Chương 5: kết giới...
Chương 5
"Có vẻ như cậu không tin, nhưng bọn họ là …thật đó. Yoona là quỷ hút máu thuần chủng. Jessica là kẻ có siêu năng lực. Từ lúc vào trường đến giờ tớ đã luôn quan sát bọn họ, nhưng có vẻ như họ không bao giờ sử dụng năng lực của mình khi đang ở trong học viện thì phải...Vì vậy mà cậu có không nhận ra điều đó cũng phải thôi...."
Vậy ra những điều Taeyeon nói vào hôm đầu tiên cô gặp bọn họ đều là sự thật ư?
"Không thể nào…"
" Tớ vẫn luôn quan sát Taeyeon vì tin chắc rằng cậu ta cũng không phải là con người, nhưng cậu ta cũng giỏi giấu diếm thân phận lắm…Nhờ cậu, mà cuối cùng thì tớ cũng biết cậu ta thật sự là kẻ có năng lực phi thường…''
Sunny vừa gằn giọng nói từng câu vừa tiến về phía Tiffany.
Hình như cậu ta đang muốn nói đến chuyện Taeyeon đã cứu cô khỏi chiếc xe tải hôm trước. Đôi mắt màu đỏ rực mà cô nhìn thấy khi đó…chắc hẳn là mình chứng cho việc cậu ấy không phải là con người.
Cũng giống như Sunny vậy…
"À mà, cậu cũng đừng mong sẽ lại được cứu thoát như hôm qua nhé…Tớ đã mất gần cả ngày nay để tạo ra được kết giới này…Nên dù là bọn họ đi chăng nữa cũng không cách nào vào được đâu"
Sunny càng tiến lại gần, Tiffany càng gắng sức lùi lại ra xa…. nhưng dường như có sức mạnh vô hình nào đó khiến toàn thân cô run bắn lên và đôi chân cũng không còn nghe theo mệnh lệnh của cô nữa….
Phải cố gắng lắm Tiffany mới có thể lết người về phía sau một chút…
" Thôi, giờ cũng đã đến lúc kết thúc cuộc nói chuyện được rồi"
Sunny lên tiếng với giọng điệu hả hê như muốn đùa giỡn với Tiffany đang run lên vì sợ hãi…
Bịch…Lưng cô chạm mạnh vào bức tường phía sau….Cảm giác lạnh lẽo của kim loại chạm vào lưng khiến cô nhận ra đó chính là cánh cửa dẫn xuống cầu thang bên dưới…
Nhưng chắc chắn Sunny sẽ không thể để cho Tiffany có đủ thời gian để kịp đứng dậy và mở cánh cửa nặng nề kia để tẩu thoát….
"Đừng quá lo lắng, tớ sẽ để linh hồn cậu sót lại. Trò giả làm bạn bè này kể ra cũng vui lắm"
Nói rồi Sunny lại vung chiếc lưỡi hái lên một lần nữa….
Chiếc lưỡi hái màu xám di chuyển trong không trung làm Tiffany đột nhiên nhớ tới một lưỡi dao tương tự…nhưng tỏa ra thứ ánh sáng đẹp hơn rất nhiều….
Sáng nay Taeyeon đã dặn cô hãy luôn mang nó theo người để phòng khi khi có bất trắc…
Sao từ nãy đến giờ cô lại có thể quên bẵng đi sự tồn tại của thứ đồ mà sáng nay phải cố lắm mới nhét vừa vào chiếc túi của bộ đồng phục nhỉ??? Khẽ chạm nhẽ tay vào túi, Tiffany cảm nhận rõ một vật cưng cứng đang cộm lên…
Cố hết sức dồn lực vào đôi chân vẫn đang run lên từng hồi, Tiffany từ từ đứng dậy. Nếu không tựa lưng vào cánh cửa đằng sau, thì có lẽ cô đã suýt ngã khuỵu mấy lần…Nhưng cuối cùng thì cô cũng đã đứng thẳng được dậy...
Ở phía đối diện, Sunny đang nheo mắt nhìn cô với vẻ mặt thích thú…
Hơi thở của Tiffany vẫn đang loạn lên vì sợ hãi…
Dù vậy, cô vẫn không muốn bỏ cuộc…Cô không muốn cứ bất lực ngồi nhìn Sunny mà không làm được gì thế này mãi….
Sunny vẫn tiếp tục giơ chiếc lưỡi hái lên cao và tiến từng bước về phía Tiffany...
Những luồng gió nóng khó chịu liên tục thổi tới như muốn đùa giỡn với chiếc váy cô đang mặc….
Trong một thoáng, mọi thứ dường như đứng yên.
Khi tiếng lưỡi dao xoẹt qua không khí vừa truyền đến tai, cũng là lúc Tiffany lao thẳng người như bay về phía Sunny. Trong giây lát, gương mặt Sunny thoáng hiện vẻ ngạc nhiên…
Nhưng rất nhanh, cậu ta đã kịp nhảy tránh sang một bên ngay khi kịp nhìn thấy Tiffany đang bay tới với con dao màu bạc nắm chặt trong tay…
Nhưng cánh tay đang bận cầm chiếc lưỡi hái của cậu ta vẫn bị chậm một nhịp…
Lưỡi dao sắc bén khẽ sượt qua tay Sunny phát ra một thứ ánh sáng màu bạc chói lóa….
"Cái gì……………..?"
Tiếng Sunny sửng sốt kêu lên…
Ánh sáng chói lòa phát ra từ con dao khiến mắt Tiffany hoa lên…Nhưng dù không nhìn thấy, cô vẫn nhận ra bóng người vừa xuất hiện trước mặt cô là ai.
"Cậu không sao chứ, Tiffany ?"
Một cánh tay đưa ra đỡ lấy thân hình đang run rẩy, loạng choạng của cô...
Khi Tiffany nhìn lên, đôi mắt của cậu ấy lại có một màu đỏ rực…
Bộ áo choàng thường ngày lúc này rách tả tơi, bộ đồng phục học sinh dưới lớp áo choàng cũng bị thủng lỗ chỗ.
Khắp người cậu ta là những vết như thể bị cháy xém và bị cắt nát ra….Có cả những chỗ bị chảy máu nữa….
Đứng bên cạnh Taeyeon là Yoona và Jessica…Trên người họ cũng đầy những vết thương tích tượng tự, nhưng xem ra có vẻ như Taeyeon là bị nặng nhất….
"Làm…thế nào mà..."
Chẳng phải Sunny vừa nói là 3 người họ không thể đến cứu cô được hay sao??
"Cậu đã sử dụng thanh đoản kiếm đúng không? Nhờ vậy mà kết giới bị chọc thủng và bọn mình đã phá vỡ lỗ hổng đó để đi vào"
Tiffany hòan tòan không hiểu "kết giới" mà Taeyeon đang nói đến ở đây là gì cả.
Nhưng chỉ cần nhìn vào bộ dạng của Taeyeon lúc này, cô có thể hình dung là nó nguy hiểm đến mức nào.
"Taeyeon, máu cậu đang…"
"Không sao cả đâu…Cậu không bị thương gì đấy chứ, Tiffany?"
Taeyeon lại gõ nhẹ mấy cái lên đầu cô. Sự quan tâm của cậu ấy bất giác khiến mắt cô ngấn lệ….
Làm gì mà có chuyện không sao cả chứ. Máu đang chảy khắp người cậu ấy…và dù đã cố gắng để tỏ ra bình thường nhưng Taeyeon vẫn không thể giấu được hơi thở đang dồn dập và đứt đoạn của mình…
"…..Nào, còn bây giờ thì…"
Taeyeon khẽ thì thầm cắt ngang câu chuyện….
Giọng nói của cậu ấy lúc này trở nên trầm thấp và lạnh lùng khác hẳn thường ngày khiến Tiffany không tin nổi vào tai mình…
"Quả nhiên là Moon Hunter"
Vừa nói Taeyeon vừa nhìn thẳng về phía Sunny đang đứng…
Moon…Hunter ? Trông thấy Tiffany nhíu mày có vẻ như không hiểu khi nghe thấy một thuật ngữ lạ tai, Yoona đứng bên cạnh liền thì thầm giải thích.
"Nó là từ chỉ một bộ phận những kẻ không phải là con người. Do chúng thích săn bắt những đồng loại có mong muốn sống chung với con người nên được gọi là Moon Hunter"
"những kẻ…không phải là con người…"
Cảm giác uy hiếp của Sunny, đôi mắt đỏ rực của Taeyeon…Cho dù đang tận mắt chứng kiến những sự việc này, thì Tiffany vẫn không thể tin nổi là chúng thật sự tồn tại…
Chỉ một ngày trước đó, trong suy nghĩ của mình, cô vẫn chưa bao giờ tin rằng những việc như vậy thực sự tồn tại.
"Cậu sợ à ?"
Câu nói của Yoona nhanh chóng kéo Tiffany ra khỏi dòng suy nghĩ.
"…..Mình...Mình....."
Đúng là cô sợ….cô đã rất sợ…
Cho đến cả bây giờ, mỗi khi nhớ đến ánh mắt đỏ rực của Taeyeon, là Tiffany lại thấy lạnh buốt cả sống lưng.
Nghĩ tới việc bọn họ cũng mang những năng lực siêu nhiên giống Sunny, Tiffany bỗng sợ hãi và bất giác lùi lại phía sau…
Yoona nhìn theo Tiffany với ánh mắt buồn bã.
Jessica vẫn im lặng chờ đợi câu trả lời của Erika. Còn Taeyeon thì đang đứng quay lưng lại phía Tiffany để bảo vệ cho cô
Cô không muốn phản bội lại lòng tin mà họ dành cho mình.
"…..Tại sao ?"
Đúng lúc đó thì Sunny đột nhiên hét lên như muốn cướp câu trả lời của Tiffany.
"Tại sao ? Tại sao các cậu lại cứ bám theo ta như vậy chứ ? Cuối cùng thì cậu ta có năng lực gì vậy hả ?"
Sunny giận dữ quét ngang chiếc lưỡi hái trong tay. Ba người họ nhanh chóng xếp thành hàng để ngăn luồng gió nóng thổi tới không chạm được đến Tiffany…
"…Cả đời này cậu cũng không hiểu nổi đâu"
"Cái gì ... !?"
Taeyeon khẽ nhếch mép cười…
"Tiffany chẳng có năng lực gì cả. Cậu ấy hòan tòan chỉ là một người bình thường"
"Cái…cái gì…Thật là điên mà ….."
Sunny thốt lên từng tiếng khổ sở… Có lẽ cậu ta cũng đã biết thật ra Tiffany chẳng có năng lực gì cả….
Chỉ là…cậu ta không muốn chấp nhận sự thật ấy…vẫn muốn tin cô phải có năng lực đặc biệt gì đó…nên mới bám lấy cô như vậy…
" Con người…theo bản năng họ luôn tránh xa những thứ khác thường mà….Nhưng Tiffany, cậu ấy…"
Taeyeon quay lại nhìn về phía Tiffany.
Đôi mắt đỏ rực của cậu ấy lúc này đang nhìn thẳng về phía cô. …
Đôi mắt mà cô đã luôn sợ hãi mỗi lần nghĩ đến....vậy mà lúc này, dường như cô cảm nhận được một thứ ánh sáng rất dịu dàng đang phát ra….
"Chính cậu đã tới gần với bọn mình"
Taeyeon vừa nói với giọng điệu rất vui, vừa nheo mắt lại như thể đang nhìn thấy thứ gì đó thật chói lòa…
Tiffany nhớ lại thứ bóng tối nhờ nhờ bao phủ hành lang của dãy phòng học lúc đó..Nếu là người khác, có lẽ họ đã tránh xa….
Nhưng Tiffany lại mở cánh cửa đó ra.
Tự cô đã muốn mở nó ra…
Bỗng Tiffany cảm thấy có cánh tay ai đó vừa chạm vào lưng mình. Cô khẽ ngước nhìn sang bên cạnh.
"Jessica.."
Jessica khẽ mỉm cười…Dù chỉ là một sự thay đổi rất nhỏ so với mọi khi nhưng Tiffany vẫn cảm nhận thấy rõ…
"Lúc đầu tớ cũng rất băn khoăn, nhưng giờ tớ cũng có cảm giác giống như Taeyeon vậy"
Yoona cũng khẽ mỉm cười và nói với giọng trầm ấm.
"…..Đừng có đứng đó mà làm trò nữa.."
Tiếng Sunny hét lớn như xé tan bầu không khí …..
" Ta không chấp nhận…. Sống chung với con người ư, làm gì có chuyện đó! Con người, họ không chấp nhận sự tồn tại của bóng tối đâu! Và chúng ta không thể dâng linh hồn của chúng ta cho thứ không có một chút sức mạnh nào như con người được…Không thể nào"
Sunny liên tục hét lớn đến mức không còn thời gian để kịp thở.
Sự dịu dàng ban nãy của nhóm 3 người nhanh chóng biến mất…Ánh mắt của họ lập tức trở nên sắc bén và giận dữ hơn bao giờ hết….
Khi Taeyeon vừa quay về phía Sunny đinh mở lời, thì….
"Cậu vừa phải thôi!"
Tiffany tiến lên phía trước và đẩy Taeyeon ra sau.
Không có sự bảo vệ của ba người bọn họ nữa, những luồng gió nóng thóat ra từ chiếc lưỡi hái trên tay của Sunny lúc này thổi trực tiếp vào người cô khiến Tiffany cảm thấy bỏng rát. Nhưng cô không còn để ý tới những cơn đau nhỏ nhặt đó nữa.
Lúc này, Tiffany đang cảm thấy vô cùng tức giận…
"Đừng có nói kiểu chỉ biết mỗi bản thân mình như thế nữa…Cái gì mà không thể nào với lại không thể chấp nhận được chứ hả?"
Cô cảm thấy tức giận vì đã bị Sunny lừa, rồi suýt bị cậu ta giết…Vậy mà cô đã rất vui khi cứ tưởng đã có thêm một người bạn mới chứ….Nhưng hơn tất thẩy, cô cảm thấy giận chính mình vì đã cảm thấy sợ hãi đôi mắt đỏ của Taeyeon, sợ cả 3 người họ….
"Một con người bình thường như cậu thì hiểu cái quái gì cơ chứ"
" Hiểu hết! Taeyeon, Yoona , Jessica, cả ba người bọn họ, không phải là đang sống rất tốt ở đây hay sao"
Taeyeon lúc nào cũng cười rất vui vẻ. Cả Yoona và Jessica, họ đều ở bên cạnh Taeyeon và mong muốn có một cuộc sống bình thường như vậy.
"Suuny không phải là con người và cậu ghét con người, và cho dù cậu có ghét ba người họ đi chăng nữa thì cũng mặc cậu. Nhưng, ba người họ khác cậu"
Sunny vẫn tiếp tục nhìn chăm chăm vào Tiffany với cặp mắt đầy vẻ giận dữ.
Chân cô run lên trước ánh nhìn uy hiếp của cậu ta…Nhưng cô không hề cảm thấy sợ một chút nào.
"Mình sẽ không cho phép cậu phá hỏng cuộc sống yên bình của ba người bọn họ đâu "
Mình nhất định sẽ không cho phép..
Cô không thể cho phép Sunny phá hỏng cuộc sống hiện thời của ba người họ, phá hỏng nụ cười vui vẻ của Tiffany…
Sunny vẫn im lặng khi Tiffany vừa thở hổn hển vừa hét lớn…Cậu ta trân trối nhìn cô như thể đang chứng kiến một việc gì đó thật khó tin.
Nghĩ mình nói vẫn chưa đủ, cô lấy hơi chuẩn bị lên tiếng tiếp thì đúng lúc này, một thứ ấm áp và mềm mại đột nhiên bao chùm cả thân người cô.
"……Hả ?"
Đó là…tay của Taeyeon.
Hai cánh tay được bao phủ dưới lớp áo choàng đen của Taeyeon lúc này đang ôm chặt lấy người Tiffany.
Taeyeon khẽ chạm nhẹ trán vào vai cô.
"…..Fany à, cảm ơn nhé…"
Taeyeon nói với giọng như muốn khóc
Khi Tiffany vừa định ngay lưng lại, thì đúng lúc đó….
Một cơn gió mạnh nổi lên từ dưới chân Taeyeon. Nó cũng giống như cơn cuồng phong sinh ra lúc Sunny cầm chiếc lưỡi hái lên tay. Nhưng mạnh hơn rất nhiều lần.
Chiếc áo choàng của Taeyeon mà Tiffany đang mặc bay lên phần phật như muốn rách thành hàng ngàn mảnh.
Kịch…kịch…kịch...Tiffany nghe thấy những âm thanh kỳ lạ vang lên khắp nơi trên sân thượng.
Nền sân và tường hai bên vốn được làm bằng bê tông đang bị một sức mạnh vô hình phá vỡ từng chút một…
"Cái gì …làm sao mà…."
Sunny nhìn trân trối về phía Taeyeon với vẻ ngạc nhiên cực độ.
Hình như cậu ta đang nhìn thấy điều gì đó mà cô không nhìn thấy được…
"Hừ…hãy nhớ đấy"
Trong phút chốc, Sunny thay đổi ngay thái độ của mình. Cậu ta tặc lưỡi và nhanh chóng quay phắt đi.
Thân hình nhỏ thó của cậu ta bay thẳng qua hàng rào sân thượng khiến Tiffany ngạc nhiên không nói được tiếng nào…
"……Cái gì..!?"
Sunny đã nhảy xuống dưới.
Tiffany hoảng hốt định chạy về phía Sunny thì đã bị Taeyeon đưa tay ra ngăn lại.
"Chỉ như thế thôi thì sẽ không có vấn đề gì đâu"
"Thật..thật ư?"
Taeyeon gật đầu khẳng định.
"Cậu ta là Dhampir mà. Tuy năng lực siêu nhiên của cậu ta khá yếu, nhưng bù lại cơ thể lại rất khỏe đó. Nếu không phải như vậy thì làm sao có thể điều khiển chiếc lưỡi hái to đùng như thế một cách dễ dàng vậy được"
Taeyeon giải thích cho Tiffany với một thái độ tẻ nhạt.
Có vẻ như cậu ấy không thoải mái lắm khi thấy Tiffany có vẻ an tâm khi nghe nói Sunny sẽ không sao.
"….Ồ, kết giới đã biến mất rồi này"
Taeyeon ngẩng đầu nhìn lên bầu trời và cười rạng rỡ.
Những đám mây xám xịt vốn bao phủ cả bầu trời bây giờ đang dần tan đi . Bầu trời dần trở nên trong xanh trở lại.
Không khí xung quanh lúc này cũng trở lại vẻ bình thường vốn có của buổi cuối hè, những cơn gió nóng ẩm thấp len lỏi quyên qua bốn người đang chuẩn bị rời khỏi sân thượng.
.....
.....
.....
Hết chương 5.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro