessica cô nhắm nhẹ đôi mắt mình lại tận hưởng bầu không khí bình yên này. Biết đâu ngày mai hay ngày kia tâm trí cô lại kiên quyết làm điều nó luôn mong muốn mà không cần chờ đợi thêm một tháng nữa. Cô đã lún sâu vào tình yêu với Jessica...sớm rút ra cũng tốt, còn hơn là lún sâu mất hút vô phương cứu chữa. Trong làn nước ấm nóng, móng tay cô bấu chặt vào lòng bàn tay của chính cô để kìm nén cơn đau nhói xuất phát từ nơi sâu thẳm con tim. Khiến Jessica yêu cô thật nhiều, cho cô ấy hạnh phúc sau đó làm đau cô ấy là một phần dự định của cô...

Làm đau cô ấy...cô chỉ còn mỗi điều này thôi.

***

"Thưa mợ hai, cô Jessica cùng mợ-- cô Tiffany đã thật sự đến bệnh viện. Tôi đã dò hỏi bác sĩ nhưng ông ta từ chối cung cấp thông tin, chỉ biết được một ít tin từ cô y tá. Cô y tá nói hiện tại chỉ cần chờ cô Tiffany đến thực hiện công đoạn cuối cùng."

"Jessica không đưa Tiffany đến bệnh viện Seoul?"

"Đúng như vậy thưa mợ hai. Cô Jessica đến bệnh viện sản Maria."

YooHye không giấu nỗi sự ngạc nhiên và ganh tị của cô ngay lúc này. Jessica thậm chí đã đưa Tiffany đến bệnh viện sản tốt nhất ở Hàn Quốc và đứa trẻ của họ chỉ chờ ngày để được nằm vào cơ thể của Tiffany? Cắn chặt đôi môi của mình, những khớp tay của cô đều đã trở nên trắng bệch khi sự giận dữ đang đánh chiếm cô. Ông trời đúng thật là chẳng công bằng chút nào cả. Cô không thể ngồi yên một chỗ chờ đợi đấng tạo hoá cho cô một chút công bằng, cô phải tự giành lấy công bằng cho bản thân cô.

Tiffany, cô chờ mà xem tôi sẽ làm gì với cô. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro