Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

Chap 1

Tôi - Kim Tae Yeon, người đang lê từng bước chân dưới cơn mưa với trái tim chịu đựng sự tổn thương vì một người con gái…

Flashback:

3 tháng trước:

Một bóng dáng đơn độc đang ngồi trên bãi biển…ngày nào cũng như thế…nó đã trở thành thói quen từ 6 năm trước của Taeyeon, đây chính là nơi cô có thể tìm lại được một chút kí ức về quá khứ…nơi mà một phần con người trong Taeyeon được sống thật với chính bản thân mình… Chợt giật mình vì tiếng chuông điện thoại, Taeyeon đưa tay lau đi những vệt nước mắt còn vương trên má vì cảm xúc vỡ òa khi nhớ lại những kí ức đau buồn ngày xưa.

“ Có chuyện gì vậy quản gia Lee? ”.

“ Thưa cô chủ , ngài chủ tịch có chuyện quan trọng muốn nói với cô ngay bây giờ .”, quản gia Lee từ tốn đáp.

“ Phiền quản gia Lee nói với ông ta rằng chuyện của ông ta thì ko phải là chuyện của tôi, vì thế dù cho đối với ông ta có quan trọng đến thế nào đi chăng nữa cũng ko hề liên quan đến tôi. ”, Taeyeon lạnh lùng trả lời.

“Nhưng chuyện này theo tôi là có liên quan đến cô chủ đấy ạ.”

“ Liên quan đến mình sao??? Ông ta có bao giờ quan tâm đến mình đâu?”

“ Là chuyện gì ?”, Taeyeon ngờ vực hỏi.

“Cô chủ về gặp ông chủ thì sẽ biết ngay thôi, tôi cúp máy đây, chào cô.”

Trong đầu Taeyeon đặt ra nhiều câu hỏi , kể từ ngày mẹ cô mất, cô cũng ko còn biết đến tình cảm cha con là gì , khi giữa cô và ông Kim có một khoảng cách vô hình ko thể nào xóa bỏ được. Ông Kim và cô tuy sống chung dưới một mái nhà nhưng lại là hai cuộc sống riêng biệt, ko ai quan tâm đến ai. Nay ông Kim lại có chuyện muốn nói với cô, điều này làm cho cô vô cùng ngạc nhiên, nhưng theo linh tính mách bảo với cô thì đây là một chuyện ko tốt lành gì . Làm lơ với việc ông Kim muốn nói chuyện với cô, Taeyeon đứng dậy, tiến ra xe và đi thẳng đến quán bar mà cô yêu thích…

Dinh thự nhà họ Kim

11 pm:

Taeyeon bước vào nhà trong tình trạng say khướt , người nồng nặc mùi rượu , hình ảnh trước mắt cô mờ mờ ảo ảo, nhận ra có bóng dáng ai đó đang ngồi trên bộ sô pha…hình như ko phải là một người…hai người…à ko, có rất nhiều người đứng xung quanh…cũng có thể là do cô quá say để có đủ tỉnh táo nhìn rõ mọi thứ, nhưng dù cho có hàng vạn người ở đây thì đã sao, cô sống trong căn nhà này chẳng khác nào một bóng ma , đi đi về về mà ko ai biết đến,nên nếu như có người ở đây cũng ko phải là chuyện của cô. Lảo đảo người tiến đến cầu thang để về phòng , Taeyeon chợt khựng lại khi nghe thấy tiếng quát lớn vang lên:

“ Con có biết bây giờ là mấy giờ ko? Con xem lời nói của ta là gì hả? “, ông Kim nhìn Taeyeon với vẻ mặt giận dữ.

Taeyeon hướng ánh nhìn về phía vừa phát ra giọng nói đó, cô nheo mắt mình để nhìn kĩ hơn, là ông Kim đang ngồi đó, quản gia Lee và vài tên vệ sĩ đang đứng sau lưng…mà khoan đã… ngồi bên cạnh ông Kim còn có một người…là một cô gái…nhưng Taeyeon cũng ko quan tâm, điều khiến Taeyeon ngạc nhiên hơn cả chính là cách xưng hô của ông Kim, nó hoàn toàn ko ổn chút nào. Tiến về hướng phòng khách, từng bước rút ngắn khoảng cách , Taeyeon thả người xuống chiếc ghế sô pha đối diện ông Kim.

“ Con và ta ư? Hôm nay ông bị gì à? Hay tại vì tôi say nên nghe nhầm?”, Taeyeon nói với giọng khinh bỉ.

“ Mày…e hèm, hôm nay nhà chúng ta có khách, cho nên ăn nói lịch sự đi Teayeon.”

“ Nhà chúng ta? Từ bao giờ mà ông nghĩ từ “ chúng ta” có tôi ở trong đó vậy? Chẳng phải trước giờ ông luôn coi tôi như người vô hình sao?”

“ Đủ rồi đấy Taeyeon! Hãy thôi ngay cái giọng điệu đó đi! Hôm nay ta có chuyện nghiêm túc muốn nói với con.”

“ Chuyện nghiêm túc muốn nói với tôi? Đã lâu lắm rồi ông ko nói chuyện với tôi, vậy mà giờ ở đâu chui ra chuyện nghiêm túc nhỉ? Hay đấy! Ông nói đi, tôi nghe.”

“ Taeyeon, đây là Tiffany.”, ông Kim chỉ người con gái kế bên nói.

“ Tiffany? Thì sao? “

“ Ta sẽ kết hôn với cô ấy.”

Taeyeon bật người dậy khi nghe lời ông Kim vừa thốt ra, cô nhìn sang người con gái đang rụt rè ngồi cúi gằm mặt xuống đất.

“ Kết hôn? Ông đang đùa đấy à?”, Taeyeon nói nhưng ánh mắt vẫn ko rời khỏi Tiffany.

“ Ta hoàn toàn nghiêm túc trong chuyện này, ko đùa đâu Taeyeon, cô ấy sẽ trở thành mẹ kế của con.”

“ Mẹ kế ? Chuyện này thật là nhố nhăng, ở cái tuổi này mà ông vẫn còn muốn cưới vợ sao?”

“ Kim Tae Yeon, mày dẹp bỏ ngay cái giọng điệu rẻ tiền ấy đi cho tao! Đừng thấy nãy giờ tao nói chuyện đàng hoàng với mày rồi được nước làm tới! “, ông Kim ko thể nào kìm nén được cơn giận của mình được nữa, ông lớn tiếng với taeyeon.

“ À, thì ra là tại vì hôm nay có cô ta ở đây nên ông mới xưng hô như vậy với tôi, giả tạo hay quá đấy, nhưng cuối cùng thì bản chất thật cũng đã trở về, hoan nghênh! Hahaha !”, Taeyeon cười to trước sự bẽ mặt của ông Kim.

“ Đồ mất dạy! “

“ Mất dạy? Ông ko xứng đáng để tôi đối xử lễ phép đâu ngài chủ tịch, vì thế đừng có ở đó mà mắng tôi.”, lấy lại vẻ lạnh lùng vốn có, Taeyeon đứng bật dậy nói, nhìn ông Kim với ánh mắt giận dữ .

“ Rầm!!! Mày học ở đâu ra cái thói ngỗ nghịch đó hả?”, ông Kim tức giận đập bàn đứng dậy, nhiệt độ căn phòng tăng theo từng giây khi sự căng thẳng giữa ông Kim và Taeyeon dâng lên đỉnh điểm.

“ Tôi ngỗ nghịch thì sao? Ông hãy coi lại bản thân mình trước đi rồi hãy nói tôi.”

“Mày…”

“ Kim Jong Hyun, ông đừng có ở đó mà ra vẻ bản thân mình tốt đẹp nữa, trước giờ ông toàn là cặp kè với mấy con nhỏ đáng tuổi con của ông, vui vẻ với nhau lắm thì cũng chừng khoảng mấy tháng rồi cũng chán, thế mà nay lại đòi kết hôn, ông ko thấy chuyện này nực cười sao?”

“ Mày câm miệng lại cho tao!”

“ Sao, ông sợ cô ta nghe thấy thì sẽ hiểu lầm ông ư? Hahaha…ông đừng lo, cô ta cũng chỉ là loại đàn bà ham tiền, mê mẩn cái gia tài của ông giống như mấy con nhỏ lúc trước thôi, vì thế cho nên ông đừng thấy ngại khi tôi nói ra cái sự thật đầy hào hùng của ông. Để tôi xem thử coi cô ta có cái gì khác với mấy con bồ cũ của ông ko mà khiến cho đại gia hào hoa Kim đây muốn lấy làm vợ , chắc khộng phải thuộc loại tầm thường đâu nhỉ.”

Nói rồi Taeyeon bước đến trước mặt Tiffany, cô lấy tay nâng cằm của Tiffany lên để nhìn mặt cho rõ, đôi môi của Tiffany có một sức hút kì lạ khiến cho người nhìn thấy chỉ muốn thưởng thức ngay cái vị ngọt trên cặp môi đầy đặn quyến rũ đó, ánh mắt buồn thăm thẳm đá xoáy vào trong tâm trí của Taeyeon khi cô nhìn sâu vào đôi mắt chứa đầy sự phiền muộn, mùi hương từ mái tóc của Tiffany tỏa ra càng làm cho Taeyeon càng lúc càng bị thôi miên, nhưng chợt nhớ ra tình hình hiện tại, Taeyeon dứt cái ánh nhìn lạnh lùng của mình dành cho Tiffany, cô nhanh chóng lên tiếng:

“Cũng đẹp đấy chứ, trông có vẻ ngây thơ hơn mấy con nhỏ hồi lúc trước, nhưng ngây thơ thì cũng chỉ là vẻ bề ngoài lừa tình mà thôi, cuồi cùng thì cô ta cũng chỉ thuộc hạng đàn bà rẻ tiền ko hơn ko kém.”

“Bốp ! Mày quá lắm rồi, đồ mất dạy! ” ko thể kìm chế được cơn nóng giận của bản thân mình , ông Kim vung tay tát mạnh vào mặt Taeyeon. Do cơ thể Taeyeon yếu hơn thường ngày vì đang có hơi men trong người cộng thêm lực của cái tát mà ông kim dành cho Taeyeon đã khiến cho cô ngã xuống sàn nhà .Cảm thấy có vị mằn mặn nơi khóe môi mình, cô đưa ngón tay lên quẹt ngang…là máu…

“Her..chảy máu rồi, xem ra ông ta coi trọng cô lắm đấy, nhìn cô cũng bình thường mà ko ngờ có sức ảnh hưởng lớn đến như thế.”

Tiffany bật khóc, cô nhanh chóng đứng dậy bỏ chạy ra ngoài, những lời nhục mạ của Taeyeon khiến lòng tự trọng của Tiffany bị tổn thương.

“Tiffany à, em…”, ông Kim gọi với theo khi thấy Tiffany bỏ đi.

“ Con nhỏ đó bỏ ra ngoài rồi kìa, ông ko đuổi theo à? Loại người như nó thì chỉ cần tiền của ông thì sẽ dễ dàng vui vẻ trở lại thôi mà.”

“ Mày còn ko câm mồm cho tao!”, ông Kim vung tay lên đánh Taeyeon.

“ Có ngon thì ông thử đánh tôi thêm một lần nữa xem, tôi sẽ ko vì ông mà nhượng bộ đâu!”.

“Mày tưởng tao ko dám hả, con nhãi…”

“ Chủ tịch, xin ngài hãy bình tĩnh, cô chủ, cô hãy về phòng nghỉ ngơi đi ạ, chuyện này có gì sáng mai hẳn nói tiếp.”, quản gia Lee nhanh chóng cản ông Kim lại trước khi tình hình xấu hơn.

“Chuyện này có gì để mà nói tiếp chứ, ông ta muốn làm gì thì làm, những thứ dơ bẩn của ông ta tôi ko muốn nhúng tay vào nên sau này đừng có gọi tôi làm gì.”

Với giọng nói lạnh lùng thường ngày của mình, Taeyeon liếc nhìn ông Kim với ánh mắt chất chứa đầy sự thù hận mà cô dành cho ông. Đối với Taeyeon, tất cả những gì cô dành cho ông Kim chỉ có lòng uất hận…

Chính vào cái đêm đó… cái đêm mà mẹ cô trút hơi thở cuối cùng trong căn phòng u ám của căn nhà này…bên ngoài trời mưa rất to…sấm chớp…Taeyeon chạy đi dưới làn mưa lạnh giá, cô khóc như một đứa trẻ , cô chạy đi tìm cha mình để báo hung tin cho ông hay về người vợ của mình, nhưng cơ thể bé nhỏ ấy cứng đờ lại khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mình : cha cô – người mà cô luôn kính trọng, yêu thương vì nghĩ rằng ông chính là người đàn ông mẫu mực nhất thế giới đang tay trong tay cười đùa với một người phụ nữ khác…cả thế giới như hoàn toàn sụp đổ, cô ko dám tin vào cái hiện thực tàn khốc mà mình vừa chứng kiến..ông ta đã phản bội mẹ con cô..cho đến ngay cả khi đứng trước di ảnh của mẹ, ông ta vẫn ko hề rơi một giọt nước mắt xót thương cho người vợ bao năm qua chung sống cùng nhau… từ đó lòng căm hận trong lòng Taeyeon ko một phút giây nào ko nhắc nhở cô nhớ đến người đàn ông đáng nguyền rủa đó, cô ko cho phép mình trở lại con người như xưa, dễ mềm lòng, vị tha, mà cô phải thay đổi tất cả, lạnh lùng, tàn nhẫn để ko bị người khác coi thường…

Ném cho ông Kim cái nhìn căm phẫn rồi quay lưng bước đi ra khỏi nhà, Teayeon ko muốn ở lại nơi này thêm một chút nào nữa, cô vào trong xe khởi động máy, ánh đèn xe rọi sáng con đường phía trước, Taeyeon nhìn thấy Tiffany ở góc vườn đang gục đầu mà khóc, cô khẽ nhếch môi cười.

“ Chúng ta sẽ còn gặp lại nhau, để tôi xem thử những ngày tháng sau này của cô sẽ như thế nào, mẹ kế à.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: