Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 17

....Rồi giờ ra chơi cũng kết thúc giúp tôi rút lui êm đềm về lớp của mình.EY và Min học cùng lớp nên cả 2 đi chung với nhau nhưng khi ngang qua wc thì EY nói:

- Min về lớp trước đi.EY vào rửa tay cái đã!

- Oki,vậy Min đi trước nhé!Bye!

- Bye!

EY chào Min xong thì bước vào nhà vệ sinh rửa tay.Vì là lớp trưởng nên ko thể vào lớp trễ nên sau khi rửa tay xong,EY vội chạy đi lên cầu thang thì vô tình đụng trúng 1 người đang hối hả đi xuống.Cả 2 đụng nhau bất chợt và do EY đang ở thế đi lên nên bước chân ko vững té ngửa xuống.Thần kinh phản xạ của người kia cũng nhạy nên vội chụp tay EY lại thế là theo đà,EY lại ngả vào lòng của người đó.Cả 2 đứng bất động ôm nhau đc 2p thì EY vội đẩy người đó ra đỏ mặt nói:

- Xin lỗi!

- Ko sao!Reng chuông thì ai chẳng vội về lớp của mình!Tôi cũng có lỗi!

- Hì...vậy coi như huề nha.Tôi về lớp đây,pipi!

- Bye!

EY bước lên chạy tiếp còn người đó thì chậm rãi xuống cầu thang.Nhưng đc mấy bước thì EY lại đột nhiên quay lại nói:

- Bạn ơi...

- Hử?

- Cám ơn bạn lúc nãy đã kịp giữ tôi lại!-EY cúi đầu 1 cái rồi lại chạy đi.Người đó đứng nhìn theo dáng EY rồi miệng bỗng nở 1 nụ cười.Sau khi nhìn EY đã bước vào lớp thì người đó mới đi về lớp của mình.Còn EY,sau khi vào lớp kịp lúc và làm nhiệm vụ hô nghiêm để chào giáo viên rồi ngồi xuống ổn định bước vào tiết học thì EY mới bắt đầu nhớ rõ lại chuyện vừa xảy ra.EY nhớ kĩ lại người mình vừa đụng phải...1 nam sinh,nhìn rất ấn tượng với cái đầu màu đỏ,nhìn hơi lai lai,có lẽ là học sinh mới chuyển trường....

....Về phần của tôi,sau khi trờ về lớp thì trong lòng cứ cảm thấy nôn nao đến khó chịu.Mong ra về,mong nói chuyện với nó để đc giải thích.Giải thích rằng tôi với EY chẳng có gì.Nói rằng lúc nãy chỉ vì nghe EY nói nó đi với SH nên tôi mới đi với EY...Nghĩ như thế và định sẽ làm như thế nhưng rồi tôi phải thôi vì chợt nhớ lại tôi và nó có phải đang yêu nhau đâu?Tôi vẫn là chị của nó.Nó vẫn là đứa em gái song sinh của tôi...:&) hahaha...tôi mỉm cười 1 mình vì cái suy nghĩ ngớ ngẩn vừa thoáng qua rồi lắc đầu với chính mình.

Rồi tiết học cũng kết thúc nhanh chóng.Dường như chỉ cần chú tâm vào bài học thì thời gian sẽ trôi qua nhanh hơn là ta ngồi đếm từng phút.Tôi dọn tập vở cho vào cặp thật lẹ để đi đón nó ngoài cổng.Nhưng chẳng thấy nó đâu mà chỉ thấy Min và EY.EY nói:

- Ji nhờ EY chuyển lời với Jung là SH chở Ji về.Jung ko cần đợi.

- Vậy sao?Nó đi về cùng SH àh?...

- Ừm!

- Sao mặt Jung xìu zạ?-Min thắc mắc

- Hả?Vậy sao?Chắc tại giờ 11h mấy rồi,nắng quá nên hơi mệt!

- Jung ko sao chứ?-EY và Min đồng thanh

- Ko...ko sao!^^

"tin..tin..."-bỗng có tiếng kèn xe hối thúc và EY vội nói:

- EY phải về rồi.Jung cũng nên về nhà nghỉ đi nha.

- Hì,Jung biết rồi.EY về đi.Bye!

- Bye Jung.Bye Min!

- Ừa,bye!-Min đáp rồi EY bước lên chiếc xe hơi sang trọng của mình đi về.Tôi và Min đứng nhìn theo cho đến khi chiếc xe chạy thật xa rồi tôi cũng leo lên xe đạp nói:

- Thôi,Jung cũng về đây.Bye Min nha!

- Ý...khoan...khoan..đã...!-Min kéo yên sau của chiếc xe lại,giữ ko cho tôi đi

- Sao?

- Jung chở Min về ké đc ko?

- Người nhà của Min ko đến rước àh?

- Ừm.

- ...Nhà của Min ở đâu?

- Ở Q5 áh .Nhà Jung ở đâu?Có tiện đường hem zạ?

- Hình như ko.Nhà Jung ở Q12 lận!

- Hak?

- Ưm...m..hay là Min đi xe ôm về đi.Từ trường đi về cũng ko xa đâu.

- Nhưng...

- Nhưng sao?

- Min ko quen ngồi xe máy.Min từng bị tai nạn xe mém chít áh.Nên giờ vẫn còn ám ảnh.Ko dám đi xe máy!

- /:\ Vậy ai chở Min đến trường lúc sáng?

- Min đi taxi

- Oh

- Jung chở Min về đc ko?Giờ này mà đón taxi lâu lắm.Min thì đói bụng muốn ngất rồi!

- Uhm đc rồi.Lên đi!-chỉ chờ tôi nói câu này,tôi vừa dứt lời thì Min đã ngồi lên xe rồi nói

- Hi,cúm ơn Jung

- Ko có gì!-tôi đáp rồi bắt đầu chạy đi theo hướng dẫn của Min.Ko biết là do cố tình hay vô ý mà Min ngồi rất sát tôi.Chỉ còn thiếu mỗi 1 cái choàng tay qua eo ôm tôi như 1 đôi tình nhân thôi.Rồi Min cũng có 1 cái cớ khá hay khi tôi vô tình vấp ổ gà khiến tay lái hơi loạn nên Min phải vịn tôi lại thật chắc.Qua khỏi ổ gà nhưng Min vẫn ko buông tay ra nên tôi đành lên tiếng:

- Min có thể bỏ Jung ra đc ko?Jung ko quen chạy xe thế này.

- Ah,xin lỗi!-Min nói rồi rút tay khỏi người tôi

- Ưm...gần đến nhà của Min chưa?-tôi lãng qua chuyện khác

- Gần đến rồi!

- Ừm.Ở nhà của Min có những ai?

- Có 1 mình Min với 1 người giúp việc!

- Sao?

- Hi,Min là con 1.Ko có anh em.Ba mẹ thì đều đi làm suốt,mỗi lần về nhà thì rất khuya nên Min ít gặp họ!

- .....!

- Jung sao zạ?Tự nhiên im lặng àh?

- Ko!...Jung thấy hơi lạ 1 chút thôi.

- Sao lạ?

- Vì Jung thấy Min là 1 người lanh lẹ và vui vẻ.Ko ngờ gia đình của Min thì....

- Hì..hì...!Ah,đến rồi!

- Ờ!-tôi vội thắng xe lại rồi xoay người nhìn Min bước xuống.Min tươi cười nói:

- Cám ơn Jung 1 lần nữa vì đã chở Min về nhà!

- Có gì đâu?Mình là bạn bè mà!

- Nói zậy nếu ko phải bạn bè thì ko chở àh?

- Hả?Ko phải.Ý Jung là...-tôi cứng họng

- Hì..hì..Min đùa thôi .Thôi,Jung về đi.Min vào nhà nha!

- Ừm.Jung nhìn Min vào nhà rồi Jung về!

- Hi,vậy pipi,mai gặp!

- Ừm,pai.Mai gặp!

Tôi chào Min rồi Min quay lưng đi vào nhà.Chẹp...đến lúc đó thì tôi mới để ý đến căn nhà của Min.#;-S Cao 5 tấm mà lại to và đẹp nữa.Nhìn cũng biết là chủ nhà phải giàu lắm và Min lại chính là con gái độc nhất của chủ căn nhà.Hài.z.z...ko ngờ tôi lại đc làm bạn với 2 tiểu thư nhà giàu.

....Trở lại trường học.Lúc này,học sinh nào cũng đã ra về hết.Cổng trường đóng cửa im lìm và chỉ còn lại 1 người đến giờ này mới bắt đầu đi về.Tôi chạy xe đạp về theo đường cũ nên ngang qua trường và mới bắt gặp đc người đó.Nhìn dáng người rất quen nên tôi chạy gần đến và phải bất ngờ thắng cái két lại.Tôi kinh ngạc nói:

- Sao lại là mài?

- Ủa?Upa...!-nó cũng giật mình thốt lên theo thói quen rồi vội sửa lại:"Sao chị chưa về?"

- Lên xe đi rồi nói!

- .....!-nó leo lên xe ngồi theo lời tôi.Tôi đạp đi và bắt đầu hỏi

- Sao mài nói về cùng SH?Nó đâu?

- ......!

- Có nghe tao hỏi ko?

- ...Em ko có về với SH!

- ....mài nói dối àh?

- Ừm.

- Sao phải nói dối?

- ....!

- Tao làm gì sai àh?

- Sao?

- Tao làm gì sai khiến mài giận àh?Sao mài ko gọi tao là upa như trước?Sao phải nói dối để tránh tao?

- Ko biết!

- .....!

- Em ko thích upa chơi thân với EY và Min.-nó bỗng tựa người vào lưng tôi,vừa ôm tôi vừa nói

- .....!

- Em ko muốn thấy upa quan tâm đến người con gái nào khác ngoài em.Ko muốn nhường upa cho bất cứ ai.Em có ích kỉ ko?Có kì lạ ko?

- ...Nếu mài kì lạ thì tao cũng là người kì lạ!

- Upa kì lạ cái gì?

- Ưm...về cảm xúc!

- Cảm xúc?

- Mài ko cần hiểu đâu!

- Hi...vậy 2 đứa mình cùng kì lạ!

- Ờ...nhưng chắc tao kì lạ hơn cả mài!

- >.<

- :&)

- Plè... -nó lè lưỡi với cái mặt vui trở lại như trước và tôi cũng vậy.Tôi cũng cười và cảm thấy nhẹ lòng.

...Thế là 2 đứa tôi lại trở về như lúc trước,luôn vui vẻ và gắn bó.Về đến nhà,chào mẹ và ăn cơm xong,nó hớn hở nói:

- Upa có muốn uống cam vắt ko?

- Muốn

- Vậy tự ra chợ mua vài trái cam về làm uống đi.Sẵn làm cho em uống ké nữa!

-

- Ha..ha...nín luôn..

-

- Em đùa thôi .Đưa tiền đây,em đi mua về làm cho!

- Plè... Ko thèm!Ko uống nữa!-tôi nói giọng dỗi

- Ko uống nữa àh?

- Ko!-tôi dứt khoát

- Vậy thôi.Em đi mua uống 1 mình!:-"

-

- Em ko cho upa uống ké đâu>:P

- Thôi..khoan đã..

- Sao?

- Tiền nà,mua nhìu nhìu làm tao uống nữa!

- Giờ em lại ko muốn đi nữa!:-"

- Ê,mài đừng quá đáng nha.

- Gì mà quá đáng?Hết muốn uống rồi!Upa muốn thì tự ra chợ mua đi.

- Mài biết rõ tao ko thích ra đó mà.

- Xí,ko thích gì?Sợ ra đó thì có!

- Ờ thì sợ.Tao sợ con chó becgiê ở đầu chợ đó đc ko?Sợ chó là có tội sao?Giờ mài muốn gì?

- upa biết mà!-nó cười đểu

- tiền nà,mài cầm đi mua đi.Coi như vì ly nước cam.Tao bao mài!

- upa thật nà "vĩ dại"-nó nói chọc tôi 1 cái rồi giựt tiền chạy đi vì sợ tôi sẽ đổi ý.Hiz...tức vì bị nó xỏ 1 cú nhưng chẳng đáp lại đc quả nào.(—.—")

...Ở chợ.

- Dì ơi,bán cho con 4 trái cam này đi.

- 4 trái 12 ngàn!

- Dạ!12 ngàn nà!

- Cam đây.Mua về làm cho upa uống àh.

- Hi..hi..dzạ.Sao dì biết hay zạ?

- Thì mỗi lần con ra chợ toàn là mua cho upa upa thôi mà!-người bán hàng trêu

- Hì..hì..thôi,con xin phép!

- Ừm!Lần sau nhớ có mua gì thì ghé ủng hộ dì nha.

- Dzạ!

Nó gật đầu cười rồi xách bịch cam đi.Vừa đi ra khỏi chợ thì nó đụng phải 1 người đang chạy rất vội vã.Cả 2 té nhào xuống đất và bịch cam văng ra lăn lóc ngoài đường.Nó ê ẩm cái mông nhăn mặt thì 1 người khác chạy đến nhào vào đánh cái người vừa đụng nó đến bỏ chạy.Nó nhìn và hiểu ra người đụng nó là 1 tên cướp giựt đồ vặt và người này đuổi theo đòi lại.Đứng nhìn cảnh người đó đánh tên cướp đồ tơi tả xong,nó cười cười vỗ tay nói:

- Đánh hay quá!

- .....!

- Nè..nè...khoan đã...!-nó khéo áo người đó lại khi người đó định bỏ đi

- ....?!

- Lấy lại đc cái balô rồi là đi sao?Lúc nãy nhờ tên cướp đụng trúng tui mới té rồi anh mới đuổi kịp hắn.

- ....!

- Cam tui mua rớt hết rồi.Ít ra phải nhặt lại dùm tui rồi nói 1 tiếng xin lỗi chứ?

- .....!-người đó vẫn im lặng ko nói gì bỏ đi.

- Ê..ê...ko đc đi.Ko cho đi.Lụm cam lên cho tui mới đc đi!-nó lại níu áo người đó lại cương quyết sẽ đeo bám nếu ko làm như lời nó nói

- .....!-người đó hơi nhăn nhưng cũng cúi xuống nhặt lại từng trái cam đưa cho nó rồi đi.Nhưng vẫn chưa đc.Nó lại túm áo giữa lại nói:

- Còn xin lỗi tui đâu?Tuy ko phải trực tiếp nhưng cũng là gián tiếp mà!

- .....!

- Ko xin lỗi tui thì tui ko buông đâu.Kéo rách áo lun áh.Tui bám dai lắm áh!

- ...Sorry..!-người đó quay mặt lại nhìn nó và cuối cùng cũng mở miệng ra nói đc 1 chữ với nó rồi bỏ đi.Nó đứng đó nhìn theo trong sự ngạc nhiên.Miệng lẩm bẩm:

- Là..con..gái...sao...?

....Ở nhà.Tôi cầm ly nước cam mát lạnh khoấy khoấy thích thú và uống từ từ từng muỗng.Còn nó thì vừa uống vừa nhìn tôi chằm chằm.Thắc mắc,tôi hỏi:

- Sao mài nhìn tao wài zạ?Bộ mặt tao dính gì sao?

- Ko có!

- ?___?

- Lúc nãy ở chợ,em mới gặp 1 người.

- Ai?

- Ko biết!

- /:\

- Người đó...ưm...ko biết nói sao nữa!

- Hài.z.z..ko biết thì thôi.Đừng có nói!Mệt!Mài ko lo uống lẹ nước đá nó tan ra uống hết ngon bây giờ.

- Ờ!

- Hay là để tao uống dùm lun cho!

- Còn lâu.Plè...

- plè...

Thế là nhờ có tôi nói,nó ko ngồi suy nghĩ nữa mà tập trung vào ly nước cam và làm bài.2 đứa làm xong thì dọn dẹp gọn gàng rồi nằm ngủ trưa.Nó lại nằm cạnh tôi như thói quen và ko còn cái gối nào ở giữa.2 đứa nhắm mặt lại nhưng chưa chìm vào giấc ngủ vội,tôi nói với nó:

- Tối nay đi dạo mát ko?

- Ừm...đi!

- Ừm.Vậy tối sẽ đi.

- Upa...

- Sao?

- Gọi tên em 1 lần cho em nghe đi.

- ??!

- EY và Min khi nói chuyện với upa toàn đc upa xưng Jung gọi tên của họ.Còn em chỉ nghe mài với tao!

- ...Ji Yeon..!

- Hi..hi..

- JiYeon..JiYeon...đc chưa nè?

- Ừm...!

Sau tiếng "ừm" của nó thì nó bắt đầu thiếp đi vào giấc ngủ.Còn tôi lúc đó mới dám mở mắt ra nhìn nó.Lúc nãy tuy nhắm mắt nhưng tôi có thể biết nó đang cười thích thú khi đc tôi gọi tên như thế.Ngắm gương mặt nó ngủ 1 lúc,giấc ngủ cũng đến với tôi và tôi cũng lim dim vào giấc mơ của mình.Phía cửa phòng,cánh cửa hơi hé ra 1 tí rồi đóng nhẹ lại.Tôi và nó ko hề biết mẹ luôn quan sát chúng tôi âm thầm...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro