Chap 5
1 ngày mới lại bắt đầu nhưng ngày hôm nay tôi và con em mình ko cãi nhau.2 đứa thức dậy uể oải vì vẫn còn mệt nên chẳng đùa giỡn như mọi hôm.Điều đó khiến cho mẹ tôi hơi ngạc nhiên nhưng bà lại rất mừng vì ngôi nhà được yên tĩnh.Ăn sáng xong,tôi và nó cùng nhau đến trường.Trên đường đi,tôi thấy con em của mình cứ ắt xì mãi và tôi biết,nó sắp bệnh rồi đây nên định bụng tí nữa mua 1 cái gì cho nó ngậm nhưng đến trường rồi thì tôi thấy ko cần phải mua nữa.
Vừa bước cùng nó vào trường thì đã đụng mặt SH.Chẳng biết hắn tình cờ hay cố ý lại xuất hiện đúng lúc thế.Gặp tôi và nó,hắn chào hỏi:
- Chào!
- Chào!-tôi và con em đồng thanh
- Ắt xì…!Hiz..!
- Muốn bệnh rồi đó!-SH nhìn con em tôi nói
- Ưm..thì muốn bệnh!Chỉ có trâu như ông nên ko bệnh thôi!
- Ủa?Nói vậy chị của Ji Yeon cũng trâu rồi.-SH nói rồi nhìn tôi ám chỉ.Tôi định mở miệng nói lại thì con em tôi nhảy vào miệng tôi nói trước:
- Upa của tôi khác ông.Upa tôi ko phải là trâu.Như thế gọi là khỏe mạnh.
- Trời,bênh vực 1 cách trắng trợn luôn.
- Ừa,được ko?Ắt xì…hiz…!
- Khăn giấy nè!
- Cám ơn!
- Thôi,tao vào lớp đây,mài cũng đi lên lớp đi.- tôi nói rồi bỏ đi mặc cho nhỏ em cố réo nói điều gì đó và cũng chẳng thèm chào SH 1 tiếng.Tôi bước vào lớp,gương mặt hầm hầm như đang khó chịu 1 điều gì đó ko rõ được và suốt buổi học,tôi càng thấy bực hơn khi con em mình lại chẳng xuống tìm mình như mọi hôm.
Như 1 đứa trẻ con,tôi dở chứng giận nó và suốt ngày hôm đó,tôi chẳng thèm nói chuyện với nó 1 câu.Tiếp sau ngày đó,khi đang học tháo và ráp súng trong giờ quân sự thì lại càng bực hơn.Nhìn nó lóng ngóng như con gà khi ko biết phải lắp cái nào trước,cái nào sau,tên từng bộ phận thì tôi định đến chỉ nó thì tên SH lại làm trước tôi.Tôi giận nó mà nó cũng chẳng quan tâm nữa.Chỉ lo nói chuyện vui vẻ với hắn.
Thấy tôi kì lạ,EY hỏi:
- Jung có sao ko?Sao thấy cái mặt xấu quá àh?
- Ko có gì!
- Bực chuyện gì vậy?Nói EY nghe đi!
- Ko,ko gì hết mà!
- Ừm,nếu Jung ko muốn nói thì thôi!
- ……Ko biết sao nữa.Tự nhiên thấy ghét ghét thằng SH.Nhìn nó như thích nhỏ em của Jung rồi thì phải.Nhưng Jung lại cảm thấy ko thích sao sao áh!
- Hì,chắc Jung sợ người ta cướp mất đứa em gái yêu quí của mình chứ gì?
- Sao…sao phải sợ chứ?
- Ừm..thì dù gì Ji Yeon cũng là đứa em ruột thịt nè,từ nhỏ đến lớn đều bên nhau.Giờ Ji Yeon mà có người yêu thì Jung sẽ chỉ có 1 mình.Ko ai làm phiền nữa,nên…Jung ko thích
SH!
- ………Vậy sao?
- Hì..!
Tôi im lặng nhìn nụ cười của EY rồi lại nhìn sang bên con em mình với thằng SH.Có lẽ tôi giống như lời của EY nói.Sợ mất 1 đứa em………Có lẽ là thế…Tôi hít 1 hơi dài rồi bình tâm lại,tự nghĩ trong đầu:”Đứng rồi,mài đã từng mong nó mau lấy chồng!Ưm…chỉ có thế thôi!”
...Thế rồi 1 tiếng rên khẽ vang lên kéo tôi thoát khỏi suy nghĩ của riêng mình.Tôi quay lại nhìn thì thấy EY đang nhăn mặt,con mắt đỏ lên như sắp khóc.Vội vàng,tôi nắm lấy tay của EY,lo lắng hỏi:
- Sao vậy?
- Hiz…đau quá!
- Hình như chảy máu rồi.Để Jung đưa EY lên phòng y tế nhờ cô sát trùng rồi băng lại.
- Ừm!
Tôi dẫn EY ra khỏi chỗ tập xin phép cô giám thị đang đứng quan sát để đưa EY lên phòng y tế.Vì đang lo đưa EY đi mà tôi ko hề biết nó đang nhìn theo với gương mặt nhăn như khỉ.Lên đến phòng y tế,cô BoRam lại đi vắng mà ngón tay của EY thì ko thể chờ tôi đi gọi cô về nên tôi đành tự biên tự diễn luôn.Tôi lấy hộp cứu thương sát trùng cho EY rồi lấy miếng bông gòn chậm thật cẩn thận.EY có vẻ rất rát và đau nhưng vẫn cố gắng ngồi yên cho tôi dán keo cá nhân lại.Xong xuôi,tôi ân cần hỏi:
- EY thấy băng có chặt quá ko?
- Ko!Vậy được rồi!-EY lắc đầu nói
- Ừm!Jung ko rành mấy cái này nên làm đại.Có gì chút về EY nhờ người thân xem nha!
- Ừm!
- Ừm…vậy…ko còn gì nữa,tụi mình đi xuống dưới sân thôi!
- Ngồi đây thêm 1 tí được ko?
- Sao?-tôi ngạc nhiên hỏi
- Ưm…EY chưa muốn xuống sân vội.Ngồi trên đây chơi 1 tí rồi xuống nha!
- Ừm,EY muốn sao cũng được nhưng giám thị lên kiểm tra thấy 2 đứa trốn tập quân sự là Jung ko chịu trách nhiệm.Jung trốn trước đó nha!
- Hì..hì..Jung dám trốn 1 mình bỏ EY ko?
- Hì..hì..nói zậy chứ..chắc ko..!-tôi gãi đầu cười cười nhìn EY thì chợt thấy ánh mắt EY nhìn tôi thật lạ.Dường như EY có gì đó thật khác…như là EY đang muốn nói với tôi 1 điều gì đó nhưng vẫn chưa dám…Nhưng rồi cô BoRam trở về.Thấy tôi và EY,cô BoRam hơi nhăn nói:
- 2 đứa bị sao nữa mà lên đây đây?
- Hì,dạ,con thì ko có bị sao hết.Còn EY thì bị chảy máu tay lúc bóp cò súng.-tôi nhanh miệng trả lời
- Ủa?Băng bó rồi mà!
- Dạ,con làm đại áh!
- Chẹp..thôi xuống sân tập đi cô.Định ngồi đây trốn àh?Để tôi xem vết thương của EY.
- Dạ,con đâu có dám trốn đâu?Giờ con xuống nè!Thưa cô con đi!
- Ờ!
- Bye EY nha,chút gặp lại!
- Ừm,bye!
Tôi bước vội ra khỏi phòng mang giày vào rồi phóng xuống sân.Vừa xuống đến nơi thì nó đã chạy đến hỏi:
- Upa vừa đi đâu với nhỏ EY zạ?
- Thì lên phòng y tế chứ đi đâu?EY bị thương nên tao đưa lên.
- Vậy sao lâu zạ?
- Thì chờ cô BoRam về nên lâu.Mà sao mài hỏi nhiều quá zậy?
- Plè…em thích zậy đó được ko?Upa là tên ngốc!Xí!
Nó lè lưỡi,lại lè lưỡi.Lè cái lưỡi tinh nghịch của nó với tôi,nói rồi quay lưng bỏ đi.Tôi nhìn theo nó ko thấy tức như mọi thường mà thấy lạ lạ trong người khi thấy nó như thế.Quái,tự nhiên thấy nó đáng yêu phết!Thế là tôi liền tự tát mình 1 cái cho tỉnh táo lại vì cái tội…tự nhiên suy nghĩ lung tung!Tôi bước về chỗ của mình tiếp tục buổi tập và vẫn ko quên ngó qua nhìn nó 1 cái.
Rồi ngày đó cũng trôi qua để nhường chỗ cho 1 ngày mới kế tiếp.Tôi và nó vẫn như mọi ngày đi học cùng nhau nhưng khi đến trường thì không khí sân trường dường như sôi động hẳn lên.Mới sáng sớm mà đứa nào cũng gương mặt phấn khởi,tôi lấy làm lạ nên sau khi vào lớp,tôi vội hỏi đứa ngồi kế bên là Hwa.
- Ủa Hwa,bộ hôm nay ông chủ tịch nước đến thăm trường mình hả?Sao thấy ai cũng vui vui như sắp có đại hội zạ?
- Bậy!Ổng lo việc nước còn chưa xong rảnh sao đến trường mình?Mà đến làm gì?
- Vậy chứ sao?
- Sắp đến ngày truyền thống của trường.Trường tổ chức cuộc thi toàn trường vào ngày chủ nhật tới.Lớp nào cũng phải tham dự với 1 tiết mục riêng.
- Ủa?Nói zậy là tham dự rồi thi với nhau hả?
- Ừa,lớp nào thắng là có thưởng.Mà thưởng đã lắm!
- Thưởng gì?Ko biết!Chỉ thông báo là 1 phần thưởng bất ngờ,thú vị,đáng nhớ,và…rất có giá trị!
- Wow,ghê zạ?Vậy lớp mình thi cái gì?
- Biểu diễn thời trang!
- Hả?
- Hì..hì..Hwa thích thiết kế nên đã hội ý với lớp trưởng.Lớp trưởng đồng ý rồi.Cô chủ nhiệm cũng oki vì lớp mình ko ai dám đóng kịch hay ca hát,nhảy múa gì hết!
- Vậy Hwa làm thiết kế,còn ai làm người mẫu?
- Jung chứ ai?
- Hả?
- Jung với thêm 2 người nữa.3 người với 6 bộ là đủ rồi.Cuộc thi ko yêu cầu trình diễn nhiều!
- Haha…giỡn mặt hả?Jung chưa đồng ý mà?
- Jung chưa đồng ý kệ Jung!Đây là vì lớp,Jung ko từ chối được vì Jung thử nhìn lại lớp mình đi.Có ai đủ chuẩn để làm đâu?
- Xì…!Ko ai đủ chuẩn là kéo người khác zô mà ko thèm hỏi ý kiến àh?
- ……!-Hwa bỗng im lặng cúi mặt xuống ko nói gì nữa.Thấy thế,tôi lại
sợ mình vừa nói hơi quá nên vội vàng,tôi nói:
- Nè..nè..Jung nói chơi thôi!Jung làm mà!Hwa đừng có làm vẻ mặt đó!
- Hì,Jung nói đó nha!-Hwa bỗng ngước mặt lên nhìn tôi cười đắc thắng còn tôi thì nhận ra mình vừa rơi vào bẫy.Đúng là dạo này…tôi bị gì rồi!Ngố hết sức!Tôi lắc đầu 1 mình rồi lẩm bẩm:”Sao tự nhiên giờ mình ngu đột xuất quá zậy trời?”
Tiếng chuông vào học reng lên,mọi người ai về lớp nấy.Trong giờ học,mọi người ai cũng chăm chú vào bài giảng còn tôi thì vẫn cứ thả mình trong những dòng suy nghĩ vu vơ.Tôi nghĩ ko biết lớp của EY và nhỏ em mình sẽ chọn tiết mục nào để thi?Ko biết khi thi,làm đối thủ của nhau,cạnh tranh để giành phần thắng cho lớp thì sẽ thế nào nhỉ?
Thắc mắc của tôi thế rồi cũng có người đáp trả khi giờ ra chơi vừa đến thì nó đã chạy vội xuống tìm tôi.Gương mặt nó vui như tết nói ko ngừng nghỉ.
- Upa,lớp upa chọn thi tiết mục gì chưa?Lớp em chọn đóng kịch đó.Và em được là nữ vai chính.Hay ko?
- Sao mài đóng vai chính?Còn EY thì sao?Mà diễn vở kịch nào?
- Diễn vở Công chúa ngủ trong rừng.Hehe…mới đầu lớp bỏ phiếu chọn nữ vai chính.Em và nhỏ EY lại ngang nhau.Phiếu cuối cùng là thằng SH tiếp.Em cứ tưởng nhỏ EY được chắc rồi vì thằng SH đâu có ưa em đâu.Ai ngờ nó lại dành phiếu đó cho em nên em thắng!
- Vậy mài đóng vai công chúa,còn EY vai gì?
- Cô tiên!
- Ờ,cũng được!Còn thằng SH?Nó có tham gia ko?
- Sao ko?Nó là đứa được đám con gái thích nhất lớp.Nó đóng vai hoàng tử áh!Nhưng kệ nó,em đâu quan tâm!Em chỉ cần làm công chúa thôi.Hehehe…!
- ………!-tôi im lặng ko nói gì vì những suy nghĩ vớ vẩn ko biết ở đâu lại tìm đến tôi.Tôi cố gắng moi lại trí nhớ của mình.Nhớ xem cốt truyện Công chúa ngủ trong rừng thế nào và chợt thấy khó chịu khi nhớ ra câu chuyện sẽ kết thúc = 1 nụ hôn của hoàng tử.Thấy tôi đăm chiu suy nghĩ,nó quơ quơ tay trước mặt tôi nói:
- Upa đang nghĩ gì vậy?
- Ko!Nghĩ gì đâu?
- Lát ra về,lớp em bắt đầu tập kịch.Trong đám thì EY là con nhà giàu nên cả đám quyết định đến nhà EY tập.Còn mấy bữa là đến chủ nhật rồi!
- Ừm!Thì mài cứ đi qua nhà EY với lớp của mài đi.Có gì tao nói với mẹ.
- Nhưng mà tập xong upa đến chở em về nha!
- Mơ hả?Tao rãnh quá sao mà đi rước mài?Hết học quân sự rồi buổi chiều ở nhà ngủ ko sướng sao?
- Plè ..ngủ nhiều thành heo,đầu óc ngu đần bây giờ!
- Mài nói ai thành heo đó?-tôi liếc nó
- Plè …nói ai tự hiểu!
- Ờ..ờ..tao là heo thì cũng mặc!Tự đi đi.Tao ko có chở đâu!
- Xì…đồ xấu!-nó làm cái mặt xấu với tôi rồi bỏ lên lớp.Tôi ko tức gì mà chỉ nhếch miệng cười cái hành động của nó rồi nhìn nó đi lên lớp.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro