Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Piano

Trở về dorm sau khi kết thúc buổi tập vũ đạo mọi người ai cũng mệt mỏi vào phòng để nghỉ ngơi, lúc này ở phòng khách chỉ còn có Tayeon và Sooyoung. Lúc trên xe không phải Taeyeon thì thầm có chuyện cần nói với cô thì giờ này Choi Sooyoung đã chui vào bếp để bổ sung lại năng lượng sau buổi tập vũ đạo mất rồi.

"Cậu muốn tỏ tình với mình hả Tae nói cho cậu biết mình là gái thẳng đó?" Sooyoung lên tiếng trêu chọc.

"Yah! Tớ cần nói chuyện nghiêm túc với cậu đó" Taeyeon quát

"OK Ok có chuyện gì cậu mau nói đi tớ đói chết rồi nè" Sooyoung cười cười nói

"Cậu có xem mình là chị em không Soo?" Taeyeon bắt đầu câu chuyện bằng một câu hỏi.

"Cậu hỏi gì lạ vậy? Tất cả thành viên SNSD đều là chị em của tớ và đặc biệt là cậu và Yoona tớ luôn xem các cậu là gia đình của mình" Sooyoung cảm thấy hôm nay Taeyeon rất lạ.

"Vậy cậu có thể nói cho tớ biết tại sao Sooyeon, à không Sica lại thay đổi như vậy không? Cậu ấy hầu như đối xử lạnh nhạt với tất cả mọi người, cậu ấy không còn là cô bé hòa đồng hay cười, không còn cô bé tốt bụng hay giúp đỡ mọi người nữa, cậu ấy trở thành một con người thờ ơ và luôn bất cần rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì cậu nói cho tớ biết được không Soo." Sau một tuần ở chung với Jessica mặc dù không được gặp mặt cậu ấy nhiều vì Jessica hay đi sớm về trễ nhưng Taeyeon cảm nhận được Jessica đã thay đổi rất nhiều và cô muốn biết tại sao lại như vậy. Để trả lời được câu hỏi đó Taeyeon chỉ còn cách hỏi Sooyoung mà thôi.

"Tớ thấy cậu ấy vẫn bình thường mà" Sooyoung vẫn cười giả ngơ nói

"Cậu nghĩ vậy là bình thường sao Soo, cậu ấy không còn quan tâm chúng ta như lúc trước nữa." Taeyeon cảm thấy rất thất vọng khi Jessica không dành tình cảm cho bọn cô như lúc trước điều này khiến cô không thể nào chấp nhận được.

"Kim Taeyeon cậu đã khỏi bệnh, tớ và Yoona cũng đã trưởng thành chúng ta có thể tự lo cho bản thân mình, Sica có công việc của cậu ấy không phải lúc nào cũng phải theo sát để bảo vệ chúng ta như trước kia được" Sooyoung lấy lại vẻ nghiêm túc nói.

"Nhưng tớ cảm thấy cậu ấy không phải là người chị em mà tớ biết" Tayeon phủ nhận những điều Sooyoung nói.

"Đủ rồi Taeyeon, trước kia bây giờ hay sau này dù cậu ấy có thay đổi như thế nào thì Jung Sooyeon vẫn mãi là Jung Sooyeon của chúng ta thôi. " Sooyoung quát cô rất muốn nói rõ sự thật cho Taeyeon và Yoona biết nhưng vì Jessica đã nói chuyện lúc trước đã là quá khứ đã qua rồi thì hãy cho qua cậu ấy không muốn nhắc tới nữa nên cô đành im lặng. Tuy Jessica có lạnh lùng hơn lúc trước khuôn mặt luôn tỏ vẻ bất cần nhưng ít ai biết được cậu ấy là người luôn quan tâm tới người khác, cậu ấy không thể hiện bằng lời nói nhưng luôn âm thầm hành động. Từ khi debut đến nay công ty có bao giờ ưu đãi cho các cô, mặc dù các cô có nổi tiếng đến đâu kiếm về cho công ty số tiền lớn đến đâu, mặc dù có Sunny là cháu của chủ tịch Lee nhưng tên giám đốc đáng ghét Kim Yoongmin kia vẫn đối xử rất tệ với các cô. Lão chỉ xem các cô như một công cụ để kiếm tiền bắt các cô làm việc bất kể ngày đêm, chủ tịch Lee vì thường xuyên ở nước ngoài nên cũng không thể bênh vực các cô. Nhưng từ khi Jessica làm manager cho SNSD nếu chịu để ý thì lịch trình của SNSD được giảm đi rất nhiều các thành viên cũng ít mệt mỏi hơn lúc trước, xe đưa đón và phòng tập vũ đạo SNSD cũng được trang bị tốt hơn trước, giáo viên từ thanh nhạc đến vũ đạo cũng được Jessica mời những người giỏi nhất để giảng dạy. Tự hỏi liệu không có Jessica các cô có được những điều đó hay không. Vậy mà ngoại trừ cô và Sunny thì không ai nhận ra các điều đó cả, Jessica vẫn âm thầm như vậy chăm sóc mọi người nhưng lại không cần đáp trả, xem niềm vui của người khác như niềm vui của chính mình thử hỏi người chị em tốt như vậy trên thế gian có mấy người.

"Thay vì cần cậu ấy quan tâm thì cậu hãy để ý đến cậu ấy một chút đi, Jessica mới là người cần chúng ta quan tâm lúc này." Sooyoung nói rồi cũng trở về phòng

Thái độ của Sooyoung làm cho Taeyeon phải suy nghĩ, rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì tại sao Yoona lại luôn miệng nói Jessica tham tiền mà bỏ rơi chị em, Sooyoung thì lúc nào cũng bênh vực Jessica, lần trước còn ra tay đánh Yoona . Tại sao mỗi lần cô hỏi Sooyoung lại lãng sang chuyện khác, sự thật là sao Taeyeon ngày càng đau đầu vì những câu hỏi không có lời giải đáp đó, hiện tại cô không biết làm gì cô tin Jessica nhưng những lời nói của Yoona lại làm cô lai động, có thật là Jessica vì tiền mà bỏ rơi bạn bè hay không tại sao năm đó lại ra đi mà không một lời từ biệt như vậy? Taeyeon thấy mình càng ngày càng vô dụng là leader của một nhóm nhạc nổi tiếng lại là chị cả trong gia đình vậy mà cô chẳng biết gì cả. Thở dài một cái Taeyeon cũng lặng lẽ trở về phòng lúc này cô cần một lời khuyên từ Sunny người được xem là hiểu cô nhất trong SNSD.

Jessica bước dọc trên hành lang của công ty, hôm nay cô về trễ hơn so với mọi ngày cô nghĩ chắc có lẽ mọi người đã về hết rồi nhưng tiếng đàn piano phát ra từ phòng luyện thanh khiến cô chú ý. Ngồi trước chiếc đàn piano trắng là một cô gái trẻ với mái tóc dài đen mượt gương mặt lạnh lùng nhưng toát ra một vẻ đẹp khiến người khác phải ngưỡng mộ, quan sát kỹ Jessica nhận ra đó là Krystal em của Tiffany và cũng là người yêu của Yoona. Tuy ở nước ngoài nhưng mọi chuyện liên quan đến SNSD cô đều biết rõ, vì sao ư? Vì ở SNSD có những người chị em của cô và có cả người mà cô đã dành trọn tình yêu của mình.

"Nếu cứ đàn theo một khuôn khổ như vậy em sẽ không bao giờ được debut đâu cô bé" Jessica từ cửa bước vào.

Tiếng nói có phần lạnh lùng của Jessica khiến Krystal giật mình ngước lên

"Unnie là ai?"

"Tôi chỉ là một nhân viên của SM thôi" Jessica mĩm cười trả lời

"Sao trước giờ em chưa gặp unnie?" Krystal thắc mắc cô chưa bao giờ gặp cô gái này.

"Tôi mới được nhận vào làm, mà tiếng đàn của em nghe dở thật đấy" Jessica mặt tĩnh bơ nói

"Yah! Unnie biết gì mà nói chứ" Krystal đang cảm thấy bực mình từ xưa đến nay chưa có ai chê cô như vậy cả, nay ở đâu lại xuất hiện một người lại chê người khác mà mặt lại tĩnh bơ như vậy chứ.

"Tiếng đàn khô cứng không có cảm xúc gì hết, em định dùng tiết mục này để dự thi sao? Này cô bé em sẽ rớt ngay tại vòng giữ xe đó" Jessica cười cười trêu chọc

"Unnie thật quá đáng mà, công sức luyện tập của tôi để cho unnie chê như vậy sao chứ, unnie không có quyền đó" Mặc dù tiếng đàn của Krystal không hay nhưng cũng thuộc top đầu ở SM cộng thêm thời gian qua cô đã luyện tập rất nhiều Tiffany, Yoongie và các Unnie trong SNSD khen cô tiến bộ họ nói tiết mục của cô thế nào cũng được điểm cao trong kỳ thi tới nay Jessica lại chê thậm tệ như vậy chẳng khác nào tạt một gáo nước lạnh vào mặt cô.

Mặc kệ Krystal đứng đó nhăn nhó, lầm bầm chưởi mình Jessica tiếng về phía cây đàn rồi ngồi vào ghế

"Lắng nghe cho kỹ đây tôi chỉ đàn đúng một lần hãy học hỏi nhé" Đặt tay lên những phím đàn Jessica bắt đầu dạo khúc nhạc mà lúc nảy Krystal vừa đánh, tiếng đàn trong đêm khuya vang vọng khắp căn phòng đưa Krystal chìm đắm vào bài hát, cảm xúc trong bài hát được truyền tải một cách hoàn hảo khiến Krystal không khỏi khâm phục chỉ là một nhân viên của SM mà có thể đàn hay như vậy sao. "Thấy sao cô bé nhiêu đó đủ để tôi có quyền chê em chưa" Jessica nhìn vẻ mặt mơ màng của Krystal không khỏi bật cười

" Đủ rồi, có lẽ tôi nên chọn tiết mục khác" Krystal mặt bí xị nói nghe tiếng đàn của Jessica xong cô nghĩ có lẽ cô không nên chọn piano. Và cô nhận ra một điều Yoongie và các unnie của cô chỉ khen để an ủi cô thôi.

"Tại sao lại chọn piano"

"Tôi không biết chắc có lẽ là di truyền tôi đặt biệt thích piano mặc dù không giỏi" Quá khứ của Krystal rất mập mờ nhưng cô nhớ được mẹ và chị của mình rất thích piano và họ là thiên tài trong lĩnh vực đó nên cô cũng ước mơ được như họ.

"Chỉ cần cố gắng hết sức mình em sẽ nhận được một kết quả xứng đáng"

"Nhưng tôi đã luyện tập rất nhiều vẫn không tiến bộ"

"Tất cả chỉ là do em tập không đúng cách"

"Vậy tôi phải làm thế nào?"

"Tôi sẽ chỉ em với một điều kiện"

"Thật không, unnie chịu dạy tôi?"

"Tôi là người không thích đùa"

"Được chỉ cần không phải là điều sai trái điều kiện gì tôi cũng chấp nhận"

"Bây giờ, kể cả sau này hãy yêu thương và chăm sóc Yoona đừng bao giờ làm con bé tổn thương"

"Đó là chuyện tất nhiên tôi yêu unnie ấy và sẽ không bao giờ xảy ra những việc đó. Nhưng chuyện của tôi và Yoong là bí mật tại sao unnie lại biết thật ra unnie là ai?" Krystal cảm thấy thắc mắc chuyện của cô chỉ có SNSD biết tại sao người con gái này lại biết rõ như vậy chứ.

"Tôi đã nói rồi tôi chỉ là một nhân viên của SM còn vì sao tôi biết không phải là chuyện quan trọng, và còn một điều nữa chuyện tôi dạy em học đàn chỉ có tôi và em biết mong em giữ bí mật."

"Được tôi hứa, bây giờ chúng ta có thể bắt đầu học chưa"

"OK bây giờ hãy thu dọn đồ và đi theo tôi"

"Không phải học ở đây sao?"

"Tôi sẽ dạy ở một nơi khác"

Jessica bước ra tới cửa nhưng Krystal vẫn còn đứng tần ngần ở đó cô không biết có nên tin con người kì lạ này hay không

"Nếu sợ thì tôi đi trước" nói rồi Jessica cũng bỏ đi

Vội vàng thu gom đồ đạc Krystal nhanh chóng đuổi theo Jessica không biết Jessica thật sự là ai và là người như thế nào nhưng cô không thể bỏ qua cơ hội này được.

Hiện tại hai người đang ngồi trong một quán ăn nhỏ cạnh sông Hàn

"Yah không phải unnie nói dạy tôi học đàn à tại sao bây giờ lại ở đây" Krystal cảm giác như mình đang bị người con gái này chơi khâm vậy

"Tôi đói bụng không dạy nổi cô không cảm thấy đói à" Jessica ngồi dựa vào nghế chờ thức ăn mang ra

"Không tôi chỉ muốn luyện tập ngay bây giờ thôi" Krystal vừa kết thúc câu nói thì cái bụng phản chủ cũng kêu lên điều đó làm Jessica phì cười

"Em sẽ không làm được gì với cái bụng rỗng đâu" Nói thì nói vậy chứ thật ra Jessica thật sự là một chuyên gia bỏ bữa, cô có thể làm việc đến nỗi quên ăn mặc dù Sunny đã khuyên ngăn nhưng cái tật mê việc vẫn không bỏ, cô đã nhập viện mấy lần vì cái dạ dày không thể chịu nỗi nữa.

Ăn xong hai người bắt đầu đi dạo trên sông Hàn với Jessica đi trước và Krystal đi sau. Vô tình ngẫng đầu lên Krystal bắt gặp bóng lưng cô độc của Jessica điều đó khiến cô tò mò về người con gái này. Chỉ mới gặp Jessica đây thôi nhưng Krystal cảm giác được một thứ gì đó rất thân thuộc, cô không biết cảm giác đó là gì nhưng cô cảm thấy an toàn khi đi chung với Jessica và điều này chưa từng xảy ra trước đây. Cô cảm thấy mình trở nên nhỏ bé như một người em vậy, Tiffany là unnie của cô nhưng khi đi chung với unnie ấy cô chưa từng có cảm giác này.

Đang suy nghĩ miên man bất chợt Jessica dừng lại khiến cô đâm sầm vào cô ấy tưởng mình được về với đất mẹ Krystal nắm mắt chuẩn bị đón nhận cơn đau, nhưng một lúc lâu sau cô cũng không cảm nhận được gì mở mắt ra cô mới phát hiện mình đang nằm trên người Jessica và cô ấy đang nhìn cô với một con mắt rất ư là tình cảm.

"Em sắp đè chết tôi rồi đó"

"Tôi...tôi xin lỗi" Krystal bối rối không biết nói gì ngoài xin lỗi

"Không sao" Jessica tiến tới băng đá ở phía trước ngồi và Krystal cũng làm theo

"Unnie không bị thương chứ" Thấy Jessica im lặng krystal lên tiếng hỏi

"Không, Krys em hãy nhắm mắt lại lắng nghe thử xem"

"Có gì để nghe chứ" mặc dù nói vậy nhưng krystal vẫn làm theo lời Jessica

Một khoảng lặng kéo dài Jessica từ từ mở mắt hỏi

"Em nghe được những gì"

"Ngoài tiếng gió ra tôi chẳng nghe được gì cả"

"Hãy lắng nghe bằng tất cả con tim của mình"

Nhắm mắt lại lần nữa Krystal từ từ cảm nhận, tiếng gió rào rạc xuyên qua những chiếc lá tạo thành một thứ âm thanh trong trẻo du dương . Những cơn gió nhẹ nhàng như một khúc dạo đầu êm đềm rồi liên tiếp những cơn gió mạnh như bài hát được lên khúc cao trào tất cả tạo thành một nhạc khúc tuyệt vời của thiên nhiên. Krystal chưa bao giờ cảm nhận được những âm thanh như vậy cả thật tuyệt vời và điều đó làm cô thật sự thích thú.

"Gió rất tự do nó có mặt ở khắp mọi nơi nhưng chưa ai có thể bắt được gió, nếu chúng ta có thể trói buộc được gió thì khi đó gió cũng sẽ không còn là gió nữa. Âm nhạc cũng vậy rất tự do không gò bó vào một khuôn khổ nào cả, khi đàn em chỉ cần cảm nhận bằng trái tim của mình thôi khi đó tiếng đàn của em sẽ có hồn và em sẽ truyền đạt được cảm xúc của bài hát. Không phải lúc nào cũng đâm đầu vào tập luyện mà đạt dược kết quả tốt đâu, trước tiên em hãy để cho tâm hồn mình được thoải mái sau đó chúng ta mới bắt đầu học tôi sẽ chỉ cho em cách thể hiện bài hát theo một chất riêng của mình. Bây giờ em hãy về nghĩ ngơi ngày mai chúng ta sẽ tiếp tục." Nói rồi Jessica đứng dậy đi trước

Từ những lời nói của Jessica, Krystal nhận ra rất nhiều điều cô đã hiểu vì sao mình tập luyện nhiều như thế mà không tiến bộ. Cách dạy của jessica quả thật rất đặc biệt và Krystal quả thật rất may mắn khi được một người đặc biệt như vậy giảng dạy cô thầm cảm ơn chú vì sự may mắn ấy.

Jessica trở về dorm sau khi đưa Krystal về nhà, tất cả thành viên SNSD dường như đã ngủ hết bất chợt tiếng nói phát ra từ ghế sofa khiến cô không khỏi giật mình

"Cậu lại về trễ nữa sao Sica"

"Cậu làm tớ giật mình đó Sun, tớ có chút chuyện nên về trễ"

"Cậu lúc nào cũng công chuyện mà không quan tâm đến sức khỏe của mình gì hết cậu có biết bây giờ là 1h đêm rồi không có ai mà làm việc đến giờ này không hả" Sunny giọng tức giận nói

"Tớ xin lỗi" Ngoài ba chữ đó Jessica cũng không biết nói gì

Nhìn vẽ mặt cụp xuống của Jessica khiến Sunny mềm lòng cô tức giận như vậy cũng chỉ vì lo lắng cho Jessica mà thôi.

"Cậu đã ăn gì chưa?"

"Tớ vừa ăn rồi, cậu thức đợi tớ sao?"

"Tớ lo cho cậu, tớ lấy sữa cho cậu uống" Nói rồi Sunny tiến vào bếp lấy sữa cho Jessica

Jessica cảm thấy mình thật sự rất may mắn khi có được những người bạn tốt như Sunny.

Xoảng !!!! Tiếng đỗ vỡ của ly thủy tinh vang lên khi Sunny đưa ly sữa cho Jessica

"Cậu không bị thương ở đâu chứ, tay của cậu...." sự việc xảy ra nhanh chóng khiến Sunny hoàn toàn bất ngờ lúc nãy ly sữa nóng rớt xuống bắn hoàn toàn vào người Jessica.

"Không sao lúc nảy tớ có dạo một khúc nhạc nên giờ bị tê chút thôi" Thật sự tay Jessica hiện tại không còn chút cảm giác gì cả cô nói vậy chỉ là không muốn Sunny thêm lo lắng mà thôi.

Không nói gì Sunny chạy đến tủ y tế để lấy thuốc trị bỏng và lấy một ít đá để chườm tay cho Jessica, ngồi thoa thuốc mà trong lòng Sunny không khỏi đau đớn sữa nóng bắn vào làm da Jessica đỏ cả một vùng, cô biết cô ấy rất đau nhưng vẫn cố tỏ ra như mình không sao, Jessica quả thật rất ngốc mà.

"Sica đừng cố gắng chịu đựng một mình như vậy chúng tớ luôn ở cạnh cậu mà" Không còn chịu nỗi trước cái nhăn mặt của jessica, Sunny bật khóc.

"Chỉ là vết bỏng nhẹ thôi đừng khóc như vậy chứ Bunny tràn đầy năng lượng của tớ đâu mất rồi" Ôm Sunny vào lòng bằng cánh tay còn lại Jessica nhẹ nhàng nói

"Hứa với tớ đi Sica sau này có chuyện gì cũng phải chia sẽ cho bọn tớ biết đừng cố tỏ ra mạnh mẽ như vậy nữa, tớ, Sooyoung và cả SNSD luôn bên cạnh cậu mà, chúng tớ sẽ là bờ vai cho cậu dựa vào bất cứ lúc nào vì vậy hãy thử mở lòng mình một lần được không Sica." Dụi đầu vào vai Jessica, Sunny chân thành nói

"Tớ không chắc nhưng tớ sẽ thử, đừng khóc nữa Bunny cậu khóc tớ sẽ đau lòng lắm đấy"

Hai người cứ thế ôm nhau mà không biết có một người chứng kiến cảnh đó không khỏi đau lòng

"Cậu thích cậu ấy sao?" Người đó POV'

��n���

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #ngotran2895