Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 15

"Rầm" 

Ji yeon đóng cửa phòng một cách bạo lực! ( tội nghiệp cái cửa ghê TT__TT ~ Không biết nhà đã thay bao nhiêu cái cửa vì Ji rồi ??! )

Nó thả mình xuống giường, vò đầu bức tóc!!! Anh hai đáng ghét!! Vì anh hai mà Ji yeon phải tát cái tên Eun Huyk - tên "bệnh hoạn" được mấy anh chị nể mặt trong trường! 

Vậy mà sao chứ? Hyo Joon cứ vò đầu trong mấy cái suy nghĩ ngu ngốc!!! 

Ji yeon nhìn lên trần nhà!!! Nó bắt đầu cảm thấy hối hận! một giọt nước mắt lăn dài! Tự nhiên ……………………….. Ji yeon thấy tội nghiệp mình quá à!!!T_T ( bắt đầu tự kỉ )

Hồi chiều nó mắng chửi hắn là được rồi! tát làm gì cơ chứ? bây giờ……………oa oa!! Làm sao đây? 

Ji yeon tát tên đó, sẽ có nhiều người thầm cám ơn nó vì đó là tên hống hách! Nhưng ai đứng ra bảo vệ nó đây!!! 

“oa oa!!! Ji yeon ơi!! Sao mày ngu truyền kiếp vậy nè?” nó vùi đầu trong gối! than ngắn thở dài! 

…………………………………

“Cô chủ đã về!” một người đàn ông chừng ngũ tuần ra đón Eun Jung! 

Eun Jung mở cửa bước xuống cái xe hơi ui trần màu đỏ đầy kiêu hãnh của mình, nhìn người đàn ông rồi gật đầu! Eun Jung đưa chìa khóa cho người đàn ông xong bước vào nhà! 

Nơi mà Eun Jung gọi là nhà là một căn biệt thự cổ kính! Ba cô luôn đi công tác, căn nhà chỉ có mình cô ở, cùng một lượng lớn osin làm việc tại đây! 

Khi bước tới sảnh, phía trong, cánh cửa được tự động mở ra! 

Bên trong là một không gian sáng sủa và rộng lớn với những món đồ cổ đắt tiền! Cô không cần nhũng thứ đó! Đó đơn giản chỉ là thú chơi đồ cổ “tao nhã” của ba cô! 

Eun jung nhanh chóng đi lên phòng!

Eun jung mệt mỏi , ngồi xuống cái ghế bên cạnh cửa sổ!! 

Phòng Eun Jung được thiết kế với không gian mở, với nhiều cửa sỗ và bức tường kính!

Ngồi đấy, Eun Jung có thể ngắm mặt trời lặn! 

Có lẽ, ít nhất trong những lúc như vậy, cậu có thể quên đi sự tĩnh lặng của căn nhà này, quên đi sự cô đơn đang bao trùm lên nó! Đó là lí do tại sao, có một thời gian Eun Jung đi làm thêm bên ngoài chỉ mong được thoát khỏi đây! 

Rồi cô nhớ tới Ji yeon, biểu hiện của nó hôm nay thật kì lạ! không giống ngày thường chút nào! Eun jung……….Eun jung có tham lam quá không? Thật sự………cô muốn hôn Ji yen nữa!! nhưng nó lại đẩy Eun Jung ra! Eun Jung làm nó sợ sao? Sau nụ hôn đầu, Eun Jung như không kìm chế được mình! Chỉ muốn hôn nó mãi!! 

“ thưa cậu chủ! ông chủ đã về và gọi cô chủ xuống dùng bữa tối!” quản gia đứng ngoài cửa nói vọng vào! 

“ được rồi! tôi xuống ngay!” Eun Jung tỏ vẻ khó chịu! dùng bữa cùng ông Ham chẳng khác gì cực hình! 

“cạch cạch!” một bữa tối vô vị! có lẽ vậy! Eun Jung ngồi cùng cha Eun jung! không một tiếng nói! Chỉ vang đều tiếng dao nĩa chạm vào nhau! 

“ con……………..những vết thương không sao chứ?” cha Eun Jung lên tiếng phá tan đi không khí ngột ngạt đó! 

“ con không sao !” Eun Jung lạnh lùng!

Ông Ham khẽ nhăn mặt! 

“vậy……….con vẫn theo đuôi con bé tầm thương đó à?” 

“cha! Ji yeon không phải tầm thường! cha đừng xúc phạm cô ấy!” Eun Jung chợt nói lớn! 

“mày vẫn không hiểu sao? Tất cả đàn bà trên đời này đều không đáng tin!” cha Eun Jung tức giận! 

Eun jung không nói gì! không gian lại trở về yên lặng! 

Cha Eun Jung bỏ dao nĩa xuống, ngồi dựa ra phía sau, xoa xoa thái dương! 

“nếu chỉ là quen qua đường thì được” 

“cha!!!! Con nghiêm túc! Ji yeon không phải là đồ chơi! Con yêu thật lòng!” Eun Jung hét lớn! 

Các osin trong nhà thấy vậy liền bỏ chạy ra khỏi phòng ăn! 

“rầm” cha Eun Jung đập bàn!

“trận đòn lần trước không làm mày tỉnh ngộ sao?” cha Eun Jung trợn mắt, gương mặt đỏ lên vì tức! 

“không!” Eun Jung trả lời với thái độ cương quyết! - “chẳng có gì để tỉnh ngộ cả!” Eun Jung tiếp lời! 

Ông Ham giận run lên! Ông hất tay, từ bên ngoài, 5 người đàn ông mặc áo đen bước vào! 

“dạy dỗ nó đi! Nhốt nó trong phòng 3 ngày để nó suy nghĩ!” ông chậm rãi rồi đứng dậy bước ra ngoài! 

Trong phòng ăn, Eun Jung phải đối phó với 5 người! mặc dù đánh nhau rất giỏi! nhưng cô làm sao thắng nổi những vệ sĩ của cha Eun jung, những người nổi tiếng bởi sự tàn bạo trong giới làm ăn và bất kì ai cũng muốn họ làm vệ sĩ cho riêng mình! 

“phịch!” Eun Jung bị ném vào phòng sau gần 1 tiếng bị đòn đầy đau đớn! cánh cửa phòng đóng lại, Eun Jung khẽ nghe tiếng chốt khóa!! Rồi…………….màn đêm đen ập tới! Eun Jung ngất xỉu vì kiệt sức! 

---------o0o---------

“hai con thằn lằn con cùng nhau cắn nhau đứt đuôi!” chuông báo thức vang lên !

Ji yeon mò mẫm cái điện thoại tắt nhạc! vậy là một ngày mới lại tới! nó không muốn tí nào!! Nó phải làm sao đây? Nó tới trường liệu…………..có ổn không? Oa oa!! Tên Eun Huyk chắc chắn không tha cho nó đâu!! 

Nghĩ là vậy, nhưng nó vẫn lò mò vệ sinh cá nhân rồi cắp sách tới trường! thôi thì tới đâu hay tới đó vậy!!!

Nhưng kì lạ thay…………….buổi sáng……..yên lành! Buổi trưa…………yên lành!!! Giờ ra về……………….cũng chẳng ma nào chặn đường nó như nó tưởng tượng! 

Ji yeon thấy khó hiểu, nó nên lạc quan rằng Eun Huyk đã tha cho nó hay nên nghĩ rằng trời luôn quang đãng trước khi cơn bão ập tới!!!! 

Ji yeon lắc lắc đầu! chắc là cái phương án 1 rồi!!! ha ha!! Dù sao nó cũng là con gái! Mà con trai đánh con gái thì không nên tí nào! Nghĩ vậy, nó an tâm phóng xe chạy đi nhanh hơn trên đường! 

Nhưng……………hình như có gì đó thiếu thiếu!!! đứng rồi!! nguyên ngày hôm nay nó cứ lo bảo vệ cho bản thân mà quên Eun jung!!! hôm nay nó không gặp Eun jung!!!

Ji yeon gọi điện cho Eun jung, lại như lần trước, Ji yeon lại nghe được giọng nói quá ư là "dễ thương" : 'số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được xin quý khác vui lòng gọi lại sau'!!! 

Cầm điện thoại trên tay mà nó thấy khó hiểu, Eun Jung lại mất tích nữa sao? Rồi Eun Jung sẽ xuất hiện với nhiều vết thương nữa sao? chợt tim nó thắt lại!!! 

Nó quên hẳn việc lo an toàn cho bản thân, nó như ngồi trên đống lửa khi nghĩ tới Eun jung!! nó lo quá!!! Sao Eun Jung cứ thích ẩn ẩn hiện hiện hoài vậy????

Lại một ngày mới nữa, hôm nay nó đi đến trường với đôi mắt gấu trúc vì khó ngủ! ngủ sao được khi cứ lo cho Eun Jung chứ! nó nhìn lên trời!! có lẽ hôm nay trời mưa thì phải!! âm u quá!!! 

Chợt một nhóm khoảng 5 hay 6 chiếc xe lủi vào nó!! Một chiếc quẹt vào xe nó làm nó té nhào! 

Nó ôm đầu gối!! đau quá! Nhưng không phải lúc xuýt xó, nó phải đánh chết cái người đựng nó mới được!! Bất kể đàn ông hay đàn bà , con trai hay con gái thì nó cũng xử!! họ xui rồi!! đựng trúng nó tâm trạng đang không tốt!!! 

Nhưng…………nó cứng họng khi ngước mặt lên, cả cái nhóm đó đều dừng lại nhìn nó với ý trêu đùa!! Lẫn trong đó là………tên Eun Huyk!! Ah! Hay nói đứng hơn, người đụng trúng nó là tên Eun Huyk!! Ah!!! Sao………….sao nó run lên vậy nè!! không được! không được!!! Phải mạnh mẽ!!!

Nghĩ vậy, nó đưa mắt lườm tên Eun Huyk một cái !! Hứ!! cái đồ con trai nhỏ mọn!!! 

“oh!! Người “quen”! xin lỗi nhaz!” Eun Huyk nói, nháy mắt với nó! Xong , nguyên đám phá lên cười rồi rồ ga đi!! 

Oa oa!!! Nó lấy lại hơi thở!!! Sợ……….sợ quá!!! Một mình tên Eun Huyk đủ làm nó chảy mồ hôi hột rồi! vậy mà Eun Jung mang theo nguyên một đám làm nó không dám làm gì luôn!

Đám tên Eun Huyk đi được 1 phút rồi mà nó vẫn giữ hình dáng “nàng tiên cá” nằm đó , làm người đi đường hiếu kì, suýt chút là bu lại xem nếu nó không giật mình đứng dậy!!! hức!!! ngày hôm nay……………………có dự cảm xấu! 

“kịch” nó dựng xe trong nhà xe!! Oa!! Đầu gối nó rướm máu đau đớn! 

“ah! Xin lỗi!” 

Nó…………..nó mún khóc quá!!! Tự nhiên đâu ra một con nhỏ “vô tình” đựng vô đầu gối nó!! Mà ngay chỗ đau mới ác!!! Ah!!! Đau thấu xương! 

Nhưng dù sao người ta cũng có thành ý xin lỗi, nó gượng cười rồi gật đầu xong bước đi!!! 

Sau khi nó đi, con nhỏ kia nhếch mép cười, rồi chạy vào nhà xe! 

“Eun Huyk! Thấy tớ đóng kịch hay không?” nhỏ nháy mắt! 

Từ nhà xe, tên Eun Huyk bước ra với nụ cười gian trên môi!

“ừm! cứ từ từ mà chơi nhỏ đó! Vậy mới vui!” Eun Huyk nói giọng lạnh lùng!! Mắt nheo lại nhìn theo bóng nó đang dần khuất sau cổng trường! 

“haizzzz!! Hum nay xui vô cùng!” nó nằm trườn lên bàn ăn trong căn-tin! Bây giờ là giờ ra chơi, Ji yeon đang ăn trưa cùng IU!! 

IU đang ăn , nghe nó nói vậy, cũng nhíu mày quan tâm! 

“bị gì mà xui?” 

“ashhhh!!! Sáng sớm thì bị thằng Eun Huyk đụng xe!! Làm té chảy máu cả đầu gối! rồi học sinh trường mình hôm nay bị cái gì mà cứ đụng trúng mình!ah!! đựng đầu gối không mới ác chứ!! cậu nghĩ đi! Trung hợp quá không?” nó được dịp, tuông ra uất ức trong lòng!! 

Nghe nó nói IU liền xụ mặt xuống, cầm muỗng chọc chọ chén cơm! 

“cậu bị gì vậy?” thấy phản ứng của IU, nó liền hỏi! 

“cậu…………cám ơn cậu vì mình mà tát Eun Huyk!! Nhưng……….” Chợt nước mắt của IU rơi xuống chén cơm! 

“Hyo Joon chia tay mình rồi!” IU ngước mặt lên, vừa nói vừa nở nụ cười trên môi! Nó nhìn nụ cười đó mà chua xót quá!! 

Nó biết!! IU cười, nhưng trong tim lại đau đớn dữ dội! nó biết! IU yêu anh nó thật lòng nhưng …………………………… anh hai thi quá hẹp hòi quá chăng!! Chỉ vì vậy mà chia tay sao?

Nó quên cơn đau dưới chân, chạy tới ôm IU!

“mình sẽ giải quyết chuyện này dùm cậu!! Cậu đừng buồn nữa! cậu………..nếu muốn khóc thì………….” 

“không! Tao khóc nhiều rồi!! có lẽ…………..chuyện này sớm muộn cũng đến thôi cậu ơi!!!” IU nói giọng buồn, đầu cuối gầm! 

Nó về ghế ngồi, mắt buồn nhìn IU!! 

“rầm” chợt nó đập bàn một cái!! IU giật mình ngước đầu lên nhìn nó! 

“vậy là thôi à? Vậy việc mình làm là công cốc à? Cậu chấp nhận vì cái tên khốn Eun Huyk kia mà chia tay sao? Sao cậu ngu vậy!! cái tên hèn hạ Eun Huyk đó xứng đáng tới vậy sao? Hừ! Mình đã đề cao cậu….đề cao anh mình quá rồi!” nó đứng dậy! 

Đi được mấy bước nó quay lại nhìn IU! 

“còn cậu……….cậu quá đề cao tên Eun Huyk!” rồi nhanh chóng bước đi! 

IU ngồi đó nhìn nó, chợt…………..có gì đó len lỏi trong tâm trí của IU!! Nó…….nó nói đúng chăng? 

Nó tức giận đi ra sau trường ngồi dưới gốc cây!!! Chết tiệt! sao trời hôm nay âm u vậy nè!!! Aaaaa!!! Còn Eun Jung nữa!! giờ……….giờ nó cần Eun Jung lắm ! chỉ có Eun Jung mới làm nó mạnh mẽ thêm thôi!! Thực sự……..nó không biết phải làm sao nữa!! nó….nó sợ lắm!!! phải làm sao để đối phó với tên Eun Huyk đây, rồi làm sau giúp IU và anh nó đây....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #jijung