Chập 3.
Chúc bạn MOONSTAR1224 tối vui vẻ nha.😍😍
Suho vùng vẩy nhưng tay bị còng không thể làm gì khác, lúc nãy khi hắn đứng bên ngoài nghe được Moon Byul và Wheein bàn luận về Solar,ánh mắt của hắn rất lạ, lời của Wheein nói thì hắn không có phản ứng gì, thậm chí còn có một tia vui vẻ, nhưng lời cậu nói thì khiến ánh mắt của hắn có một tia phẩn nộ, Moon Byul đoán được hắn có lẽ là fan của Solar,đến khi xảy ra sự việc chậu hoa đột nhiên rớt xuống đất, Moon Byul tin chắc là do hắn làm, bởi vì lúc nãy trên sàn nhà có rất nhiều dấu chân, còn để lại đất cát, mà trên giày của hắn cũng dính đất cát, mấy người làm ở đây đều ở trong nhà, chỉ có hắn làm vườn nên thường xuyên tiếp xúc bên ngoài, giày để lại đất cát là việc đương nhiên, không cần mang giày của hắn về phòng thí nghiệm kiểm tra cũng biết hắn là hung thủ.
"Ngươi thực chất không phải người làm vườn, mà là một nhân viên quản lý của công ty Jung thị, có công việc tốt như vậy, ngươi đột nhiên từ chức đi làm một kẻ làm vườn với mức lương thấp là vì muốn tiếp cận Solar,bởi vì ngươi chính là fan cuồng của nàng, biết được Eric Nam thường hay đánh nàng nên ngươi đã tức giận mà giết chết hắn"
Moon Byul chỉ tay vào mặt hắn, nói như đinh chém sắt, hôm qua khi xem lý lịch, cậu đã hoài nghi thân phận của Suho, và đoán ra được hung thủ là fan cuồng của Solar,chứ không phải thù ghét gì, bức ảnh kèm chữ ký của Solar thực chất không có bị nhồi nát mà được bảo quản rất tốt, điều này chứng minh người đó thường xuyên mang theo bức ảnh bên người và lấy ra xem nên mới cẩn thận bảo quản, thứ hai phía trên bức ảnh cũng không có dấu vân tay, chứng minh đây không phải của Eric Nam mà của hung thủ đánh rơi, có lẽ lúc đó hắn vì phải khinh xác của Eric Nam cho nên đánh rơi bức ảnh.
Tại sao hung thủ giết người xong không mang xác đi hủy thi diệt tích, phân tích hành động của hắn theo tâm lý học thì rất đơn giản, bởi vì hắn xem cái xác kia là món quà dành tặng Solar, hắn muốn nói cho nàng biết, hắn đã thay nàng trả thù, sau này không còn ai làm nàng tổn thương nữa, chẳng qua lúc đó Moon Byul vẫn chưa xác định được người trong nhà này ai mới là hung thủ thật sự, nên muốn dụ hắn mắc bẫy, Moon Byul cố tình chê bai Solar để xem những người ở đây ai là người bị tình nghi cao, bây giờ không cần tốn nhiều công sức cũng bắt được hung thủ, Moon Byul sai người đến phòng của hắn tìm thêm tội chứng, phát hiện dưới gầm giường có rất nhiều hình của Solar,từ khi mới vào nghề cho đến bây giờ, được hắn cẩn thận cất giữ từng bức ảnh, ngay cả sợi tóc của nàng hắn cũng cất giữ.
Trong máy tính của hắn có một thư mục bị khóa, Moon Byul sai người mở khóa nó, năm phút sau thư mục được mở, bên trong có chứa một file văn bản, đây là nhật ký của hắn, bên trong nói về tình cảm mà hắn dành cho Solar và sự căm phẫn đối với Eric Nam .Moon Byul cười lạnh.
"Nếu ngươi thật sự yêu nàng thì nên sớm tố cáo tội của Eric Nam, chứ không phải giết hắn để rồi bản thân mang tội danh giết người, tự hủy hoại tiền đồ của mình có đáng hay không"
"Tên cảnh sát khốn kiếp, có lẽ đời này ngươi cũng không hiểu được cái gì gọi là tình yêu, ngươi không có tư cách lên án ta, ngươi tưởng ta vui vẻ khi nhìn thấy nàng bị hắn mang ra hành hạ hay sao, là vì sợ danh dự của nàng bị ảnh hưởng xấu nên ta mới phải dùng biện pháp này"
Moon Byul nhíu mày khó chịu khi hắn nói cậu không biết cái gì là tình yêu, có lẽ hắn nói đúng, nếu cậu biết cái gì là tình yêu thì cậu đã không như hiện tại, Solar không ngờ người thường hay quan tâm đến nàng lại là hung thủ giết Eric Nam, tâm trạng của nàng bây giờ không biết là tư vị gì, tuy hắn giết người là phạm pháp, nhưng hắn là vì muốn giúp nàng mới làm như vậy, hắn sợ tố cáo tội của Eric Nam không thành công, còn ảnh hưởng đến sự nghiệp của nàng, bởi vì Eric Nam là người giàu có, có thể dùng tiền để thoát khỏi tội danh, Suho vì kích động nhất thời mới xảy ra sự việc đáng tiếc này.
Moon Byul phá án xong không cảm thấy vui vẻ gì, thậm chí cảm thấy buồn bã, vì lời nói của Suho vô tình chạm trúng vào tim của cậu, trong đầu quanh quẩn câu nói "Đời này ngươi cũng không biết cái gì gọi là tình yêu", Moon Byul thở dài.
"Các ngươi giải hắn đi, mời Kim tiểu thư theo chúng tôi về sở cảnh sát cho lời khai"
Solar nghe Moon Byul nói lúc này nàng mới hồi thần, gật đầu đi theo phía sau bọn họ, Wheein và Hwasa cảm thấy sếp của mình lần này phá kỷ lục, chưa đầy hai ngày đã phá án, lần trước sớm nhất cũng phải mất bốn ngày, lâu nhất cũng là bảy ngày, từ tối qua đến giờ Moon Byul hoàn toàn không có ngủ, cậu thức trắng đêm để phá án, nhanh như vậy cũng là do Suho cho cậu cơ hội, nếu hắn không kích động muốn giết luôn cậu, thì cậu cũng không phá án sớm như vậy.
Solar đi theo Moon Byul lên xe, nàng hơi kinh ngạc vì Moon Byul đi xe Ferrari màu trắng, trong nước chỉ mới nhập vào hai chiếc xe loại này, một chiếc là của anh trai nàng Kim Hee Chul rất đam mê tốc độ, hắn thích loại xe thể thao có kiểu dáng cá tính và tốc độ cao, nên hắn tranh thủ có được chiếc đầu tiên khi nó mới vừa tung ra thị trường cách đây vài ngày, Solar không ngờ một tiểu cảnh sát như Moon Byul lại ra tay rất hào phóng, nhất định là ăn không ít hối lộ mới giàu như vậy, nhưng có một điều không thể không thừa nhận, Moon Byul thật sự rất thông minh, đây là điều khiến nàng cảm thấy bội phục, trên đường trở về sở cảnh sát hai người trầm mặc không nói gì, không phải Solar không muốn nói chuyện, mà Moon Byul không cho nàng cơ hội để cám ơn, nhìn đến sắc mặt lãnh đạm của Moon Byul nàng đã không có can đảm mở miệng.
Moon Byul đưa Solar đến sở cảnh sát, nhờ người dẫn nàng đi lấy lời khai, còn bản thân trở lại phòng làm việc viết báo cáo trình lên cho cấp trên, gần đây thường xảy ra nhiều vụ án, nhìn trên bàn còn mấy xấp hồ sơ về ba bốn vụ án mới được gửi đến, Moon Byul hít sâu một hơi lấy tinh thần, cầm lên ly cafe đen không đường để uống, Solar lấy lời khai xong đến phòng của Moon Byul thấy đối phương đang ngủ gục trên bàn, trong tay còn đang cầm điếu thuốc sắp bị cháy trúng ngón tay, Solar đi đến lấy điếu thuốc ra khỏi tay Moon Byul,vốn dĩ muốn đến cám ơn và hỏi xem có thể giảm án cho Suho hay không, dù sao hắn là vì giúp nàng mới thành tội phạm giết người, khiến nàng cảm thấy áy náy vì mình làm liên lụy đến hắn.
Eric Nam cũng đã chết đi, làm thế nào cũng không thay đổi được việc này, Eric Nam đã không còn người thân, hắn chết đi toàn bộ tài sản để lại cho nàng, nhưng nàng sẽ mang nó đi làm từ thiện, bởi vì nàng quen Eric Nam không phải vì tiền của hắn, huống chi nàng có gia thế giàu có, vào làng giải trí lại kiếm được rất nhiều tiền, nàng sống một mình cũng không cần nhiều tiền như vậy, chi bằng mang đi giúp đở người gặp khó khăn, tiền đôi khi đối với mình không có là bao nhưng đối với họ thật sự là rất quan trọng, giúp được tuy không nhiều nhưng cái quan trọng ở đây là lòng thành chứ không phải vật chất, đang suy nghĩ điện thoại trên bàn vang lên, Moon Byul nhắm mắt tay mò điện thoại, cảm nhận được có ai đưa nó cho mình, Moon Byul mở mắt ra thấy Solar đang đứng trước bàn, Moon Byul gật đầu xem như chào hỏi, cầm điện thoại lên nghe.
"Có chuyện gì cha nói đi không thì con cúp máy đây,con đang bận".
"Byul,từ từ đã, con dâu tương lai đến nhà thăm ta và mẹ con, con nếu là rảnh về nhà dùng cơm đi"
"Con đang rất bận rộn, hôm khác rồi hãy nói, còn nữa nhờ cậy người đuổi nàng về đi"
Moon Byul buồn bực cúp máy, cũng không biết cha mình nói ai là con dâu của hắn, cậu có vợ tương lai hồi nào sao cậu không biết, nhưng cậu biết đó không phải Krystal bạn gái mình, vì Krystal bận đi công tác mấy tháng nữa mới trở về, cho dù có trở về cũng phải được sự đồng ý của mình mới dám đến nhà mình, nhất định là do cha mình lại mang nữ nhân nào về muốn giới thiệu cho mình, vấn đề tại sao cậu lại có hành động này thì đây là một câu chuyện dài, sau này mới nói tiếp đi,Moon Byul ngẩng đầu lên nhìn Solar.
"Kim tiểu thư mời ngồi, người tìm ta có việc gì sao ?"
Moon Byul đang nói nhìn thấy bên ngoài có một đám cảnh sát đang lén lút núp ngoài cửa nghe lén, Moon Byul đứng dậy đi kéo màn cửa sổ xuống, bọn họ cảm thấy sếp Moon đúng là hèn mọn, người ta biết đại minh tinh Kim Solar đang ở đây nên muốn đi nhìn một chút, Moon Byul làm gì ghê thế, Solar ngồi xuống ghế, đưa ra tờ chi phiếu bảy con số cho Moon Byul,xem ra nàng ra tay rất hào phóng.
"Đây xem như lời cám ơn ta dành cho Sếp Moon ,ta còn có một việc muốn nhờ người giúp đỡ"
"Lời cám ơn ta nhận, tờ chi phiếu này người giữ lại đi, nếu không ta sẽ kiện người tội hối lộ cảnh sát, có việc gì cứ nói thẳng đi không cần dài dòng"
Moon Byul phẫn nộ khi Solar dùng tiền để nhờ cậy mình, coi cậu là cái gì chứ, tham ô hối lộ sao, cậu làm việc quan minh chính đại, ghét nhất là loại người như Solar,Solar cảm thấy ngượng ngùng khi Moon Byul từ chối ý tốt của nàng, lúc nãy nàng còn nghĩ Moon Byul cũng giống mấy cảnh sát kia, bởi vì một trăm cảnh sát thì chỉ có vài người là chấp hành luật, số còn lại đều tham ô hối lộ, xem ra Moon Byul không đơn giản, là do nàng nghĩ xấu cho người ta.
"Ta muốn hỏi tội danh của Suho có thể giảm án hay không ?"
Moon Byul vuốt chân mày suy nghĩ, không lẽ Suho là nam nhân bên ngoài của Solar mà Eric Nam đã từng hoài nghi, người giết vị hôn phu của nàng, nàng lại không hận hắn mà đi tìm cách giảm án cho hắn, nữ nhân này thật khó hiểu.
"Việc này là do tòa án quyết định, nhưng ta nghĩ hành động của hắn suy cho cùng là xuất phát từ việc cứu người, có lẽ quan tòa sẽ thông cảm và giảm án cho hắn, việc này ta cũng đã viết vào bản báo cáo, nên Kim tiểu thư không cần quá lo lắng"
Moon Byul một hơi nói xong những gì cần nói, qua hai giây sau Solar mới kịp phản ứng, nàng vội vàng gật đầu, tuy là đại minh tinh nhưng Solar không kiêu ngạo, ngược lại rất thân thiện với mọi người, có điều khí chất của một nữ vương không hề giảm đi khi đứng cạnh Moon Byul,nàng cao 1m70 lại mang giày cao gót nhưng chỉ mới đứng bằng Moon Byul, đủ biết người này tương đối cao, dù sao Moon Byul cũng là con lai, cao là chuyện bình thường, cả hai lịch sự bắt tay với nhau, Moon Byul cảm giác người này vẻ ngoài không những lạnh mà ngay cả bàn tay cũng không có nhiệt độ, nếu sắc mặt thiếu huyết sắc một chút, cộng thêm vài cái răng nanh thì không thể nghi ngờ chính là vampire trong truyền thuyết.
"Rất cám ơn sếp Moon đã nhiệt tình giúp đỡ"
"Phá án là chức trách của ta, Kim tiểu thư không cần phải khách khí"
Moon Byul nói chuyện mười câu có hết chín câu liên quan đến công việc, Moon Byul tiễn nàng ra đến trước cửa mới đi vào tiếp tục công việc, Solar ra đến bên ngoài mới thở phào nhẹ nhõm, bình thường tính cách của nàng trầm tĩnh, là một người có nội hàm, thường bị người hâm mộ ghép cho danh hiệu lãnh nữ vương, còn không thì công chúa băng giá bởi vì nhìn vẻ mặt của nàng khi ở một mình trầm tư thường là một tờ lạnh như băng lại hình sự tựa như nữ vương nhưng không ngờ Moon Byul so với nàng càng lãnh đạm hơn, đối diện với Moon Byul nàng cảm thấy áp lực hơn cả đối diện với mấy ngàn fan hâm mộ, ra khỏi sở cảnh sát quản lý của nàng đến đón, có rất nhiều ký giả bao vây, nhưng nàng không tiếp nhận trả lời bất kỳ câu hỏi nào, bây giờ tâm trạng Solar có chút rối rắm, nàng còn phải cùng người nhà giải thích sự việc này, nàng không muốn họ lo lắng cho mình, quản lý của Solar trả lời ký giả rằng sự việc xảy ra là một nỗi buồn, nàng mong giới truyền thông và người hâm mộ thông cảm vì nàng không thể tiết lộ quá nhiều thông tin về việc riêng của Solar.
"Sếp ơi, chúng ta vừa phá được một vụ án, có phải nên đi ăn mừng hay không ?"
Wheein và Hwasa cùng mấy người khác chạy đến phòng làm việc của Moon Byul rũ đi ăn trưa, Moon Byul nhìn lên đồng hồ thấy đã mười hai giờ mấy, cậu mỉm cười đặt xấp hồ sơ xuống bàn.
"Tất nhiên phải ăn mừng, nhưng đợi giải quyết xong bốn vụ án còn lại đã"
Moon Byul thầm nghĩ các ngươi cũng thật biết chiếm tiện nghi, mỗi lần phá xong một vụ án lại bắt ta đãi khách, một tháng không phải ta sẽ đãi khách mấy lần sao, sớm muộn gì cũng tuyên bố phá sản, bọn họ tỏ ra thất vọng,.
Moon Byul lắc đầu thở dài kêu Hwasa dẫn bọn họ đi ăn một bữa để kích lệ tinh thần làm việc của họ, phiếu thanh toán tiền thì để cậu tính, bọn họ cảm thấy được làm thuộc hạ cho Moon Byul quả là có nhiều ưu đãi, nhưng Moon Byul làm việc công tư phân minh, khi họ làm sai việc cậu cũng sẽ thẳng tay trừng phạt, nên họ cũng không dám đắc tội với cậu.
Tan sở Moon Byul trở về khu chung cư nhà mình, tuy là chung cư nhưng diện tích rất rộng lớn, có hai phòng ngủ, một phòng khách, phòng bếp, phòng trừng bày những mô hình nhân vật mà cậu yêu thích và vài nơi cần thiết khác, nội thất cũng như màu sắc trong nhà là hai màu trắng và đen, tạo cho người ta không gian thoải mái thư thích, cậu sống ở đây cùng bạn gái, sớm đi chiều về, có khi mấy ngày mới trở về nhà nên hàng xóm cũng rất ít khi nhìn thấy cậu, cho dù có gặp họ cũng không nhận ra cậu là ai, Moon Byul ngủ được không bao lâu lại có người đến nhấn chuống, cậu buồn bực quăng cái gối vào vách tường, đứng dậy đi ra mở cửa, sau này có lẽ nên tháo luôn cái chuông cửa cho khỏi ai làm phiền nữa, Moon Byul nhìn thấy hai nữ nhân ăn mặc trung tính, họ chính là Wheein và Seulgi cả hai là bằng hữu của nàng, nhưng Seulgi làm trong làng giải trí nên rất ít gặp, Moon Byul lấy tay che miệng ngáp một cái.
"Có phải các cậu không vậy, đã gần mười hai giờ tối còn đến tìm tớ làm gì, mau đi về đi"
Moon Byul không chút lưu tình tiễn khách, gần đây cậu thiếu ngủ một cách trầm trọng, nếu còn tiếp tục cùng bọn họ ăn chơi, có lẽ cậu sẽ đoản mệnh.
"Dù sao cũng đã đến rồi, cho bọn tớ vào đi, huống chi ngày mai là chủ nhật đâu cần phải đi làm, bọn tớ có mua đồ ăn khuya cho cậu nè"
Seulgi giơ ra một chân ngăn cản không cho Moon Byul đóng cửa, Wheein lợi dụng khe hở chui vào bên trong, Moon Byul thấy vậy chỉ đành mở cửa ra, không biết hai tên khốn kiếp này đến đây để làm gì, bạn gái Moon Byul là nhà thiết kế trẻ có tài năng, hiện đang là người đứng đầu của một công ty thời trang, gần đây Krystal thường bận rộn để thiết kế bộ sưu tập mới, nàng sang ngoại quốc mở một sự kiện thời trang giới thiệu bộ sưu tập do mình thiết kế, và mở vài chi nhánh giới thiệu sản phẩm của mình, bình thường khi tan sở Moon Byul hay đến công ty đón nàng, còn không thì mua thức ăn mang lên cho nàng, bây giờ nàng rời đi mấy tháng nên Moon Byul có thời gian tự do, hai huynh đệ đến đây muốn ăn mừng cậu được phóng thích.
....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro