Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 19

Thiên Tỉ nhẹ gấp lá thư lại , mắt hướng ra ngoài cửa sổ nơi bầu trời xanh xanh tưởng chừng như có thể chạm tới :
-" Rốt cuộc anh trốn ở đâu sau đám mây dày đặc này ? Anh tưởng quên được anh là dễ lắm sao ? Cố rồi sẽ trở thành hư vô..Vậy thì chúng ta chỉ yêu nhau trong trái tim thôi , nhé ! "

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
* Hai năm sau , mẹ của Thiên Tỉ đột ngột ra đi , Ngày 20-09-2007 , cậu trở về Bắc Kinh , lập nghiệp *
-" A...Trung Quốc...ta đã trở về.."-Thiên Thiên hít một hơi thật sâu trước sân bay . Ánh nắng nhẹ chiếu làm đôi má cậu ửng hồng và làm nổi bật lên mái tóc đen nhánh . Cậu vẫn như ngày nào , không thay đổi . Đặc biệt là đôi mắt ấm áp màu hổ phách . Cậu nhìn xung quanh một cách rất thân thuộc . Và trong phút chốc...đôi đồng điếu hiện ra...
-" Đi nào con ! "-Bố cậu khẽ đẩy bờ vai cậu lên trước
Bước lên xe ô tô , Thiên Tỉ chợt lặng đi...
-" Bắc Kinh và Trùng Khánh quá giống nhau . Cũng dòng người đông đúc , cũng chung một bầu trời...Mình đang nghĩ vớ vẩn gì vậy ? "
-" Con có định về lại ngôi nhà cũ không ? Chắc bây giờ mọi vật thay đổi nhiều lắm . Thư cũng đã đầy hòm.."
-" Thư...?"-Thiên Tỉ chợt cắt ngang lời bố . Dường như có cái gì đó nghèn nghẹn cổ họng . Cậu lại quay đi , lặng im không nói
-" Có ..có phải nên về..Không ...!! Không được...yên nào ! "-Ý nghĩ ấy đã từ rất lâu rồi mới có cơ hội lặp lại . Vậy mà bây giờ chính cậu lại tự dập tắt nó . Bước vào căn hộ nhỏ của bố , cậu ngã nhào ra giường , mệt mỏi , mắt đăm chiêu hướng ra ngoài cửa sổ , thầm nhắc mình :
-" Ngày mai là 21-09 , không biết đã trải qua bao nhiêu cái 21-09 rồi nhỉ ? Kể từ món quà sinh nhật mình tặng người đó năm ấy ! Chẳng biết ở Trùng Khánh...A.....thôi...không nhắc tới nữa..."- Ngay cả một người xa lạ mà giả sử đang ngồi cạnh Thiên Tỉ , cũng hiểu rằng cậu đang phải nếm trải cuộc đấu tranh tâm lý gay gắt . Cậu chợt ngồi dậy . Căn phòng trở nên an tĩnh đến rợn người . Giọt nước mắt ai đã thấm nhoè khoé môi ..
-" Hãy cho tôi xin một ngày hôm nay thôi ! Hãy cho tôi xin lại lời thề năm xưa rằng sẽ quên đi hình dáng anh ấy . Xin hãy để tôi nhớ về anh ấy , để kí ức nồng ấm ngày đó có thể len lỏi trong trái tim vốn tưởng rằng đã đóng băng của tôi ! Vương Tuấn Khải ! Em nhớ anh ! "
Cuối cùng Dịch Dương Thiên Tỉ cũng đưa ra quyết định của mình . Cậu thở phào nhẹ nhõm , nằm vật xuống giường . Đã bao lâu rồi cái tên :" Vương Tuấn Khải " chưa được thốt ra ? Là mười năm . Mười năm đấy . Cậu biết không chàng trai Nhân Mã ? Đổi lấy câu nói làm giải thoát hết nỗi nghẹn ắng trong tim , giờ cậu có thể mỉm cười chìm trong giấc mơ có sao và trăng . Và ngày dài trôi qua...

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
*Sáng hôm sau , Dịch Dương Thiên Tỉ sửa soạn đồ đạc trở về Trùng Khánh *
-" Bố ...Hôm nay con sẽ về nhà !"
-" Thật sao ? Sao con không nói gì ? Có cần gấp vậy không ? Đợi bố cùng đi.."
-" Con muốn về một mình . Thôi con đi đây kẻo lỡ chuyến bay "
-" Ừm "
Cậu bước thật nhanh , lên xe ô tô tới sân bay . Nắm chặt chiếc mũ , lòng cậu bồn chồn khó tả..
-" Trùng Khánh bây giờ ra sao ? Có vắng anh không ? "
*Giữa trưa , Thiên Tỉ hạ cánh , đặt chân tại quê nhà *
Vẫn dáng điệu cử chỉ quen thuộc ấy , cậu hít một hơi thật sâu để cho những thứ tinh tuý nhất của mảnh đất quê hương len lỏi khắp cơ thể . Cậu rảo bước đi tiếp . Ngồi trên chiếc xe đạp mượn ở hàng , cậu trở về cái lối cũ , nơi mà Thiên đã từng sống . Vẫn là phải băng qua cánh rừng cây sồi rậm rạp . Đến tận bây giờ , cậu chẳng thể nào quên được cái cảm giác bất an khó tả đó . Chợt dừng xe lại , cậu bước xuống . Trước mặt là hình ảnh một cái cây , nơi có ánh sáng lẻ loi chiếu rọi mà Thiên Tỉ và Tiểu Khải đã gặp nhau trong giấc mơ . Linh cảm khiến chàng trai Nhân Mã này có thể khẳng định rõ chính là nơi này . Cậu ngắm nghía lại xung quanh và thốt lên :
-" Nếu bây giờ em nhắm mắt lại thì liệu trong ba giây ngắn ngủi , khi đôi mắt gần hé mở , em có thể nhìn thấy anh đang đứng mỉm cười với em ? "
~~~~THE END CHAP 19~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro