Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 4 - hẹn hò và 11 đóa hoa hồng

Chap 4 - hẹn hò và 11 đóa hoa hồng

Hôm nay , là ngày hẹn của cô với cậu , cậu bước vào nhà vệ sinh chỉnh chu lại mọi thứ áo pull màu trắng , quần jean đen và giầy boot đen , nón len màu đen và chiếc kính đen nhãn hiệu Blanc & Eclare sau đó cậu bước ra ngoài , cầm chiếc bánh carac ăn ngon lành , phủi tay bỏ đi . Sau khi leo lên chiếc BMW i8 , chỉnh lại gương chiếu hậu một lần nữa rồi mới phóng một mạch tới nhà hàng Byeokje Galbi

* tại nhà hàng Byeokje Galbi *

Mọi người ở đây dường như chết lặng với cô nàng xinh đẹp tựa như thiên thần đang ngồi ngay góc khuất , hôm nay cô diện cho mình chiếc váy màu trắng , thêm dây thắt lưng vài vòng đeo tay vô cùng fashion

Cậu bước vào trong , nhìn một lượt và phát hiện cái bóng dáng quen thuộc , lập tức tiến lại chìa bó hoa hồng trước mặt cô

_ tặng cho cô - cậu gãi đầu nói

_ làm gì tặng tôi ? - cô bất ngờ hỏi

_ ờ thì ... lúc nảy tôi thấy một đứa bé gái đi bán hoa dạo , tôi thấy tội với trời mưa tầm tã vậy mà đi bán hoa , nên tôi mua hết giùm cho bé gái - cậu giải thích

_ hửm ? 11 đóa hoa à - cô đáp một cách vô cùng ngạc nhiên

_ 11 đóa thì sao ? - cậu nhìn cô khó hiểu rồi hỏi

_ không gì ... Cậu gọi món đi - cô xua tay đáp

_ lấy cho tôi 1 phần duengshim , 2 phần galbi , 2 phần bulgogi , 2 phần yukhoe ,2 phần canh lươn và một phần thịt bò sashimi - cậu phục vụ và cô choáng váng với sức ăn của cậu

_cậu ăn hết không mà gọi lắm thế , tôi không ăn hết đâu đấy - cô nói với ánh mắt dò xét nhìn cậu

_ hết mà , tôi không phải người hoang phí như cô nghĩ đâu - cậu đáp

_ woahhh ... - cả hai hưng phấn khi thấy mấy món ăn được bày ra trước

_ ... - thế là họ im lặng ăn và ăn không thốt câu nào cho đến hết bữa ăn , trong khi cô bảo không ăn hết nhưng nhanh chóng tiêu diệt chúng không soát lại cái nào

_ anh ơi , 2 người họ ốm vậy mà ăn nhiều thật á - người phụ nữ ngồi bàn bên cạnh thì thầm vào tai chồng cô

_ đứng vậy , nhưng họ chẳng phải rất đẹp đôi - người chồng mỉm cười nói

Từ lúc tính tiền tới giờ họ vẫn im lặng không ai nói với ai một câu này

_ xe cô đâu - cậu quay sang hỏi

_ tôi cho em tôi mượn rồi , cậu về đi tôi đi taxi được rồi - cô đáp

_ lên xe tôi đi , tôi đưa cô đi dạo - cậu chạy vòng qua xe mở cửa cho cô - xin mời

Sau khi đắn đo vài giây , cô cuối cùng cũng bước lên xe . Cậu khẽ mỉm cười , ngồi yên vị trên thắt dây an toàn cho người bên cạnh lại kh̀ông để ý có một người đang khẽ đỏ mặt

_ chúng ta đi đâu ? - cô quay sánh hỏi

_ công viên namsan

Chiếc BMW i8 đừng tại bãi đổ xe , cậu nhanh chóng chạy ra mở cửa cho cô

_ giờ đi đâu ...

_ tháp seoul - cậu vô tình nắm tay cô chạy đi

Thình thịch ...

Thình thịch ...

Thình thịch ...

" sao tim mình đập nhanh vậy ? "

_ chuẩn bị thét nhé !

_ hử .... Aaaaaaa ... - do quá bất ngờ nên cô nhào vào ôm cậu , cả cơ thể của cậu bị đẩy vào tấm kính , cô ôm cậu không muốn buông ra

_ không sao , nhanh thôi - cậu vuốt nhẹ lưng cô , trong khoảng khắc cả 2 đều nghe rõ nhịp tim của nhau

Thang máy nhanh chóng đưa họ lên cao nhất của tháp , ở đây họ có thể ngắm toàn cảnh đêm tuyệt đẹp của seoul , màu ánh đèn đường và màu đen của bầu trời về điểm tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp

Thời gian nhanh chóng trôi qua , cũng đã đến lúc phải tạm biệt cảnh tuyệt đẹp này rồi , nhưng trước khi đi cậu và cô đã ghi những lời chúc tốt đẹp cho nhau vào miếng gạch nhỏ , đây có thể là khoảng khắc đầu tiên cho một buổi hẹn hò đầu tiên của họ , lấy mấy ảnh ra cả 2 cùng nở nụ cười vô cùng hạnh phúc

Đứng trước cổng nhà , họ tạm biệt nhau

_ cảm ơn cậu , hôm nay tôi rất vui - cô nhỏe miệng cười đáp

_ tôi cũng vậy - sau khi đợi chiếc BMW i8 của cậu khuất dần cô mới bước vào nhà

_ sica em về rồi à - một cậu thanh niên với đáng vẻ tuấn tú reo mừng khi nhìn thấy cô

_ sica con về rồi à ! Teacyeon đợi con từ nảy giờ đó - bà Jung nói

_ con hơi mệt , con lên phòng trước - cô toan bỏ đi mặc lời bà Jung kêu từ phía sau

_ con thông cảm nha - bà Jung cười trừ

_ không sao đâu bác , thấy sica về nhà là con yên tâm rồi , thưa bác con về - tuy trong lòng bực bội nhưng cậu ta vẫn kìm nén tạo lớp bọc ngoan hiền

" jessica Jung sau khi tôi chiếm được tài sản của Jung gia , tôi sẽ đá cô đi không thương tiếc , đồ ngạo mạn " taecyeon bước ra ngoài cổng , không ngại ngoảnh lại một lần

Bà Jung nhẹ nhàng bước lên phòng cô con gái cưng của mình

_ sica omma vô được không ?

_ vâng ạ !

_ hôm nay con đi đâu thế ? Teacyeon đợi con cả buổi đấy - bà Jung khẽ nhăn mặt nói

_ con đi chơi với bạn - cô đáp nhưng lại cười hạnh phúc khi nhớ lại mọi chuyện

_ người yêu con à - bà Jung thấy biểu hiện của cô con gái của mình cũng đoán được 70 phần

_ sao ạ ? Làm gì có - cô giật thót tim đáp trả nhanh chóng như sợ bị phát hiện điều gì đó

_ xem nào ... - bà Jung tia mắt nhìn xung quanh , thấy bó bông được đặt trên bàn cuối cùng reo lên - woahhh ... xem kìa người ta còn tặng cả bông hồng nữa kìa

_ sao ạ - cô đứng dậy nhanh như cắt chạy về phía bàn giấu bó hoa sau lưng của mình

_ omma nhớ không lầm thì từ đó tới giờ con chưa bao giờ nhận hoa dù bất kỳ ai mà , còn nhớ hồi cấp 2 có cậu kia quỳ trước cổng nhà mình cầu hôn làm người yêu cậu ta bằng 999 đóa hoa hồng mà con còn không nhận nữa mà

_ ơ thì ... con ... thấy nó đẹp bỏ cũng uổng nên đem về , vậy thôi - cô đáp nhưng khá là không hợp lý

_ woahhh .. coi nè , còn chụp hình chung nữa , woahhh bảnh zai dữ - bà Jung mò được tấm hình cả 2 chụp chung ở tháp seoul coi như là làm kỷ niệm

_ ông ơi ! Soojung ơi ! Xuống đây coi mặt con rể với anh rể của con nà

_ thôi xong rồi - cô định sẽ ôm bà Jung lại nhưng không kịp rồi , lần này thì xong rồi

Ở dưới nhà đang có tình trạng náo loạn , cả nhà nhìn mặt con rể và anh rể điều khen trầm trồ , nào là mắt to , mũi cao , da trắng ... bla .. bla ...

...

* biệt thự Im gia *

Sau khi trở về nhà , cậu liền quay qua hỏi quản gia

_ ý nghĩa 11 đóa hoa hồng là gì vậy

_ tôi nghe bọn trẻ bảo nó có nghĩa là " thế gian này chỉ có mình em " - ông quản gia đáp

_ thì ra là vậy - nhanh tay cậu bắt lấy chiếc bánh Gateau St. Honore bỏ vào mồm , rồi chạy lên phòng ngủ

" cậu chủ hỏi điều đó làm gì ? Không lẽ ... "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro