Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 9 .

Cầm tờ giấy trên tay , Jungkook suy nghĩ là làm sao mà Jimin có thể biết nhà cậu và vì sao mà J-hope có thể biết được Jimin .
Cậu đứng dậy đi vô phòng tắm rửa sạch sẽ rồi đi thẳng lên công ty luôn .
Vừa lên tới công ty thì nghe tin hôm nay Jimin không đi làm. Thấy lạ nên cậu lấy điện thoại gọi thử mà Jimin lại không bắt máy .
° Trong khi đó Jimin thì đang ở trong  bệnh viện °
- Em lo quá Anh Jimin ơi . Dugi nhìn Jimin nói  , khuôn mặt cô đầy lo lắng .
- Không sao đâu mà , anh em sẽ vượt qua được hết , tin anh đi . Jimin nhìn Dugi và cười nhưng trong lòng cậu vẫn lo lắng hơn Dugi .
Phòng cấp cứu  cứ mở ra rồi lại đóng lại . Bác sĩ và những cô y tá đi ra rồi lại đi vô . Jimin và Dugi ngồi ngoài rất là lo lắng .
Sau một hồi thì mọi người bước ra Jimin chạy lại hỏi bác sĩ .
- Bác sĩ à , tình hình của Taehyung như thế nào rồi bác sĩ ? .
- Chúng tôi đã cố gắng hết sức rồi , từ giờ cậu ấy sẽ không nhìn thấy được nữa . Chúng tôi rất tiếc . Bác sĩ vừa nói xong thì cúi đầu xuống .
- Vâng ạ , bác sĩ vất vả rồi , mà bây giờ chúng tôi gặp cậu ấy được không ạ ? . Jimin bình tĩnh trả lời , Dugi thì nghe lời bác sĩ xong mà không thể ngẩng đầu lên được nữa .
- Có thể tối nay cậu mới có thể vô được , thôi tôi xin đi trước . Bác sĩ nói xong thì đi , Jimin cũng không quên chào bác sĩ .
Anh đi ngồi xuống kế bên Dugi .
- Em đừng khóc nữa mà , tối nay mình sẽ gặp được em mà . Jimin lấy tay mình lau đi những giọt nước mắt trên má Dugi .
- Vậy là từ giờ anh em sẽ không nhìn thấy được nữa , em không tin nó lại đến sớm vậy . Cô ôm đầu mình .
- Thôi mà ! Dù sao đi nữa anh em vẫn khỏe mạnh để sống với em mà mặc dù anh em sẽ không nhìn thấy em thôi .
- Còn bây giờ đừng khóc nữa mà , anh cũng không muốn thấy em khóc đâu . Jimin động viên Dugi .
- Vâng ạ ! Em sẽ không khóc nữa . Dugi dần dần bình tĩnh lại , cô cũng cố không khóc nữa .
- Ừ . Jimin cười . - Mà em không đi làm à ? . Jimin chợt nhớ ra .
- Dạ không ! Hôm nay trường em có cho học sinh nghỉ 3 ngày nên em mới ở đây ạ , mà sao hôm nay anh không đi làm . Dugi nhìn Jimin .
- À ừ hôm nay anh xin nghỉ một bữa cũng được không sao đâu . Jimin gãi đầu .
- Thôi anh đi làm đi rồi tối vô cũng được .
- Thôi không sao đâu , anh ở đây được mà . Jimin cười .
- Mà sáng em ăn gì chưa để anh đi mua đồ cho em ăn ha ? . Jimin đứng dậy .
- Dạ thôi để lát em đi mua được rồi . Dugi cản Jimin lại .
- Thôi để anh đi cho , em ngồi đó đi . Jimin nói xong thì chạy đi .

ㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡ
*Rengreng* . Điện thoại của Jungkook vang lên .
- Alo . Jungkook cầm điện thoại lên .
- Con khỏe không con trai . Giọng nói đó không ai khác mà là mẹ của cậu .
- Vâng mẹ con khỏe , chừng nào mẹ về ? .
- Ừ chắc 2 tuần nữa mẹ về . Con vất vả rồi . Mẹ của cậu cười .
- Sao mẹ ? , con có làm gì đâu mà vất vả . Jungkook tỏ vẻ khó hiểu .
- À không gì đâu . Thôi mẹ bận rồi mẹ cúp máy trước nha . Con nhớ ăn uống đầy đủ nha . Nói xong thì mẹ cậu cúp máy ngay , cậu còn chưa kịp chào mẹ cậu .
Bỏ điện thoại xuống cậu mới chợt nhớ ra là hôm nay Jimin hứa sẽ nấu đồ cho cậu ăn . Và phản xạ tự nhiên cậu móc điện thoại ra và gọi cho Jimin nhưng vẫn không ai nghe máy . Trong lòng cũng có một chút lo lắng .
- Jungkook à . J-hope từ đâu tới , trên tay cầm theo một cái gì đó trong bịch  đen.
- Ủa sao cậu tới đây làm gì ? . Jungkook tỏ vẻ bất ngờ khi người bạn cậu tự nhiên xuất hiện .
- Tớ tới đây để thăm cậu thôi , ủa mà Jimin không đi làm hả . J-hope ngó xung quanh .
Jungkook nghe J-hope nói vậy mà bất ngờ .
- À tớ không biết nữa , tôi ngồi xuống đi .
- Ừ . J-hope nghe vậy liền ngồi xuống .
- À mà hồi qua sau cậu không đưa tớ về ? . Jungkook nhìn J-hope.
- À chuyện đó, tớ tưởng cậu biết chứ, chẳng lẽ cậu quên rồi . J-hope cười .
- Huh đương nhiên là tớ nhớ chứ . Jungkook gãi đầu . Cậu nói thầm * Đêm qua mình đã làm gì ta *
- Thôi để tớ kể cho . J- hope cầm ly nước lên .
- Tối qua lúc mà cậu đang uống say thì Jimin đi đâu  ngang qua , cậu gặp Jimin rồi tự nhiên kéo cậu ấy lại nói chuyện rồi kêu cậu ấy ngồi đó , không cho cậu ấy đi đâu . Tự nhiên lúc đó tớ thấy cậu mắc cười lắm . Vừa nói xong thì J-hope lại cười .
- Tối qua tớ lại như vậy á . Jungkook bất ngờ .
- Ừ! Tớ lúc về thì cậu không chịu cho tớ dẫn về nên tớ mới nhìn Jimin đưa cậu về á . J-hope cười .
- Mà sao cậu biết Jimin vậy ? . Jungkook nhìn cậu .
- Ờ thì tiện cậu kêu lại nên làm quen luôn .
- Ờ mà cái đó là cái gì vậy ? . Jungkook chỉ vô cái bịch .
- À không có gì đâu . J-hope cột cái bịch lại .
Họ ngồi nói chuyện với nhau một hồi lâu thì J-hope nhận được một cuộc gọi từ công ty cậu ấy nên cậu ấy xin đi trước. Trời lúc đó cũng tối rồi . (7 giờ)
ㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡㅡ
- Taehyung à ! Cậu thấy sau rồi ? . Jimin ngồi kế bên cậu .
- À không sao ! Tớ chỉ không nhìn thấy cậu thôi . Taehyung cười .
- Hôm nay Dugi được nghỉ nên nó cũng  vô đây nè . Jimin cười .
- Hả ! Dugi em có ở đây không ? . Taehyung đưa tay ra .
- Em đây nè . Dugi nắm tay Taehyung .
- Bây giờ là mấy giờ rồi hả Dugi ? . Taehyung cười .
- Bây giờ 7 giờ rồi anh . Dugi lấy điện thoại .

ㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜㅜ
Mai mình ra chap nữa nha . Tại chap 10 còn xàm nên hẹn ngày mai nha .💜😂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro