Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 14 : Cuộc sống không lẻ loi

Dạo này công ty Thùy Chi có một số vẫn đề, vì chiến lược mới không được khả quan khiến công ty mất một khoảng tiền lớn. Thùy Chi phải bù đầu bù cổ làm việc, cô quên ăn, suốt ngày chỉ nhốt mình trong văn phòng, một mình yên tĩnh để tập trung cho công việc. Gil thấy cô như vậy nó xót lắm, vì nó, cũng bởi cô nghĩ cho nó nên cô mới phải cực thân như thế, lòng nó cảm thấy có lỗi với cô rất nhiều. Vì vậy, ngoài công việc ở Soshi, nó thường xuyên đến công ty Thùy Chi để giúp đỡ cô. Việc kinh doanh đối với nó không khó, chỉ là suốt nhiều năm nó không làm trong công ty nên có đôi chút ngỡ ngàng, Nhưng không lâu sau, Gil đã thích nghi được và nó đã hỗ trợ cho Thùy Chi rất nhiều.

Ngoài công việc, Thùy Chi chẳng tập trung vào việc gì khác nên cô quên hẳn sinh nhật của mình. Vì vậy, Gil đã âm thầm tổ chức một buổi tiệc cho Thùy Chi. Ngoài Gil, Tú và Nhi không ưa gì Thùy Chi, nhưng việc cô đồng ý trả lại Soshi đồng thời giúp nó ổn định lại công việc, điều này làm Nhi suy nghĩ rất nhiều. Cô tin, người Gil chọn không phải dạng vô tâm, lạnh lùng hay xấu tính gì. Với lại co cũng cảm nhận tình cảm Thùy Chi dành cho Gil là thật lòng, sâu sắc nên dần cô có cảm tình với Thùy Chi. Còn Tú thì thường xuyên tiếp xúc với Thùy Chi, sau khi cô biết mới quan hệ của Tú và Gil, cô đã thân thiết với Tú nhiều hơn. Vả lại, Tú và Nhi đều quý Gil nên việc nhờ cậy cũng khá dễ dàng.

Đối với Gil, đây là lần đầu tiên nó ăn sinh nhật với một người khác ngoài Tú và Nhi. Bản thân nó quen kín đáo, bạn bè không nhiều và đây cũng là lần đầu hẹn hò, cảm giác thật mới lạ. Gil muốn sinh nhật lần này của Thùy Chi phải thực sự đáng nhớ, bởi nó biết Thùy Chi không được hưởng niềm vui trọn vẹn vài ngày sinh nhật những năm trước. Cô mất mẹ từ nhỏ, cảm giác không có người thân bên cạnh, nó là người hiểu rõ nhất và cô chỉ lo cho công việc, một năm không biết gặp được mấy lần nên cô sẽ cho ngày thiêng liêng ấy trôi quá một cách bình thương. Nhưng bây giờ thì khác, với Gil, Tú và Nhi, Thùy Chi chính là người thân, họ sẽ không để ngày hôm nay trôi qua bình thường như vậy.

Suốt cả ngayfm cả ba cứ chạy xuôi chạy ngược để chuẩn bị. Trùng hợp thay, chẳng hiểu sớ sự nào, Thùy Chi nhiều lần cố tình điện thoại đến. Có vẻ cô ấy đã nhớ ra và muốn xem thử liệu Gil có biết hôm nay là ngày quan trọng của cô hkoong? Những lúc như vậy, nó phát huy hết khả năng giả điên của mình, khiến cô nghĩ nó đã quên nó, làm cô buồn và giận tên này vô cùng. Giận thì giận chứ làm gì được, nó là người thích chọc tức cô lên rồi bất ngờ đêm điều ngạc nhiên đến cho cô. Với nó, cô là bông hoa, là người quan trọng nhất, là bảo bối yêu quý nhất. Được thấy cô vui, nó cũng vui lây. Nó thích mỗi khi cô cười, vì đó là hạnh phúc nhỏ nhoi của nó, dù nó có mệt mỏi, bận rộn hay bế tắc, chỉ cần nhìn thấy cô nở nụ cười, đôi mắt đẹp như vầng trăng ấy lại xua tan hết mọi phiền muộn.

Cô là một người hay giận, cô cũng là nữ chúa ghen, nó biết rõ nhưng lại không thể ngăn mình yêu cô. Nó dần yêu cách cô chủ mỏ khi nó làm điều gì không vừa lòng, nó cũng yêu luôn cả cách cô ghen vì nó thân thiết với ai đó. Khi yêu, ai cũng thế, xấu hay đẹp miễn nó xuất phát từ người mình yêu, ta đều xem hành động đó là dễ thương.

Nó tự that làm chiếc bánh sinh nhật cho cô, chiếc bánh phủ lớn kem hồng, trên bánh nó còn vẽ gương mặt cô, chính sự yêu thương, tỉ mỉ và cẩn trọng bất kì ai nhìn vào nó đều thấy bức tranh đẹp và sống động vô cùng, vì nó vẽ bằng nổi nhớ và tất cả những yêu thương có được gửi trọn vào chiếc bánh.

Lúc nắm tay cô đến nơi bí mật, bàn tay cô gầy và dài nhưng vừa khích với tay nó, những ngón tay đan xen vào nhau như cách những sợi tơ hông đan vào nhau vậy, cứ ngỡ khó có thể tách rời được. Nó dẫn cô đến căn phòng, cô sợ bóng tối nên ôm eo nó mãi không buông

- Gil à, nơi này tối quá!

- Tối sao, Gil thấy nó sáng và đẹp quá đi chứ

Gil véo chớp mũi Thùy Chi, cô nhăn mặt, vậy mà sáng sao, cô còn chẳng thấy cài gì chứ ở đó mà sáng, cô đánh vào ngực nó. Tội nghiệp Gil người đã không có mà ai kia cứ đánh hoài à, hỏi sao nó không phẳng. Nó cười ra hiệu cho hai tên kia bật đèn, ngay lập tưc, tất cả đèn đều chuyển sang hồng lập lòe. Woa, cô mở mắt và ngắm căn phòng như mơ của mình, tường màu hồng nè, cửa màu hồng nè, cả bóng đèn, băng rôn cũng hồng luôn. Trời ơi cô từng ước mơ căn phòng của mình và Gil cũng sẽ như vậy, chẳng phải rất đẹp sao? Lần này về xong cô chắc chắn sẽ dụ dỗ Gil phải sơn lại căn phòng y chang như vậy mới được.

Từ trong gốc, Nhi cầm trên tay chiếc bánh cũng màu hồng có ánh nến lấp lánh xung quanh và cả bản sao của cô trên đó. Giây phút này, cô vui đến trào nước mắt. Đã bao lâu rồi cô không tổ chức sinh nhật với bạn bè nhỉ. Từ ngày mẹ mất, với cô, tiệc sinh nhật là một thứ xa xỉ, cha cô cũng không nhớ đến nó nên cô cũng chẳng để ý. Nhưng năm nay thì khác, vì cô đã có Gil, tính cô biết rõ, những điều quan trọng như vậy nhất định nó nhớ và sẽ biến nó trở nên lãng mạn nhất. Cô không cần một nhà hàng lấp lánh ánh đèn, không cần một không gian chỉ riêng hai người và một con đường rải đầy hoa hồng như trong Dram Hàn, với cô chỉ cần một chiếc bánh kem, có bạn bè và Gil bên cạnh cũng đã là một kỉ niệm khó quên rồi.

- Happy birthday to you, happy birthday to you. Happy birthday Thùy Chi, Happy birthday to you

Giữa bài hát quen thuộc và vui vẻ này, chẳng hiểu sao cô lại khóc. Có lẽ cô quá yếu đuối chăng, không đâu, đến những người mạnh mẽ nhất vẫn có quyền được khó, cô đang khóc vì vui mừng, cô cảm động với tình cảm của Tú Nhi và tình yêu vô bờ bến của Gil. Họ, những con người với cô là quan trọng và co đang tận hưởng giây phút vui vẻ, ấm áp trong tình yêu thương của những con người tuyệt vời này.

Gil ôm cô, bảo bối của nó lại nhõng nhẽo nữa rồi. Nó ghét khi thấy cô khóc nhưng nếu giọt nước mắt ấy rơi vì Thùy Chi quá hạnh phúc, nó nghĩ rằng cô cũng nên khóc thêm vài lần trong đời. Con người trong vòng tay nó luôn cố tỏ ra mạnh mẽ nhưng ai biết đyơch lại rất yếu đuối. Có những tâm sự cô cố giấy nhưng nó biết cô buồn. Yêu nó, cô đã thay đổi rất nhiều chỉ duy nhất điều đó là không thay đổi, nó cảm nhận cô càng giấu kĩ những suy nghĩ của bản thân hơn, đơn giản cô không muốn nó vì cô mà lo lắng. Chính vì thế không biết họ đã mém cãi nhau bao nhiêu lần.

Có yêu nhau mới có cãi nhau, và khi đó tình yêu giữa hai người có cơ hội phát huy sức mạnh của nó, kéo hai người lại gần nhau hơn. Nó cảm thông cho suy nghĩ của cô, bởi lẽ con người này đã quá giữ mình trong vỏ ốc quá lâu, tôi mong mình sẽ giúp cô ấy thoat khỏi thế giới tùng túng và ngột ngạt đó. Nó tin tình yêu của mình đủ lớn, nó tin nó đủ khả năng che chở cô những lúc yếu lòng, vì cô, nó nguyện làm mọi thứ dù cuộc sống này vốn dĩ chất chứa nhiều chông gai.

Và đó là cách họ gầy dựng niềm tin tưởng, cô tin nó yêu cô, nó tin cô chung thủy, Dù ghen nhau là thế, chưa bao giờ họ nghĩ đến việc chia tay. Cớ sao giây phải chia tay chứ? Liệu thế giới này còn ai yêu và hiểu Thùy Chi như Gil, và ngược lại cuộc sống này liệu ai sẽ vì Gil mà chết đi sống lại như cô. Giữa họ, duyên nợ quá lớn, tình yêu quá nhiều, nên dù có chuyện gì xảy ra, họ sẽ biết cách tự tìm về nhau.

Những con người khi đã thuộc về nhau, mãi mãi sẽ luôn bên nhau vì họ là định mệnh của nhau và mãi mãi không thể sống thiếu nhau.

-

-

e

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: