Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 20 + 21

Chap 20

Kwon Yuri chỉ mất đúng hai giây để nhận ra vấn đề rồi nhanh chóng bắt lấy cổ tay của Jesica và xoay người cô ấy lại. Nhiều ngày không gặp nhau như vậy, Yuri nghĩ rằng làm sao cô biết được trong khoảng thời gian đó tâm tư của Jessica đã chuyển biến như thế nào. Và hiện tại cô cũng rất muốn biết trái tim của cô ấy rốt cuộc sẽ đưa ra quyết định gì cho lời bày tỏ vừa rồi của cô.

-Jessica, cho tôi câu trả lời của em có được không ?

-Câu trả lời gì ? - Jessica tỏ ra rất hững hờ hỏi ngược lại.

-Là...- Kwon Yuri cắn môi dưới của mình cùng đôi chân mày nhíu chặt vào nhau khi đối diện với ánh nhìn thản nhiên của Jessica, cuối cùng cô hít một hơi thật sâu và nói rất nhanh - Jessica cho tôi một cơ hội để chứng minh cho em thấy là tôi có thể...không không phải mà là tôi sẽ... tôi...ý tôi là...tôi...tôi yêu em...

Chứng kiến sự lúng túng của người đối diện, Jessica chỉ hơi nhướng mày một chút, biểu tình trên gương mặt của cô thản nhiên đến độ như thể không hề nghe thấy ba chữ cuối cùng của Kwon Yuri vậy:

-Đại ý là như vậy đó sao ?

Kwon Yuri ngay lập tức liền gật đầu và tiếp tục giương ánh nhìn chờ đợi về phía Jessica.

-Hiểu rồi - Jessica cười đến duyên dáng, gỡ lấy bàn tay đang nắm chặt lấy cổ tay mình rồi nhẹ hẫng nói - Chờ xem thái độ đã.

-Hả ? Ý em là sao...

-Chờ xem thái độ đã.

Jessica mỉm cười nói rồi quay lưng mở cửa bước ra ngoài, nhẹ nhàng và thanh thoát đến độ đầu óc của Kwon Yuri có điểm đau nhức vì phản ứng không nóng không lạnh của cô.

Kwon Yuri ngửa mặt lên trời và thở dài tự nghĩ, đây có phải là cái người ta vẫn gọi "gieo nhân nào gặt quả nấy " hay không. Từ trước tới giờ, bản thân cô luôn có rất nhiều kiêu ngạo khi hiểu ra được một chân lý rằng, muốn nắm giữ được tâm tư của người khác trước hết phải hiểu rõ được dục vọng của họ. Nhưng hiện tại thì Yuri chẳng khác gì đang đứng trên lập trường của những người đó cả và Jessica chính là người đang nắm giữ tâm tư của cô hiện giờ. Nghĩ lại, dù có một chút hoang mang và lo lắng nhưng việc Jessica cho mình một câu nói như vậy cũng không có gì gọi là quá tệ. Ít nhất thì cô ấy không tuyệt tình chỉ bằng một lời nói mà chấm dứt luôn mối quan hệ của cả hai người họ.

Khi Jessica đi rồi, chỉ còn lại một mình Kwon Yuri liền nhìn khắp xung quanh căn phòng thêm một chút nữa, thu hết mọi thứ vào tầm mắt rồi bật cười khi nghĩ đến nơi đây chính là nơi cô đã trải qua những giây phút lúng túng và xấu hổ nhất trong cuộc đời. Sau này có dịp, chắc chắn sẽ đem căn phòng này mà niêm phong nó lại. Nghĩ ra được đến đó, Kwon Yuri liền cảm thấy tinh thần của mình được khôi phục. Ánh mắt đen thâm thẫm lại trở nên âm trầm và tĩnh lặng, khóe môi thản nhiên nhưng lãnh đạm, không cười. Kwon Yuri cho dù thế nào vẫn chính là Kwon Yuri, cho dù muôn hình vạn trạng, nhưng chân thật nhất hay thậm chí có là mất mặt nhất cũng chỉ tình nguyện cho một mình Jessica mới có thể thấy được mà thôi.

----------------------------------------

TaeYeon có một cảm giác rằng không khí xung quanh cô đang phân chia thành nhiều tầng khác nhau vô cùng lạ lẫm. Người ngồi kế bên cô từ đầu đến cuối đều im lặng đến nỗi giống như đang kiềm nén điều gì đó, người ngồi phía đối diện thì lại thản nhiên trước ánh nhìn thi thoảng như có lửa của người bên cạnh cô. Còn người bên cạnh của người đối diện với cô có lẽ chính là người ôn hòa và trong sáng nhất trong tình huống này, bởi vì cậu ấy không chỉ vô tư gắp thức ăn cho người bên cạnh mình mà còn kiêm luôn cả việc vui đùa với bọn trẻ trong bàn ăn nữa.

TaeYeon hảo tâm gắp một ít cá nướng vào cái chén trống không trước mặt của Kwon Yuri, cất giọng nói bình thản nhưng lại có chứa chút ý cười: "Không cần nhìn nữa, nãy giờ ai có mặt ở đây cũng đã thấy rõ được thông điệp của cậu rồi."

-Thông điệp gì ? - Yuri thu ánh nhìn về phía TaeYeon, nghi hoặc hỏi.

-Chính là, tôi đang không vui, hai người đừng có mà cười đùa trước mặt tôi như vậy nữa. Tôi nói có phải hay không hả ? - TaeYeon nói xong thì cười hắc hắc có vẻ dường như rất thích chí.

-Nhiều ngày không gặp, hình như cậu nói nhiều hơn trước thì phải.

-Hehe, Kwon Yuri, câu nói vừa rồi tôi tha thứ cho cậu bởi vì con người ta thường không dễ dàng thừa nhận là người khác đúng mà. Nói đi, rốt cuộc lúc nãy Jessica đã nói những gì mà khiến cậu trở nên ngoan ngoãn như vậy hả ?

-Ngoan ngoãn ? - Yuri nhướng mày nhắc lại, không cần đợi TaeYeon nói thêm, cô đã ngắt lời cậu ta - Lo làm tốt chuyện của mình đi, không cần quan tâm tới tôi thái quá làm gì.

TaeYeon không những tỏ ra phật ý với lời nói vừa rồi của Kwon Yuri mà ngược lại còn rất hào hứng tiếp tục :"Giác ngộ được rồi sao, biết phải làm gì rồi chứ hả ? Tôi thấy mấy ngày trốn bên Mỹ của cậu không phải là không thu được kết quả gì, thôi cố gắng lên. Mặc dù tôi vẫn thấy Jessica hợp với Soo Young hơn với cậu."

-Nói ít đi một chút dùm - Kwon Yuri gắt lên rồi nhìn gương mặt tươi cười, rạng rỡ của TaeYeon thì cô lại chợt nhớ ra một vấn đề, liền trầm giọng nghiêm túc nói - Chuyện về việc thu hồi văn phòng của cậu có tiến triển gì không ? Lúc nãy tôi vừa nghe Soo Young nói lại, cậu đừng đến tìm chủ sở hữu tòa nhà đó nữa mà hãy tìm hiểu xem người nào tiếp theo sẽ thuê tầng lầu đó sau khi cậu đi. Tôi nghĩ chuyện này chắc chắn là có người đứng sau nên mới dám đặt tiền bồi thường cho cậu cao như vậy.

TaeYeon gật đầu đồng ý. Cô cảm thấy "gian thương" như Kwon Yuri đúng là có đầu óc rất thích hợp để đối phó với những trò gây sức ép kinh tế này. Nhưng bất quá những điều cậu ta vừa nói, Jessica cũng đã nghĩ ra được nó từ lâu rồi.

-Cậu nói phải, vài ngày trước Jessica cũng nói với tôi y chang như lời cậu nói vậy đó. Tôi đã cho người đi điều tra rồi, người bỏ tiền ra bồi thường hợp đồng và cũng là người tiếp theo thuê cái tầng lầu đó, chính là văn phòng luật hiện đang đối đầu trong rất nhiều vụ án với văn phòng của chủng tôi. Tạm thời chỉ biết như vậy thôi, còn người đứng sau họ thì phải tìm hiểu thêm một chút nữa.

Nghe được tường tận lời TaeYeon kể lại Kwon Yuri liền cảm thán nói: "Jessica, cô ấy quả thật rất giỏi. Đúng là người tôi lựa chọn có khác."

TaeYeon thấy người bên cạnh nói hai ba câu lại hóa ra thành khen chính mình liền khinh bỉ liếc nhìn một cái:" Của cậu cái gì chứ ? Người ta đang đi chèo thuyền với Soo Young rồi kìa."

-Hả, chèo thuyền ?

Số là trong lúc Kwon Yuri đang bận cãi cọ và tranh luận với Kim TaeYeon thì Jessica và Soo Young đã rời khỏi bàn ăn từ lúc nào. Hiện giờ hai người đang rất lãng mạn ngồi cùng nhau trên một con thuyền gỗ nhỏ giữa lòng hồ. Bao xung quanh họ là những rặng cây xanh rì cũng thỉnh thoảng điểm xuyến chút màu vàng đỏ của lá mùa thu, vài nhánh dương liễu từ đất liền chìa ra và rũ xuống thanh thoát tạo thành một khung cảnh vừa thơ mộng lại rất êm đềm.

Kwon Yuri theo hướng con thuyền ở phía xa rồi phóng tầm mắt của mình nhìn chằm chằm vào tấm lưng của Jessica, lòng thầm oán giận rằng Jessica đã đáp ứng mình cân nhắc lại, vậy mà không chịu giữ khoảng cách cùng với Choi Soo Young. Để cho cô bây giờ chỉ có thể ngồi đây ôm lấy ấm ức và tức giận vào người. Kwon Yuri bình thường không phải là người có thể dễ dàng bộc lộ những cảm xúc trong lòng, nhất là loại tình cảm ganh tị thì lại càng không thể, một phần cũng bởi vì từ trước tới giờ cô luôn quen với việc được người khác vây quanh mình, bản thân cô luôn làm trung tâm thì còn cần gì phải ganh tị nữa.

Nhưng Kwon Yuri lúc này phải thừa nhận rằng Jessica vô cùng lợi hại, nếu không thì đã không có sức ảnh hưởng tới mình đến độ ngay cả biểu tình nhăn nhó trên gương mặt hiện giờ cô cũng không thể che giấu nổi. Những ngón tay gõ lọc cọc lên mặt bàn, bờ môi mím chặt, ánh mắt lạnh lẽo ngập tràn sự khó chịu. Không cần nhìn bộ dạng lúc này của mình, Yuri cũng biết chắc chắn là đang cực kì khó coi, trong lòng chỉ còn biết thầm than rằng cảm giác ghen tuông đúng là chẳng dễ chịu chút nào.

-------------------------------------

-Cậu lại làm ngã lâu đài của bọn tớ rồi Dong Soo, là cậu cố tình phải không ? - Cô bé tên Ha Rang lên giọng trách cứ cậu bạn của mình.

Dong Soo nhìn Ha Rang thân thiết đứng cạnh Seo Hyun rồi hừ một cái nói:" Lâu đài gì chứ, là mấy hòn đá xếp lên nhau thôi mà. Xấu chết đi được."

-Hứ, không thèm nói với cậu. Chúng ta đi thôi nào Hyunie.

-Cậu đứng lại đó, ai cho cậu không chơi với tôi hả ?

-Tại sao tôi phải chơi với cậu. Hyunie dễ thương, hiền lành hơn cậu, tôi thích chơi với Hyunie hơn - Ha Rang nói rồi dắt tay Seo Hyun đi tới một chỗ khác cách xa chỗ đó và cả hai ngồi xuống tiếp tục trò chơi của mình.

Cậu nhóc tên Dong Soo tức tối nhìn theo rồi giơ một chân đá bay đống đá dưới chân mình, chân vừa hạ xuống đất đã nghe thấy có tiếng người quát lên.

-Yah, thằng nhóc kia...

Số là một viên đá đã vô tình hữu ý đập trúng vào chân Kwon Yuri người đang ngồi gần đó, bất ngờ bị đau điếng nên Kwon Yuri không màng đến hình tượng liền theo phản xạ kêu lên.

------------------------------------

Soo Young liếc nhìn người ở đằng xa rồi nhẹ giọng nói với người ngồi đối diện mình: "Cậu ta hình như đang rất khó chịu ?"

Jessica vừa nghiêng người quạt nhẹ nước trên mặt hồ vừa thản nhiên trả lời: "Người đó thì có bao giờ thoải mái đâu, luôn có đủ cớ để khó chịu với người khác."

-Tôi ngạc nhiên là cậu ta vẫn chưa tìm đến tôi đấy. Nếu như bình thường chắc chắn đã không được yên ổn với cậu ta rồi.

-Bình thường thì sẽ như thế nào ? - Jessica vẫn mải bận nghịch nước trong hồ, nếu nhìn từ xa và không biết nội dụng cuộc nói chuyện của họ là gì, thì sẽ rất dễ lầm tưởng rằng hai người họ đang tán tỉnh lẫn nhau.

-Có lẽ rất đáng sợ - Soo Young bật cười rồi lắc đầu nói - Trước đây tôi luôn nói với cậu ấy rằng nếu kiêu ngạo, độc đoán như cậu thì sẽ mãi mãi không tìm thấy được chân tình đâu. Nhưng hiện tại có lẽ cậu ấy đã tìm thấy được rồi. Giờ nghĩ lại, hình như cảm thấy có chút trêu người.

Jessica ngừng động tác trên tay khi giọng nói của Soo Young bỗng chốc trở nên nhẹ hẫng và thoáng buồn, chính cô cũng không biết phải nên nói lời gì cho đúng vào lúc này cả. Hai người chỉ có thể im lặng ngồi đối diện với nhau trên thuyền nhỏ và để mặc thời gian trôi qua.

Đôi khi im lặng cũng là một dạng đồng cảm to lớn.

Soo Young nghiêng đầu ngắm nhìn dòng nước đang nhẹ đưa những chiếc lá, nếu như dòng nước là dòng đời, còn bản thân họ chính là những chiếc lá thì có lẽ cô sẽ là một chiếc lá chảy xuôi theo dòng cùng với Jessica, cô thể nhìn thấy nhau nhưng không thể tìm gặp được. Nếu cứ mãi miết chạy vượt lên dòng nước thì có khi nào chính bản thân lại bị nó cuốn trôi hay không. Soo Young nhìn một chiếc lá không biết từ đâu xuất hiện rồi gặp gỡ chiếc lá kia, còn chiếc lá xuôi dòng còn lại vẫn tiếp tục thanh thản và bình yên đi trên con đường của nó. Nói rằng Soo Young đa cảm, nhưng nhìn cảnh tượng như vậy bất chợt cô lại mỉm cười.

-Á - Jessica đang ngồi ngẩn ra thì bất chợt bị nước bắn vào người, đầu tóc ướt mem đến nỗi từng giọt nước chảy xuống cả mặt, cô trừng mắt nhìn thủ phạm vừa gây ra chuyện này: "Choi Soo Young, có phải là con nít hay không vậy ?"

Soo Young cười hì hì lại quạt nước lên người Jessica: "Tiện thể lúc này trời xanh, mây trắng thử một chút thiên nhiên đi Jessica."

-Đáng ghét, dám đùa dai à - Jessica lúc này cũng phản công lại, cô vốc một ngụm nước lớn trút lên cả người Soo Young.

-Được rồi, tuyên chiến phải không. Đây này.

-Chính là Soo Young gây sự trước. Á, Choi Soo Young, chơi thì chơi, ai sợ ai chứ hả ?

-Haha, ướt như chuột rồi...

Thế là giữa hồ đang yên ắng lại bỗng nhiên có một màn té nước ồn ào và huyên náo khiến tất cả mọi người đều chú ý đến. Tiếng cười đùa giòn tan khanh khách của Jessica vọng lại khiến đầu óc của Kwon Yuri gần như bốc hỏa, ánh mắt càng lúc càng gia tăng lực oán giận của mình nhìn về phía con thuyền nhỏ ở phía xa.

Ba người lớn còn lại ở đây đều đồng loạt cảm nhận được không khí nguy hiểm tràn ngập bên trong cảnh tượng trước mặt, nhưng chỉ có duy nhất Kim TaeYeon là cười thích thú, kéo khóe miệng rộng tới mang tai, có vẻ như không chỉ có "gian thương" thích thù dai mà ngay cả luật sự cũng là người ghi hận rất lâu nữa.

Thế là nguyên cả buổi chiều ngày hôm ấy, nhờ có sự kiện đó mà Kwon Yuri chỉ ngồi lỳ ở một chỗ và nhìn đăm đăm về một hướng cố định. Tay chống bên đầu, dáng vẻ uể oải, ánh mắt có chút chán chường tựa như một đứa trẻ bị bỏ rơi. Kwon Yuri hiện tại rất muốn được yên tĩnh một mình cho tiêu tan nỗi uất ức trong lòng, nhưng khổ nỗi bên cạnh cô hiện giờ là một thằng nhóc cứ quấy phá mãi không thôi. Thằng nhóc ấy cứ đá tung đất cát dưới chân mình lên như trút giận vào ai đó, chính mình dơ thì không nói đằng này lại khiến Kwon Yuri, người đang rất muốn an ổn cũng bị vạ lậy, từ chân cho đến đầu tóc không bị bẩn thì cũng là bị đau vì thằng nhóc ấy.

-Này thằng nhóc kia, đi chỗ khác chơi dùm đi - Kwon Yuri lạnh giọng phẩy tay đuổi đi, nhưng không ngờ cậu nhóc bên cạnh mình cũng rất có bản lĩnh, liền nạt lại:

-Chỗ này là của nuna hay sao chứ ? Tôi muốn chơi ở đâu là quyền của tôi.

Kwon Yuri chỉ liếc nhìn cậu chàng đang mặt đỏ bừng bừng muốn gây sự một cái rồi đều đều nói: "Nhóc con lớn giọng, mới tí tuổi đầu đã không lễ phép rồi, hèn gì bạn nhỏ kia không thích chơi với nhóc."

-Hứ, ai thèm chơi với cậu ta.

-Vậy là thừa nhận người ta không thèm chơi với mình rồi chứ gì ?

-Ai nói cậu ta không chịu chơi với tôi ? - Dong Soo đứng trước mặt Kwon Yuri cự lại.

Người kia vì đang buồn chán không có việc gì làm, liền thẳng người đối mắt với cậu bạn nhỏ, giả đò lãng tai hỏi lại: "Mới hỏi nuna cái gì đó ?"

Dong Soo gân cổ lên nói: "Ai nói cho nuna biết là Harang không chơi với tôi ? "

-Hả, hỏi gì ?

-Ai nói cho nuna biết là Harang không chơi với tôi ?

-Hả ? Nhóc nói Harang không chơi với ai ?

-Với tôi, là với tôi đó.

-À, thì ra Harang không chịu chơi với nhóc. Thiệt tội nghiệp - Kwon Yuri nói xong thì phá ra cười.

Dong Soo ngây thơ nhìn người đang cười cười gật đầu trước mặt một lúc thì ngẫm ra mới biết mình bị lừa: "Nuna lừa tôi, nuna là người xấu."

-Làm người tốt rất mệt đó nhóc à. - Kwon Yuri nhún vai. Rồi xa xa có tiếng cười đùa của cô bé tên Harang và những đứa trẻ khác vọng lại, Kwon Yuri liếc nhìn cậu bé vừa nãy còn hung hăng mà bây giờ đã xị mặt xuống rồi tiếp tục quấy phá đất cát dưới chân mình.

-Thôi, thôi, đừng quậy nữa. Văng hết cả lên người rồi này. Nếu thích cô bé đó thì tại sao không chịu ngoan ngoãn một chút, đá đổ đồ chơi của người ta làm gì để cho người ta giận chứ hả ? Hyunie vừa dễ thương, vừa đáng yêu như vậy hèn gì cô bé kia thích là phải, không như nhóc, thật là bạo lực quá.

Dong Soo sau khi nghe Kwon Yuri nói một cách vô tình, lãnh đạm như thế thì ngẩng mặt lên nhìn người kia bằng đôi mắt đỏ hoe, sau đó lại cúi đầu nhỏ giọng: "Tôi...tôi chỉ muốn cậu ấy chú ý tới mình thôi..."

-Vậy thì phương pháp sai rồi nhóc. Muốn người ta chú ý tới mình thì tốt nhất nên dịu dàng một chút, đáng yêu một chút, chân thành càng nhiều càng tốt, nghe chưa ?

-Làm sao nuna biết chứ ?

-Có kinh nghiệm rồi - Kwon Yuri chép miệng.

Vừa cảm thấy buồn cười vừa âm thầm thở dài trong lòng khi nghĩ rằng chung quy cậu nhóc này và cô cũng đều có chung một mục đích mà thôi. Muốn người ta chú ý tới mình, xem mình là trung tâm nên cứ hờ hững chờ người ta níu giữ mình lại, ai ngờ người ta thậm chí còn hờ hững hơn cả mình, khiến mình bây giờ mới nhìn ra được sai lầm liền cuống cuồng đi chuộc lỗi. Bởi vậy mà nói, cách thức thể hiện tình cảm sai cũng là một loại ngốc nghếch.

-Vậy...nếu em ngoan ngoãn thì Harang sẽ chú ý tới em sao ?

-Uhmm...cũng chưa hẳn nữa, mặt mũi khó coi thế này cô bé kia chắc không thích đâu. Phải như Hyunie thì mới được.

-Ai mặt mũi khó coi chứ ? Các sơ đều nói rằng Dong Soo rất đẹp trai mà - Dong Soo dậm chân cãi lại.

-Ủa, vừa rồi ai nói mặt mũi khó coi chứ ?

-Là nuna đó.

-Tôi nói hả ? - Kwon Yuri lại cười giở chiêu cũ - Vậy vừa nói ai mặt mũi khó coi chứ ?

-Dong Soo.

-À, thì ra là nhóc mặt mũi khó coi. Tự thừa nhận à. Haha.

Kwon Yuri cười vui vẻ như được mùa khi cậu nhóc trước mặt mình đang tức điên lên. Bởi vì từ trước tới giờ, Kwon Yuri luôn có quan niệm tôn trọng trí thông minh của trẻ con, vì thế nếu dùng lời nói đùa giỡn với chúng một chút thì Kwon Yuri cũng xem là không có gì là quá đáng cả. Bất quá thì cậu nhóc Dong Soo này cũng thay đổi thất thường quá đi, vừa mới đó hung hăng đã quay sang khóc lóc ầm ĩ. Chiêu này với người khác chắc chắn sẽ có tác dụng khiến họ mủi lòng mà rối rít xin lỗi, nhưng áp dụng cho Kwon Yuri là một việc sai lầm, con người đó cũng chỉ ngồi bắt chéo chân và vô tâm nói:

-Này, đừng có ăn vạ nghe chưa ? Làm người không nên khóc quá nhiều, khóc nhiều sẽ thành quen đó.

-Òa òa òa...hu...hu...hu...Nuna là người xấu...òa...huhuhu...

-Khóc xấu như vậy hèn gì cô bé Harang kia không thèm chơi với nhóc là phải...

-Òaaaaaa....Huhuhuhu.....

-Mặt mũi không được, phương thức lại sai...cả đời đừng mong có bạn gái. Tôi nói này, nhóc...

-K.w.o.n. Y.u.r.i

-Á...Jessica, em đứng đó từ lúc nào vậy ...tôi...

-Jessica nuna....nuna này là người xấu...huhuhu - Dong Soo nhào vào lòng Jessica và tố tội của Kwon Yuri, làm người kia chỉ biết trừng mắt đe dọa mà không dám nói lời nào.

-Thật hay quá nhỉ, Kwon Yuri ? Hết chuyện làm lại ngồi đây ăn hiếp một đứa trẻ.

-Không có, không có đâu. Tôi chỉ...chỉ đùa chút thôi mà, vả lại thằng nhóc này cũng không bé lắm đâu...biết thích bạn gái rồi cơ mà...

-Òaaaaaaaaa ...Nuna ấy nói Dong Soo xấu, sau này sẽ không có bạn gái ạ...

Jessica liếc người kia một cái sắc lẻm rồi nhanh chóng quay qua dịu giọng dỗ dành đứa trẻ đang khóc nức nở trong lòng mình: "Ai dám nói Dong Soo xấu thì người đó mới xấu. Dong Soo chỉ cần ngoan ngoãn, nghe lời các sơ thì mai mốt lớn lên sẽ có bạn gái thôi mà."

-Thật không ạ ?

-Đương nhiên là thật rồi - Jessica dùng bàn tay lau nhẹ đi gương mặt lấm lem của cậu bé trước mặt, nở một nụ cười tin tưởng còn rạng rỡ hơn cả ánh mặt trời nữa - Bây giờ vào cùng các bạn thu dọn một chút, lát nữa chúng ta về với các sơ, được không ?

-Dạ được ạ.

Kwon Yuri nheo mắt nhìn theo bóng dáng nhỏ xíu chạy xa dần mà trong lòng không khỏi bất mãn, thằng nhóc này rõ ràng là cố tình khóc rống lên khi nhìn thấy Jessica đứng ở phía sau lưng cô. Còn cô gái này cũng vậy, với ai cũng cười đến ngọt ngào như thế, chỉ có duy nhất mình cô là lúc nào cũng lãnh đạm không thôi.

Jessica hừ nhẹ liếc nhìn người kia một cái rồi quay lưng bỏ đi khiến cho Kwon Yuri liền vội vã đuổi theo giải thích: "Jessica, đừng giận có được không ? Tôi không cố ý đâu, chỉ muốn đùa một chút thôi mà. "

Jessica quay người lại, cười thản nhiên hỏi : "Việc gì phải giận chứ ? "

-Em...- Đối diện với Jessica, Kwon Yuri chỉ thốt ra được duy nhất một chữ như vậy rồi cả thân người lại ngắc ngứ không yên vì tâm trạng dằn xé phức tạp, vừa tức giận cô ấy cứ thích làm khó mình, lại vừa muốn hóa giải mọi chuyện bằng cách ôm Jessica vào lòng, hôn lên môi cô ấy xóa sạch dư vị của người khác chỉ để duy nhất bản thân mình được chiếm hữu mà thôi. Nhưng chính là hiện giờ những chuyện đó Kwon Yuri đều...không dám làm.

-Không có việc gì để nói thì tôi đi vào đây nhé ? Lát nữa có muốn về chung với mọi người thì về.

-Ừ, biết rồi - Kwon Yuri hơi cụp mắt gật đầu.

Jessica tự trách mình không có bản lĩnh khi vừa nhìn thấy Kwon Yuri tỏ ra đáng thương một chút đã muốn thỏa hiệp ngay, cô nói một câu rất ngắn gọn rồi quay lưng bỏ đi thật nhanh: "Lát nữa đưa tôi về."

Kwon Yuri ngẩn người ra một lúc thì khóe miệng liền kéo thành một nụ cười rạng rỡ, nhìn theo dáng lưng Jessica cô tự thán rằng cô ấy quả thật đã giết chết hoàn toàn cái Tôi trong cô mất rồi. Nhưng bất quá thì cô tình nguyện để cho người đó là cô ấy.

--------------------------------------

Sau khi cùng nhau về, Kwon Yuri liền muốn tính kế trú ngụ lại căn hộ của Jessica. Lấy cớ rằng mình ngoài căn hộ ở phía đối diện thì không còn nơi nào để đi nữa, mà căn hộ kia nhiều ngày nay không được ai quét dọn nên rất bẩn vì thế muốn xin được ở nhờ. Jessica ban đầu còn hơi lưỡng lự nhưng cuối cùng cũng miễn cưỡng cho Kwon Yuri vào nhà với điều kiện chỉ được ngủ ở phòng khách mà thôi.

-Jessica à, sẽ đau lưng lắm đó. - Kwon Yuri cố làm ra vẻ đáng thương nói.

-Nếu không thích thì ra khách sạn mà ngủ.

Biết là không thể đòi hỏi gì thêm được nữa, Kwon Yuri liền ngoan ngoãn phục tùng: "Thôi vậy, ngủ thì ngủ. Mà em đang bận sao ?"

-Ừ, không có việc gì làm thì đi ngủ đi - Jessica trả lời khi mắt vẫn chăm chú nhìn vào đống tài liệu trên bàn. Căn hộ của cô tuy nói là có hai phòng nhưng Jessica lại có thói quen đem công việc của mình ra phòng khách để giải quyết vừa tiện thể có thể xem được chút ít tin tức trong ngày đang chiếu trên truyền hình.

-Chúng ta nói chuyện một chút có được không ? Và đừng có hỏi lại tôi là chúng ta sẽ nói chuyện gì.

-Được rồi, nói đi.

Kwon Yuri di chuyển thân mình qua phía đối diện với Jessica rồi đặt cằm lên bàn để có thể dễ dàng ngắm nhìn cô ấy, Yuri biết hiện giờ bản thân mình đang rất khác lạ bời vì từ sâu thẫm trong tâm hồn cô đều toát lên một loại cảm giác nồng nhiệt và có chút kích động. Không quan tâm rằng Jessica có đang lắng nghe hay không cô liền lên tiếng nói:

-Những ngày qua tôi đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện của hai chúng ta. Tôi nhận ra rằng bản thân minh không thông mình như mình vẫn tưởng, có nhiều điều tôi không hề biết đến nó là gì vì thế nên tôiđã e ngại. Và những hành động im lặng hay lãnh đạm với mối quan hệ này trước đây đều là một hình thức trốn tránh mà thôi.

Jessica ngừng lại mọi việc trên tay và ngẩng đầu nhìn Kwon Yuri, tự hỏi có phải là do không gian quá im ắng hay không, mà sao cô lại có thể nghe được rất rõ ràng tiếng trái tim mình đang đập rất mạnh. Jessica không dám nhìn quá lâu vào đôi mắt ngập tràn sự dịu dàng của Yuri lúc này, bởi vì cô sợ sự thú nhận này sẽ cuốn cô vào một giấc mộng đẹp đẽ nhưng lại quá hư vô, tỉnh dậy rồi sẽ chẳng còn gì cả.

Kwon Yuri tuy không hề biết những suy nghĩ trong lòng Jessica hiện giờ, nhưng cô vẫn muốn nói ra hết những suy nghĩ trong lòng mình. Khoảng thời gian mờ mịt kéo dài giữa hai người họ cũng đã quá nhiều rồi, cô cũng không muốn chần chừ thêm nữa để sau này phải hối hận cả đời.

-Lúc chúng ta lần đầu gặp nhau, tôi thừa nhận rằng mình không có ý nghĩ gì tốt đẹp cả, lúc đó tôi muốn ở gần em để thỏa mãn lòng kiêu hãnh của chính mình. Rồi càng về sau cảm giác trong tôi đều thay đổi, tôi lại tự nói với bản thân rằng tôi muốn ở bên cạnh em chỉ vì không chịu nỗi sự cô đơn. Nhưng dần dà lý do ấy cũng không thể nào che lấp được một sự thật rằng, trái tim tôi không biết từ lúc nào đã luôn hướng về em. Jessica, umma của tôi nói rằng hai chúng ta đều đang sợ hãi. Tôi sợ yêu vì không có can đảm lãnh lấy trách nhiệm vào người. Còn em, em sợ gì Jessica ?

...

Thấy Jessica chỉ lặng người không nói, Yuri mỉm cười vươn tay dịu dàng vuốt nhẹ qua gò má của cô ấy.

-Không cần trả lời tôi cũng được, bất quá sau này tôi sẽ khiến em không có cảm giác sợ hãi ấy nữa.

Lời nói của người đối diện khiến trái tim Jessica càng lúc càng gia tốc đập rất nhanh trong lòng ngực, trong dạ dày cô hiện giờ như có vật gì đó cứ chộn rộn không yên. Nhưng cô vẫn cố thật điềm tĩnh nhìn người đó:

-Đừng hứa hẹn những điều mình không thể thực hiện được.

Yuri liền lắc đầu phản đối: "Thậm chí nếu Kwon Yuri có thể thực hiện được thì cũng sẽ không bao giờ hứa cả. Tôi là người như thế nào em không hiểu hay sao, Jessica ? Mọi thứ...những cái này...những lời này...đều dành duy nhất cho một mình em thôi."

...

...

Không gian lại một lần nữa rơi vào im ắng. Khoảng lặng kéo dài khiến cả hai người đều có chút khó thở, không yên. Cuối cùng Jessica là người lên tiếng phá vỡ không khí trầm mặc này trước tiên, tuy nhiên lại chỉ bằng một câu nói rất không liên quan, khiến Kwon Yuri không biết là phải nên khóc hay nên cười đây.

-Lát vào phòng tôi lấy chăn ra mà ngủ, tôi đi ngủ đây - nói rồi cô rất nhanh chóng thu dọn mọi thứ trên bàn và thản nhiên rời khỏi.

----------------------------------

Sau cái đêm Kwon Yuri thổ lộ hết những lời muốn nói trong lòng của mình, thì mọi việc dường như lại quay trở về những ngày đầu hai người gặp nhau. Nhưng lần này lại mang một hương vị rất khác so với lần trước, lần này Yuri muốn giữ Jessica ở bên mình bằng sự chân thành và muốn chiếm hữu trái tim của cô bằng một tình yêu thực sự.

Vì thế mỗi ngày, Kwon Yuri đều chủ động đề nghị được đưa Jessica đến chỗ làm, dặn dò và quan tâm chăm sóc cô ấy. Mỗi ngày luôn đều đặn tặng cho cô ấy một bó hoa hồng, theo như lời Kim TaeYeon đã mách nước rằng đó chính là hành động lãng mạn cổ điển lợi hại nhất. Mặc dù trước đây Kwon Yuri cũng đã làm việc này vô số lần, nhưng những lần đó đều chẳng khác gì một hành động hoa mỹ hình thức bên ngoài mà thôi. Còn với Jessica thì lại là một cảm nhận rất khác khác, tuy ban đầu Yuri nhận thức rằng tặng hoa cho cô ấy là một việc làm khá ấu trĩ. Nhưng ngoài cách đó ra thì lại không biết bằng cách nào để bày tỏ được lòng mình, nên cuối cùng cô cũng tạm chấp nhận lời mách nước đó của Kim TaeYeon.

-Yuri mỗi buổi sáng đều dậy sớm ồn ào như vậy là chạy đi mua hoa hay sao ? - Jessica nghi hoặc nhìn bó hoa hồng đỏ vẫn còn đẫm sương sớm trong tay mình.

Kwon Yuri rất thẳng thắn gật đầu, ánh mắt tuy vẫn tập trung nhìn đường nhưng có điểm chờ mong Jessica sẽ nói thích. Nhưng người bên cạnh cô không phải ai khác mà chính là Jessica Jung. Cô ấy đặt bó hoa xuống bên cạnh mình rồi thản nhiên nói:

-Hoa chỉ cần tặng 1 bó là được rồi, tặng nhiều cũng vứt đi thôi, lần sau tặng trang sức thì sẽ có ý nghĩa hơn.

Kwon Yuri lúc đó dở khóc dở cười, chỉ có thể thầm than trong lòng, cô quên mất rằng Jessica có phải là Tiffany của tên họ Kim kia đâu. Thiệt uổng công cô mỗi sáng đều thức dậy sớm. Thế là những ngày sau đó trong căn hộ của Jessica đều tuyệt nhiên không nhìn thấy một bông hoa hồng nào nữa.

Mỗi buổi sáng là như vậy, còn khi hết giờ làm Yuri đều cố gắng trở về nhà thật sớm, không đợi Jessica về đến đều tự động vào bếp làm cơm mặc dù so với Jessica cô nấu còn khó ăn hơn rất nhiều. Nấu ăn xong thì đợi cô ấy trở về cùng ăn, rất giống một người vợ chờ chồng ở nhà. Rồi đến khi cả hai người ăn xong thì không cần nhắc nhở liền mang chén bát đi rửa, một việc mà lúc trước có đánh chết cô cũng nhất định không làm.

-Haha, Kwon Yuri cậu đang rửa chén sao ? Ờ nhà Fany cũng chưa từng bắt tôi rửa chén đó. Rốt cuộc cậu cũng có ngày này rồi - Kim TaeYeon một lần dẫn Fany và Seo Hyun tới nhà Jessica chơi, đã phá ra cười khi nhìn thấy cảnh tượng hiếm có khó gặp này.

Lúc ấy, Soo Young cũng đứng bên cạnh TaeYeon khoanh tay nghiền ngẫm một lúc rồi nói: "Cái này người ta có thể gọi là không từ thủ đoạn hay không nhỉ ? Bất quá thì làm kiều này cũng hơi mất mặt thật đó Kwon Yuri à."

-Không thèm chấp nhất hai người các người làm gì, mau cút khỏi đây đi - Yuri lạnh giọng nói, đôi con ngươi đen thẫm cũng nheo lại đầy đe dọa.

-Ha, cũng không phải nhà của cậu. Ở nhờ thôi mà - TaeYeon thích chí cười rồi nhanh chóng ba chân bốn cẳng chạy đi tìm Tiffany cứu giúp trước khi cơn thẹn thùng dữ dội của Kwon Yuri bùng nổ.

-Cậu làm tôi ngạc nhiên đấy Yuri à. Thua rồi sao ? - Soo Young cười ẩn ý nói.

Trước mặt hiện giờ vừa là bạn thân vừa là tình địch, Yuri chỉ nhún vai không trả lời nhưng lại đi hỏi chuyện khác: "Gần đây hai người vẫn gặp nhau phải không ? "

-Ừ, tối qua mới gặp - Soo Young thản nhiên thừa nhận, khóe miệng vẫn không giấu nỗi ý cười.

Trong mắt Kwon Yuri thì nụ cười đó không thể gọi là điềm tốt được, cô hừ lạnh một cái rồi gật đầu buông ra đúng hai chữ: "Tốt thôi" - đương nhiên là rất tốt rồi, bời vì hiện tại Kwon Yuri làm gì có thể quản được Jessica cơ chứ. Cô ấy muốn đi đâu, gặp ai, làm gì là quyền của cô ấy, cô không quản sau này cũng sẽ không muốn quản, cái mà cô muốn quản chỉ có duy nhất chính là trái tim của Jessica mà thôi.

-------------------------------------

-Jessica...

-Ừmm, chuyện gì ?

-Jessica à...

Jessica không hiểu vì sao cả buổi tối hôm nay Kwon Yuri liền cứ quấn lấy mình, mặc dù bình thường mỗi khi cô ngồi giải quyết công việc trong phòng khách thì Kwon Yuri cũng luôn ngồi kế bên làm chuyện này chuyện kia, nhưng cũng chưa lần nào giống như lần này cả, dai dẳng gọi tên cô mãi không ngừng.

-Chuyện gì ? Yuri không có việc để làm thì tôi cũng có việc đấy, đừng làm phiền tôi nữa.

-Được rồi đừng nổi nóng. Tôi muốn hỏi là hôm qua em lại đi chơi cùng với Soo Young phải không ?

Jessica nhíu mày, ngẩng đầu nhìn người kia một cái, gật rồi lại lắc.

-Đi cùng thì có, đi chơi thì không.

-Sau này đừng đi cùng cậu ta nữa - bất luận là có đi chơi cùng hay không vẫn khiến Kwon Yuri cảm thấy khó chịu trong lòng.

Jessica thầm nghĩ có phải là người này đang ghen hay không đây, ánh mắt nhìn cô oán giận như vậy đây không phải là lần đầu tiên nhưng đây lại là lần đầu tiên Kwon Yuri hướng đến cô mà nói ra lời lẽ hờn dỗi như vậy.

-Này, có nghe tôi nói gì không hả ? Sau này không được đi chơi cùng cậu ta nữa.

-Không thể đáp ứng.

-Tại sao ? Mỗi tối tôi đều ở nhà đợi em, còn em lại có thể ra ngoài cùng cậu ta ? - Kwon Yuri nhíu mày hỏi lại.

-Bây giờ Yuri muốn kể chuyện phải không ? Được rồi, là ai lần trước vừa nhận được điện thoại của Song Jin Ae liền chạy đi ngay, là ai chọc vào Lee Ji Eun để cô ta hết lần này tới lần khác làm phiền tôi, là ai hả ?

-Em đang ghen ?

-Đừng có nhập nhằng mọi chuyện vào như vậy. Ghen, đi mà tự nói mình ấy ?

Jessica lãnh đạm nói rồi bước ra ngoài nghe một cuộc điện thoại vừa gọi đến.

Kwon Yuri vui vẻ nói với theo: "Haha, em đang ghen đó Jessica. Dù sao thì sau này tuyệt đối không được đi cùng với Choi Soo Young nữa."

Rồi nhiều phút trôi qua, Kwon Yuri ở trong này vẫn còn đang mải bận suy nghĩ làm cách nào ngăn không cho Jessica gặp Soo Young nữa thì đã thấy một khối băng lạnh lẽo đi vào, liếc nhìn cô một cái rồi không nói không rằng ...

RẦM

...đóng sầm cửa phòng của mình lại như thể muốn trút giận vào nó vậy. Không hiểu nội dung cuộc gọi đó là gì mà sao từ vị thế của một người bị hại Kwon Yuri lại bị biến thành bị cáo, chịu trừng phạt bởi sự lạnh lùng của Jessica nguyên cả buổi tối ngày hôm đó.

--------------------------------

Jessica đặt tách café của mình xuống và điềm tĩnh nhìn cô gái đối diện: "Rốt cuộc thì tôi không hiểu là cô muốn gì ở tôi nữa ? Vì sao 3 lần 4 lượt đều muốn làm khó tôi vậy."

-Việc này thì cô nên hỏi chính mình đi. - Lee Ji Eun khinh khỉnh nói, chỉ vừa đối diện cùng nhau vài phút mà cô ta đã không thể giấu nổi ánh nhìn hung hăng của mình cứ hướng về phía Jessica rồi.

-Tốn nhiều tiền như vậy chỉ để làm khó tôi thôi sao ? Ông ta quả thật không biết giáo dục cô tí nào cả.

-Nói cho cô hay một chuyện, tòa nhà đó chính là quà appa tặng tôi nhân dịp sinh của tôi đó. Thế nào, ganh tị không hả ? Bất quá thì các người chỉ còn vài ngày để dọn ra khỏi chỗ đó thôi, lúc đó các người không chỉ mất văn phòng mà còn mất luôn cả khách hàng nữa - Lee Ji Eun nói xong thì ngửa mặt nở một nụ cười khoái trá, kế hoạch này là do cô ta và umma của mình nghĩ ra, vừa tổn hại đến văn phòng luật của Jessica còn vừa có thể đả thương cô ấy không có được tình yêu của appa mình. Một công đôi việc, thật sự tiện lợi vô cùng.

Jessica trước mặt cô gái này cô luôn nhận định cô ta là một kẻ bốc đồng, không có đầu óc nhưng hôm nay thậm chí cô còn thấy được cô ta ngu ngốc hơn những gì mình tưởng tượng nhiều. Nhưng bởi vì Jessica từ nhỏ tới lớn đã quá quen với những trò đắc ý kiểu này của Lee Ji Eun nên cô cũng không thấy làm ngạc nhiên cho lắm, khi cô nhờ người điều tra người kẻ sau vụ này thì trong lòng đã ngờ ngợ là do mẹ con cô ta nhúng tay vào. Duy chỉ có một điểm khiến cô thật sự không vui trong chuyện này, đó chính là mục đích khiến Lee Ji Eun làm khó cô như vậy không gì khác ngoài Kwon Yuri cả, cái con người đáng ghét kiêu ngạo đó.

-Có muốn làm gì thì tùy ý cô, cô hại tôi một chuyện thì tôi sẽ giải quyết một chuyện, hại tôi hai chuyện thì tôi sẽ giải quyết hết hai chuyện. Bất quá ngày nào đó rãnh rỗi tôi sẽ đến thăm các người và hỏi ông ta xem là ông ta có biết dạy dỗ con gái mình hay không ?

Nét mặt Lee Ji Eun có chút tái đi khi nghe Jessica nói là sẽ đi gặp appa của mình, ông ấy dù thế nào thì cũng không hề ủng hộ cô làm những chuyện như thế này với Jessica Jung. Từ sau lần gặp cô ta và nói chuyện trở về thì appa của cô đã cấm tiệt cô nhắc đến chuyện đó, vì thế những chuyện như vậy cô chỉ dám bàn bạc với umma của mình mà thôi. Nếu như lần này ông biết cô một mực đòi sở hữu tòa nhà đó chỉ vì muốn hãm hại cô ta thì cô chắc chắn gặp rắc rối to rồi.

Thấy Lee Ji Eun cứng đờ không nói được lời nào nữa thì Jessica cười nhạt một cái rồi đứng dậy ra về. Nhưng chưa kịp đứng lên thì đã nghe Lee Ji Eun tiếp tục tra hỏi: "Cô và Yuri hiện tại vẫn còn sống chung với nhau đúng không ? Cô làm sao có thể không biết xấu hổ mà làm ra những chuyện như thế vậy hả ? "

Jessica biểu tình có chút khó chịu, đôi chân mày thanh tú nhăn lại khi thầm nghĩ nếu nói thẳng thắn ra thì ai mới là người không biết xấu hổ cơ chứ. Kwon Yuri cũng thật tài giỏi, nợ nần của mình toàn bắt cô phải gánh. Jessica liếc nhìn Lee Ji Eun một bộ dáng hung hăn như vậy liền cười lạnh:

-Cô yêu Kwon Yuri lắm sao ? Vậy được rồi, gọi Kwon Yuri đến đây cho cô vậy - Jessica nói rồi rất nhanh chóng bấm điện thoại và đặt chế độ loa ngoài. Lần này cô nhất định phải trị Kwon Yuri một trận thật thê thảm mới được.

Chuông điên thoại vừa đổ một tiếng thì người ở đầu dây bên kia đã lập tức bắt máy, giọng nói khẩn trương lên tiếng: " Jessica hả, có chuyện gì không em ?..."

-Đang ở đâu vậy ?

-À, tôi đang ở công ty.

-Mau đến quán café 512 trên đường 418 trong vòng 10 phút nữa cho tôi.

-Sao ? À được rồi, tôi tới ngay, em đợi ở đó nhé.

Lee Ji Eun trố mắt ra nhìn màn hình điện thoại vừa tắt của Jessica, cô ta nghĩ rằng mình dường như vừa mới nghe lầm. Kwon Yuri sao lại có thể ngoan ngoan như vậy được, ngày đó Kwon Yuri tuy đối với cô ta cũng rất dịu dàng nhưng tổng thể vẫn cho người ta cảm thấy được một sự xa cách không thể nào chạm đến được. Mà còn hơn nữa là Kwon Yuri chưa bao giờ chủ động nói chuyện một cách mềm mỏng như vậy cả, nếu cô ta không chủ động gọi trước thì chắc chắn Kwon Yuri sẽ không bao giờ quan tâm đến. Vậy mà bây giờ lại...Lee Ji Eun bắt đầu có điểm hồ nghi người vừa rồi không phải là Kwon Yuri, chỉ là một người có giọng nói giống Kwon Yuri mà thôi.

Chưa đầy 10 phút sau, Lee Ji Eun lại có dịp kinh ngạc một lần nữa khi Kwon Yuri thật sự đi vào. Mái tóc đen dài buộc lên hơi tán loạn, mồ hôi vẫn còn lấm tấm trên trán và jacket bên ngoài cũng chưa được khoác gọn gàng, nhìn Kwon Yuri lúc này tuy có hơi lộn xộn một chút nhưng vẫn toát lên vẻ quyến rũ, kiêu hãnh khiến người ta muốn chiếm lấy cho riêng mình.

Yuri ngạc nhiên nhìn từ Jessica rồi đến Lee Ji Eun, ngẫm nghĩ một lúc liền cười khổ trong lòng và ngoan ngoan ngồi xuống bên cạnh Jessica để mặc cho cô ấy sắp đặt. Ai biểu cô yêu phải cô nàng xinh đẹp, đáo để như thế này làm gì cơ chứ, cô ấy không chỉ lấy được trái tim cô mà đã hoàn toàn khiến cô tình nguyện giao cái tôi của mình ra cho cô ấy mất rồi, nếu không thì cô cũng sẽ không vì một cú điện thoại mà từ công ty chạy vội vã đến đây cả.

-Đây là có chuyện gì vậy ? - Kwon Yuri là người lên tiếng trước.

Jessica cười ngọt ngào một cái rồi nói: "Cô Lee đây muốn gặp Yuri nên em gọi Yuri tới. Ai ngờ Yuri lại tới nhanh như vậy chứ. "

Miệng cười nhưng ánh mắt lại không cười, Kwon Yuri cảm thấy như có một cơn ớn lạnh chạy dọc sóng lưng của mình, khi cô nhìn vào đôi mắt trong veo của Jessica lúc này.

-Ji Eun à, lần trước không phải chúng ta đã nói rõ mọi chuyện rồi hay sao ? Vì sao cô vẫn cứ tìm đến Jessica làm gì ? - Kwon Yuri nhận định tốt nhất là chuyện bên ngoài giải quyết trước, còn chuyện nhà đem về giải quyết sau.

-Kwon Yuri, vì sao Yuri vẫn cứ mê muội bám lấy cô ta vậy ? Cô ta rõ ràng không hề yêu Yuri mà, nếu là em thì Yuri có phải khổ cực như thế này không chứ ?

-Tôi thì có gì khổ cực? Ji Eun, chuyện của chúng ta đã kết thúc từ lâu rồi, điều kiện của cô tốt như vậy có thể xem tìm được một người tốt hơn tôi rất nhiều lần.

-Nhưng...nhưng em chỉ yêu Yuri thôi.

-Đó không phải là yêu, là chiếm hữu mới đúng. Cô chỉ vì thấy không chiếm được tôi nên mới sinh ra háo thẳng không cam lòng mà thôi - Kwon Yuri liếc nhìn qua Jessica một cái, thấy biểu tình nghiêm túc trên gương mặt của cô ấy thì liền không nhịn được trêu vào - Yêu thật sự chính là cho dù có bị mất mặt, cũng sẽ không quản ngại làm tất cả mọi việc vì tính sĩ diện hảo của người yêu mình. Giống như tôi vừa nãy vậy.

Lời vừa dứt đã bị một bàn tay hung hăng nhéo thật mạnh vào đùi, đau đến nỗi muốn rơi cả nước mắt.

-Vậy Yuri nhất định cũng sẽ ở chung với cô ta hay sao ?

-Đúng vậy, tôi yêu Jessica. Còn cô thì chắc chắn sẽ tìm được một ngưởi thích hợp cho mình.

-Sẽ tốt hơn Yuri sao ? Tìm ai được như vậy chứ...- Lee Ji Eun có điểm thê lương oán giận.

-Có thể - Kwon Yuri gật đầu, đối với dạng người ngoan cố như Lee Ji Eun thì tốt hơn nên chiều theo cô ta một chút. Được rồi, cô trong lòng thừa nhận là tất cả những lời an ủi của mình từ nãy tới giờ đều là giả cả, chỉ nói cho có lệ mà thôi. Bởi vì khoảng thời gian quen biết với Lee Ji Eun, Yuri đã nhận ra rằng cô ta chính là một đứa trẻ bị sự nuông chiều phá hư từ nhỏ rồi, tìm được người tốt có thể thuần hóa được tâm tính của cô ta chắc chắn là sẽ vô cùng khó khăn.

Lee Ji Eun run run nắm chặt bàn tay của mình kiềm nén sự tức giận được một lúc thì đột nhiên lớn tiếng cười: "Được rồi, Jessica Jung, lần này cô thắng. Bất quá, tôi sẽ chờ xem hai người ở bên nhau được bao lâu. Kwon Yuri, nếu một ngày cô ta không cần Yuri nữa, thì hãy nhớ, em vẫn sẽ chờ Yuri đó."

Kwon Yuri nhìn nụ cười có chút ẩn ý kì lạ của Lee Ji Eun thì bất chợt nhíu mày, tựa như cô ta đang mạnh mẽ đưa ra một lời tiên tri cho tương lai của họ vậy. Rõ ràng là một bộ dạng cam chịu đáng thương vì sao lại biến thành vẻ đắc ý như thế này, nhất thời Yuri không thể nào lý giải được.

Chap 21

Sau khi Lee Ji Eun bỏ lại một bộ mặt cười bí ẩn rồi rời khỏi quán café, thì tại đó chỉ còn lại Kwon Yuri và Jessica, ngồi cạnh nhau. Hiện tại lúc này đã gần giờ tan tầm, không khí từ trong quán đến bên ngoài đều vang lên một loại âm thanh ồn ào náo nhiệt, nhưng duy nhất chỉ có tại cái bàn của hai người họ vẫn cố định một màu im lặng bao quanh. Kwon Yuri cũng không còn hơi sức đâu bận tâm đến ẩn ý phía sau lời nói của Lee Ji Eun nữa, cái mà cô bận tâm nhất bây giờ đó chính là có hay không Jessica sẽ lại nổi nóng với mình đây.

-Kwon Yuri - tiếng Jessica vang lên thật chậm rãi, trước sắc mặt vẫn còn đang băn khoăn nghĩ ngợi của người, kia cô nhẹ giọng cười nói, nụ cười ngọt ngào và duyên dáng đến độ có chút gây cảm giác đe dọa người khác - Mau đuổi theo Lee Ji Eun đi. Nếu không sau này sẽ hối không kịp đó.

Kwon Yuri nhướng mày khó hiểu nhìn Jessica: "Em đang nói gì vậy? Tôi và cô ta đã kết thúc từ lâu rồi. "

-Thật không ?

-Thật - Kwon Yuri gật đầu không chút chần chừ.

-Vậy lúc nãy ngây ngốc nhìn theo cô ta rời khỏi đây để làm gì ?

-Ơ...cái này...- Kwon Yuri nghĩ Jessica là đang cố tình làm khó cô đây mà, lúc nãy rõ ràng là do Lee Ji Eun nở nụ cười quái dị như thế, chứ có phải là cô lưu luyến với cô ta đâu. Yuri thở dài nói - Không phải như em đang nghĩ đâu, tôi chỉ cảm thấy cô ta có chút kì lạ mà thôi. Đã nói nhiều như vậy rồi, em chẳng lẽ còn chưa hiểu tôi là người thế nào sao Jessica ?

-Yuri là người như thế nào hả ? - Jessica thay đổi nét mặt trở nên quyến rũ và mị hoặc vô cùng, vì cô muốn nhìn thấy một Kwon Yuri lúng túng nên mới tiến sát lại gần và nói khẽ bên tai của người đó - Là Giám đốc của KWC, trẻ tuổi, tài năng, xinh đẹp, kiêu hãnh không ai bằng, một bên nắm tay con gái chủ tịch Ngân hàng JS, một bên thường xuyên giúp đỡ cô gái đáng thương Song Jin Ae. Yuri hoàn hảo như vậy, có phải hay không ?

-Jes..si...ca, em là đang...cố tình làm khó người khác mà.

-Vậy sao ? Vậy Yuri là người thế nào mà lại để cho Lee Ji Eun bám sát không buông vậy, hửm ? - Jessica lại nhất quyết không buông tha, âm cuối cùng được ngân giọng lên khiến toàn thân Kwon Yuri gần như có một luồng điện chạy ngang qua.

Lần đầu tiên được nhìn thấy một mặt khác trong con người của Jessica khiến lòng Kwon Yuri bỗng nhiên chia làm hai nửa, một nửa thầm than trong lòng vì lần đầu tiên cô đang cảm thấy bị đe dọa, còn một nửa kia lại mê đắm nhìn ngắm dáng vẻ của cô ấy lúc này, trái tim bất giác đập nhanh liên hồi không ngừng như cố thôi thúc cô làm điều gì đó. Bình thường Jessica luôn một dáng vẻ thờ ơ lãnh đạm nay đột nhiên lại dùng giọng nói ngọt ngào như đang rót mật vào tai người khác như vậy. Nếu không phải ý thức được rằng Jesisca đang muốn mỉa mai mình, thì Kwon Yuri sẽ lầm tưởng là cô ấy đang cố tình dụ dỗ cô đấy.

Chỉ có điều, Kwon Yuri lúc này thật muốn nếm mùi vị mật ngọt đó trên đầu lưỡi hơn là để nó rót vào tai. Ngồi yên chịu trận không bằng trực tiếp hành động thì hơn, Kwon Yuri chỉ cần rướng nhẹ người một cái đã chạm được vào làn môi mềm mại của Jessica. Biết là hành động bất ngờ của mình sẽ khiến Jessica phản ứng lại, nên cô đã nhanh chóng ôm lấy rồi siết chặt vòng eo thon nhỏ của cô ấy, một tay nắm chặt bàn tay đang định đẩy mình ra, hoàn hảo kiềm chế hoàn toàn được cô ấy trong vòng tay của mình. Ban đầu Kwon Yuri chỉ muốn chạm nhẹ rồi buông nhưng bản tính con người ta vốn là tham lam, lại cộng thêm việc ngày đêm đều nhung nhớ Jessica, vì thế đã chạm vào được rồi thì làm sao buông bỏ ra cho được.

Jessica tức giận Kwon Yuri, vì sao người này vẫn như mọi lần đều hiểu rõ mọi cử động cùng phản ứng của cô như vậy. Đẩy ra cỡ nào lại càng bị ôm chặt cỡ đó, Jessica đúng là đã không còn đường lui nữa rồi, khi Kwon Yuri vẫn không ngừng miết nhẹ lên khóe môi cô bằng vừa chiếm hữu nhưng cũng vừa dịu dàng vô cùng. Mềm mại và lại còn thoang thoảng vị ngọt nữa. Rồi cảm giác rất muốn chống trả ban đầu trôi đi, Jessica dần bị chính làn môi kia dụ dỗ cùng mê hoặc, bàn tay cô cũng theo đó mà ôm chặt lấy thắt lưng của Kwon Yuri, nghiêng đầu để cùng người đó hai đầu lưỡi say mê quấn quít lấy nhau. Bởi vì Jessica hiểu được rằng trái tim của mình cũng thật rất nhớ con người này.

Rất may bàn của hai người họ đang ngồi là trong một góc khuất được vài cái cây trang trí trong quán che bớt lại phần nào, nếu không thì cả hai sẽ nghiễm nhiên trở thành diễn viên cho mọi người ngắm nhìn màn tình cảm đặc sắc của mình rồi.

Sau một hồi rất lâu, khi đầu lưỡi có dấu hiệu tê dại và buồng phổi bắt đầu đòi biểu tình thì Kwon Yuri mới chịu dừng nụ hôn của hai người họ, khóe miệng cô cười đến rạng rỡ khi nhìn một Jessica như thế lại thở gấp không ngừng, như thế hai gò má lại ửng hồng cùng bờ môi đã trở nên hơi sưng đỏ. Cất giọng nói vừa ngập tràn đắc ý thỏa mãn vừa tồn tại ý cười trêu chọc:

-Thừa nhận với em là Kwon Yuri trước đây không phải là người tốt, sau này cũng sẽ không, nhưng bất quá người đó yêu em là được rồi. Tìm một người hoàn hảo thì tôi không thể, nhưng nếu tìm một người có đủ tự tin cho em hạnh phúc thì tôi có thể đó.

Jessica cuối cùng cũng hồi phục được tinh thần, cô mở đôi mắt trong veo đang khép hờ của mình nhìn người đối diện rồi nói, ngữ điệu không nóng không lạnh, nhẹ nhàng nhưng khó tìm được cảm xúc ẩn giấu bên trong: "Những lời nói ngọt ngào hoa mỹ như thế này có thể tin tưởng được hay sao ?"

-Jessica, bất quá tôi sẽ từ từ cho em thấy - Kwon Yuri vẫn cười nói.

-Nhưng lỡ như thời gian quá lâu, rồi con người cũng sẽ mất đi tình yêu và sự hứng khởi ban đầu trong lòng của mình mà thôi.

Jessica nói rồi đứng dậy và rời khỏi quán, khiến ai kia ngẩn ngơ không biết mình vừa làm sai chuyện gì. Cô thừa nhận rằng trái tim đã thổn thức ngay từ tiếng yêu đầu tiên Kwon Yuri thốt ra. Nhưng có một điều vẫn còn đó, chính là cảm giác mơ hồ, khó nắm bắt được nội tâm của con người này tồn tại trong cô từ rất lâu rồi, một sớm một chiều không thể nào dỡ bỏ ngay được. Nó khiến cô chỉ dám nhích từng bước thật ngắn để tiếp nhận Kwon Yuri và giao trái tim của mình cho người đó. Bởi vì cũng đã từng có một chuyện tình, tưởng rằng luôn luôn đẹp đẽ hóa ra bên trong lại hoàn toàn trống rỗng, Jessica đã chán ghét tình yêu vì chuyện tình đó và cũng trở nên sợ hãi tình yêu vì nó. Nhưng con người trước mặt này khiến cô đang dần tin tưởng rằng mình vốn dĩ cũng sẽ có được hạnh phúc, vốn dĩ cũng sẽ được yêu thương. Cho cô thời gian, cô biết mình chỉ cần một khoảng thời gian ngắn nữa mà thôi.

----------------------------------------

Kwon Yuri nghĩ Jessica luôn nói chính mình thật khó đoán, chính mình thật tâm tư không lường được nhưng cô lại nghĩ, chính cô ấy mới là người như vậy. Vì lẽ gì vừa mới tốt đẹp đó đã không nói không rằng mà quay lưng bỏ đi. Chẳng lẽ trong ấn tượng của cô ấy hình tượng của mình xấu đến nỗi không thể nào cải tạo được hay sao. Kwon Yuri nhìn theo bóng lưng của Jessica đi phía trước, nhìn mãi, tâm niệm mãi trong lòng, chẳng lẽ không thể nào khiến cô ấy quay người lại nhìn về phía cô hay sao. Đang nghĩ ngợi miên man trong lòng thì đột nhiên Jessica quay người bước đến gần cô, trái tim Yuri bỗng chốc có hơi mong chờ, nhưng chính là cô ấy lại nói:

-Đừng đi theo nữa, có chuyện gì để tối về hãy nói.

Kwon Yuri nhíu mày đáp: " Tôi có đi theo em đâu. Tôi về công ty của mình mà."

Jessica chỉ tay về hướng ngược lại: "Công ty của Yuri hướng này."

Đúng là khi yêu con người ta bỗng dưng sẽ trở nên ngờ nghệch. Kwon Yuri thầm tự trách chính mình, vì cớ gì lại có thể sỉ vả đầu óc thường ngày của mình bằng một câu nói dối vụng về như vậy chứ. Thật quá mất mặt rồi.

-Không thể đi cùng nhau được hay sao ? Bây giờ em muốn đi đâu vậy ?

-Không được. Muốn ở một mình - Jessica lắc đầu nói.

-Thôi được, tôi đi đây. Lát nữa gặp lại - Kwon Yuri cúi đầu cam chịu, dù sao trời cũng đã gần tối, sớm muộn gì thì cũng sẽ thấy nhau mà thôi.

Jessica nhìn theo bóng dáng Kwon Yuri lẫn vào dòng người mà không khỏi cười lên thành tiếng, lần đầu tiên gặp mặt cô luôn nhận thức rằng con người này kiêu ngạo đến thế nào, nhưng lại không ngờ rằng có ngày sẽ như vậy mà nghe lời mình. Tâm tình Jessica có chút hứng khởi và ấm áp. Quay lưng đi về hướng ngược lại, Jessica muốn yên tĩnh một mình ngắm nhìn đường phố một lúc.

Đúng là hiện trời đã vào giờ tan tầm nên trên đường cũng khá đông người. Hồi còn nhỏ, những lúc quản gia Kim không đến trường kịp đón cô, Jessica sẽ một mình tự trở về nhà, lúc đó chỉ là một cô bé cao không quá eo người lớn nên nhìn đâu cô cũng thấy những người to lớn hơn mình, nhìn đâu cũng là những suy nghĩ phức tạp mà cô không thể nào hiểu nổi. Lọt thỏm trong biển người như vậy, Jessica nhiều lúc vẫn thầm mong ai đó sẽ từ phía bên đường gọi to tên cô và chạy đến ôm cô vào lòng, nói rằng thật vui quá, nói rằng cô có đói không, chúng ta cùng nhau về nhà ăn cơm nhé. Nhưng chính là chờ mãi cũng không nghe được tiếng gọi nào, chỉ có những thanh âm gấp gáp của cuộc sống vô tình lướt qua đời cô, như vậy mà đã gần 20 năm trôi qua rồi đấy.

Đang miên man nghĩ ngợi trên đường bỗng nhiên có tiếng ồn ào từ phía sau lưng vọng đến khiến Jessica chú ý.

RẦM

KÉTTTTTTTTTT

Ê CHẠY XE KIỂU GÌ VẬY...

CÁI XE ĐÓ ĐIÊN RỒI......GỌI CẢNH SÁT ĐI.....

KÉTTTTTTT...RẦM......RẦM........

AAAAA....ĐÂM CHẾT NGƯỜI RỒI.....AI ĐÓ GỌI CẢNH SÁT ĐI.....

Có tai nạn sao ?

Chỉ trong vòng tích tắc, Jessica thấy mọi người đều hốt hoảng chạy về hướng ngược lại, họ va vào cô nhưng vẫn vội vàng không dừng lại. Tiếng bàn tán xung quanh bỗng nhiên rì rầm vang lên rõ ràng, trẻ có già có, đủ loại cả.

Alo, cảnh sát hả, đường 418 vừa xảy ra tai nạn các anh mau đến đây đi - giọng một người đàn ông trung niên gào thét với đầu dây bên kia.

Này, này, phía kia có tai nạn kìa, đến xem đi - nhóm nam học sinh rủ nhau chạy đi.

Cậu có thấy không...tí nữa là đâm vào tớ rồi...

Một người phụ nữ trẻ từ hướng đó đi ngang qua Jessica, tay cô ta run run nói vào trong điện thoại: "Có một chiếc xe giống như bị điên vậy...đáng sợ lắm...Có, có một cô gái bị đâm...vừa mới đứng ngay cạnh tớ luôn."

Anh nghĩ cô gái kia khó mà qua khỏi....

Một cô gái sao ?

Thôi được, tôi đi đây. Lát nữa gặp

Yuri ?

Trái tim Jessica giật thót lên một cái khi nhớ lại bóng lưng người đó đã lẩn trong đám đông. Lỡ như...lỡ như....không thể...không thể nao...Jessica bỗng nhiên trở nên hoảng loạn, không còn nghĩ ngợi được gì nữa cô chạy về phía tai nạn xảy ra. Không biết là đã đâm vào bao nhiêu người, Jessica chỉ muốn chạy đến đó thật nhanh mà thôi, cô nhìn thấy rất đông người đang tụ họp lại một đống hoang tàn, hình như chính giữa còn có cô gái bị đâm phải mà người ta nói đến nữa, chung quanh cô tất cả đều là những gương mặt khiếp đảm và sợ hãi...

...Jessica ngơ ngác nhìn bốn phía xung quanh, những gương mặt xa lạ nhưng không hề thấy Kwon Yuri đâu cả, ánh mắt cô hoang mang như thể sợ phải xác nhận rằng điều tồi tệ đã xảy đến....Rồi bất chợt, Jessica nhìn thấy một chiếc áo khoác còn dính màu đỏ thẫm được vứt gần đó, đây là chiếc áo Kwon Yuri vừa nãy đã mặc...

...Jessica đưa tay ngăn tiếng hô kinh hoàng của mình vang lên. Đôi chân cô không tự chủ khụy xuống khi cố chạy về phía đám người kia, đầu gối cô có có bị thương không, cô không quan tâm đến nó. Jessica dùng cánh tay mình gạt đám đông đang đứng đó và cố chen vào trong, càng dùng sức cô lại càng cảm thấy đau đớn, uất nghẹn không ngừng, tiếng gào khóc nức nở cuối cùng cũng không thể nào kiềm giữ nổi:

-Kwon Yuri...Kwon Yuri...đồ đáng ghét...Yuri không thể bỏ tôi như vậy được...Kwon Yuri....đồ kiêu ngạo, đáng ghét...Yuri...Yuri....không thể bỏ em được....Yuri à...

Jessica thấy mắt mình mờ đi vì nước mắt, cô không biết làm cách nào chỉ biết cố gạt những người kia ra để tìm kiếm Kwon Yuri mà thôi. Trái tim cô đau đớn và hoảng loạn vô cùng, cô sợ không còn được nhìn thấy Kwon Yuri nữa, sợ không còn được người đó ôm vào lòng, sợ không còn được nhìn thấy nụ cười kiêu ngạo chán ghét vô cùng của người đó nữa...nhưng tất thảy...cô vẫn yêu...yêu tất cả mọi thứ thuộc về con người đó vô cùng....

Jessica một lần nữa trong đời cảm thấy bản thân mình sợ hãi đến tột cùng của sự thống khổ. Ngày bà ấy ra đi cô cũng kêu gào đừng bỏ lại cô như vậy. Bây giờ...thậm chí cô còn chưa kịp nói rằng cô yêu người đó nữa. Jessica mệt mỏi ngồi bệt xuống bên đường khi đám đông càng lúc càng náo loạn, tiếng coi cảnh sát và tiếng xe cứu thương vang lên ngập trời, dội thẳng vào trong tâm trí của Jessica chẳng khác gì ánh đèn pha chớp nhoáng lóe lên trong mắt cô đêm mưa năm nào vậy...cô đã chờ đợi và chờ đợi...nhưng không có kì tích xảy ra...

Kwon Yuri, làm ơn đừng rời đi mà.

-Jessica.

Tiếng một ai đó bỗng nhiên vang lên đột ngột khiến Jessica bừng tỉnh khỏi cơn mê và quay người tìm kiếm khắp nơi. Mái tóc tán loạn cùng đôi mắt trong veo ửng đỏ, trong Jessica lúc này rất giống một cô bé bị bỏ rơi trên đường. Cô sợ chỉ là ảo giác của chính mình mà thôi, rồi khi cô nhìn thấy một Kwon Yuri lành lặn đang đứng phía bên kia đường và mỉm cười nhìn cô. Jessica lại một lần nữa bật khóc.

Đôi khi con người ta vẫn thường hay lo sợ điều trước mặt chỉ là ảo giác, rất dễ dàng tan biến đi. Nhưng nếu một ngày điều đó bỗng nhiên không còn tồn tại nữa thì sẽ lại đau đớn không thôi ?

Vậy ảo giác đó có thật là ảo giác hay không, khi nỗi đau trong tim là hiện hữu ?

Con người ta chỉ có thể biết rằng đó là ảo giác khi bản thân thử một lần chạm vào nó. Nếu như e sợ mãi không chạm vào, thì điều đó rồi cũng sẽ có một ngày thật sự biến thành ảo giác.

Nó giống như suy nghĩ nhưng lại đâu phải là ý nguyện của bản thân. Lúc đó rồi con người sẽ ra sao ?

Jessica nước mắt vẫn còn vương đầy trên mặt, nhưng từ trong đáy mắt lại ánh lên niềm vui không thể nào diễn tả được. Cô vội vàng bật người dậy và chạy thật nhanh về phía Kwon Yuri, nhiều năm về trước cô vẫn luôn chờ mong có người sẽ chạy về phía mình, nhưng ngày hôm nay cô quyết định sẽ chạy về phía người đó. Jessica lao vào người Kwon Yuri và ôm thật chặt cô ấy, chặt đến nỗi người kia có phần hoảng hốt. Bất kể chung quanh đây có người nào nhìn ngó, Jessica vẫn dụi đầu vào hõm cổ Kwon Yuri, tận hưởng mùi hương và hơi ấm chỉ có người này mới khiến cho tâm hồn cô dễ chịu.

Kwon Yuri, đúng là con người này rồi. Con người khiến cô vừa yêu vừa ghét, vừa có thể nguyện ý ở bên người đó cả đời.

Trong khoảnh khắc cô tưởng rằng cả đời mình sẽ không còn gặp lại Kwon Yuri nữa thì giống như bản thân đang rơi vào đáy vực sâu, rơi mãi, rơi mãi vào chốn âm u và không thấy đáy.

Nhưng cuối cùng lại không hiểu vì sao bản thân mình là nhìn thấy được ánh mặt trời, nhìn thấy cơn mưa ngày nắng năm nào lùi sâu vào trong quá khứ.

Kwon Yuri sau giây phút ngỡ ngàng ban đầu thì mỉm cười hạnh phúc ôm chặt Jessica vào lòng, ôm lấy tình yêu và niềm kiêu hãnh hiện giờ của cô. Thật ra lúc nãy Yuri quả thật là có chứng kiến tai nạn xảy ra, thậm chí chiếc xe điên đó suýt nữa đã đâm vào người cô, khiến cánh tay phải của cô hiện giờ có hơi xây xát. Thấy bản thân không có gì đáng ngại lại nghe tiếng khóc của một đứa bé lạc mẹ đứng gần đó hoảng sợ thì cô mới tiến đến dỗ dành nó, rồi sau đó đang định rời khỏi thì nghe được tiếng ai đó đang gọi tên mình. Khi nhìn thấy Jessica vừa khóc vừa lao vào đám đông mà gọi tên cô, trái tim Yuri cảm thấy một trận đan xen giữa ấm áp và đau xót không thôi.

-Em sao vậy ? Khóc thành ra thế này luôn rồi - Kwon Yuri vừa cười nói vừa xoa lấy gương mặt của Jessica.

-Kwon Yuri. Yuri, vì sao xuất hiện ở đây ? - Jessica có chút ngây ngô gấp hỏi.

-Thì nghe theo lời ai kia về công ty, đi giữa đường lại gặp một tai nạn lớn như thế này, tinh thần hốt hoảng vừa hồi phục xong đã thấy có người vừa huhu gọi tên vừa nói là không được rời bỏ người ta nữa.

-Ai...ai nói chứ...

Jessica chau mày rồi đẩy Kwon Yuri ra, tuy cô rất vui mừng vì người này không xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn nụ cười đắc ý có phần chói mắt trên gương mặt kia, khiến cô vừa thẹn vừa giận vì một màn khóc lóc vừa rồi của mình lại bị người này đem ra trêu ghẹo. Nhưng bất quá thì cũng nhờ vào chuyện vừa rồi, mà cô nhận ra được người quan trọng nhất trong trái tim mình là ai.

-Ai, ai nói gì nào ? Tôi có nói gì sao ?

-Hừ - Jessica liếc nhìn Kwon Yuri một cái, người kia liền vội thu lại nụ cười của mình. Jessica nhìn đám đông đang tản ra khi cô gái bị tai nạn đã được chuyển lên xe cứu thương, ánh mắt cô có chút thoáng buồn thương cảm cho cô gái ấy.

Kwon Yuri đứng bên cạnh trìu mến nhìn Jessica rồi nắm bàn tay cô nhẹ nói - Chúng ta về nhà thôi em.

Jessica gật đầu, cùng năm ngón tay Kwon Yuri đan chặt vào nhau. Ánh tà dương đượm một màu đỏ hắt lên dáng lưng hai người, cho đôi chiếc bóng nhập vào thành một. Ráng chiều ngày hôm ấy, hoàng hôn cũng vẫn luôn như vậy, nhưng có hai người...đã về nhà cùng nhau.

---------------------------------

Có câu chuyện kể rằng, có hai con nhím yêu nhau, một ngày nọ chúng tình nguyện gỡ bỏ đi những gai nhọn của mình để được ở bên nhau. Một người nghe được chuyện đó liền cười nhạo, nhím không có gai thì không còn là nhím nữa, mất đi cái kiêu hãnh nhất của mình thì nó cũng mất luôn chính bản thân mình rồi. Nhưng người nọ lại không biết một điều rằng, một con nhím lại bỏ đi gai nhọn của mình bởi vì chúng tình nguyện giao nó cho con nhím kia. Vậy là từ nay về sau, con nhím kia sẽ chính là niềm kiêu hãnh của nó và nó cũng chính là niềm kiêu hãnh của con nhím kia. Không hề mất đi sự kiêu hãnh của mình vì tình yêu thật sự chính là sẽ không bao giờ muốn cố ý tổn thương nhau. Mặc kệ ai đó cười chê, mặc kệ quá khứ ngày xưa đã từng nói như thế nào, tình yêu ở hiện tại vẫn là quan trọng nhất.

Kwon Yuri tâm trạng trong suốt đoạn đường về nhà đều là lâng lâng vui sướng không ngừng, ví như ngày đó nhận được hợp đồng lớn đầu tiên cũng chưa từng vui mừng như vậy. Cả hai tuy đều im lặng nhưng cũng cảm nhận được ý cười trong đáy mắt người kia.

Vừa vào đến nhà, Jessica không nói không rằng liền lấy hộp cứu thương để xử lý vết xây xát trên tay của Kwon Yuri. Còn Kwon Yuri hưởng thụ sự chăm sóc của Jessica và nói cho cô ấy biết là chiếc áo khoác đó vốn là của cô cho một bác lớn tuổi mượn vì bác ấy cũng bị thương, không hiểu có phải là do gấp quá hay không mà cuối cùng lại vứt áo của cô lăn lóc như vậy.

-Cái áo đó đắt lấy đấy - Kwon Yuri đột nhiên lên tiếng than thở.

Jessica hơi chau mày, vẫn cẩn thận sát trùng cho vết thương của Kwon Yuri cô nhẹ giọng nói : "Làm người tốt thì không nên xét nét chuyện nhỏ."

-Không cần, bởi vì tôi cũng không phải là người tốt mà, vì vậy cứ xét nét đi.

-Con người xấu xa đến cỡ nào mà lại cứ thích làm người xấu vậy hả ?

-Làm người tốt như Kim TaeYeon, sau này mắc lỗi có phải là sẽ thảm hơn không - Kwon Yuri gian xảo cười nói, nhưng thấy động tác tay của Jessica đột nhiên trở nên mạnh bạo hơn thì liền vội chêm vào - Bất quá tôi chỉ làm người tốt với duy nhất mình em mà thôi. Người như vậy mới là tốt nhất nha.

-Ba hoa vừa thôi - Jessica tuy là nói vậy nhưng khóe miệng lại lộ ra ý cười. Khi cô định đứng lên cất hộp cứu thương đi thì bị Kwon Yuri nhanh tay xoay một vòng rồi yên vị ngồi trên đùi người đó.

Kwon Yuri ánh mắt dịu dàng, giọng nói thì thầm dụ dỗ bên tai Jessica: "Không phải tới lúc em nên nói gì đó rồi sao ?"

-Nói gì là nói gì ? - Jessica thản nhiên hỏi lại.

Kwon Yuri cũng không ngần ngại nói thẳng ra: "Nói yêu tôi đó, em còn thiếu tôi câu nói đó đó nha."

Jessica vòng tày lên cổ Kwon Yuri, nhướng mày: "Nếu không thích nói thì sao ?"

-Này, vậy thì...

Renggggggg - tiếng chuông điện thoại vang lên bất chợt.

-Mặc kệ nó đi - Kwon Yuri ngăn không cho Jessica đứng lên nghe điện thoại của mình.

-Buông ra, đừng làm rộn - Jessica nhìn tên người gọi rồi liếc nhìn Kwon Yuri một cái, cô đi ra một khoảng cách xa người đó rồi bắt máy.

Hành động của Jessica trong mắt Kwon Yuri, chẳng khác nào một hành động lén lút mờ ám, đôi mắt đen thẫm nheo lại khi tập trung chú ý tới từng biểu hiện trên gương mặt của cô ấy. Chỉ cần thấy Jessica cười nói với người ở đầu dây bên kia thôi đã khiến tâm tình Kwon Yuri trở nên không vui rồi, đằng này khi biết người gọi đến là ai thì lại càng khiến cô thêm khó chịu hơn nữa.

Nhìn Jessica như chuẩn bị đi ra ngoài sau khi đã thay đổi quần áo, áo thun, quần jeans nhưng trong cô ấy vẫn xinh tươi và năng động vô cùng. Kwon Yuri ngồi trong phòng khách tay khoanh trước ngực, chân bắc chéo, ánh mắt đanh lại và chờ cô ấy lên tiếng trước. Còn Jessica đương nhiên là biết được người kia đang tỏ thái độ gì, cô đứng trước mặt Kwon Yuri và cười nói: "Yuri, em có chuyện phải ra ngoài một lúc, tối muộn sẽ về."

-Đi với Soo Young hả ? - Kwon Yuri nhướng mày hỏi, thấy Jessica như vậy mà gật đầu thì cô liền lắc đầu - Không được, ở nhà đi.

Jessica xem chừng người này lại ghen nữa rồi, nhưng gương mặt khi ghen lại cực kì đáng yêu, nên cô sứ muốn đùa giỡn thêm một chút nữa, trả thù cho chuyện chiều nay người này đã dám trêu chọc cô. Jessica vẫn thản nhiên cười nói: "Nếu không thì Yuri đi cùng đi. Sẽ rất vui đó. "

-Đi làm gì hả ? Không được, ở nhà đi.

-Nhưng đã hẹn từ trước rồi, không thể thất hứa với người ta được - Jessica nhíu mày ra vẻ khó xử.

-Cậu ta có phải ai khác đâu, là Choi Soo Young đó. Mặc kệ cậu ta đi - Kwon Yuri gắt lên, lý nào vừa mới tốt đẹp đó lại bị Choi Soo Young chiếm dụng người của mình nguyên cả buổi tối chứ, Kwon Yuri nghĩ thật không cam lòng chút nào.

Jessica càng đùa càng thấy thú vị, nhìn người trước mặt đôi chân mày nhăn lại, biểu tình trên mặt lại cực kì rối rắm, tựa hồ như trộn lẫn giữa tức giận và lo lắng vậy. Cô đặt bàn tay lên gò má Kwon Yuri vuốt ve vài cái: "Tối về gặp nha, thật sự cái hẹn này không thể thất hứa được. Nếu không thì Yuri đi cùng em cũng được"

Kwon Yuri cắn cắn môi dưới, nắm lấy bàn tay đang chu du trên gương mặt mình lại, lần đầu tiên trong đời cô thốt lên ngữ điệu cầu xin này: "Jessica, đừng đi có được không ? Mặc kệ cậu ta đi ." - Yuri không hiểu vì sao, nhưng hiện tại cô muốn Jessica ở bên cạnh mình, muốn cô ấy một lần vì mình mà từ chối điều gì đó. Gần đây tâm tình cô luôn trở nên thất thường, cảm xúc luôn không ổn định mỗi khi đối diện với điều gì liên quan đến Jessica. Và hơn hết chính là cô biết Soo Young là người cỡ nào dịu dàng, cỡ nào tốt bụng, nếu mình và cậu ấy so sánh với nhau trên nhiều phương diện đều có một khoảng cách rất xa. Nhưng hình như Jessica không cảm nhận được những lo lắng trong lòng của Kwon Yuri lúc này.

-Ngoan, ở nhà đi. Lát nữa em về. - Jessica nói rồi rời khỏi nhà, bỏ lại Kwon Yuri một mình với rất nhiều cảm xúc hỗn loạn trong lòng.

-------------------------------------

Yuri lặng người ngồi trong phòng khách với bốn bề yên tĩnh, đôi mắt sâu thâm thẫm nhìn lên trần nhà với muôn vàn ý nghĩa đang trôi qua trong đầu. Cô không nghĩ là Jessica như thế lại bỏ mình ở nhà mà đi như vậy, không nghĩ là đã đến mức này rồi cô cũng không thể hiểu nổi được lòng cô ấy rốt cuộc là có thật sự yêu cô hay không. Kwon Yuri càng nghĩ lại càng thấy buồn bực trong lòng, nhìn khắp xung quanh mình nơi đâu cũng cảm thấy buồn chán liền...

...không chịu nổi đứng lên mà đi ra ngoài. Có lẽ cô nên tìm đến nơi nào đó ồn ào một chút vậy.

15 phút sau

Kwon Yuri đã có mặt tại quán bar quen thuộc mình thường hay đến, cũng đã khá lâu rồi cô không đến đây nữa. Vừa bước vào cửa thì ánh đèn chớp nhoáng mờ ảo đã đập vào mắt, âm thanh xung quanh dường như không rõ là tiếng nhạc hay tiếng người hò hét, chỉ thấy rất hỗn độn một màu mà thôi. Kwon Yuri sau vài phút ngồi ở quầy bar thì gặp được một nhóm bạn làm ăn của mình, nam có nữ có, nhưng chính là họ quá ồn ào, cô không nhớ họ nói gì, cũng không nhớ bản thân mình đã trả lời những gì. Chỉ nghe lạo xạo tiếng người cười nói bên tai, rồi từ trong những hình ảnh mờ ảo, nhạt nhòa thì Yuri bỗng nhiên nhìn thấy...

...Jessica và Soo Young đang ngồi trong một góc khuất. Không hiểu vì sao, cô lại nhìn thấy rất rõ ràng hai người họ đang cười nói và đùa giỡn với nhau...Soo Young tiến sát vào tai Jessica nói gì đó...nhưng Jessica vì sao lại bỗng trở nên quyến rũ và đầy mê hoặc với chiếc váy màu trắng ôm sát vào người như vậy...nó giống hệt như chiếc váy mà cô ấy đã mặc trong lần đầu tiên hai người họ gặp nhau...Yuri cảm nhận cánh tay mình như bị ai đó níu lại, cô mặc kệ là ai đang ngăn mình liền chạy về phía Jessica và Soo Young...

...nhưng chính là hai người họ lại đứng dậy cùng nhau...rồi đi ra bên ngoài..

-Jessica, tôi thật sự yêu em, cho tôi một cơ hội có được không ?

Hình như là tiếng Soo Young vừa vang lên thì phải, Kwon Yuri chưa từng nghĩ rằng giọng nói của cậu ta lại có ngày đáng ghét như vậy.

-Soo Young à, em...

Kwon Yuri nhìn chăm chú vào Jessica...cô ấy không từ chối...không từ chối sao...Vì sao lại như vậy ?

Mọi thứ xung quanh Yuri lúc này đều trở nên méo mó, chỉ tập trung xoay quanh hai người họ mà thôi...Cô thấy trái tim mình như đang bị treo lên lơ lửng trên cao, chỉ cần một chút nữa thôi sẽ rơi vào hố sâu đau đớn không thể nào kiềm hãm lại nổi.

Cô thấy Soo Young đột nhiên ôm chầm lấy Jessica, họ vừa nói gì đó với nhau và cô ấy chỉ cười không hề đẩy cậu ta ra...nhìn thân hình người mình yêu thương đang trong vòng tay người khác, Kwon Yuri nghĩ là cô không thể nào chịu nổi nữa, mồ hôi rịn ra đầy trán vì cố kiềm nén cơn đau trong lồng ngực bộc phát lên...

Hai bàn tay bấm chặt vào da thịt như thể muốn lún sâu vào nó...Cô nghĩ mình nên đi thôi, cô sắp không chịu nổi nữa rồi. Nhưng vì sao đôi chân này lại không thể nào nhấc lên nổi vậy...cô phải đi thôi...đi nhanh khỏi chỗ này thôi...Đáng ra cô không nên đến đây, đáng ra không nên đi theo hai người họ...

Đôi mắt Kwon Yuri dương như không tin được vào mắt mình nữa, Soo Young và Jessica đang hôn nhau...trước mặt cô...Jessica lại...hôn một người khác...Rồi bóng dáng hai người họ hòa vào nhau, đẹp đẽ cùng một tiếng hét vang lên trong đầu Kwon Yuri...Đôi mắt cô mờ dần, mờ dần...Ngã gục xuống...Rồi mọi thứ đều phụt tắt....

Kwon Yuri mở bừng đôi mắt mình ra, thanh tỉnh nhưng lại hốt hoảng vô cùng. Cô chớp chớp vài cái, mọi thứ đều rất rõ ràng. Cảm nhận được bàn tay ai đó đang chạm vào tóc , Kwon Yuri giật mình quay người lại, liền thấy Jessica đang ngơ ngác nhìn cô, quần áo vẫn là áo thun, quần jeans như lúc cô ấy vừa rời khỏi nhà. Yuri nhanh chóng nhìn quanh khắp nơi một lần nữa, này giường, này tủ, này đèn, này bàn trang điểm...

Đây là phòng ngủ của Jessica, vậy hóa ra lúc nãy là một giấc mơ...Kwon Yuri lắc đầu bật cười vài tiếng, lau đi mồ hôi đang rịn trên trán mình rồi cô chợt nhớ tới hình ảnh cuối cùng mình thấy được liền quay phắt đầu lại nhìn Jessica. Vẫn là gương mặt này, thật xinh đẹp lại còn ngây thơ nhìn mình như vậy nữa. Còn không biết bản thân đã gây ra tội lỗi gì hay sao ?

Jessica không hiểu vì sao ánh mắt người kia lại nhìn mình dữ dội như thế, như thể cô vừa gây ra lỗi lầm gì đó vô cùng to lớn vậy.

Rồi đột nhiên Kwon Yuri nghiến răng gắt lên : "Em..."

--------------------------------------

30 phút trước.

Jessica nhìn cửa xe của Soo Young một hồi lâu rồi lại nhìn lên cửa sổ nơi căn hộ của mình vẫn đang sáng đèn. Cô nhớ tới lời nói lúc nãy của Yuri, người đó dường như không muốn cô đi. Trái tim Jessica có chút nhói lên khi nghĩ rằng có thể Yuri sẽ rất buồn khi chỉ có một mình ở nhà, có phải nếu cô đi thì người đó sẽ bị tổn thương hay không.

Soo Young nhìn Jessica có vẻ phân vân như vậy thì cũng đoán ra được phần nào nguyên nhân, cô cười nhẹ giọng nói: "Chúng ta đi thôi Jessica. Harang chắc sẽ vui lắm khi thấy em đến dự sinh nhật của nó đây."

-Soo Young à, xin lỗi. Em không thể đi được - Jessica áy náy lắc đầu.

-Vì Yuri hả. Ừ, tôi hiểu rồi. Em mau trở lên đi, nếu không cậu ta sẽ làm ầm lên đấy.

-Soo Young nhắn với Harang và mọi người là cho em xin lỗi nhé - Jessica nói rồi quay lưng chạy thật nhanh trở lại căn hộ của mình.

Soo Young nhìn theo bóng dáng Jessica khuất sau bức tường kia rồi vẫn mỉm cười, nụ cười thật tâm không hề giả tạo. Từ ngày cô thấy được ánh mắt của Jessica chợt sáng lên khi nhìn thấy Kwon Yuri đột nhiên xuất hiện, thì cô đã biết được rằng bản thân mình đối với cô ấy chỉ là một chiếc lá xuôi dòng mà thôi. Có thể nhìn thấy nhau, nhưng lại rất khó để chạm vào cuộc đời nhau được. Cô mừng cho Yuri và cũng mừng cho Jessica nữa. Lời từ chối của cô ấy ngày hôm đó dù cô vẫn rất buồn và thất vọng nhưng lại có chút thanh thản trong lòng. Ít nhất thì cô cũng có được một đáp án rõ ràng.

Jessica chạy vào phòng khách và không nhìn thấy Kwon Yuri ở đâu cả. Cô sợ người đó sẽ giận dỗi mà bỏ đi mất, lúc này Jessica mới tự trách chính mình là khi nãy đáng ra cô không nên đùa giỡn Kwon Yuri nhiều như vậy, đáng ra cô nên nói rõ ràng với Yuri là mình chỉ đi dự sinh nhật của cô nhóc Harang mà thôi, hoàn toàn không hẹn hò gì cả.

-Yuri, Yuri có ở nhà không vậy ? - Jessica vừa dáo dác tìm kiếm vừa gọi tên người kia nhưng không có ai đáp lại. Cô nhìn theo hướng phòng ngủ của mình thấy cửa mở liền tiến vào trong.

-Yuri ở trong này phải...

Kwon Yuri như thế mà lại thoải mái nằm trên giường của Jessica ngủ. Đôi mắt nhắm nghiền dường như đã ngủ rất sâu rồi, hèn gì Jessica kêu mãi vẫn không đáp lại. Jessica ngồi xuống bên cạnh Kwon Yuri và mỉm cười nhìn gương mặt đang ngủ say của người đó. Vì sao khi ngủ mà đôi chân mày lại cau chặt vào nhau như vậy, mồ hôi cũng rịn đầy trên trán trong khi nhiệt độ trong phòng cũng không hề nóng chút nào.

-Jessica...đừng...đừng đi mà - Kwon Yuri nói mơ trong giấc ngủ.

-Em ở đây mà, có đi nơi nào đâu chứ - Jessica cười đến rạng rỡ, dịu dàng nhìn người kia tựa như đang mơ phải điều gì đó không mong muốn thì phải. Chính là trong lúc Jessica vẫn còn đang thắc mắc thì Kwon Yuri lại lầm bầm nói thành tiếng lần nữa: "Đừng ôm cậu ta... đừng hôn Choi Soo Young...đẩy...đẩy ra đi..."

Hôn Soo Young ?

Jessica cuối cùng đã vỡ lẽ hóa ra là Yuri đang mơ thấy cô và Soo Young đang làm chuyện gì đó hay sao. Đầu óc của người này sao lại có thể trẻ con đến nỗi mơ thấy những chuyện như thế chứ, bất quá điều đó chứng tỏ rằng trong lòng Yuri vị trí của mình rất quan trọng. Jessica nghĩ đến đó liền cảm thấy một trận ấm áp đang tràn vào trong tim, không ngờ Kwon Yuri cũng có lúc yếu đuối mà sợ mất cô đến nỗi nằm mơ thấy cả ác mộng. Con người này đáng yêu như thế làm sao Jessica có thể tiếp tục giả đò dửng dưng được nữa đây.

Jessica đang định hôn lên trán Kwon Yuri trấn an người đó thì bất chợt Kwon Yuri đã mở bừng mắt dậy. Vội vàng nhìn ngó khắp nơi rồi lại bật cười.

Jessica không hiểu Kwon Yuri đã mơ thấy những gì nhưng đột nhiên người đó lại quay phắt về phía cô, dường như rất tức giận nghiến răng gắt lên: "Em..."

-----------------------------

Kwon Yuri vốn muốn nói rằng, bộ em muốn chết hả, dám ôm hôn cậu ta như vậy, dám lừa dối tôi. Nhưng vẫn là cố gắng kiềm nén lại không nói ra, dù gì cũng chỉ là giấc mơ của riêng mình, nếu Jessica biết được thậm chí còn có thể cười nhạo cô nữa. Yuri trừng mắt nhìn Jessica một lúc rồi đứng bật dậy, một mình tức tối bước ra ngoài. Cô không biết rằng có một nụ cười phía sau lưng mình đang cỡ nào rực rỡ, cỡ nào yêu thương vô cùng.

Yuri vốc nước vào mặt mình để trở nên tỉnh táo hơn, giấc mơ ấy cô chỉ vừa nghĩ đến thôi đã thấy đổ mồ hôi lạnh khắp người rồi. Sau này cô sẽ tự khuyến cáo mình, cố gắng dùng mọi cách có thể để cách ly Choi Soo Young khỏi Jessica càng xa chừng nào càng tốt chừng ấy. Lại nhớ tới những gì diễn ra trong giấc mơ của mình khi nãy, Yuri lại điên cuồng vốc nước lên mặt.

Nhìn thấy Jessica đang ngồi trong phòng khách rồi nhìn mình cười cười, tựa như cô ấy đang trêu chọc thì Kwon Yuri hừ lạnh một cái, quay lưng bỏ đi. Nhưng chỉ vừa đi được vài bước đã bị một vòng tay từ phía sau ôm lấy.

-Yuri, chúng ta hẹn hò có được không ?

Giọng nói ngọt ngào của Jessica vang lên khiến toàn thân Kwon Yuri nhanh chóng trở nên vô lực, chỉ còn biết đứng sững người lại cảm nhận hơi ấm của cô ấy đang dần lan tỏa khắp cơ thể của mình. Hơi ấm này là thật, bàn tay siết chặt quanh eo cô lúc này cũng là thật. Tâm tình bực dọc vì giấc mơ quái quỷ lúc nãy cũng đã tan biến đi, Kwon Yuri bây giờ chỉ cảm thấy trái tim của mình được lấp đầy và trọn vẹn.

-Em vừa nói gì vậy, Jessica. Có thể lặp lại một lần nữa được không ?

Jessica nhón nhẹ thân người hôn lên vành tai Kwon Yuri một cái rồi thì thầm khe khẽ đáp: "Em yêu Yuri. Chúng ta yêu nhau đi."

Kwon Yuri thở ra một hơi đầy nhẹ nhõm, cuối cùng cũng nghe được câu nói này rồi, cuối cùng cũng khiến trái tim Jessica thuộc về duy nhất một mình cô rồi.

Kwon Yuri quay người lại và ôm lấy Jessica vào lòng: "Em có biết là em khiến tôi khổ sở tới mức nào không ? "

-Không biết, có nhiều hay không vậy ? - Jessica cũng vòng tay ôm lấy eo Kwon Yuri, nhắm mắt tựa vào lòng ngực người đó và cười cười hỏi lại.

-Nhiều. Nhiều đến nỗi tính cả vốn lẫn lời thì em phải trả cả đời đấy.

-Cũng được, trả góp từ từ rồi cũng sẽ hết thôi.

Kwon Yuri bật cười, sau đó ánh mắt lại lóe lên một chút hương vị gian xảo: "Vậy...bắt đầu trả từ tối hôm nay đi." - thấy Jessica đôi mắt trong veo nhìn mình khó hiểu, Kwon Yuri liền cúi xuống ngậm lấy vành môi cô ấy cười nói: "Địa điểm thu nợ là...trong phòng ngủ của em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: