Chap 30: Mắc mưu, đe doạ
Sau hôm đó, khỏi phải nói ngày nào bà Vương cũng đòi qua nhà anh để gặp Nguyên, nhìn cứ như mẹ đi giành vợ với con vậy. Có chút tức cười, khoảng thời gian này chính là quá hạnh phúc đi! Có phải về sau sẽ sớm đâu khổ? Cái nhiệm vụ kia cậu đã vứt xó từ bao giờ rồi, bây giờ Đại thiên thần mà đột nhiên gọi chỉ có nước chết. Người vô tư như cậu bây giờ lại đa sầu đa cảm, hay suy nghĩ về những chuyện sắp tới nhưng cũng nhanh chóng bỏ qua, bây giờ cứ sống như vậy đi cái gì đến thì tự nó sẽ đến thôi, không cần quan tâm nữa.
Sau một hồi suy nghĩ tới lui cậu cũng chìm vào giấc ngủ, nhưng ông trời không thương cậu mà! Vừa chìm vào mộng đẹp thì chuông điện thoại reo inh ỏi, đừng nói là sáng rồi đấy nhé? Cậu chỉ vừa nhắm thôi đấy! Cậu tay mò mò điện thoại, thấy một dãy số lạ đang gọi liền nổi điên lên nếu cái này mà gọi nhầm số thì cậu chửi cho nghe đấy! Đang rất là bực nhưng đây là phép lịch sự tối thiểu cậu cố gắng nhẹ giọng hết mức có thể
-Alo? Vương Nguyên xin nghe
-Ô? Tôi gọi đúng rồi à?
-Cô là ai?
-Trịnh Tử Khởi! Cậu quên tôi nhanh như vậy sao?
-À Trịnh tiểu thư, cô đến cuối cùng là vẫn không có phép lịch sự sao? Ít nhất cũng xem bây giờ là mấy giờ đi chứ! Tôi nói cho cô nghe, thức khuya không tốt đâu sẽ làm da cô bị nhăn nheo đấy!- cậu cuối cùng cũng là nổi điên lên rồi, bình thường đều làm phiền cậu đến bây giờ là khuya cũng không tha mà!
-Mày.... Tao muốn nói chuyện tử tế một chút cũng không được? Ngày mai 6h tối tại nhà hàng KR nếu mày không tới mày tự biết kết quả đi!
Cụp.... Túttttttt
Không đợi cậu kịp trả lời cô ả đã tắt máy, cậu ngồi chửi rủa cô ả một hồi lâu cũng chịu chìm vào mộng đẹp đang dang dở. Cũng may ngày mai là ngày nghỉ nên cậu yên tâm ngủ một giấc đến trưa thì mới chịu thức dậy, thức dậy chỉ thấy một mẫu giấy trên bàn
"Nguyên Tử, anh phải đi công tác, không nỡ đánh thức em dậy. Đừng lo! Anh sẽ về sớm thôi!"
Cậu đọc xong thầm bĩu môi, lo là lo cái núi công việc kia kìa, còn chưa kể cái cặp kia dám trốn đi chơi để cậu ôm đồm công việc của cả 3 người. Đồng hồ cũng đã 4h chiều rồi, cậu lật đật thay quần áo, vệ sinh cá nhân rồi hướng thẳng đến nhà hàng KR mà phóng, chiếc xe đen lao vun vút trên con đường đầy hoa, đường vào KR rất đẹp, cậu đặc iệt thích nơi này. Nơi này sang trọng, lại nằm ở vùng ngoại ô thanh bình, ở đây để tịnh dưỡng thật tốt không còn gì bằng
Cậu bước vào một phòng vip đã thấy Tử Khởi ngồi đó, cậu tiến lại ngồi xuống vào thẳng vấn đề chính
-Cô gọi tôi ra đây làm gì?
-Cậu bình tĩnh đã, tôi gọi cậu ra đây có chút chuyện. Nào! Nâng ly cái đã
-Cô đã nói vậy tôi không khách sáo!- cậu nói rồi uống hết ly rượu vang đỏ trong tay, vừa uống cạn đến đáy cậu liền hoa mắt, chóng mặt bây giờ mới biết mình bị mắc mưu
-Chết tiệt!... Tử Khởi.... Cô...- chưa nói hết câu cậu đã gục xuống
-Haha! Trách là trách mày quá ngu ngốc đi
Cô ả liền gọi người đến đem cậu đi, đến một căn nhà hoang, cô gọi đám người thuê được ra đánh cậu tới tấp. Dám cướp Tuấn Khải của cô thì đây chính là hậu quả! Cô bước vào trong nhìn bộ dạng của cậu rồi cười ghê rợn, song cũng nhanh chóng chụp hình lại gửi cho anh
"Nếu anh không đồng ý đính hôn với tôi tôi sẽ giết tên này! Thời hạn là 2 ngày!"
Chỉ tiếc rằng điện thoại anh đã sớm tắt vì anh đang có cuộc họp quan trọng tại Quảng Châu mất rồi... Quan trọng là anh có bay về kịp hay không...
P/s: haha như đã hứa :3 bây giờ đã có rồi :)) lúc viết xong chap này là còn đang ở trường chưa kịp up thì điện thoại hết pin mất :)) xie xie các bạn đã ủng hộ trong thời gian qua, mình k trả lời cmt của các bạn được thiệt ngại quá. Mình sẽ tiếp tục cố gắng ra fic nhanh nhất có thể :3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro