Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

14+15

CHAP 14.MY STAR

-----------------~~~o0o~~~-----------------

Tiffany mĩm cười nhích lại gần tìm hơi ấm của người yêu mình khi Jessica vươn tay qua người cô tìm một phần của tấm chăn màu hồng nhạt vừa bị rơi ra.Kéo tấm vải ấm áp bao phủ lấy bờ vai Tiffany,Jessica ôm chặt cô gái tóc nâu vào lòng trước khi nhẹ nhàng đặt lên trán cô ấy một nụ hôn đầy yêu thương.

“Hôm nay trời nhiều sao đúng không Jessie” Tiffany vừa nói vừa chơi đùa với những ngón tay thon dài của Jessica.Cô bĩu môi khi bị bàn tay cô ấy nắm chặt,điều đó đồng nghĩa với việc cô không thể tiếp tục trò chơi tiêu khiển của mình nữa.

Mĩm cười trước cử chỉ đáng yêu đó của Tiffany,Jessica cắn nhẹ vào những ngón tay tinh nghịch của người mình yêu khiến cô ấy cảm thấy nhồn nhột mà bật cười khúc khích.

Cả hai tiếp tục quấn lấy nhau trước khi cùng nhìn trở lại bầu trời lấp lánh sao đêm ở trước mặt.

Vùi mặt vào sâu trong mái tóc vàng óng mượt của Jessica,Tiffany thỏ thẻ bên tai cô ấy với chất giọng khàn tràn đầy tình yêu.

“Trước đây…mình đã từng nghĩ cậu giống như mặt trăng kia.Dù bầu trời có đen tối thế nào nó vẫn tỏa sáng bên cạnh những ngôi sao khác…”

Jessica mĩm cười,cô xoay mặt đối diện với Tiffany. Nhìn sâu vào đôi mắt long lanh của cô ấy,đôi mắt duy nhất hút lấy ánh nhìn của cô và im lặng,lắng nghe từng câu nói của người mình yêu.

“Nhưng giờ thì mình không nghĩ vậy nữa” Tiffany lắc nhẹ đầu

“Cậu biết tại sao không…”

Cắn nhẹ môi,Jessica nhíu mày suy nghĩ.Đôi môi cô nở một nụ cười thật tươi khi nhìn thấy vẻ mặt trông chờ của Tiffany.Tất nhiên là cô sẽ tìm ra được lý do và điều đó sẽ minh chứng cho lời nói mà cô mà đã từng thì thầm bên tai cô ấy.

Những người yêu nhau sẽ thông hiểu từng ngõ nghách trong tâm hồn của nhau vì khi ấy họ không còn tách biệt được nữa.

Con tim họ vốn cùng chung một nhịp đập.

“Vì mặt trăng cơ bản không phải là một ngôi sao.Nó là một kẻ đáng thương phải vay mượn ánh sáng từ người khác.Tỏa sáng nhưng bản chất lại cô đơn khi không tìm được một ai giống mình”

Jessica ngập ngừng nói, đôi mắt không ngừng xem xét biểu hiện trên khuôn mặt Tiffany.Cô không muốn Fany của cô không vui khi nhận được một câu trả lời trái hẳn mong đợi.Nhưng nhìn thái độ nhíu mày,bặm môi của cô ấy,cô đoán chắc rằng câu nói của mình đã bay lệch tận bên Sao Hỏa luôn chứ chẳng vừa.

Sau một hồi nhăn mặt, suy nghĩ xem nên xử lý kẻ mồm mép trước mặt mình như thế nào thì Tiffany cũng bật cười khúc khích khi nhìn thấy gương mặt lo lắng của Jessica.Cô ấy thậm chí còn đổ cả mồ hôi mặc dù trời lúc này đang khá lạnh với từng cơn gió nhẹ lướt qua.

Choàng tay lên cổ người yêu mình,cô chun mũi trêu đùa.

“Mình không nghĩ tên ngố như cậu lại ở tận sâu thẩm trong tim mình đấy”

Tiffany phì cười khi nhìn thấy Jessica đang cố tiếp thu những gì mình vừa nghe được.Trông mặt cô ấy lúc này ngố vô cùng.Nhưng chỉ một phút sau đó,cô đã phải giật mình khi bất ngờ bị ôm chặt.

“A…Cậu trêu mình.Phải phạt mới được” Jessica vừa nói vừa vùi mặt vào cổ Tiffany khiến cô ấy phải rụt cổ lại vì nhột.

“Haha…Jessie…Đừng mà “ Tiffany cố gắng năn nỉ cô gái tóc vàng bên dưới đang ôm chặt lấy mình.Nhận ra,thật khó để bắt Jessica dừng lại,cô dùng hai tay đẩy mặt cô ấy ra một cách khó khăn.

Với ý định làm xuất hiện mắt cười trên gương mặt Jessica,Tiffany đặt mấy ngón tay lên mí mắt cô ấy và kéo nó xuống đồng thời dùng hai ngón tay cái kéo khóe môi kia lên.Cô cười khúc khích khi nhìn thấy dáng vẻ của cô ấy lúc này chẳng khác gì của Bora unnie trong Taetiseo Gag mà cô đã từng xem trên mạng.

“Chẳng có gì vui” Jessica bĩu môi.Cô chẳng thể thấy gương mặt lúc này của mình như thế nào nhưng nhìn Tiffany vui đến thế chắc là nó rất khó coi.

Lợi dụng lúc Tiffany vẫn còn tập trung nghịch phá mình một cách thích thú, cô bất ngờ vật cô nàng tóc nâu nằm xuống bên dưới và không ngừng chọc lét vào người cô ấy.

“Như vậy mới vui nè” Jessica le lưỡi trêu ghẹo

“Jessie à…N-Nhột mà” Tiffany phá cười.Cô cố chặn những ngón tay tinh quái của Jessica nhưng lại chẳng thể bắt kịp được chúng.Cả hai cứ không ngừng cười đùa cho đến khi mệt lã.

Tiffany mĩm cười,choàng hai tay lên cổ Jessica,người vẫn đang chống tay lên sàn mải mê ngắm nhìn từng đường nét trên khuôn mặt xinh đẹp của cô.

“Mình đã biến mặt trăng đó thành một ngôi sao.Ngôi sao trong lòng mình”

Nở một nụ cười thật tươi,Jessica cúi xuống. cạ nhẹ mũi mình vào mũi Tiffany.Cô dùng bàn tay còn lại mân mê gò má mịn màng của cô ấy trước khi thì thầm vào tai người yêu mình bằng giọng nói ngọt ngào nhất.

“Chỉ của một mình cậu”

Đôi bờ môi lại tìm đến nhau.Jessica chậm rãi siết chặt lấy vòng eo Tiffany khiến hai cơ thể mỏng manh áp sát nhau.Cô gần như đê mê trước hương vị ngọt ngào trên đầu lưỡi cô ấy.Cảm giác ấm nóng trong khoang miệng Tiffany đã làm Jessica thật sự mong muốn nhiều hơn thế.

Jessica nhắm chặt mắt, cố kiểm soát cái suy nghĩ xấu xa đang lởn vởn trong đầu. Cô không muốn thấy Fany không thoải mái với những hàng động nào vượt khỏi tầm kiểm soát.Vì thế cô nhanh chóng rời khỏi đôi môi đầy mê hoặc bên dưới khi nhận ra người yêu bé nhỏ của mình đang dần bị rút cạn không khí.

Nhìn khuôn mặt đỏ ửng đáng yêu của Tiffany,Jessica không kiềm chế được mà cúi xuống đặt lên khóe môi cô ấy một nụ hôn nhẹ.Cô mĩm cười khi thấy thiên thần của mình cố hít thở để lấy lại lượng không khí vừa bị thất thoát sau nụ hôn kéo dài của họ.

“Hư hỏng” Tiffany chun mũi,dùng ngón trỏ chọt chọt vào má Jessica.Cái con người ham hố này cứ nhìn cô chằm chằm như thế thì ngượng chết mất.

Jessica cười toe toét.Cô vòng tay ôm chặt Tiffany vào lòng.Hương thơm cùng hơi ấm từ cô ấy thật khiến cô chẳng muốn rời ra chút nào nhưng cảm nhận thấy trời mỗi lúc một lạnh.Cô đành tiếc nuối tách khỏi cái ôm.

“Chúng ta xuống nhà nha”

Tiffany lắc đầu.Cô muốn ở lại đây một lúc nữa cơ.Năn nỉ lắm Jessie mới chịu cho cô lên sân thượng ngắm sao thế mà giờ lại bắt người ta vào nhà rồi.

Mặc cho cô nàng tóc nâu có xụ mặt xấu đến cỡ nào đi nữa,Jessica cũng nhất quyết nắm tay Tiffany đứng dậy rồi cẩn thận choàng thêm tấm chăn lên người cô ấy.

Chuyện gì cô cũng đồng ý nhưng nếu có ảnh hưởng đến sức khỏe của Fany thì có mè nheo cỡ nào cô cũng bịt tai lại,thậm chí có làm aegayo thì cô cũng che mắt luôn.Dù mấy cách này hiệu quả không cao lắm,điển hình là ngày hôm nay.

Vì thời tiết ở Mĩ đang dần chuyển sang đầu thu.Buổi tối thường có độ ẩm cao lại còn lạnh nữa nên sẽ chẳng tốt chút nào nếu nằm vào trời quá lâu.Thế nên khi Fany đòi lên sân thượng ngắm sao,cô đã nhất quyết không chịu và còn bịt mắt lại khi cô ấy làm aegayo.Vậy mà thiên thần của cô lại tinh ranh đến mức giữ chặt lấy hai tay cô rồi bĩu môi,chớp chớp mắt…Kết quả là Jessica Jung băng giá tan chảy hoàn toàn.

Vùng vằng với nhau một lúc thì Tiffany cũng chịu trở vào nhà. Dù có giả vờ giận dỗi đến cỡ nào thì cô cũng mĩm cười khi Jessica vòng tay ôm lấy mình từ phía sau rồi cùng di chuyển xuống cầu thang.Bước đi nhưng dính chặt lấy nhau như thế luôn mất thời gian gấp đôi bình thường thế mà Jessie của cô lúc nào cũng bảo rằng cùng đi thì không sợ bị ngã.

Đã vậy còn dám nói lý do kì lạ đó ra với người khác làm cô ngượng chết đi được khi bị Michelle unie phá cười rồi trêu là Jessie sợ mất vợ nên phải giữ chặt.

Sau một lúc loay hoay với cái cầu thang thì cặp đôi mùi mẫn vẫn bước được vào phòng khách rộng lớn của căn nhà.Vừa đến đó thì Jessica đã để Tiffany ngồi xuống ghế sofa còn mình thì rẽ nhà bếp đun một ít sữa cho cô ấy.

Quay trở lại với ly sữa nóng ,Jessica đặt nó vào tay Tiffany rồi ngồi xuống bên cạnh cô ấy.

<KINH KOONG>

Vừa nghe tiếng chuông cửa,Tiffany đã vội đặt ly sữa lên bàn toan đứng lên mở nhưng Jessica đã nhanh chóng nắm tay cô lại.

“Fany uống hết sữa và mình sẽ ra mở cửa.Nhanh nào” Cô mĩm cười trước dáng vẻ thất vọng của Tiffany.Tất nhiên là cô biết Fany không thích sữa cho lắm nhưng nó tốt cho sức khỏe và sẽ giúp thiên thần của cô dễ dàng chìm vào giấc ngủ hơn.

Tiffany bĩu môi.Chẳng hiểu sao Jessica lại gần như biết hết được những gì cô đang dự định trong đầu.Nâng ly sữa lên và uống cạn nó,cô phì cười khi cô ấy đặt lên má mình một nụ hôn nhẹ.Từ lúc chính thức quen nhau đến giờ,cứ đối xử với cô như con nít ấy.

.

.

Đợi một được một lúc,Yuri cũng nghe tiếng vặn nắm khóa trên cánh cửa.Nhìn thấy Jessica,cô nở một nụ cười thật tươi.Với những thành công mà bản thân vừa đạt được trong Tuần lễ thời trang vừa qua,cô thật sự muốn ôm chằm lấy cô ấy.Nhưng khi thấy người con gái xuất hiện bên cạnh Jessica,con tim cô nhói đau.

“A…Yul” Jessica mĩm cười.

Yuri gật nhẹ đầu đáp lại.Cô nhìn sang Tiffany,người đang đan chặt bàn tay mình với Jessica.

“Chào cô,Tiffany”

Tiffany mĩm cười và gật đầu.

“Chào…Yuri”

Thoáng khó hiểu trước thái độ kì lạ của Yuri nhưng Jessica lại chẳng để tâm mấy khi thấy cô gái vừa bước ra khỏi chiếc xe hơi đang đậu ở bên kia đường và chạy về phía nhà mình

“Yah…Jessica Jung !!!” Hyoyeon hét lên một cách phấn khích.Cô chạy tới vỗ vào người cô nàng tóc vàng vài cái khá mạnh rồi ôm chằm lấy cô ấy trước ánh mắt ngạc nhiên của Tiffany.

“Bốn năm không gặp mình nhớ cậu quá”

Nhẹ nhàng tách khỏi cái ôm.Jessica mĩm cười

“Mình cũng rất nhớ cậu Hyo”

“Omo…Sang đây đổi khí hậu nên đổi tính tình luôn sao.Lần đầu mình nghe Công Chúa Băng Giá nói những lời như thế đấy” Hyoyeon trợn mắt nhìn Jessica.Cô giữ vai cô ấy bằng hai tay rồi xoay qua xoay lại với vẻ mặt kinh ngạc.

Hành động đó khiến Jessica lắc đầu,bật cười.

Nhìn thấy Jessie của mình ôm ấp một cô gái lạ mặt, Tiffany khẽ hắng giọng.Gì chứ,nói cho rõ quan hệ rồi muốn trò chuyện thế nào cũng được.Bạn gái đứng ngay đây mà dám tự tiện để người ta sờ vào hiện vật thế à.

Jessica phì cười.Cô nhanh chóng nắm lấy tay Tiffany, kéo cô ấy về phía mình

Đã từng kiểm chứng nên cô dư sức biết rõ mức độ ghen của người yêu mình cao thế nào.Fany của cô mà ghen thì đến đứng gần 2m cô ấy còn đuổi đi nữa là.

“Hey.Đây là bạn gái mình.Fany” Jessica mĩm cười nhìn Tiffany rồi quay sang nhìn Hyoyeon,người vẫn đang mở to mắt bất ngờ khi nghe thông tin đó.

“Aw…Chào cậu,Tiffany.Mình là Hyoyeon.Bạn của Sica”

Tiffany nở một nụ cười thật tươi với đôi mắt cong lên thành một vầng trăng khuyết.

“Rất vui được biết cậu.Như Jessie đã giới thiệu mình tên là Tiffany”

“Wow…Có mắt cười nữa kìa.” Hyoyeon reo lên thích thú.

Tuy mới gặp nhau lần đầu nhưng Hyoyeon và Tiffany lại khá hợp nhau.Cả hai cô gái cùng ngồi ở phòng khách trò chuyện vui vẻ trong khi Jessica và Yuri trở về phòng thu dọn hành lý.

Yuri quyết định sẽ dọn đi sang nhà Hyoyeon trong tối nay và điều đó khiến Jessica cảm giác có lỗi.Việc cô ấy đột ngột rời đi cũng chỉ vì không muốn cô và Fany cảm thấy bất tiện.

“Yul thực sự muốn rời đi trong tối nay ? Sáng mai Yul có thể sang đây thu dọn hành lý cũng được.Không cần phải vội vã “ Sau một lúc ngồi trên trên ghế sofa ở góc phòng nhìn Yuri đặt quần áo của mình vào vali,Jessica cũng ngập ngừng lên tiếng

Yuri mĩm cười lắc đầu.

“Sáng mai Yul có một buổi phỏng vấn ngắn còn Hyo thì có một buổi ghi hình giới thiệu ẩm thực Hàn trên kênh NBC.Tiện thể lấy lúc này luôn” Cô trả lời nhưng tránh nhìn vào đôi mắt nâu của Jessica bằng cách chăm chú vào đống áo quần trước mặt mình.

Một lý do nghe như đã được dự định từ trước nhưng thực chất cô mới có ý định dời sang căn hộ nhỏ của Hyoyeon cách đây vài phút.Nguyên nhân chính cũng chỉ vì không muốn tận mắt chứng kiến những phút giây hạnh phúc của Jessica và Tiffany.

Jessica gật gù ra vẻ hiểu chuyện.Cô cầm giúp một ít hành lý cho Yuri khi cả hai trở xuống phòng khách,nơi đang rộn rã bởi tiếng cười giòn tan của Tiffany

“Thật sao,Hàn Quốc thật là thú vị!!!” Tiffany cười tít mắt trước những câu chuyện hài hước của Hyoyeon.

“Hai người nói gì mà vui thế” Jessica xoa nhẹ đầu Tiffany,cô nhanh chóng đan tay cả hai vào nhau khi ngồi xuống bên cạnh bạn gái mình.Nhìn thấy hình ảnh đó,Yuri vội quay mặt sang nơi khác.

“Nói xấu cậu” Hyoyeon bật cười khúc khích.Cô khẽ liếc về phía Yuri,người gần như ở bên ngoài cuộc trò chuyện của mọi người với gương mặt phảng phất nỗi buồn.

“Erm…có lẽ bọn mình nên về “

“Hai cậu không ở lại thêm chút nữa sao” Jessica nhìn Yuri và Hyoyeon khi họ cùng rời khỏi ghế sofa

Hơi bất ngờ vì thái độ hiếu khách của Jessica nhưng Hyoyeon vẫn mĩm cười lắc đầu.

“Cũng tối rồi.Mình sẽ ghé thăm cậu vào dịp khác”

.

.

Hyoyeon vui vẻ quay lại vẫy tay với Jessica và Tiffany trước khi mở cửa xe bước vào.Cô khẽ liếc nhìn bóng hai cô gái khuất xa dần qua chiếc kính hậu rồi vỗ nhẹ vào đôi bàn tay đang nắm chặt của Yuri một cách cảm thông.

“Đừng như thế nữa Yuri,hãy vui khi vẫn còn một người có thể sưởi ấm cho con tim của Jessica”

Mở to đôi mắt nhìn cô gái bên cạnh,Yuri lắc đầu một cách kiên quyết

“Người đó cũng có thể là mình”

Buông một tiếng thở dài,Hyoyeon không nói gì.Cô tiếp tục chú tâm vào công việc lái xe của mình với một dòng cảm nghĩ trôi nhẹ trong đầu.

Từ lúc đầu cậu đã không phải là người đó rồi Yuri à…

Đó cũng chính là lý do khiến Sica buông tay cậu …

---~o0o~---

Jessica vớ tay lấy tập hồ sơ đặt trên chiếc kệ nhỏ cạnh giường,đọc sơ qua vài trang trong lúc chờ đợi Tiffany thay đồ.

Cô tiếp tục chăm chú vào những con số thống kê doanh thu dòng sản phẩm mới của công ty cho đến khi cánh cửa bên cạnh bật mở với Tiffany bước ra cùng bộ đồ ngủ màu hồng mà cô và cô ấy đã mua cách đây vài hôm ở trung tâm thương mại.Tất nhiên là nó dễ thương và vô cùng kín đáo.

Cau mày nhìn cô gái tóc vàng đang tựa lưng lên thành giường,mắt chăm chú vào chỗ giấy tờ trước mặt,Tiffany chồm tới,nhẹ nhàng kéo cặp kính gọng đen ra khỏi sóng mũi cao cao của cô ấy.Cô xụ mặt tỏ vẻ không hài lòng

“Chỗ này không phải công ty”

Jessica nhanh chóng đặt tập hồ sơ sang một bên như một đứa trẻ biết nghe lời.Cô ngả đầu lên đùi Tiffany rồi từ từ nhắm mắt,thả lỏng cơ thể khi những ngón tay mịn màng của cô ấy chậm rãi message hai bên thái dương mình thật nhẹ nhàng.

“Mình không muốn thấy cậu mệt mỏi”

“Mình biết”

“Cậu biết, nhưng lúc nào cũng làm” Tiffany bĩu môi

Đôi mắt nhắm hờ chậm rãi hé mở,Jessica vươn tay mân mê đôi má phúng phính đang xụ xuống của Tiffany.Cô thì thầm với một giọng nói chân thành nhất

“Vì mình muốn chuẩn bị một cuộc sống thật tốt cho chúng ta”

Tiffany lắc nhẹ đầu.Cô dùng một tay giữ lấy bàn tay đang vuốt ve gò má mình như không muốn hơi ấm ấy rời xa.

“Mình không cần những thứ đó.Mình chỉ cần duy nhất một mình cậu”

Nụ cười hạnh phúc nở rộng trên môi Jessica,cô luồng tay vào sâu trong mái tóc bồng bềnh của Tiffany,chậm rãi kéo cô ấy xuống gần bên mình.

Cả hai trao cho nhau nụ hôn ngọt ngào khẽ khàng hệt như tình yêu trân quí của họ.

Nhẹ nhàng tách khỏi bờ môi Tiffany một cách luyến tiếc,Jessica ôm chặt Tiffany vào lòng .Cô mĩm cười khi cô ấy bắt đầu rúc sâu vào cơ thể mình.

Đưa tay vuốt ve từng lọn tóc óng mượt của Tiffany,cô đặt lên vầng trán ấy một nụ hôn trước khi thì thầm vào tai người yêu mình từng chữ thiêng liêng nhất.

“Mình yêu cậu…”

“Jessie yêu Fany”

CHAP 15.SOMEONE

----------------~~~o0o~~~----------------

Tiffany cau mày nhìn con người đang nằm nhắm mắt ngủ ngon lành bên dưới mình một cách bất lực.Cô bực tức trườn khỏi cơ thể Jessica trước khi quăng đi sợi tóc mình vừa dùng để chọc phá cô ấy nhưng chẳng có tác dụng.Jessica chỉ có chút cử động nhỏ trên khuôn mặt rồi lại tiếp tục chìm sâu vào giấc mộng của riêng mình.

Ngồi khoanh cả hai chân trên giường,đôi mắt Tiffany đảo khắp phòng trong khi bộ não lại không ngừng vận động để nghĩ ra cách đánh thức con mèo lười của cô dậy.Chẳng biết tâm trí nghĩ ngợi thế nào mà được một lúc thì ánh mắt cô lại hướng đến đôi môi đang chu lên đầy đáng yêu của Jessica.

Tiffany mĩm cười,cô chậm rãi cúi xuống đặt lên môi người yêu mình một nụ hôn thật nhẹ.Nhưng vừa chạm vào bờ môi mềm mại ấy, cô lập tức trở thành người bị động khi bị Jessica giữ chặt, không cho rời khỏi nụ hôn của họ một cách dễ dàng.

Đôi tay mân mê gò má mềm mịn của Tiffany sau nụ hôn chào buổi sáng đầy ngọt ngào,Jessica nhìn cô với ánh mắt tràn đầy tình yêu

“Chào buổi sáng,honey”

Tiffany bĩu môi.Cô dùng tay chọt chọt vào đôi má phúng phính của cô gái nằm bên dưới với vẻ mặt không hài lòng.

“Giờ là 8h rồi.Có còn sớm đâu”

Giữ lấy những ngón tay tinh nghịch của Tiffany,Jessica mĩm cười rồi cắn nhẹ lên đấy.

“Đợi mình một chút.Chúng ta sẽ ăn sáng rồi cùng đi”

“Erm…đi đâu ?”

“Đi thăm mẹ cậu” Jessica hôn lên má Tiffany một cái thật kêu trước khi bước xuống giường.

“Cậu còn nhớ những gì chúng ta đã nói tối qua sao” Tiffany mở to mắt đầy bất ngờ

Nở một nụ cười thật tươi,Jessica gật mạnh đầu.Cô luôn nhớ mọi điều mình đã nói với Tiffany dù cho nó có nhỏ nhặt đến nhường nào.Huống chi đây lại là một việc cực kì quan trọng khi cả hai sẽ cùng đi viếng mộ mẹ Fany hôm nay.

Tiffany mĩm cười một cách hạnh phúc.Cô không nghĩ là Jessica có thể nhớ nổi những gì mình đã nói tối hôm qua.

“Honey à.Cậu buồn ngủ chưa.Mình đã hát đến ba bài rồi đó” Jessica cúi xuống nhìn Tiffany,người vẫn còn đang thích thú tận hưởng những giai điệu nhẹ nhàng vừa trôi vào tai mình.

Cô xoa nhẹ hai bên thái dương một cách bất lực trước cái bĩu môi rồi lắc đầu của cô gái đang yên vị trong vòng tay mình.

Hành động đó của Jessica khiến Tiffany bật cười khúc khích.Cô biết Jessie của cô hẳn đã mệt mỏi lắm rồi.Nhìn đôi mắt ham ngủ đang cụp xuống một cách nặng trĩu nhưng vẫn cố nhướm lên trông tội vô cùng.Rúc sâu vào lòng người yêu mình,cô thì thầm nhưng không chắc là cô ấy có thể nghe được.

“Lúc còn sống,mẹ cũng thường ru mình ngủ như thế này.mình nhớ bà lắm, Jessie à”

“Vậy mai ta sẽ đến thăm bà”

Mĩm cười thật tươi,Tiffany ngước lên nhìn Jessica đầy trông chờ.

“Thật không,Jessie”

Jessica khẽ ậm ừ khi cơn buồn ngủ đang đỗ ập vào tâm trí mình.Việc thức quá khuya với một người ham ngủ như cô thật chẳng dễ dàng chút nào.

“Hứa nhé…” Tiffany giơ ngón tay út của mình lên nhưng cô gái tóc vàng chẳng thể đáp lại khi đã chìm sâu vào giấc ngủ.Nở một nụ cười thật buồn,cô không nghĩ rằng sáng mai Jessica sẽ nhớ những gì cả hai đã nói tối nay.

Nhưng khi nhìn vào đôi mắt thâm quầng mệt mỏi của người yêu mình,Tiffany lại thầm trách móc con người ngốc nghếch ấy.Jessie của cô đã quá mệt mỏi với công việc ở công ty nhưng lúc nào cũng nuông chiều cô về mọi chuyện mà chẳng hề để tâm đến sức khỏe bản thân chút nào.

Mĩm cười nghe tiếng thở nhẹ của Jessica,cô nhẹ nhàng giữ lấy khuôn mặt xinh đẹp ấy thật nâng niu bằng cả hai tay.Rướn người đặt lên đôi mắt đang nhắm nghiền cùng đôi môi phơn phớt hồng một nụ hôn nhẹ,cô khẽ thì thầm.

“Ngủ ngon nhé,tình yêu của mình”

---~o0o~---

Tiffany đan tay mình và Jessica vào nhau trước khi cùng bước đi trên con đường dẫn vào nghĩa trang.Đó là một con đường trãi dài vô tận trên nền cỏ xanh ngát.Một không gian lĩnh lặng đến buồn bã,không khí như chùng xuống khi cả hai dừng lại bên một ngôi mộ trắng tinh tươm.

Lặng lẽ ngồi xuống,Tiffany kính cẩn đặt một bó hoa hồng trắng trước tấm bia bằng đá đã bị mài mòn theo thời gian của mẹ mình.Cô mĩm cười thật buồn, những ngón tay khẽ khàng chạm vào khuôn mặt hiền từ của bà,điều chỉ còn hiện hữu trong giấc mơ của cô cách đây 12 năm.

“Mẹ à,Con tới thăm mẹ đây”

Từng dòng nước long lanh chậm rãi tuôn dài khi yêu thương cùng nhung nhớ trào dâng. Nỗi đau của một đứa con đột ngột thiếu đi hơi ấm người mẹ như một vết cắt quá sâu,sâu đến mức chẳng còn từ ngữ nào có thể diễn tả.

Nước mắt cứ nặng trĩu mà tuôn rơi.

Jessica vội ôm lấy Tiffany vào lòng.Đôi mắt cô ngân ngấn nước khi nghe tiếng khóc đầy đau đớn của người yêu mình.Cô đã từng nghe Michelle unnie nói về tình yêu thương vô hạn mà Fany dành cho mẹ mình.Và sự ra đi đường đột của bà như một đòn tâm lý nặng nề giáng xuống Fany khi cô ấy còn rất nhỏ.

“Fany ngoan nào.Cậu cứ khóc như thế thì mẹ sẽ rất buồn đó” Jessica ân cần xoa nhẹ tấm lưng đang run lên từng cơn của Tiffany.Nhẹ nhàng tách ra khỏi cái ôm,cô vươn tay,gạt đi từng giọt nước mắt trên khuôn mặt xinh đẹp ấy.

“Còn phải giới thiệu con rể với mẹ nữa” Cô bĩu môi

Tiffany phì cười trước hành động trẻ con đó của Jessica,cô nắm chặt lấy tay cô ấy rồi cùng nhìn về phía di ảnh của mẹ mình.

“Mẹ à…Đã có một thiên thần luôn bên cạnh con nên con sẽ sống thật tốt.Vì vậy,ở trên đó,mẹ hãy luôn mĩm cười thật hạnh phúc nhé”

“Con yêu mẹ” Cô hôn lên phiến đá một cách yêu thương.

“Con là Jessica.Con xin hứa sẽ bảo vệ Fany suốt cả cuộc đời.Hãy để con thay mẹ săn sóc thiên thần này nhé” Cô mĩm cười nhìn Tiffany rồi quay trở lại tấm di ảnh nhỏ trước mặt mình.Từng tia nắng dần g.a.y gắt hơn khiến cô khẽ nheo mắt để nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ nhân hậu đang mĩm cười trong ảnh.

Một luồng kí ức mạnh mẽ đâm xộc vào tâm trí cô khi tiếng hét của một ai đó vang lên…

Tiếng va đập xé toan cả thính giác…

Máu…

Nước mắt…

Hình ảnh một người đàn ông điên loạn trước nỗi đau cùng cực.

Người ấy đang dần xoay mặt về phía cô…

Từng chút một…

“Jessie à.Cậu sao thế”

Jessica giật nảy người.Cô nhìn sang Tiffany,người đang áp tay lên trán mình một cách lo lắng và lắc nhẹ đầu.

“Mình không sao”

Tiffany cắn nhẹ môi.Cô thật sự muốn được ở lại đây lâu hơn một chút, để có thể tâm sự cùng mẹ về những gì đã xảy ra với mình trong thời gian qua cũng như những điều tuyệt vời về Jessica,người cô đang yêu say đắm.

Nhưng nhìn khuôn mặt xanh xao của cô ấy,cảm giác bức rức trong cô lại trỗi dậy mạnh mẽ.Cô không muốn thấy Jessie của mình phải mệt mỏi quá nhiều.

“Mình về nha,Jessie.Trời bắt đầu nắng rồi”

Cả hai đan chặt tay vào nhau rồi cùng cúi đầu chào ngôi mộ một lần nữa trước khi quay trở lại con đường ban nãy.Tiffany khẽ liếc nhìn Jessica,người vẫn im lặng,đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình.

Cô có thể cảm nhận được có một nỗi lo nào đó đang dấy lên trong đôi mắt nâu của người yêu mình và cô ghét phải nhìn thấy điều đó.Nó cho cô cảm giác như mình thật vô dụng khi không thể cùng cô ấy sẻ chia những lo toan.

Đột ngột ôm chặt lấy Jessica,Tiffany ngước lên với đôi mắt đầy trông chờ.

“Hãy hứa với mình một việc,có được không?”

Jessica mĩm cười,cô giữ lấy khuôn mặt cô gái đối diện bằng cả hai tay và nói với giọng vô cùng kiên quyết.

“Bất cứ điều gì cậu muốn,tình yêu của mình”

“Mình muốn là người sẻ chia những nỗi phiền muộn cùng cậu.Bất cứ điều gì cũng không được giấu mình.Hứa chứ ?”

Nở một nụ cười thật hạnh phúc,Jessica gật mạnh đầu.Cô đột ngột xoay lưng về phía Tiffany

“Để mình cỗng cậu một đoạn, nha?”

Tiffany lắc đầu.Tuy con tim rất thích nhưng lý trí lại không cho phép cô làm điều đó.Jessie của cô đã mệt lắm rồi.

Thế là cả hai lại đứng đấy vùng vằng một lúc.

Cuối cùng, Tiffany vẫn phải để Jessica cỗng mình đi một đoạn.Tỳ cằm lên đôi vai nhỏ nhắn nhưng vững chãi của Jessica,cô mĩm cười tận hưởng cảm giác yên bình bên cạnh người yêu mình.

Jessica mĩm cười đầy ngượng ngùng khi cảm giác được đôi môi mềm mại của Tiffany đang áp lên má mình.Dù đã bên cạnh nhau một thời gian nhưng chỉ một hành động yêu thương nhỏ nhặt nào từ Tiffany thôi cũng đã khiến con tim cô rung động.

Hạnh phúc đôi khi lại bắt nguồn từ chính những cử chỉ giản đơn nhất.Một cái nắm tay thật chặt,một nụ hôn nhẹ thoáng qua hay chỉ đơn giản là cảm nhận những lọn tóc óng mượt của người mình yêu qua từng khẽ tay rồi bay nhẹ theo gió.Cũng đã làm ta đắm chìm trong cảm giác khoan thai đến bất tận.

---~o0o~---

“Lát cậu lại phải đến công ty à ?” Tiffany khẽ lên tiếng khi Jessica rướn người sang mở khóa dây an toàn cho cô.Nhận được cái gật đầu từ cô ấy,cô bĩu môi tỏ vẻ không hài lòng.

“Cái công ty nhỏ như cái tổ chim á nhưng sao cứ có công việc làm hoài” Cô giơ giơ ngón tay út lên trước mặt Jessica khiến cô ấy bật cười khúc khích.

Có gì đáng cười chứ.Ừ thì nó không nhỏ như cô nói nhưng chiếm vài tầng ở cao ốc trung tâm thì có gì to lớn đâu sao cứ bóc lột sức lao động của người yêu cô hoài vậy.

Nhận thấy Jessica cứ cười mình vì hành động lúc nãy,Tiffany đỏ mặt nhanh chóng đẩy cửa bước ra rồi buông lại một câu

“Mình vào nhà đây”

Không để cho Tiffany đi xa,Jessica đã nhanh chóng nắm lấy cổ tay cô và kéo về phía mình.

“Nói vào là vào liền sao” Cô nhéo nhẹ má cô gái tóc nâu.

“Người yêu của cậu sẽ chết vì nhớ cậu đó”

Tiffany quay mặt sang nơi khác,giấu đi một nụ cười nhẹ trên môi.Chẳng hiểu sao,cái miệng Jessie nhà cô ngày càng ngọt thế.Cơ mà chỉ được nói như vậy với cô thôi.Mở miệng mà nói với con nào kiểu đó là có chuyện lớn.

“Không quan tâm”

“Thật không…” Jessica mĩm cười thật gian.Cô từ từ trượt tay lên eo Tiffany trong khi bàn tay còn lại khẽ nâng khuôn mặt cô ấy về phía mình.

Đôi bờ môi mềm mại nhẹ nhàng chạm nhau.Cảm giác hạnh phúc chậm rãi bao phủ lấy hai con tim đang ngập tràn trong tình yêu.

Cậu là mảnh ghép cuối cùng hoàn hảo nhất trong cuộc đời mình…Fany à…

---~o0o~---

Cánh cửa thang máy chậm rãi hé mở với một cô gái tóc vàng xinh đẹp nhanh chóng bước ra, quét ánh mắt lạnh lùng lên mọi thứ hiện diện trong tầm mắt mình.Jessica nở một nụ cười nhẹ với những người nhân viên đang cúi chào cô khi cô lướt qua họ.

Vừa bước đến cánh cửa văn phòng mình,Jessica khẽ nhíu mày khi bị một nhân viên phụ trách mảng phục trang đẩy chiếc kệ chứa đầy quần áo chắn trước mặt.Một việc mà cô vô cùng ghét.

Nhận thấy sắc mặt của Tổng Giám đốc thoáng khó chịu,những nhân viên ở gần đấy luống cuống ra hiệu cho người đó mau chóng tránh đường.Có lẽ vì quá run sợ mà cô gái ấy lại vô tình làm rớt một chiếc túi Selleria của Fendi vô cùng đắt giá ra khỏi kệ.

“X—Xin lỗi Tổng Giám Đốc” Cô ta nhanh chóng nhặt nó lên với khuôn mặt sợ hãi.

“Sau này cẩn thận một chút” Jessica chậm rãi nói nhưng không nhìn vào người nhân viên ấy.Cô vẫn đang bận bịu mĩm cười với tấm hình aegayo mà Tiffany vừa gửi đến cho mình.

Đợi cho đến khi cánh cửa văn phòng Tổng Giám Đốc đóng lại hẳn,mọi người mới bắt đầu bàn tán về sự thay đổi đến chóng mặt của Jessica.

“Tôi dám cá là Tổng Giám Đốc đang yêu.Nhìn thái độ cô ấy những lúc nhận được cuộc gọi hay tin nhắn là hiểu” Một anh chàng cao ốm nâng nhẹ gọng kính của mình lên ra vẻ biết chuyện

Lôi chai son móng tay mẫu mới nhất ra,nữ tiếp tân của công ty vừa săm soi bộ móng rực rỡ của mình vừa góp chuyện với cô nàng nhân viên mới.

“Thay đổi lớn nhất là đôi mắt đáng sợ ban đầu của cô ấy đã hoàn toàn biến mất”

“Thật sao” Cô gái vừa giáp mặt với Jessica ban nãy nhướm mày tỏ vẻ không tin

“Nếu như là trước đây thì cô đã bị đuổi rồi,cô gái ạ”

Một anh chàng yểu điệu mặc quần skinny hot pink sặc sỡ bên ngoài một chiếc áo cổ đính requin lấp lánh chỉ vào văn phòng yên lặng của Tổng giám đốc với vẻ mặt thất vọng

“Ôi…Là kẻ nào đã biến Ma nữ lạnh lùng,idol thời trang của tôi ra thế này”

“Tommy à,anh mê phụ nữ từ khi nào thế ??? Sao tôi không biết” Cô tiếp tân nhìn đồng nghiệp mình một cách mỉa mai.

Mọi người cười khúc khích rồi bỏ về chỗ làm của mình mà không nhận ra cô nhân viên mới đã tách ra khỏi cuộc tán dóc sau khi gửi đi một tin nhắn từ lúc nào.

Màn hình điện thoại sáng lên báo hiệu có tin nhắn mới.cô ta nhanh chóng xóa nó đi sau khi đọc được dòng chữ trong đó.

Tiếp tục quan sát

---~o0o~---

Tỳ tay lên tấm kính dày trong suốt ngăn cách mình với độ cao 98m bên dưới,Jessica cắn chặt môi mình khi một dòng suy nghĩ mơ hồ loang nhẹ trong đầu cô rồi trở thành những thước phim đen tối tua đi tua lại mà không theo bất kì trật tự nào.

Ngón tay bấm nhanh một dãy số có mã quốc gia là Hàn Quốc,cô chậm rãi nói từng chữ như muốn kiềm nén đi nỗi nghi hoặc đang trỗi dậy, giày xé tâm trí mình.

“Giúp tôi tìm lại hồ sơ của vụ bắt cóc tôi cách đây 12 năm”

“…….”

“Tôi không cần biết.Chẳng thể tìm được gì ở nước Mỹ này.Nếu cần, hãy tìm nó trong văn phòng của Chủ Tịch Jung,anh hiểu chứ ?”

Đôi tay buông thỏng như chẳng còn chẳng sức lực,cô nhắm chặt mắt cố xua đi cái suy nghĩ tiêu cực đang hình thành trong tâm trí mình.

Bất chợt trong khoảng không u tối ấy,nụ cười lung linh dưới ánh nắng sớm của Tiffany dần xuất hiện.Khuôn mặt xinh đẹp ấy cứ ẩn hiện rồi tan dần vào hư vô.

Jessica đột ngột mở mắt với bàn tay vô thức siết chặt lấy tấm rèn trắng muốt bên cạnh.Cô lắc mạnh đầu như đang muốn thuyết phục bản thân đó chỉ là một sự trùng hợp không đáng để tâm.

Không…Chẳng có chuyện đáng buồn cười như thế này xảy ra đâu…

Mình yêu cậu…và cậu là của mình…

Sẽ chẳng có ai đủ sức mạnh để có thể chia cắt được chúng ta…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #jeti