Chap 9: Anh trai
-Jimin…em nhớ anh quá_Sinkyo chạy lại ôm cổ Jimin, thút thít.Jimin cứ tưởng mình đang nằm mơ giữa ban ngày, ngay cả mơ mà Sinkyo cũng ám Jimin thế này chắc chết sớm.
-Nhớ em quá à?
-Bỏ ra_Jimin giờ mới thức tỉnh, con người trước mặt thật sự không phải mơ,cô ta thật sự đã trở về. Nếu lúc trước thì Jimin rất vui nhưng giờ thì không còn chút cảm giác.
-Tôi kêu cô bỏ ra_Jimin quát.
-Xin lỗi mà… không phải em đã về rồi sao_Jimin đẩy Sinkyo ra, tay nắm chặt tay cô ta,như muốn bóp chết cô.
-Đau em..
-Cô biến khỏi nhà tôi ngay.
-Không em sẽ ở lại đây.
-Cô…. Mặt…
-Anh tính bảo em mặt dày ư? Không phải lúc trước anh nói rất thích mặt dày như em à.._Sinkyo cười trừ nhìn Jimin.
Jimin bỏ tay Sinkyo ra, đùng đùng đi lên lầu,đóng cửa cái Rầm.Không thèm để ý đến Jungkook, Jungkook nãy giờ đứng phía sau mà đau lòng, không phải người trước mặt Jungkoon là Sinkyo mà Jimin từng nhắc đến đấy chứ? Cô ta không phải đã bỏ Jimin mà đi sao? Sao giờ còn quay lại? Cô ta tính nối lại tình xưa lại với Jimin ư?
-Chuyện gì vui vậy?_Taehyung và Yoongi cũng từ trên lầu đi xuống khi thấy Jimin giận dữ đóng cửa.Vừa bước xuống Yoongi đã nhìn thấy Sin Kyo, làm Yoongi cũng như Taehyung không tin nổii người trước mặt là Sinkyo.
-Sinkyo..
Câu nói của Yoongi làm Jungkoon và Taehyung mở to mắt nhìn nhau, không ngờ ngay lúc Jungkook và Jimin đang rất hạnh phúc thì cô ta lại trở về. Jungkook rất hoang mang, Sinkyo đã trở về, Jungkook có phải đã trở thành kẻ thứ ba chăng? Jungkook phải thật sự buông tay Jimin trả Jimin lại cho cô ta?
-Anh Yoongi…. Lâu quá không gặp_Sinkyo chạy lại ôm Yoongi.
-Ừ… sao em lại về đây.
-Tại sao em không thể về đây chứ? Dù gì đây cũng từng là nhà em và Jimin mà?
-Ờ…em hai năm qua sống như thế nào, tại sao.._Yoongi là đang đề cập đến việc tại sao năm xưa không dưng Sinkyo lại bỏ rơi Jimin.
-Vẫn tốt… em sẽ ở lại đây,,,,còn chuyện đó…_Sinkyo đứng dậy,than thở rồi bỏ lên lầu, mọi thứ với cô nơi này quá quen thuộc,vì cô từng sống ở đây những ngày hạnh phúc nhất với Jimin mà.
-Em ở đây ư_Yoongi ngạc nhiên , không biết Sinkyo về đây là có ý gì? không phải đã đi rồi sau,khi không lại quay lại ngay vào lúc thằng bạn thân của anh chịu bỏ đi quá khứ,mà làm lại từ đầu.
-Đương nhiên.
Trong khi hai người này nói chuyện với nhau thì Jungkook và Taehyung đã lặng lẽ lên lầu ,Taehyung kể hết cho Jungkook nghe mọi chuyện của Jimin. Jungkook lo lắng không biết phải làm sao? Có khi nào Jimin chọn làm lại với Sinkyo,, còn Jungkook………. Jungkook nghĩ đến đây thì không còn dám nghĩ nữa. Jungkook sẽ tin Jimin tin vào tình yêu của Jimin dành cho Jungkook, tin vào lời hứa Jimin hứa với Jungkook.
Hôm nay là đầu tuần,tụi cậu phải đến trường như mọi khi. Jimin sáng sớm đã không có mặt ở nhà rồi. Làm Sinkyo điên hết sức, thức dậy muốn cùng Jimin lại trường không ngờ Jimin đi mất tiêu. Những người làm trong nhà khi thấy cô đều hoảng hồn, lâu lắm không thấy cô hiện diện trong nhà, nên có chút ngạc nhiên. Mọi người trong nhà bắt đầu bàn tán, nhiều người nghĩ có lẽ cậu chủ và cô Sinkyo đã trở lại như xưa rồi, họ cũng có chút mừng cho cậu chủ của mình.
………..Tại Trường..
Đám người ăn không ngồi rồi lại xúm nhau nhiều chuyện. Tụi cậu trong lớp cũng không mấy quan tâm cho lắm, Jimin và Jungkook từ hôm qua đã không ai nói với ai câu nào,mỗi người theo đuổi những suy nghĩ riêng.
Jungkook buồn quá nên đi vòng vòng trường cho đỡ buồn thì….
-Á…đi đường kiểu gì vậy trời?
-Em có sao không?
Jungkook té cái rõ đau,khi nghe thấy tiếng nói ngọt ngào của ai đó, Jungkook liền ngẩng lên, ôi không anh chàng này đẹp trai quá đi mất.
-Em có bị làm sao không?
-Thử té đi rồi biết? hỏi dư thừa_Jungkook lấy lại bản chất nghịch ngợm của mình, với suy nghĩ đẹp trai bề ngoài chưa hẳn đã tốt, giống cái bản mặt của Jimin vậy đó? Mới gặp lại bạn gái cũ đã không thèm điếm xỉa đến Jungkook,thật tức quá đi mất.
-Đẹp thế mà hung dữ, coi trừng”ế” chồng nha em.
-Tôi có “ế” hay không kệ tôi, Đúng rõ nhiều chuyện.
-Em rất thú vị... anh thích em rồi nha.
-Điên chết được..khi không gặp thằng khùng_Jungkook mặt kệ cái thằng cha khùng đó,mà đi lên lớp luôn, thật mất hứng mà.
--Keng…..keng…keng…
Tới giờ vào lớp,bà phù thủy lớp Jungkook lại õng a õng ẹo bước lên lớp.
-Chào các em..hôm nay lớp ta lại có thêm 2 bạn mới.
-Ai vậy cô.-Hs1
-Nam hả cô,… đẹp trai không cô....-Mấy đứa nữ trong lớp mắt long lanh nhìn bà phù thủy
-Mê trai gớm.
Mấy đứa nam trong lớp trề môi.
-Tụi mày muốn chết à.
Mấy đứa nữ xắn tay áo lên làm mấy thằng nam lép dế.
-Gái hả cô…xinh bằng cô không cô
Nói là vậy chứ, thấy gái là tụi con trai trông lớp cứ như mèo thấy mỡ. Còn dám nói móc bà phù thủy nữa chứ.
Bà cô sợ cái lớp luôn, quậy không chịu nổi,bỏ dép chạy lấy người không cần nghe mấy đứa trong lớp réo inh ỏi hỏi này nọ về hai học sinh mới.
Bà Cô đi không lâu thì Sinkyo đi vào, cả lớp được phen mê người.Cô không nói gì với ai một tiếng, chỉ nhìn Jungkook cười đểu rồi đi xuống bàn Jungkook và Jimin.
Sinkyo không ngờ người hôm qua cô gặp ở nhà Jimin là Jungkook người yêu mới của Jimin, cũng tốt thôi gặp mặt sớm thì cô càng đỡ tốn công sức
-Anh Jimin em ngồi với anh nha.
-……………..
Không một câu trả lời. Jimin vẫn tiếp tục nghe nhạc, xem cô như không tồn tại.
- Này…..Có thể đi chỗ khác không_Sinkyo nhìn Jungkoon chán ngấy. Jungkook vẫn im lặng không nói gì. Làm cả lớp hồi hộp chờ đợi xem chuyện gì sẽ sảy ra,
- có nghe tôi nói gì không đó.
- Cô nói chuyện với tôi à? Xin lỗi…tôi có tên..
-Cậu……. Cậu biến ra chỗ khác cho tôi_ Sinkyo tức giận ra mặt quát lớn,Jimin thì không nói một câu nào.
-Tại sao? Không gì tôi phải nghe lời cô.
-Vì tôi là bạn gái Jimin. Cậu có thấy mình quá vô duyên khi ngồi đây không hả?
Cả lớp “Ồ” lên, chuyện tình tay ba lại bắt đầu rồi, mấy đứa nữ sinh mừng hét lớn, hai người này cứ đi mà tranh giành ,họ ở ngoài hưởng lộc..
-Thật tội nghiệp cho mấy người hoang tưởng.. haizzzzzzzz
-Cậu ám chỉ gì hả?
-Ai nhột tự hiểu..
-Cậu…._Sinkyo tính đánh Jungkook thì bị Jimin đẩy ra, rồi đập bàn cái "Rầm" như cảnh cáo cô, làm ai cũng đứng tim trước cơn giận của Jimin, Jimin mặc kệ Sinkyo mà lôi Jungkook đi.
Jungkook vùng vẫy mãi mà Jimin vẫn xiếc chặt tay Jungkook.
-Buông em ra… đau,_Jungkook và Jimin đi đến cầu thang thì Jungkook bị một bàn tay khác của ai đó nắm lấy . Khi quay qua thì Jungkook mới biết người vô duyên đó là cái tên khùng hồi nãy làm té Jungkook.
-Ồ cậu nhóc… mình lại gặp nhau.
-TRời ạ? Hôm nay là ngày gì mà toàn gặp kẻ điên không vậy trời_Jungkook nói nhỏ đến nỗi đủ để người khác nghe thấy đấy chứ.
-Buông cậu ấy ra_Jimin nhìn người trước mặt thì mặt ngày càng lạnh lùng, Jungkook phát sợ.
-Cậu ấy đã không chịu, hà tất gì em trai phải đối xử với người đẹp như thế.
Hai từ “em trai” lọt vào tai Jungkook. ‘’’Hả? chưa gì Jimin đã nhận thằng cha điên này là anh trai rồi ‘’ Jungkook thắc mắc tròn xoe mắt nhìn hai người.
-Tôi không phải em trai anh đừng nói kiểu ngọt ngào thế_Jimin khinh bỉ nhìn Jackson.
-Vậy ư? Nhưng sự thật là vậy mà em trai_Jackson cố tình thách thức Jimin, Jungkoon thì nuốt nước miếng ừng ực, không biết thằng cha không được bình thường này bị cái quái gì? đã nói nhận nhầm người mà cứ gọi người ta là “ em trai”, nếu Jimin thật sự nổi cơn điên chắc Jungkook …..haizzzz..
-Câm mồm lại… anh không có tư cách làm anh trai tôi đâu_Jimin bắt đầu điên lên, ngay cả cái nắm tay Jungkook còn chặt hơn vừa rồi.
-HAHAHAH… chúng ta sẽ lại gặp nhau sớm thôi em trai yêu dấu……………. cậu nhóc anh yêu em rồi đấy_Jackson nói nhỏ vào tai Jungkook mấy chữ,:” cô em anh yêu em rồi đấy” làm Jungkook muốn ói hết cơm mới ăn hồi sáng,. Jackson bước trên hành lang với tiếng cười lớn. Jungkook chỉ biết lắc đầu thông cảm cho Jackson.
-Rõ khùng_Jungkook nhìn theo Jackson mà bó tay, với suy nghĩ hết sức gê gớm” mình bình thường trên cả bình thường thế mà lại học trong cái trường toàn kẻ thần kinh…haizzzzz rõ khổ”
-Em quen hắn ta_Jimin nhìn Jungkook dò xét.
-À…. Không.. …. Chỉ gặp một lần hồi sáng.
-Tránh xa hắn ra_Jimin nắm lấy tay Jungkook lôi đi với nhiều sự lo lắng, Jimin sợ Jackson sẽ dở trò để thách thức anh.
-Tại sao?_Jungkook không hiểu nhìn Jimin.
-Không tại sao cả.. tốt nhất em không nên có bất cứ quan hệ gì với hắn ta.
-Nhưng… ờ biết rồi_Jungkook tính hỏi gì đó nhưng thôi, Jungkook lại cảm thấy có gì đó buồn buồn, mọi chuyện của Jimin Jungkook không hề biết bất cứ thứ gì, Jimin cũng không hề nói với Jungkook, Jungkook không biết mình có phải là người yêu của Jimin không nữa.
-Bắt đầu từ ngày mai em sẽ ở nhà anh.
-Hả? Ơ…sao …sao…lại phải…phải..ở nhà anh.
-Thế em muốn mất chồng à_Jimin trêu Jungkook Jimin sắp xếp cho Jungkook ở cùng nhà với Jimin cũng là có dụng ý, để Sinkyo biết đường mà ra khỏi nhà Jimin. Và Jimin cũng không muốn Jungkook phải lo nghĩ chuyện của Jimin và Sinkyo nữa.
-Kệ.. mất anh em kiếm thằng khác.
-Em dám ……..thật là……..con heo ngu ngốc mà.
- Anh vừa mới bảo gì hả?
-Không… gì? anh bảo Kookie của anh xinh đẹp nhất
- Chúa nịnh….Coi trừng em đấy nhá
Jimin đưa Jungkook về nhà lấy đồ, rồi về nhà Jimin luôn, bỏ cả một buổi học lo cho tổ ấm của mình.
$/$$$/$$$$$$//
Jimin lại nhớ đến lúc gặp Jackson ở trường, quá khứ đau lòng hiện về? Jackson thật sự là anh trai của Jimin, Jimin và Jackson chỉ hơn kém nhau một tuổi, Jackson từ nhỏ đã được mẹ đưa đi xa sinh sống nên hầu như không ai biết đến chuyện hai người là anh em trừ những người làm lâu năm trong nhà.
Jimin không thể quên cái tai nạn Lúc nhỏ mình gây ra cho Jackson vì nô đùa và sự sơ ý của Jimin đã làm Jackson ngã vào miểng chai bị vỡ, từ đó Jackson thường bị hen suyễn. Jimin rất ân hận, muốn bù đắp cho đứa anh trai đáng thương của mình nhưng lại rất ghét Jackson vì anh ta mà Jimin bị chính mẹ mình bỏ rơi và lúc nào trong mắt mẹ Jimin Jackson cũng là nhất..Jimin coi như đã thiếu đi tình thường yêu của người mẹ, người cha trong 12 năm qua.
----------------12 năm về trước______
Vào cái đêm định mệnh mà Jimin bị chính người mẹ ruột mình bỏ rơi, mất đi một gia đình ấm áp.
Jimin và Jackson nép mình trong cánh cửa, chờ mẹ về.Còn cha Jimin thì ở ngoài phòng khách với bao nhiêu là rượu
- Đi vào phòng ngủ_Ông quát to, làm hai đứa nhỏ giật mình, mẹ Jimin từ ngoài đẩy cửa đi vào.
-Cô đi đâu giờ này mới về?_Người đàn ông kia nửa tỉnh nửa say quát lên.
-Đi đâu thì mặc kệ tôi.
- Cô đi gặp người tình của cô đúng không?
-tôi làm sao chứ? Ông có thể đi chơi với mấy con đàn bà kia, sao tôi lại không thể chứ?
-Cô nói thế mà nghe được à? Cô là người đã có gia đình rồi đấy. Tôi vì công việc chớ không phải lăng nhăng như cô.
-Công việc ư? Thật nực cười.
“Chát” Một bàn tay khẽ rung rung khi chạm vào da thịt người trước mặt. Mẹ Jimim ôm mặt khóc.
-Khóc gì?Jimin và Jackson là con tôi hay là con của người đàn ông đó. Bà nói đi chứ?
Ông Park không còn ý thức quát ầm lên.
-Ông… ông nói vậy mà nghe được hả? Nếu đã không sống được với nhau thì ly dị đi.
-Được....ly dị thì ly lị đễ cô dễ chung sống với người đàn ông đó.
Bà Choi nước mắt đàm đìa trong cơn giận và oan ức, lôi Jackson đi mà quên mất sự hiện diện của Jimin một đứa trẻ với gương mặt lạnh lùng tay nắm chặt đứng nép mình giữa không gian lạnh lẽo. Jimin hận bà hận cả Jackson tại sao bà không đưa Jimin cùng đi, tại sao chỉ nhớ đến mỗi Jackson? tại sao lại lỡ phá hủy cái gia đình ấm áp này, tại sao Jackson lại cướp đi hạnh phúc của Jimin,cái hạnh phúc đáng lẽ ra Jimin được nhận. Và cũng chính cái đêm đã cướp mất người cha, cướp mất tình thương còn lại của Jimin, ông Park gặp tai nạn giao thông và qua đời. Jimin được bảo mẫu nuôi dưỡng và chắm sóc đến lớn, mẹ Jimin thì từ đêm đó đã không còn tung tích gì nữa.
End chap 9.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro