Chap 8
Trời bên ngoài bắt đầu đổ mưa, Jessica vẫn không hề hay biết cô đang bị theo dõi. Lơ đãng nhìn những giọt mưa, trong lòng Jessica rối như tơ vò. Cảm xúc bây giờ cô cũng không rõ nó là vui hay buồn. Nên vui vì cô đã tìm được gia đình mình hay nên buồn vì những thứ cô và Yuri vừa trải qua.
“Thưa sếp, mục tiêu vẫn tiếp tục di chuyển”
“Không cần phải báo cáo thường xuyên như vậy đâu Tiffany”
“Ừm…ờ…sếp khát nước không ạ?”
“Tiffany, lo mà chạy xe đi, cô mà để mất dấu là Kim Tae Yeon tôi hứa sẽ sa thải cô ngay lập tức đấy !”
“Xin lỗi sếp”
Chiếc xe tăng tốc, lướt qua cơn mưa tiếp tục theo dõi Jessica đến tận nhà. Với khoảng cách an toàn, Kim Taeyeon lặng lẽ quan sát căn nhà từ đằng xa một hồi lâu. Khi đã chắc chắn một điều gì đó, cô ra lệnh cho Tiffany quay về trụ sở.
Jessica hít một hơi thật sâu lấy bình tĩnh trước khi mở cửa phòng mình. Cô sợ đối diện với Yuri “Mình nên gọi cô ấy là Yul hay phải gọi bằng Chị ?”.
Jessica đứng bần thần trước cửa, lưỡng lự không biết có nên vào hay không? Khuôn mặt lộ rõ vẻ hoang mang lo lắng, rất khác với một Jessica lạnh lùng thường ngày.
“Cạch” Tiếng mở cửa phòng khiến Jessica giật mình, Yuri ngồi trên chiếc xe lăn ngỡ ngàng khi thấy Jessica đứng đó, khuôn mặt trầm tư.
“Jessica…sao lại đứng đây?”
“Ơ…đứng đây…làm gì ? Tôi định mở cửa thì Yul mở trước…rồi…” Jessica giọng ngập ngừng, ấp úng.
“Có chuyện gì xảy ra sao?” Yuri lo lắng khi thấy sắc mặt Sica thay đổi.
“Được rồi đấy, tôi với Yul quen biết nhau chỉ mới được vài tiếng, đừng hỏi tôi với giọng tra khảo đó”
Jessica hậm hực bỏ vào trong phòng, cô không tức giận câu hỏi của Yuri, chỉ là cô không biết nên đối mặt với Yuri như thế nào trong hoàn cảnh này.
“Yul xin lỗi, có lẽ Yul quá nhiều chuyện rồi” Yuri giọng đượm buồn.
“Ngủ rồi sao còn thức?”
Jessica cảm thấy hành động khi nãy của mình hơi thái quá, một câu hỏi thăm hi vọng sẽ làm cho tình trạng hiện giờ khá lên một chút.
“Yul gặp ác mộng nên tỉnh giấc”
“Ác mộng gì?” Jessica tò mò, cô đưa mắt hướng về phía Yuri trong khi rót cho mình một cốc nước. Cô đang cố tỏ ra tự nhiên hết sức có thể.
“Yul mơ bị người ta bắn chết…”
“Nhảm nhí, ngủ đi, ngày mai Yul nên rời khỏi đây trước khi cha tôi đến”
“Cha Sica nghĩa là đại ca của…”
“Đúng vậy…ngủ đi”
Jessica nằm xuống giường quay lưng về phía Yuri vờ như đã ngủ. Yuri cũng lẳng lặng nằm kế bên. Hai con người hai suy nghĩ, họ vờ ngủ nhưng thực chất vẫn rất tỉnh táo.
Phía bên ngoài cửa sổ, trời bắt đầu xuất hiện những tia nắng đầu tiên. Jessica vẫn không thể nào ngủ được.
Nhìn ngắm thật kĩ nét mặt của Yuri, cảm giác ở cạnh cô ấy thật yên bình, có phải khi ngủ con người mới có được sự tự do, mới trở về chính bản thân của mình. Giọt nước mắt khẽ rơi, Jessica cười nhạt cho số phận của mình.
Đưa bàn tay chạm nhẹ lên vết sẹo trên khuôn mặt Yuri, vết sẹo này vì cô mà có. Cho dù Jessica vẫn không nhớ gì về kí ức ngày xưa nhưng khi chạm vào vết sẹo đó, cô có thể cảm thấy được nỗi đau mà Yuri đã chịu đựng. Đối với một cô gái, nhan sắc rất quan trọng, vết sẹo này luôn đi liền với những rắc rối mà Yuri phải chịu.
“Sica thức sớm thế?” Yuri giật mình tỉnh giấc khi cảm giác có ai đó đang nhìn mình.
Không nói gì, Sica chỉ mỉm cười rồi bỗng nhiên choàng tay ôm chặt lấy người đối diện, dụi đầu vào người Yuri, hít thở mùi hương tưởng chừng như đã rất quen thuộc. Yuri cũng không nói gì thêm, dùng đôi tay mình xoa lưng cho Jessica.
“Chân Yul, thế nào rồi?” Sica lên tiếng khi vẫn còn đang ôm chặt Yuri.
“Vẫn đau, nhưng giờ đỡ rồi, Sica không sao chứ?” Yuri lo lắng khi thấy thái độ Jessica rất lạ từ lúc cô trở về phòng.
“Vết sẹo, Yul đi phẫu thuật đi, Sica cho tiền” Sica phớt lờ câu hỏi của Yuri.
“Yul không thể…”
“Em gái Yul, chắc chắn tha lỗi cho Yul mà”
Yuri cảm nhận được giọt nước mắt Sica thấm qua lớp áo của mình. Nhẹ nhàng kéo Sica rời khỏi mình, Yuri đau xót llau giọt nước mắt còn vương trên gương mặt của Sica.
“Nói cho Yul biết, có chuyện gì, được không?”
“Không có gì, nếu Yul còn muốn gặp Sica thì hãy phẫu thuật đi” Sica thay đổi giọng nói ngay lập tức, cô không muốn Yuri nghi ngờ với thái độ kì lạ của cô.
“Yul sẽ suy nghĩ về chuyện này sau” Yuri cười vuốt nhẹ tóc Sica.
“Trời sáng rồi, Yul nên đi khỏi đây thì tốt hơn”
Sica ngồi bật dậy, cô sợ nếu cứ nhìn vào ánh mắt của Yuri, kìm lòng không được cô sẽ nói ra hết tất cả mất.
Thái độ của Jessica thực sự khiến Yuri lo lắng, Yuri biết bây giờ có hỏi thì cô ấy cũng không nói gì. Sica vốn là một con người khó hiểu, luôn có một cái vỏ bọc vô hình nào đó ngăn cách Yuri biết được Jessica đang nghĩ gì. Một cô gái lạnh lùng thoáng chốc biến thành một kẻ tàn ác, sau đó lại giận dỗi như một đứa con nít rồi lại yếu mềm như những cô gái khác, luôn cần một sự che chở. Nó khiến Yuri hoang mang, cô không rõ đâu mới là con người thật của Sica.
Yuri gọi điện nhờ Sooyoung tới đón mình nhưng Jessica không cho vì không ai được phép biết nơi này. Cho người đưa Yuri về, trong lòng Jessica thoáng lên một nỗi buồn. Trước khi Yuri rời khỏi, Jessica tìm cách trốn tránh, cô không hiểu sao lại sợ đối mặt với Yuri, nếu gặp cô cũng không biết nói gì.
Quan sát từ cửa sổ, chiếc xe đưa Yuri về chuyển bánh, Jessica thở dài quay trở lại phòng mình. Vô tình cô thấy một mẩu giấy để trên giường
“Yul không biết Sica đang gặp chuyện gì, Yul muốn chia sẻ cùng Sica nhưng xem ra là không thể. Tạm biệt Sica, Yul hy vọng chúng ta sẽ làm bạn, được chứ? Đây là số điện thoại của Yul, giữ liên lạc nhé. YUL” .
Sica bật khóc, làm bạn xem ra hai từ đó quá xa xỉ với Sica. Em gái kết bạn sau khi làm tình với chị gái mình, một câu chuyện nực cười, oái ăm nhất mà Sica có được, nó sẽ là một bí mật mà cô sẽ mang theo cho đến khi chết và Yul chỉ là một mảnh kí ức trong cuộc đời của Sica mà thôi.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
..
.
Yuri trở về nhà với thương tích đầy mình, Sooyoung đã nhận được điện thoại từ Sica nên túc trực ở nhà Yuri từ sáng sớm. Yuri bước vào, ngay lập tức Sooyoung nhảy bổ tới dìu vào phòng, miệng thì trách móc liên tục nhưng tuyệt nhiên không nhắc gì đến Jessica.
“Yuri cậu đi đâu mà để thương tích đầy mình hả? Gọi thì không bắt mắt là sao hả? Biết tớ lo không hả? Lớn rồi mà sao như con nít vậy hả?”
“Cậu thôi ngay cái điệp khúc HẢ của cậu được không, tớ mệt lắm rồi” Yuri nhăn mặt hó chịu khi Sooyoung cứ liên tục đặt ra những câu hỏi.
“Được rồi nghỉ ngơi đi! Ôi trời, bác trai sẽ nói thế nào khi thấy cậu thế này, Yuri à?” Sooyoung vẫn tiếp tục nói, cô thực sự lo lắng cho Yuri.
“Không sao đâu, mà sao cậu lại ở nhà tớ?”
“Ừm….tại cậu không về nên tớ qua đây xem tình hình thế nào, vừa qua được một tí thì cậu về” Sooyoung thoáng ngập ngừng.
“Ừ, việc tớ nhờ cậu đã xong chưa?”
“Xong rồi, để ngoài xe ấy , chờ tớ xíu, tớ sẽ mang vào cho cậu” Ánh mắt Sooyoung thoáng bối rối, cô chạy nhanh đi để Yuri không phát hiện ra điều mà cô đang dấu.
Cầm trên tay hồ sơ điều tra về Jessica, Yuri thở phào nhẹ nhõm, nhắm mắt hờ hững, khuôn mặt Yuri nở một nụ cười.
“Cô ấy không phải là Soo Yeon, thật may mắn…”
“Cậu nói vậy là sao? Không lẽ cậu với cô đó Jessica có gì à?” Sooyoung lo lắng khi thấy thái độ của Yuri.
“Không có gì, tớ nghĩ…tớ đang yêu….”
.
.
.
.
.TBC
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro