Chap 9
Tao tò mò lần theo tiếng đàn rồi dừng chân trước 1 căn phòng nhỏ, bên trong có ánh đèn raphaong leo lét, cậu cố hít 1 hơi thật sâu rồi nhẹ nhàng bước vào căn phòng. Ở đó có 1 chàng trai vs dáng người cao thanh tú, mái tóc màu bạc lấp lánh dưới ánh đèn huyền ảo đang say sưa kéo đàn violon, dáng vẻ lạnh lùng cô độc. Tuy không nhìn thấy mặt nhưng cậu dám khẳng định, hắn chính là Kris
Không hiểu sao khi thấy hắn như vậy mọi bực tức, ghét bỏ định kiến trong cậu đều tan biến, trong lòng tự dưng lại dâng lên 1 nỗi xót xa thương cảm. Cái cách hắn đứng và kéo đàn sao mà cô độc thế, tiếng đàn violon vang lên tuy hay nhưng lại tạo cho người nghe cảm giác lạnh lẽo đáng sợ, rốt cục thì chuyện gì đã khiến hắn trở lên như vậy?
Đang suy nghĩ miên man Tao chợt nghe thấy tiếng nói lạnh lùng của hắn vang lên:
- Đi ra khỏi đây ngay....
Tao giật mình, vội đưa tay lên đầu gãi sột xoạt ú ớ nói:
- Không. . .tôi xin lỗi, chỉ là tôi tò mò...
- Còn không biến_ hắn cắt ngang bằng cái giọng lạnh tanh.
Ngay lập tức lửa giận lại ngùn ngụt nổi lên trong lòng cậu, hắn đúng là cái đồ hách xì dầu, vô duyên, làm cứ như là cậu muốn nghe hắn đàn lắm ko bằng, mà tiếng đàn thì có hay ho gì cho cam, nghe mà lạnh cả xương sống, rùng cả mình, cậu bực tức nghĩ rồi dài giọng nói:
- Tôi ko biến đấy cậu làm gì được nào? Học viện này bố cậu xây lên đấy à? Tôi thích đứng đâu thì đứng liên can gì đến cậu, làm cứ như là mình đánh đàn hay lắm ko bằng
Nghe cậu nói, hắn hơi khựng người lại, bỏ cây đàn violon xuống rồi từ từ quay đầu lại nheo mắt nhìn cậu lạnh lùng khinh bỉ nói:
- Ra là cậu, xem ra cậu ko sợ chết. 5 lần 7 lượt làm phiền tôi, thực ra là cậu muốn gây sự chú ý phải không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro