Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[LongFic] [MA] [Hunhan] Please, don't!

[LongFic] [MA] [Hunhan] Please, don't!

Author: Vick

Thể loại: Sad , yaoi

Rating : MA

Couples: Hunhan main và các couple exo ^^

Note: FIC VIẾT HOÀN TOÀN THEO TRÍ TƯỞNG TƯỢNG VÀ KHÔNG CÓ THẬT

AI KHÔNG THÍCH THỂ LOẠI NÀY THÌ XIN CLICK BACK ;)

------------------------------­---------------­----------

Một thiên thần với đôi bàn tay nhuốm máu...

Một ác quỷ không hề có trái tim...

Số phận....quả thật là nghiệt ngã

---------------­---------------­---------------­----------

"Nếu còn có kiếp sau, xin đừng bao giờ để tôi gặp lại người mà tôi đã yêu..."

"Kiếp sau sẽ không bao giờ tồn tại, vì em là của tôi, chỉ một mình tôi......mãi mãi "

Chap 1 :

- Không... làm ơn! Xin cậu, hãy tha cho chúng tôi. Tôi hứa với cậu, tôi sẽ biến mất mãi mãi và sẽ cho cậu tất cả những gì mà cậu muốn. Hãy tha cho gia đình tôi.

Người đàn ông trung niên ngồi bệt xuống nền nhà run rẩy, cố gắng dùng thân hình dính đầy máu của mình che chắn cho 2 đứa trẻ đang khóc nấc phía sau.

- Đây là cái giá ông phải trả cho những gì ông đã làm. - Vang lên trong không gian một giọng nói sắc lạnh không cảm xúc.

*Đoàng*

Giọt máu đỏ lăn xuống, ông ta chỉ kịp ré lên một tiếng rồi đổ phịch xuống đất trước mặt hai đứa trẻ non nớt. Chúng trong những bộ váy trắng trông như những thiên thần thuần khiết, nhưng ánh mắt chúng hoang mang, trống rỗng nhìn thẳng vào con người đang chìm trong bóng tối kia.

- Đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó. Nó thật sự làm ta nhớ lại chính mình của ngày xưa...hình như là cũng trong hoàn cảnh như này nhỉ.

Cười nhạt, giọng nói người đó như chìm vào dĩ vãng, trở về quá khứ cũng ngày này của 18 năm về trước - ngày đã biến thiên thần thành một con ác quỷ khát máu.

- Lúc ấy, ta cũng ngồi đó nhìn cha các ngươi bằng ánh mắt y như vậy!

Người con trai từ trong bóng tối bước ra, nếu không phải do giọng nói thì thật sự không thể phân biệt được là con trai hay con gái. Làn da trắng hồng không tì vết, đôi mắt to tròn long lanh, đôi môi anh đào đỏ mọng nước. Nhìn vào 2 đứa trẻ vẫn đang run rẩy

- Người ta cần giết là cha ngươi, người đáng phải trả giá cũng là ông ta, hai ngươi không có tội nên đừng sợ. Từ bây giờ ta sẽ chăm sóc cho hai ngươi. "và sẽ không để bất cứ ai biến thành ta thứ 2"

Câu nói đó hòa lẫn vào gió tan biến trong không trung...Nở một nụ cười trong hư vô, cậu bế hai đứa trẻ lên tay bước ra khỏi nơi đầy u ám này.

*Đùng* *ầm ầm* trong chốc lát ngôi nhà biệt thự lộng lẫy xa hoa đã biến thành đống tro tàn đổ nát trong đêm tối....

--------

- Ông chủ, đây là thư mời dự tiệc của bên SJ - Quản gia Lee kính cẩn nói, trên tay ông đang cầm một tấm thiệp mạ vàng kết hợp với những đường nét được thiết kế tinh xảo, nhìn tấm thiệp cũng đủ biết chủ nhân của bữa tiệc này là một nhân vật như thế nào.

- Ai gửi đến?

Lạnh, đó chính là cảm xúc của những người nghe được giọng nói này, nhưng chính nó đã tạo nên sự quyến rũ không thể cưỡng lại cho chủ nhân của mình - Oh Sehun, ông chủ thấu tóm tất cả thế giới ngầm

- Là do chính tay cậu chủ Leeteuk cho người đưa đến.

Ông đáp. Sehun hẩy nhẹ tay ra hiệu, lập tức hiểu ý, ông đặt tấm thiệp lên bàn và nhẹ nhàng lui ra ngoài. Cầm tấm thiệp lên, mở ra

* THIỆP MỜI DỰ TIỆC *

Thời gian : 19h - xy/xx/xxyy

Địa điểm : Biệt thự nhà họ Lee *

- Hyung lại mưu tính gì nữa đây? - Sehun cười nhạt

------------------------------------------------------------------------------------------

Biệt thự nhà họ Lee*

Những chiếc xe sang trọng và đắt giá nối đuôi nhau vào cổng ngôi biệt thự lộng lẫy. Đoạn đường từ cổng vào đến cửa chính thật sự là rất dài, hai bên đường là những khu vườn nhỏ với đủ mọi loại hoa, Giữa sân là một vòi phun nước bằng thủy tinh , đằng sau là cánh cửa đại sảnh cao lớn với những họa tiết cổ xưa cao quý.

Bước xuống khỏi ô tô đều là những nhân vật có máu mặt trong thể giới ngầm, bên cạnh ai cũng đều có những bông hồng quyến rũ. Tất cả đều đã hiện diện đầy đủ ở đây, đêm nay chắc sẽ rất dài ...

Chiếc BMW bạc dừng lại trước cổng chính, hắn bước xuống tất cả mọi người trong vô thức đều hướng ánh mắt về phía hắn. ĐẸP! Đó là từ đầu tiên người ta phải thốt lên khi. Hắn giống như một bức tượng điệu khắc được làm ra từ những nghệ nhân xuất sắc nhất, một vẻ đẹp hoàn hảo đến từng chi tiết. Nhưng lại luôn cho người ta một cảm giác cô độc, bên cạnh hắn chưa từng có một ai, nói đúng hơn là chưa có ai có thể cùng sánh đôi với hắn. Mọi người im lặng nhìn hắn, Sehun khẽ phẩy tay, bữa tiệc bắt đầu, mọi bữa tiệc chỉ được phép bắt đầu khi có mặt hắn. Bước đến gần Leeteuk, hắn nhếch môi không hẳn là một nụ cười thực sự nhưng trong đó dường như không hề chứa mưu mô tính toán. Đưa mắt về phía hai người vẫn đang đôi co.

- Khônggg, Baekie muốn ở lại cơ! - Thiên thần nhỏ phụng phịu dậm chân hờn dỗi.

- Không, con không được phép ở đây, về phòng ngay! - Leeteuk tức giận gắt lên

- Ajushi! - Vừa nhìn thấy Sehun thằng bé lao đến ôm chân hắn.

- Baekhyun, bỏ ra! - Nhìn vào đứa nhỏ, hắn nhẹ nhàng buông từng chữ.

Ngay lập tức Baekhyun, bỏ hai tay mình ra khỏi người hắn. Nói gì thì nói Oh Sehun vẫn là người nó sợ nhất trên đời, cũng là người duy nhất có thể bảo được nó, sau 13 năm lăn lộn trên đời ( cháu nó năm nay được 13t ) nó rút ra được 2 điều :

Thứ nhất : Phải bắt cái tên Chanyeol ba lăng nhăng kia về trói lại ( giữ làm của riêng )

Thứ hai : omma nói không nghe, appa nói không nghe, chú hun nói sống chết cũng phải nghe.

- Chuuuuú ... Baekie muốn ở lại chơi! - Nó kéo dài giọng làm nũ, giương đôi mắt to tròn long lanh về phía tảng băng kia mong sao có thể lay chuyển được.

- Đưa thằng bé về phòng! - 5 từng thôi mà làm thằng bé sụp đổ hoàn toàn, ném ánh mắt giận dữ về phía hắn nó đang chuẩn bị gào lên thì ...

- Dẫn Chanyeol lên luôn! - Cũng là năm từ mà sao lần này nó thấy giọng hắn dễ nghe vậy, mắt nó sáng rực ôm trầm lấy hắn.

- Baekia yêu chú thứ hai trên đời! Hớn hở, nó nhảy chân sáo chạy tuột về phòng (thứ nhất là ai???)

- Aizzz, không hiểu ai đẻ ra nó nữa, con cái gì khó bảo không chịu nổi - LeeTeuk với lấy chai rượu trên bàn tu ừng ực.

Hắn chỉ cười không nói gì, miết nhẹ ngón tay lên ly rượu, uống cạn. Giọng nói hắn bỗng không còn ấm áp như lúc trước nữa, ánh mắt cũng trở nên sắc lạnh.

- Hyung nói xem, tại sao hôm nay em lại phải xuất hiện ở đây??? ... Mà có vè không chỉ có một mình em nhỉ ? - Nhếc môi cười, hắn đung đưa ly rượu trước mặt.

Thái độ Leeteuk cũng trở nên nghiêm túc

- Ngày hội sát thủ, em quên rồi sao? - Anh giơ ly rượu về phía hắn.

*Cạch* tiếng va chạm sắc lạnh của thủy tinh vang lên cũng một nụ cười thích thú.

- Đã 10 năm rồi sao? Nhanh thật... - Hắn khẽ cười

_End Chap 1_

_Chap 2_

PART 1

Những ngọn đèn được thắp lên, người đàn ông mặc một bộ âu phục sang trọng bước lên sân khấu, từ người anh toát lên khí chất của tầng lớp quý tộc khiến cho ánh mắt của tất cả mọi người đều bị thu hút. Kris lướt ánh mắt nhìn tất cả những người đang đứng trong đại sảnh, nở một nụ cười chuyên nghiệp :

- Cảm ơn tất cả các vị vì đã có mặt ở đây ngày hôm nay. Năm nay vịnh trí các sát thủ của 10 năm trước đã được thay đổi hoàn toàn và người đứng đầu chắc mọi người cũng đã đoán được là ai. Còn bây giờ xin mời mọi người tiếp tục bữa tiệc, những sát thủ của chúng ta sẽ xuất hiện ngay thôi. - Nâng nhẹ ly rượu đỏ trên tay, ánh mắt anh thích thú nhìn những gương mặt đầy tò mò bên dưới.

Kris bước xuống dưới trước bao ánh mắt thất vọng của những vị tiểu thư dõi theo. Anh tiến lại gần người 2 đàn ông đang toát lên sự nguy hiểm khiến không ai dám lại gần.

- Whoa, tại sao hôm nay tôi lại có phúc thế này được nhìn thấy ông chủ của thế giới ngầm. Ôi thật là hạnh phúc quá đi!!!! - Kris giả vờ ôm mặt, giậm chân bắt chiếc giọng điệu của những cô gái khi gặp được thần tượng của mình mà trêu Sehun.

- Phụttttttt... - Leeteuk phụt hết rượu trong miệng ra ngay lập tức, sau đó ôm bụng cười lăn lộn - Hà hà há há hi hi hí hí ...

Ném ánh mắt có thể giết người về phía 2 người đàn ông trước mặt, Sehun lạnh lùng nói :

- Leeteuk chấm dứt ngay cái điệu cười kinh dị của huyng lại, còn ... - hắn quay sang Kris, chỉ nhìn thôi mà đã làm anh lạnh cả gáy - mình không luyến tiếc gì mạng sống của cậu đâu.

Kris cười gượng, dùng ánh mắt cún con nhìn người bạn thân :

- Sehun à, mình là anh em tốt của cậu đó, sao cậu lỡ làm thế chứ.

Nhìn bộ dạng của Kris bây giờ, hắn thật không muốn cho ai biết là hắn có quen con người này. Anh bây giờ ai có thể nói là người đứng đầu của giới mafia chứ. Nhưng thực chất dưới bộ mặt tươi tỉnh hòa nhã này là cả một con rắn độc quỷ kế đa đoan, anh không bao dung khoan nhượng với bất kì một ai, nhưng tất nhiên anh vẫn có tình người hơn Sehun rất nhiều. Hắn lớn lên trong sự săn đuổi, chết chóc và máu, muốn giữ được mạng sống của mình hắn chỉ có thể giẫm đạp lên tính mạng của người khác. Chính sự tàn nhẫn của thế giới ngầm đã tạo nên hắn của ngày hôm nay, một con ác quỷ máu lạnh, không có cảm xúc.

Leeteuk nhìn đứa em của mình mà cảm thấy xót xa, từ năm nó 15 tuổi cho đến tận bây giờ anh chưa từng nhìn thấy nó cười, mà phải là ngay cả biểu lộ cảm xúc cũng không có mới đúng. Từ đó ngoài anh, kris, suho và kai nó không tin bất kì một ai cả. Chính Sehun đã cứu anh ra khỏi ngôi nhà đó, cứu anh ra khỏi cái xã hội tàn nhẫn, không có tình người ấy. Nhưng bây giờ chính nó lại không biết phải cứu bản thân mình ra sao. (vì là suy nghĩ của Leeteuk nên sehun đc gọi là nó nhé)

Chỉ cần nhìn thoáng qua Sehun cũng có thể biết Leeteuk đang suy nghĩ gì. Anh thật sự là một người quá đơn giản và thiện lương, đáng lẽ ra anh không nên sinh ra trong ngôi nhà đó. Ánh mắt của hắn dần dịu đi như chứa đựng những nét yêu thương.

- Anh nên lo cho bản thân mình. - Giọng Sehun nhàn nhạt.

- Sehun à,.... - có lẽ anh đã chìm đắm vào quá khứ quá nhiều mà quên mất thân phận bây giờ của nó là ai. Nhưng nó mãi mãi vẫn là đứa em trai đáng yêu của anh, nghĩ đến những gì nó phải chịu là mắt anh lại dâng đầy nước mắt.

Nhìn thấy đôi mắt long lanh của Leeteuk, Kris lại chán nản lắc đầu :

- Lại bắt đầu rồi đấy...

- Hức hức hu hu hu hu .... oaoaoaoa - đúng như dự đoán Leeteuk khóc òa lên.

Kris vội vàng dỗ anh khi thấy ánh mắt của mọi người bắt đầu đổ dồn về phía họ. Mất mặt chết đi được (thế cái điệu bộ ôm mặt giậm chân của anh thì không mất mặt sao =.=)

- Đừng khóc nữa mà, đừng khóc. Ngoan tí em cho kẹo được không! - và không hiểu sao Leeteuk càng khóc to hơn :(

- OAOAOAOAOAOAOAOAOA

Mặt Sehun đen không thể nào đen hơn được nữa, trầm giọng quát :

- IM!

Ngay lập tức tiếng khóc im bặt, không chỉ Leeteuk mà cả đại sảnh đang ồn ào cũng không còn bất kì tiếng động nào. Không khí chợt trở nên căng thẳng khi mọi người nhìn thấy gương mặt không cảm xúc nhưng ánh mắt lại có thể giết người của Sehun. Kris đang suy nghĩ cách để làm không khí của buổi tiệc trở nên thoải mái hơn, thì cánh cửa của đại sảnh chợt mở ra. Ánh mắt của anh chợt ánh lên nét vui mừng :

- Đến rồi!

Kris bất chợt hô lên khiến mọi người theo phản xạ đều quay đầu về phía cửa lớn. Ở đó xuất hiện một người con trai đang đeo mặt nạ che gần hết khuôn mặt nhưng vẫn không thể giấu đi được sức hút vô cùng. Trên người cậu là một bộ vest đã được cách tân làm nổi bật lên những đường cong quyến rũ, vòng eo nhỏ mà mọi cô gái hằng mơ ước, đôi chân thon dài kết hợp với làn da trắng mịn màng thật khiến người ta không thể rời mắt khỏi cậu. Không cần nghĩ, chỉ cần bỏ chiếc mặt nạ kia xuống thì đây chắc chắn là một đại mỹ nam.

Mọi người đều chết lặng khi nhìn thấy cậu, Sehun cũng sững lại và thoáng bị thu hút bởi ánh mắt trong veo như nước ấy, nhưng rất nhanh hắn lại lấy được bình tĩnh, giọng không nóng không lạnh hỏi Kris :

- Đó là ai?

Dù Sehun đã lấy lại được gương mặt lạnh rất nhanh nhưng nó vẫn không thể qua được đôi mắt tinh tường của Kris, anh nhếch mép cười :

- Xi LuHan - sát thủ hàng đầu thế giới.

Leeteuk nhẹ lắc đầu :

- Hoa hồng nào cũng có gai, đặc biệt là một bông hoa hồng đã nhuốm máu!!!

_END CHAP 2 (PART 1)_

_CHAP 2 (PART 2)_

Luhan cười nhạt khi thấy vẻ mặt si mê và những ánh mặt đang dính chặt lên người mình, từ cậu phát ra một loại khí chất áp bức khiến cho những người xung quanh cảm thấy như vị một áp lực vô hình nào đó chèn ép. Vậy nên dù có bị cuốn hút bởi vẻ đẹp và khí chất của cậu nhưng cũng k bất kì ai dám lại gần, chỉ có thể tự động rẽ ra một con đường nhỏ, không ai muốn cản bước chân của con người xinh đẹp này.

Lúc mọi người vẫn đag tập trung hết tinh thần lên Luhan thì cánh cửa đại sảnh lại được mở ra lần nữa. Năm người đi ngang hàng nhau từ từ tiến vào, chỉ nhìn qua nhưng các lão đại của những tổ chức lớn đều có thể nhận biết được đây chính là những sát thủ huyên nghiệp và không hề đơn giản vì họ cảm nhận được ánh mắt sắc lạnh và quan trọng nhất chính là mùi máu tanh nhàn nhạt đặc trưng của sát thủ trên những con người này. Nhận ra điều ấy lại khiến bọn họ càng thêm khiếp sợ, người con trai đẹp như thiên thần kia là sát thủ hàng đầu nhưg họ lại không cảm nhận được chút mùi máu nào cả, chỉ có thể ngửi thấy một mùi hương nhè nhẹ đến mê người.

Sehun trầm mặc ngắm nhìn người con trai đẹp như tranh vẽ mà lại không hề đơn giản kia:

- Điều tra về cậu ta cho tôi - hắn như có như không nói ra.

- Không có gì cả - Kris cười nhạt, trả lời Sehun bằng giọng nói không nóng không lạnh nhưng ánh mắt anh lại hiện lên tia thích thú.

Nghe được câu trả lời ánh mắt hắn càng trở nên âm trầm. Vì anh biết Kris nói "không có" có nghĩa là Luhan dường như không hề tồn tại trên đời, bởi trên thế giới này không có bất kì người nào anh ta muốn tìm mà tìm không ra.

- Mình đã điều tra, nhưng không có gì cả...con người đó như đến từ địa ngục, không người thân, không tuổi thơ, không có bất kì thứ gì cả - Kris nhẹ giọng nói, như để nói cho Sehun nghe nhưng thực chất chính là đag cảnh báo hắn 'con ng này, k nên lại gần'

-------------------------------

- Đừng nghĩ rằng chỉ có thời khắc hoa hồng nở rộ mới là đẹp nhất, khi chúng héo tàn lại mag một vẻ đẹp không cách nào diễn tả, cái đẹp của sự u buồn và chết chóc. -

--------------------------------

_END CHAP 2_

P/s: Xin lỗi *cúi đầu 90°* vì thời gian qua đã làm mọi người đợi lâu. Mình đã có ý định drop fic nhưng thấy có nh bạn ủng hộ nên không nỡ bỏ :( Bây giờ mình sẽ viết lại nghiêm chỉnh không phụ lòng mọi người nữa :3 Thời gian: 3 chap/tuần, tối thứ 3, thứ 5 vs thứ 7 ^^

Mong mọi người tiếp tục ủng hộ ạ.

P/s 2: Chap 1 + 2 chỉ là để lừa tình thôi nhé, nội dung chính từ chap 3 mới bắt đầu :))

CẢM ƠM MN ĐÃ ỦNG HỘ ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: