Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 13

Thời gian lại dần trôi qua

Anh có biết là trái tim em đang lớn dần theo từng ngày

Như trái tim em đang trở nên lớn dần hơn

Và anh có biết những giọt nước mắt em ngày càng rơi nhiều hơn

Liệu rằng khi cơn mưa ngừng rơi bầu trời sẽ trở nên đẹp chứ

Và anh sẽ hiểu được trái tim em chứ dù cho nó rất nhỏ bé

Những giọt nước mắt cứ rơi nhiều và nhiều hơn nữa

Anh có biết trái tim em chỉ nhận được những vết sẹo nhiều hơn thôi

Trái tim của em lại đau nhói nhiều hơn nữa

Nếu cơn mưa đến bất chợt thì tình yêu liệu rằng sẽ xuất hiện chứ?

Anh sẽ đến với em dù đó là một lời nói dối hay không ?

Em nhớ anh,em nhớ anh

Giọng nói không cất nên lời đang vang vọng bên đôi tai

Chỉ lan đi vòng quanh và rồi biến mất

Em yêu anh,em yêu anh

Mỗi ngày cứ trôi qua trong nỗi đau đớn mà em không thể cất nên điều gì cả

Như thời gian tiếp tục qua đi

Đều đó lại trở nên nhỏ bé hơn

Nhưng em tin sẽ có một ngày,chúng ta sẽ mãi hạnh phúc bên nhau..

Hôm nay là một ngày chủ nhật đẹp trời cũng là ngày thứ 90 mà 2 cặp đôi của chúng ta có hẹn hò.Tuy là một cặp hẹn hò giả với một cặp hẹn hò thật nhưng cũng gọi là như thế đi.Không biết vì sau mà khoảng cả tuần nay ngày nào Ji Eun cũng được tặng một đóa hoa hồng hết nhỉ??Chỉ có điều lạ ở chỗ là mỗi ngày đóa hoa lại tăng 1 bông.Bản thân Ji Eun cũng thấy lạ lắm,ai mà dư tiền đi mua bông hoa thế nhỉ??Thà mua đồ ăn cho cô có phải sướng không?Người đó thật là ngốc quá mà...

Reng-Tiếng chuông đồng hồ vang in ỏi.Ji Eun quơ quơ tay mình lấy cái đồng hồ bên cạnh và cố gắng mở to mắt nhìn,7h rồi.Cô nàng ngồi bật dậy,dụi dụi mắt để nhìn rõ hơn cái cảnh vật xung quanh do cái ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào chói lóa.Cô vui vẻ đứng dậy vươn vai một cái,miệng hát nhẩm theo một giai điệu của bài hát Mia quen thuộc.Cô tung tăng vừa sắp xếp chăn gối.Xong xuôi mọi việc,cô mới bước xuống nhà với bộ đồ tươm tất.

Hôm nay là một ngày cũng khá là vui vẻ với cô,không như bình thường.Hôm nay ba cô đã đi công tác từ Mỹ về,nghe đâu sẽ ở nhà khoảng 1 tuần lận.Thời gian gần đây,vì đi công tác quá nhiều mà 2 cha con ít gặp nhau hẳn đi,cô nhớ ba vô cùng.Bước xuống bếp với tâm trạng vô cùng phấn khởi,và sao khi nhìn thấy người đàn ông trung niên đang ngồi ấy,cô vui vẻ chạy thẳng lại mà ôm chầm lấy ông

-Appa à!!Con nhớ appa quá đi à!

-Yah!!Cái con nhóc này,lớn rồi mà cứ như con nít thế,kẻo sau này ế chồng thì khổ nữa nha!!-Ông khẽ mắng yêu cô con gái của mình

-Con không lấy chồng đâu,con muốn ở với ba suốt đời cơ!!-Cô bước vào chỗ ngồi,nũng nịu nói

-Haizzzzz!!Có bạn trai rồi mà cứ như con nít thế

-Ai nói con có bạn trai chứ!!-Cô cãi lại,trong lòng lại cảm thấy nhói đau khi nghĩ về anh

-Không có mà ngày nào cũng có người gởi hoa đến nhà mình là sao hả??-Ông trêu lại

Ji Eun mỉm cười ngượng cố gắng không cho nước mắt ngừng rơi.Bây giờ tim cô đang rất là đau lắm,cô lại nhớ về anh nữa rồi.Rồi như không kiềm chế được nữa,cô nói nhanh và đi thẳng lên phòng

-Ba à!!Con no rồi,con lên phòng trước nhá!!-Nói xong cô chạy một bước để không cho ai nhìn thấy giọt nước mắt của cô.....

Ông Lee ngồi ấy,nhìn đứa con gái mình mà nheo mắt suy nghĩ.Ông đã nuôi cô từ nhỏ đến giờ rồi nên mọi biểu hiện của cô ông điều biết.Có gì đó trong đôi mắt cô ẩn chứa một nỗi đau đang che dấu rất kĩ,ông có thể nhìn thấy được.Đây là lần đầu tiên ông thấy cô như thế từ ngày mẹ cô mất.Mong rằng là sẽ không có chuyện gì xãy ra..... 

Ji Eun bước nhanh về phòng mình,cố gắng khóa thật chặt cửa để không ai có thể vào.đến lúc này nước mắt đã ướt đẫm cả mắt cô rồi.Cô từ từ khụy xuống,nước mắt không ngừng rơi trên khuôn mặt xinh đẹp ấy.Cô lại nghĩ về anh rồi,nghĩ về cái tên đàn ông đã lừa dối cô.Cô muốn quên anh lắm,muốn xóa tất cả hình bóng của anh ra khỏi tâm trí cô..Nhưng sao lại không được thế này.Mỗi ngày cô đều nhớ về anh,bao đêm cô lại mơ về anh..Khẽ bóp chặt lòng ngực mình để trái tim thôi rĩ máu.Cầm trên tay tấm hình cô và anh chụp chung,cô lại khóc..Khóc nhiều lắm,nó đã ướt đẫm cả tấm hình....Sờ nhẹ tay vào khuôn mặt của anh...Cái khuôn mặt mà cô luôn nhớ mãi....

"Woo Young à!!Đến bao giờ thì em mới quên được anh đây..."

____________________________________

Hôm nay Woo Young quyết định sẽ bài tỏ với Ji Eun thêm 1 lần nữa,nói gì thì nói chứ anh cũng đã chuẩn bị cái ngày này từ 1 tuần trước lận cơ.Hoa cũng là do anh gởi đấy,mỗi ngày anh đều tặng cô hơn ngày trước một bông hoa là để nói lên số ngày mà 2 người đã quen nhau.Không biết cô có biết được không nhưng anh đây rất là chân thành với cô rồi,tình yêu của anh dành cho cô bây giờ đã là quá lơn.Dù cho ba anh có ngăn cấm hay chăng nữa thì anh cũng sẽ chỉ mãi yêu một mình cô mà thôi....

Giờ ra về,khi Ji Eun đang dọn dẹp sách vở để về nhà thì bỗng điện thoại cô đổ chuông..Có tin nhắn...

"Giờ ra về em ra chỗ cũ nhá..Anh đợi em ở đó

Tuy anh biết là em rất hận anh .....

Nhưng bây giờ thật sự anh có điều muốn nói với em

                  _ Woo Young  _"

Cô cứ ngỡ như không tin vào mắt mình nữa.Anh gởi tin nhắn hẹn cô ra ư ??Cô bây giờ có nên đi hay không chứ??Liệu khi gặp anh xong thì cô có còn niềm tin là sẽ quên được anh không??Liệu khi gặp anh rồi cô có nhận được thêm sự đau khổ nào không??Nhưng...con tim cô lại không như lí trí,bản thân con tim cô lại muốn gặp anh,được nhìn thấy khuôn mặt ấy dù cho nó có lạnh lùng với cô đi chăng nữa,được nghe giọng nói ấy dù nó phát ra những lời nói cứ như ngàn mũi dao đâm thẳng vào trái tim cô.....

Bây giờ cô đã đến vườn hoa sau trường,nơi vung đầy tình yêu của anh và cô..Và..cũng là nơi đưa cô vào vòng đau khỗ tột cùng.Đã hơn 2 tháng nay cô không bước vào nơi này nữa,bây giờ nhìn lại..sao thân thương quá.2 chậu hoa của anh và cô không biết vì sao lại tươi xanh đến thế??Cô cứ ngỡ là sau 2 tháng trời dài như thế,nó sẽ lại úa tàn như tình yêu của anh và cô chứ..Nhưng sao...Khẽ bất giác,cô lấy bình nước kế bên mà tưới cho nó!!Lee Ji Eun,mày thật ngốc mà,phải chăng mày đang hi vọng cái tình yêu mù quáng này sẽ thành hiện thực chứ???

Khẽ ngồi vào chiếc xích đu trắng ấy,chiếc xích đu ngày xưa anh và cô cùng ngồi..bất giác..Mọi kí ức ngày tháng tươi đẹp ấy lại ùa về trong cô...Nước mắt cô lại rơi..Nó nhẹ nhàng lăn dài xuống..Lấy tay quệch hay dòng nước mắt của mình,cô nhẹ bước về phía cánh đồng bồ công anh phía trước....

Gió nhè nhẹ thổi làm tung bay mái tóc xõa dài của cô,nhẹ bước lại phía giữa cánh đồng,nơi anh và cô trao nhau nụ hôn ngọt ngào ấy.Không biết vì sao,giữa cánh đồng ấy lại có một chùm bóng bay nhiều màu sắc...Cô nhẹ bước lại gần,nheo mắt hình những trái bóng..Rồi đột nhiên,những trái bóng tung bay lên trời..từ từ...từ từ...Anh đang đứng trước mặt cô,nở một nụ cười đẹp.Hình dáng này,nụ cười này,khuôn mặt này mà bao đêm cô hằng mơ..Là anh,đúng là anh thật rồi.....

-Anh........

-Ji Eun à!!Em nghe anh nói trước được không???-Anh nhẹ nhàng nói...Rồi đột nhiên,anh lấy trong túi ra một chiếc nhẫn,khẽ đeo vào tay cô và hình như,tay anh cũng có một chiếc nhẫn tương tự...

-Ji Eun à!!Anh biết là đến bây giờ em còn hận anh nhiều lắm...Nhưng anh muốn nói cho em biết rằng,tình yêu anh dành cho em là thật lòng.Em có đồng ý làm bạn gái của anh không??Suốt cuộc đời ở bên anh.........

Suốt cuộc đời...Câu nói của anh thật không??Anh yêu cô sao??Yêu cô mà lại bỏ cô sao??Yêu cô mà làm cô đau khổ sao??Hàng ngàn câu hỏi cứ vây lấy cô.Nhanh chóng giựt tay mình ra khỏi tay anh và "Bốp".Một cái tát thật mạnh vào má anh.Anh sững sờ nhìn cô....

-Ji Eun à......

-Anh im đi,anh nói yêu tôi hả??Anh yêu tôi hay chỉ xem tôi là đồ chơi của anh,anh buồn thì ném tôi vào 1 xó rồi đi kiếm đồ chơi khác.Anh vui thì lại lấy tôi ra chơi à!!-Cô hét lên,nước mắt lăn dài

-Anh không có!Ji Eun à,anh yêu em thật lòng mà....

-Yêu tôi thật lòng sao!!!Được thôi,hãy chứng minh tình yêu của anh đi-Nói rồi cô tháo chiếc nhẫn trên tay mình ra và ném về phía xa.

-Chừng nào anh tìm được chiếc nhẫn đó thì tôi sẽ quay lại với anh.........

Nói rồi cô bước đi,để lại anh đứng đây nhìn bóng dáng nhỏ bé ấy khuất dần.........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro