Chap 44: Thắng hay thua?
Hôm nay chính thức chiến đấu! Từ sáng sớm 5 người họ đã có mặt trong một khu rừng, khu rừng này gần trụ sở chính. Nói chính xác hơn, khu rừng này là do trụ sở chính tạo ra. Người hay cười hay nói như Hoành với Nguyên hôm nay cũng im thin thít, ai cũng mang bộ mặt hành sự. Họ hiểu cuộc chiến này quan trọng đến thế nào, bởi vì để kết thúc cuộc chiến này thì một trong hai bên phải chết!
Ông ta nhanh chóng xuất hiện cùng 4 người còn lại, nhưng điều bất ngờ hơn 1 trong 4 người đó chính là Rin! Em gái cậu! Ông ta là loại ngu ngốc! Nếu cứ để cho họ nghĩ Rin còn sống thật thì ông ta sẽ chiến thắng nhưng không! Ông ta nói ra tất cả
-Haha! Con Rin nó đã chết rồi, đây là xác nó đấy! Vì đã là xác rồi nên sẽ có thể chiến đấu đến khi ta bị hạ thì thôi haha!
Chưa hết trong đó còn có xác Vương phu nhân! Hai người còn lại nếu không lầm thì đó chính là Kikyou (trong KHR) và BlueBell (trong KHR), hai người đó chính là hai người trung thành nhất với ông ta đây mà? BlueBell rất yếu nhưng đầy mưu mô không thể để Hoành Hoành chiến đấu với nó
-Dan! Anh hãy cầm chân Rin nhé? Em không muốn thể xác của em ấy bị xây xước. Khải, Vương phu nhân là của anh! Hoành cậu với Kikyou, Thiên Thiên với BlueBell!- cậu nói rồi lao về phía ông ta nhưng ông ta đã nhanh chóng né được
-Ta sẽ không đấu với hạng tép riu như ngươi! Khi nào ngươi có thể hạ hết thuộc hạ của ta lúc đó ngươi mới có đủ tư cách đánh ta!- ông ta cười man rợ rồi biến mất, cậu nghiến răng ken két nhưng cũng nhanh chóng chạy lại giúp Hoành
Bên phía Dan trong hộp của anh chính là còng tay của ngài Alaude người bảo vệ mây của Angelo (của Vongola trong KHR) Dan nhanh chóng còng tay Rin lại rồi dùng thuộc tính của mây nhân bản thành nhiều cái, chẳng mấy chốc nó đã có đầy trên người Rin rồi Dan phong ấn lại, anh thở dài nhìn Rin, em vẫn đẹp như ngày đó chỉ là thân thể em đã lạnh, nụ cười đã tắt, đôi mắt sáng ngời đã sớm phủ một màu đen. Dan hôn nhẹ lên trán Rin rồi chạy đi giúp Khải. Ây mà có cần giúp đâu? Dù gì Vương phu nhân cũng chỉ là xác chết lại là người mà anh căm hận nên những đòn tấn công của bà như muỗi chích, anh mỉm cười, cười nhạo bà một cái. Đến chết rồi trong người bà vẫn còn tâm niệm, chướng khí đầy như vậy, ác đến chết vẫn ác. Anh lao đến tặng cho bà một phát súng, đó là lửa mặt trời và lửa bão kết hợp lại, mà lửa bão có thuộc tính là phân rã nên chẳng mấy chốc bà biến thành cát bụi.
Bên phía bên kia Thiên Tỷ đang bận đấu với ả BlueBell. Đúng như lời đồn, ả mang thân xác đứa trẻ nhưng trong đầu đã sớm toan tính nhiều điều. Phần thắng sẽ nằm chắc trong tay nếu có thể đoán rõ được đường đi nước bước của ả.
Phía Nguyên và Hoành thì lại cực kì khó khăn, Kikyou mạnh hơn lời đồn rất nhiều. Chiến đấu với hắn muốn toàn mạng thì đó quả là điều không tưởng! Cậu bị cây của hắn hất văng sang một bên khó khăn lắm mới ngồi dậy được thì thấy Nhị Hoành ngồi đó mặt đau đớn hơn cả cậu, lại nhìn sang phía Kikyou hắn đang định tung một chiêu rất mạnh! Cậu nghiến răng lao đến, đúng lúc đó anh vừa phạn thây Vương phu nhân thì thấy cậu đang đứng chắn cho Hoành mà lại không có kết giới lại nhìn sang hắn thì hắn đã hoàn thành xong chiêu đó và sắp tung ra anh bay đến chỉ mong là kịp che cho cậu.
ĐÙNGGGGGGGG
Cậu nhẹ nhàng mở mắt ra, tại sao lại không đau? Trước mắt cậu một thân ảnh đang ngã xuống là.......... KHẢI?????
-Không... Không.... KHẢI! KHẢI..... Anh không được ngủ! KHẢIIIIIIIIIIIIIIIII!- cậu gào thét đến lạc giọng. Nước mắt đã rơi ướt đẫm hai bên má. Khung cảnh im lặng đến ngột ngạt, khắp nơi bao trùm một khung cảnh tan thương. Thiên Thiên nghe tiếng nổ cũng là lúc cây kiếm của cậu xuyên qua người BlueBell...
-Khục...anh...không có ngủ.... Em thét điếc tai anh quá-anh từ từ mở mắt
-N... Nhị Hoành mau trị thương cho anh ấy!- cậu mừng rỡ gọi Hoành Hoành đang ngồi yên đó
-A ừ- Hoành Hoành chạy đến dùng hết lửa của mình để trị thương cho anh, Thiên Tỷ cũng chạy lại xem vợ mình có bị thương không. Như đã nói thuộc tính của mặt trời chính là hoạt hoá nó giúp các tế bào đẩy nhanh sự phát triển, vết thương của anh nhanh chóng lành lại. Hiện tại mọi người đều quên mất KiKyou rồi? Cả Dan nữa? Hai người đang đánh nhau chí choé trên trời kia kìa!
Đúng thật trước khi cậu được cho là tài nhân trẻ mạnh nhất thì người đứng đầu vị trí đó chính là Dan! Kikyou cũng chỉ ở thứ hai nên đã nhanh chóng bị Thiên Thiên cùng Dan chơi trò ám sát giết chết.
Ông ta từ phía xa theo dõi toàn bộ mà giận dữ, mắt trợn to, trán đã xuất hiện vài đường hắc tuyến, giận dữ lao xuất. Đội quân của ông bị chênh lệch nặng! Bây giờ một mình ông đấu với 5 đứa nhóc, mà người ta thường nói, kẻ cầm đầu chưa chắc gì đã mạnh, chỉ là kẻ hèn hạ trốn sau đầy tớ của mình. Ông ta là một ví dụ điển hình! Nhưng ông ta còn có gan một chút là lao xuống thay vì chạy trốn.
Mà trong đội của họ có ai? Trong đội của họ có Thiên Tỷ mà Thiên Tỷ là ai? Là Jackson người được mệnh danh là thông minh bật nhất! Jackson đã sớm đoán được nơi ông ta đáp xuống nên đã mai phục Vương Nguyên ở đó. Ông ta vừa bay xuống thấp một chút thì.....
ĐÙNGGGG
-X-Burner- là Vương Nguyên chứ ai. Cậu đã sớm đưa ông vào tầm ngắm chỉ cần bay xuống thấp một chút là có thể giết rồi. Kể cũng tội, ông ta chết mà không biết mình chết vì gì. Cậu thở phào, cuối cùng là tuyệt chiêu của mình lại bị đem đi dùng chán ngắt như vậy, Khải còn hứa trong trận chiến này cậu sẽ được xem hộp thú của anh nhưng mà cuối cùng trận đấu này lại chán ngắt như vậy nha!
-Bester ơi hẹn mi lần sau
Ai ai cũng vui mừng vì chiến thắng chỉ riêng Thiên Thiên, vì sao? Vì nãy giờ đều là một vở kịch của cậu, có thể nói là như vậy. Là kế hoạch Thiên Thiên bày ra nên kết quả cũng biết từ trước rồi. Mà hình như mọi người vui quá nên ngày mai là ngày gì đều không có nhớ? Ngày mai là ngày gì nào?
P/s: là bù cho chap trước nha~ cả chap sau chưa chắc dài hehe. Các bạn đã thấy dài chưa? Ai cũng hóng trận đấu v như vậy đã hài lòng chưa a?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro