Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG XXV


Kris's POV


Tôi bước nhanh ra ngoài, đi bên tôi vẫn là Tie, con bé cười xảo trá thích thú. Tôi bực bội nghiến răng nghiến lợi cố phát ra một câu từ...

-" Em hài lòng rồi chứ, chiếm hữu Tao, giờ đến lượt ai nào?"

-" Lay!"

Nó trả lời một cách rất đơn giản khiến tôi quay qua...

-" Em xem anh là gì chứ?"

-" Người đàn ông em chọn!"

-" Dẹp mẹ nó sự chọn lựa của em đi!"

Tôi gào lên trong tiếng cười của Tie...

-" Em muốn thử với Lay!"

-" Xéo ngay... quỷ tha ma bắt em!"

-" Há há há... anh nói chuyện thừa, Tao dễ thương quá anh nhỉ!"

-" Cấm em một lần nữa chạm vào Tao!"

-" Anh ghen à?"

-" Ừ, thế đó!"

-" Okay, em sẽ không chạm vào Tao, nếu anh nghe lời em!"

Tôi miễn cưỡng lắc đầu:

-" Okay! Anh nghe lời em!"

Tie nhào đến bá cổ tôi...

-" Kris đáng yêu nhất!"

Tôi xô mạnh nó ra...

-" Đừng đụng vào anh, thật kinh tởm!"

-" Anh nói em kinh tởm!?"

-" Tôi nói tôi, không phải nói cô, được chưa?"

Tôi hét lên, bước nhanh ra xe, mở cửa xe ngồi vào, lái theo chiếc xe theo xe Luhan vừa đi phía trước... Tie vẫn bên cạnh tôi, nó ngả đầu vào vai tôi, tôi đưa tay lên lại xô mạnh nó ra...

-" Giang ra, đừng đụng đến anh!"

Nó ngồi thẳng lại... hạ giọng:

-" Thứ hai đầu tuần là ngày hầu tòa đầu tiên, tối đó đúng 07:00 Ela sẽ xảy ra tai nạn giao thông, đồng thời điểm đó Halona cũng bị tai nạn tương tự. Xiumin có chứng cứ vắng mặt vì công việc làm ăn với khách hàng, Luhan, anh và Lay không có, thế nên anh và Lay hẹn nhau đi!"

Tôi đạp phanh nhìn qua Tie...

-" Gì?"

Tôi thét lên như từ cung trăng rơi xuống...

-" Bộ đóng phim sao chứ?"

Chỉ thấy nó ngước khuôn mặt xinh xắn lên, trao cho tôi sự thách thức.

-" Anh không có sự lựa chọn!"

-" Còn Tao?!"

-" Tao làm việc ở biệt thự bình thường, hơn nữa Tao chẳng dính dáng gì đến vụ kiện!"

Tôi thấy nó quay đi...

-" Khi Tao vẽ đến nét cuối cùng thì cũng là lúc anh và Lay đã làm xong mọi việc!"

Tôi nhấn ga cho chiếc xe lao đi, mặc kệ mọi thứ, tôi gằn giọng...

-" Mẹ kiếp em!"

Tie nhào lên bá cổ tôi, nó chạm môi vào má tôi...

-" Hình như em đã yêu anh rồi Kris, chúng ta yêu nhau đi, cho anh chọn đấy, chúng ta quành xe lại biệt thự màu xanh nào!"

Tôi bẻ lái như nó yêu cầu... nó bật cười khanh khách...

-" Tại sao người anh chọn duy nhất vẫn là Tao!"

Tôi giật mình đạp phanh khi nghe tiếng gọi lớn...

-" Kris!"

Tôi gục mặt vào vô-lăng thở dốc, cảm nhận trái tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực...

-" Kris... Kris... cậu không sao chứ?"

Tiếng gọi gấp của Luhan, tôi quay qua, thấy Luhan đang đứng bên xe tôi đưa tay đập mạnh vào kính, tôi quay kính xuống, thở ra thật nhẹ...

-" Cậu sao vậy Kris?"

Luhan vừa hỏi vừa lôi tôi qua xe anh ta...

Tôi miễn cưỡng bước theo Luhan, đến bên xe Luhan mở cửa ghế sau đẩy tôi ngồi vào. Tôi quay đi khi thấy Tie cũng ngồi vào bên tôi, nó mỉm cười đầy ẩn ý cùng sung sướng.

-" Anh đưa cậu đi bệnh viện!"

Luhan ngồi vào chổ lái, rồi lái xe đi, quay qua nói với Xiumin.

-" Chúng ta đưa Kris đi bệnh viện trước được chứ?"

-" Dĩ nhiên là được!"

Tôi ngả người ra ghế thấy Xiumin quay xuống.

-" Cậu không sao chứ Kris?"

Tôi lắc đầu nhẹ.

-" Tự dưng thấy choáng thôi!"

-" Công việc áp lực lắm à?"

Tôi lắc đầu nhẹ:

-" Không!"

Tiếp theo là tiếng trách của Luhan.

-" Cậu đấy bắt tớ đi chơi với cậu, có mình Kris làm, dĩ nhiên là không xuể rồi!"

Tôi ngẩng nhìn Luhan lắc đầu:

-" Không sao, chỉ cần anh chia em phần hơn là được rồi!"

-" Hai người yên chí, nếu như tớ thắng vụ này, hai người muốn gì tớ cũng chìu!"

Tôi chưa kịp nói gì thì thấy Xiumin ngồi thẳng lại rồi nói:

-" Tớ điện thoại đã!"

Xong, tôi thấy Xiumin rút điện thoại bấm số, tôi nghe...

" Chen à, cậu qua đây liền đi, công việc có bao nhiêu thứ đều dồn lại, qua đây tìm cho anh căn biệt thự nào tốt tốt đấy!"

Xiumin quay nhìn tôi:

-" Cậu thích ở khu nào Kris?"

Tôi tròn mắt ú ớ trong cú thúc của Tie, tôi lắc đầu đẩy nó ra:

-" Không cần đâu!"

Rồi tôi quay nhìn Luhan.

-" Không cần đến bệnh viện, em ổn, chúng ta đi ăn đi, em đói!"

Luhan nhíu mày nhìn tôi qua kính chiếu hậu, tôi ngồi thẳng lại làm ra vẻ tỉnh táo để Luhan khỏi lo lắng. Luhan gật đầu nhẹ quay qua Xiumin.

-" Đại gia đi ăn ở đâu đây?"

-" Đã bảo cậu đừng gọi tớ là đại gia nữa mà, cậu gọi cái kiểu như hờn đấy, nhưng khiến tớ thích!"

Câu vừa dứt thì Xiumin nhướng người tới hôn lên má Luhan.

Tôi sững người là vì thấy Tie đưa tay ra chặn giữa, Xiumin nhíu mày nhăn mặt:

-" Cái mặt xinh đẹp sao hôm nay có mùi gì mà khó ngửi thế!?"

Luhan hỏi:

-" Mùi gì là mùi gì?"

Xiumin đưa tay chùi lên môi mình.

-" Cứ như là xác thúi đấy!"

Luhan đưa tay lên chạm vào má mình chà chà rồi ngửi tay mình, sau đó nhăn mặt...

-" Cậu tặng cho tớ quỷ quái gì đấy, sao mặt tớ thúi ùm thế này!"

Vừa nói Luhan vừa đưa tay lên chùi mạnh vào má mình hơn... tôi há hốc mồm ú ớ không phát ra được thanh âm nào, nhưng Xiumin thì lại có...

-" Lu... Lu... Han... cậu cậu... dừng tay..."

Nhưng không... bàn tay Luhan lại cứ cố cào mạnh lên mặt mình như vô thức, những đường hằn đỏ xuất hiện trên cái má mềm mịn còn hơn con gái kia bắt đầu chảy máu, tôi nhào đến giữ lấy tay Luhan, LuHan vùng vẫy trong vòng tay của Xiumin, chiếc xe lắc qua lại khiến tôi la lên...

-" Xiumin dừng xe!"

Chiếc xe dừng lại đột ngột tắt máy khi Xiumin đưa chân ra đạp phanh, rút chìa khóa...

Luhan đẩy mạnh tôi cùng Xiumin ra, trong xe thì với chổ ngồi này Luhan lại là người có lợi nhất... Luhan mở cửa lao ra ngoài khiến cho Xiumin lao theo kéo lại... chiếc xe lớn vụt qua, chúng tôi như cảm nhận được gió lốc...

Luhan đưa tay lên chạm vào má, nhìn Xiumin, rồi nhìn qua tôi... đôi mắt nai như dại đi, rồi long lanh, tôi thấy Luhan gập người xuống xoay khuôn mặt mình vào kính chiếu hậu... sau đó hét lớn ngả ra đất, bất tỉnh. Tôi vội cùng Xiumin đem Luhan lên xe, Xiumin lái, tôi đỡ Luhan trong vòng tay mình ngồi ở băng sau... tôi thấy Tie, ngồi bên ghế phụ mỉm cười thích thú... nó đưa bàn tay ra tiến tới gần Xiumin, nó đột ngột quơ tay khiến tôi la lên...

-" Xiumin!"

Chỉ để Xiumin đề phòng, nhưng Xiumin lại quay lại...

-" Tớ đang lái xe mà cậu gọi giật tớ, chết cả đám bây giờ!"

Xiumin vừa dứt lời thì Tie bật cười lớn gật cái đầu xuống, khuôn mặt xinh xắn của nó sạm lại biến đổi thành màu đen... rồi thành bột nhão, nó nhướng khuôn mặt gớm ghiếc đấy đến gần Xiumin, khiến tôi không thể giữ gì nữa... tôi bật khóc òa như một đứa trẻ trong tiếng của Xiumin.

-" Sao... sao Luhan sao rồi, làm gì khóc thế kia, Kris?"

Tôi lắc đầu gục vào người Luhan, khép mắt lại... buông tiếng nức nở...

-" Anh xin em..."

Chiếc xe lao nhanh trên đường, mặc dù cửa đóng kín, nhưng sao tôi cảm thấy gió lồng lộng quanh tôi... tôi ngước cổ lên, kêu lớn...

-" Tao... cứu anh...!"

Chỉ thấy từ trên cao đó cái cục bột nhão màu đen ụp lấy tôi, tôi buông tay ngả ra, không biết gì nữa...


.........

Tao's POV

Tự dưng tôi té ngả ra đất, toàn thân run rẩy rồi co giật một cách vô ý thức, cảm giác lạnh toát dần lan tỏa trên cơ thể tôi, trái tim tôi thắt lại, tôi ngước mặt lên thở dốc, tiếng Kris vừa gọi tôi ư... tôi đưa hai tay lên bịt tai, nhưng không thể nào làm giảm đi âm thanh của tần sóng vô hình đang như chọc thủng màng nhỉ của tôi... toàn bộ cơ mặt tôi trở nên căng cứng, tôi quay nhìn... chỉ mình tôi trong cái phòng tắm trước bức tranh lớn với hình ảnh Luhan...

Tôi run rẩy khi thấy... khuôn mặt anh Luhan chưa hoàn chỉnh khi tôi chỉ mới vẽ phác thảo bỗng dưng nhòe đi, rồi chảy xuống, màu đỏ như của máu nhuộm khắp bức tranh... anh Han quay đầu nhìn tôi, anh ấy mấp máy môi... không ngôn từ nào phát ra, đôi mắt anh Han long lanh rồi chảy nước, nhưng nước từ đấy cũng có màu đỏ nổi bật trên gương mặt trắng sáng của anh Han... đôi môi anh Han mở rộng hơn, nhưng vẫn không có ngôn từ nào được thốt ra, nó như bị nghẹn lại bởi vật gì đó mắc ngay cổ...

Tôi thấy anh Han đưa cả hai tay lên, cào cấu vào miệng mình, lấy hơi... không... bức tranh đó là tranh chân dung làm gì có tay, tôi có vẽ thêm tay anh Han đâu, nhưng... rồi tự dưng như anh Han thọc bàn tay đó vào miệng mình, là càng lúc anh ấy đưa vào sâu hay chính cái miệng đó đang nuốt lấy bàn tay... tôi không biết... tôi không biết... tôi bật dậy nhưng lại té lùi ra sau, khi thấy... từ cái miệng đã bị rách toạc bởi cả hai bàn tay thọc vào... tuôn đổ ra cái gì đó màu sẫm, ngay lúc này tôi lại có thể khẳng định thứ mà mình nhìn thấy là cái dạ dày của người, nó rớt xuống sàn nền gạch trắng sáng nghe cái...

*Bạch*

Rồi sau đó là cái... đoạn ruột dài... anh Han đang cố lôi nó ra từ miệng anh Han cho bằng hết...

-" Áh.................."

Tôi hét lớn ngả ra đất, trái tim như ngừng lại...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #kristao