Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[LONGFIC] Lost Memory...[Chap 1+2], JeTi, Taeyeon

Author: like_s9

Pairings: JeTi... Và 1 vài couple nữa nếu Au có hứng

Rating: PG

Category: Romantic..

Chap 1 : That Accident Was A Destiny.

“ Tĩnh dậy đi Fany, tớ xin cậu, chỉ cần nhìn tớ 1 lần…” Sica lay tay Fany trong khi các bác sĩ đang đưa cô gái đó vào phòng cấp cứu.

” Xin cô dừng lại, đừng cản trỡ chúng tôi làm việc. “ Vị bác sĩ cố kéo tay Sica ra khỏi Fany.

“ Xin các ông cứu lấy cô ấy. “ Sica nấc lên.

“ Xin chờ ỡ ngoài. “ Y tá và bác sĩ đẫy Fany vào trong phòng cấp cứu bỏ mặc lại Sica đang ngồi thấm đẫm nước mắt. “ Tại sao vậy Fany, tại sao cậu ngốc như thế, cậu nghĩ rằng tớ sống hạnh phúc khi không có cậu sao, đồ ngốc, thà rằng ng đó là tớ. “

“ Unie à đừng như thế, hãy mạnh mẽ lên khi Tiffany unie còn nằm trong đó. “ Yoona lại gần vỗ về Sica. Trong thâm tâm cô cũng đang dấy lên 1 nỗi lo k thể lý giải.

Họ đã đứng trước cửa phòng cấp cứu đc 4 tiếng. Dù máu từ tay Sica thì cứ chãy xuống nền, Yoona và mọi ng đã nhiều lần khuyên Sica nên đi băng bó trong khi chờ đợi nhưng Sica 1 mực k chịu. Cô đứng yên, nhắm nghiền mắt, hát 1 bài hát…Chỉ hát lặp đi lặp lại.

Baby you're all that I want

When you're lying here in my arms

I'm finding it hard to believe

We're in Heaven

And love is all that I need

And I found it there in your heart

It isn't too hard to see

We're in Heaven

Đáng lý ra hôm nay phải là cái ngày cô hạnh phúc nhất trên thế giới này. Cái ngày mà cô sẽ cầu hôn Fany sau 2 năm hẹn hò của 2 người. Vậy mà giờ đây, cô đang đứng trước cửa phòng cấp cứu, bất lực nhìn ng con gái cũa mình chống chọi với nỗi đau…

* Flashback *

“ Rồi cậu ấy sẽ thích nó. “ Sica k biết mình đã mỉm cười 1 mình k biết bao nhiêu lần khi mỡ hộp nhẫn cô đã đặt nó từ 2 tuần trước…

Chỉ là 1 cặp nhẫn đơn giản, bên trong có ghi giòng chữ “ We’re a destiny “. Nhưng nó là cả 1 quá trình dài cũa những yêu thương và thữ thách. Ban đầu cả 2 đến với nhau k dễ dàng, có những cái tát cũa gia đình, những câu xỉ vã của mọi ng khi họ đã vượt quá ranh giới cũa tình bạn. Những cái nhìn ghẽ lạnh cũa gia đình 2 bên.

Nhưng họ vẫn k bỏ tay nhau ra, đơn giản vì đó là định mệnh, Định mệnh kéo họ lại với nhau…

“ Fany cũa mình, đến mau đi, k mình sẽ ăn luôn phần kem dâu đã gọi cho cậu. “ Sica đễ lại lời nhắn cũa mình khi nhận ra cô gái ấy k bắt đt. “ Có lẽ cô ấy lại đễ đt chế độ silent, lần nào cũng như vậy. “ Sica tính tiền và quyết định ra ngoài đứng chờ ng con gái cũa mình.

“ Có lẽ nên cần hôn cậu ấy ở 1 nhà hàng nào sang trọng và lãng mạng hơn là 1 quán kem mà mình với cậu ấy đến ăn lần thứ n. “ Sica vui vẻ nghĩ.

Cô cảm thấy cuộc đời đầy sức sống hơn khi chờ tới cái khoãng khắc định mệnh mà cô và Fany sẽ trao cho nhau tất cả hạnh phúc. Dường như đứa trẻ đang chơi quả bóng cũa em ấy cũng đang nhìn mình cười, cuộc sống có lẽ chỉ toàn màu hồng xinh xắn.

Nhưng bỗng nhiên đứa bé đá quả banh ra đường, đứa bé chạy đi lụm quả banh của em ấy, Sica thoáng bất ngờ và nhận ra là 1 chiếc xe đang lao đến. K suy nghĩ cô chạy lại bế đứa bé lên :

“ Ketttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt “

“ Rammmmmmmmmmmmmmmmmm “

Sica k còn cảm nhận đc gì ngoài chuyện mình bị 1 lực gì đó đẫy rất mạnh từ sau lưng, bàn tay cô đẫm máu khi phải va quệt với con đường, Sica nhận ra đứa bé đang nằm trong vòng tay mình k sao, cô thỡ phào nhẹ nhõm.

“ Này mau gọi cấp cứu đi. Cô ấy k ỗn rồi. “ 1 ng đàn ông la lên.

Sica quay về phía giọng hét cũa ng đàn ông lại và nhận ra 1 vũng máu đang tràn ra đất, từ 1 khuôn mặt và cô đã khóc thét lên khi thấy gương mặt đó…Sica lao ngay tới ôm lấy cô gái trước mặt mình.

“ Không Fany, tại sao cậu làm thế. “ Sica gào thét. “ Cấp cứu, làm ơn giúp tôi, gọi cấp cứu. “ Sica mò mẫm cái đt cũa cô nhưng cô k còn cầm nó vững nữa.

“ Jessi, my Jessi, are u oke? “ Fany hỏi với chất giọng yếu ớt và máu trong đầu cô cứ đang tuôn ra k thể cầm đc.

“ Tớ… Tớ k sao, cậu, sao cậu làm thế. “ Sica gào thét cô ôm lấy khuôn mặt Fany.

“ Cậu luôn nói dối…tớ, my… Jessi. “ Fany thỡ khó nhọc.

“ K tớ k bao giờ nói dối cậu, k bao giờ. “ Sica nói trong nước mắt.

“ Tay cậu bị… bị thương…nó…nó…chảy máu…” Tiffany ráng nhấc tay cũa cô lên vai Sica.

“ Đừng nói những điều ngu ngốc lúc này. “ Sica nói trong nước mắt, nó mặn chát.

“ Tớ…Jessi à, tớ k ỗn…tớ muốn ngũ… “ Fany thỡ khó nhọc hơn.

“ Không xin cậu đừng mà, tớ mới là con sâu ngủ. k phải cậu, xin cậu…” Sica lay lay Fany nhưng Fany k chút phản ứng, con tim cô đang đập yếu dần.

“ Fany, Đừng bỏ rơi tớ. “ Sica gào thét trong cơn hoãn loạn cực độ.

“ Đưa cô ấy lên cáng nhanh lên. “ Dòng ng hối hả…

* End Flashback *

Đúng lúc Sica đang mường tượng lại cảnh tượng khũng khiếp đó và vò đầu bức tóc thì Fany được đưa ra ngoài. Y tá đẫy xe rất nhanh đến phòng hồi phục sau ca mỗ, và k trả lời bất kì câu hõi nào đc đưa ra từ phía ng nhà bệnh nhân. Nhưng nhìn khuôn mặt cũa họ, k ai nói nhưng mọi ng đều hiễu, có lẽ nó k phải là 1 tin tốt…

Sica bất lực chạy theo chiếc giường đang đưa Fany vào phòng hồi phục, Máu trên cánh tay cô vẫn chãy nhưng Sica k còn quan tấm đến điều đó nữa…Cái mà cô quan tâm nhất bây giờ là cô gái đang nằm trên giường bệnh đó.

“ Chúng tôi xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức, nghị lực là thứ sẽ cứu cô ấy trong lúc này. “ Vị bác sĩ già cúi xuống nói trong nỗi thất vọng. Ông từng thực hiện rất nhiều ca cấp cứu và đương nhiên chuyện bệnh nhân k qua khỏi là điều rất đỗi bình thường, nhưng lần này ông biết, ông k thể chắc chắn về sinh mạng cũa 1 thiên thần…

Sica im lặng nhìn qua tấm kính khuôn mặt cũa ng con gái đó, Tại sao cậu có thể nằm yên bình như thế trong khi tớ đang đau như thế, tại sao cậu k tĩnh dậy, chạy lại gần tớ, khẽ xoa lên trái tim này. Cậu đã hứa sẽ luôn xoa dịu nỗi đau trong tớ kia mà, nhưng tại sao bây giờ, thậm chí đến nhìn mình cậu cũng k nhìn…

Sau đó mấy ngày, ng nhà bệnh nhân đc phép vào trong sau khi đã khữ trùng. Sica đã lao vào ngay lập tức khi đc phép từ bác sĩ. Cô nắm lấy đôi bàn tay lạnh lẽo đó. Tại sao, tại sao lại là cậu và mình, những gì chúng ta trải qua chưa đủ đễ cho cậu và mình ỡ bên nhau sao, sao Chúa cứ phải thử thách tình yêu cũa chúng ta.

Sica nhẹ nắm lấy tay Fany mong phản hồi từ ng bạn gái cũa mình. Nhưng đáp lại chỉ là những tiếng kêu cũa những cỗ máy đang cắm vào ng Fany. Sica thỡ dài bất lực.

Ngày… Tháng… Năm…

Đã 1 tháng rồi cậu chưa eye smile với tớ đấy cậu biết k Fany, và tớ thì đang như phát điên lên vì k thể thấy chúng.

Cậu biết không, ở ngoài mọi ng đều đang rất lo lắng cho cậu, còn cậu hư quá, cứ nằm đây mãi thôi. Đến mức tớ xem bệnh viện này như là nhà cũa tớ vậy.

Tớ đã mua đồ và gần như định cư vào đây rồi đấy. Dù rằng các bác sĩ và y tá k đồng tình lắm, nhưng cậu biết ng yêu cậu rồi đấy. Tớ rất bướng bĩnh mà…

Ngày… tháng… năm…

Này, cậu k có ý định dậy nhìn những khóm hoa trên đĩnh đồi cũa chúng ta có phải k hả. Cậu có biết chúng rất nhớ cậu k, đã 6 tháng rồi đấy.

Mỗi lần tớ ghé qua tưới nước cho chúng nó, chúng nó cứ hỏi tớ là mẹ cũa chúng đâu và tớ k thể trả lời đc.Cậu còn định làm tớ khó xử đến thế nào hả…

Cã đám nhóc kia nữa chứ…Chúng rất nhớ cậu đấy.

Cậu biết không, Yoona ấy, con bé đã tốt nghiệp rồi đấy. K tin nỗi phải k, với cái tính player của nó mà cũng tốt nghiệp nỗi cái trường ấy. Tớ còn nghĩ nó sẽ bị giữ lại trường vì như cậu biết đấy, bà cô Sinh trường đó rất thích nó…

Ngày…tháng…năm…

1 năm rồi, 1 năm cũa cái ngày định mệnh ấy. 1 năm từ ngày tớ k còn thấy eye smile cũa cậu. Hằng ngày tớ vẫn cố gắng viết từng trang nhật kí cho cậu. Tớ viết k hay nhưng tớ muốn ghi lại tất cả những chuyện tớ đã làm đễ khi cậu dậy cậu sẽ đọc đc nó, sẽ như là tớ và cậu k hề xa nhau 1 năm vậy…

Fany à, nếu có 1 điều ước, tớ ước gì cậu ngồi đây và tớ nằm đó, Tớ biết tớ sẽ quá tham lam khi tớ ước rằng chúng ta hạnh phúc bên nhau.

* End nhật ký Jessi *

Sica đóng cuốn sỗ lại và bỏ nó vào trong túi cũa cô, đã 1 năm kễ từ khi tai nạn khũng khiếp xãy ra, k còn ai hi vọng vào sự trỡ lại cũa Fany, mọi ng cũng đã thôi khóc từ tai nạn đó. Duy chỉ có 1 ng, vẫn khóc hằng đêm.

Nắm lấy bàn tay lạnh ngắt cũa Fany, Sica phà hơi nóng từ mồm mình đễ làm cho bạn gái cũa mình trỡ nên ấm áp hơn. Cô làm như vậy 1 lúc lâu.

K hiễu tại sao cơn bùn ngũ đến với cô khá nhanh và cô ngục đầu lên tay Fany nhắm mắt lại…

“ Jessica Jung, ta cho con 1 điều ước. “

“ Con ước cậu ấy sẽ tĩnh lại…” Sica cầu khẩn.

“ Đừng gấp như vậy, ta có điều kiện. “

“ Điều kiệu gì cũng đc, kễ cả chuyện con sẽ phải chết. “ Sica nói to.

“ Haha, ta k nói điều kiện đó là gì, nhưng ta tin, con sẽ mong con đc chết hơn là nó. “

Sica choàng tĩnh dậy, đó là giấc mơ lạ nhất trên đời này mà cô từng gặp. Cô khẽ vuốt đi giọt mồ hôi trên trán mình.

“ Dẫu sao, nếu điều kiện đó tệ hơn là chết mà Fany tĩnh lại, mình vẫn muốn nó. “ Khi Sica vừa nói xong, cô cảm nhận thấy bàn tay Fany đang nhúc nhích từng ngón…

“ Bác sĩ, Bác sĩ……..” Sica lao ra khõi phòng và hô to lên…

Chap 2 : Erased.

“ Thật là 1 điều kì diệu lần đầu tiên trong đời tôi từng chứng kiến. Bệnh nhân đang có dấu hiệu hồi phục. “ Vị bác sĩ già hân hoan khi ra báo tin cho ng nhà bệnh nhân.

“ Thật chứ ạ. “ Sica thỡ gấp, trái tim cô lỗi nhịp.

“ Thật vậy, nhưng cô bé còn quá yếu, dù có nóng lòng thế nào, ta mong cháu đừng làm cho cô bé quá mệt, hãy đợi khoảng vài ngày rồi vào đó. “ Vị bác sĩ già nháy mắt với Sica và Sica thoáng ngại ngùng về điều đó, cũng k ít lần bác sĩ đã chứng kiến cô hôn lên môi Fany khi cô nàng còn đang hôn mê.

“ Thật là 1 tin tốt lành Sica unie. “ Yonna đi lại gần và vỗ lên vai Sica, và Sica chỉ biết ôm chầm lấy cô bé khóc nức nở, cuối cùng, sau nhiều ngày chờ đợi, Fany cũa cô cũng trỡ về…

Tình hình sức khõe cũa Fany đang dần khá lên, và các bác sĩ đã thông báo rằng từ ngày mai, Fany sẽ đc đưa tới phòng bệnh bình thường chứ k phải là phòng cách ly nữa.

1 tuần chưa gặp Fany khiến Sica như phát điên, cô k thể k nhìn thấy Fany mỗi ngày và có lẽ là ngày mai sẽ là ngày mà Fany lao vào vòng tay cô…Cô dậy thật sớm, mua 1 bó hồng thật to, sắm 1 vài cây kẹo Dâu mà Fany vẫn thường ngậm nó khi ở bên cô, mĩm cười mãn nguyện, cô bước về phía bệnh viện.

Mọi ng đều đang chờ đễ đc vào thăm Fany nhưng có lẽ ai cũng biết ng sốt ruột nhất là Sica. Cô cứ đứng ngồi k yên đi qua đi lại cho tới khi Yonna than phiền thì cô mới đứng yên đc khoãng 5p rồi lại tiếp tục đi qua đi lại…

Cuối cùng thì mọi ng cũng đc vào thăm Fany.

Khi họ đi vào, Fany quay lại với đôi mắt cười sáng lên :

“ Appa. “ Họ lao vào ôm lấy nhau. Vì k muốn phá khoãng khắc đó cũa họ nên Sica chỉ đứng lặng yên ở phía sau thay vì tiến lên phía trước thỏa nỗi nhớ nhung cũa cô.

Fany vẫy chào với tất cả mọi ng đang đứng xung quanh cô, nhưng cô chỉ lướt qua Sica như 1 ng bình thường, Sica thoáng buồn vì điều đó : Đừng nói cậu giận mình vì mình nói dối chuyện mình k bị gì lúc đó đấy nhé Nấm ngơ.

“ Fany, I bought this flower for u. “ Sica bước lại nỡ 1 nụ cười mãn nguyện, nhưng đáp lại cô k phải là eye smile thường thấy mà chỉ là 1 cái lắc đầu khó hiễu.

“ Ơ thanks, but you’re... “ Fany tò mò.

Tất cả mọi ng im lặng nhìn Sica và Fany.

“ Cậu đang nói gì vậy Fany, đừng nói cậu vẫn giận mình vì lúc đó mình đã nói k bị gì nhé. “ Sica hỏi trong lòng thoáng chút bối rối.

“ Cậu đang nói gì vậy, tôi k quen cậu, cậu kì lạ quá. “ Fany đẫy bó hoa trả lại cho Sica và quăng cho Sica 1 ánh mắt lạnh lùng vô cảm.

Tim Sica nhói đau lên từng hồi, khó thở, 2 bàn tay nắm chặt, chuyện gì đang xảy ra thế, rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào, làm ơn nói với tôi cô ấy đang đùa với tôi đi, Aaaaaaaaaaaaaaaaaa…Lúc này vị bác sĩ già đang lại gần và lôi Sica ra ngoài.

“ Ta xin lỗi, có lẽ, vết thương trên đầu đã ảnh hưỡng tới não cô bé. “ Vị bác sĩ già điềm đạm nói.

“ Ý…ý bác sĩ là sao, tại sao cô ấy k nhớ ra cháu. “ Sica khó thở.

“ Ta xin lỗi, có lẽ tai nạn quá khũng khiếp, cộng với chuyện cô bé bị trấn thương ỡ đầu nên dẫn tới việc cô bé mất đi phần trí nhớ quan trọng nhất cũa mình, và ta e đó là cháu. Có thể cô bé còn quên cả những chuyện xảy ra trong những năm gần đây. “ Vị bác sĩ già ôm lấy Sica khi nhận ra cô gái trước mặt mình đang khóc…

Sica chỉ im lặng đi từng bước lại căn phòng bệnh đó. Tim cô như thắt lại, Fany đã quên đi tất cả những khó khăn và ngọt ngào cùng với cô. Quên đi tất cả hệt như nó chưa từng tồn tại gì trong thế giới này…Chỉ trong tíc tắc mọi kĩ niệm tan như bong bóng xà phòng nhanh và tàn nhẫn đến đáng sợ.

“ Nếu đó là cái giá phải trả cho việc Fany tĩnh lại, thì mình cũng nên chấp nhận nó, chỉ cần làm cho Fany nhớ lại mình…” Sica thầm nói.

“ Nếu cô nghĩ đó là điều kiện trao đổi, thì cô nhầm rồi Jessica Jung. “ [ Chêm thêm 1 câu mang tính chất hăm dọa ]

Yoona bước ra và nhận ra ng bạn gái cũa chị họ mình đang ngồi ỡ ngoài với 1 khuôn mặt thất thần, cô bước lại gần, khẽ vòng tay qua ôm lấy cô gái ấy. K ai là k cảm thấy tiếc cho họ khi Sica và Fany phải rơi vào tình huống như thế…

“ Đừng buồn, rồi Tiffany unie nhất định sẽ nhớ ra unie thôi. “ Yoona an ủi Sica.

“ Nếu không thì sao…” Sica nhìn vào khoãng không vô định.

“ K có chuyện nếu không ở đây… “ Yoona lắc đầu.

“ Mọi ng cho rằng, chị nên bắt đầu bằng chuyện nói rằng mình là bạn thân cũa Fany unie và dần dần tìm lại trí nhớ cho chị ấy. “ Yoona giữ chặt vai Sica.

“ Mọi ng sợ rằng Fany unie có thể bị sock nếu chị nói chị là bạn gái chị ấy, chị biết đấy, chị ấy quên mọi điều về chị. “ Yoona nói nặng nhọc hơn.

“ Unie hiễu, như cái ngày đầu unie nói yêu cậu ấy, cậu ấy đã hét vào mặt unie rằng unie đừng giỡn như thế. “ Sica mĩm cười cay đắng, giờ đây cô đang phải bắt đầu lại từ đầu. Nhưng cô sẽ k bao giờ bỏ cuộc.

“ Chị ổn chứ. “ Yoona lay nhẹ vai Sica.

“ Chị nghĩ chị chưa chết đc. “ Sica mĩm cười và đáp lại Yoona bằng cách siết chặt tay cô bé. Họ cùng nhau bước vào phòng cũa Fany.Khi Fany nhìn thấy Sica, cô k khỏi gượng ngùng nhưng vì đc mọi ng nói cho 1 vài chuyện nên cô có vẻ k còn khó chịu như trước.

“ So, you’ re…” Fany ngập ngừng.

“ Jessica. “ Yoona nhắc nhở Fany.

“ Oh right, You’re Jessica, we’re bestfriend, but for some reason, I forgot u. “ Fany nói bằng chất giọng mỹ cũa mình. Sica thầm mĩm cười,cái giọng y như ngày đầu quen nhau.

“ Yes, we’re bestfriend. And I’m up sad when u forgot me. “ Sica đáp lại.

“ I’m sorry…” Fany lí nhí.

“ I’m oke. “ Sica mĩm cười đi lại giường Fany. “ Chắc cậu k quên luôn tiếng Hàn chứ. “ Sica mĩm cười.

“ Om my god. U can speak Korean very good. “ Fany eye smile.

“ Điều gì khiến cậu nghĩ mình k nói đc tiếng Hàn tốt. “ Sica thoáng buồn, quên đến mức k biết cô là ng Hàn, thế thì có hơi quá không.

“ Có lẽ là do cậu nhìn rất giống ng ngoại quốc. Hơn nữa lúc nãy cậu chỉ nói 1 2 câu tiếng Hàn, và cậu phát âm tiếng Anh rất tốt. “ Fany tươi cười và đặt 1 tay lên bàn tay Sica.

“ Tớ từng ỡ Mỹ 2 năm. Hẵn là cậu cũng quên luôn chuyện đó. “ Sica mĩm cười hơi cay đắng.

“ Tớ xin lỗi, nhưng tớ sẽ cố nhớ, nhưng thật kì lạ Jessica à, tớ nhớ tất cả mọi ng trừ cậu. “ Fany ngãi ngãi đầu.

“ Có lẽ là cậu còn k nhớ 1 số thứ nữa nhưng k biết, đừng bận tâm. “ Sica phẫy tay cho qua chuyện.

Những ngày sau đó thì cứ tiếp diễn như vậy, Fany thì vẫn vui vẻ và k biết rằng cô vừa đánh mất đi phần kí ức quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Sica vẫn thường xuyên tới chăm sóc và chơi với Fany những khi cô ấy buồn…Sica giữ thói quen mua kẹo cho Fany, nhưng có vẽ như Fany k còn thích ăn kẹo cho lắm. Cô chỉ ăn vì lịch sự khi Jessica đã mua kẹo cho cô…

Ngày mà Fany xuất viện cuối cùng cũng đã tới, Cô ngoan ngoãn đi từng phòng các bác sĩ và y tá cảm ơn họ vì đã chăm sóc cho cô trong khoãng thời gian cô ỡ lại đây. Họ đều vui vẻ chào cô và cảm thấy hối tiếc khi k còn thấy eye smile từng làm rộn rã cả 1 bệnh viện…

Sica chỡ Fany về nhà cô, Fany k có nhà tại Hàn Quốc, gia đình cũa cô ỡ Mỹ và họ cũng đã về đó khi k thễ bõ lỡ việc làm ăn cũa họ. Fany k trách họ nhưng cô tự dưng cũng cảm thấy hơi buồn vì chuyện đó dù ỡ đây cô còn 1 ng em họ là Yoona, nhưng em ấy hiện tại thì đang ỡ KTX cũa trường, mà Fany thì chưa thật sự thân thiết với Jessica cho lắm.

“ Jessica này, nói cho mình nghe, tại sao gia đình mình ỡ Mỹ mà mình lại về Hàn quốc chứ. “ Fany hỏi Sica.

“ Ừm, vì cậu thích sự mới lạ. “ Sica trã lời qua loa, cô k thễ nói Fany nghe lý do cô ấy trỡ về Hàn và sống tại đây là vì cô đc.

“ Tớ thích sự mới lạ hơn gia đình mình ư, thật khó tin. “ Fany sờ lên má mình.

“ Đừng nghĩ nhiều nữa, nó sẽ làm cậu thấy mệt. “ Sica xua đi mọi suy nghĩ cũa Fany.

Khi họ về đến căn hộ cũa Sica, Fany cảm thấy khá choáng ngộp khi nhìn thấy những gì đang hiện ra trước mắt mình. 1 căn hộ có họa tiết đơn giản nhưng lại khá rộng và có 1 cái mái nhà màu hồng rất xinh xắn.

“ Cái mái nhà màu hồng kìa. “ Fany nhãy cẫng lên.

“ Có vẻ tình yêu cũa cậu với màu hồng k thay đỗi, chĩ có tình yêu với mình là… “ Sica nói khi đang dỡ hành lý xuống.

“ Hả cậu nói gì. “ Fany quay qua khi thấy Sica đang lầm bầm trong miệng.

“ À k có gì, tớ chỉ muốn chào mừng cậu quay trở lại nhà chúng ta thôi. “ Sica mĩm cười quay đi và tiếp tục dỡ hành lý xuống.

Họ đi vào trong nhà.

“ Jessica à, phòng mình ỡ đâu. “ Fany tò mò dạo quanh căn nhà.

“ Hả. “ Sica hơi bất ngờ, cô chưa chuẫn bị cho tình huống này, aisss sao cô có thể quên rằng mình và Fany phải ỡ phòng riêng cơ chứ.

“ Jessica đừng nói là cậu đễ bạn thân nhất cũa cậu ngũ trong phòng khách nha. “ Fany càu nhàu nhìn Sica.

“ Hả à, à không, đương nhiên là không, cậu biết đấy, cậu hôn mê đã 1 năm và nó có 1 số thay đỗi. “ Sica bối rối.

“ Thay đỗi như thế nào. “ Fany dò hỏi.

“ À là thế này, tớ, ừm, tớ chuyễn vào phòng cậu ở vì k muốn khi cậu về trong phòng đó k có hơi ng. “ Sica biện hộ cho mình.

“ Hả, là sao, rồi cậu ỡ đâu khi ngày xưa tớ ỡ cùng cậu. Cậu chuyễn về phòng cậu và trã lại phòng cho mình là đc mà. “ Fany nheo nheo mắt.

Aissssss, suy nghĩ cũa Sica đang k mạch lạc cho lắm. Đúng là căn hộ cũa cô có nhiều phòng, nhưng trong 1 lúc Fany giận dỗi, vì sợ Fany có thể qua các phòng khác và khóa cửa lại đễ tránh cô, Sica đã khóa tất cả các phòng lại trừ phòng cô và Fany ỡ chung rồi quăng chìa khóa đi đến 1 nơi vô hạn định…Bây giờ mà tìm lại nó chắc có nước đi đến vũ trụ.

Nhưng ít nhất thì Sica cũng nhớ dọn đống ảnh tình tứ của cả 2 treo và đễ khắp căn nhà, phù…

“ Cậu cứ ngũ trong phòng cậu đi, tớ ngũ phòng khách, tớ nghĩ tớ k có chìa khóa phòng tớ. Tớ sẽ kêu thợ tới bẻ khóa sau. “ Sica thỡ dài.

“ Cậu thật kì lạ Jessica à, cứ như căn nhà này k phải cũa cậu vậy. “ Fany tõ ý nghi ngờ.

“ Có cần tớ chưng giấy tờ nhà cho cậu coi k hả. “ Sica bốp lại khi thấy mình đang bị nghi ngờ, nhưng giờ mà Fany có thách thì Sica cũng k dám đưa ra, đơn giản vì căn nhà đứng tên cả 2 ng là Jessica Jung và Tiffany Hwang. Cậu ấy sẽ nghĩ sao khi 2 ng bạn mua chung căn nhà chứ…

“ Trong khi chờ ng ta bẻ khóa cho cậu, cậu ở chung phòng với tớ đi, dù sao thì tớ đang ỡ nhà cậu cơ mà, chúng ta có thễ ôn lại 1 vài kĩ niệm cũ đễ tớ nhớ cậu nhanh hơn. “ Fany tươi cười xách hết hành lý của cô vào căn phòng đc mỡ cữa duy nhất.

Chung phòng với cô ấy…

Nhìn thấy cô ấy ngủ và mùi cơ thể cô ấy…

Aissssssssss… Jessica làm sao mà mày chịu nỗi…

Tốt nhất mình nên nằm đất thay vì nằm kế cô ấy…

Sica ì ạch với lối suy nghĩ cũa mình kéo lê 2 cái túi vào phòng…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #jeti