Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 16 ~ : (H nhẹ ) Cậu muốn xin gì


Sau khi Tỉ Hoành về, thì cả đám cũng cúp tiết luôn, chứ giờ mà lên lớp chắc cũng bị đứng ngoài hành lang, thế là cả ba chạy ra sân sau, trường này lắm camera, khiến cả đám cứ phải lén la lén lút như ăn trộm . Số tội cho Nguyên với Hải ... chân ngắn quá không leo tới, đành nhờ sự trợ giúp của hai tên công đáng ghét đang đứng cười nham nhở .

- ...Nguyên àh.. mình có việc rồi , không chơi chung với cậu được - Hải nói sau khi cả đám đã leo ra khỏi trường

- Ừm vậy cậu cứ lo công việc đi , chắc mai Hoành không đi học đâu mình cùng qua thăm Hoành

- ừm cũng được , giờ pp nha. Đi thôi Tể - Ôm lấy cánh tay Tể

- ờ mình đi

- Khải àh mình đi đâu

- Hay là về nhà vợ đi anh nhớ mẹ vợ quá

- Xí ai vợ anh, nhận vơ àh

- Ờ để xem - " Tối em chết với anh " Khải cuối mặt xuống nở nụ cười man rợ

- Hay mình ghé mua ít đồ nha
- ừm để anh đi lâý  xe cái đã

Sao khi lấy xe xong cả hai cùng tiệm siêu thị nhỏ gần nhà

- Khải có muốn ăn bánh kem không? - Nguyên đứng trước cửa tiệm

- Hả? - tròn mắt.

- Đợi em 1 chút, em vào mua bột rồi về làm cho anh ăn nha! - bảo bối mỉm cười nhẹ rồi chạy vào trong cái cửa.siêu thị ở ngay sau lưng.

-Huh ~ dễ thương thật. Vậy thì bảo sao mà người ta không yêu cho được chứ! - hắn cười ngu nhìn theo dáng bảo bối , cả người như đang ở trên 9 tầng mây vậy.

------TA LÀ GIẢI Phân cách cả hai cùng về nhà ------

- umma ơi con về rồi - Nguyên lấy chìa khóa bước vào nhà mà không thấy ai - Umma chắc đi rồi

Cậu cởi bớt áo khoác sau đó lấy những dụng cụ mà mình mới mua bước vào bếp bắt đầu công cuộc chiến đấu

- Em có biết làm thật không đó? - hắn đứng cạnh Nguyên hết cầm cái này rồi bóc cái kia lên nghịch.

- Em làm bánh ngon lắm đấy! Tí nữa anh sẽ biết! - bảo bối gật gù, tay thì đang sắp xếp nguyên liệu.

- Cái này để làm gì? - cầm quả trứng gà lên săm soi.

- Đừng có nghịch mà! - lập tức bị bảo bối giựt lại.

- Cho nhiều chocolate 1 chút nhé! - quay sang cầm cái chén đen đen lên tiếp tục ý kiến.

- Biết rồi, anh ra ngoài đi! - bảo bối giựt lại rồi đẩy hắn ra ngoài.

- Thôi không nghịch nữa, anh muốn đứng đây xem em làm! - mỉm cười ghì người lại.

- Uhm, vậy thì đứng yên đó nha! - cậu gật gù quay lại công việc.

Nhưng chưa đầy 5 phút thì:

- Cái này là bột sao? - hắn cầm thố bột lên ngó và - Át xì ~ !!!!!! - khuôn mặt trắng bệch. - Sặc ~!!! - hắn mếu máo quay sang Nguyên

- Hihi ~ xem anh kìa. Ai bảo nghịch quá làm gì? - cậu khúc khích cười, tay đưa lên lau lau cái mặt hắn.

Cảm nhận bàn tay mịn màng khẽ chạm vào khuôn mặt mình, bất giác lại bị thu hút bởi nét hồn nhiên của người trước mặt, hắn đứng ngây người ra nhìn chăm chăm lấy bảo bối, bàn tay khẽ đưa lên nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn.

- Khải ? - Nguyên giật mình rụt tay lại nhưng không được, hắn vẫn nắm chặt lấy rồi chậm rãi vòng tay qua eo, kéo bảo bối áp sát vào người mình.

Nhìn chăm chăm vào đôi môi quyến rũ, mặt cả 2 chỉ còn cách nhau có 1 khoản khá ngắn.

- Em đẹp lắm bảo bối à! - hắn thì thào, phả hơi thở nóng hổi vào đôi má đang dần hồng lên.

Cậu vẫn đang tròn mắt nhìn hắn, tim lại đập liên hồi để rồi khi đôi môi quen thuộc kia khẽ chạm vào môi mình, nó dường như ngừng đập hẳn, cảm giác rạo rực lại ập tới.

Nhẹ nhàng nhắm mắt, Nguyên để mặc cho hắn mút mát vành môi đỏ mọng, bảo bối hình như đã thích cái cảm giác ấy rồi.

Nút mạnh môi dưới của cậu , hắn nhẹ nhàng dùng lưỡi tách nhẹ đôi môi quyến rũ ấy ra, hơi thoáng ngạc nhiên vì lần này khá là dễ dàng, hắn mỉm cười đưa lưỡi vào lùng sục khắp nơi như thường lệ rồi lại khẽ tìm đến chiếc lưỡi non mềm kia.

Bảo bối bất chợt đáp trả, chiếc lưỡi rụt rè khẽ chạm vào lưỡi hắn nhưng rồi lại nhanh chóng rụt lại, sau đó thả lỏng cho lưỡi hắn thỏa sức cuốn lấy mà dày vò.

- Khải !!! - bảo bối bắt đầu khó thở, khẽ đẩy nhẹ hắn ra.

Dù luyến tiếc nhưng cũng phải chịu thôi, hắn rời khỏi môi bảo bối lúc này đã sưng mọng lên rồi mỉm cười nhìn khuôn mặt ửng hồng đang cố cúi gầm xuống để né tránh ánh nhìn của hắn.

- Khải ra ngoài chờ đi! - Nguyên lí nhí nói rồi quay vào, bàn tay bối rối bắt đầu làm việc của mình.

Khải cũng rất ngoan ngoãn và nghe lời chịu đi ra

Bốp' - Nguyên đánh nhẹ lên bàn tay đang lén lút chạm vào cái bánh trên bàn.

- Phải đợi umma về rồi mới được ăn! - nhíu mày ra lệnh.

- Nhưng mà anh đói! - hắn nhăn nhó ôm bụng.

- Em đã bảo anh ăn cơm với canh kim chi trước rồi mà không chịu nghe! - bĩu môi.

- Tại anh muốn để dành bụng ăn bánh mà! - rướn cổ lên cãi, hắn làm gì cũng có mục đích cả.

-Umma về rồi đây! - tươi cười bước vào.

- Umma về rồi, vào đây nhanh lên ạ! - hắn hớn hở chạy ra kéo tay Umma vào trong rồi ấn xuống ghế. - Vợ con làm bánh cho chúng ta đấy ạ!

-Vậy sao? Umma cũng đang muốn ăn chút gì ngọt ngọt đây!- xoa 2 tay vào nhau thích thú.

- Vậy umma ăn nhiều nhé! -bảo bối đưa cho umma 1 đĩa bánh khá lớn rồi quay sang hắn - Của anh nè!

- Ui ~ thơm quá đi! - hắn hít 1 hơi dài rồi đưa muỗng lên múc 1 miếng thật lớn cho thẳng vào miệng - Um!!! - nhắm mắt tận hưởng và - Ui ~ Ngon quá! Vợ là số 1! - cười tít mắt.

- Vậy thì anh ăn hết phần này luôn nhé! - bảo bối mỉm cười đẩy phần bánh còn lại sang chỗ hắn.

-Uhm, để đó cho chồng! - kéo nó về chỗ mình, hắn gật gù tiếp tục thưởng thức.

- Mà Khải à, con đã nói với gia đình là đang ở đây chưa? - umma đưa mắt nhìn hắn

- con có xin Umma là cho con ngủ đêm nay với Nguyên rồi ạ

- cái gì ai cho anh ngủ chung phòng với em chứ

- chứ em muốn anh ngủ ở đâu, toilet àh - Khải làm mặt buồn vừa ăn bánh

- ừm cũng được đó

- Em ác quá vậy

- vậy anh ngủ phòng em đi , em qua ngủ với Umma

- Umma àh con sao này lấy Nguyên thì con sẽ được ngủ chung với nguyên phải không ạh - Nhìn qua Umma

- tất nhiên rồi con rể

- Umma nói gì vậy chứ? - Nguyên nhăn nhó, hai chân đạp đạp xuống đất, mình hắn chọc bảo bối thôi là đã chịu không nổi rồi, giờ lại có thêm umma nữa.

Mặc cho phản ứng của bảo bối , mẹ vợ con rể nhà họ cứ thỏa sức cười cười nham nhở. Thiên thần của bé đã khăn gói đi theo con ác ma nhà hắn rồi.

- Nguyên à, con sang xem Khải có biết chỗ để chăn không, trời lạnh lắm, không đắp chăn thì bệnh mất! - umma vừa ôm đống chăn gối ra vừa nói với Nguyên

- Mặc kệ cậu ấy đi ạ! - Nguyên phụng phịu đáp.

-Mặc kệ thật sao? Lỡ chồng con nó bệnh thì ai lo đây! - umma cười cười ngồi xuống cạnh Nguyên .

- Umma ~! - Nguyên lắc lắc người giận dỗi.

- Thôi được rồi, umma đùa thôi, con qua xem thử đi! - xoa đầu Nguyên . Chọc nó vậy đủ rồi

- Vâng ! - mặt Nguyên vẫn chụ ụ một đống, đứng lên lê lết sang phòng bên kia.

- Ngủ rồi, không biết tự lo cho mình gì cả, không biết tự đi tìm chăn à? - Nguyên đứng bên giường nhìn con người đang ngủ say kia, bảo bối lẩm bẩm khó chịu rồi bước lại chỗ cái tủ nhỏ cạnh tủ quần áo, lôi ra cái chăn bông to sụ đắp lên người hắn . - Ngủ ngon! - bảo bối phụng phịu nói rồi quay đi.

Bất chợt 1 cánh tay đưa lên kéo tay Nguyên lại làm bé con ngả ập lên người hắn. Vòng 2 tay siết chặt người bảo bối , hắn nhếch mép:

- Vợ đang lo cho chồng đấy à?

- Không có, thả Em ra! - Donghae nhăn mặt vùng vẫy, vô tình co chân lên làm đầu gối chạm vào chỗ đó đó của hắn.

-Ur! - 1 tiếng rên trầm vuột ra khỏi cổ họng hắn.

- A, Em xin lỗi! - bảo bối mở to mắt nhìn hắn, không cố ý thật mà.

- Không thể tha thứ được rồi! - hắn bặm môi nói rồi xoay người lật ngược bé con lại, nằm đè hẳn lên phía trên, 2 chân hắn kẹp chặt lấy 1 chân Nguyên .

WARN:

-Kha....Khải. ! -Nguyên hốt hoảng đẩy hắn ra.

-Suỵt! Yên nào! - hắn ra hiệu cho bảo bối của hắn nằm yên rồi khẽ thì thào - Cho anh đi, 1 lần thôi!

-Cho...cho cái gì? - bảo bối lí nhí hỏi, thật là ngây thơ hết sức.

- Chỉ cần nằm yên thôi rồi em sẽ biết! - hắn mỉm cười rồi hôn chóc lên chóp mũi bảo bối làm Nguyên lại đơ ra, để mặc cho hắn kéo 2 tay mình ra để sang 2 bên.

Chống khuỷu tay bên phải xuống giường, hắn mỉm cười đưa tay trái lên nhẹ nhàng mở chiếc cúc áo đầu tiên của bộ pajama hình nai con trên người Nguyên . Đôi mắt thì cứ dán chặt vào làn da trắng ngần đang dần hiện ra.

Bảo bối cứ nằm yên đó nhìn chăm chăm lấy hắn:

-Khải ơi! - Nguyên lí nhí gọi, hắn đang làm gì vậy không biết.

- Ơi! - Hắn đáp gọn lỏn mà nghe rất tình cảm, tay tiếp tục mở cái cúc thứ 2.

- Anh ...muốn xin cái áo này hả? Để em đi thay ra rồi đưa cho anh nha! - ngây thơ.

-Khụ! - hắn bật ho, đưa mắt lên nhìn vợ hay là con nhỉ? Sao mà ngây thơ thế không biết, nhưng như vậy chẳng phải càng yêu hơn sao. - Không phải đâu, em cứ ngoan ngoãn nằm yên là được!

Bảo bối gật gật rồi tiếp tục nằm nhìn hắn và suy nghĩ xem hắn muốn xin cái gì.

Cái cúc thứ 3, rồi thứ 4, hắn không cởi hết ra mà đưa tay ngược lên kéo xệ vai áo của Nguyên xuống.

-Khải à ! - Nguyên hốt hoảng nắm tay hắn lại.

- Ngoan nào, vợ tin anh không? - hắn mỉm cười vuốt tóc Nguyên , giọng đã bắt đầu khàn đục.

Gật gật, bảo bối buông tay hắn ra. - "Rốt cuộc thì anh muốn xin cái gì vậy Khải ?"

Đưa tay vuốt dọc bờ vai quyến rũ của vợ . Hắn khép hờ các ngón tay còn lại, ngón trỏ miết nhẹ vùng da từ vai đến khuôn ngực mịn màng làm cả người Nguyên bất chợt run lên rạo rực, khuôn mặt đỏ bừng bừng nóng rang.

- Khải , anh làm gì vậy? - nắm tay hắn lại lần nữa.

Hắn ngẩng lên nhìn bé con bằng đôi mắt đã mờ đục rồi nhanh chóng cướp đi đôi môi ngọt lịm mà hắn đang để dành nãy giờ.

Nguyên nhắm tịt mắt, đầu hơi cúi xuống để né nụ hôn của hắn nhưng không được. Hắn cứ liên tục mút mát lấy vành môi bé.

-Khải ...ummmm...!!!

Ngón tay hắn khẽ chạm vào hạt đậu hồng hồng trên khuôn ngực quyến rũ của bảo bối , ấn mạnh xuống, hắn làm bảo bối giật nãy người, tay chân quơ quào trở lại và:

'RẦM' - có 1 người lọt giường.

- Không được đâu mà! - Nguyên bật dậy hét toáng lên rồi ôm áo chạy khỏi phòng.

- YAH ~ Vương Nguyên , em làm anh ra nông nổi này rồi không chịu trách nhiệm à? - hắn ngồi dậy, lớn tiếng nói với theo nhưng vô ích. - Haizzz ~ yêu người trong sáng quá cũng khổ!! - hắn thở dài rồi đứng lên đi vào toilet để...giải quyết.

Nguyên nhảy phốc lên giường ôm chặt lấy umma - "Hức, muốn xin mình cái gì sao không nói mà lại đi làm mấy cái đó vậy không biết!"

-Nguyên , con sao vậy? - umma quay sang nhìn Nguyên - Sao mặt đỏ rần vậy nè! - Umma áp tay lên trán bảo bối - Con bệnh à?

- Không...không có đâu umma! - Nguyên lắc đầu nguầy nguậy, mặt vùi sát vào người umma.

"Aish ~ có ta ở nhà mà làm gì nhau đến đỏ cả mặt thế này, nếu không có chắc ..." - Umma bật cười lắc đầu, chuẩn bị gã bảo bối đi là vừa.

End 15 ~~~~

CHAP.bù. ak nha tuy là ghi là chap h nhưng không muốn Nguyên phải bị đau (;'ຶДຶ ')

Kamsa mọi người đã đọc pic nha hãy bấm like cho mình nha 😘😘💓💓🎉🎉

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro