Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[LONGFIC]Lặng Thầm Một Tình Yêu [chap 13,14], yulsic

chap 13

Tại bệnh viện

“ chị… yul đâu, em muốn gặp cậu ấy” jess gặp boa ở trước của phòng, cô định lao vào nhưng Boa đã cản cô lại

“ jess, bác sĩ đang khám cho nó… nó có vẻ không ổn lắm”

Cạch..

“bác sĩ.. em tôi thế nào” boa vội hỏi người bác sĩ vừa bước ra

“ cô ấy đã tỉnh nhưng 1 phần kí ức đã mất, có thể chỉ là mất trí nhơ tạm thời…bây giờ cô ấy chỉ nhớ được những chuyện trước 10 tuổi thôi, và mọi người lên tìm người nào đó là sooyoen vì cô ấy cứ gọi tên sooyoen khi tỉnh dậy… điều này sẽ giúp cô ấy sớm hồi phúc”

Tôi vội mở cửa vào phòng… sooyoen là tôi…. Liệu yul có nhận ra tôi không….

Yul ngồi co ro trên giường, cậu ấy úp mặt vào chiếc gối đang ôm trong lòng

“ yul… yul..ah” tôi nhẹ nhàng gọi

Khẽ ngẩng mặt lên khi có người gọi tên mình cậu ấy nhìn tôi không chớp mắt, nước mắt đang dần lăn dài trên má

“ chị là ai…. Sao biết tên yul… đây là đâu ? sao yul lại ở đây…. Sooyoen đâu… chị boa đâu…. Ba mẹ đâu”

Yul không nhận ra tôi…. Cậu ấy gọi tôi là chị

Boa lúc này lao vào… cô lay mạng bờ vai yul

“ yul… tỉnh lại đi… em làm sao vậy… em không thể nhận ra 1 ai vậy… ngay cả chị em cũng quên sao” boa hét lên có lẽ khi nhìn thấy đứa em gái cô hết mực yêu thương giờ đã như 1 đứa trẻ khiến cô không còn chịu đựng được nữa

“ hic… hic… chị là ai… chị làm yul đau quá…” yul sợ hãi, cô khóc lên lùi lại vào góc tường run rẩy…. miệng cô không ngừng lẩm bẩm

“ sooyoen…. Sooyoen….….sooyoen…”

“ boa… chị bình tĩnh đi, yul cậu ấy không nhớ gì đâu, bây giờ cậu ấy chỉ là 1 đúa nhóc 1 tuổi thôi” taeyoen vỗ nhẹ lên vai Boa

“… yul… chị xin lỗi…. chị xin lỗi…” boa lại gần yul nhưng yul lại càng sợ, yul ôm chặt lấy đầu mình mà không dám ngẩng lên vì đối với cô tất cả mọi người đều là xa lạ….

“ yul…chị là Boa nè…chị gái của em đây”

“ chị nói dối… chị gái của em mới 13 tuổi thôi, không lớn như chị được….” yul lắc đầu

“ … yul…em bị mất trí nhớ… em đã 24 tuổi rồi…. chị đã 27 tuổi rồi…. không còn là 10t nữa….. nhìn đi, nhìn xem chị có giống Boa ngày xưa không” boa đặt nhẹ tay lên vai yuri

“ ……… chiếc mũi….chiếc miệng… đôi mắt…. nó rất giông Boa của em…. nhưng…. Chuyện này… …” yul e dè ngẩng đâu nhìn Boa ….. khẽ nhíu mày…. Yul thắc mắc

Lấy chiếc gương trên mặt bàn

“ em nhìn đi, em đã 24t rồi…. vết sẹo cũng không còn phải không, em cũng đã lớn rất nhiều rồi” boa đưa chiếc gương cho yul

Yul ngại ngùng nhìn vào trong gương….

“AAAAAAAAAAAAA………. Yul đây ư???... vết sẹo không còn nữa…. “ yul hét lên giật lấy chiếc gương từ tay Boa, cô nhìn chằm chằm vào nó… khẽ đưa tay sờ lên khuôn mặt mình… yul hình như vẫn không tin rằng người trong gương là mình, cô xoay đi xoay lại gương mặt mình

“…. Chị là Boa…. Chị thật sự là Boa ư?? Vậy yul ghét quả gì”

Yuri quay sang nhìn thẳng Boa

“ dưa chuột…… vì sooyoen ghét nó”

“ vậy ghét chị gọi yul là gì”

“ bé đen” boa trả lời

“ WWWWAAAAAAAA… đúng rồi… chỉ có chị yul mới biết điều đó” yul nhảy tưng tưng lên ghế, khẽ đưa mắt toàn căn phòng

“ ba mẹ yul đâu rồi….chị và họ là ai”

“ ba mẹ đi du lịch vòng quanh thế giới rồi, còn đây là bạn của em… em ko nhớ sao…” boa nhìn yul

“ …chị gái xinh đẹp này là bạn của em ư??” yul chỉ vào jess đang đứng nhìn

“ đó là sooyoen, em ko nhận ra cô ấy ư” boa lắc đầu

“ sooyoen…sooyoen đây ư?? AAAAAA, mặt nạ…mặt nạ của em đâu, em ko thể để sooyoen nhìn thấy vết sẹo đó” yul hét toáng lên, cô nhảy vào trăn chùm kín,

“ yul… cậu đâu còn vết sẹo đó… nhìn nè… cậu rất xinh đẹp mà…” jess đưa cái gương cho yul

Khẽ hé chăn ra, yul thập thò nhìn ra…

“ sooyoen nói thật chứ… yul xinh đẹp ư… sooyoen không về đi nữa phải ko….”

“…không sooyoen.. không ghét yul… sooyoen sẽ bên yul“ jess khẽ cười nhưng ai biết được trong trái tim cô đang quặn đau khi thấy yul giờ như 1 đúa trẻ nhưng cô ấy vẫn luôn nhắc tới sooyoen… nhắc tới cô… cô chưa bao giờ nghĩ với siêu nhân cô lại quan trọng như thế…

1 tuần sau yuri xuất viện

“ chị ah… em không về Mĩ đâu. Em muốn ở cùng sooyoen” yul lắc đầu , cô chạy núp sau jess

“ sooyoen… bảo chị Boa cho yul ở cùng sooyoen nhé”

“ chị boa… em được nghỉ 2 tháng sau đợt quảng bá abum, em muốn ở bên cạnh yul… chị đồng ý nhé” jess e dè lên tiế ng

“ chi chỉ sợ làm phiền em thôi” Boa ái ngại vì yul bây giờ không như trước nữa, cô ấy chỉ là 1 đứa trẻ

“ em sẽ được ở với sooyoen… em sẽ bảo vệ sooyoen mà…” yul nhảy ra, cô khua chân múa tay giống mấy bộ phim siêu nhân

“…. Vậy nhờ em nhé, có gì cứ gọi cho chị” Boa gật đầu, cô mong rằng khi ở bên jess, yuri sẽ nhanh chóng tìm lại kí ức của mình

“ sooyoen… nhà sooyoen rộng thế…. Tha hồ mà chơi tròn tìm” yul chạy loanh quanh trong nhà jess, cô nhảy tưng tưng trên chiếc ghế…

“ yul thích chứ…. Boa vừa chuyển quần ao của yul đến rồi nè, sooyoen sẽ thu xếp phòng cho yul nhé” jess mỉm cười

“… phong yul… yul không ở cùng với sooyoen sao…” yul nghiệt mặt

“ ..ah.. thì…mỗi người sẽ có 1 phòng riêng để đồ chứ… nếu không phòng sooyoen làm sao chứa hêt..” jess chữa cháy

“….um… vậy để yul làm cho” yuri chay vội lôi chiếc vali vào trong

Tối hôm đó….

Sau khi mệt mỏi bước ra từ phòng tắm….

“AAAAAAA…………. Yul… sao cậu lại nằm trên giường của mình” jess hét lên

“ sooyoen… cậu sao vậy…. sao lại hét lên với yul…. Yul…” yul tiu ngỉu nhìn jess ngỡ ngàng…

“…ah không.. tại mình hơi bất ngờ thôi, sao cậu không về phòng’ jess vội nói … cô cảm thấy có lỗi vì hơi nặng lời

“ mình muốn ngủ với sooyoen… không được sao” yul hồn nhiên trả lời mà không để ý hàm cô bạn jess đang há hốc lắp bắp…

“ …ah…. um… không sao… cậu có thể ngủ với mình..” jess chợt nhớ là yuri bấy giờ chỉ như 1 đứa trẻ 10 tuổi thôi…

“ mình biết sooyoen rất tốt với mình mà” yuri nhảy tưng tưng trên giường

Một lúc sau khi tắt đèn….

“ sooyoen…cậu ngủ chưa” yuri lên tiếng phá vỡ màn đêm

“…um…chưa… cậu không ngủ được ah”

“ uh… mình không ngủ được… sooyoen ah…dù boa có kể cho mình nghe về chuyện mình về Hàn Quốc tìm cậu… sooyoen.. cậu vẫn chưa kể khi làm sao mà mình gặp cậu và… mình làm sao mà phải vào bệnh viện…” yuri khẽ nói

‘…yul…ah… chuyện này dài lắm… không thể kể hết được…” jess ngập ngừng

‘ không sao… vậy kể từ từ đi’ yul hào hứng…

“……uhm… vậy từ lúc chúng ta gặp nhau nhé……..’

Đêm hôm đó jess đã kể lại cậu chuyện ngày đầu gặp nhau giữa cô và yuri… từ lúc yuri đã cứu cô ra sao…. Cho đến khi 2 người cũng đi ăn mì….rất nhiều… rất nhiều…. khi tiếng thở của yuri đều đặn thì jess đã biết yuri đã chìm sâu vào giấc ngủ

“yul…..mình xin lỗi… hãy tha thứ cho mình ….. “ giọt nước mắt khẽ lăn dài trên gương mặt jess, cô đặt bàn tay lên má yuri cảm nhận hơi ấm từ nó….

“ mình xin lỗi…. mình không đủ dũng khí để nói chuyện đó với cậu…. mình xin lỗi…mình xin lỗi… mình xin lỗi….” lặp đi lặp lại 3 từ đó… jess cũng dần chìm vào giấc ngủ của mình…

chap 14

Sáng hôm sau…

Những tia nắng đầu tiên xuyên qua khe cửa sổ rọi lên gương mặt của jess làm cô tỉnh giấc…

Khẽ mở mắt cô cảm giác 1 vòng tay ôm mình thật chặt từ phía sau..

Nhẹ nhàng quay lưng lại đối mặt với cái người đang ôm mình jess không thể nhịn cười khi thấy gương mặt yuri ngủ… chiếc lưỡi nhỏ thè ra như 1 chú cún con…. Đáng yêu quá…

Cô lấy tay vén những ngọn tóc đang xòa trước mặt yuri….

Vầng trán…. Đôi lông mày…. Chiếc mũi cao…… ngón tay trỏ của jess đưa nhẹ lên đó và nó dừng ngay ở bờ môi yuri……

‘yul…. Cậu có biết là cậu rất xinh đẹp không vậy… tại sao mình không nhận ra cậu sớm hơn …. Tại sao mình không nhận ra tình cảm của mình dành cho cậu không đơn thuần là tình cảm bạn bè sớm hơn … có lẽ bây giờ đã khác rồi phải không……. Không sao.. chúa đã mang cậu lại cho mình một lần nữa…. mình sẽ giữ cậu lại thật chặt…“ jess khẽ nói nước mắt cô đã rơi thấm ướt gối…. nhưng không hề phát ra 1 tiếng nấc… cô sợ yuri sẽ thức giấc… cô sợ yuri sẽ nhìn thấy cảnh này… cô không muốn thế….. nhưng không phải khi nào mọi chuyện cũng theo ý mình muốn…. yuri bất ngờ mở mắt nhìn jess…. Và khi jess khóc thì cô ấy ngồi bật dậy hét toáng lên

“sooyoen…. Sao cậu khóc … ai bắt nặt cậu phải không…. Nói cho siêu nhân… siêu nhân sẽ cho hắn ta 1 trận… dám làm sooyoen của siêu nhân khóc”

Hành động của yuri càng làm cho jess khóc to hơn…… cô không kìm nén những tiếng nấc nữa vì yuri đã dậy rồi…

‘ sooyoen…. Khoan… khoan…. Nói cho yul biết đi….. đừng khóc…. Đừng khóc… ai bắt nặt sooyoen …… ..thôi mà…. yul sẽ bảo vệ sooyeon….” Yuri lúng túng khi jess khóc to hơn, cô cứ vò đầu gãi tai mái tóc mới ngủ dậy đã rối bù nay còn rối bù hơn nữa trông như 1 tổ quạ cộng thêm gương mặt lúng túng đến ngố tàu khiến jess dù đang khóc cũng không nhìn được cười…

“ hahahaha… đáng yêu quá…. Yul của sooyoen sẽ bảo vệ sooyoen phải không “ véo nhẹ má yuri jess cười

“….đúng rồi…. siêu nhân sẽ luôn bảo vệ sooyoen’ yuri gật đầu lia lịa

“ chúng ta ngoắc tay nhé… dù sau này có xảy ra chuyện gì đi nữa yul cũng không được rời xa sooyoen đâu nhé’ jess giơ ngón tay út lên

“ hihi… yul hứa mà” yuri cười ngố ngoắc ngón út mình

Ai biết mai sau sẽ xảy ra chuyện gì… nhưng ngay dây phút này 2 trái tim chung nhịp đập… cuộc tình của họ sẽ ra sao… hạnh phúc hay khổ đau…. Không một ai biết….. ngoài em các bác nhỉ

………………..(-=_=-)………………..

“ sooyoen…… đừng đọc sách nữa… chơi với yul đi” yuri níu lấy tay jess

“ sooyoen mệt lắm…. yul chơi một mình đi” jess khẽ lắc đầu mắt cô vẫn không rời quyển sáchl

“ chơi một mình làm sao mà chơi được, đi đi mà… yul đợi jess ngoài xích đu nhé….. sooyoen đi đi mà… đi đi mà… yul đợi ở ngoài đó ….nhé sooyeon…..sooyoen….sooyoen….” yul dài giọng năn nỉ

“um…” mắt vẫn dính lấy quyển sách jess gật đầu

“ hihihi, yêu sooyoen nhất’ yuri lật đật chạy ra vườn sau đợi jess

Trên chiếc xích đu… yuri ngồi hát vu vơ, chân cô đung đưa theo nhịp bài hát….

“ sooyoen bảo sẽ ra chơi cùng mình mà… sao lâu quá vậy” yuri thắc mắc, cô nghiển cổ tìm bóng dáng jess

1 tiếng…. 2 tiếng….3 tiếng……………

Khẽ đặt quyển sách xuống, jess cảm thấy thỏa mái khi đọc được 1 cuốn sách hay, cô khẽ đứng dậy vặn người….

‘ yul ah, đói chưa , chúng ta ăn gì nhé” jess lên tiếng

“………………………..’

“ yul ah, cậu chốn đâu rồi…………….. yul àh……………yul…” jess hốt hoảng chạy tìm quanh nhà khi cô không nghe thấy tiếng yuri đáp trả…………

‘yul ah, mình không thích chơi trốn tìm đâu …. Ra đây đi nào” cô tìm mọi ngóc ngách trong nhà, gầm bàn.. gầm ghế… gầm bếp…. tủ quần áo, những nơi mà yuri hay trốn cô đều tim nhưng không hề thấy bóng dáng yuri…

“… yul đợi jess ngoài xích đu nhé….. sooyoen đi đi mà… đi đi mà… yul đợi ở ngoài đó ….nhé sooyeon…..sooyoen….sooyoen….”

Jess đập đầu nhớ ra…. Lúc cô đang đọc sách… yul…

Chạy vội ra sau vườn…. góc vườn nơi có chiếc xích đu… 1 bóng đen thui lui đang nằm gọn trên đó co ro

Thở dài nhẹ nhõm jess lại gần

“ yul ah… dậy vào nhà đi nào’ cô khẽ đập nhẹ vào người yuri

1 lần………… 2 lần …………3 lần………

“YUL…. CẬU BỊ LÀM SAO VẬY.. TỈNH LẠI ĐI”

“bác sĩ, cậu ấy không sao chứ” sumi hỏi

“ cô ấy chỉ bị cảm do ở bên ngoài trời lạnh lâu thôi, không sao đâu, nghỉ ngơi vài bữa là khỏi”

“ cảm ơn bác sĩ” sumi gật đầu

Còn jess lúc này …… cô đang ngồi cạnh giường yuri…tay cô đang nắm chặt vào nhau để lên trán như cầu nguyện…

“ jess , yul chỉ bị cảm thôi, không sao đâu” sumi vỗ nhẹ vào vai jess

‘ tại em… lỗi tại em nếu em quan tâm đến cậu ấy , nếu em không mải chú tâm vào quyển sách thì cậu ấy đã không bị cảm lạnh…” jess sụt sùi

“ không ai muốn điều đó xảy ra mà jess’ sumi lăc đầu

“ cậu ấy chờ em … lỗi là tại em lỗi là tại em ….” Jess tự trách mình

“…. Sooyoen….cậu lại khóc rồi…ai bắt nạt câu phải không” tiếng tên ngốc nằm trên giường vang lên, hắn ta lổm nhổm ngồ dậy

“ tên ngốc này…. Tại sao không vào nhà … ngồi ở đó đến cảm lạnh là sao hả…. thấy mình không ra thì phải vào chứ hả” jess ôm chầm lấy yuri, cô đánh vào lưng yuri, nước mắt cô vẫn lăn dài trên má

“ vậy mình làm sooyoen khóc àh… xin lỗi… yul chỉ muốn đợi sooyoen ra để chơi cùng thôi…. Vậy mà lại ngủ quên mất…. xin lỗi sooyoen… lần sau yul sẽ không như vậy nữa” tên ngốc này vẫn chưa hiểu ý jess đây mà

“ không phải thế… sooyoen mới phải xin lỗi yul… sooyoen quên mất là hẹn yul ở ngoài vườn… sooyoen xin lỗi’ jess khóc nức nở khiến yuri cuống hết cả lên

“ ..không phải… sooyoen đừng khóc… lỗi tại yul … sooyoen không có lỗi” yuri vội xua tay loạn xạ khiến jess đang khóc cũng phải bật cười

‘…. Phai rồi.. khi cười là sooyoen xinh nhất” yuri toe toét

Chụt……..

Jess nhổm người hôn 1 phát vào má của yuri khiến cô đứng hình tại chỗ

“ coi đây là quà xin lỗi của mình với cậu” jess nói nhanh rồi chạy biến ra ngoài để lại 1 tên ngốc ngồi tren giường ngơ ngác

“sooyoen… mình cũng có lỗi, vậy mình cũng có quà xin lỗi cậu nhé” yuri hét lên nhảy phốc xuống giường chạy theo jess ,họ rượt đuổi nhau quanh nhà như hai đứa trẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #yulsic