Chap 7: Gặp nạn
Jimin đưa Jungkook về rồi phóng xe đi luôn không một câu chúc Jungkook ngủ ngon hay gọi Jungkook vợ này vợ nọ ,khiến Jungkook không biết tại sao có chút không được vui, vác cái mặt mâm vào nhà.Vừa vào tới thì đã nghe thấy tiếng cười sặc sụa của ai đó.
-À..mày về rồi à?_Taehyung ngồi xem hoạt hình với Yoongi mà cười lên cười xuống.
-Em trai yêu quý,đi chơi vui không?_Yoongi nhìn thằng em trai yêu quý vừa mới đi chơi với thằng bạn chết bầm của mình về mà trêu Jungkook.
-Vui con khỉ_Jungkook trù ụ mặt mày ngồi xuống tu hết ly sữa của Taehyung.
-Ai ăn hiếp mày,,tao cho nó gặp anh Diêm Vương đẹp trai luôn.
-Nói đi anh hai chém nó_Yoongi và Taehyung múa đai múa kiếm trước mặt Jungkook. Nhìn mặt đáng sợ kinh khủng.
-Jimin_Jungkook thản nhiên trả lời mặt thách thức nhìn hai cái con người trước mặt.
-Hả_Yoongi và Taehying mồm chữ O nhìn Jungkook ỉu xìu.
-Sao? Xử đi nãy mạnh mồm lắm mà_Jungkook ngã lưng ra ghế, mệt mỏi.
-Thôi tao chịu.
-Ai chứ Jimin thì anh bó tay_Taehyung và Yoongi bó toàn thân với cái tên ‘Jimin’
-Sao lúc nãy hay lắm mà?
Taehyung và Yoongi cười trừ nhìn Jubgkook mà thương hết sức.
-Hai người có cần dính chặt lấy nhau như vậy không?_Jungkook mắt vẫn nhắm mà mỏ thì oa oa mắng cặp không biết điều này. Mới tỏ tình hồi chiều mà giờ đã dính nhau như thế đấy,làm Jungkook nghĩ đến Jimin mà tức,người ta ở cạch nhau hạnh phúc thấy sợ,còn Jungkook và Jimin đụng cái là không hết chuyện để cãi. Haizzzz..
-Kệ anh/ tao_Taehyung và Yoongi đồng thanh nói.
-Con Khỉ? À mà Sin kyo là ai? Anh hai_Jungkook hơi tò mò,lại hiếu kì với cái tên đó. Jungkook nghĩ là anh hai cậu sẽ biết được nhiều về chuyện này nên Jungkook liều hỏi đại.
-Em nghe cái tên này ở đâu_Yoongi hơi nheo mày nhìn đứa em trai mình hoài nghi.
-À….À… Jimin vô tình nhắc đến…nên em tò mò_ Jungkook gãi gãi đầu nói nhí nhí,Taehyung hiểu tính Jungkook nên chỉ cười cười gian tà. ;;chắc là ghen đây'' Taehyung nghĩ.
-Không ngờ Jimim vẫn không quên được_Yoongi buột miệng nói làm Jungkook ngơ người chả hiểu. ‘’chưa quên’’ là sao ta, rốt cuộc Sin kyo là ai? Có quan hệ gì với Jimin chứ, là bạn gái Jimin à? Mà sao Jimin lại có gì đó hận cô ta? mà thật ra chuyện này là sao? Trong Jungkook với muôn ngàn dấu chấm hỏi về Jimin, giờ Jungkook mới cảm nhận mình có gì đó lạ lạ với Jimin lại muốn biết nhiều chuyện riêng tư của Jimin.Jungkook cũng chả hiểu mình đang làm gì.
-Đừng nói với tao mày yêu Jimin nha_Taehyung cắt ngang dòng suy nghĩ của Jungkook.
-Không dám đâu_Jungkook mặt đỏ cả lên, ngại ngùng quay đi, Jungkook không ngờ Taehyung bắt được suy nghĩ của mình.
-Thật? có cần tao giúp không em chồng.
-Mày mơ à? Không cần.
-Em có muốn biết chuyện giữa Sin kyo và Jimin không?_Yoongi chen vào, hơi phân vân có nên nói cho Jungkook biết toàn bộ quá khứ của Jimin không? Yoongi lại sợ,sợ cái gì đó không rõ ràng , cứ mờ ảo chả biết đang sợ điều gì?
-Mày muốn biết thì đi mà hỏi Jimin_Taehyung chu mỏ lên thách thức Jungkook.
-Xí…..chả liên quan gì tao_Jungkoon giận dỗi, dậm chân Rầm Rầm bước lên lầu. Nói thật Jungkook rất muốn biết nhưng vì xỉ diện hão của mình mà đành thôi vậy.
-Sao em không cho anh nói_Yoongi nhìn Taehyung, biết nãy Taehyung cố tình nói vậy để không cho anh nói chuyện của Jimin cho Jungkook biết,
-Em nghĩ tốt nhất nên cho Jungkook tự tìm hiểu. Có lẽ Jungkoon đã yêu Jimin rồi_Taehyung cười dịu dàng với Yoongi. Trải nghiệm sự ấm áp và an toàn khi được vòng tay của Yoongi bao lấy. Taehyung cảm thấy rất hạnh phúc.
-Em đúng là nhiều chuyện mà_Yoongi xoa xoa đầu Taehyung.
-XÍ…. À mà Sin kyo là ai vậy?
-Trời...bó tay với em.
@@@##$$$#$$$$......
Trong khi Yoongi kể toàn bộ sự tích của Jimin cho Taehyung nghe thì Jungkook đã lăn ra giường mà ngủ như heo.Nhưng trong đầu Jungkook vẫn cứ xuất hiện hình ảnh lúc chiều cùng Jimkn đi chơi rồi lại cái tên Sin kyo đó,làm Jungkoon nhắm rồi lại mở. Rồi tự độc thoại một mình trong bóng tối.
Jimin thì sau khi về nhà, đồ đạc bị Jimin hất, ném nằm lăn lốc dưới sàn nhà lạnh lẽo. Sin Kyo cái tên mà Jimin kinh tởm nhất. Lúc Jimin cần nhất người bên cạnh thì cô ta bỏ rơi Jimin. Jimin yêu cô ta hơn cả bản thân Jimin sẵn sàng làm bất cứ điều gì? Không ngờ cuối cùng cô ta lại phản bội Jimin đi theo người khác. Hai năm hai năm Jimin đã phải tự sống tự vụt dậy,tự tạo cho mình con người lạnh lùng nhất có thể, thử hỏi bị người mình yêu nhất,tin tưởng nhất phản bội thì sẽ ra sao? Jimin chỉ biết rằng tình yêu và phụ nữ đối với Jimin giờ chỉ là trò chơi . Thích thì đến không thích thì thôi, dù gì cũng là vui qua đường thôi mà. Chả quan trọng gì?
₩₩₩₩₩₩₩
Buổi tối đó ở một quán bar có hai con người đang cãi nhau gì gì đó. Trong quán um xùm là nhạc và những đứa lẳng lơ nhảy như kiểu lươn bò trên thớt.
-Mày đừng làm quá_Cherry nhấp nhấp ly rượu rồi thong thả nhìn Misu đang tu ừng ực trai rượu.
-Mày không giúp thì thôi? Đừng nói nhiều.
-Kệ mày? Tốt nhất đừng làm quá, không thôi hậu quả gì mày biết rồi đó_Cherry ôn tồn khuyên ngăn nhỏ bạn không biết lượn sức mình. Nếu để hai anh nhà ta biết Misu có cái suy nghĩ ngu ngốc này thì cuộc đời nhỏ sẽ tiêu.
-Tao biết? không cần mày nhắc…….. Tại tên Jungkook mà giờ trong mắt Yoongi tao không còn chỗ đứng? Lại còn giám dụ dỗ anh Jimin,đúng là loại lẳng lơ. Rồi tao sẽ cho tên đó biết tay_Misu cười lớn với ý định hoàn hảo của mình.
-Mày càng làm vậy Yoongi càng ghét mày hơn? Cái không thuộc về mình thì thôi đi_Cherry hôm nay chả biết ăn phải giống gì cứ triết lý lôi co với Misu làm cô ta có vẻ không được vui với những lời Cherry vừa nói.
-Tao không cần biết_Misu nói rồi ,đứng dậy đi một ra khỏi quán bar với sắc khí không mấy vui vẻ.
Trong con hẻm gần đấy, Misu vô tình chạm phải một người ăn mặt khá thiếu vải, vì trời tối nên chả nhìn thấy được mặt mũi gì.
-Tôi sẽ giúp cô làm cho Jungkook biến mất_Người bí ẩn đó vô tình lên tiếng đề nghị Misu.
-Cô là ai? Có quyền gì chứ_Misu vì có chút rượu nên lảo đảo muốn té.
-Không cần biết tôi là ai? Cô tưởng dựa vào bản thân cô sẽ làm được chuyện đó?chỉ có tôi mới có thể giúp được cô thôi Misu_Cô ta cười lớn âm thanh vang vọng cả bầu trời.Trong giọng nói có chút gì đó đáng sợ. Misu hơi đờ người''' tại sao cô ta biết tên mình? thật là một người kì lạ?'' Tuy hơi nghi ngờ nhưng có người giúp một tay thì còn gì bằng.
-Giúp thế nào?
-Chỉ cần nghe theo tôi.
-Được.
------------------------------
Sáng hôm sau Yoongi đã đi từ sớm để đón Taehyung đi học,còn Jungkook thì nằm nướng trên giường đến gần 8h mới chịu lếch xác đến trường. Jungkook đã suy nghĩ và quyết định phải khai thác bằng được mối quan hệ giữa Jimin và cái..cái…gì..gì..’’ Sin kyo’’gì gì đó.
Jungkook đến trường cũng là lúc người ta học xong tiết 2,thế mà Jungkook chả thấy Jimin đâu, không hiểu sao Jimin hôm nay mất tích, không thấy đi học,Jungkook bắt đầu cảm thấy lo lắng điều gì đó.Muốn hỏi anh Yoongi, nhưng lại sợ Taehyung và Yoongi chọc nên thôi luôn.
Ngày hôm đó Jungkook như người mất hồn, không nói không cười, còn cái bàn dưới Taehyung và Yoongi thì cười nói toe tét hết cãi nhau lại âu yếm thấy mà ham.
-Mày không hỏi Jimin đang ở đâu à_Trên đường ra về Taehyung cố ý hỏi Jungkook.
-Jimin ở đâu kệ hắn,chả liên quan gì tao_Jungkook tung tăng trên đường bước từng bước nặng nhọc, mặt thì buồn hiu.
-Mày không biết giữ, mất chồng như chơi nha.
-Chồng con gì ở đây…điên_Jungkook bịch nổ tay chạy đi,Jungkook biết Taehyung sẽ không để lỗ tai Jungkook yên nên đành chuồn vậy.
-Jimin ở bar xx…ở bar xx đó nha_Taehyung nói vọng theo, Jungkook nghe thấy mà cứ giả vờ bịt chân bịt tay như thể” ta đây chả nghe gì hết nha’’
Jungkook không về nhà mà chạy nhanh đến quán bar Taehyung nói, hôm nay Jungkook không được cãi nhau với Jimin, không được thấy Jimin, nên thấy thiếu thiếu.Vừa vào bar Jungkook đã nhìn thấy Jimim trong phòng, đang ôm con đười ươi nào đó, lại còn hôn hít, tay thì sờ soạng, Jungkook nhìn thấy mà khó chịu cơn ghen nổi nên cuồn cuộn, nhanh chân chạy lại túm cổ nhỏ đó ra.
-Biến_Jungkook như tátvnước lạnh vào mặt con đó,làm sắc mặt đáng sợ nhìn cô ta làm nhỏ sợ run cả người.
-Cậu làm trò gì vậy?
-Có biến không_Jungkook để ngoài tai lời Jimin nói, dùng lời nói đe dọa nhìn cô ta, làm nhỏ sợ đơ họng không nói gì lặng lẽ bước vào ra ngoài.
-Nếu vậy cậu thế cô ta_Jimin nói rồi kéo Jungkook xuống,Jungkook chưa kịp định hình thì ngã nhào vào người Jimin, muốn đứng dậy nhưng bị Jimin thô bạo hôn tới tấp, tay không ngừng làm những động tác sờ mó.
‘’Chát,chát”
-Anh thật quá đáng?
-Cậu cũng như họ thôi đừng làm cao.
Jungkook đẩy Jimin ra, tặng cho Jimin nguyên cái tát thật đau, rồi bỏ đi.
Nước mặt Jungkook rơi, Jungkook không hiểu tại sao Jimin lại trở nên đê tiện như vậy, Jungkook thấy đau khi Jimin đi so sánh Jungkook với những đứa con gái lẳng lơ đó. Jungkook rất đau,đau ở tận sâu con tim, Jungkook tự hỏi phải chăng Jungkook đã sai khi nghĩ mình yêu Jimin. Jungkook chạy thật xa , tự nói không được khóc nhưng nước mắt cứ rơi,thứ chất mằn mặn mãi không ngừng.
Jungkook dừng lại cách quán bar không xa.Tự điều chỉnh cảm xúc của mình.
-Jungkook không được khóc, Jimin không là gì của mày cả mắc mớ gì phải rơi nước mắt gì cái tên sao chổi đó chứ.
Jungkook tự độc thoại tự cười một mình,chờ cho bản thân cảm thấy ổn, Jungkook định quay về thì từ phía sau có ai đó bịt miệng Jungkook lại , chỉ còn nghe tiếng ’ưm..ưm’’ rồi Jungkook thiếp đi.
--------------------------------------
Lúc Jungkook chạy ra ngoài cũng là lúc Taehyung và Yoongi tay trong tay đi vào quán bar,xem cái cặp rắc rối, không ai nhường ai này nhưng không nhờ lại nhìn thấy Jungkook khóc chạy ra.
-Mày làm em trai tao hả?_Yoongi tức giận quát Jimin,còn Jimin thì ngồi uống rượu như không có chuyện gì xảy ra.
-Jimin_Yoongi nắm cổ áo Jimin, đôi mắt lửa giận nhìn con ngừơi trước mặt. Đối với Yoongi ai làm tổn thương Jungkook thì sẽ không yên với Yoongi kể cả Jimin.
-Anh bình tĩnh đã_Taehyung cản Jimin và Yoongi ra, tuy có hơi không hài lòng về việc Jimin làm Jungkook khóc nhưng không thể để đánh nhau thế này.
-Tao biết mày còn nhớ đến Sin kyo nhưng chuyện đã qua rồi mày không thể quên hay sao? Đừng vì con người đó mà làm tổn thương Jungkook_Yoongi nói trong bực tức, mắt không rời Jimin.
-Tớ không hiểu nhiều về chuyện này? Nhưng tớ biết cậu cũng yêu Jungkook và Jungkook cũng yêu cậu, vậy tại sao cậu không cho Jungkook cũng như cho cậu một cơ hôi làm lại từ đầu_Taehyung xoáy sâu vào tâm tư của Jimin,Taehyung biết điều bây giờ có thể làm cho Jungkook là làm thức tỉnh Jimin.
Jimin suy nghĩ một lúc rồi chạy nhanh ra ngoài tìm Jungkook.
-Jungkook…..Jungkook…Bảo bối em đang ở đâu?_Jimin chạy như điên. Jimin đã hiểu ra và quyết định cho bản thân mình một cơ hội, cho Jungkook một tình yêu đẹp nhất trên đời này. Và Jimin không thể sống thiếu Jungkook được.
________________
Trong một căn nhà hoang ngoại thành, Misu đang nhịp nhàng nâng ly rượu trên tay nhìn Jubgkook với nụ cười tà mị.
-Tiểu thư cậu ta chưa tỉnh_Một con nhỏ phía sau Misu lên tiếng khi đã quan sát kĩ Jungkook, Jungkook vẫn nhắm lìm đôi mắt không có biểu hiện gì gọi là sẽ thức.
-Xối nước cho cậu ta tỉnh_Sau câu nói của Misu là một xô nước mát lạnh hiện diện trên gương mặt xinh tươi của Jungkook.
Jungkook đang ngủ ngon trên chín tầng mây cao ngất ngưỡng, đang trò chuyện cùng trai đẹp bỗng cảm thấy gì đó lành lạnh liền từ từ mở mắt ra.
-Tỉnh rồi à_Jungkook nhìn ngó xung quanh, giờ mắt Jungkook chỉ nhìn thấy một màu đen có lẽ vì thuốc mê chưa hết tác dụng thì phải.
-Có cần phải thế này không_Jungkook nhìn Misu khinh bỉ, giờ Jungkook chỉ cảm thấy đau khi bị sợi dây điên rồ bó chặt thế này.” Trời ạ!! Tội nghiệp bàn tay bé bỏng của mình”
-Không nói nhiều. Mày không được bám đuôi anh Yoongi nữa_Misu vào luôn chủ đề chính, không đôi co với Jungkook.
-Tư cách gì ra lệnh cho tôi?
-Với loại đàn ông lẳng lơ , chuyên bám đít đàn ông như mày , tao có thừa tư cách.
-Cô đang nói cô đấy à?_Jungkook thẫn thờ nói móc Misu làm nhỏ quê với mấy đứa đàn em sau lưng.
Và hậu quả Jungkook bị Misu tát cho hai cái đau điếng, máu từ khóe miệng tuôn ra.
-Chỉ có thế thôi_Jungkook nhếch mép cười khinh thường Misu,Jungkook cảm nhận được vị tanh tanh của máu đang dồn vào miệng, thứ mùi khó chịu.
-Mày.. chết đến nơi còn láo, để tao xem mày còn lên mặt đến khi nào_Misu vừa điên vừa tức, Jungkook đã như vậy mà còn không biết sợ lại giám vênh váo. Kèo theo câu nói là cái đạp thẳng thừng hạ cánh vào bụng Jungkook.
Tít..Tít..tít..
Điện thoại Misu vang lên, màn hình hiện diện một con số quen thuộc.
-ALô
-Làm theo kế hoạch, làm cậu ta biến mất_Đầu dây bên kia lên tiếng với giọng nói dứt khoác mang chất đe dọa không hề nhẹ.
Misu chỉ cười đểu rồi cúp máy. Gì chứ ra lệnh cho Misu này ư? Thật mắc cười? Chả mắc gì cô phải làm theo.
-Mày sẽ biến mất? rồi Yoongi là của tao..hahahhahha
-hahaha cô tỉnh lại đi? Thật tội nghiệp cho cô Misi à. Dù có làm gì thì cô cũng chả thay thế được tôi đâu_Jungkook thêm mắm dậm muối, thách thức Misu, ả ta nghe câu nói của Jungkook mà máu dồn hết lên não.
-Mày….. sẽ hối hận.
-------------------------------------
Jimin, Yoongu và Taehyung điện mãi mà không thấy Jungkook trả lời, sự lo lắng lẫn sợ hãi không đâu ùa đến. Ai nấy đều thấp thỏm không yên đã gần 1h sáng rồi mà không thấy Jungkook đâu,không biết Jungkook ngủ bờ ngủ bịt ở xó nào. Taehyung đi ra đi vào phòng khách, hết lượn chỗ này đến chỗ khác làm ai cũng căng thẳng theo.
Tút..tút…
Taehyung nhận được vài dòng tin nhắn ngắn ngủi từ một số lạ.
“ Jungkook đang ở XXX”
Taehyung Yoongi và Jimin tức tốc chạy như bay đến địa chỉ trên điện thoại,chỉ vài phút sau ba ngừời họ đã đến trước căn nhà hoang đó. Mùi máu,mùi vị tử thần lan tỏa khắp không gian yên ắng nơi đây, một thứ đáng sợ.
Rầm…Rầm…
-Jungkook_Taehyung đá văng cách cửa xông vào, làm mấy người bên trong hú hồn hú vía,khi không lại có một âm thanh phát lên.
-Anh Yoongi_Misu đơ người trước sự có mặt đột ngột của Yoongi “sao anh lại đến đây, phải làm sao đây”?
-Cô biết mình đang làm gì không hả?_Yoongi tức giận quát to,khi thấy cậu em trai bé nhỏ của mình mặt mày máu me, bị trói trên ghế.
-Em..emmm…
-Câm mồm lại_Jimin không còn bình tĩnh để đứng nói chuyện với loại người như Misu, Jimin bước dần lại chỗ Jungkook, sát khí nghi ngút như con sói khát máu thèm thịt người. Cảm thấy đau, giờ Jimin thấy tim mình đau rất đau, không phải tại Jimin vô tâm thì Jungkook đã không bị như thế này, lỗi chỉ tại bản thân Jimin.
Thế là cuộc ẩu đả tay chân xuất hiện, mọi thứ rối mù hết cả lên, Jimin thì bực mình gặp ai nhào vào là chém tất không cần biết đó là ai.
-Jimim bảo vệ Jungkook_Yoongi vừa binh bốp vừa oaoa cái mồm nhắc nhở Jimin phải coi trừng đứa con nít tên Jungkook chớ để nó đi lạc.
-Có thuốc nổ … CHẠY MAU..
Từ bên ngoài một giọng con gái vang lên, Jungkook nghe rất quen nhưng không biết là ai. Mọi ngươi thì ùa ra giẫm đạp nên nhau mà chạy.
-Jungkook…
-Anh mau chạy đi..kệ tôi
-Anh sẽ bảo vệ em_Jimin nhìn Jungkook tay thì cố gắng cởi trói.
-Không cần..anh đi đi…
-Em có yên không_Jimin nắm lấy tay Jungkook cùng chạy ra ngoài nhưng sau đó vì rối loạn bàn tay Jungkook đã rời khỏi Jimin. Cứ như một điềm báo trước giữa Jungkoon và Jimin.
Rầm..Rầm….
Một tiếng nổ lớn vang lên, đám cháy cuồng cuộn lấp đầy màng đêm. Với bao nhiêu mùi tanh tươm của máu.
-Jungkook…Jungkook đâu?_Yoongi và Taehyung chạy lại chỗ Jimin, thì chả thấy Jungkook đâu.
-Mày là thằng tồi.
-Dừng lại đi, có thể Jungkoon đã ra rồi, chia nhau ra tìm đi_Taehyung quát to, nước mắt vẫn rơi, Taehyung cầu mong Jungkook vẫn bình an ra khỏi cái nơi đó. Jimin thì bị Yoongi đấm một đấm, ngồi thờ dưới đất. Nước mắt Jimin không tự chủ mà rơi, Jimin khóc, Jimin thật khóc cho Jungkoon ư? Đau,đau ngẹt thở, Jimin giờ mới biết Jungkook quan trọng đối với Jimin như thế nào?
-Jungkook…Jungkook,… em đừng xảy ra chuyện gì.
Ngọn lửa vẫn cứ thế mà cháy, cháy tự nhiên, cháy như thể muốn trở thành bá chủ thế giới.
Jimin điên cuồng chạy khắp ngọn lửa, mong tìm thấy hình bóng quen thuộc, mong nhìn thấy nụ cười của Jungkook mỗi ngày.
End chap 7.
Nhớ vote và cmt nha đừng đọc chùa mà 😭😭😭😭
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro