Chập 7.
Thời gian sau Moon Byul cũng trở lại cuộc sống bình thường của mình, gần đây cũng không còn gặp lại Solar.
Moon Byul một mình đến quán rượu để giải sầu, có vài nữ nhân đến bắt chuyện, Moon Byul lịch sự nói vài câu kéo léo từ chối, gần đây không liên lạc được với Krystal ,nếu theo kịch bản thì bình thường có lẽ đòi chia tay xong sau vài ngày Krystal sẽ tự động đình chiến và giải hòa với mình, nhưng bây giờ qua nửa tháng rồi không có liên lạc gì, điện thoại lại không gọi được.
Moon Byul không biết mình có nên xin nghĩ phép để bay sang ngoại quốc tìm Krystal hay không, trước đây Krystal từng nhiều lần đề nghị cả hai kết hôn nhưng Moon Byul lại sợ nghe hai từ này, cảm thấy cả hai còn trẻ kết hôn bây giờ hình như quá sớm, bây giờ Moon Byul đang suy nghĩ có nên mua nhẫn cầu hôn nàng hay không, dù sao cũng yêu nhau hai năm, ngoại trừ việc Krystal thường hay ghen tuông vô lý ra thì không có khuyết điểm gì khác, nhưng nghĩ lại dù sao là do nàng hiểu lầm mình, động một chút là đòi chia tay, yêu nhau mà không tin tưởng thì yêu để làm gì nữa, Moon Byul đang cân nhắc xem mình nên cứu vãn tình cảm của hai người hay thuận theo tự nhiên.
Moon Byul uống hết chai rượu này đến chai rượu khác, có bao nhiêu đổ vào dạ dày bấy nhiêu, uống không biết bao nhiêu rượu, ngay cả thanh toán tiền cũng quên mất, lảo đảo rời khỏi quán rượu, may mắn có người giúp nàng thanh toán, Moon Byul đụng phải một nữ nhân xa lạ, bây giờ không nhận ra ai là ai nữa, bị nàng dẫn đi cũng chỉ biết đi theo nàng, cảm giác bị nàng ôm vào lòng rất ấm áp và an tâm ngủ một giấc, Moon Byul nằm trên đùi nàng, nhíu chặt chân mày.
"Yuju ta nhức đầu quá..."
"Thừa biết là nhức đầu tại sao còn uống nhiều rượu để làm chi"
Nàng ôn nhu giúp Moon Byul xoa huyệt thái dương, thầm nghĩ thừa biết uống rượu sẽ đau đầu còn uống nhiều như vậy làm gì, đến khi tĩnh lại mọi việc cũng không thể giải quyết được gì, rượu chỉ làm hại thân mà thôi, về đến nhà nàng bấm mật mã rồi dìu Moon Byul vào nhà, vừa đở đối phương lên giường nàng cũng mệt mõi ngã xuống giường, đang muốn đứng dậy đã bị Moon Byul xoay người ôm lấy mình, nàng căng thẳng đẩy đối phương sang một bên, đi vào phòng tắm lấy khăn lau mặt cho Moon Byul.
Đến khi Moon Byul tỉnh lại phát hiện mình đang nằm ở nhà, thầm nghĩ có lẽ tối qua mình say rượu rồi tự mò đường trở về đây, hôm nay là ngày nghĩ phép, tranh thủ ngủ một chút cũng tốt, tối qua hình như mơ thấy đã hôn nữ nhân nào đó, nhưng không nhìn rõ dung mạo, Moon Byul không hiểu sao mình lại mơ giấc mơ này, không lẽ là do gần đây "ăn chay" không động đến sắc giới nên bây giờ mới gặp xuân mộng, Moon Byul cảm thấy rất đau đầu, ngồi dậy muốn lấy thuốc uống, đột nhiên phát hiện mình nằm trên giường không mãnh vãi che thân, trên người chỉ có cái mền, Moon Byul cảm thấy kỳ quái, không lẽ cậu tự mình cởi y phục của mình sao, cậu trước giờ không có thói quen ngủ nude, trong phòng lại hoàn toàn không có bóng người.
Moon Byul xoa đầu bứt tóc, cố gắng nhớ lại chuyện tối qua, bây giờ cậu biết mình đã phạm sai lầm nghiêm trọng, tự trách bản thân uống nhiều rượu làm cái gì không biết, ngay cả việc làm gì với ai cũng không nhớ được đúng là tệ hại, may mắn một điều là cậu biết mình không phải phát sinh quan hệ với nam nhân, bởi vì thân thể mình hoàn toàn nguyên vẹn, vẫn còn là một xử nữ, lát sau thấy một nữ nhân xinh đẹp động lòng người từ trong phòng tắm bước ra, nàng mặc duy nhất một chiếc áo sơ mi trắng, chỉ đủ che đi cái mông của mình, để lộ đôi chân thon dài gợi cảm, vóc người cực hạn cám dỗ, nhìn thấy Môn Byul đã tỉnh,còn đang nhìn mình bằng vẻ mặt ngơ ngác, nàng mỉm cười quyến rũ, Moon Byul kinh ngạc không phải bởi vì nàng đang mặc áo của mình, mà kinh ngạc bởi vì nàng là người quen.
"Tại sao lại là cô"
"Vậy Moon Byul mong sẽ là ai ?"
Solar hai tay ôm trước ngực, khẽ nhướng mày nhìn Moon Byul,vẻ mặt có chút buồn bực, là nàng thì thế nào, có cần bày ra vẻ mặt kinh ngạc như vậy hay không, bây giờ Moon Byul cũng không biết nên nói gì cho phải, có chút lúng túng chỉ vào mình và nàng.
"Tối qua...chúng ta...chúng ta..."
"Người muốn biết sao, vậy đợi đến khi ta nhớ ra sẽ nói cho người biết"
Moon Byul buồn bực vì câu trả lời của nàng, ở trong lòng thầm mong là do mình suy nghĩ quá nhiều, mọi việc không có nghiêm trọng như mình nghĩ, nếu không thật không biết mình nên làm thế nào, Moon Byul quấn cái mền đi lấy y phục khác vào phòng tắm để thay, rửa mặt để mình thanh tỉnh một chút, lúc này lại nghe bên ngoài có tiếng ồn ào, lát sau nhìn thấy Solar chạy vào phòng tắm.
"Krystal trở về"
Moon Byul vừa nghe tên Krystal đã khẩn trương, thật không biết đây là tình huống gì, sớm không về muộn không về lại trở về ngay lúc này, Moon Byul lén lút nhìn ra ngoài thấy Krystal đang đi vào phòng, vốn dĩ muốn giải thích với nàng, nhưng nhìn thấy một nữ nhân đẹp trai đang đứng bên cạnh nàng, Moon Byul lãnh tâm lãnh tình, không muốn giải thích làm gì nữa, nữ nhân kia là người theo đuổi Krystal đã lâu, bây giờ lại dẫn nữ nhân này về đây, Moon Byul cũng đoán được giữa họ có quan hệ gì, khó trách nửa tháng nay cũng không cùng mình liên lạc, thì ra đã có bạn trai mới, Moon Byul để Solar ở lại phòng tắm, một mình đi ra ngoài, Krystal nhìn thấy Moon Byul liền buồn bực.
"Tại sao ta gọi cho Byul cả đêm không liên lạc được, có phải tối qua lại đi ăn vụng nữa hay không"
Moon Byul cảm thấy nữ nhân bên cạnh Krystal quá bỉ ổi lợi dụng người ta đang cải nhau mà âm thầm cười trộm, đắc ý đến vậy sao, đúng là đáng ghét mà, còn Krystal nữa, ở trước mặt người ngoài lại đi làm mất mặt cậu,đâu có yêu thương gì nàng đâu.
"...Byul..em nói bậy bạ gì thế, tối qua Byul làm gì ?...à đúng rồi Byul tăng ca cho nên ngủ quên ở sở cảnh sát, sáng nay mới trở về, em dọn hành lý muốn đi đâu vậy ?"
Moon Byul tuy nói vậy nhưng có trời mới biết tối qua cậu làm gì, ngay cả cậu còn không nhớ ra thì ai nhớ đây, Krystal hừ lạnh một tiếng, nàng thừa biết Moon Byul đang nói dối, tăng ca ở sở cảnh sát hay là "tăng ca" cùng nữ nhân khác, tối qua nàng gọi đến sở cảnh sát Wheein nói Moon Byul đã tan sở, bây giờ lại nói mình ở sở cảnh sát cả đêm, Krystal nhìn thấy trên cổ của Moon Byul mơ hồ có một vết son môi, khiến nàng càng thêm buồn bực.
"Byul ăn vụng không biết chùi mép sao, còn dám dẫn nữ nhân khác về nhà, em thật muốn biết nữ nhân này là ai"
Moon Byul căng thẳng khi Krystal đang đi xung quanh quan sát, nếu để Krystal nhìn thấy Solar bên trong phòng tắm, có lẽ mình nhảy xuống sông hoàng hà cũng không rửa sạch tội danh, Moon Byul kéo nàng lại, chỉ tay về phía nữ nhân đang ngồi trên ghế sofa.
"Em đủ rồi nha...Byul ăn vụng bao giờ, còn em thì sao, em dẫn nữ nhân này về đây làm gì ?"
"Chúng ta đã kết thúc, em dẫn theo ai thì liên quan gì đến Byul , cái quần Byul đang mặc là của em thiết kế, bây giờ em muốn lấy lại làm vải chùi sàn nhà, Byul mau cởi nó ra cho em"
Moon Byul thật không ngờ Krystal lại trẻ con hơn mình từng nghĩ, chia tay rồi ngay cả bạn bè cũng không muốn làm hay sao, có cần phải đi đến bước này hay không, Moon Byul buồn bực cởi ra cái quần quăng xuống đất, may mắn cậu có mặc quần sọc ở trong, nếu không có đánh chết cậu cũng không tình nguyện cởi ra, Moon Byul cảm thấy tôn nghiêm của mình bị nàng chà đạp.
"Còn cái gì nữa thì lấy luôn một lần đi, sau đó cùng nữ nhân kia cút khỏi nhà tôi nhanh lên"
"Moon Byul ngươi chính là tên bại hoại nhất ta từng gặp, đời này ta cũng không muốn gặp lại ngươi nữa"
Krystal tức giận đánh vào người Moon Byul mấy cái, nhanh chống thu dọn đồ rời đi, Moon Byul có bao nhiêu buồn bực trút vào đống văn kiện trên bàn, thẳng tay hất hết mọi thứ xuống sàn nhà, muốn đi đâu với ai thì cứ đi đi, cậu quá mệt mõi rồi không muốn quan tâm nữa.
Krystal ra đến bên ngoài đã bật khóc, nàng cảm thấy Moon Byul đúng là tên khốn kiếp, nàng muốn rời đi một câu ngăn cản cũng không có, còn đuổi nàng đi sớm một chút, rõ ràng là làm chuyện mờ ám cho nên mới như vậy, lúc nãy vừa bước vào nhà nàng đã nhìn thấy giày cao gót của nữ nhân khác, đôi giày đó mấy tháng trước là do Solar đặt người của công ty nàng thiết kế, trên thế giới chỉ có một đôi duy nhất, nàng làm sao có thể nhìn lầm, nàng đoán được chuyện gì xảy ra, chẳng qua không muốn tiếp nhận sự thật này, dù sao cũng chia tay đi vạch trần bọn họ cũng không có ý nghĩa gì, Krystal cảm thấy hai người đúng là đôi gian phu dâm phụ,đê tiện nhất chính là Solar, lợi dụng nàng đi vắng mà câu dẫn Moon Byul,nàng cầm mấy vật liên quan đến Moon Byul cùng nhau quăng vào thùng rác, nàng thề đời này chết già cũng không muốn gặp lại tên bạc tình bạc nghĩa như Moon Byul.
Solar ra đến bên ngoài nhìn thấy căn phòng một mãnh hỗn độn, Moon Byul thất thần ngồi trên ghế sofa, nàng nhặt mấy vật trên sàn nhà đặt lên bàn, tối qua nàng cùng vài bạn bè trong làng giải trí đến quán bar vui chơi, đến gần hai giờ sáng vô tình gặp Moon Byul ở đó, nên nàng tốt bụng đưa đối phương về nhà, lại bị Moon Byul say rượu làm dơ y phục, nàng chỉ đành mang y phục hai người đem đi giặc.
"Để tôi dọn dẹp là được rồi"
Moon Byul tự mình thu dọn tàn cuộc, Moon Byul dựa vào kinh nghiệm phá án của mình để suy đoán có lẽ tối qua hai người không xảy ra việc gì, bởi vì căn bản Solar không có "động cơ" gì để phát sinh quan hệ mờ ám với mình, nghĩ đến đây trong lòng cảm thấy an tâm hơn, Solar ngồi chéo chân trên ghế sofa, bây giờ chỉ mới gần năm giờ sáng, tối qua Moon Byul say rượu quậy cả đêm báo hại nàng đến giờ vẫn chưa chợp mắt.
Moon Byul nhìn Solar xem như đây là chốn không người, ngồi chéo chân tựa đầu vào ghế sofa nhắm mắt dưỡng thần, nhìn sơ cũng biết ngoài chiếc áo sơ mi ra bên trong nàng không có mặc gì, bởi vì y phục của nàng toàn bộ còn đang phơi ở trong phòng tắm, thật không biết nàng có phải đại minh tinh hay không, một chút ý thức giữ gìn hình tượng cũng không có, Moon Byul lấy mền đắp cho Solar, có lẽ nàng rất mệt mõi cho nên ngủ say như vậy, Moon Byul đi nấu đồ ăn sáng, mặc dù nấu ăn dỡ nhưng mấy món đơn giản thì miễn cưỡng có thể làm, Krystal cứ như vậy rời đi bây giờ trong nhà chỉ còn lại bản thân, mơ hồ có mấy phần u ám, Moon Byul cũng không biết nguyên nhân nằm ở đâu khiến hai người thành ra như vậy.
Solar không phải ngủ say đến nổi bị người khác động đến cũng không hay biết, chẳng qua nàng biết Moon Byul không có làm gì mình, nên rất an tâm để ngủ, huống chi cho dù muốn làm gì thì tối qua cũng đã làm xong hết rồi, Solar nghĩ đến việc tối qua không tự giác đỏ mặt, nàng vốn là muốn mang Moon Byul về đây để nghĩ ngơi, sau đó mình trở về nhà, nào ngờ tên sắc lang kia say rượu giở trò đồi bại với nàng, Moon Byul bình thường rất chính nhân quân tử như khi say rượu lại biến thành sắc lang, điều tệ hại hơn là Solar lại không kháng cự, nàng cũng không biết tại sao mình không cảm thấy chán ghét, chỉ biết khi bị Moon Byul cưỡng hôn khiến nàng cả người vô lực, đầu óc trống rỗng không nghĩ được gì, đến khi Moon Byul chạm tay lên thân thể nàng thì nàng đã đánh mất tia lý trí cuối cùng....
Nhưng cũng không biết đây có tính là phát sinh quan hệ hay không, vì chuyện đang diễn ra tốt đẹp thì Moon Byul đột nhiên lẫm bẩm gì đó sau đó đã lăn ra ngủ, báo hại nàng dở khóc dở cười, nàng không muốn Moon Byul cảm thấy khó xử, cho nên mới nói cả hai không có gì với nhau, huống chi tối qua nàng cũng không uống nhiều rượu lắm, đầu óc nàng vẫn còn thanh tĩnh, nếu nàng nói ra không biết Moon Byul sẽ nghĩ nàng là loại nữ nhân gì nữa, lúc đó nàng còn mặt mũi nào đối diện với Moon Byul,Solar bị chiếm tiện nghi nhưng nàng lại cảm giác mình mới là người làm chuyện sai trái.
Solar tự hỏi không lẽ mình thật sự thích "khúc gỗ mục" này như những gì chị Hee Jin nói hay sao, sau lần trước cải nhau thì cả hai không gặp lại nhau nữa, lúc đó mỗi lần nghĩ đến Moon Byul thì nàng đã cảm thấy buồn bực, cứ nghĩ sau này cũng không gặp lại nữa, bởi vì cả hai không có bất kỳ quan hệ chung nào trong công việc, nên không có lý do gì gặp lại nhau, nhưng tối qua vô tình gặp lại Moon Byul,Solar không tức giận mà mơ hồ cảm thấy vui vẻ, nàng và Moon Byul gặp nhau không được mấy lần, làm sao có thể phát sinh tình cảm đây, Solar tự chấn an mình có lẽ đây chỉ là cảm giác nhất thời, là do khúc gỗ mục kia có ngoại hình ưu chất và tài giỏi, cho nên mình nhất thời bị say nắng, mình tuyệt đối không có cảm giác gì với đối phương, mình là nữ nhân "thẳng" không hề có cảm giác với nữ nhân, chuyện phát sinh tối qua chẳng qua là do Moon Byul khơi dậy dục vọng của mình, Solar thà nghĩ mình là nữ nhân đam mê dục vọng thể xác còn hơn nghĩ mình có cảm giác với Moon Byul.
Đến khi Solar thay xong y phục đi ra ngoài nhìn thấy Moon Byul đang ở trong phòng bếp pha cafe, ở trên bàn còn đặt hai đĩa thức ăn, Solar lén lút liếc nhìn Moon Byul, muốn quan sát xem Moon Byul đang đóng kịch hay thật sự không nhớ chuyện gì xảy ra tối qua, Moon Byul quay đầu lại thấy Solar đang nhìn mình, không hiểu sao nàng lại nhìn mình bằng ánh mắt khó hiểu này.
"Tôi đang định kêu Solar dậy ăn sáng, vừa đúng lúc mau đến đây ăn sáng đi"
Moon Byul phong độ kéo ghế cho Solar ngồi, không phải Moon Byul hoàn toàn không nhớ gì, chẳng qua chỉ mơ hồ cảm giác được tối qua mình thân mật với ai đó, nhưng đã sớm bị Moon Byul nghĩ nó thành giấc mơ, cậu làm sao có thể tưởng tượng được việc Solar bị chiếm tiện nghi mà cũng không phản kháng, chuyện này nếu Solar chính miệng thừa nhận sợ là Moon Byul cũng không dám tin, Moon Byul đặt ly cafe nóng bên cạnh nàng, nàng nhàn nhạt mỉm cười.
"Cám ơn người"
"Không có gì, tôi còn chưa cám ơn Solar tối qua đưa tôi về nhà"
Moon Byul mỉm cười, cầm lên ly cafe uống một hớp, Solar nghe đến hai từ "tối qua" nhất thời bị chột dạ, nàng cảm thấy mình điên thật rồi mới đi phát sinh quan hệ mờ ám với khúc gỗ mục không hiểu tình yêu này, đây hoàn toàn không giống tính cách của nàng chút nào, Solar rối rắm không biết gần đây mình bị cái gì, có lẽ vì áp lực trong công việc nên cảm thấy mệt mõi, cần ai đó bên cạnh, hai người đang ăn sáng lại có người nhấn chuông, Moon Byul đi ra mở cửa thấy Seulgi và Wheein .
Moon Byul hơi căng thẳng sợ bị hiểu lầm.
"Mới sáng sớm các cậu tới đây làm gì"
"Tất nhiên là đến chúc mừng cậu trở về với cuộc sống độc thân"
Wheein thấy gần đây Moon Byul cả ngày cấm đầu vào công việc, có khi tình nguyện ở lại sở cảnh sát để tăng ca, còn không thì đi làm rồi trở về nhà chứ không đi đâu, tối qua lại nghe Krystal gọi đến hỏi Moon Byul đang ở đâu, mới biết cả hai đã chia tay.
Cậu và Seulgi lo lắng Moon Byul buồn vì điều này nên mới đến đây để an ũi một chút, Seulgi đi vào nhà nhìn thấy Solar cũng đang ở đây, còn đang ngồi ăn sáng liền kinh ngạc, mới sáu giờ mấy bảy giờ sáng đại minh tinh Solar đến đây làm gì, không phải giờ này nàng đang ở phim trường hoặc là còn ngủ hay sao, Solar nhìn thấy bọn họ, nàng mỉm cười khuynh thành, không muốn người ta phát hiện ra mình có gì bất ổn.
"Chào Seulgi và Wheein"
"Solar mới sáng sớm nàng sẽ không đơn giản là đến đây ăn sáng"
Seulgi nghiêm túc quan sát Solar và Moon Byul cảm thấy hai người hình như có vấn đề gì đang che giấu,Moon Byul cố gắng nuốt xuống ngụm cafe trong miệng, rất sợ hai người bọn họ hiểu lầm, dù sao hai huynh đệ mình thích Solar, nếu để bọn họ biết tối qua nàng ở đây họ sẽ hiểu lầm là cái chắc, Moon Byul suy nghĩ về chuyện này.
"Thật ra thì lúc nãy tôi đang ăn sáng...nàng đến đây tìm tôi hỏi về vài vấn đề liên quan đến phá án, bởi vì nàng đang chuẩn bị quay bộ phim về cảnh sát"
"...Đúng vậy"
Solar ưu nhã mỉm cười, nàng cảm thấy sếp Moon thật biết cách lừa gạt người khác, nói dối rất bài bản, không để lộ chút sơ xuất gì, nếu nàng là người ngoài cuộc có lẽ nàng đã bị Moon Byul lừa gạt, Seulgi và Wheein nghe vậy thở phào nhẹ nhỏm vì biết hai người không có gì với nhau, nhìn bộ dáng của Moon Byul cũng không giống thất tình, ngoại trừ ánh mắt có chút mệt mõi thì không có biểu hiện gì khác, Moon Byul biết họ lo lắng cho mình, nhưng thất tình thôi mà đâu phải cả thiên hạ này phụ mình, dù sao đây cũng không phải lần đầu bị bỏ rơi, nếu có thiếu suy nghĩ thì năm xưa có lẽ Moon Byul đã chết vì bị Yuju bỏ rơi, chứ không đợi đến hôm nay, Wheein mỉm cười đi đến quầy rượu lấy ra mấy cái ly với chai rượu.
"Không bằng hôm nay chúng ta nhậu một bữa cho thỏa thích đi"
Solar và Moon Byul nghe vậy liền lắc đầu phản đối,Moon Byul vẫn còn nhức đầu không muốn sáng sớm uống rượu nữa, Solar lại sợ Moon Byul say rượu mất "nhân tính", nàng thật không biết lúc đó mình phải giải quyết thế nào, mặc dù hôm nay nàng được rảnh đến buổi chiều, tối mới đi tham dự một sự kiện, nhưng nàng không muốn lịch sử tái diễn lần nữa.
"Uống rượu quá nhiều sẽ không tốt cho sức khỏe, không bằng hôm nay đến nhà tớ dùng cơm đi"
"Quyết định như vậy đi"
Seulgi không do dự mà gật đầu tán thành, hiếm khi được Solar mời đến nhà dùng cơm, dạy gì lại từ chối ý tốt của nàng, Moon Byul và Wheein cũng không phản đối, đã lâu rồi không được ăn cơm ở nhà nấu, hai người chỉ toàn ăn cơm tiệm, ăn đến phát ngán rồi, bây giờ được ăn ké cũng là chuyện tốt, Solar mỉm cười dẫn ba người đi siêu thị mua ít thực phẩm, Moon Byul đẩy xe theo phía sau ba người, cảm thấy hai tên khốn kiếp này đúng là thấy sắc quên nghĩa, chỉ biết đi theo đại mỹ nữ mà bỏ mặt mình, Solar đột nhiên quay đầu lại hỏi cậu.
"Người muốn ăn món gì ?"
"Tôi ăn cái gì cũng được"
Moon Byul không có yêu cầu cao trong chuyện ăn uống, chỉ cần ăn được là tốt rồi, bình thường cũng chỉ ăn cơm tiệm vì Krystal cũng không biết nấu ăn, cậu càng không thích động đến chuyện trong phòng bếp, vì cảm thấy nó phiền toái hơn cả việc thiết kế thời trang, nếu như đói bụng thì chạy ra ngoài ăn hoặc là gọi người mang đến, mấy năm nay cũng vẫn như vậy, còn không thì thỉnh thoảng trở về nhà cha mẹ Moon Byul dùng cơm, vì gia đình Krystal đều di dân chỉ còn lại mình nàng ở đây.
Solar cảm thấy Moon Byul thật dễ nuôi, ăn uống qua loa khó trách lại ốm như vậy, tuy gần đây nàng không có liên lạc với Moon Byul nhưng nàng có chú ý đến một topic trên diễn đàn người hâm mộ của mình, bên trong có chụp lén rất nhiều hình ảnh của Moon Byul, trước đây nàng thường bị ghép với các nam minh tinh không phải là ít, nhưng nàng không có đính chính điều gì, mà để cho fan có không gian riêng thỏa sức tưởng tượng, nhưng lần này nàng đặc biệt quan tâm đến scandal của mình và Moon Byul, cho dù nàng không muốn thừa nhận cũng không thể, nàng thật sự bị khúc gỗ mục này làm nội tâm giao động, nhưng loại cảm giác này chưa nhiều đến có thể gọi là yêu, chỉ đơn thuần là thích và muốn tìm hiểu nhiều hơn về đối phương, nàng luôn cảm nhận được Moon Byul rất cô độc, khiến nội tâm của nàng không được thoải mái khi nhìn thấy ánh mắt ưu thương đó.
Khi về đến nhà Solar, nhìn thấy có một nữ nhân trung niên có nhiều nét giống Solar ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, Moon Byul biết người này có lẽ là mẹ nàng, nên lịch sự chào hỏi, Mẹ nàng nhìn thấy Solar dẫn bạn bè về nhà rất vui vẻ tiếp đón, hiếm khi Solar dẫn ai về nhà, nàng nhận ra Moon Byul là nữ nhi của Moon phu nhân,
người bị tạo scandal với nữ nhi của mình, mẹ của Solar mỉm cười ngồi bên cạnh Moon Byul.
"Moon Byul , cháu cứ xem đây là nhà mình, không cần khách khí biết không"
"Dạ cám ơn phu nhân"
"Cậu có bạn gái hay chưa, có cần ta giới thiệu cho cậu vài người làm quen hay không ?"
"Cám ơn phu nhân đã quan tâm, nhưng cháu vẫn chưa nghĩ đến vấn đề này, hiện tại cháu chỉ muốn chú tâm vào công việc..."
Moon Byul lúng túng khi bị nàng hỏi vậy, bây giờ là thời đại nào rồi, tại sao bà mẹ nào cũng có suy nghĩ muốn làm mai cho mình, xem ra mẹ Solar và mẹ cậu làm bằng hữu là rất hợp.
Kim phu nhân cảm thấy Moon Byul không có điểm nào là không tốt, hoàn mỹ từ đầu đến chân, nếu có chính là vì Moon Byul là nữ nhân, tuy bàkhông kỳ thị đồng tính, nhưng bà không tán thành Moon Byul quá thân thiết với Solar,dù sao nàng cũng làm mẹ người ta, có mẹ nào lại muốn nữ nhi mình đi yêu người cùng giới, để bị mọi người đàm tiếu, tình yêu đồng giới phải chịu rất nhiều sự kỳ thị, tình yêu này rất khó bền vững, Solar mang đĩa trái cây ra ngoài, nghe được hai người đối thoại nàng có chút buồn bực.
"Moon Byul vào bếp phụ tôi nấu ăn đi"
Moon Byul kinh ngạc vì Solar mang theo giọng nói ra lệnh, nhưng cũng không phản đối, ngoan ngoãn đi theo nàng, dù sao Moon Byul không muốn tiếp tục cùng Kim phu nhân bàn luận mấy vấn đề này, cậu mới cùng Krystal chia tay xong, bây giờ cậu cũng không muốn yêu ai, bởi vì sợ mình sẽ thất bại thảm hại như hai lần trước, độc thân cũng tốt, có thể tự do làm gì thì làm.
Solar vốn dĩ chính là nữ vương thích ra lệnh cho người khác, chẳng qua không thân thiết nên Solar chưa thể nghiệm qua sự uy nghiêm của nàng, Solar tất nhiên hiểu được ý đồ của mẹ nàng, nhưng nàng có nói nàng sẽ quen nhau với Moon Byul hay sao, người ta chỉ là bạn bè của nàng mà thôi, không cần phải đem người ta ra tra hỏi kỹ như vậy, Moon Byul đi vào bếp nhìn thấy hai huynh đệ mình ở bên trong, vào đây để phá hoại thì đúng hơn là phụ giúp, may mắn phòng bếp rộng lớn, nếu không thật không biết bốn người thế nào chen vào.
Thật ra Solar cũng không cần người khác phụ mình, là do hai người này muốn vào đây với nàng, nàng cũng không thể cự tuyệt, trước đây nàng từng nghĩ muốn mua nhà dọn ra ở riêng, nhưng là do mẹ nàng không tán thành, nói nàng là nữ nhân ở bên ngoài một mình không ai chăm sóc không tốt, đến khi yêu nhau với Eric Nam thì mẹ nàng mới để nàng tự do quyết định, vì mẹ cảm thấy Eric Nam rất tốt, phù hợp điều kiện làm con rể mình, nên nàng đã tạo cơ hội cho Eric Nam thường xuyên gặp mặt Solar,đến khi Eric Nam thành công theo đuổi được Solar.
Kim phu nhân rất an tâm giao nữ nhi cho hắn, còn đang mong chờ sau khi cả hai kết hôn bà sẽ có cháu ngoại để ẵm, nào ngờ mình giao sai lầm đối tượng, nên bây giờ rất quan tâm đến chuyện tình cảm của Solar , không muốn sự việc đáng tiếc đó xảy ra lần nữa, Eric Nam có được Solar là việc bao nhiêu nam nhân ảo tưởng, Solar vừa xinh đẹp lại giàu có, có được lòng của nàng đồng nghĩa với việc có được một nửa tài sản của tập đoàn Kim thị, thử hỏi ai không muốn theo đuổi nàng, từ khi yêu nhau với Solar thì công việc làm ăn của Eric Nam trở nên thuận lợi hơn, vì Kim Tae Yeon xem hắn là con rể nên giúp đở hắn rất nhiều trên thương trường, xảy ra việc đáng tiếc như hôm nay là do hắn có phúc mà không biết hưởng.
Solar vừa nấu xong vài món ăn đặt lên bàn, Moon Byul tiện tay gấp một miếng thức ăn đang định nếm thử lại bị Seulgi một hớp bỏ vào miệng nhai, còn nhướng chân mày bộ mặt rất đắc ý,Moon Byul thấy vậy cũng không nói gì gắp tiếp một món khác, lần này lại bị Wheein một hớp giành được, lát sau vẻ mặt của Wheein khó coi còn hơn khóc, một tay che miệng một tay chỉ về phía Moon Byul.
"Cậu cố tình chơi tớ có phải hay không"
"Là do cậu tham ăn, tự mình tạo nghiệt không thể sống, việc này không thể trách tớ"
Lúc nãy Moon Byul gắp lần thứ hai là ớt rất cay, bên ngoài lại bộc bởi một miếng cá, cho nên Wheein không phát hiện, bây giờ cay đến sắp chảy nước mắt đến nơi, nhanh chóng đi ra ngoài uống nước, Moon Byul mỉm cười lắc đầu, nhìn thấy Solar đang nghiêm túc nhìn mình, Moon Byul nhún vai một cái tiếp tục giúp nàng cắt rau cỏ, cũng may bây giờ có khuông thiết kế sẳn nên không cần phải tỉa cà rốt, nếu không nhất định sẽ bị Moon Byul cắt cho củ cà rốt thành tàn hoa bại liễu, Solar nhàn nhạt mỉm cười tiếp tục nấu ăn, Seulgi ở phía sau quan sát hai người, cậu cảm thấy ánh mắt mà Solar dành cho Moon Byul đặc biệt ôn nhu, hay là do cậu quá đa nghi, ánh mắt của Solar vốn dĩ luôn là cuốn hút như vậy, có thể câu hồn đoạt phách của bất kỳ người nào, mặc kệ cậu cũng không quan tâm nhiều, cậu chỉ muốn nhìn nữ thần của mình xuống bếp nấu ăn thú vị ra sao.
Moon Byul đang đứng cắt rau cải, đầu óc lại nghĩ đến chuyện phá án, cậu mới chia tay tâm trạng không được thoải mái, càng phải mang tậm trạng đặt vào công việc để quên đi chuyện không vui, lần này xảy ra vụ án rất phức tạp, cậu suy nghĩ đã gần một tuần chưa thể phá án, trong lòng cảm thấy khó chịu, cấp trên lại gia tăng áp lực muốn cậu mau chóng tìm ra hung thủ, bởi vì hắn là sát nhân giết người hàng loạt, 48 tiếng trôi qua hắn lại giết một người cùng một phương thức là treo cổ nạn nhân, nhưng hắn không hề để lại bất kỳ manh mối nào, khiến Moon Byul sắp tẩu hỏa nhập ma vì hắn.
Moon Byul hít một hơi lãnh khí vì cắt trúng tay, đang muốn lấy khăn giấy cầm máu, Solar đã cầm ngón trỏ của cậu bỏ vào miệng, cảm nhận được đầu lưỡi mềm mại kia đang vuốt ve ngón tay mình, Moon Byul giống như bị chạm điện, nhịp tim đập nhanh hơn mấy nhịp, vội vàng rút tay về, Solar ngượng ngùng vì hành động đi trước suy nghĩ của mình, nàng im lặng đi ra ngoài lấy băng cá nhân.
Wheein và Seulgi liếc nhìn Moon Byul rồi nhìn nhau bằng ánh mắt khó hiểu, cảm thấy hai người này từ sáng đến giờ rất khả nghi.
"Nhìn cái gì, chưa thấy qua ai bị đứt tay sao ?"
Moon Byul chột dạ nên lên tiếng, theo bản năng lấy ngón cái chạm lên vết thương, cảm giác tê dại như chạm điện này vẫn còn lưu lại trên đầu ngón tay, Moon Byul mơ hồ cảm giác hình như tối qua mình cũng từng trải qua cảm giác này, Solar quay trở lại giúp Moon Byul dán băng cá nhân, Moon Byul trầm mặc quan sát nàng, muốn tìm xem có dấu vết gì liên quan đến chuyện tối qua hay không, khoảng cách gần như vậy có thể nhìn thấy dung mạo xinh đẹp của nàng một cách chi tiết nhất, tuy không trang điểm nhưng vẫn xinh đẹp mê người, hiếm có nữ nhân nào long mi đậm lại cong vút giống gắn mi giả như nàng, làm cho ánh mắt của nàng càng trở nên yêu mị hơn, Solar ngẩng đầu lên thấy Moon Byul đang nhìn mình bằng ánh mắt ngây dại, nàng nhất thời đỏ mặt, buông ra tay của Moon Byul.
"Ở đây để ta làm là được, các ngươi ra ngoài đi"
Moon Byul gật đầu thất hồn lạc phách đi ra ngoài, bây giờ nàng biết giấc mơ tối qua không phải là mơ mà là sự thật, tuy tối qua say rượu trong phòng lại không mở đèn, nhưng nàng vẫn còn nhớ cảm giác khi hai người thân mật với nhau, bây giờ Solar lại để nàng cảm nhận được loại cảm giác đó, Moon Byulkhông biết tại sao Solar lại cùng mình thân mật với nhau, nếu là người xa lạ dù có phát sinh tình một đêm cũng không ngượng ngùng như bây giờ,
Moon Byul ngồi nhìn ngón tay bị thương mà thở dài, cậu không biết mình nên thế nào đối diện với Solar.
Đến khi mọi người cùng nhau dùng cơm, Moon Byul tuy ngồi đối diện Solar nhưng lại không dám nhìn thẳng vào mắt nàng, chỉ biết ngồi cúi đầu dùng cơm, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, Solar không biết Moon Byul có thích món ăn mình nấu hay không, tại sao từ nãy đến giờ chỉ toàn ăn cơm không, nàng gắp miếng thức ăn đặt vào chén Moon Byul.
"...Cám ơn"
Moon Byul mỉm cười che đi căng thẳng, bây giờ cậu chỉ muốn lập tức biến khỏi tầm mắt của Solar và hai nguời bạn của mình,cậu cảm giác mình đã làm chuyện sai lầm không thể cứu chữa, bây giờ Solar lại đối xử tốt với mình, khiến nàng càng cảm thấy tội lỗi.
Moon Byul đang nghĩ không lẽ Solar không nhớ tối qua hai người làm gì hay sao, tại sao nàng lại có thể bình tĩnh xem như không có gì, nếu nàng không nhớ ra thì càng tốt, Moon Byul thừa nhận mình có chút hèn hạ ăn xong lại không muốn phụ trách, bởi vì gánh không nổi tội danh này, thân là cảnh sát mà biết pháp luật vẫn phạm pháp, tội càng nặng gấp đôi, Solar tuy vẫn vui vẻ trò chuyện với mọi người, nhưng nàng cảm giác được Moon Byul có điều gì đó bất ổn, nàng cho là Moon Byul vừa chia tay bạn gái nên tâm trạng không được thoải mái, chứ không biết đã nhớ ra chuyện tối qua, nếu biết có lẽ nàng sẽ xấu hổ chết mất.
P/s:
Mình mất công edit mấy bạn đọc cũng phải chí ít không cmmt thì cũng vote cho mình chứ kiểu đọc chùa mình cũng thấy nản.
Một lúc mình viết hai fic,edit 1 fic rồi còn đi học mà ai đọc cũng hờ hứng là mình bị lười.
Nhiệt tình yêu ad là ad yêu lại 😊😊
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro