chap 5 : anh là tên đáng ghét
Sau một thời gian lười= ̄ω ̄=
Thi xong r nên nghỉ ngơi lười chút xíu bây giờ ngoi lên up tiếp hớ hớ
Enjoy (~~∩__∩ )~~
- "gì cơ ...chém đầu mình ?? Không được . mình chưa muốn chết "- cậu sửng sốt nhưng mà sự thật tàn nhẫn * eo éo èoo~~eooo* - mấy ông vô lý vừa thôi . Đường đường là một đại thiếu gia không sợ trời không sợ đất sao lại để các người lôi đi chém đầu . Hứ ! (Ai : hẳn là ko sợ trời ko sợ đất )
Lưu tướng quân nghe xong tức hộc máu :
- ngư....ươi...ngươi dám bôi xấu thống soái mà còn dám nói xấu ta . mà ngươi chính là tên nhãi nhép lúc sáng .
Cậu nghe xong phán thêm một câu xanh rờn - ta chẳng bôi nhọ thống soái các người chẳng qua thấy vô lý quá thôi . Tự nhiên bắt ta vào đây , ta chưa động chạm gì các người cũng chưa làm gì nên tội sao bắt ta vào đây ......- tuông ra 1 tràng chẳng cho ai nói xong ,lục ba lô lôi ra một cái bút ( Ai : bút ????) - ta biết các ngươi muốn xin chữ kí cỷa ta nhưng có cần đến nỗi xin không được thì đạp đổ mà nhốt ta vào đây hả ????? ( Ai : * ngã* ủa tưởng con biết mình xuyên không rồi mà sao vẫn còn tư tưởng bọn họ xin chữ kí (⊙o⊙)? ) . Được thôi , cho ta đi gặp thống soái của các người đi !!!
- Ngươi ?
Vương nguyên nghe xong hất mặt tự tin - Đúng - còn bọn lính nghe xong cười ầm ầm: " cái gì chứ . có khi trước lúc gặp thống soái ngươi đã sợ mà dấm đài ra quần rồi ấy chứ " .
Vương Nguyên ngẩn người - dấm đài !?!?!
- Là bị 'ướt quần' đó há há há
- hố hố hố
- nhóc có vậy mà cũng ko pít ..
Vương nguyên nghe xong thẹn quá hoá giận : " Ai bảo như vậy. Ta mới là không thèm sợ ... mau dẫn ta đến gặp thống soái của các người"
Thấy Vương Nguyên như vậy bọn lính cũng không làm khó cậu mà cho cậu nữa . Liền lôi cậu đến lều trại của Vương tuấn Khải . Đến nơi , Lưu tướng quân vào trước , hai tên tay sai kéo cậu vào theo sau .
Bên trên cái bàn , có một người con trai đang ngồi xem cái gì đó rất chăm chú , có lẽ đang tính đường đi của cuộc chiến . Vương Ngutên bị đẩy vào trong , người con trai này dáng vẻ tuấn tú xuất thần lại thêm dáng vẻ đang ngồi chăn chú , đôi lông mi dài ,trông cảnh hiện giờ rất chi là đậm chất thơ lai láng * ôi ôi * . Vương Tuấn Khải thấy Lưu tướng quan vào liền đứng lên :
- Lưu tướng quân , người vào lúc nào vậy ?
-Tam Hoàng tử , thần có việc muốn nói với người
- Bác ko cần phải xưng hô như vậy . dù sao bác cũng là bậc thầy của cháu lại là thông gia .
Lưu tướng quân cũng không lòng vòng mà 'khai' luôn Vương Nguyên ra : " Tuấn Khải , tên Hung Nô này dám nhục mạ cháu. Lại không biết điều mà đòi đến gặp cháu nên ta bảo quân lính đưa hắn đến "
Nguyên Nguyên đang đắm chìm trong sắc đẹp người con trai trước mặt vì câu nói của Lưu tướng quân mà thức tỉnh - đã nói ta không phải hung nô hay sao ˋ︿ˊ ˋ︿ˊcác ngươi nghĩ sao khi một người như đẹp trai cute như ta mà là quân hung nô sao, hả ông già ? (Ai : quá cute ^^)
Hiện tại người hân hạnh được cậu gọi ông già kia đang đỏ mặt tía tai, thầm thán phục tài nói ra hoa ra phượng kia ( Ai : không nói lại được thì nói ra đi không cần ngại ,tui thông cảm cho ông mà),tức giận đáp lại :" Ngươi nói ai là ông già vậy tên kia , ta mới chỉ đáng tuổi bố ngươi thôi ( hơ hơ , chỉ mới đáng tuổi bố ấy mà) "
- Lưu tướng quân bác ra ngoài đi , truyện trong này cháu tự giải quyết được mà -Anh đứng đó đành lên tiếng giảng hoà , mau mau kẻo giông bão kéo tới sập lều mất ,anh không muốn nuôi muỗi đâu .
Sau khi 'cơn bão già' đi ra ngoài để lại 'tiểu bão' cùng với chàng trai dũng cảm vừa đứng lên dẹp loạn kia .
- Ngươi nói ngươi không phải quân hung nô , vậy băng chứng đâu ? - vương Tuấn Khải tuy thấy cậu bé này thật đáng yêu nhưng mà dù sao cũng là người lạ , vừa nãy lại cư xử không đúng với bác Lưu nên anh cũng có một chút không thện cảm với cậu .
- thật ra tôi là người của tương lai , cách thế giới này rất lâu rồi - Nói vừa liếc anh có vẻ đang nghi ngờ liền ngập ngừng - Tôi biết là anh không tin , nhưng bây giờ tôi cũng không biết lấy gì để chứng minh hết ........... À tôi có ai này . là thứ tôi mang ở chỗ tôi . là điện thoại . chắc chắn anh đi tìm cả thế giới này cũng không có cái thứ 2 .
Từ nãy đến giờ có một con người ngơ ngác nhìn người còn lại liến thoắng khiến mình một câu cũng không được nói , cho tới giờ cái miệng mới được giải phóng cảm giác thật không tồi .
Nhưng mà nói gì bây giờ ...
O_o O_o O_o .
Cậu lấy balo lục lọi một hồi thì tìm thấy 2 cái iphone 6 plus ( chúng nó nhà giàu quá mà π_π π_π ) - nè , anh xem đi .
Anh sau khi đón lấy vật mà mình chưa nhìn thấy bao giờ mà mắt tròn mắt dẹt thì bỗng nó rung lên, giật mình , hất tay lên .
Và sau đó chính là màn tiếp đất rất ngoạn mục của chiếc ai phôn kia cùng chủ nhân của nó đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra mà đứng ngẩn tò te ra nhìn .
- cÁi cái j vậy .....-Hoàng tử nhỏ của chúng ta vì màn hùnh bỗng dưng sáng lên và khuyến mãi thêm cái rung nữa nên anh mới giật mình và làm rơi xuống đất .
- Oimeoi điện thoại của con . Này anh làm ăn cẩn thận vào chứ- Cậu trong lòng xót xa mà nhặt " em iu " của mình lên .
Anh vì không biết nói gì cũng không biết làm gì mà mắt to mắt nhỏ nhìn cậu bèn chọt chọt vào người cậu :
- Cậu nói cái này là bằng chứng ấy hả ?
- Anh không biết cũng phải thôi . Cái này ở chỗ tôi mới có mà .
Thật là đời không đẹp như mơ , anh chính là không tin cậu ( Ai : đại ca à , anh phải tin vợ anh chứ )
- Ngươi đừng hòng lừa ta. Mặc dù đúng là ta chưa nhìn cái này bao giờ nhưng ta sex không tin ngươi đâu . Trên mặt ngươi hiện rõ chữ lừa bịp ( Ai : *khinh bỉ * thật thế á . Anh sẽ phải hối hận đó ). Người đâu , mau vào bắt tên lùa đảo này nhốt vào ngục cho ta .
" Cái gì cơ hắn ta ko tin mình " .Cậu ngỡ ngàng , trong lòng tràn đầy thất vọng , còn thoáng một chút cảm giác nào đó mà có lẽ sau này cậu mới biết nó là gì ( Ai : tất nhiên rồi sau này cậu sẽ biết a hưa hưa )
- Anh không tin tôi , được lắm . Vậy mà tôi cứ tưởng anh sáng suốt lắm chứ . Thì ra cũng chỉ là bù nhìn .
- Cậu nói cái gì cơ ? Cậu như vậy là đang xúc phạm tôi .
Đúng lúc đó , quân lính đi vào , lôi xềnh xệch bạn nhỏ nào đó ra ngoài . Trong phòng bây giờ chỉ còn anh và vẳng vặng tiếng của con người nào đó .
Khi đó , anh chỉ nghe rõ một câu " Tôi ghét anh , đồ xấu xa "
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro