Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[LONGFIC][SNSD]Kí Ức Tình Yêu , TaeNy |END|

Author: Bupbekodau

Disclaimer: Họ không phải là của mình

Rating: K+

Category: G

Couples: TaeNy ( 1 số couple khác)

KÍ ỨC TÌNH YÊU

Chapter 1 : kí ức

"Chà còn 2 tuần nữa là đám cưới rồi Tae ơi thớ thấy hồi hộp quá" - Cô gái cười tít mắt xoay mình trước gương

"Tớ hạnh phúc cho cậu Fany à " - Taeyeon mỉm cười đáp lại sự phấn khởi của bạn

Taeyeon bỏ ra ngoài với lí do đi mua nước nhưng thật ra cô đang muốn chạy trốn cái sự thật này , sự thật răng người cô yêu sắp ...à không sẽ lấy 1 người khác.

Flash back

"Taeyeon à , tớ sẽ mãi mãi không bao giờ bỏ cậu , tớ yêu cậu" - Fany nói trong nước mắt tay nắm chặt lấy tay Taeyeon

"Tớ biết , hãy hứa là cho dù bất cứ chuyện gì xảy ra chúng ta cũng phải ở bên nhau" - Taeyeon mỉm cười rồi giơ con tay út ra

Fany bật cười vì hành động trẻ con ấy cô hôn vào môi Tae rồi nói

"Hứa" - và đây là lời hứa của 1 người lớn chứ không phải con nít , nói xong cô véo nhẹ má Tae

end flash back

"Xin lỗi fany tớ không thực hiện lời hứa của mình"- Tae quay đầu vào tiệm áo cưới nhìn trộm nụ cười đang hạnh phúc của Fany -" Thấy cậu hạnh phúc là tớ vui rồi"

"Sao cậu lại đứng đây" - 1 cô gái có làn da ngâm đen đang bước vào tiệm dừng lại hỏi Tae

"Yuri à , tớ ... tớ sẽ đi Nhật debut , và tớ muốn phát triển lâu dài bên đó nên..." - Tae nói nhưng vẫn không nhìn vào Yuri

Yuri biết nỗi đau của bạn mình cô dìu Taeyeon đến 1 quán nước yên tĩnh . Để Tae thoải mái hơn

"Sica à tớ có đẹp không" - Fany xoay qua xoay lại cùng với các áo cưới trên người

Sica gấp cuốn sách lại thở dài , trong ánh mắt có chút gì đó thất vọng rồi cô buông đại 1 câu :" cũng được"

"Sica à , sao tớ cảm thấy Taeyeon không được vui" - Fany ngồi xuống sofa cạnh Sica

"Có chuyện gì tớ đã làm tổn thương cậu ấy à ?" - Fany vẫn gặng hỏi

Flash back

"Sica à Fany gặp tai nạn" - Giọng Yuri rung rung trong điện thoại

Tức tốc Sica chạy đến bệnh viện , ở đó Yoona đang ôm Seohuyn vỗ vỗ , Yuri ngồi cúi đầu lo lắng , Sooyoung đang vò vò bịch bánh nhưng không ăn , Hyoyeon , ngồi cạnh Sooyoung . Hyomin lau nước mắt cho Sunny . Còn Taeyeon thì đi qua đi lại , gương mặt thất thần

"Mất trí nhớ" - Taeyeon lặp lại lời bác sĩ

"vâng , có thể là tạm thời hoặc cũng có thể lài mãi mãi" - Bac sĩ nói tiếp

Taeyeon cảm thấy nhẹ nhàng 1 phần vì ít ra Fany không còn bị nguy hiểm đến tính mạng nữa

End flash back

"Có thể cậu ấy mệt thôi" - Sica vẫn dán mắt vào cuốn sách

"ừ , hi vọng thế" - Fany nói giọng buồn bã

"Tae ơi tớ khát... cậu lại đi đâu chơi phải không" - Giọng nói quen thuộc vang lên trong điện thoại

"Biết rồi , về ngay" - Tae cười rồi cúp máy

"Thật sự không thoải mái chút nào" - Yuri kêu lên

Nếu là vị hạnh phúc của Fany tớ nhờ cậu giúp đỡ" - Taeyeon nhìn Yuri với ánh mắt cầu xin

Yuri Chẳng biết làm gì hơn là đi cạnh Tae lúc này , cố tìm cách cho cậu ấy không phải khóc to ra ngoài thôi

Vừa bước vào tiệm áo cưới Tae nghe 1 giọng nói quen thuộc khiến cô phải rùng mình

"Con của ba đẹp thật đó" - giọng 1 người đàn ông

"A chào Taeyeon "- ông vui mừng chạy đến bắt tay Taeyeon

Nhìn thấy được ánh mắt thất vọng của Tae ông đặt tay lên đôi vai nhỏ nhắn ấy rồi nói nhỏ " Cô đang làm 1 chuyện rất đúng "

Flash back

Bây giờ Mi young nó đã mất trí , con cũng biết từ đầu ta đã không tán thành 2 đứa rồi phải không - người đàn ông đang nhìn xoáy vào Taeyeon

Hiểu rõ ba của fany có ý gì , Taeyeon khẳng định ngay ý kiến của mình

"Con sẽ không bỏ cô ấy "

Ba Tiffany cười nhạt , ông đứng dậy lấy điếu xí gà trong hộp ra rồi nói tiếp

"Cô làm sao lo cho con tôi , cô còn không bảo vệ được nó , nếu cô thực sự muốn nó hạnh phúc thì rời khỏi nó ngay đi"

Câu nói như đánh trúng tim đen của Taeyeon , cô nhíu mày nắm chặt tay lại tự bảo mình phải mạnh mẽ lên

Tính phản bác lại nhưng ông ta nói tiếp

Cô có dám chắc Fany nó sẽ hạnh phúc không , bộ cô tính 2 đứa cứ hát hò rồi sống đến gìa là được sao. Rồi Mi young bé bỏng của ta làm sao chịu nổi miệng lưỡi người đời chứ. vã lại nó đã quên cô , sao cô không cho nó cơ hội chọn lại. Cô sẽ là hạnh phúc của nó chứ khi cô còn không dám đảm bảo về mình

Trong 1 phút yếu đuối Taeyeon đã bị đánh xập bởi những lời nói đó .

Và...

Cô đã dặn mọi người là không được cho Fany biết cô và Fany đã từng yêu nhau .

End flash back

"Ba về đây" - Ông ta tươi cười chào con gái mình

Mọi người cúi đầu chào ông ,nay cả Yuri cũng phải rùng mình trước cảm giác mà ông ta đem lại . Taeyeon mang 1 bộ mặt giả vờ tươi cười đến bên Fany.

Thấy vậy Sica bực bội , cô không chịu được nên gập sách và bỏ ra ngoài.

Hơn hết mọi người Sica là người muốn nói ra nhất , vốn tính nghĩ gì nói đó , chuyện này như đang giết mòn Sica ở bên trong

Tiffany nhận chai nước từ tay Taeyeon cô vui vẻ uống hết gần nửa chai.

Nhìn Fany vui vẻ như vậy , Taeyeon không muốn nói ra lúc này rằng cô sẽ đi Nhật. Cô nghĩ tốt nhất nên lẳng lặng đi thì tốt hơn .

Sau khi về nhà Fany đã ngủ ngay vì quá mệt , còn 8 người còn lại ở ngoài phòng khách .

"Tớ không chịu nỗi nữa" - Sica lên tiếng

Yuri cũng muốn nói đỡ cho Tae nhưng thật sự cô cũng mệt mỏi

"Các cậu ráng chịu đi , 2 tuần nữa cô ấy sẽ về nhà chồng , tớ sẽ đi Nhật lúc đó các cậu sẽ thấy đỡ hơn" - Taeyeon tiếp tục

"Sẽ ra sao nếu 1 ngày chị ấy nhớ ra chứ" - Seohuyn đặt ra vấn đề

"Chị ấy sẽ không trách chị đâu vì chị nghĩ lúc đó chị ấy đã hạnh phúc với gia đình mình rồi "-

"Cậu là ai mà áp đặt suy nghĩ cho Fany là cậu ấy sẽ hạnh phúc chứ"- Sooyoung bức xúc lớn tiếng

"Yah cậu sẽ hối hận đó" - Sunny chêm thêm

"Thật hèn nhát" - Sica bực bội nói

"Sica à" - Yuri ngăn Sica lại

Tớ xin lỗi nhưng tất cả những gì tớ yêu cầu bây giờ là không nói việc đó ra , còn lại xin các cậu đừng xen vào vie6c4 của tớ- Nói xong Taeyeon đi vào phòng đóng cửa lại

Thật là tức chết đi mà - Soo young nghiến răng

Nhưng thật tình chúng ta thử mọi cách mà cô ấy có nhớ đâu- Hyoyeon buồn bã nói

Tôi đang ở đâu tại sao trong này tối quá

xin chào , có ai không - Tiffany lần mò trong tối

Á aaaaaaaaaaaaaa cái gì vậy thả tôi ra - 1 cái gì đó nắm chân cô

Nắm lấy tay tớ Nấm ngố , đừng sợ - 1 gương mặt mờ ảo xuất hiện và đưa tay ra

Tiffant mở mắt tỉnh dậy khi gương mặt trong giấc mơ dần hiện rõ . Cô đặt tay lên ngực và tự hỏi , cảm giác này là gì .

To all : Cám ơn các bạn đã ủng hộ. Mình sẽ cố gắng hết mình keke . Đừng anti Mr Hwang T.T

Chapter 2 nụ hôn

"Taecyeon" - Tiffany gọi 1 chàng trai đang đứng trước dorm

Chàng trai mỉm cười hôn lên má Tiffany . Taecyeon là 1 chàng trai tốt , và cậu ta chính là chồng sắp cưới của Fany

Taeyeon đứng từ trên nhà nhìn theo họ đến khi bóng 2 người khuất sau những dãy nhà , cô thở dài rồi cũng bắt đầu sắp xếp làm chuyện của mình

Bên cạnh Taecyeon cô luôn cảm thấy được che chở , 1 cảm giác an toàn , có lẽ vì cái hình thể của anh ta và anh ta dường như biết hết mọi sở thích của cô , nên anh ấy hoàn toạn đọc được Fany .Nói chính xác và đơn giản , anh ta yêu Fany và sẵn sàng làm bất cứ việc gì

Sau 1 buổi đi chơi vui vẻ , cái không khí ngượng ngịu lại xuất hiện . Họ đã dừng trước drom rất lâu nhưng chẳng ai nói với ai điều gì . cuối cùng Fany lên tiếng trước

"Good bye honey~" - cô mỉm cười

"Thấy vẻ mặt thất vọng Fany định nhướng lên hôn vào má anh ta , anh ta bỗng xoay qua ôm chặt và hôn vào môi cô .

Tiffany rất muốn vùng ra nhưng thành thật mà nói , họ đã hẹn hò 1 thời gian dài và chưa từng hôn môi 1 lần nào. Không phải là tiffany không muốn nhưng lúc nào khi nhìn vào ánh mắt và đôi môi ấy cô đều cảm thấy có cái gì đó không đúng .

Và cảm giác đã nói sự thật. cô không hề cảm thấy 1 cảm giác gì ngoài việc da thịt chạm vào nhau , như ai đó đi ngang và vô tình chạm vào cô hay , 1 ai đó dựa vào cô . chỉ đơn giản là vậy. Cô đứng im và không hề có lấy 1 phản ứng. cuối cùng Taecyeon đã buông cô ra.

"Xin lỗi em anh..." - anh ta đỏ mặt nói

"Không sao , chỉ là em chưa sẵn sàng "- Tiffany mỉm cười gượng

Không muốn thấy anh ấy thất vọng fany nói thêm :" lần sau nhé anh "

Khi thấy được nụ cười của đối phương cô tạm biệt và chạy lên lầu.

Và điều buồn cười đã xảy ra

Khi cô đang tìm chìa khóa để mở cửa dorm thì cũng là lúc Taeyeon đẩy cửa ra ngoài . Mỉm cười nhạt với Fany rồi đi mất.

Trong 1 khoảnh khắc ngắn ngủi cô đã nhìn vào đôi mắt ấy . Và điều mà bản thân cô cảm thấy buồn cười là cảm giác tội lỗi đang dâng lên trong người cô.

Dường như ở đâu đó trong 1 tâm trí cô ,cô hiểu ánh mắt ấy của Taeyeon.

Flash back

"Cô là ai" - Điều đầu tiên Tiffany nói khi mở mắt

Cái nhìn pha lẫn vui mừng nhưng pha chút gì đó thất vọng từ người đối diện khiến cho ai nhìn vào cũng sẽ nhớ mãi hình ảnh ấy

"Là Taeyeon đó , Fany à , cậu có nhớ gì không?" - Yuri cố gợi cho Fany nhớ lại

"Không sao đâu Yuri" - Taeyeon mỉm cười vịn vai bạn mình

Cô quay sang nói với người đang nằm trên giường bệnh :" Chào mừng cậu trở lại "

End flash back

"Chào các cậu"- Tiffany chào lớn

"Fany về rồi đó à " - Sunny chào cô giọng aeygo

"Taeyeon làm sao vậy" - Fanny hỏi trong khi nra phòng khách ngồi cạnh Jessica

Sica không ra lời , cô vẫn dán mắt vào tivi. Yuri vịn chặt vai Sica mỉm cười nói : " cậu ấy bực mình chuyện công việc , không sao đâu "

Fany quay đầu sang nhà bếp chờ đợi câu trả lời khác mà cô cho rằng sẽ làm vơi đi cảm giác mà cô có trong lúc này

Nhưng Hyoyeon thì đang nấu ăn cho Sooyoung , còn Sunny đang nói chuyện điện thoại với Hyomin , 2 nhóc makne thì chạy ngay vào phòng khi cô chuẩn bị lia mắt đến bọn chúng.

"Hôm nay thế nào?" - Yuri hỏi để Fany không thắc mắc về Taeyeon nữa

"Cũng vui" - Fany trả lời ậm ừ -" và bọn tớ đã hôn"

"Thật à , cậu nghĩ thế nào" - Yuri tò mò hỏi

Jessica tròn mắt nhìn Fany rồi quay sang lẩm bẩm " hèn chi đang nhìn ra cửa sổ rồi lại chạy luôn ra ngoài "

Thay vì trả lời cô kéo Jessica vào phòng , bỏ lại Yuri ngẩn ra vì không hiểu chuyện gì

"Cậu kéo tớ vào đây làm gì?" - jessica hỏi trong khi Fany đóng cửa

"Tớ muốn hỏi , khi cậu hôn Yuri thì cảm giác thế nào" - Fany bắt đầu

Jessica vừa nghe câu hỏi xong thì cô đỏ mặt tránh ánh nhìn của Fany và trả lời lắp bắp

"Tớ... tớ... cậu... hỏi chi vậy?"

"Trả lời đi , rồi tớ sẽ kể cậu nghe" - Fany giục Sica

Uhm... , tuyệt lắm , giống như thời gian ngừng trôi và... cậu sẽ không cảm thấy ở lưỡi nhưng nó lại có vị ngọt ... và - Jessica định nói tiếp nhưng thấy Fany thở dài cô hỏi

"Sao thế ?"

"Tớ chỉ cảm thấy như da thịt chạm vào nhau ... tớ ... hoàn toàn không có cảm giác gì cả ?"

Jessica giả vờ bất ngờ nhưng trong lòng cô 1 phần hiểu vì sao

"Và 1 điều lạ là sau đó tớ lên và gặp Taeyeon nhưng không hiểu sao tớ lại cảm thấy có lỗi với cậu ấy "

Jessica bật cười, cô vuốt ve đầu Fany rồi nói

"Cậu đừng suy nghĩ nhiều , nếu có thể hay nhớ lại chuyện cũ đi "

"Sao , sao lại nhắc chuyện này"

"Lúc trước Taeyeon là người yêu của cậu đó" .- Jessica nói với vẻ mặt nghiêm túc

Fany quá bất ngờ trước câu nói của Sica . Và dường như cô cảm thấy 1 điều gì đó hiện lên trong đầu cô nhưng ko rõ ràng như đóm lửa nhỏ nhoi đang sáng lên trong đêm tối

Biết tình hình tồi tệ, và nghĩ đến lời hứa với Taeyeon Sica giả vờ cười và nói rằng chọc Fany .

Fany thở phào nhẹ nhỏm và đánh Sica vì đã lừa cô .

Đã rất khuya rồi mà cô vẫn không thể chợp mắt nỗi, Đó là vì nụ hôn khi nãy và những cảm giác mà cô có được. Mặc dù sau khi nghe câu nói đùa của Sica 1 phần cô cũng cảm thấy nó ngốc nghếch nhưng cái cảm giác nó cứ mắc vào người cô như 1 cái móc câu cá móc vào da thịt. Cô bật dậy , tìm cho mình 1 ly nước. Chợt cô để ý , không thấy giầy của Taeyeon

cậu ấy chưa về ư - Fany tự hỏi

Vì chưa biết chắc Taeyeon đang ở đâu nên cô cũng ko dám đánh thức các thành viên khác . Sau khi gọi cho Taeyeon không được , cô muốn tự ra ngoài tìm.

Tim cô bỗng trỗi dậy nỗi lo lắng kì lạ khi nghĩ đến nếu Taeyeon có chuyện gì , cái cảm giác này không giống như lo lắng cho Yoona khi nhóc đó quay phim quá khuya , hay jessica đi lạc trong khu nhà . hay trước những buổi quay hình trực tiếp hay lo lắng cho Seohuyn mỗi khi em ấy bệnh.

Cô chạy theo tiếng tim mình đập . Vừa chạy thì 1 số hình ảnh lạ nhưng quen thuộc hiện lên tâm trí cô.

Là cái công viên trong khu nhà cô đang ở , là cái ghế đối diện cái cây thứ 9 đếm từ con đường đi bộ vào.

Từ xa dáng 1 người ngồi trên băng ghế đó , nó làm đầu cô như đang nổ tung. Nhưng cô vẫn muốn bước tới

Vừa thấy Tiffany , Taeyeon tròn mắt ngạc nhiên

"Sao cậu lại ở đây "

"Thế còn cậu?"- tiffany hỏi giọng khó chịu

"Không có gì lên ngủ đi" - Taeyeon mỉm cười phẩy tay cố làm dịu bầu không khí đáng nóng lên

"Không có gì là thế nào" - Tiffany lớn tiếng

"Cậu nhỏ tiếng thô"i - Taeyeon thì thào nạt lại

"Có chuyện gì không vui sao cậu không nói tớ nghe, mấy tuần nay chuẩn bị đám cưới cậu cư xử lạ lắm biết ko , tớ mệt mỏi lắm nè " - Tiffany vẫn nói giọng khó chịu nhưng đã nói nhỏ lại

"Tớ muốn được suy nghĩ một mình" - Taeyeon cố lờ đi câu nói của Fany

"Từ lúc nào mà cậu luôn tỏ ra thần bí thế" - Tiffany nói và cô không hiểu tại sao mình lại bực như vậy

"Tớ lúc nào thế cả và tớ sẽ không bao giờ thay đổi cả Fany à" - Taeyeon bực tức , cô đứng dậy và bỏ đi

"Có chuyện gì vậy , rõ ràng là cậu có gì giấu tớ ..." - Fany chụp tay Taeyeon giật lại

"Xin cậu , đêm nay thôi , hãy để tớ yên"

Là ánh mắt đó , ánh mắt đó như giết chết Fany bên trong, cô có thể nghe tiếng tim mình tan vỡ , chẳng có gì ngoài trống rỗng và thất vọng tồn tại trong ánh mắt đó và cứ như cô là người tao ra sự thất vọng đó. Nó đang đốt cháy Fany bên trong.

Đây là điều khiến cô đau đớn , cô không biết mình đang cảm thấy gì nữa , nhưng bây giờ trái tim cô đang nhói đau và đang đập rất nhanh.

Tay cô đang nắm chặt tay Taeyeon và cảm giác rằng cô đã biết điều này từ lâu và đó là 1 điều quen thuộc khi cô nắm lấy tay Taeyeon như thế này

Taeyeon giật mạnh tay ra và khiến cơ thể đang lụi tàn bạn trong của Fany đổ xập như 1 tòa nhà . Vừa lúc Taeyeon ôm cô lại thì Fany đã nằm trên người cô

Fany cảm thấy cơ thể cô nhớ điều này . mặt cô chạm vào vai taeyeon , cái mùi hương rất ư là quen thuộc. Không phải là mùi hương hằng ngày mà là 1 cái gì đó, mùi hương này như chạm thẳng vào trong não cô , như khi thức dậy vào mỗi buổi sáng và nhìn thấy cảnh vật quen thuộc xung quanh

.

Làm da mềm mại thông qua lớp áo mỏng chạm vào môi cô , khiến môi cô run lên , . nghe âm thanh tên cô phát ra từ lồng ngực ấy khi tim cô đập nhanh hơn .

Tất cả giác quan trên cơ thể cô, ngay cả các tế bào cô dường như đang chuyển động , như các phân tử trong nam châm nó ra lệnh điều khiển cô , khiến cô muốn giữ chặt khoảnh khắc này

"Fany à , dậy mau ai mà thấy thì ... " - Taeyeon đỏ mặt cố ngồi dậy

Fany dựng người dậy , tay phải cô che mắt , cô cúi xuống thì thầm vào tai Taeyeon " Tớ xin lỗi và hãy xem đây là 1 giấc mơ"

Rồi cô để môi mình chạm vào môi của Taeyeon .

Giọt nước mắt rơi trên má Taeyeon - và Fany cũng rời khỏi ngay lúc đó

"Fany" - Taeyeon chạm tay vào môi mình - "Cậu đã biết gì rồi chăng"

Thanks All keke ^^

Chapter 3 : Giấy gói lửa

Vòa phòng , Fany gục thẳng xuống giường , Cô không muốn mình nhớ lại những gì mình vừa làm . Nhưng cô có thể cảm thấy nó còn ở trên môi cô.

Dù chỉ là chạm nhẹ , cô đã có tất cả những cảm giác mà Jessica đã nói.

Suốt 5 ngày qua , Fany mãi nghĩ về những gì cô cảm nhận và tự hỏi Taeyeon đang ở đâu. Có lẽ sau chuyện đó cả 2 dường như không dám đối mặt nhau. 1 Người mang trong mình 1 thứ cảm giác khó hiểu , cứ như nó đã ở đó từ lâu lắm rồi và 1 ngày nó đã bùng nổ như 1 nụ hoa có ngày phải bung đài nở hoa. 1 người trong tâm trạng bối rối , vừa sợ không biết phải làm sao nếu Fany nhớ ra , vừa ôm 1 nỗi Hy vọng rằng cô ấy sẽ nhớ lại và mọi việc sẽ hạnh phúc như xưa , nhưng đâu đó những lời nói của người đàn ông ấy như đánh thẳng vào tim cô , Đánh xập giấc mơ mà cô mơ mỗi ngày . Hơn hết mỗi lần nhìn trôm fany cô chỉ muốn thấy nụ cười hạnh phúc trên gương mặt đó

Flash back

Taeyeon là người cuối cùng rời khỏi phòng tập sau khi dọn đóng bừa bãi mà đám nhóc đã bày ra, cô vui vẻ chạy đi tìm Fany .

Từ xa Taeyeon có thể thấy nụ cười rạng rỡ ấy , nụ cười mang hạnh phúc đi theo khi lần đầu cô ngỏ lời với Fany bây giờ nó đang nằm trên gương mặt đáng yêu đó.

1 gia đình , người cha đang rượt theo đứa con gái , người mẹ đang nhìn theo lo lắng nhưng mang chút tự hào rằng con mình đang chạy trên đôi chân của chính nó. Cả với vỡ tan với tràng cười . Cùng với tiếng cười của Fany như rằng hạnh phúc gia đình ấy đi theo cơn gió thổi tràn vào phổi của Fany .

Taeyeon chỉ đứng lặng phía sau nhìn . Cô có hạnh phúc khi thấy nụ cười trên gương mặt người cô yêu nhưng đồng thời trái tim cô tan nát khi nhận ra , cô không thể nào mang đến 1 gia đình như vậy cho Fany . Cô có lẽ sẽ cho Fany những nụ hôn hay những lời an ủi động viên hay cả trái tim cô nhưng không bao giờ cô có thể cho Fany nụ cười mà cô đang lắng nghe .

"Mario của tớ" - Fany gọi đánh thức cô

Taeyeon mỉm cười rồi dắt tay Fany đi , và cô biết được rằng Fany đã ngoái đầu nhìn lại gia đình đó 1 lần cuối

End flash back

Sau khi biết Fany vừa ra khỏi nhà , Taeyeon tính mở cửa vào dorm thì 1 bàn tay chụp Taeyeon lại .

Tôi có chuyện muốn nói với cô

Mr Hwang - Taeyeon ngạc nhiên kêu lên

Mặc dù đang ở trên tầng thượng của tòa nhà cao tầng nhưng , Taeyeon vẫn cảm thấy cái không khí đặc quánh đang quấn lấy cơ thể cô.

"Cô đã làm gì?" - Mr Hwang gằng giọng hỏi ánh mắt ông ta nổi lửa

"Con không có... "- Taeyeon bị Mr Hwang cắt lời

"Nếu không có thế tại sao hôm qua nó gọi điện đòi hủy đám cưới?" - Mr Hwang giận dữ nạt lớn

Taeyeon thật sự rất shock khi nghe điều này nhưng đâu đó trong tim cô 1 cái gì đó nhẹ đi , cô nửa muốn mỉm cười nửa muốn òa khóc.

"Con thật sự không có làm gì hết" - Taeyeon chậm rãi nói

"Ta đã phải mất bao công sức , để đưa Taecyeon đến gần nó , đưa 1 chàng trai hoàn hảo có thể mang đến hạnh phúc cho nó , ta không muốn bị hỏng hết" - Mr Hwang vẫn giận dữ nói

"Sao , bác nói Taecyeon là do bác chọn cho Fany à?" - Tae yeon khó chịu hỏi lại

"Ta đã sắp đặt 1 người hoàn hảo , yêu nó và cho cậu ta biết mọi điều về Fany . Tất cả ta chỉ muốn nó hạnh phúc" - Mr Hwang giải thích

Taeyeon ôm ngực mình thở hắt ra , cô muốn những cái gai đang cạ vào trái tim lỗi nhịp của mình bay theo hơi thở.

Chợt nghĩ về Taecyeon . Cô cảm thấy dù không phải là do cha Fany sắp đăt thì đây cũng là 1 anh chàng tốt và hơn hết anh ta yêu Fany có khả năng cho Fany cái gia đình .

"Ta nghĩ con sẽ muốn đi Nhật sớm" - Mr Hwang gợi ý

"Sau khi sắp xếp công việc xong con sẽ rời khỏi đây 3 ngày nữa" - Taeyeon tiếp lời

"Ta biết con thông mình và yêu Fany" - Mr Hwang đặt tay lên đôi vai nhỏ bé của Taeyeon - "Nếu có chuyện gì cần..."

Không để Mr Hwang nói hết Taeyeon lịch sự bước lùi lại khỏi bàn tay đang đặt trên vai và nói

"Con không cần , con sẽ tự đứng 1 mình "

Rồi Taeyeon quay đi

Số phận thích trêu ngươi con người , nếu cuộc nói chuyện này kết thúc ở đây và chẳng ai biết thì có thể mọi chuyện sẽ êm xuôi nhưng thay vì vậy, cái tính hậu đâu của Fany không thể sửa đã khiến cô để quên điện thoại ở nhà . Như đã đoán , cô thấy Taeyeon đi với ba mình và cô chính tai đã nghe hết sự thật

Trốn ở góc sau cánh cửa cầu thang ở tầng dưới khi Taeyeon đi xuống . Tiffany cảm thấy sứ lực mình như bị hút đi .

Cô ước chi bây giờ mình có thể nhớ lại. Hay Cô ước chi mình mất trí nhớ thêm 1 lần nữa.

Với sự bất lực trong tim cô dồn tất cả sức mình có đập đầu vào tường,máu chảy ra từ trán , nước mắt chảy từ trong tim . Cô cố ngăn những hình ảnh về Taeyeon đang tràn về tâm trí mình. Không phải là cô đã nhớ lại Taeyeon và cô trước kia mà chỉ là cảm giác hiện giờ của Tiffany hiện tại và của Taeyeon hiện tại. Và hơn hết Taeyeon hiện tại đã nối dối cô. Đã che giấu 1 sự thật , bạn bè cô cũng nói dối cô , ba cô , Taecyeon. tất cả mọi người xung quanh đã dối gạt cô.

Như 1 cây đại thụ bị đốn ngã , nó kéo theo những cái cây bên dưới , cùng với nước lũ cào nát đồi trọc. chỉ 1 sự dối trá nó đã kéo mọi niềm tin , mọi hi vọng của Fany đi theo hơi thở mà cô đang cố gắng giữ lại trong từng tiếng khóc.

Chạy nhanh xuống dorm , cô mở đập cửa

.

"DỐI TRÁ , TẠI SAO LẠI NỐI DỐI TÔI "- cô hét lên khi đi vào trong

Mọi thành viên trong dorm chạy ra có cả Taeyeon .

Gương mặt Tiffany hòa lần máu và nước mắt , ánh mắt cô mang 1 sự thất vọng cùng cực. và nó như rực lửa khi ánh nhìn chạm vào Taeyeon

"Tại sao ..." - Tiffany thì thào trong tiếng khóc

Các thành viên chạy đến nhưng Fany từ chối họ động chạm

"Tớ đã biết cả rồi, tại sao các cậu nói dối tớ , các cậu có biết tớ thất vọng thế nào không , ai ..ai... ai ..a...i cũng dối tớ , tất cả các người" - Tiffany gào lên trong đau khổ

tất cả đều im lăng vì có lẽ họ đã biết chuyện gì đang diễn ra

"Cậu đã nhớ ra ... "- Yuri e dè hỏi

"TỚ CHẲNG NHỚ GÌ CẢ , TỚ KHÔNG MUỐN NHỚ , NHỮNG GÌ CẬU NÓI VỚI BA TỚ TỚ ĐÃ NGHE HẾT VÌ THẾ ĐỪNG CÓ DỐI TỚ NỮA-"

"CẬU IM ĐI" - Taeyeon la lên át cả tiếng Fany - " HỌ KHÔNG NÓI DỐI CẬU , CHẲNG QUA BỌN TRẺ KHÔNG NÓI CHO CẬU NGHE THÔI , CÒN NỮA ... LÀ VÌ HỌ ĐÃ HỨA VỚI KIM TAEYEON NÀY LÀ KHÔNG NÓI RA , KẺ XẤU LÀ TỚ , TỚ ĐÂY NÀY . "

"CHÁT" - cái tát mạnh cảu Fany như trời giáng , nó như công tắt , tắt mọi âm thanh trong phòng và cả... cảm xúc nữa

Taeyeon , không nói gì , cô bỏ ra ngoài , khi đi ngang Jessica cô nói :" hãy chăm sóc cô ấy"

"Biết rồi" - Jessica trả lời gọn lỏn pha lẫn chút bực bội

Fany gục xuống trong vòng tay của mọi người , tim cô bây giờ như đặt ở nơi lạnh nhất của bắc cực , và không 1 vòng tay của ai có thể làm ấm nó .

Chapter 4 : Mở đầu

"Taeyeon" - Cái tên vừa vượt khỏi đôi môi cô thì cũng là lúc cô mở mắt . Cái đau của vết thương trên đầu bây giờ nó như ngấm qua xương và đau vào tận trong não.

Fany cố gắng ngồi dậy và đồng thời khiến người ngồi cạnh cô thức giấc .

"Cậu dậy rồi à , nằm xuống nghĩ đi" - Yuri đỡ Fany nằm lại xuống giường

Fany định thần lại ,cô nhắm mắt , chuyện xảy ra lại hiện về như 1 cuốn phim quay nhanh nhưng cô lại nhớ rõ chi tiết và cảm giác đến kì lạ , nước mắt cô lăn trên má và cô biết nó không phải là 1 cơn ác mộng .

"Thật may là cậu tỉnh dậy , bọn tớ đã rất lo" - Yuri kiếm chuyện nói để làm Fany đỡ hơn

Nhưng Tiffany không trả lời , Yuri đoán Fany vẫn còn giận bọn cô

"Tớ xin lỗi , Sica đã rất lo cho cậu , 2 ngày qua cậu ấy đã ở với cậu suốt , tớ ép mãi mới chịu về phòng nghĩ ..."

"Đã 2 ngày rồi à " - Fany nói chậm rãi , cô đang nghĩ đến điều gì đó

Fany đang nghĩ gì , với 1 người lừa dối cô , người mà cô nghĩ là lý do cho mọi sự đau đớn trong lòng cô bây giờ , nhưng cũng là 1 cái gút mà cô chưa mở được .

Cô muốn quên đi , dẫm đạp cái hình ảnh đã làm tim cô tan nát nhưng 1 phần cô không muốn mang cảm giác canh cánh rằng cô vẫn chưa biết rõ hay nói rõ ra cô muốn chính miệng Taeyeon nói với cô tất cả và có 1 câu mà cô rất muốn nghe Taeyeon trả lời.

Nhìn ánh mắt bối rối của Fany , Yuri hiểu rằng cô đang nghĩ đến Taeyeon. Biết bây giờ nói gì thì Fany cũng không chịu nghe nên Yuri bỏ ra ngoài , trước khi đóng cửa cô nói

"Ngày mai Taeyeon sẽ bay lúc 2 giờ chiều . Tớ không hy vọng cậu tha thứ cho bọn tớ , Tớ xin lỗi , Dù làm gì thì cũng phải để bản thân mình hạnh phúc nhé Fany ."

Fany thu mình lại trong chăn . Thật ra cô không còn giận bọn trẻ nữa , điều làm Fany nhói lên trong từng nhịp đập là cái hình ảnh của 1 ai đó cứ hiện lên mãi , những kỉ niệm , khoảnh khắc đêm ấy khi cô hôn Taeyeon chỉ cần nhớ lại cô cảm thấy có 1 chút gì đó thích thú và ấm áp mặc dù đáng lẽ cô phải buồn.

Taeyeon kéo hành lý vào sảnh của sân bay sau khi đuổi bọn nhóc về vì họ có lịch làm việc rất bận .Cô qua Nhật để chuẩn bị debut solo cho sự nghiệp của mình nhưng vẫn mang tên nhóm , và phần cô muốn rời xa Tiffany ,

Nhìn lại phía đường chân trời , cô thầm tạm biệt quê hương và trái tim của mình. Vừa tính đi vào thì 1 bàn tay kéo hành lý cô lại

Không gian im lặng giữa 2 người càng nặng nề hơn khi tiếng loa thông báo giờ lên máy bay của chuyến bay Taeyeon sắp cất cánh

"Tớ ... à ... Chúc cậu hạnh phúc" - Taeyeon ngồi cạnh bên nói nhưng không nhìn và Tiffany

"Đừng có nói dối , đó cũng chỉ là 1 lời nói dối khác thôi phải ko?" - Mắt Fany bắt đầu ngấn lệ

"Tớ xin lỗi , Tớ cũng ko có lý do gì để biện họ cho những hành động của mình" . - Taeyeon quay sang nhìn vào mắt Tiffany - "Và đó là lời nói dối ...à đó là điều duy nhất tớ giấu cậu"

Đáp lại ánh nhìn của Taeyeon , mặc cho những dòng lệ đang lăn trên má cô đã hỏi

" cậu còn yêu mình chứ "

Câu hỏi khiến Teayeon ngạc nhiên , cô không ngờ Tiffany lại hỏi như vậy .

" tớ không cần biết quá khứ chúng ta đã có gì , nhưng những gì cậu mạng lại cho tớ, những gì tớ cảm nhận có lẽ... tớ... yêu ...à không ... lại yêu cậu nữa rồi , tớ nói ra không phải muốn ở cậu điều gì , tớ chỉ muốn mọi chuyện của chúng ta thật rõ ràng . Như vậy tớ sẽ có thể để cậu ra đi và cậu cũng có thể nhẹ nhỏm ra đi mà phải không "

Taeyeon không trả lời câu hỏi , cô chỉ nhẹ nhàng bước đến và hôn vào trán của Fany

"Hãy cho thời gian tớ đi Nhật là thời gian để chúng ta có thể suy nghĩ về chuyện của mình. Tớ đã yếu đuối Nhưng có lẽ ai đó đã cho tớ sức mạnh với chỉ 1 nụ cười. Tớ sẽ mạnh mẽ và làm tốt ở Nhật . Cậu cũng phải sống hạnh phúc đó . Khi tớ quay về tớ muốn nhìn thấy nụ cười hạnh phúc trên gương mặt cậu."

Tiffany có vẻ không hài lòng với những gì Taeyeon nói nhưng trong lòng cô cũng nghĩ rằng đây là 1 ý hay. Có lẽ nếu đây chỉ là 1 phát pháo bông vụt sáng xinh đẹp rồi lụi tắt thì cô có thể quay lại , tìm 1 con đường mới . Nhưng nếu đây là mặt trời ngàn năm cháy mãi , thì mặt trăng bên cạnh nó cũng sẽ tìm cách quay vòng bên mặt trời.

Hết---------------------------Au :Đùa thôi

3 năm sau

Đi trước ánh đèn nhấp nháy phát ra từ hàng ngàn máy ảnh , Taeyeon nhanh chóng leo lên xe và quay về nơi các thành viên đang đơi. Bây giờ trong nhóm ai cũng có thành công riêng nhưng sắp tới đây họ sẽ trở lại là 1 nhóm như ngày xưa và xâm chiếm thị trường âm nhạc UK , US . Taeyeon cất tấm ảnh cũ kỉ và nhàu nát chụp 9 thành viên ra . mỉm cười tự hào.

Họ vẫn ở trong dorm cũ , trong lòng Taeyeon hào hứng vì cô rất nhớ các thành viên

"Tớ về nhà rồi" - Cô hét lên tự hào , cô nhận ra là mình nhớ và yêu 4 cái từ đó đến mức nào.

Khi cô bước vào trong thì cả dorm trống rỗng , không có 1 thứ gì , ngay cả mấy cái kệ đính vào tường cũng biến mất . Trong dorm bây giờ thành 1 cái phòng tập rông lớn với kính xung quanh . Dorm của cô không còn nữa

Đang lo lắng và hoang mang thì điện thoại Taeyeon reo lên .

Alo ...

"Taegoo cậu đang ở đâu thế"- Sica nói như hét

"Tớ đang ở trong dorm đây , chuyện gì xảy ra vậy"- Taeyeon lo lắng hỏi

"Yah , cậu lùn nên suy nghĩ cũng ngắn thế , bọn tớ nổi tiếng nên làm sao mà ở chổ đó được" - Giọng Sunny châm chọc cùng với tiếng cười của bọn nhóc

"Thế cậu tính tiếp khách quý nổi tiếng như tớ ở đâu đây" - Taeyeon đùa lại

"Rầm"

Căn hộ kế bên bung cửa ra , cả đám nhóc chạy ra khiêng Tae vào và ụp bánh kem vào mặt cô.

"Chúc mừng quay về Taegoooo , bọn tớ mua cả căn kế bên để đón cậu đây này" - Sooyoung chay kem đầy mặt Taeyeon

"ơ không phải do chúng ta sắp debut nên phải mở rộng chổ ở sao" - Seohuynh ngây thơ hỏi

"Suyt" - Yoona ra hiệu

Cả bọn cười lớn khi thấy gương mặt trắng bệt kem của Taeyeon

Tiếng cười rộn rả cả căn nhà như pháo nổ vào ngay tết hay mua được chiếc áo thật đẹp rồi khoắc lên mặc dù cảm giác này không phải lần đầu tiên nhưng nó lúc nào cũng mới

Cảm giác về nhà là đây , với đám nhóc này , cái hạnh phúc mà người khác đáng phải ghen tị với mình là có các bạn - Teayeon nghĩ trong khi mỉm cười và cố lau kem ra khỏi mặt

Bỗng nhiên trước mặt Taeyeon là 1 đứa trẻ cỡ 3 tuổi đang nhìn cô với ánh mắt tò mò . Quá bất ngờ chưa kịp nói tiếng nào thì cô nghĩ đến Fany , cô đã để ý là không có Fany từ lúc bọn nhóc khiêng cô vào nhà rồi , cảm giác bất an trỗi dậy. Nhưng cô cố gắng kềm lòng mình lại

Sunyoung à ! lại đây mẹ bảo - Fany bước ra với cái bình sữa trong tay

Lúc này thế giới bên trong Taeyeon hoàn toàn đổ xập. Nhưng cô cũng mừng thầm vì ít ra cô cũng đã để Tiffany lựa chọn con đường của mình . cô cũng mừng vì Fany đã tìm được hạnh phúc Vì những điều đó nó kềm cho nước mắt cô không trào ra

"Chào mừng cậu trở về"- Tiffany mỉm cười

"Con cậu dễ thương lắm" - Taeyeon mỉm cười lại và ôm bé gái ấy vào lòng. Đứa trẻ cũng ngoan ngoãn ngồi vào lòng Taeyeon

"Nó thích cậu đấy Taeyeon , tớ là best mom 2 lần liên tiếp mà nó còn không cho tớ đụng " - Sunny than

"Tại tớ dễ thương và có làn da trắng mịm màng gióng nó keke" - Taeyeon cố tỏ ra bình thường

Vừa tính hỏi ba của bé Sunyoung là ai thì bé bập bẹ nói

"Hôm nay ba Taecyeon có chở con đi ăn kem không mẹ"

"Phải rồi , còn ai khác nhỉ"- cô thầm nghĩ

Tiffany ẵm pé Sunyoung lên rồi cạ mũi mình vào mũi bé - "ngoan nào nấm con , ba bận lắm ,hay mẹ và cô Taeyeon dẫn con đi ăn nhé"

"Được không Taeyeon"- Tiffany quay sang mỉm cười yêu cầu

Tớ không biết nữa- Taeyeon rất muốn từ chối vì bây giờ cô cảm thấy lạc lỏng và thất vọng. cô muốn bình yên lòng mình rồi mới đối mặt với Fany lần nữa

Bé Sunyoung dang tay nhướng người về phía Taeyeon ,đòi Taeyeon ẵm điều này khiến Taeyeon ngạc nhiên .

Biết không thể từ chối nên cuối cùng cô cũng đồng ý .

Để mặc 7 đứa trẻ đang rôm rả ăn kem bàn bên kia cô và Fany ngồi bàn kế bên , cả 2 ngời đối diện nhau , bé Sunyoung thì ngồi cạnh Fany . Chốc chốc Fany quay sang lau kem dính trên miệng bé

"Tớ nghĩ cậu sợ con nít lắm nhưng cậu làm tốt lắm Fany à "- Taeyeon nói trong khi đang quậy kem của mình và vô tình làm bắn lên áo

Tiffany cười , cô lấy khăn lau cho Taeyeon

"Cậu tệ quá còn thua bé Sunyoung nữa nè "

Tim cô đập nhanh hơn khi thấy nụ cười ấy , khi bàn tay ấy chạm vào cô , như 1 luồng điện nó có thể mang năng lượng cho cả thành phố cũng có thể làm ngừng tim 1 người.

Không kềm được cô hỏi bằng giọng buồn bã :

"Cậu và Taecyeon hạnh phúc chứ?"

Tưởng chừng như sẽ là 1 bầu không khí im lặng dài vô tận nhưng thay vào đó là giọng cười của Fany .

Sau khi dứt tràng cười để thở , Fany nói

" yah Kim Taeyeon cậu hỏi xem bé Sunyoung họ gì ?"

Thấy gương mặt đang giãn ra vì bất ngờ của Taeyeon , Fany biết chắc là Taeyeon không nói được gì cô quay sang bé Sunyoung

" con à , nói cho mẹ và cô Taeyeon nghe tên đầy đủ của con đi "

"Da , con tên là Kim Sunyoung , con 3 tuổi , mẹ con là Tiffany Hwang , Ba con là Mario " - Bé Sunyoung ngoan ngoãn nói 1 tràng

Cảm thấy như 1 cơn gió mát thổi vào người , dòng oxy tràn ngập phổi khi 1 tảng đá vừa được nhấc ra. cô phì cười . Cây hi vọng vươn mình với hình dạng đại thụ đón những ánh nắng hạnh phúc đang tỏa sáng.

"Tớ đã muốn chứng minh cho ba tớ thấy tớ vẫn có thể có 1 gia đình hạnh phúc .Và định mệnh đã chó tớ gặp Sunyoung ở trại trẻ mồ côi khi tớ đến đó làm từ thiện .Taecyeon chỉ là ba nuôi . Mặc dù tớ vẫn không nhớ chuyện cũ nhưng tớ quyết định tạo 1 tương lai và hạnh phúc mà tớ muốn . Tớ muốn nhớ những gì của hiện tại. "

"Tớ có thể là 1 phần trong cái gia đình nhỏ này , trong cái hiện tại này không ?" - Taeyeon nhìn thẳng vào mắt Tiffany hỏi

"Cậu sẽ không bỏ tớ nữa chứ " - Mặc dù hỏi thế nhưng giọng Fany tràn đầy niềm tin

"Tớ hứa" - Taeyeon đưa ngón tay út ra với ý định nghéo tay.

Bé Sunyoung nhanh nhẹn móc ngón út của bé vào ngón út của Taeyeon . Tiffany mỉm cười , cô nhướng người tới hôn vào môi Taeyeon

"Hứa" - và đây là lời hứa của 1 người lớn chứ không phải con nít , nói xong cô véo nhẹ má Tae

Hãy để quá khứ là những kỉ niệm , nắn tạo hiện tại là điều quan trong , dù tương lai có ra sao thì hãy biến nó thành quá khứ mang nhiều niềm hạnh phúc nhất.

Hãy quý trọng hiện tại .

TaeNy

The End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #taeny