Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7.

Fluke ôm lấy gương mặt Der hôn một cái. Tuy Der hay có những suy nghĩ kì lạ, thế nhưng mục đích lúc nào cũng đơn thuần đáng yêu. Hương vị hạnh phúc vốn không còn nhớ rõ, đến ngày hôm nay lại tìm đến rồi lấp đầy trái tim Fluke. Mỗi giây mỗi phút đều mang theo ngọt ngào nồng đượm.

" Có anh bên em là đủ rồi. "

Fluke vươn cánh tay ôm lấy anh. Der từ nhỏ đến lớn chưa từng được mọi người tin tưởng dựa dẫm, ngoại trừ ba mẹ ra, những người khác đối với anh chỉ có lạnh lùng cùng không hiểu. Anh như thế này mà Fluke cũng thích, càng nghĩ Der càng vui, khóe miệng không nhịn được mà nhấc cao.

" Fluke ... mẹ nói ... ăn cơm ... "

" Được, đi ăn cơm nào! "

Fluke vừa tỉnh ngủ, ngồi trước một bàn tràn đầy đồ ăn, cậu liền thấy ngại ngùng, đến nhà người ta, vốn là nói cùng Der chơi đùa, kết quả mình lại ngủ quên, tỉnh dậy liền há mồm ăn... Mẹ Der vẫn là trước sau như một, nhiệt tình bảo cậu ăn cơm, Fluke lúng túng gãi đầu xin lỗi.

" Thật ngại quá, cháu thế mà ngủ quên mất, thật sự là ... "

" Đứa nhỏ này, cháu là bạn tốt của Der, cứ coi đây như nhà của mình là được rồi. Khẳng định là Der nghịch ngợm làm cháu mệt mỏi, đúng không? "

" Không có, không có, P'Der tốt lắm, là do cháu buồn ngủ quá. "

" Đừng lo lắng, cứ ăn cơm trước, ăn xong đi ngủ một giấc thật ngon là ổn thôi. "

Der kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Fluke, còn gắp đồ ăn cho cậu. Một bàn lớn chỉ có ba người ăn, không khỏi cảm thấy có chút ngượng ngịu, nhưng điều này đối với mẹ Der đã rất thỏa mãn. Der bình thường thì chỉ cắm cúi ăn những món yêu thích, không thèm quan tâm ai, món không thích thì nhất quyết nhịn ăn. Hiện tại Der đã tiến bộ rất nhiều, biết gắp đồ ăn cho người khác, mẹ Der đột nhiên cảm thấy tương lai có ánh sáng.

" Fluke, cháu cứ ăn tự nhiên nhé. Cháu một mình ở đây, sinh nhật cũng không có người nhà bên cạnh. Lần này cô nấu thật nhiều món ngon, cháu tuyệt đối đừng khách khí. "

" Cảm ơn cô ạ. "

" Mau ăn, mau ăn! "

Fluke vẫn còn khẩn trưởng. Bữa nay có nhiều món cậu cũng không biết chế biến từ nguyên liệu gì, nhưng đều ngon lắm, cậu thật sự hâm mộ Der mỗi ngày đều có thể ăn nhiều món ngon thế này. Ở một thành phố xa hoa, có thể tổ chức sinh nhật trong một ngôi nhà sang trọng như thế này, ăn một bữa thật ngon, dù là bạn bè hoặc là người yêu cũng chưa chắc được tốt như vậy. Cậu nghĩ nghĩ, mình phải yêu anh nhiều hơn một chút ... như vậy trong lòng mới cảm thấy không mắc nợ gia đình này.

Được mẹ Der cùng Der thay nhau gắp đồ ăn, chén của Fluke đầy thành một núi nhỏ. Xử hết bao nhiêu đó thức ăn, Fluke cảm giác bụng no muốn nứt ra. Sau bữa ăn, Fluke chủ động giành phần đi rửa bát, Der liền theo phía sau cậu như cái đuôi, trong ngực còn ôm Simpson. Nhìn dáng vẻ Fluke nghiêm túc rửa bát, Der tiến tới muốn hôn cậu một cậu, Fluke lập tức né tránh.

" P'Der, không được, không phải em đã nói rồi sao, bị người khác phát hiện, chúng ta sẽ không thể ở cùng một chỗ. "

" Fluke ... vì ... sao vậy ... "

" Nếu có người muốn cướp Simpson của anh, anh sẽ rất khổ sở, đúng không? "

Der đem Simpson trong ngực ôm chặt hơn, sau đó gật gật đầu. Fluke lau khô nước trên tay, lại ngó ra bên ngoài, nhỏ giọng đề phòng mẹ Der nghe được, sau đó cậu nhẹ nhàng cầm cổ tay Der.

" Cho nên, nếu như em cướp anh đi, ba mẹ anh cũng sẽ rất khổ sở. Em không biết chúng ta có thể ở bên nhau hay không, nhưng anh hãy nhớ kĩ rằng em thích anh. "

Der nghiêm túc gật đầu, những lời Fluke nói, anh không hiểu nhiều lắm, nhưng Fluke nói thích anh, anh liền an tâm.

Fluke rửa bắt xong, lau khô tay rồi ra khỏi bếp, Der lại ngoan ngoãn đi theo cậu. Mẹ Der ngồi trên sô pha ra hiệu cho hai người cùng ghế ngồi, sau đó bà có chút thăm dò hỏi Fluke.

" Fluke, cái kia ... cháu nhìn xem, Der vẫn là nghe lời cháu nhất đó. Việc đến đây chăm sóc cho Der, cháu cân nhắc thế nào rồi? "

" Cháu đã suy nghĩ kỹ, cũng đã phát thông báo tuyển dụng, đoán chừng rất nhanh sẽ có nhân viên đến trông tiệm thôi ạ. Trong tiệm ổn thỏa rồi, cháu sẽ tới chăm sóc P'Der, chỉ có điều chỗ cháu ở cách nơi này quá xa ... "

" Nếu cháu muốn về nhà hàng ngày, cô có thể dặn tài xế đưa cháu về. Còn không thì cứ ở lại đây luôn, trong nhà cũng còn nhiều phòng trống, không sao hết. "

" Cảm ơn cô đã tin tưởng cháu như vậy. "

" Không giấu gì cháu, ba của Der nói muốn đi du lịch một chuyến. Cô sợ Der đến chỗ lạ không thích ứng được, để nó ở nhà thì không ai chăm sóc. Đã nhiều năm như vậy, ngoại trừ khi di chuyển để chữa bệnh, cả nhà còn chưa đi chơi ở đâu cả. "

" Cháu sẽ chăm sóc P'Der, cô chú cứ an tâm đi nghỉ ngơi ạ. "

Fluke nhìn Der, Der đáp lại cậu một ánh mắt, hai người không biết ăn ý cái gì. Mẹ Der vỗ vỗ bàn tay Fluke, một bộ dạng cảm kích.

Lúc này chuông điện thoại của Fluke đột nhiên vang lên, nhìn thấy cái tên hiển thị trên màn hình, trong lòng cậu có chút kinh ngạc, là Deen, Fluke lúng túng xin phép ra ngoài nghe điện thoại. Đầu dây bên kia là giọng nói trầm thấp của Deen.

" N'Fluke, em đang ở trong tiệm à? "

" Tôi ... Không có ở tiệm, , tôi có chút việc ra ngoài rồi, thế nào? "

" Anh đang ở gần khu nhà em, anh biết hôm nay là sinh nhật em, có thể gặp nhau một chút không? "

" Cái này ... "

" Anh có món quà muốn tặng cho em. Em sẽ không nể mặt anh mà từ chối chứ? Không thì em ở đâu? Để anh đến chỗ em. "

" Không cần ... Tôi sẽ về ngay. "

Fluke cảm thấy người ta đã tìm tới cửa, cự tuyệt chối từ thì không tốt cho lắm. Cùng lắm James cũng đi theo anh ta thì sao, như vậy thật không lịch sự.

Fluke nói muốn về, Der liền không vui. Dù mẹ Der cam đoan với anh, ngày mai cậu sẽ đến chơi tiếp, nhưng Der vẫn một mực cau mày, bĩu môi nhìn Fluke không nói lời nào. Fluke nhìn anh giận dỗi đứng một bên liền muốn bật cười, lại sợ Der càng thêm tức giận, đành phải nín cười thẳng đến khi ra khỏi cổng.

Thế nhưng vừa nghĩ tới sắp phải gặp mặt Deen, Fluke lập tức trầm xuống, nhìn bó hoa trong ngực, cái này giải thích thế nào đây? Người yêu cũ, cho dù có thể quay lại làm bạn, cũng phải dành một khoảng thời gian rất dài chôn đi quá khứ. Mà bạn bè lại càng là mối quan hệ không xa không gần, không thể gặp nhau lạnh lùng một câu chào như xã giao, cũng chẳng thể cái gì cũng nói cho nhau nghe như tri kỷ.

Lúc Fluke về đến nơi, Deen đang đứng dưới bóng cây đợi cậu. Anh ta là một bộ dạng nôn nóng, đôi mắt nhíu trông về xa xăm, đến khi nhìn thấy Fluke thì cặp mắt như bảo thạch kia liền sáng lên. Fluke đi qua, còn hướng bốn phía nhìn nhìn, nghĩ thầm, James sao không có đi theo anh ta. Deen cũng nhìn xung quanh một chút, cũng không biết xảy ra chuyện gì.

" N'Fluke, em đang tìm ai sao? "

" Ao? Không có ... không có, sao anh lại tới đây? "

" Lúc chiều đoàn phim có việc ở gần đây, vừa vặn hôm nay là sinh nhật của em, anh muốn đến gặp em một chút, thuận tiện tặng quà cho em. Cái này ... Hoa? Chuyện gì xảy ra? "

" Một người bạn tặng thôi ... Nếu anh không chê thì lên nhà ngồi một chút đi, nơi này hơi cũ nát, anh đừng để ý. "

" Không sao, em đừng đối với anh khách sáo như vậy. "

Mấy lần trước gặp, Deen đều một thân âu phục, nhìn có chút không quen cùng xa lạ. Hôm nay anh ta mặc một bộ bình thường, Fluke như xuyên qua mà nhìn thấy dáng vẻ của anh ta ngày xưa. Cậu thấy tay Deen trống không, túi xách cũng không có, không biết anh ta muốn cho cậu cái gì.

Deen nhìn quanh phòng cậu thuê, mặc dù rất nhỏ và cũ kỹ, nhưng bù lại được dọn dẹp rất sạch sẽ, gọn gàng.

Fluke đem hoa đặt ở bệ cửa sổ, một trận gió thổi qua mang hương hỏa tỏa khắp phòng. Từ khi một mình dọn đến đây, cậu chưa từng có khách đến chơi, trong nhà liền không có gì để mời khách. Fluke chỉ có thể mở tủ lạnh, cầm tới một chai nước khoáng, đưa cho Deen, sau đó kéo ghế cho anh ta ngồi.

" Ngại quá, tôi ở một mình, đó giờ chưa có người khác đến chơi, nên trong nhà không chuẩn bị đồ mời khách. "

" Không sao, em đừng xem anh là khách. "

Câu này nói xong, hai người lại chìm vào im lặng. Fluke lúng túng trốn ánh mắt Deen, anh ta đứng lên từ trong túi quần móc ra một cái hộp nhỏ, đem hộp mở ra, bên trong đặt một chiếc nhẫn. Fluke trong lòng giật mình, anh ta nói quà cho mình là cái này sao? Fluke cúi đầu nhìn dây chuyền trên cổ mình, lại nhớ đến lời mẹ Der nói. Cậu đột nhiên nhận ra, quà nếu là mang theo mục đích khác, liền không thể xem là quà. Cuối cùng, hoa mà Der tặng, vẫn là thực tâm nhất.

Deen lấy nhẫn ra, sau đó nhẹ nhàng cầm tay Fluke, bộ dạng của anh ta rất chân thành. Fluke không tiện cự tuyệt, tay lại muốn đông đá đến cứng ngắc rồi, ngay cả não bộ của cậu cũng muốn đình trệ. Cậu không biết xung quanh xảy ra chuyện gì, chỉ mơ mơ màng màng nghe Deen nói.

" N'Fluke, chiếc nhẫn này không phải đặc biệt quý giá, nhưng hi vọng em sẽ thích. Anh thực sự vẫn là ... vẫn là không cam tâm. Anh cảm thấy ông trời có thể để cho chúng ta gặp lại, chính là vì muốn cho anh một cơ hội. Đương nhiên anh không mong em ngay bây giờ lập tức đồng ý quay lại với anh, anh chỉ mong em nhận món quà này, cũng mong em xem nó như anh, lúc nào cũng muốn ở bên em vậy. "

Deen đem chiếc nhẫn đeo lên ngón áp út của Fluke. Fluke cảm thấy ngón tay kia lạnh buốt như bị đóng băng, chiếc nhẫn kia mà nói không quý cũng được, nhưng đắt dọa người thì có đó.

Fluke không cự tuyệt mà cúi đầu nhìn chiếc nhẫn, có chút không biết làm sao. Lúc cậu cúi đầu, chân mày buông xuống, lông mi thật dài chớp nhẹ như cánh bướm, khiến tim Deen một trận xao động bất an.

Deen nhìn bó hoa không rõ lai lịch kia, khó tránh khỏi khó chịu, giữa bạn bè với nhau, nào có ai tặng hoa hồng. Anh ta kìm nén không được cảm xúc trong lòng, tiến đến hôn lên môi Fluke. Fluke thân thể cứng ngức, cậu theo bản năng muốn đẩy Deen ra, lại bị anh ta giữa chặt hai ay làm sâu thêm nụ hôn, hôn xong mới buông tay rời khỏi môi cậu.

Fluke cảm giác được cơ thể mình đang phát run, Deen lại nhẹ nhàng cầm tay cậu, Fluke ngẩng đầu nhìn anh ta, ánh mắt kia rất ôn nhu, cũng không có chút ỹ vị cưỡng bách.

" N'Fluke, bộ phim lần trước của anh rất thành công, cho nên sắp tới anh còn bận hoạt động tuyên truyền. Mấy ngày nữa là sinh nhật của anh, em cũng biết đúng không, đến lúc dó anh hi vọng sẽ được nghe đáp án của em. "

Fluke thật muốn lập tức quăng chiếc nhẫn này đi, sau đó nói cho anh ta biết, mình đã có người yêu, người yêu của cậu chính là Der. Thế nhưng cậu không tài nào mở miệng được, nhìn ánh mắt Deen, cậu lại có chút không đành lòng. Nếu như Deen là thật tâm, có phải cậu càng không nên tổn thương anh ta? Trước đây, khi chia tay, cậu hiểu rõ trái tim bị chà đạp đau đớn đến nhường nào. Bây giờ nếu bảo cậu giẫm nát trái tim kia, cậu làm không được.

" Để tôi suy nghĩ ... " - Fluke im lặng rất lâu mới nói được mấy chữ.

Chỉ là mấy chữ này thôi nhưng Deen lại rất vui vẻ, anh ta nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Fluke, khóe môi vểnh lên rõ ràng.

" Cảm ơn, N'Fluke. Anh chờ đáp án của em. "

" ... Tại sao lại là tôi? Tại sao không phải là người khác? "

" Bởi vì ... Anh vẫn còn yêu em. "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro