Chap36 Người không thể đắc tội
Theo quy định của chương trình thì trong thời gian quay, người tham gia chương trình không được sử dụng điện thoại. Cho nên, Baekhyun vô cùng bất ngờ khi thấy tên hiển thị cuộc gọi đến dù cho trong lòng cực kỳ vui vẻ khi nghĩ đến việc được nghe thấy giọng ai đó.
- Xin chào, đây có phải số của "Park phu nhân" không, tôi là đạo diễn của chương trình The Laws of The Jungle.
Chỉ có điều lên tiếng không phải giọng của người cậu hằng mong nhớ, mà là của một người hoàn toàn khiến cậu không nghĩ tới. Lại còn cái danh xưng "Park phu nhân" nữa chứ, thật là xấu hổ muốn chết.
- À...vâng là tôi.
- Chúng tôi tìm thấy một chai tương ớt trong túi xách của anh ChanYeol, anh ấy nhất quyết không chịu giao nộp vì đó là đồ của cậu chuẩn bị, mà cậu cũng biết luật rồi đó. Nhưng dưới sự nài nỉ của các thành viên chúng tôi đang xem xét cho họ như một món quà, với một điều kiện là cậu sẽ gửi một lá thư video khẳng định điều đó.
- Tôi...chuyện này....
Cậu không phải sợ mà cậu lo sự xuất hiện của cậu sẽ làm ảnh hưởng tới anh.
- Baekie~ là anh, em cứ nhận lời đi không sao đâu. Dù mọi người cũng biết hết rồi mà...em rể tụi anh/chị thèm đồ cay lắm rồi.
Trong lúc cậu còn đang băn khăn thì bên kia vang lên tiếng anh, còn thêm tiếng những người đi cùng. Baekhyun có thể cảm nhận được mặt mình đỏ nóng bừng cả lên.
- Nếu đã vậy....
- Cậu ấy đồng ý rồi, đồng ý rồi.
Baekhyun còn chưa kịp nói hết câu, đã nghe bên kia lớn tiếng vọng lên cùng với cả tiếng cười đầy kích động.
- Baekhyun, anh yêu em.
- Chúng tôi sẽ liên lạc với cậu sau, tạm biệt.
- Tôi...
Cuộc gọi chớp nhoáng đó dẫn đến cuộc gặp ngày hôm nay, Baekhyun đứng ngồi không yên nhìn mấy người đang sắp xếp quay phim. Còn KyungSoo thì cũng không khá hơn là mấy vì nể tình cậu để Baekhyun thực hiện video tại quán mình, nhưng sự ồn ào khiến cậu không thích chút nào.
- Xin lỗi.
Baekhyun ái ngại nhìn KyungSoo sau khi mọi việc đã xong, vì không muốn để lộ nơi ở mà không muốn đến nơi lạ nên cậu còn cách tới tiệm của KyungSoo.
- Không sao, cũng chỉ mất một tiếng thôi.
KyungSoo cười, xua tay còn đem thêm cho Baekhyun một ly nước trái cây.
- À đúng rồi nghe JunMyun bảo,Jongin đang trồng cây si cậu.
Nhớ tới câu chuyện hôm trước, Baekhyun không bỏ qua cơ hội thỏa mãn trí tò mò của mình.
- Cái đó...
- Ấp úng như vậy là đúng rồi phải không? Jongin tuy nhỏ tuổi hơn một chút nhưng là một chàng trai tốt cho nên đừng làm khó nó nha. Jongin thực ra rất....
Nhìn thái độ Baekhyun cũng hiểu KyungSoo hẳn là có cảm tình với JongIn liền nhân cơ hội mai mối. Cứ thế hết Jongin tốt thế này, tốt thế kia đến khi KyunSoo không chịu được phải đuổi khéo người đi thì Baekhyun mới bất đắc dĩ trở về.
- Hyung!
Vừa mở cửa nhà, Baekhyun đã hoảng hốt khi thấy JunMyun ngồi bệt trên sàn nhà ôm chân.
- Không có gì đâu, mấy hôm nay đi lại hơi nhiều nên có chút đau nhức.
- Thật là...em đã bảo hyung rồi. Kệ đi chúng ta cũng đâu thiếu thốn gì mà cố làm chi.
Đỡ JunMyun lên sofa Baekhyun không hài lòng cằn nhằn. Chuyện là có một đạo diễn muốn mua bản quyền chuyển thể sách của cậu, thế nên JunMyun cứ phải chạy qua chạy lại suốt.
- Cơ hội tốt không thể bỏ qua, hyung ổn mà.
JunMyun vỗ vai hạ hỏa cậu em đang sắp phát hỏa đến nơi. Tác phẩm có thể làm thành phim, độ phổ biến sẽ tăng lên rất nhiều. Các cuốn sách của Baekhyun thực sự rất hay và ý nghĩa nên anh muốn đem nó đến cho mỗi độc giả.
- Hyung đó, người ngoaì không biết lại nghĩ em ngược đãi biên tập viên của mình.
Lắc lắc đầu bất lực, Baekhyun biết cãu chẳng được đành lấy nước đá giúp JunMyun chườm chân. Ngờ đâu từ bếp trở ra liền thấy anh mặc áo chuẩn bị ra ngoài.
- Chân hyung như vậy, còn đi đâu ngồi yên một chỗ cho em nhờ.
- Hyung đi một lát rồi về liền, có việc quan trọng không bỏ được.
Gỡ cánh tay đang bị cậu em kéo chặt, JunMyun cười khổ dỗ dành. Có đau cũng là anh đau cớ sao còn phải đi an ủi người khác chứ.
- Em làm sao thắng nổi hyung, đi nhanh về nhanh nhớ không được đi bộ lâu.
Quàng thêm khăn và mũ cho JunMyun Baekhyun mới chịu buông tay để người đi, còn không quên dặn dò đủ điều.
Vị đạo diễn vui vẻ vẫy tay tạm biệt vị biên tập viên, ông cực kỳ thiện cảm với cậu trai này. Người trẻ nhưng làm việc trách nhiệm, còn rất lễ phép.
JunMyun bàn chuyện êm xuôi tâm trạng cũng rất tốt, cúi chào định ra về thì trước mặt bỗng bị chặn mất. Ngẩng đầu nhìn thì nhận ra đó là một nữ diễn viên trong đoàn làm phim của đạo diễn đang quay thì khó hiểu.
- Cậu là JunMyun, tình nhân của Kris.
-....
- Tình nhân thì mãi mãi chỉ là tình nhân, đừng nghĩ có thể từ vịt hóa thiên nga. Trèo cao sẽ ngã đau, hiểu không?
Một cô gái rõ ràng xinh đẹp vô cùng nhưng lời nói ra thì đầy vẻ cay nghiệt. JunMyun không phải chưa gặp tình huống này nên quyết định im nặng cho xong.
- Sao không trả lời câm à, thế thì thật tiếc. Tránh ra không thấy đường sao, đúng là ngu ngốc mà.
Nhưng chính là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, nữ diễn viên càng được đà lấn tới rõ ràng đẩy người mà còn biến mình thành người bị hại.
- Cậu không sao chứ?
Nhân viên ở bên chứng kiến thấp cổ bé họng tức mà không dám lên tiếng, chỉ biết giúp đỡ người hỏi ham.
- Không sao, không sao....
JunMyun đứng không vững chân đau đến mắt đỏ cả lên vẫn cố xua tay tỏ vẻ không sao. Trong lòng âm thầm tính toán không biết làm sao để về thì bỗng nhiên có dự cảm không lành, đưa mắt nhìn quanh thì quả nhiên.
- Kris, là ảnh đế Kris.
Vài nhân viên nhận ra người tới bắt đầu xì xào bàn tán, cả nữ diễn viên lúc nãy cũng biết tin vội quay lại.
Mà vị ảnh đế nào đó vốn đã lạnh lùng nay càng thêm băng lãnh, trong ánh mắt ẩn hiện sự tức giận khiến người nhìn vào run sợ.
- Kris rất vui được gặp anh.
Chất giọng nũng nịu, vẻ ngoài e ấp thật làm người ta yêu thích, nữ diễn viên khi nãy đầy tự tin đi tới.
- Chát!
- Anh...
- Cậu ấy là người của tôi, ai dám động vào thì đừng trách. Cái tát này coi như là cảnh cáo, lần sau sẽ không còn đơn giản vậy đâu.
Nói rồi ôm người ung dung rời đi trước con mắt ngây ngốc có tất cả mọi người có mặt, đến khi tỉnh ngộ thì người đã đi mất, nhưng không ai nói với ai câu nào tự động trở lại công việc. Bởi họ không phải chưa từng làm việc với vị ảnh đế kia, nên họ biết ảnh đế Kris là người thế nào. Nếu muốn an ổn trong nghề này người nhất định không được đắc tội là vị ảnh đế kia.
#P/S: Dạo này bận, thông cảm nha. Nhớ like và cmt ủng hộ bạn 😘😘😘
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro