Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG XII


Tie's POV


Thành thạo như vẫn quen làm, tôi trói hai tay anh Han vào lan can, anh Han la lên...

-" Kris, cậu mà làm tới nữa thì cậu biết tay anh!"

Tôi bước tới phía sau anh Han, chạm tay lên bờ lưng bởi cái dáng điệu của anh Han hiện tại như sẵn sàng...

-" Tay anh bị trói lại rồi, sao em biết, nhưng anh sẽ biết tay em..."

Vừa dứt lời tôi đưa tay xuống, chạm vào nơi mà tôi không bao giờ có quyền chạm đến... bằng khả năng gì trong con người tôi... ham muốn, đam mê, và có cả dục vọng, tôi muốn tất cả mọi thứ từ anh đấy, anh biết không anh Han...

-" Cậu... cậu... ở đây là ngoài đường đấy..."

-" Có ai thấy đâu, cảm giác có gió trên sân thượng như ngày đấy nhỉ!"

-" Cậu thích trò này thì đi chơi với thằng Tao đấy, anh không thích ah!"

-" Đợi chút lát anh sẽ thích thôi mà, không tin vào khả năng của em ư?"

-" Vào trong... vào trong rồi nói!"

-" Sai rồi... anh nói lại đi!"

-" Cậu thả anh ra, vào trong rồi muốn làm gì thì làm!"

-" Ừ, phải nói như thế chứ, nhưng muộn rồi, vào trong thì để tối nay nhé!"

Thật nhanh tôi đưa tay lên, kéo quần anh Han xuống, như ngày đấy bọn quỷ đã kéo mạnh cái quần tôi... tiếng anh Han la lên, gọi người cầu cứu, như tôi ngày đấy... ai là người nghe tiếng tôi... rõ ràng một đám người bọn anh, vậy mà chỉ biết nhìn không dám phản kháng... ừ... là các người xem trọng bản thân các người hơn tôi... hãy trả lại cho tôi những gì mà tôi đã trao ra...

Cảm giác làm đàn ông hay đàn bà mỗi khi sung sướng đều giống hệt nhau, thú tính trong con người sẵn sàng bộc phát bởi nhục dục... tiếng anh Han gào thét giờ đây dần dần chỉ con là tiếng thở dốc sâu, rồi biến đổi thành những thanh âm rên rỉ... từ cái cổ trắng ngần đấy, tôi ước có sợi dây lụa màu đen siết lại, nhưng tôi chỉ đem theo có một, mà đã trói tay anh Han mất rồi, tôi chuyển tay mình lên cái cổ đấy, đẩy cằm anh Han ngước lên cao, anh thấy gì trước mắt, bầu trời hôm nay có màu xanh tuyệt đẹp, không như chiều tối đấy, đã không có hoàng hôn lại sắp có mưa... trời đang cười với anh chứ không phải khóc cho anh, thế thì anh hạnh phúc hơn em nhiều lắm rồi...

Tôi bắt đầu không thể kìm giữ nữa, thật thích khi cùng với người mà mình yêu thương, tiếng anh Han khe khẽ vang lên...

-" Kris... Kris... anh không chịu nổi, tha cho anh..."

Tôi thản nhiên đáp lại...

-" Gần đến rồi, anh không thích sao?"

-" Thích... thích...!"

Cái cung cách y hệt của Tao lại khiến cho tôi đầy phấn khích, tôi mạnh dạn hơn, làm theo những ham muốn hiện tại của mình...

*Ah............*

Tiếng kêu của anh Han vang lên khi tôi dứt điểm, anh Han khụy xuống, nhưng vẫn dưới thân tôi... tôi vòng tay ôm anh Han vào lòng, thỏ thẻ bên tai...

-" Cảm ơn anh, em yêu anh nhiều lắm!"

Tôi bước vào trong, bỏ mặc anh Han co ro ngồi đấy, tôi vào phòng tắm... thật sảng khoái, tôi hát một khúc nhạc yêu đời...


.........

Kris's POV


Tôi đứng soi mình trong gương, cảm thấy đầu óc quay cuồng, còn toàn thân thì mệt mỏi, hình như tôi say máy bay thì phải, sao người tôi khó chịu và lâng lâng thế này, tôi nhìn xuống người mình, hình như tôi vừa mới hoan ái, với ai nhỉ, tôi vội chạy ra ngoài, đập vào mắt tôi là anh Han đang ở balcon, dáng điệu ủ rủ khi anh ấy bị sợi dây caravat trói lại... tôi giật mình hoảng hốt... vội bước nhanh đến...

-" Ai..."

Nhưng tôi chưa kịp nói thêm gì thì chỉ nghe tiếng thét của anh Han thét vào mặt tôi...

-" Thằng quỷ, tao có phải là thằng Tao đâu, mày chơi tao như thế!"

Rồi anh Han bật khóc nức nở nghẹn ngào... tôi vội cởi trói cho anh Han... Ừ, anh Han không phải Tao, nó không bao giờ khóc trước mặt tôi, cùng lắm chỉ là đôi mắt ngấn lệ... đôi mắt của nó, lúc nãy khi nó nhìn tôi, nó đâu rồi... tôi nhìn xung quanh, đây là đâu, như khách sạn thì phải, tôi té ngữa ra đất khi bị anh Han xô mạnh...

-" Mày hài lòng rồi chứ, trả hồ sơ đó cho tao, nếu không tao giết mày!"

Tôi ngơ ngác ngẩng nhìn, anh Han giọng thì thế nhưng điệu bộ thì như con nai nhỏ bị mắc nạn dỗi hờn khi người đến cứu nó chậm chạp quá... xem kìa nước mắt nước mũi tùm lum trên mặt, đã vậy còn đưa tay quệt lung tung... trông anh ấy thảm hại đến đáng yêu...

-" Đồ biến thái, lấy nó siết cổ chết đi cho rồi!"

Anh Han cầm sợi dây lụa vòng qua cổ tôi, siết lấy cổ tôi... tôi cảm thấy khó thở...


.........

Tie's POV


Tôi giật mình khi thấy hơi thở mình như cạn kiệt, tôi đưa hai tay chống ra sau, ngước nhìn khuôn mặt lấm lem của Luhan trong từng tiếng nức nở...

-" Mày... xéo... đi!"

Nhưng không... tôi không thể xéo được... làm sao tôi có thể để cái dáng mong manh đấy ở lại một mình, tôi lao đến... rõ ràng anh thích cơ mà, nếu không sao anh mời gọi em nữa bằng việc thắt cổ em... tôi kéo anh Han đến bên giường... được... anh thích trên giường, em hầu hạ anh... trong phút chốc tiếng anh Han lại vang lên...

-" Không........."

Nhưng muộn rồi...

*Soạt...*

Tiếng xé vải của ngày đấy, tôi ngẩn người nhìn, anh Han trước mặt, với làn da mịn màng, còn vóc dáng thanh mảnh, tôi đẩy anh Han té nằm ra giường, rồi giữ anh Han dưới thân, tôi cúi xuống, dùng đôi môi mình, nuốt lấy từ "không" mà tôi chỉ có cảm giác gọi mời đầy ham muốn đó...


.........

Kris's POV


Tiếng thút thít của ai đó vừa đánh thức tôi, tôi mở hé mắt nhìn... đập vào mắt tôi, là cái hình dáng quen quen, là lạ, bờ vai gầy guộc đang run rẩy, sóng lưng mỏng cùng những đốt xương hằn lên bởi cái nhân dáng co ro... nằm bên tôi... tôi giật mình bật dậy nhìn quanh, nhưng lại ngả ra bởi toàn thân ê ẩm... cảm thấy như chẳng còn hơi sức nào.

Tiếng thút thít càng lúc càng lớn hơn, nó có từ... Luhan... tôi đưa tay ra, chạm vào bờ vai đó, có điều gì đó nhanh chóng hình thành còn khẳng định một cách rõ ràng trong đầu tôi... nhưng tôi đang cố phủ nhận...

-" Anh Han..."

Tôi gọi khẽ, tự dưng anh Han bật khóc òa, như đứa trẻ bị... tôi ăn hiếp... tôi chồm lên chỉ để ngó mặt anh Han, hạ giọng...

-" Nếu như có gì không phải, em... xin lỗi anh..."

Tôi nghĩ chỉ có câu nói này phù hợp trong hoàn cảnh này, khi tôi thật sự chưa lý giải rõ ràng mọi thứ... tôi bật ngả ra giường bởi anh Han quay lại, vòng tay ôm chặt lấy tôi... anh Han dụi đầu vào ngực tôi, ngoan ngoãn như một cô gái sau khi bị người yêu mình chiếm đoạt... và tôi đã chiếm đoạt anh Han ư, chẳng còn gì để mà sai cả khi chúng tôi trên giường không mảnh vải che thân, tiếng anh Han sụt sùi...

-" Cậu... đáng ghét... sao cậu lại dụ dỗ anh cho cái trò quỷ quái của cậu chứ..."

Tôi không biết cách làm sao hơn là đưa tay lên, vỗ nhẹ vào cái bờ vai gầy đó...

-" Em không biết... em xin lỗi!"

Tôi nhìn xuống, thì thấy anh Han ngước lên... anh Han có đôi mắt rất đẹp, như đôi mắt nai khiến cho cả đàn ông lẫn phụ nữ đều phải nhìn ngắm, từng giọt nước trào ra, bờ môi màu hồng như con gái của anh Han run rẩy...

-" Cậu phải chịu trách nhiệm với những gì cậu đã làm với anh đấy!"

Giọng anh Han nhẹ nhàng đem theo cảm xúc hờn dỗi, vô thức tôi gật đầu...

-" Dạ!"

Khi không thể từ chối...

-" Anh rất mệt!"

Tôi đáp lại:

-" Ừ, anh ngủ đi!"

Tôi thấy đôi mắt nai khép lại, hàng mi khẽ cong cong, đậm thêm khi nó bết dính lại bởi nước, cái mũi nho nhỏ... thật sự thì anh Han còn đẹp hơn cả con gái đấy chứ, đôi môi nhỏ màu hồng khẽ hé ra rồi lại mím chặt, như lần cuối thốt ra tiếng oan ức... Tôi khép mắt lại, điều gì đã xảy ra cho tôi? Tôi không thể nào biết... tại sao?

Tôi đứng dậy, nhẹ nhàng đặt anh Han nằm thẳng lại, kéo mền đắp cho anh Han, tôi bước vào toilet, đứng dưới vòi sen hưởng thụ dòng nước ấm. Không... chỉ khi nào tôi ngâm mình trong bồn mới có thể suy nghĩ mà thôi... Những hình ảnh cuối cùng tôi thấy là gì? Nó... tôi khụy xuống, nhốt mình trong góc phòng tắm kính nhỏ, đưa mắt nhìn xung quanh, bất giác tôi buộc miệng...

-" Tao... cứu anh..."

Nhưng không... tôi biết, tôi biết mà, chuyến đi Hawaii một tuần với anh Han, như lúc sáng anh nói, để làm gì... anh Han đặt bẫy tôi, đó là điều tôi có thể nghĩ ra... Thật sự nếu tôi muốn cùng anh Han thì ngày đấy tôi chọn anh Han rồi, nhưng giờ đây, tôi nhìn xuống người mình, dạng chân ra thật rộng... tôi và thằng nhỏ thật sự đều không muốn anh Han cơ mà, vậy anh Han muốn nó và tôi ư? Không... tôi khép chân lại thật chặt.

Nếu ngày đó anh Han muốn tôi thì cũng sẽ dễ dàng có tôi, nhưng... bây giờ... ra riêng làm ăn, ai cũng biết ở LA này nếu luật sư không có vào tập đoàn thì chưa chắc nhận được những vụ kiện lớn, anh Han nói không cần, chúng ta dù có nổi tiếng đến đâu cũng không bao giờ bằng bọn da trắng đấy, cậu không nhớ sự phân biệt ở ký túc xá sao... tôi nhớ... tôi nhớ chứ...

Không cần những vụ kiện lớn, chúng ta là những kẻ muốn kiếm tiền thật nhanh, cứ ra riêng, nhận những vụ nhỏ như ly dị chẳng hạn, với hôn nhân hiện tại ở LA, cậu biết đó tha hồ kiếm tiền, chúng ta chỉ ngồi không, soạn văn bản để những tên luật sư mới vào nghề trực tiếp đứng trên tòa, mà chúng ta nên chọn cách hòa giải cho thân chủ ngoài tòa là tốt nhất, cứ như thế thì theo anh tính, khoảng thời gian chúng ta kiếm được nhiều gấp 5 lần so với việc chúng ta nhận lương từ tập đoàn AME...

Tôi đã nói với anh Han cho tôi suy nghĩ... vì tôi biết phía sau anh Han có Ela Kim, một cô nàng tài giỏi lại kiêu kỳ, đàn ông trong mắt cô ta chỉ như con cờ, ngay từ đầu tôi biết rõ cô ta chỉ thích những gì có lợi, để tôi bày trò cho anh Han cưa đổ cô ta. Tính cách của cô ta như đàn ông, vừa yêu vừa lợi dụng được thì mới bỏ công. Phải thôi, người ta vừa giỏi vừa xinh đẹp, rõ ràng cô ta đã sở hữu anh Han, giờ muốn có cả tôi sao...

Anh Han từng nói, cô ta sẽ bỏ toàn bộ chi phí cho văn phòng riêng của chúng ta... chúng ta... cô ta đang kinh doanh tôi à? Tôi sẽ được gì từ cô ta chứ, lao đầu làm như con chó điên... Không, tôi không thích cô ta nắm đầu tôi, nhưng anh Han thì sao, biết đâu chừng anh Han lại thích, để hùa với cô ta... sợi dây thòng lọng được hai người giăng ra, để chòng vào cổ tôi, mà tôi sẽ không thể thoát...

Tôi giật mình ngẩng nhìn, cánh cửa phòng tắm bằng kính mở ra, anh Han bước vào, vẫn thế, không mảnh vải che thân, anh Han thản nhiên đứng trước mặt tôi, nhìn tôi bằng đôi mắt nai mơ mộng, tôi khẽ thấy bất ngờ khi thấy trên cổ anh Han thắt sợi caravat màu đen bằng lụa... trông thật như... Tao... tôi bật dậy, nhưng không kịp nữa, anh Han đã lao tới, giữ tôi lại, anh Han ngồi trên người tôi, tôi chưa kịp mở miệng thì nghe...

-" Cậu thích đúng không? Kris..."

Và tôi cũng chưa kịp trả lời thì bờ môi hồng nho nhỏ đấy chạm vào môi tôi, tôi vùng vẫy, nhưng không hiểu sao anh Han mạnh khỏe lắm, khiến tôi không thể làm gì kể cả việc từ chối cái lưỡi của anh Han đang cố xâm chiếm khoan miệng tôi... tôi chỉ biết ú ớ, rồi dần bất lực trong bàn tay của anh Han đang chăm sóc cho cậu nhỏ của tôi. Tôi mở to mắt nhìn anh Han, tôi thấy đôi mắt anh Han biến đổi thành màu đen, rồi đỏ lên như hòn than cháy sáng trong đêm tối...

*Ah............*

Tôi la lên thì đường sau của anh Han đã nuốt lấy cậu nhỏ của tôi mất rồi... tôi thở dốc khi anh Han tự chủ, những nhịp nắc mà anh ấy đem lại khiến tôi bắt đầu ngây ngất... vô thức hay cố tình tôi chẳng biết, tôi chỉ biết nhắm mắt lại... miệng kêu lên...

-" Tao... Tao..."


.........

Tie's POV

Em biết anh chỉ thích Tao, nhưng không cần phải chứng tỏ nữa, em đã lựa chọn đúng nhất rồi, Tao nó sẽ khiến anh đau đớn bởi những lỗi lầm anh mang đến cho nó, cũng như cho em... nào hưởng thụ trò chơi của mình đi nào, rõ ràng anh thích thú cùng sung sướng đấy thôi, em có gì không hơn Tao chứ, em sẽ cố gắng yêu chìu anh như nó vậy... Kris... ai biểu lúc đó anh đã hứa với em, sao anh không như Luhan và Lay đó, thậm chí như Tao, đáng đời anh...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #kristao