Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 6

Chap 6

Hôm nay thấy hơi khoẻ khoẻ trong người rồi nên kể tiếp chuyện hôm bữa cho mấy bạn nghe. 

Mình cứ tưởng nhóc Tồ chỉ bú được sữa thôi, ai dè umma bắt đầu bày ra chén bát, quấy cho nó một thứ gì đó giống như cháo mà không phải cháo, umma bảo là “bột”.

Vụ này mới à nhe, umma chưa cho mình ăn món này bao giờ thì phải? Mình nhăm nhe đi quanh cái mâm bột của nhóc Tồ để coi nó khoái cái món này không, nếu ngon chắc mình xin umma cho ăn ké chứ mấy bữa nay ngán cơm quá…

Nhìn kìa, nó lè ra đấy mép, chắc là dở lắm! Umma vẫn không tha cho nó, umma cứ đút bột rồi lại cho nó uống nước, rồi lại đút… Khoảng chục muỗng, tự nhiên thấy nó không lè ra nữa, nó ăn lia lịa, umma cũng chóp chép, há miệng, ngậm miệng theo nó, trông thật kì dị!!! Mình mon men tới gần nhìn miệng rồi mình bảo umma:

-Ăng, ăng!!!

Umma cười khì khì rồi bảo:

-Yoong nói lại đi, nói là CHO CON ĂN.

Umma kì ghê, nói thế mà cũng chưa chịu, bắt phải dài dòng văn tự nữa. Thôi thì vì miếng ăn, đành chịu vậy:

-Cho con ăng, ăng!

Umma cười hài lòng rồi đút cho mình một muỗng, chưa nuốt vội, mình ngậm miếng bột trong mồm và dùng lưỡi phân tích: hơi ngòn ngọt, thơm thơm, bột nhuyễn và mịn, không lợn cợn như cháo, thật dễ nuốt, ực! 

Mình há hoác mồm ra, đợi umma đút tiếp. Umma nhăn mặt bảo “Yoong chờ chút” (lúc nào umma cũng bảo chờ một chút, chắc mình phải đặt cho umma cái biệt hiệu là “CHỜ MỘT CHÚT” quá) rồi umma chạy vèo vào bếp, loảng xoảng chén bát gì đó rồi bưng ra cho mình một chén bột âm ấm đầy ắp đưa cho mình. Mình khoái chí đón lấy chén bột xúc lấy xúc để…

Đang ăn, tự dưng mình nhận ra “bất công xã hội”: nhóc Tồ thì được umma đút còn mình thì phải tự ăn là sao????? Không được, như vậy không ổn chút nào.

Mình trả lại cái chén cho umma, umma nhướng mày hỏi:

-Yoong không ăn nữa à?

Chết men, umma hiểu lầm rồi. Mình lắc đầu nguầy nguậy rồi dúi cái muỗng vào tay umma nói: ăng, ăng.

Umma hiểu ngay và cười xoà:

-Yoong nói lại đi!

Xời ơi, thì nói, mình la lên:

-Cho con ăng!

Umma cười nghiêng ngả, xài luôn một cái thìa, đút cho mình một muỗng, nhóc Tồ một muỗng, liên tục. Con bé cứ trố mắt ra, 

chắc nó sợ mất vệ sinh. Babo! Chị đây đi học gặm chung ổ bánh mì với mấy đứa bạn còn chưa sao nữa là, ăn đi, nhìn cái giề!!!!!!!!!

À, mà còn chuyện này nữa để mình kể mấy bạn nghe.

Kể từ ngày có nhóc Tồ tới ở chung nhà, có nhiều thay đổi quan trọng trong cuộc sống của mình ghê! Một trong những chuyện đó là chuyện tắm táp.

Hồi xưa, mỗi ngày umma tắm cho mình có một lần hà, nhưng giờ mình tắm tới 2 lần/ngày lận! Một lần bằng vòi sen, một lần ngồi trong chậu đàng hoàng. Tại vì chiều hôm bữa, đi học về, umma cho mình tắm vòi sen xong, mặc quần áo đầy đủ rồi umma bảo:

-Yoong ngồi đây chơi đi, umma đi tắm cho Krystal đây!

Ngồi chơi được một hồi, mình thấy tò mò quá, lẻn theo xem Chunggie được umma tắm như thế nào. Chao ôi, vua chúa chắc cũng chỉ sướng bằng nó thôi: một mình nó mà tới hai chậu nước đầy, xà bong, đồ chơi, khăn để la liệt…

Umma bắt đầu gội đầu cho nó kìa, xời ơi, cái đầu có tí tóc mà cũng bày đặt gội nữa! Có nước vô, tóc bết lại thấy trọc lóc luôn, tức cười quá! Nó có vẻ khoái chí, miệng cười toe toét, ê a liên tục. Bây giờ, umma bắt đầu nhúng nó vào nước, cái chân tí xíu hồng hồng của nó đạp nước văng tung tóe mà umma chẳng la rầy gì hết. Chả bù với lúc tắm cho mình, mình làm văng có tí xíu nước mà umma đã la í óe luôn mồm.

Nhìn nó tắm mà tự nhiên mình thấy nóng trở lại, mồ hôi mẹ mồ hôi con thi nhau chảy tong tong, mình thấy nhớ cái chậu tắm mà mình đã bái bai cách đây mấy tháng rồi nữa chứ… mình âm thầm bước đến sau lưng và khều khều lưng umma… Umma giật thót cả người, mình chỉ vào cái chậu và kêu:

-Chắm, chắm!

Umma trợn mắt bảo:

-Con tắm rồi mà!

Mặc kệ, mình cứ sấn bừa vào và leo tọt vào cái chậu còn đầy bọt xà bong mà nhóc Tồ mới xách butt đi ra. Umma giận điên la trời la hỡi nhưng vì mắc bận với nhóc Tồ nên chẳng thể làm gì được mình, ha ha ha! Yên vị trong chậu rồi, mình nhoài người qua tịch thu luôn mấy con vịt cao su mà nhóc ấy đang chơi trong chậu bên kia, nó chỉ biết ngơ ngác nhìn theo chứ không kháng cự gì cả… Mà kháng cự cái gì, mấy con vịt đó của mình lâu này chứ bộ!

Ngồi chơi một hồi thì thấy umma đã tắm cho nó xong, tự nhiên mình thấy hơi hối hận vì vụ không nghe lời lúc nãy, mình xởi lởi muốn giúp đỡ umma chút đỉnh: mình đứng dậy lấy cho umma cái khăn quàng vào người nhóc Tồ. Ai dè chân tay hậu đậu làm rơi luôn cái khăn vào chậu nước! Ui trời ơi, umma giận sùi bọt mép luôn, đành xách con bé ướt như con chuột lột chạy vội ra ngoài vì đâu còn cái khăn khô nào để quàng cho nó đâu! Trong miệng umma gầm ghè nói cái gì đó, mình cũng không biết nữa nhưng coi bộ dễ sợ lắm, hic! Thôi phải chạy ra năn nỉ mới được…

-Á, Yoong ngồi yên trong đó đi, chờ umma chút!

Không kịp nữa rồi! Veooooooo! Mình thấy mình nằm ngửa trên sàn nhà, butt đau ê ẩm vì trượt chân trên nền nhà ướt. Đau vậy nhưng mình có dám khóc đâu. Lồm cồm bò dậy, mình lết ra giường chỗ nhóc Tồ đang được thay đồ, cười nhăn nhở và đưa cho umma hộp phấn rôm để umma xức cho nhóc Tồ. Umma cười mà như mếu, choàng vội cho mình cái khăn lau tạm, lột bộ đồ ướt nhẹp của mình ra, sắp hai chị em mình lên giường và xịt phấn rôm như người ta rắc muối tiêu lên bánh mì. Sau khi hai ổ bánh mình (mình và nhóc Tồ) được mặc quần áo xong xuôi, umma xoa butt cho mình và bảo:

-Mai umma cho con tắm chậu nha.

Công nhận umma biết điều ghê, mình cười tít mắt đầy hài lòng và hun umma một cái chụt vào má rõ to.

Hai đứa tắm xong thì chả còn chuyện gì để làm nữa, umma lo đi coi cái gì gì đó trên mạng rồi, còn có mình với nhóc Tồ ở trong phòng thôi. À đúng rồi, biểu diễn nhảy nhót cho nó coi mới được. Mình khoái nhứt là những lúc mình biểu diễn nhảy nhót cho nhóc Chunggie xem chơi. Hồi xưa chẳng có khán giả gì hết, mỗi lần mình nhảy mồ hôi ra như tắm, mệt muốn chết mà không có người cổ vũ, chán phèo!

Bây giờ, hễ mình lên cơn cà nhún cà nhún là nhóc Tồ cười rung rốn luôn. Thấy nó khoái, mình lại càng hăng máu. Chỉ phiền một nỗi là mình thì thích nhảy ở trên giường mà pama cứ bắt mình phải xuống dưới đất nhảy hoặc là cứ nhìn mình lom lom như thể sắp đè cổ mình xuống vậy. Có khi hai người họ còn bồng luôn người khán giả duy nhất của mình di tản đi chỗ khác nữa chớ, pama quá đáng thiệt!

Hôm nay mình lại thấy ngứa ngáy tay chân rồi, mình ra trước mặt nhóc Tồ nhún nhún thử mấy cái xem phản ứng nó thế nào: nó cười hăng hắc liền. Nhỏ này chơi được!

Mình tung người làm vài thế võ giống trong phim kiếm hiệp: đây là Kim Long Quá Hải (mình nhảy phốc từ đầu giường xuống cuối giường), còn đây là Kim Kê Độc Lập (mình đứng bằng một chân, chân kia đá lia đá lịa như đá gà), còn nữa nè Quạ Vô Ăn Chuối (mình nhảy tới chụp cái gối ôm cạp cạp mấy nhát), cái này là Chó Xè Gốc Me (mình chống 2 tay và một chân xuống giường, chân kia gác lền chồng gối bên cạnh),…

À, mình nhớ appa có nói trong một truyện kiếm hiệp có một nhân vật nội công rất thâm hậu nhưng võ công lại không giỏi, vì vậy anh ta luôn dùng đầu để tấn công kẻ địch, mình cũng phải thử môn võ này mới được…

Hự, hự, mình đập đầu lia lịa xuống giường, umma la:

-Yoong làm gì mà như con bổ củi vậy???

Con bổ củi là con gì ta? Nó có đẹp như mình hông? Hự hự, mình tiếp tục luyện tập… ha há, nhóc Tồ cười nắc nẻ, ôi chao, nó bị nấc cụt rồi kìa! Thôi mình tạm ngưng cho nó nghỉ cười 5 phút, chứ nếu không nó đứt hơi mất.

-Éc éc, ê ê…

Con bé nó gọi, nó kêu mình làm tiếp cho nó coi, nhóc này thiệt là… Thôi được, “íp du lai ai áp tơ nun du” (**) luôn…

Hự hự, hây hô hây BỐPPPPPP!!! Ủa, trên giường có cái gì cứng ngắc đập vào trán mình vậy nè???!?!

-Arrrrrrrr…oa…oa……..

Nhóc Tồ khóc! Nó gào lên thảm thiết, mặt mũi đỏ tía, môi nó giật giật rồi phát ra những âm thanh chát chúa kinh hoàng, trên trán nó ửng đỏ một cục trỏn trỏn lồi lồi. Umma phóng tới như điện giật, bế xốc nó lên, hôn vào cái cục lồi lồi đó, umma dỗ dành nó, hôn nó quá trời. Nó có vẻ dịu lại và chỉ còn thút thít… Umma vẫn âu yếm nó trong lòng…

Umma ơi, còn con thì sao? Tự nhiên mình thấy trán mình cũng có vẻ đau thì phải. Ừ đúng rồi, không chỉ ở trán mà mình còn thấy nhoi nhói trong lồng ngực nữa, có cái gì xốn xang trong đó, nó làm cho nước mắt mình dâng lên… Umma , con cũng đau nè, con đau thiệt mà huhu…huhu…….. mình cũng oà ra khóc. Qua màn nước mắt, mình liếc xem umma có nhìn thấy, có nghe thấy mình đang khóc không?

May sao lúc đó appa về tới, umma chuyển nhóc Tồ qua cho appa ẵm rồi chạy tới ôm mình vào lòng, săm soi nhìn chăm chú lên trán mình (umma săm soi hơi lâu vì nhìn tới nhìn lui không thấy cục u nào hết, trán mình nó vẫn trơn lu hà!) nhưng umma cũng hôn trán mình, vỗ vỗ lưng mình bảo:

-Nín đi, umma yêu Yoong nhất nhà mà.

Nghe giọng umma thủ thỉ, cái nhoi nhói ở ngực mình dịu dần, trán cũng hết ê ê. Mình nhoẻn miệng cười, hun lên môi umma một cái. Umma cũng hun lại và bo thêm một cái trên má nữa.

Lúc này mình để ý thấy appa đang khó chịu thì phải. Thôi kệ, mình không quan tâm, mình quay qua nhìn nhóc Tồ, nó đã hết thút thít, nhìn mình đầy sợ hãi. Mình mon men tiến lại gần, nhún nhún vài cái ra hiệu sẽ biểu diễn tiếp cho nó coi. Nó ngần ngừ một hồi rồi cũng toét miệng cười khích lệ, ý nói muốn coi tiếp. Thế là mình lại tiếp tục nhảy… Ha haha, nó cười rồi, nước mắt còn đọng lại trên mí kìa. Hê hê, lêu lêu, vừa khóc vừa cười ăn mười …!!!

(**) if you like i afternoon you : thích thì chiều

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro