Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[LONGFIC] Ngừng Yêu [Chap 3,4], YoonYul

Chap 3

_Chuyện này hết sức vô lý thưa cô chủ. - Vị thư ký sửng sốt khi Yoona muốn ông đưa số tiền 10 triệu won tới cho cô gái kia. - Lỗi không chỉ thuộc về mình chúng ta. Cũng là do cô ta đi không cẩn thận nữa. Nói vậy cô ta cũng cần phải đền bù thiệt hại cho cái xe của chúng ta thưa...

_Ông cứ làm như tôi nói đi thư ký Lee... - Yoona nói với khuôn mặt lạnh băng.

_Nếu cô cho phép tôi sẽ gọi cho luật sư...

_Từ trước tới nay ông chưa bao giờ làm trái ý tôi đúng không thư ký Lee?

_Tôi sẽ làm như vậy thưa cô chủ.

------------------

_Chào cô, trông cô có vẻ khá hơn nhiều rồi thì phải. - Một nữ y tá nói và đẩy chiếc xe đồ vào phòng bệnh của Yuri.

_Cảm ơn chị, tôi định lát nữa xuất viện. - Yuri ngồi dậy một cách khó khăn.

_Có cần vội như vậy không? Cô vẫn chưa khỏe hẳn mà.

_Tôi khỏe rồi. Với lại, tôi có chút việc riêng...

_À, ra là thế. Mà không nhờ em gái cô làm giúp được sao?

_Em gái ? Em gái tôi á? - Yuri tròn mắt. Cô không hiểu cô y tá đang định nói về ai.

_Là cái người ở bên cạnh chăm sóc cô suốt những ngày cô nằm ở đây ấy... Không phải em gái cô sao?

_À...Cô ấy...không phải...

_Vậy mà tôi cứ tưởng...Haizzz.... Cũng không thể nghĩ khác được. Cô ấy chăm sóc cô còn cẩn thận hơn chăm sóc một người chị ấy chứ. - Nữ y tá nhìn Yuri đầy quả quyết. - Cô biết không, có một lần, lúc đó cô vẫn còn hôn mê nên không biết đấy thôi, bác sỹ nói với cô ấy do biểu hiện thường thấy của bệnh nhân sau phẫu thuật nên cô sẽ bị sốt, vậy là cô ấy đã chườm khăn lạnh cho cô suốt đêm đấy. Tôi trực ngoài hành lang nên thấy cả mà...

Lòng Yuri bỗng thắt lại. Cô ấy là người tốt. Yuri biết điều đó chứ. Cô biết ngay từ khi nhìn thấy cô ấy bên cạnh cô lúc cô vừa tỉnh lại kia. Nhưng quả thực không còn cách nào khác. Cô cần 10 triệu won. Hay đúng hơn là mẹ cô cần số tiền đó. Chắc giờ cô ấy đang ghét cô lắm. Không. Khinh rẻ thì đúng hơn...Nghĩ đến điều đó, Yuri cười chua chát.

_Ôi, tôi lại nói nhiều quá rồi đúng không, xin lỗi cô nhé. Tôi dọn xong rồi. Tôi đi trước nhé! - Nữ y tá nói và đẩy chiếc xe về phía cửa.

Yuri cười gượng với chị ta rồi cúi mặt. Bỗng cô như sực nhớ ra điều gì...

_Chị...chị gì này...

_Vâng. Có chuyện gì sao?

_À...tôi...tôi có thể biết tên của cô ấy được không?

_Cô....cô chưa biết?

_Vâng... - Yuri cúi mặt.

_Im Yoona . Cô ấy tên Im Yoona.

----------------

Đã hai ngày rồi Yoona không ghé vào bệnh viện nữa. Cô không nghĩ rằng việc không nhìn thấy cô gái ấy trong hai ngày lại khiến cô khó chịu đến như vậy. Yoona không tới đó không phải bởi cô không muốn tới mà bởi cô thực sự không biết nên nói gì với ngừi con gái đó và nên nhìn cô ấy như thế nào. Một con người sống vì tiền như vậy...không đáng để cô phải bận tâm..."Cô ta đã vì 10 triệu won mà chấp nhận đánh đổi cả tính mạng. Tại sao cô ta phải làm vậy? Chắc chắn số tiền đó có ý nghĩa rất lớn với cô ấy. Chắc chắn thế. Cô ấy tuyệt đối không phải người xấu...Tuyệt đối không..." - Yoona nghĩ vậy và lắc đầu.

Cộc...cộc...cộc...

_Mời vào.

_Chào cô chủ, tôi đã mang số tiền đó tới cho cô ta.

_Cô ta đã khỏe hơn rồi chứ?

_Vâng thưa cô chủ.

_Uhm...

_Nếu không còn việc gì tôi xin phép ra ngoài.

_Uhm... À khoan đã, thư ký Lee này, lịch làm việc của tôi chiều nay là gì vậy?

_Vâng, thưa cô chủ, phiền cô chờ cho một chút. - Người thư ký đứng tuổi rút từ trong túi ra một cuốn sổ nhỏ và bắt đầu cái giọng đều đều quen thuộc. - Từ 3 giờ đến 5 giờ là cuộc hội ý với ngài giám đốc của chi nhánh tại Busan, 7 giờ 30, cô chủ có hẹn ăn tối với chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn viễn thông quốc tế...

_Thôi được rồi, được rồi, dừng lại ở đó được rồi. Vậy là từ 5 giờ đến 7 giờ 30 không có lịch gì đúng không?

----------------

Yoona rảo bước trên dãy hành lang vắng người. Căn phòng bệnh của cô ấy đã ở ngay phía trước rồi. Lúc lái xe, Yoona thực sự là muốn phóng thật nhanh để đến được đây, để được nhìn thấy gương mặt cô ấy. Nhưng khi đã ở đây rồi thì đôi chân cô bỗng nhiên khựng lại. Yoona tưởng tượng mình bước vào trong đó, nhìn thấy cô ấy, và...và rồi sao? Và rồi nói gì với cô ấy đây? Nếu không nói gì với cô ấy thì chí ít cũng phải biết trả lời như thế nào khi cô ấy hỏi cô tới đây làm gì chứ! Khó thật! Nghĩ vậy, Yoona quay ra ngoài. Nhưng, một lần nữa, Yoona quay trở lại. Bởi cô muốn được nhìn thấy cô ấy, từ xa thôi cũng được, chỉ ngắm cô ấy ngủ đúng 5 phút thôi cũng được...

Yoona khẽ hé cánh cửa phòng bệnh. Cô đưa mắt tìm kiếm. Không có ai cả. Cô ấy không có trên giường. Yoona mở cửa lớn hơn, đưa mắt khắp cả căn phòng. Cô ấy không có trong phòng. Yoona bỗng thấy lo lắng quá. Cô ấy vẫn còn yếu lắm mà. Cô ấy có thể đi đâu được chứ...

_Cô tìm ai ạ? - Tiếng ai đó làm Yoona giật mình.

_Ah...vâng, tôi muốn hỏi, cô gái ở căn phòng này hai ngày trước...đâu rồi ạ? Cái cô gái người khá cao, dáng mảnh khảnh, tóc màu...

_Tôi biết cô ấy. Cô ấy đã xuất viện sáng nay rồi.

Yoona lặng đi khi nghe câu nói đó. Cô ấy đi rồi. Cô sẽ không còn được nhìn thấy cô ấy nữa sao?

Khi mà cô ấy đã thực sự rời khỏi cô, Yoona mới biết mình tiếc nuối...

Khi mà cô ấy đã thực sự rời khỏi cô, Yoona mới biết mình nhớ cô ấy...

Khi mà cô ấy đã thực sự rời khỏi cô, Yoona mới biết cô ấy quan trọng với cô như thế nào...

-----------------

Đã là tròn hai tuần kể từ khi Yoona không được nhìn thấy người con gái ấy. Người ta nói đúng. Thời gian là phương thuốc chữa lành mọi vết thương. Thời gian trôi đi sẽ xoa dịu tất cả. Giờ đây Yoona đã dần quên đi hình bóng của cô ấy. Nói dối. Là nói dối đấy. Yoona vẫn nhớ như in gương mặt đó, ánh mắt đó, giọng nói đó... Cô đã cố thử quên nhiều lần nhưng sao khó quá! Bất cứ lúc nào, dù đang làm việc gì thì hình bóng của cô ấy cũng len lỏi vào tâm tưởng cô, khiến cô càng nung nấu ý định tìm lại cô ấy. Nhưng cái thành phố Seoul rộng lớn và chật ních người này không ủng hộ cô làm việc đó. Cả núi công việc của một tổng giám đốc cũng không cho phép Yoona nghĩ đến việc viển vông đó.

Biết vậy nhưng Yoona vẫn làm. Dù chỉ là vài tiếng đồng hồ ít ỏi mỗi buổi chiều chủ nhật nhưng cô vẫn cứ tìm kiếm. Chủ nhật tuần trước cô cũng lái xe vòng vòng như thế này, những mong nhìn thấy cô ấy trên một con phố nào đó. Và chủ nhật này cũng vậy. Yoona cũng lái xe vòng vòng vẫn với hi vọng mong manh đó. Sẽ còn nhiều chủ nhật như thế nữa, cho đến khi tìm thấy cô ấy. Yoona mỉm cười tự nhủ với mình như vậy và cất tiếng hát...........

Chiếc xe của Yoona đi chầm chậm và rẽ vào một phố nhỏ. Trời lúc này đã chập choạng tối. Yoona bỗng nhìn thấy một người rất giống với con người mà cô đã cất công đi tìm nhiều giờ qua. Người đó đang lững thững bước trên vỉa hè.

Yoona tăng tốc độ phóng thẳng về phía trước. Đột nhiên người đó bước xuống lòng đường và.......

Kizzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz...................

Chap 4

Yoona lao vội ra khỏi xe, tiến về phía con người đó. Cô ta đang nằm sóng soài trên đất. May mắn thay chiếc xe chưa cán vào cô ta. Hình như cô ta bị ngất đi. Sau một lúc bàng hoàng, Yoona nhận ra cô gái dưới ánh đèn pha của chiếc ôtô. Đúng là cô ấy rồi. Đúng là con người mà cô tìm kiếm bấy lâu đây rồi. Vẫn cái quần jean cũ kỹ đó, vẫn chiếc áo khoác tối màu đó, vẫn chiếc mũ lưỡi trai che mất một nửa khuôn mặt xinh đẹp đó, chỉ có cô ấy gầy và nhợt nhạt đi thôi. Yoona vội vàng đến bên, sốc cô ấy lên và dìu vào xe.

Để đầu cô ấy tựa vào cửa kính xe, Yoona cố gắng nghĩ ra một nơi phù hợp để đến trong lúc này.

...

"Cứ ngắm nhìn cô ấy ngủ như vậy, mình có nguy cơ lái xe xuống sông Hàn mất." - Nghĩ vậy Yoona tủm tỉm cười một mình và cố gắng để nhìn thẳng về phía trước.

"Cô ấy đẹp. Gương mặt thon gọn. Mũi thẳng và cao. Đôi mắt có lẽ là đẹp nhất. Nó sáng và trong trẻo lắm. Thôi nào Im Yoona, đã nói là không ngắm cô ấy nữa rồi cơ mà."

...

Yuri hé mắt.

_Cô tỉnh rồi sao? Đi đứng như vậy, cô muốn mổ não lần hai à?

_... - Yuri khẽ cựa đầu, nhìn về phía có tiếng nói. Lúc này cô vẫn còn bị choáng do cú ngã.

_Cô ổn không? Tôi lái xe đưa cô tới bệnh viện nhé.

_... - Vẫn là sự im lặng khó hiểu.

_Cô không sao chứ? Có chuyện gì với cô à? - Yoona quay mặt sang bên cạnh và nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của Yuri. Yoona buông một tay khỏi volant và nắm lấy bàn tay nhỏ bé.

_Tôi...tôi vẫn sống sao? Sao cô không để tôi chết? - Yuri thì thầm.

Yoona phanh xe gấp gáp. Cô xoay Yuri về phía mình và hỏi lớn:

_Cô sao rồi? Mau nói tôi nghe đi...

_... - Yuri vẫn không mở lời, chỉ nghiêng đầu qua bên kia cố giấu đi những giọt nước mắt của mình.

_Cô sao thế? Nói xem, cô đau ở chỗ nào? - Yoona vẫn gặng hỏi.

_Tôi chẳng sao cả. Cô làm ơn đừng quản việc của người khác nhiều như vậy có được không? - Yuri hét lên và mở cửa lao ra khỏi xe.

_Cô.. - Yoona chợt nhớ ra cô vẫn chưa biết tên cô ấy. Cô bước ra khỏi xe theo cô ấy và vội vàng nắm lấy bàn tay cô gái ấy.

Nhưng cô gái ấy đã nhanh chóng giằng tay mình ra khỏi tay cô. Cô ấy quay lại, nhìn cô đầy hằn học:

_Cô tránh xa tôi ra đi. Tôi vốn là một đứa xấu xa và lưu manh lắm. Cô dính vào tôi chỉ gặp tai họa thôi. Cô hiểu chứ? Đấy, cô thấy rồi đấy. Tôi vừa cướp của cô 10 triệu won đấy. Cô chưa sợ à? Cô tránh xa tôi ra đi, nếu không sẽ mất thêm nhiều triệu won nữa đấy...

_Tôi không tin. Tôi không tin cô là người sống vì tiền. - Yoona nắm lấy vai Yuri.

_Cô thì biết gì về tôi chứ? Cô nhầm đấy. Tôi đúng là sống chỉ vì tiền. Tôi làm tất cả là vì tiền thôi cô hiểu không?

_Cô đang nói dối đúng không? - Yoona lùi ra sau vài bước. Những lời nói của cô gái làm cô bàng hoàng quá. Tại sao cô ấy không chối cãi? Tại sao cô ấy không giải thích? Nhưng cô ấy càng như vậy cô sẽ càng không tin, không thể tin vào những lời cô ấy nói. Và rồi cô lại tiến lại gần cô ấy, gần hơn lúc trước, nắm lấy tay cô ấy dịu dàng:

_Nói cho tôi biết có chuyện gì. Có thể nói với tôi như nói với một người bạn không?

_Cô đâu có giống như tôi. Cô khác tôi nhiều lắm cô hiểu không? Vì thế sẽ chẳng bao giờ cô hiểu nổi những lời tôi nói, sẽ chẳng bao giờ chúng ta là bạn được. Tránh xa tôi ra! - Yuri xô mạnh Yoona ra rồi vụt chạy.

Còn Yoona, cô chỉ biết đứng chôn chân ở đó nhìn theo cái dáng bé nhỏ xiêu vẹo của người con gái ấy.

_Khoan đã! - Yoona bỗng hét lên khiến cô ấy khựng lại. - Kể cả khi trong người cô có máu của tôi...thì chúng ta vẫn không thể là bạn sao?

Yuri sụp xuống. Thì ra Yoona không chỉ chăm sóc cô chu đáo hơn chăm sóc một người chị gái, mà còn tiếp máu cho cô nữa. Cô đã cố tìm cách xa rời Yoona bởi vì cô biết rằng Yoona không ở trong thế giới của cô, thế giới của những con người lừa lọc và nợ nần. Quen biết với cô chỉ khiến Yoona gặp vô số rắc rối mà thôi. Nhưng bây giờ thì không được nữa rồi. Nước mắt Yuri tuôn nhiều hơn, tuôn ướt đẫm vai áo. Và bỗng có người tới đỡ cô đứng dậy, đưa tay lên lau nước mắt cho cô, cười với cô và ôm cô vào lòng. Đó là Yoona...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: