Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG XXI



Kris's POV

Vì gia sản thừa kế cùng với Ela Kim đang định cư ở Mỹ, nên tập đoàn AME nhận vụ kiện theo khách hàng Kim Min Seok yêu cầu, do luật sư Luhan đứng tòa, chỉ bao nhiêu đó thôi tôi cũng thấy anh Han vui vẻ đến cỡ nào, thắng trong vụ kiện này thì thật sự anh Han một chân bước lên trời... và như cũ tôi cùng làm với anh Han... Hồ sơ tôi cũng đã chuẩn bị vì lý do của Tie muốn họ đấu đá nhau, và ai sẽ là người thắng cuộc, dĩ nhiên là Kim Min Seok, dù sao thì Tie có vẻ ưu đãi mỹ nam hơn thì phải, tôi suy nghĩ rất nhiều, mặc cho Tie có đọc được, vì hiện tại tôi cũng chỉ nghĩ về công việc mà thôi. Sau vụ này, anh Han nói chúng tôi ra riêng, anh Han khẳng định chắc chắn, đại gia Kim sẽ lo cho anh ấy mọi thứ mà anh ấy muốn, một văn phòng cao cấp bậc nhất, còn có việc hay không thì tính sau, chúng tôi sẽ duy trì mối quan hệ cho đến khi chúng tôi đứng vững một mình.

Tôi chẳng có ý kiến gì, cũng chẳng từ chối, chỉ biết đến đâu hay đến đó mà thôi. Giờ này tôi muốn được trở về ngôi biệt thự có Tao đang làm việc, tự dưng tôi nhớ nó. Lúc trước không biết tung tích nó thì không nghĩ, nhưng giờ biết rồi cứ lo cho nó luôn, sao nó không ở bên tôi như ngày ấy, để tôi dòm ngó có phải hơn không?

Tôi bật cười ngớ ngẩn, công việc của nó có liên quan gì đến tôi đâu, chẳng lẽ tôi như đại gia bảo nó về nhà mình rồi vẽ đầy nhà... thật là điều ngớ ngẩn đấy tôi cũng muốn lắm lắm, chỉ là tôi chưa biết bảo nó vẽ gì thôi, nhà tôi làm gì có trần cao, tường lớn, bảo nó vẽ đầy lên dụng cụ à?

Tôi lại bật cười ngớ ngẩn, tôi thấy nó vẽ lên thân thể tôi là đúng ý tôi muốn nhất, bàn tay nó chạm vào thật có cảm giác khác lạ, tôi từng nghĩ đó là điều tôi tò mò nên khao khát, nhưng hiện tại thì không, là tôi ham muốn thật sự, khát khao thật sự mà thôi. Tôi khép mắt lại, cố tìm về cảm giác đêm đó ở Tramonto. Tôi vội mở mắt ngồi thẳng lại khi nghe tiếng Tie bên cạnh.

-" Anh nhớ Tao lắm phải không Kris, em cho anh toại nguyện nhé!"

Tôi vội lắc đầu... đáp nhỏ...

-" Không, anh phải làm việc!"

-" Anh nói dối, nhưng thôi anh làm việc đi!"

Tôi thở ra, lại bắt đầu công việc... anh Han mượn cớ công việc đi chơi với đại gia rồi, dồn hết việc cho tôi, nhưng sao tôi lại cứ rảnh đầu óc để nhớ đến nó vậy...

Tôi ra về trong sự mệt mỏi khi kim đồng hồ chỉ số 09:00 PM, nguyên cả ngày hôm nay không thấy mặt anh Han đâu cả, gọi vào máy thì là hộp thư thoại, nghe đâu anh ấy đi chơi xa rồi, sao ai cũng được đi chơi còn tôi thì không? Nghĩ thế tôi quay đầu xe, đến một quán bar quen thuộc...

--

Bước vào quán bar tôi chọn chổ ngay quầy ngồi, bản thân bề ngoài của tôi ra sao dĩ nhiên tôi biết rõ, vừa đặt mông xuống ghế chưa nóng thì đã có người đến chào hỏi...

-" Em mời anh một ly được chứ?"

Tôi nhìn thằng nhóc xinh đẹp trước mặt gật đầu cười... chẳng biết nụ cười của mình ra sao, chỉ biết nó liếc xéo tôi một cách tình tứ kéo ghế ngồi xuống bên tôi.

-" Anh đi một mình à?"

-" Tôi... đi với bạn!"

Tôi ngập ngừng thấy nó quay đầu nhìn quanh.

-" Bạn anh chưa đến à?"

Tôi lại đáp bâng quơ:

-" Không biết nó có tới không?"

-" Nếu bạn anh không đến, tối nay em hầu hạ anh nhé!"

Tôi bật cười lớn hơn.

-" Hôm nay anh chỉ uống thôi, anh mới làm việc về, hơi mệt, xin lỗi cậu!"

-" Xin lỗi gì chứ, vậy okay, hầu rượu trai đẹp thôi cũng được!"

Tôi gật đầu bật cười đồng ý.

-" Anh khao, okay!"

-" Vậy em không khách sáo đâu nhé!"

-" Ừ, không cần khách sáo đâu cưng!"

Nó bật cười gọi rượu, rồi rót vào ly cho tôi, chúng tôi cùng nói chuyện phiếm, lâu rồi tôi chẳng được nói lung tung chuyện trên trời dưới đất, lâu rồi tôi không làm kẻ nhiều chuyện, thế là tôi cứ thao thao bất tuyệt cùng với nó... cho thời gian trôi qua, tôi bắt đầu cảm thấy chóng mặt, có lẽ nên về thôi, tôi đưa tay nhìn đồng hồ, đúng 00:01 AM... đã qua một ngày mới rồi à, tôi chưa kịp nói thì nghe nó nói:

-" Anh về à? Còn sớm mà!"

Tôi quay nhìn nó rồi nhìn chai rượu đã cạn hơn nữa, vô thức tôi đáp.

-" Uống hết chai này cùng cậu rồi anh về cũng được!"

Nó mừng rỡ quàng tay qua vai ôm chầm lấy tôi...


.........

Tie's POV


Từ lúc Kris bước vào quán bar đồng tính này thì tôi đã có cảm giác khó chịu, ngồi thinh lặng bên Kris, không quấy rầy Kris chỉ để xem Kris làm gì thì càng lúc tôi càng không chấp nhận được, tôi cảm thấy rối và có gì đó mơ hồ, Chẳng lẽ tôi thích Kris rồi, sao thấy cái thằng kia cười nói bá cổ ôm vai Kris thì tôi không chịu được thế này. Nhưng nếu tôi nhận tức là Kris sẽ có cơ hội phản kháng tôi, tôi nghĩ đến Tao... và quyết định... lao ra khỏi quán bar, tìm Tao...

Khó khăn lắm tôi mới dụ được Tao thắt vào cổ mình sợi caravat đen bằng lụa, thông qua anh Lay, Tao có vẻ nghe lời anh Lay. Tôi trở về quán bar...

--

Tôi bước đến, lần này đường đường chính chính dù là trong nhân dáng Tao, cái hình ảnh trước mắt khiến tôi nổi đóa, Kris không được như thế, buông thả mình, rõ ràng anh ấy đang làm việc cho tôi, anh ấy phải luôn luôn tỉnh táo để không sai bất cứ chổ nào...


.........


Kris's POV

Tôi ngạc nhiên khi thấy Tao đang đứng bên cạnh mình và đang nhìn tôi bằng đôi mắt chocolate có lửa, tự dưng tôi cuống lên, cứ như làm chuyện vụng trộm bị bắt quả tang, nhưng tôi giật mình sững người khi thấy sợi caravat màu đen trên cổ Tao, tôi vội đứng lên, móc bóp trả tiền rồi đưa cả hai tay lên lấy sợi caravat ra khỏi cổ Tao, Tao đưa tay lên phản kháng, bằng một động tác nhanh gọn, Tao bẻ tay tôi ra sau, nghe:

*rắc*

Khiến tôi la lên khi tôi cảm thấy tay mình như bị Tao bẻ gãy.

-" Áh... cậu làm gãy tay anh rồi!"

Tôi xô mạnh Tao ra rồi lao nhanh ra cửa, cầm theo sợi caravat màu đen, điều tôi cần bây giờ là đi bệnh viện... tôi mở cửa xe, bằng một tay, loay hoay nhưng chẳng thể mở được, tôi bực bội nhìn thấy Tie đang ngồi trong xe của tôi, con bé ngước nhìn tôi rồi mỉm cười, hai tay nó giữ chặt cánh cửa, tôi điên tiết hét lên...

-" Em mở cửa cho anh mau!"

Thật ra câu nói đó là tôi nói với Tie, nhưng Tao phía sau không thấy Tie nên chỉ nghe thế, bước nhanh đến mở cửa xe cho tôi, bằng sự nhạy bén của mình, tôi thấy Tie bật cười khúc khích, giờ đây tôi chỉ muốn đưa tay lên đấm vào cái bản mặt của con bé, mặc dù con bé hiện tại trưng bày ra cái mặt thấy xinh xắn sao đấy.

-" Tránh ra đi!"

Cũng là một câu nói với Tie, nhưng Tao lại lùi bước, tôi quay nhìn... thì thấy đôi mắt chocolate long lanh.

-" Em xin lỗi, em có thể coi tay anh không?"

Tôi thở ra vội đính chính...

-" Anh đi bệnh viện, anh không sao!"

Tôi ngồi vào xe khi Tao mở cửa bên ghế phụ cho tôi, nhưng thấy Tie vội dành chổ lái, khiến tôi ngập ngừng lùi lại vì đã lỡ vào xe rồi, tôi muốn nói dù là năn nỉ Tie đừng chơi trò này nữa, thì thấy Tao bước nhanh đến bên chổ lái mở cửa xe ngồi vào, Tie ngồi ra băng sau trong sự đắc chí, tôi lại buộc miệng.

-" Em muốn gì?"

Nhưng Tao lại trả lời cho Tie.

-" Em đưa anh đi bệnh viện khi anh không cho em xem tay anh!"

Tôi ngả đầu ra ghế buông lời như bất lực.

-" Okay!"

Tôi quăng sợi caravat ra sau vào mặt Tie...

-" Em đi chết đi!"

Để nghe...

-" Em còn rất nhiều việc phải làm!"

Tôi quay nhìn Tao khi Tao cho xe chạy.

-" Anh không nói cậu!"

Tôi bực bội quay qua chổ khác, chẳng thèm nhìn ai nữa, kể cả chính mình...


.........

Tao's POV

Tôi không biết sao anh Lay lại bảo tôi đến địa chỉ này, thì ra Kris ở đó, anh ấy say vì uống quá nhiều, gương mặt đỏ, dáng đi chân thấp chân cao xiêu vẹo, ngồi bên ai đó xa lạ đùa giỡn quá mức tôi chịu đựng, và không biết sao tôi lại cảnh cáo anh ấy như thế nữa, thật sự tôi mạnh tay lắm sao, hay anh ấy yếu quá, anh ấy giận rồi, như cái lần đó, tôi làm gì để xin lỗi, trao anh ấy một nụ hôn ư, làm gì có chuyện đó trong cái khoảnh khắc này, anh đang buồn vì Luhan bỏ anh đi mất à... anh uống rượu để giải sầu khi không có ai làm bạn với anh sao...

Chỉ cần một tin nhắn, hay một cuộc gọi đến, không cần anh nói, em cũng sẽ đến bên anh mà, sao em lại ngốc nghếch thế nhỉ, chỉ vì em không muốn nhìn thấy anh buồn. Từ trước đến giờ nụ cười cùng sự tự tin luôn có trong anh, để em cảm thấy bình yên và ấm áp khi nhìn thấy anh khỏe mạnh vui vẻ, nhưng hình như chỉ có em mới có thể làm anh bị thương...

-" Kris!"

Tôi gọi nhỏ, vì chẳng tin vào kết quả gì, thì nghe...

-" Cậu nói đi, anh nghe... như từ trước đến giờ!"

Tôi nghe giọng anh nghẹn lại, như hờn trách... tôi có nghe anh nói, muốn nghe anh nói, nhưng anh có bao giờ chịu nói với tôi đâu, sao giờ còn như hờn dỗi tôi thế này, anh mà cũng biết hờn dỗi sao...

-" Anh đau lắm à?"

-" Ừ, anh đau lắm!"

-" Em xem trước cho anh được không?"

-" Được!"

Tôi cho xe tắp vào lề, xoay qua, nhận lấy đôi mắt màu đen đang hút lấy tôi, cánh tay anh đưa ra, để tôi chạm vào.

-" Hình như nó chỉ bị trật thôi, em bẻ lại khớp nhé!"

Vừa dứt lời là tôi làm liền để Kris la lớn...

-" Không...!"

Nhưng tiếp sau đấy là tiếng:

*rắc*

Lần này thì tôi biết cánh tay đấy đã trở về như cũ... Kris đưa tay còn lại lên đẩy mạnh tôi ra...

-" Cậu đừng chạm vào anh!"

Tôi bất ngờ nên ngả người tựa ra cửa xe, nhìn thấy Kris quay đi với giọt nước trong mắt vừa tuôn rơi, anh khóc là vì đau, nhưng đau tay hay đau trái tim thế...

-" Anh... không thể để cậu ở bên mình...!"

Ngôn từ trầm trầm nghẹn lại, cùng sự ấm áp, tôi đưa tay lên, chạm vào đôi vai đó, hạ giọng:

-" Em xin lỗi Kris, em không cố ý!"

-" Anh không trách cậu... đâu...!"

Chỉ nhiêu đó thôi đủ để tôi chẳng thèm giữ gì nữa, tôi kéo Kris quay lại, nhìn sâu vào đôi mắt màu đen đó, chỉ thấy nhân dáng tôi hiện hữu... tôi nhướng người tới, chạm môi vào một giọt nước mắt vừa lăn xuống trên gò má đỏ vì rượu, trông ngộ nghĩnh làm sao... để nhận lấy đôi mắt màu đen khẽ khép lại, như đón nhận... tôi lần môi xuống cánh mũi, rồi dừng môi mình bên khóe môi Kris, chờ đợi...

Kris khẽ xoay đầu qua, để đôi môi chúng tôi chạm nhau... thật nhẹ... rồi giữ nguyên như thế, cho phút giây dường như lắng đọng, thời gian như ngừng lại, chỉ có trái tim chúng tôi cùng vang lên cùng một nhịp đập, tình yêu từ trong con tim ấy nảy nở lớn lên, báo hiệu một sức sống mãnh liệt... Tôi mở hé môi mình để đôi môi đấy cũng hé mở, đưa hai tay mình lên vòng tay qua bờ vai giữ lấy cái đầu đấy, để như hưởng mọi thứ nhiều hơn, cảm nhận cái lưỡi nóng hổi vì rượu lần vào miệng tôi, tôi hé miệng rộng hơn, nuốt lấy nó, giữ chặt không muốn thả ra, nhận lấy đôi tay mềm mại vòng qua người tôi, bàn tay vuốt nhẹ trên phiến lưng mình, thật dịu dàng...


.........


Kris's POV

Tôi sẽ không bao giờ được quyền nói với Tao bất cứ một sự thật nào, nhưng tôi có quyền yêu Tao bằng chính trái tim mình, tôi sẽ biện hộ như thế này thôi, cũng đủ để tôi cảm thấy hài lòng, mong rằng Tao sẽ hiểu những gì mà tôi dành cho cậu ấy, nó khác biệt hơn mọi thứ mà tôi đang có, cũng như những gì mà Tao thấy từ tôi... trong cái vòm miệng đấy tôi tìm được sự dịu dàng thanh khiết của Tao, tôi cảm thấy bình yên khi bên nó, chỉ mình nó duy nhất, tôi rút lưỡi mình về chuyển môi qua vành tai nó, thì thầm...

-" Anh muốn cậu về nhà với anh!"

Nhận lấy đôi mắt chocolate long lanh, cái đầu gật nhẹ xuống, cánh hoa anh đào khẽ hé mở.

-" Dạ!"

Tao ngồi thẳng lại, lái xe đi, tôi mỉm cười nhẹ đặt tay mình lên tay Tao, chúng tôi thinh lặng như thế cho đến khi về nhà...


.........


Tie's POV

Tôi đang chờ đợi cái điều mà tôi ham muốn nhất hiện tại... bởi thế, chính anh và bạn đã khiến tôi trở nên biến thái thế này thôi, sao lại trách buộc tôi chứ... nào hãy khẳng định tình cảm thật của nhau đi, rồi mai đây cái tình đấy sẽ chỉ để giết chết hai người... Khi bạn yêu đối phương hơn chính bản thân mình, bạn sẽ không thể chấp nhận khi bị ruồng bỏ bằng sự giả dối, niềm tin trao đi càng nhiều bao nhiêu, thì thất vọng ê chề càng lớn bấy nhiêu...

Tôi nhìn cái giường lớn màu trắng tinh thẳng thắn với những sợi caravat màu đen nổi bật mà tôi quăng đầy giường, kích thích anh và bạn chứ... Ừ, đúng thế... Tôi thấy bạn thản nhiên cởi bỏ y phục của anh ấy, đẩy anh ấy ngả nằm ra giường, bạn đang khẳng định điều gì? Thử anh ấy xem anh ấy yêu bạn như thế nào sao... Ừ, thử đi thôi, vì bạn chưa biết, còn tôi thì biết chắc rồi... Bạn trói anh ấy lại, hai tay rồi cả hai chân nơi bốn góc giường bằng những sợi caravat bằng lụa... anh ấy không phản kháng. Phải... là anh ấy yêu chiều bạn trong mọi thứ cơ mà, lúc trước cũng thế, chẳng qua bạn thụ động nên mọi chuyện phải do anh ấy làm thôi. Còn bây giờ, bạn đủ lớn để làm mọi thứ mình thích rồi đúng không...

Bạn cởi y phục của mình, nằm hẳn lên người anh ấy, tiếng thở của hai người bắt đầu nặng hơn, bạn từ từ chạm môi lên mắt... mũi của anh ấy, chỉ nhiêu đó rồi qua cạnh hàm. Bạn không chạm môi mình vào môi anh ấy... từ từ bạn đưa tay lên, nắm vào cái gút của sợi caravat bên tay phải, bạn tháo nó ra, để tay phải anh ấy tự do, anh ấy quàng tay mình qua bạn, vuốt nhẹ bờ lưng bạn, bạn thưởng anh ấy bằng một nụ hôn chạm nhẹ vào môi, rồi bạn gỡ cái gút bên tay trái anh ấy.

Giờ đây anh ấy có cả hai tay ôm bạn vào lòng rồi... bạn thích chứ... bạn hôn lên thùy tai anh ấy, một cách nhiệt tình hơn chút, đồng thời bạn đưa chân lên, tháo cái gút bên chân phải, anh ấy vòng chân qua, chỉ còn một chân duy nhất, bạn cũng tháo sợi caravat ra để anh ấy ôm chặt lấy bạn hoàn toàn, anh ấy xoay người đổi thế chủ, đặt bạn nằm dưới thân, cả hai nhìn nhau, mắt trong mắt không rời... anh ấy cúi xuống như vội vã tìm môi bạn, trao cho bạn nụ hôn thật say đắm...

Bạn thích quá đúng không, anh ấy yêu bạn như đúng nghĩa mà bạn đã muốn thử rồi còn gì, bạn thật hạnh phúc...


.........


Kris's POV

Tao... cậu muốn anh khẳng định điều gì thì cậu đã biết rồi đấy, anh sẽ giữ cậu lại trong bình an, dù mai đây có làm cậu buồn phiền, anh biết Tie nó không đơn giản đâu, cho anh hưởng hạnh phúc thì chắc anh phải trả một cái giá lớn lắm đây. Nhưng anh mặc kệ, dù gì cậu cũng là người quan trọng nhất với anh, thật sự anh chỉ muốn cùng với cậu như thế này cho hết ngày tháng, nhưng số phận của chúng ta có lẽ đã được định sẵn như thế... nào cho anh nghe tiếng yêu thương của cậu, gọi tên anh nức nở nghẹn ngào, cùng sung sướng mà anh đem lại cho cậu, chỉ có anh thôi đúng không...

Tôi đưa tay xuống, tìm kiếm thứ mà tôi yêu thích... hơn cả của mình... nó sẵn sàng và nóng hổi trong bàn tay tôi... tôi không là nhạc sĩ nhưng tôi sẽ cố gắng tạo nên một cung đàn với những lời ca yêu thương nồng cháy... rõ ràng tôi luôn nghe được tiếng nó hòa vào những thanh âm trầm bỗng, cho những lúc tôi được quyền nghỉ ngơi...


.........

Tao's POV

Tôi dần thở dốc, bàn tay quen thuộc đang chạm vào cậu nhỏ của tôi vuốt ve, thứ cảm giác chỉ có mình Kris đem lại... tôi mở to mắt, cố gắng kìm giữ mọi thứ trước anh cho những hờn dỗi mà tôi chất chứa bao ngày qua, nhưng chỉ thấy khuôn mặt chờ đợi đáng yêu đến không thể nào kìm giữ lại, tôi hé môi ra, buông thả cảm xúc thật của mình trước Kris... chỉ để anh ấy biết, tôi thích như thế nào.

Và đúng như tôi mong muốn, Kris mạnh tay hơn, bàn tay mềm lại siết chặt nó lại, như muốn bảo nó là của anh... Ừ, thì nó sẽ chỉ là của mình anh duy nhất... tôi buộc miệng thì thầm trong tiếng ngắt quãng...

-" Nữa đi... Kris..."

Lại nhận lấy bàn tay còn lại chạm vào ngực, lướt trên đầu ngực tôi vuốt ve, nơi có dây thần kinh nhạy cảm. Tôi nhìn xuống, chỉ biết nơi tôi thích anh chạm tay, đều đang có bàn tay anh chạm vào... đôi môi anh di chuyển xuống cổ tôi... đến ngực, anh dừng môi nơi đầu ti nếm lấy nó, rồi như muốn ăn nó, tôi duỗi thẳng người, toàn bộ cơ tôi như căng cứng, hơi thở nặng hơn, khiến tôi phải phát ra thanh âm như hụt mất hơi để cần dưỡng khí, anh nhướng người tới, chạm vào khuôn miệng đang mở ra của tôi, trao cho tôi hơi thở của anh, tôi nuốt lấy một cách tham lam, vòng tay mình qua gáy giữ đầu anh thật chặt, rồi tiến cái lưỡi mình vào khuôn miệng đó, tìm kiếm nhiều thứ, nhất là yêu thương...

Bên dưới hai cậu nhỏ của tôi và anh cũng đang chạm vào nhau, quấn quít bên nhau, yêu thương nhau không rời... anh khẽ nhích người lên xuống, làm động tác kích thích, để tôi mạnh dạn hơn đáp trả lại anh... anh lại dời môi xuống, từ từ.... chạm lên da thịt tôi, đến đâu tôi chỉ biết nhướng người đến nhận lấy đó, cho đến khi anh dừng môi lại ở cậu nhỏ, rồi nuốt lấy nó thì tôi không thể kìm chế được gì nữa, tôi rên rỉ cùng với cảm giác sung sướng từ cậu nhỏ lan tỏa trên khắp cơ thể tôi, đón nhận những ngón tay anh chầm chậm chạm vào đường phía sau của tôi... tôi chỉ muốn nói với anh... tôi đã sẵn sàng, nhưng tôi biết anh còn trêu đùa tôi cho thời gian mà chúng tôi có thừa, đêm nay sẽ dài lắm...



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #kristao