Chap 9
CHAP 9
-- ---------------------------- --
Thật ko?
...
7h tối tại nhà Jessica...
Cả nhà đang ngồi ăn cơm
"Ôi cơm ngon quá, nhờ phúc của anh mà nhà tôi mới được ăn cơm ngon thế này" -Bác trai tấm tắc khen
"Có gì đâu ạ. Thức ăn thừa của nhà hàng thôi mà."
"Jiyeon à, đêm nay con muốn ăn gì nào?" -Bác gái hỏi
"Jiyeon, con phải học thêm sao?" - Jiyeon gật nhẹ đầu
"Từ hôm nay mẹ chuẩn bị 2 phần đi" -Jessica bình thản ăn tiếp
"Hả? Tại sao? Không phải con cũng muốn học chứ?" -Bác gái ngạc nhiên
"Không được quá mặn, không được quá ngọt, như vậy trí nhớ sẽ giảm sút, mang cho con mấy lát bánh mì với ly sữa là được, à, thêm 1 trứng ốp la"-Jessica ko quên dặn dò kĩ lưỡng
"Ờ...ờ..được"
"Con đi trước"
"Ờ..ờ"
"Unnie, em cũng muốn học" -Krystal cũng định chạy theo Jessica
"Con học với mẹ là được rồi" -Bác gái lôi Krystal lại
"Con cũng xin phép ạ" -Jiyeon hí ha hí hửng đi luôn
"Ờ...ờ" -Cả nhà đơ mọi mặt 0.o
Trong phòng của Jiyeon...
Cả 2 đang ngồi học bài, à ko....nói cả 2 thì phóng đại rồi, có 1 mình Jiyeon ngồi cắm cúi học, còn Jessica thì ngồi khoanh tay trước ngực, chăm chú nhìn Jiyeon làm bài. Chốc chốc Jiyeon lại quay qua nhìn Jessica nhưng lại quay lại vì bắt gặp ánh mắt của Jessica (nhìn với ánh mắt van nài như "làm ơn chỉ bài" nha, đừng có hiểu lầm là Jiyeon ngắm Jessica ='=!~)
"Park Jiyeon, ngay cả câu đấy mà cũng ko biết làm sao? Đừng đi học nữa."
*Chu mõ bất mãn*
"YAH! Được rồi, tôi sẽ dạy cái cơ bản của cái cơ bản. Cô nghe cho rõ vào"
*gật gật*
"Đề bài kiu đi tìm X, mà X ở đây là gì?"
"..."
"Là gì?"
"A! Chữ cái Tiếng Anh" - *cười tươi rói*
*liếc*
"Ko biết, là gì thế?" - Biết sợ rồi
"Đúng thế! Cái gì chưa biết thì gọi là X, những việc chưa làm thì gọi là gì?"
"Gọi là...X?"
"Đúng. Lúc chúng ta còn nhỏ gọi khoảng tương lai chưa biết là gì?"
"Là X!!"
"Bingo! Trong khoảng thời gian chưa biết, có những việc chưa làm được, những số chưa biết được gọi là X"
"x=2^30 x 10^(-7)........"
Jessica có giảng bao nhiu thì mấy cái chữ đó được dăng ra xa bấy nhiu, tâm trạng Jiyeon lúc này chỉ còn Jessica thì sức đâu mà học. Ngồi ngắm con người ta lộ liễu quá, Jessica bắn toán học qua thì Jiyeon lại bắn tim qua..
"Nhưng phải đổi thành nhị phân, như vậy là bao nhiu?"
"H....hả?"
"Đổi nhị phân cho 100 là bao nhiu? Tính đi"
"errr...thế có nghỉa là gì?"
*liếc*
*cười cười cho qua*
"Ashissssss!! Tôi thật sự muốn phát điên rồi đây!"
*chu chu mỏ tiếp*
"YAH!!!" - Điên quá nên Jessica đập mạnh cái bàn làm cho 3 người (bác gái bác trai ba Jiyeon) giật thót tim (tại đang đứng rình ngoài cửa coi bọn chẻ làm gì) sợ quá nên 3 người rón rén đi ra chỗ khác, nhìn như ăn trộm đêm khuya. Krystal ngồi trên ghế nãy giờ, thấy 3 người đó chuẩn bị đi thì chạy lại cửa phòng, tính mở ra thì bị bác trai kéo ra chỗ khác
"Aiyaaa! Con cũng muốn nghe, đúng là đồ ngốc mà!!!"
Quay lại trong phòng, ko biết đây là lần thứ mấy Jessica thở dài, ngồi phịch xuống giường, Jessica mệt mỏi hỏi
"Có biết nhị phân của 10 ko..?"
"Óh. 10 20 30"
"Nhị phân, là nhị phân!!!"
"..."
"Dùng 0 và 1, phương pháp thể hiện 2 số này"
"Tại sao chứ? Có tác dụng gì chứ?"
"Máy tính kìa, năm 1974, 1 nhà khoa học đã phát tín hiệu lên vệ tinh của họ, nếu như thật sự có người ngoài hành tinh, thì sẽ có hồi đáp. Nhưng mà dùng cái gì để phát? Tiếng Anh ư? Hay là tiếng Hàn? Ko biết tiêu chuẩn của người ngoài hành tinh thì phải làm thế nào? Vậy nên khi chúng ta dùng số 0 hay số 1 đơn giản để phát tín hiệu. Chắc chắn sẽ lý giải đc!"
"Oh oh! Muốn giao lưu với người ngoài hành tinh thì phải hiểu nhị phân!"
"Vậy, đổi 100 thành nhị phân là??"
"Phải rồi! Người ngoài hành tinh có trả lời tin tức ko?"
"Vẫn chưa có!"
"Nói cũng phải! Vũ trụ quá rộng lớn, phải ko?
"Phải! Vũ trụ quá rộng lớn, nên đã xuất hiện Log, Log là chỉ 1 con số thật lớn! Log là gì?!"
*mặt ngu*
"Haizzz..Tôi thấy cô nên bỏ cuộc thì hơn.."
"Tại sao? Vui mà"
"Tại sao cái gì cũng ko biết thế hả?"
"Cậu biết hết à? Những người này là ai?"
"..." - *giờ tới Sicachu mặt ngu :D
"Xìiiii! Taeyeon, Jessica, Tiffany, Sunny, Yuri, Seohuyn, Yoona, Sooyoung và Hyoyeon 9 người. Chỉ là lĩnh vực quan tâm khác nhau thôi. Hehe, Log như thế nào?"
*gục xuống đất*
...
Cứ thế tối nào Jessica cũng làm "gia sư bất đắc dĩ" cho Jiyeon, mà Jiyeon cũng quyết tâm lắm nhé, như là...lúc ngủ thì cũng làm nhảm ba cái công thức nà, lúc ăn cơm cũng ráng viết công thức ra bàn nà, thậm chí lúc đi vệ sinh cũng có nguyên 1 đống giấy dán trên gương, hay hộp bốc giấy vệ sinh ='=!~
Sáng hôm sau...
Jiyeon đang sắp gục mặt ngủ gục trên bàn thì...
"Jiyeon à!!!!!! Cậu sao thế?!! OMG! Cậu ko sao chứ?" -Hyomin lo lắng hỏi khi thấy 2 bên mắt Jiyeon thâm quầng
"Jiyeon à, nói thật đi! Cậu sống ở nhà đó như thế nào?" -Eunjung cũng lo lắng ko kém
"Rất tốt"
"Như vậy mà tốt ư? Các cậu cũng thấy đó, lần trước đột nhiên bỏ chạy bỏ mình trên tảu điện, lần này nữa, Jiyeon à, có phải..." -Eunjung tính quay qua nói tiếp nhưng Jiyeon chạy đâu mất tiu rồi
"Jiyeon về nhà rồi, nói là phải luyện tập." -Hyomin hình nhu ko bao giờ quên cây lược ở nhà thì phải ='=!~
"Đó! Cậu xem đi! Cô ấy mà học cái gì cơ chứ? Tôi thấy, rõ ràng là... ở cái nhà đó cả đêm làm việc ko ngủ! Hay là để tôi ra mặt đi!"
"Cậu thì biết cái gì cơ chứ"
...
END CHAP 9
mún viết thêm mà bùn ngủ qớ *ngáp ngắn ngáp dài*
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro