Chap 11
_”Hãy đeo nó,bất cứ đi đâu hay làm gì cũng phải đeo nó.”-Ji Eun nói.
_”Tớ..”-Suzy.
Jb chạy xuống:
_”Thầy ơi,ông Park bảo Suzy chuyển phòng lên tầng 1.”-JB thở hổn hển.
_”Suzy đi với JB đến phòng mình đi nhé,tớ sẽ sắp xếp quần áo cho cậu.”-Ji Eun mỉm cười.
Chiếc vạc vẫn sôi sục,Suzy theo JB ra ngoài sảnh leo lên cầu thang.Ông Park đang đứng cạnh hai người con trai của mình và tên quản gia.Suzy đến cúi chào họ,L liếc nhìn Suzy rồi khi cô nhìn cậu cậu lại quay đi.Ông Park dẫn cô đến căn phòng bên cạnh phòng của L,theo ông nói.
_”Đây là phòng của con !”- Ông Park cười-“con vào xem thử đi !”
_”Con..con..”-Suzy
_”Đừng chần chừ nữa,mở cửa vào xem đi !”-Ông Park nháy mắt
Suzy gật đầu rồi đẩy cửa vào,bên trong là không gian rộng lớn,mọi thứ đều trang trí bằng vàng.Ở bên trái là chiếc giường tròn to lớn,được làm theo kiểu công chúa của châu Âu,hai bên giường là những tấm vải nhung vàng giăng lên với những viên ngọc trai đính vào trang trí.Bên trái là bộ sofa theo vintage với chiếc bàn gỗ màu trắng và dĩa trái cây được quản gia làm sẵn.Bên dưới chân Suzy là tấm thảm dài màu vàng chấm bi cùng sàn lát gỗ.Trên những bức tường là những hình ảnh chân dung của các nữ hoàng Anh,công nương các nước châu Âu.Suzy choáng ngợp với chiếc đèn treo giữa phòng khẽ rung tạo nên tiếng nhạc dịu êm. Ở góc phòng là một tấm chắn phối màu hợp với phòng và bên cạnh là 5 chiếc tủ to lớn màu vàng.
Suzy vội chạy tới mở ra,hai chiếc tủ đầu đều là những chiếc váy siêu sang trọng,những mẫu áo mới nhất của các hãng thời trang.Chiếc tủ thứ ba đều là những chiếc túi prada toàn hàng xịn,trị giá hơn mấy chục ngàn đô.Chiếc tủ thứ thư là những bộ trang sức xếp ngay ngắn theo bộ,óng ánh lung linh.Đều làm từ pha lê,kim cương,vàng..đặc biệt Suzy để ý rằng không hề có các trang sức bạc.Chiếc tủ cuối cùng là những loại phụ kiện đi kèm ,các loại thuốc nhuộm tóc,phấn trang điểm. Bên cạnh là một bàn trang điểm,đầy ắp các sản phẩm làm đẹp cùng những lọ nước hoa thơm phưng phức..
Cô đi tới góc chỗ tấm chắn,sâu trong đó là một chiếc gương thật lớn.Cô chạy ra ngoài cám ơn ông Park nhưng họ đã đi đâu mất tiêu.Cô nằm lên chiếc giường to thích thú.Ôi tấm ra giường thật êm êm,cô lim dim mơ ngủ.
_”Suzy à “-Wooyoung gọi cô.
Suzy muốn trả lời anh nhưng không tài nào mở miệng được.
_”Suzy ah!”-Wooyoung vẫn gọi cô-“Rời khỏi chỗ đó,ngay…”
Suzy muốn gào lên khi nghe thấy giọng nói quen thuộc ấy.
_”Suzy ah”-Wooyoung –“Ra khỏi chỗ đó!”
Suzy..suzy tại sao mày lại không thể làm gì để đáp lại lời của Wooyoung thế này.
_”Suzy ah!”-Wooyoung-“Tớ không có nhiều thời gian,mau chóng rời khỏi chỗ đó…ngay..”
Rồi im lặng,không nghe giọng nói của Wooyoung nữa.
Suzy bật tỉnh dậy.
_”Wooyoung à?”
Ji Eun cũng giật mình khi vừa bước vào phòng.
_”Ông Park bảo tớ lên đánh thức cậu dậy,mọi người chuẩn bị ăn cơm tối đấy.”
_”Ơ,uhm.”-Suzy cười- “Cám ơn cậu.”
Ji Eun đi tới cạnh Suzy nhìn cô.
_”Wooyoung là người yêu của cậu à?”
_”Một người bạn tốt của tớ.”-Suzy nói trong vô vọng-“người tớ yêu..”
_”Uhm,tớ sẽ giúp cậu ra khỏi đây mà.”-Ji Eun vỗ vai –“ để cậu về với người mình yêu.”
_”Cậu ấy..chết rồi.”-Suzy bật khóc.
_”Ấy ấy,nín đi nà”-Ji Eun –“Ông Park thấy cậu khóc tưởng tớ ăn thịt cậu mất”
Ji Eun đưa khăn giấy cho Suzy rồi đến tủ áo lấy ra một chiếc váy vintage hoa đặt lên tấm chắn rồi bước ra khỏi cửa,cô nói một câu khiến Suzy không hiểu được.
_”Điều kì diệu rồi sẽ đến với những người tốt,Suzy à !”
Cánh cửa đóng lại.Suzy đứng dậy nhìn ra cửa sổ,buổi chiều rồi.
Ánh nắng bớt chói chang hơn,những chú chim bay cao rồi đậu trên cây trước phòng ngủ của cô.Suzy chợt nhận ra con chim bồ câu trắng,con chim đã đậu trên vai của Wooyoung.Cô không thể thấy được rằng ở trên những đám mây gần đó,Ji Yeon và Yoseob đang nhìn cô.
Suzy vội thay quần áo rồi đi xuống lầu,mọi người đang đợi cô.Soo Hyun mỉm cười hạnh phúc,bên cạnh cậu là MyungSoo nhìn cô hậm hực.Cô cũng không ưa hắn.Cô mỉm cười cám ơn khi Won Ho đưa tay dẫn cô vào ghế ngồi cạnh Ji Eun.Appa Park nở nụ cười rồi nói:
_”Nào,mọi người,ta nghe Soo Hyun-con trai ta nói rằng hôm nay là sinh nhật của Suzy.Chúc mừng con”
_”Ơ”-Suzy
Ông Park lấy ra một hộp quà đưa Suzy,hộp quà màu đen lấp lánh.
_”Mở ra đi con ! Mở ra đi !”
_”Dạ vâng,con cám ơn ông”
Suzy mở hộp ra,bên trong là một chiếc vòng cổ với mặt dây chuyền là một quả táo vàng.Soo Hyun bỗng giật mình khi thấy món quà đó.Món quà mà trước đây,người trước đây từng đeo..cậu nhớ cô gái ấy.
Thời gian trôi quá lâu rồi..Soo Hyun nhìn Suzy,tay cậu run run.
L nói trong suy nghĩ :”Anh bị sao thế?”
Soo Hyun chỉ mỉm cười trả lời rằng:”Không..”
_”Tớ cũng có quà cho cậu.”-Soo Hyun nói rồi đứng dậy kéo Suzy ra khỏi phòng.
Soo Hyun dẫn Suzy lên phòng mình,mọi thứ trong phòng tối thui.Suzy bị bịt mắng.
_”A! Chuyện gì thế ?”
_”Đợi một chút nhé!”-Soo Hyun nói.
_”Cậu làm tớ hồi hộp quá”-Suzy.
_”Rồi”-Soo Hyun cười.
Suzy đang đứng giữa phòng,bên trên là những ánh sáng của những ngôi sao dạ quang lung linh,Soo Hyun vỗ tay một cái.Bên dưới sàn là tấm thảm lớn bỗng từ từ nâng Suzy và Soo Hyun lên.Bên dưới là hộp đèn sáng rực rỡ chíu khắp phòng.
_”ÔI”-Suzy”Đẹp quá”
_”Chúc mừng sinh nhật cậu”-Soo Hyun nói-“Giờ chúng ta phải rời khỏi đây.”
_”Nhưng..tại sao?”
_”Rất nguy hiểm “-Soo Hyun nói lửng.
_”Wooyoung..wooyoung cũng nói thế với tớ.”-Suzy lắp bắp
Soo Hyun khịt mũi mỗi khi nghe,gặp phải Wooyoung.
_”Cậu hãy nghe lời cậu ấy và rời khỏi đây”
_”Nhưng mà tớ hứa với ba cậu rồi..”-Suzy.
_”Phải đấy!Cháu đã hứa ở lại với gia đình ta rồi mà!”-Ông Park đứng ngoài cửa mỉm cười .
================================================.==================
Yoseob vừa ngáp lên ngáp xuống bực bội khi phải canh 24/24 cho cô gái này trong khi Wooyoung bị Quý bà Xanh bắt đi ra đảo Jeju.Trên đảo ấy có một tòa tháp nhỏ,nơi mà người dân cứ nghĩ là ngôi trường hoang nhưng thật chất là trường học của các thiên thần.
_”Mệt quá à!”-Yoseob la lên –“ Sao tớ không thể vào trong bắn mấy phát cho mấy người đó để cứu Suzy là xong chứ?”
_”Cậu nhiều chuyện quá đấy Yoseob!”-Ji Yeon gầm lên.
_”Cậu nói chuyện giống hệt Wooyoung rồi đấy!”-Yoseob lắc vai.
_”Bực mình quá!”-Ji Yeon cũng chịu hết nổi-“Sao từ một thần đưa tin lại phải làm vệ sĩ cho con bé đó chứ?”
_”Hài thật,tại cậu bảo sẽ giúp Wooyoung mà”-Yoseob
_”Tớ đâu ngờ Wooyoung sẽ bảo tớ giúp Suzy.”-Ji Yeon.
_”Ai bảo muốn lấy lòng người ta trong khi lòng người ta chỉ nghĩ về người con gái khác?”-Yoseob.
_”E hèm”-Ji Yeon –“Tin tui vặt cánh cậu không?”
_”Nồ nồ,nô nố nồ nô “- Yoseob đứng dậy bay qua đám mây bên cạnh và xem tiếp.
Cậu để ý thấy một nàng dễ thương bước ra khỏi nhà đang đến gốc cây gần đó,chôn một cái gì đó.Cậu cúi xuống xem ai dè,đám mây tan ra…Cậu rơi xuống.Cánh cậu bỗng nhiên bị biến mất.Yoseob ngã nhào xuống gần cô gái đó.
Ji Yeon la lên.
_”YANG YOSEOB !”
_” A..”
Cậu mở mắt tỉnh dậy thấy mình bị mũi tên của chính mình đâm xuyên qua tim.Ji Eun đi tới nhìn Yoseob rồi nhìn lên cây.
_”Sao cậu từ trên cây rớt xuống được ?”
Ji Eun ngồi nhìn nhìn Yoseob rồi khịt mũi.
_”Không lẽ cậu là tên trộm?”-Ji Eun nói-“Trộm thì phải rón rén chứ ai lại…”
Vì trúng mũi tên tình yêu,Yoseob yêu say đắm người con gái đầu tiên mà cậu nhìn thấy..
_”Cậu tên gì ?”-Yoseob.
_”Quái lạ!Bị rơi từ trên cây xuống nên mất trí rồi hả cha ?”-Ji Eun cằn nhằn
_”Ơ..đừng đi mà!”-Yoseob
Ji Eun không nói gì,bỏ vào trong nhà đóng sập cửa lại,để mặt Yoseob lăn lộn dưới đất.Khi đã thấy yên tĩnh,lúc này Ji Yeon bay xuống vội đỡ Yoseob lên đám mây gần đó,cánh của cậu đã hiện ra lại bình thường.Ji Yeon oánh cho Yoseob một cái.
_”ĐAU !”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro