Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG XXII



Kris's POV

Tôi ngả bật ra giường khi Tao đổi thế chủ động, nó thì thầm bên tai tôi...

-" Đến lượt em!"

Nó đang đòi quyền bình đẳng ư, có lẽ thế, tôi co chân lại bật cười khi nó đặt tay lên hông tôi...

-" Cậu làm anh nhột quá đấy!"

Thế là nó lật úp tôi lại, đẩy phần dưới của tôi lên... tôi vội quay đầu thét lên.

-" Anh không thích tư thế này đâu Tao!"

Nhưng nó đã chồm lên người tôi, từ phía sau, khiến tôi phải gồng mình lên chịu đựng sức nặng của toàn thân nó.

-" Vậy sao? Lần nào anh cũng bắt em trong tư thế này cơ mà, hôm nay anh phải biết nó đê mê đến thế nào!"

Tôi tiếp:

-" Để anh yêu cậu..."

Nhưng tôi không thể tiếp nữa, bàn tay nó lần ra trước túm lấy cậu nhỏ của tôi, nó vuốt tay dọc theo cậu nhỏ, khiến tôi cảm thấy thích thú, từng nhịp nhanh dần khiến tôi tuôn ra tiếng rên rỉ... gọi tên nó...

-" Tao... Tao..."

-" Sao... anh nói đi!"

Tiếng nó với âm vực đầy những gian giảo cộng sự dâm dục khiến tôi thật lòng...

-" Anh thích... Tao..."

-" Thích thôi ư?"

Nó hỏi gọn với phong cách của một tên đàn ông, để tôi hạ giọng như một mụ đàn bà dưới thân nó...

-" Là... anh yêu... Tao..."

-" Ngoan..."

Nó đáp trả tôi những gì tôi đã trao cho nó ngày trước, bàn tay còn lại của nó chạm vào đường sau của tôi vuốt ve, tôi thở dốc, được một lúc nó dừng lại, quay đi lục lọi gì đó trong túi áo của nó, nó chuẩn bị từ trước rồi à...

Tôi quay đầu gào lên...

-" Tao... cậu đáng ghét lắm!"

Nũng nịu như một đứa con gái biết xấu hổ, nó mỉm cười, chưa bao giờ tôi thấy cái nhích môi của nó nhích lên với đầy sự gian trá như thế này, nhưng sao trông lại quyến rũ đến chết người thế kia...

Nó thản nhiên bóp tuýt kem thoa lên cậu nhỏ của nó, rồi thoa đầy đường sau của tôi...

-" Đau nhưng đã lắm đấy!"

Tôi nghe nó vừa nói xong thì tôi hét lên, cái cảm giác bị xâm chiếm hiện hữu trong đầu, rồi lan tỏa đi khắp thân thể qua từng nhịp nắc của nó, để tôi dần chìm trong cảm giác tưng tức khi không thể làm được gì, bởi trong đấy có cả sự ham muốn của tôi, tôi lên giọng, như chỉ để bắt buộc mình đang ở vị trí nào...

-" Đau... Tao nhẹ thôi!"

-" Lúc trước anh cũng mạnh bạo với em, em van xin anh, anh có tha cho em đâu!"

-" Áh... anh chưa từng với ai bằng cái đường sau của anh đấy, nhẹ thôi!"

Tôi thú tội trong tiếng cười của nó...

-" Thật à? Vậy nhẹ thôi!"

Nó dừng lại, để nguyên, khiến tôi lại la lên...

-" Cậu trêu anh như thế đủ chưa?"

-" Anh thật khó hầu, anh vừa bảo em nhẹ thôi cơ mà!"

-" Anh bảo cậu nhẹ chứ có bảo cậu dừng đâu!"

-" Em không biết nhẹ, nên em dừng là tốt nhất!"

-" Cậu đáng ghét, cậu làm đi, lát anh trả thù!"

-" Vậy ư, vậy lát tính, em nghe lời anh mà, giờ thì làm sao!"

-" Cậu có tin là anh giết cậu không, cậu muốn làm gì thì làm đi!"

Nó bật cười lớn cúi xuống chạm môi vào tai tôi...

-" Nói đi, như ngày ấy anh bắt em nói đấy!"

Tôi quay đi, gục mặt xuống hai tay mình...

-" Anh muốn cậu yêu anh, tiếp tục... Tao... anh sẽ giết cậu..."

Tôi ngước mặt lên khẽ giật mình khi nó tiếp tục bằng cú thúc bất ngờ, nó không giữ gì nữa trong tiếng thều thào của tôi...

-" Cậu gãy là anh không chịu trách nhiệm đây đấy...!"

Nhận lấy tiếng nó...

-" Em sẽ không để nó chết giữa đường khi yêu anh đâu, anh yên chí!"

-" Ah... ưmmm... ưmmm...!"

Tôi đáp lại nó như thế đấy...


.........


Tie's POV

Như cái ngày xa xưa ấy dù bây giờ vị trí có thay đổi, nước trong người tôi vẫn chảy ra lai láng, hai cái con người kia, hiện tại đã lớn rồi đủ để tôi chết nhanh hơn mà thôi... Từng giọt nước trong mắt tôi tuôn rơi vội vã, tôi co mình lại như muôn thuở, cảm thấy tủi thân, tôi lao đi, đến trước mặt Kris, chỉ thấy Kris đang mở to đôi mắt màu đen, mà trong đấy có chỉ có Tao hiện hữu, đôi môi màu đỏ mở ra với những thanh âm rên rỉ...

-" Tha... tha cho anh... đi... Tao..."

Cái cảm nhận như thế nào, em muốn biết. Tại sao hai người có thể yêu nhau như thế? Câu hỏi này luôn luôn hiện hữu trong đầu em để em cứ phải thốt ra từ miệng mình, vậy mà hai người không bao giờ trả lời cho em biết...

Tôi như té qua một bên khi Kris đưa tay hất mạnh, tôi lùi lại tựa người vào đuôi giường, toàn thân tôi rung lên theo nhịp giường lung lay, tôi đưa hai tay ụp lên mặt, chỉ để lắng nghe hai hơi thở dồn dập cho những cú thúc cuối cùng... tiếng va chạm đầy thú tính như muôn thuở hòa theo, cùng tiếng khóc nức nở của tôi... là anh yêu Tao nhiều hơn những gì em biết... Kris... hình như em đã yêu anh mất rồi...


.........

Kris's POV


-" Ưmmm..."

Tôi rên rỉ dưới thân nó, khi nó đè chặt thân tôi ở giường cho điểm kết thúc, nó vòng tay ôm chặt lấy tôi, rồi thì thầm bên tai tôi...

-" Em... thích lắm!"

Để tôi đáp trả lại cho nó.

-" Anh cũng thế đấy Tao!"

Nó nghiêng người qua, nằm sát bên tôi, nhìn thẳng tôi.

-" Đến anh đấy!"

Tôi đưa tay lên kéo nó sát vào mình...

-" Anh muốn hưởng thụ một chút nữa!"

Nó nhướng mặt tới chạm chót mũi nó vào chót mũi tôi... khiến tôi đáp lại bằng một nụ hôn chạm môi thật nhẹ...

-" Tha thứ cho anh!"

Nó mỉm cười:

-" Anh biết em không bao giờ có thể giận anh cơ mà!"

-" Anh muốn nói với cậu, nhưng không thể, cậu có hiểu cho anh không?"

-" Em hiểu!"

Tôi đưa tay lên, lùa vào mái tóc nó, khẽ khép mắt lại.

-" Cảm ơn cậu, giờ đến lượt anh, anh sẽ cho cậu chết như cái ngày đấy!"

Tôi bật dậy chồm lên người nó trong tiếng cười của nó...

-" Nếu em không chết thì sao?"

Tôi cúi xuống hôn lên thùy tai nó.

-" Thì anh chết!"

Tôi nhướng người lên xuống, khi đặt cậu nhỏ vào khe mông nó... kích thích, cái cảm giác này tôi rất thích, giữ nó nằm úp dưới thân mình, nhìn nó với cái nhìn chỉ được nữa bên mặt, tôi cũng thấy rõ đôi mắt chocolate khép lại, đôi môi anh đào hé mở rên ư hử như một con mèo nằm trong lòng chủ lim dim thích thú hưởng thụ sự vuốt ve yêu chiều, những lúc này đây nhìn nó rất quyến rũ...


.........

Tie's POV

Tôi lao đến cái công tắc, đưa tay lên, dù biết là thừa thãi, nghe tiếng của Tao vang lên...

-" Sao cúp điện vậy Kris?"

Nghe tiếng Kris đáp lại.

-" Kỳ vậy, làm gì có chuyện cúp điện ở chung cư này chứ?!"

-" Anh không đóng tiền điện à?"

-" Ai nói thế, tối quá anh không thấy gì hết ah!"

-" Cho em dậy, em đi kiểm tra cho anh!"

-" Không cần, anh thấy nó rồi!"

-" Á...đau, anh nhẹ tay thôi chứ?"

-" Anh xin lỗi, nhưng tại vì cúp điện..."

-" Nên anh làm tới hơn chứ gì? Á... đau em, anh nhẹ tay thôi? Anh muốn bẻ gãy nó à?"

-" Không... tại anh không kìm chế được thôi mà!"

-" Anh gian lắm đấy Kris!"

-" Chỉ với cậu thôi!"

-" Anh nói dối!"

-" Anh nói thật!"

-" Áh... em chết vì anh đấy, buông nó ra, đau thật mà!"

-" Vậy cậu cứ la lên đi!"

-" Áh........."

Tiếng hét của Tao khiến tôi rùng mình, trong tiếng cười của Kris...

-" Van xin anh đi Tao!"

-" Không!"

-" Không thì anh cho em chết!"

-" Kris... tha cho em!"

Tôi nghe tiếng Tao gào lên như ngày đấy, rồi tiếng Kris đáp lại:

-" Anh không dừng lại được Tao à... anh thích... lắm... Tao..."

-" Kris... ưmmm... ưmmm... em... emmm..."

Tôi đưa tay sập mạnh cửa.

*Rầm*

Nhưng tôi biết cả hai không còn biết gì nữa ngoài nhục dục họ đang trao cho nhau... Tôi lao nhanh ra cái cửa sổ hướng tới bầu trời đang lấp lánh hàng ngàn tinh tú, tìm kiếm mặt trời cùng mặt trăng... không có hiện hữu trước mắt tôi, tôi mỉm cười với những giọt nước trong mắt tuôn rơi, khẳng định, người tôi yêu sao lại là Kris rồi không biết... cứ như thế, tôi chơi vơi trong không gian cho đến khi trời hừng đông, tôi mệt mỏi trở về...

--

Tôi bước đến giường, thật nhẹ như cái ngày đấy ở Tramonto, hai người đang nằm ở giường cho một ngày nắng đã lên cao... xấu xa quá đi mất, lúc nào cũng chơi đã rồi ngủ lăn quay, và lúc nào cũng bắt tôi đánh thức... nhưng hôm nay tôi lại muốn được nhìn nhiều hơn... cái khuôn mặt Kris đã hết đỏ vì rượu, lại hồng hào hơn cho thời gian dạo này anh lo lắng nhiều chuyện vì tôi đem đến, khóe môi anh khẽ nhích lên, rồi hé mở...

-" Tao... Tao... yêu anh đi... nhanh lên!"

Tôi rùng mình, anh thích thú lắm, hạnh phúc lắm hay sao mà nói mớ cũng nghĩ đến những chuyện đó, thấy không ưa chút nào, để em quyết định phải mang anh theo cùng em.

Tôi nhìn qua bạn, gương mặt bạn với những nét thanh tú khi đã cởi bỏ những dỗi hờn cùng gút mắc, bạn đâu thua kém gì anh ấy, vẻ đẹp của bạn nếu như nhìn kỹ rất dịu dàng và cuốn hút, bình yên lắm khi nhìn thấy bạn bình yên như thế này, điều đó chỉ có Kris nhận ra, bởi thế anh ấy mới giữ bạn bình yên. Thôi thì, lỡ yêu thì phải yêu luôn đường đi lối về, tôi cũng yêu bạn không kém Kris, nên tôi quyết định, mang hai người theo cùng tôi, chúng ta trở về Tramonto, nơi đó tôi sẽ luôn ẩn mình lại trong bóng đêm, nơi góc tối tăm để nhìn thấy mặt trời và mặt trăng luôn hiện hữu trong dải Ngân Hà, làm nên những kỳ tích tuyệt vời, nhật thực hay nguyệt thực đều có đủ, để trong những đêm tăm tối đó, tôi cũng chỉ là một vì sao cô đơn cũng là đủ rồi... nào thức dậy, làm việc để rút ngắn đi cái ước mơ của tôi nhé...



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #kristao