Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 20.3

Chính văn đệ 20 chương ( hạ )

Đang lúc tính cảm cao trào, một đôi tay tàn nhẫn đột nhiên kéo chúng tôi xa nhau.

Quay đầu liền thấy tên họ Yoon kia ra vẻ nghiêm túc, nói: "Cậu dám trêu chọc thằng bé nhà tôi hả?"

Yoon Seol Chan la lên: "Anh, em lớn rồi, đừng gọi là thằng bé nữa!"

Tôi cười, đáng đời, bị mắng rồi.

Vẫn còn chưa cười xong, đã bị Seol Chan trông thấy, nó nói: "Còn anh, anh Jun, em cũng đã lớn lắm rồi, không nên muốn hôn là hôn như thế! Sẽ bị người khác hiểu lầm đấy!" Nói xong ánh mắt lướt nhẹ về phía Yoseob.

Tôi xua xua tay, cười nói: "Ai bảo em lớn rồi mà vẫn đáng yêu như vậy... Không giống như ai kia. Chả dễ thương xíu nào!"

Tôi cũng lướt mắt về phía Yoseob, chỉ im lặng nhìn nó, không nói thêm lời nào.

Đang cười, cửa một lần nữa lại bật mở.

Thấy học trưởng đã đứng ở cửa.

Mỉm cười nhìn chúng tôi ra vẻ lịch sự chào hỏi. Anh ấy cười nói: "Tôi có dẫn thêm một người đến đây..."

Nói chưa hết câu, phía sau đã vang lên giọng nói oang oang ầm ĩ của ai đấy: "Đưa tôi đến đây làm cái quái gì. Anh gặp bạn bè thì cứ gặp đi, lôi tôi theo được tích sự gì chứ? Tôi còn bận tìm người, biết không hả~~~"

Nụ cười của tôi đông cứng trên mặt.

Trái đất này... không lẽ lại nhỏ như thế?

Tôi quay đầu nhìn Yoseob, liền thấy nó cũng đang cau mày.

Quả nhiên, lát sau, một dáng người đã xông lên.

"A ~~~ Junhyung ~~" Lai Nhĩ thoáng cái đã ôm lấy tôi.

Tôi giãy giụa, thở dài... Trái đất này... thực sự quá nhỏ.

Học trưởng cũng bước xuống nước.

Anh ấy cười nói: "Hóa ra các em quen biết nhau a, như vậy cũng tốt."

Họ Yoon xấu xa kia quay đầu giới thiệu với Seol Chan: "Đây là một thằng cha không có não." Giọng nói không lớn không nhỏ, chỉ vừa đủ để... mọi người đều nghe thấy.

Lai Nhĩ quay đầu mắng mỏ: "Đồ biến thái!"

Doojun thật sự cau mày: "Tên ngu ngốc chết dịch!"

Tôi ở bên cạnh xem kịch vui.

Hai người bọn họ có thể quen biết nhau cũng do một lần Lai Nhĩ đem hoa đến tặng cho tôi. Tôi lại kêu Yoon Doojun đem bó hoa ấy xuống chia cho các nữ nhân viên ở lầu dưới. Hoa đẹp như vậy mà bỏ đi thì hơi phí.

Tưởng khéo hóa ra lại vụng, Lai Nhĩ không biết thế nào lại trông thấy cảnh ấy.

Lai Nhĩ liền cho rằng tên họ Yoon xấu xa chính là đạo tặc... trộm hoa. Tên họ Thần tất nhiên không phải rồi. Sau đó, bọn họ cứ như vậy chửi bới ầm ĩ cả lên.

Thế là quen nhau!

Học trưởng ở bên, trò chuyện cùng Yoon Seol Chan.

Tôi chạy đến bên cạnh Yoseob, cùng nhau nhìn tên họ Yoon và Lai Nhĩ mắng mỏ lẫn nhau.

Tôi thở dài, nói: "Hôm nay thật nhộn nhịp!"

Yoseob lạnh lùng hừ một tiếng: "Đúng vậy, vì có thêm hai tên ngốc làm trò mà!"

Đúng lúc ấy, tên họ Yoon và Lai Nhĩ cùng nghe được, lập tức quay lại mắng Yoseob: "Cậu mới là thằng ngốc!"

Sau đó lại quay sang mắng đối phương: "Ai cho cậu bắt chước tôi!"

"Cậu mới là người bắt chước tôi!"

"Ai bắt chước cậu hả?"

Học trưởng cười tao nhã bên cạnh.

Yoon Seol Chan chỉ biết trưng bày nét mặt bất đắc dĩ.

Cái này gọi là... đêm hè náo nhiệt a~

=====

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: