Chương 15.1
Chính văn đệ 15 chương ( thượng )
Hậu quả tất yếu của chuyện nghỉ ở nhà một thời gian dài chính là - Hồ sơ văn kiện chất thành núi!
"Yoon Doojun! Không phải cậu nói giúp bọn tôi giải quyết ư? Sao vẫn còn cả đống văn kiện thế này?!"
Tôi tức! Đã thành cả quả núi rồi còn gì. Cái này gọi là giúp tôi sao. Có mà giúp tôi bị đè chết thì có.
"Yoon Doojun! Yoon Doojun~~~~" Muốn chết ư? Sao còn không trả lời tôi.
"Chuyện này... Tổng giám đốc, trưởng phòng nói có việc phải ra ngoài. Trong một thời gian sẽ không trở về được, bảo ngài không cần chờ trưởng phòng..." Gikwang vẫn vậy, vẫn xách bản mặt tái nhợt ra gặp tôi.
Tôi bốc hỏa. Có gan thì đừng quay lại nữa!
Ngồi trong phòng làm việc, đần mặt ra.
Nhìn mớ văn kiện xếp thành hai quả núi, một số là bản vẽ chưa hoàn thành, một số là giấy tờ cần kí. Còn tôi thì vẫn ngồi ngẩn ra đấy.
A! Đúng rồi!
Được, cứ như thế mà làm!
"HyunA, cô giúp tôi gọi Goo Hara đến đây." Tôi nhấn nút nội bộ gọi cho HyunA
"Vâng."
Tốc độ làm việc của HyunA đúng là nhanh nhẹn hơn mọi khi, Goo Hara thoáng cái đã tới nơi.
Tôi đưa một số bản nháp chỉ mới thiết kế sơ cho cô ấy, nói: "Goo Hara, chỉnh sửa lại cho chu đáo, nhớ kĩ phải làm sạch sẽ đấy."
Goo Hara nhận lấy: "Vâng, tổng giám đốc."
Tốt, giải quyết xong một việc.
"HyunA, gọi Gikwang." Tiếp tục tìm người.
"Gikwang, anh giúp tôi viết phần giới thiiệu bản thiết kế."
Tôi quẳng cho anh ta một bản vẽ sơ sài và mấy câu giới thiệu cụt lủn chưa thành văn.
"Vâng, tổng giám đốc."
Tốt, lại giải quyết thêm một việc.
"HyunA, giúp tôi gọi G.Nađến đây." Tôi lại nhấn nút nội bộ.
"G.Na, cô giúp tôi trau chuốt cho mấy bản vẽ này một chút được không?"
"Vâng, tổng giám đốc."
OK! Tiếp tục giải quyết nhanh gọn.
"HyunA, giúp tôi gọi Eunji... Ji Yeon ... Đúng... Gọi được cho ai thì gọi hết đến đây. Đúng... Còn một người cũng gọi lên nốt... Đúng..." Tôi giao phó.
Kẻ đến người đi tấp nập.
"Cô, giúp tôi vẽ lại dựa trên bản thảo này. Đúng, vẽ cho rõ ràng vào. Cô chưa bao giờ vẽ tranh sao?"
"Cô, giúp tôi tô màu đi. Đúng, muốn tô ra sao thì tô. Miễn nhìn thuận mắt là được."
"Cô. Cái gì? Cô không biết làm cái gì hết ư? Vậy đến đây chi vậy? Thôi, giúp tôi gọt bút chì đi!"
"Anh..."
"Còn cô..."
...
"Có cần tôi giúp luôn không?" Chợt một âm thanh vang lên.
Tôi đang gồng mình kí cho hết đống giấy tờ, không rảnh để ngước lên nhìn. Tiện tay sờ sờ mặt bàn.
Trống không.
Vui vẻ nói: "Không có, chờ tôi nghĩ ra sẽ gọi anh."
Đợi chút!
Giọng nói này sao quen tai thế nhỉ? Tôi ngẩng đầu, lập tức nhìn thấy một kẻ không nên thấy.
"Sao vậy? Không có việc gì cho tôi làm sao?" Giọng điệu của kẻ mới đến rõ ràng mang tính khiêu khích.
Tôi nhịn, cười hiền lành: "Không có, mọi việc đều đã tống đi... Không... đều đã làm xong cả rồi."
Yoseob nheo mắt: "Thật vậy sao? Nếu thế thì... tôi thấy cấp dưới của chúng ta đang làm việc vất vả gấp rút lắm. Hay tổng giám đốc cao quý tiện thể giúp họ một tay đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro