Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3 : Bước Đầu Của Cả Hai

- " Cậu mún giề hã , sao cậu cứ nhìn tôi bằng cặp mắt khó chiệu đó , có gì không thích thì nói , tôi ghét nhất ai cứ liếc tôi hoài như thế đây " 

- " Cái ... cái gì , tôi có liếc cậu lúc nào đâu =.= "


- " Còn dám chối , cậu  đúng là tên đáng ghét nhất mà tôi từng gặp đó , *Bụp* "


- " Ây da , cậu làm gì vậy , sao đá vào chân tôi , ây da đau quá "


- " Đó là sự trừng phạt thích đáng của cậu đó "

- " Ây da , cậu mún chết à , mà chân cậu nhỏ nhắn mà sao đá đau quá vậy "

- " Kệ tôi kệ tôi . Lêu Lêu " *vừa nói vừa chạy* 


Tuấn Khải kìm nén cơn đâu lại quay sang Thiên Tỉ thì thấy cậu vừa đọc bức thư mặt vừa đỏ lên 


- " Tên đưa thư viết gì mà sao cậu đỏ cả măt lên vậy ??? "


- " Âyyy , có .. có gì đâu " 


- " Cậu lại có bí mật với tôi sao =)) , chỉ vì tên đó mà chúng ta đã có bí mật rồi đấy à ?? "


- " Cậu cũng nghe lúc nãy cậu ta nói là không cho cậu đọc mà " 


- " OK , tôi cũng không mún xen vào chuyện người khác , tôi về đây . Tạm biệt cậu , mai gặp  "


Tuấn Khải lên xe về nhà , trong đầu cậu giờ chỉ toàn gương mặt của Vương Nguyên đá vào chân cậu ,' ôi dễ thương làm sao , hình như mình thích cậu ấy rồi thì phải , dừng lại , phải cố chịu đựng thôi , mình đẹp trai thế lẽ nào cậu ta không thích mình , phải cố gắng cưa cho đỗ thôi , cố lên Vương Tuấn Khải , mày làm được mà ' 


...


Còn phần Thiên Tỉ , trong suy nghĩ cậu giờ toàn là từng câu từng chữ trong lá thư tỏ tình và nét mặt đáng yêu của Chí Hoành lúc cậu đưa là thư *Ôi bọn này si tình thật :3 :3 *


...


*Ngày Hôm Sau *


Cả 4 người đều gặp mặt nhau cùng lúc , Thiên Tỉ không còn lạnh nhạt với Chí Hoành nữa , còn Tuấn Khải cũng đã không còn nhìn Vương Nguyên bằng cặp mắt đáng ghét mà thay vào đó là cặp mắt chịu đựng , cậu ta phải chịu đựng sự đáng yêu của Vương Nguyên mà không dám biểu lộ ra ngoài . Thiên Thiên chặn Chí Hoành và Vương Nguyên lại 


- " Ra chơi các cậu đi ăn chung với bọn mình được không " 


- " Ờ ... cũng được , còn cậu thì sao Vương Nguyên ? " Chí Hoành ngượng ngùng nhận lời 


- " Mình thì sao cũng được , chỉ sợ có người lại không thích ăn chung thôi " Vương Nguyên đang móc méo ai đấy :3 :3 


- " Ai nói tôi không thích chớ , đi thì đi , chỉ ăn thôi mà có gì phải sợ " 

  

                                                                    End Chap 3 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: