Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

Tuy hôm nay không phải ngày đăng hàng tuần nhưng vì hôm nay là sinh của mình nên post chương này như tự chúc sinh nhật mình vậy . Hôm nay cũng là ngày mà ngta nói rõ mối quan hệ với mình J coi như xã street vậy . Mà nói chung là các bạn đọc fic vui vẻ :3

Chương này viết chung với bạn NaNaiNgyNg

Chương 5

Trịnh Tú Nghiên quyết định đến tìm tên Du Lợi gì đó để đòi lại công đạo cho mình .

Đi đến gian phòng mà tên thị vệ chỉ cho nàng , Tú Nghiên qua lời kể của Châu Huyền nhận dạng được Du Lợi thì liền cầm theo cây kéo của mình lao vào đấy .

Lúc đó Quyền Du Lợi , Kim Thái Nghiên , Tú Anh đang cùng nhau nghiên cứu y thuật để tiện cho việc sau này . Bỗng thấy một nữ nhân lao vào Quyền Du Lợi , trên tay còn mang theo cây kéo . Cả ba người hoảng hốt :

_Quận chúa, xinh người hãy bình tĩnh có gì hiểu lâm thì từ từ nói cho rõ - Kim Thái Nghiên sau khi trấn tĩnh thì phát hiện người kia là Tú Nghiên quận chúa , người họ đang chữa trị .

Thôi Tú Anh tiếp lời :

_Phải đó, chắc người có hiểu lầm gì rồi ,

Tú Nghiên quận chúa nãy giờ im lặng đã lên tiếng :

_Ngươi là Du Lợi ?

_Â…ân - Quyền Du Lợi xanh mặt trả lời , mũi kéo nhọn chỉ cách cổ của Du Lợi chưa tới 1 phân , chỉ cần quận chúa kia nhúc nhích thì mũi kéo lập tức đâm thẳng vào cổ của Du Lợi .

_Ta có chuyện muốn nói riêng với hắn , hai ngươi có thể lui ra không ?

Thấy quận chúa đã phần nào bình tĩnh lại , Kim Thái Nghiên và Thôi Tú Anh liền đáp ứng ra ngoài , trong gian phòng chỉ còn lại Quyền Du Lợi và Trịnh Tú Nghiên .

Kim Thái Nghiên vừa đóng cửa lại thì thấy Lâm Duẫn Nhi và Từ Châu Huyền chạy lại , Thôi Tú Anh liền ra hiệu cho họ biết hai người kia đang bên trong và cả bốn người cùng nhau bước ra hậu viện .

Bên trong gian phòng

_Qu … Quận chúa .. người có gì thì hãy bỏ kéo xuống rồi nói .

Trịnh Tú Nghiên chần chừ hồi lâu , Quyền Du Lợi cảm thấy mình như ngàn cân treo sợi tóc , lành ít dữ nhiều liền lẩm bẩm cầu nguyện gì đó , vẻ mặt rất tức cười .

Trịnh Tú Nghiên mặc dù đang rất giận dữ nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt lẩm ba lẩm bẩm của Du Lợi liền muốn bật cười , nhưng nàng đã kịp bình tĩnh lại , chỉ vừa mới mỉm cười liền thu lại vẻ mặt lạnh băng .

Nụ cười đó Du Lợi đã kịp nhìn thấy

“Rất đẹp , khi ngủ nàng ấy đã đẹp như vậy . Khi cười lại càng khuynh quốc khuynh thành”

Thấy Du Lợi cứ cười cười nhìn chằm chằm mình , Trịnh Tú Nghiên thẹn quá hóa giận liền vung tay đâm kéo vào người Du Lợi , thấy tình thế nguy cấp liền né tránh .

Không may , do thân thể vừa tỉnh lại quận chúa liền cử động quá sức nên đã ngã xuống . Quyền Du Lợi nhanh tay đỡ ngay eo quận chúa lại .

Không gian như ngừng lại , cả hai nhìn nhau chăm chăm .

Giờ đây Tú Nghiên mới nhìn rõ diện mạo của Du Lợi , da tuy không trắng như của nàng nhưng cũng không như những nam nhân khác . Thân hình nhỏ nhắn hơn hẳn so với nam nhân nhưng nàng lại cảm thấy người này rất an toàn . Gương mặt tuấn tú nhưng không thô kệch . Nói chung là hệt như ý trung nhân nàng đã từng nghĩ đến . Với ý nghĩ người trước mặt là ý trung nhân của mình , hai má của tiểu quận chúa liền đỏ ửng lên trông rất đáng yêu .

_Quận chúa à người không sao chứ ?

Tiếng nói của Quyền Du Lợi như đánh thức Tú Nghiên khỏi những giấc mơ của nàng .

Hoàn hồn lại , liền nhớ ra mình đang nằm trọn trong vòng tay của hắn , lại nhớ đến lý do mình đến đây thì liền cảm thấy uất ức đến phát khóc .

Thấy mỹ nhân trong long mình khóc , Quyền Du Lợi lung túng vụng về lau đi nước mắt lấm lem trên gương mặt xinh đẹp của Tú Nghiên

_Sao người lại khóc , ta làm người đau sao ?

_Ngươi ức hiếp ta .. Oaaa…Oaaa

Quyền Du Lợi ngẩn người ra , quận chúa đến đây dí kéo vào cổ mình , đã vậy thấy nàng ấy ngã mình còn tốt bụng đỡ nàng ta , giờ bỗng nhiên khóc lên thì mình cũng dỗ dành rồi , lại bị nói là ức hiếp == nhìn đến tiểu quận chúa kia , thì thấy nàng ta la nhiều hơn là khóc =))

_Ta làm gì người nào ? – Thói thương hoa tiếc ngọc đã có từ khi chào đời rồi nên dù hơi tức trong long nhưng cũng chẳng nói gì quận chúa , ngược lại còn dịu giọng dỗ ngọt nữa cơ .

_Ngươi … hức …hức … chẳng phải ngươi đã nhìn thấy hết của ta rồi sao ? Giờ lại thản nhiên ôm ta , ngươi không phải ức hiếp ta thì là gì ? – Càng nói nàng lại càng khóc lớn hơn ,

_Ta chỉ vì muốn chữa trị cho người thôi mà – Quyền Du Lợi thống khổ nói , mặc dù ngày đó khi cởi y phục của Tú Nghiên ra , hắn cũng không khỏi bị mê hoặc .

_Ta không biết đâu … hức hức …

_Vậy người muốn ta như thế nào bây giờ ?

_....

_...

_Ngươi phải làm cho ta ba chuyện ? – Nín hẳn tiếng khóc , Trịnh Tú Nghiên lém lĩnh nói

_Người có mấy trăm hộ vệ ấy , ta làm sao so sánh với họ .

_Ta có bảo ngươi so sánh với họ sao ? Nếu ngươi không đáp ứng ta liền đem chuyện ngươi vô lễ với ta bẩm báo với phụ vương và biểu cả hoàng đế .

_Thôi được rồi , ta hứa với người – Quyền Du Lợi ngoài cách đáp ứng của yêu cầu của quận chúa ra làm gì có lựa chọn nào khác , thử mà quận chúa đem chuyện đó nói cho Bát vương gia biết Quyền Du Lợi chắc chắn sẽ bị vương gia xữ lăng trì , ngũ mã phân thây @@

Thấy Quyền Du Lợi mỉm cười đáp ứng , Trịnh Tú Nghiên thực sự rất vui .

“Trên đời này có nam nhân đáng yêu như vậy sao ?”

_Quận chúa , người vừa mới tỉnh lại , đã uống thuốc chưa ? – Quyền Du Lợi ân cần hỏi

_Chưa , ta vừa tỉnh lại nghe Huyền nhi kể lại mọi chuyện liền chạy đến đây rồi – Càng về sau tiếng nói của Tú Nghiên càng nhỏ .

_Người muốn gặp ta đến vậy sao ? – Du Lợi nâng cằm Tú Nghiên vẻ mặt vô lại bỡn cợt châm chọc hỏi

_Ngươi vô lại – Tú Nghiên đỏ mặt quay người bỏ đi .

_Này người đi đâu vậy ?

_Ta đi đâu kệ ta

_Ờ , vậy thì ta cũng kệ người

_Ngươi….

_Này , giỡn tý thôi mà . Giận rồi sao ?

_Ai thèm giận ngươi . Mà sau này đừng gọi ta là ‘người’ nữa , ngươi có thể gọi là Tú Nghiên hoặc ……….Nghiên Nhi cũng được – Nếu không phải thính giác của Quyền Du Lợi cao thì đã không nghe thấy lời Tú Nghiên nói rồi .

_Ân , người à không , Nghiên nhi cũng gọi ta là Du Lợi đi – Quyền Du Lợi mỉm cười hạnh phúc , có lẽ hắn đã phải long tiểu quận chúa này mất rồi

_Ân , Du Lợi huynh .

Từ ‘huynh’ phát ra từ miệng của Trịnh Tú Nghiên như hồi trống đánh thức lí trí của Quyền Du Lợi .

“Có lẽ ta đã quên ta chỉ là một tên đạo sĩ quèn , còn nàng là quận chúa thanh cao . Từ đầu than thế của ta và nàng đã không thể đến với nhau rồi , huống chi ta chỉ là nữ nhân , làm gì có tư cách với nàng chứ . Nghiên nhi à , hãy cho phép ta yêu nàng nhé , dù chỉ là giữ trong lòng”

_Nghiên nhi cũng mệt rồi , ta đưa nàng về tẩm cung – Nụ cười của Quyền Du Lợi vẫn rạng rỡ như trước nhưng phảng phất trong đó tồn tại một nỗi buồn sâu thẩm .

_Ân

Hai người đi bên nhau về tâm cung của quận chúa trong hoàng cung .

Hệt như kim đồng ngọc nữ .

.

.

.

Sáng hôm sau

_Chúng thần tham kiến hoàng thượng .

_Miễn lễ , hôm nay trẫm triệu kiến các khanh là do ta muốn các khanh ở lại hoàng cung làm việc cho trẫm .

_Thưa hoàng thượng , chúng thần chĩ là những người vô danh tiểu tốt , làm gì có tài năng gì mà cống hiến cho hoang thượng .

_Có tài hay không lẽ nào trẫm không nhìn ra .

_Nhưng …

_Không vòng vo nữa , khẩu dụ của trẫm phong bốn người các ngươi cùng một người nữa thành lập phủ Thiên cơ , phục vụ những vụ án lien quan đến triều đình .

_.... – Bốn người im lặng không biết nên làm gì

_Các ngươi dám khan chỉ sao ? – Người công công già lần trước đưa Kim Thái Nghiên và Quyền Du Lợi vào cung đứng bên cạnh hoàng thượng lên tiếng nói .

_Chúng thần không dám , chúng thần xin đa tạ hoàng thượng – Từ lúc đầu đến giờ chỉ có mình Thái Nghiên thay mặt cả bốn người nói .

_Thưa hoàng thượng , cho thần xin hỏi người còn lại là ai vậy ? – Lâm Duẫn Nhi lên tiếng hỏi

_À , người đâu truyền Lý Thiện Khuê .

Từ cửa bước vào một nam tử còn lùn hơn cả Kim Thái Nghiên .

_Thần Lý Thiện Khuê tham kiến hoàng thượng .

_Miễn lễ , hắn là võ trạng nguyên của kì này , từ nay người này là thủ lĩnh của các ngươi . Giờ các ngươi lui xuống đi .

Cả năm người đi đến phủ Thiên nằm ngoài hoàng cung .

.

.

.

“_Từ nay ta sẽ là thủ lĩnh của các ngươi”

Đó là câu nói xã giao duy nhất Lý Thiện Khuê nói với bốn người họ , những câu còn lại đều là lúc họ được hắn dạy võ công mà nói .

_Này , ba người có thấy tên Lý Thiện Khuê đó rất kì lạ không ? – Thôi Tú Anh bắt đầu bàn chuyện khi bốn người đang cùng nhau ngâm mình trong nước .

_Đúng vậy , mỗi lần đi tắm đáng lẽ chúng ta phải né hắn nào ngờ hắn còn né chúng ta dữ dội – Quyền Du Lợi tiếp lời

_Có Khi nào hắn là nữ nhân không ? – Cả bốn người đông thanh

_Hay chúng ta đi rình thử đi – Lâm Duẫn Nhi nói xong cả bốn người nhìn nhau láo liên

.

.

.

Cả bốn người liền chạy qua phòng của Lý Thiện Khuê thì bỗng nhiên

RẦM

Do bốn người cùng đè lên cánh cửa khiến nó bị ngã .

Ngay lúc Lý Thiện Khuê đang thay y phục

Tình hình là cả năm người lần đầu nói chuyện nghiêm túc với nhau .

Quả thật Lý Khiện Thuê là nữ nhân .

_Gia phụ là võ sư do bệnh mất sớm , ta chỉ còn một mình , nghèo khổ xém bị bán vào thanh lâu , cũng may do có võ từ nhỏ do phụ thân ta dạy nên đánh liều đi thi võ trạng nguyên – Lý Thiện Khuê vừa buồn vừa nói – Xin các ngươi đừng đem chuyện này nói cho ai biết , ta cầu các người – Lý Thiện Khuê nói tới đây liền quỳ gập xuống .

_Ngươi đứng lên đi , thật ra bốn chúng ta cũng chỉ là nữ nhân thôi , mỗi người có hoàn cảnh riêng – Kim Thái Nghiên đỡ Lý Thiện Khuê lên

_Vậy từ nay chúng ta là hão bằng hữu nhé .

_Có phúc cùng hưởng có họa cùng chia – Năm người đồng thanh .

Trong thâm cung tràn ngập nhưng âm mưu toan tính hãm hại lẫn nhau . Nhưng trong thâm cung như vậy vẫn còn tồn tại tình bằng hữu , tình cảm trong sáng .

Hết chương 5

p/s: Nếu ai thấy giữa Yulsic diễn biến nhanh quá thì cho mình ý kiến nha <3 mà cho mình hỏi đến chap này các bạn ghét nhân vật nào nhất vậy ? quay lại lịch cũ t7 hàng tuần có chap nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #yulsic