Kế hoạch
- Được rồi... Em bình tĩnh đi....- Cậu vỗ vai an ủi cô
-Em xin anh... Hãy cho em gia nhập J, em xin anh.....- Cô quỳ xuống năn nỉ cậu....
- Thôi, mày nhận đi Jae....- Changsub nói
- Haizzz *thở dài* thôi được rồi, anh sẽ nói anh Eunkwang rồi kết quả như thế nào sẽ nói em nghe sau...- Jae miễn cưỡng đồng ý
Đã qua 1 ngày....cuối cùng 2 chiếc trực thăng của Jae cũng tìm được chỗ cậu, ngay lập tức họ đã được đưa vào đất liền trong vòng 5 tiếng..... Xác của Hyunsik cũng được chôn cất, cậu đã yên nghỉ, nhưng người con gái yêu cậu vẫn không thể nào bỏ qua chuyện này 1 cách dễ dàng.....
Trước mộ, Wendy đã đứng gần 1 tiếng đồng hồ, không ăn không uống, nước mắt cứ tự động rơi ra, mọi người đều tản ra chỗ khác để cô có không gian riêng tư....
- Hyunsik.... Tớ đã nói... Cậu không được chết màaaaa....- Cô la hét với những giọt nước mắt - Giấc mơ đẹp gì chứ!?!? Không phải!!!! Cậu không phải giấc mơ của tớ.....không phải giấc mớ của tớ cậu có nghe không???? HYUNSIKKKK
Lúc này có rất nhiều người đến chia buồn, có cả anh của Wendy, cậu thấy em gái mình như thế thật không nỡ liền chạy đến lôi em ra chỗ khác để em đừng quá buồn.....
- Hamster, đi, đi ra chỗ khác, đừng đứng ở đây nữa....- Jimin đến cố gắng kéo Dy ra
- Không!!!! Anh buông em raaa, buông em raaaaa
- Đừng mà Hamster!!! Mau tỉnh táo cho chị!!! Cậu ấy đã mất 2 ngày rồi!!! Tại sao em cứ đau khổ như thế chứ!?!? Em xem em đi, đầu tóc rồi cả người dơ như thế?? Đã vậy còn đứng trước người rất yêu em.... Em nghĩ cậu ta sẽ không đau lòng khi thấy cảnh tượng này hả???- Gấu cũng thấy đau lòng khi một người luôn hoạt bát, tươi cười như Dy bây giờ lại thảm hại, đáng thương như thế, cô không suy nghĩ nhiều và ra giúp Jimin kéo cô đi
Gần bãi biển, cô đứng đó, để gió biển liên tục thổi qua mặt mình, cô không còn khóc nữa, không còn sức để khóc nữa và cũng không còn nước mắt để khóc....
- Hamster....- Gầu thấy vậy liền đến chỗ Dy
- ....- Cô không phản ứng
- Em đừng như thế nữa, nè, mau ăn 1 ít cơm đi, đừng để bụng đói như thế...- Cô nhẹ nhàng lấy nấm cơm nóng hổi đưa cho Dy, và Dy cũng rất nghe lời chị Gấu, quay sang lấy nấm cơm và ngồi xuống ăn 1 cách ngon lành
- Em đừng như thế nữa.... Nếu cậu ấy trên trời biết em như thế, cậu ấy sẽ đau lòng lắm...
- Dạ chị... Chị đừng lo lắng cho em... Em sẽ nhanh chóng trở lại bình thường thôi....- Giọng cô khàn khàn, trả lời Gấu
Từ xa, Jungri cùng Jaejoy đứng đó, mặc dù rất muốn đến an ủi Dy nhưng vì muốn cô được yên tĩnh, có không gian riêng để suy nghĩ....
- Tớ thấy buồn quá... Mặc dù cậu ấy cùng tớ không thân lắm...- Ri quay sang nói với Joy
- Cậu ấy là 1 người bạn tốt nhất của tớ, tớ sẽ mãi không quên cậu ấy đâu....- Nói đến đây nước mắt Joy lại rơi, cô quay sang nép mặt mình vào lòng Jae
Cậu không biết an ủi cô thế nào, vì vậy chỉ còn cách ôm cô, vỗ vai cô, cho cô chỗ tựa....
- Joy ah!!- Giọng Irene từ xa vọng đến
- Chị hai....
- Xin lỗi chị đến chậm trễ.... Em mau dẫn chị đến chỗ Hyunsik đi....
- Dạ chị.....
- Yahhh Joohyun, sao không đợi anh - Taehyung từ xa nhanh chóng chạy vào
- Nhanh lên - Joohyun nhăn mặt nói
6 năm trôi qua, hiện tại JoyRiDy cũng đã trưởng thành,họ đều có công việc riêng của mình, tuy họ không còn ở chung với nhau nữa nhưng ngày ngày vẫn dành ra 1 giờ để chat với nhau. Joy hiện tại bắt đầu thực tập làm giám đốc trong công ty thời trang của ba mình, Ri thì đang làm thư kí cho anh hai mình, còn Dy...cô đã chính thức gia nhập J và bắt đầu thực hiện kế hoạch trả thù của mình...
Trong căn nhà ấm áp đó, bây giờ chỉ còn Joy và Irene ở, nhưng Irene thì ngày càng bận rộn, đi nước ngoài suốt nên không ai ở bên chăm sóc Joy. Đó là lí do vì sao ba mẹ cô đã trở về nước để ở bên cô con gái út. Các bạn thắc mắc Seulgi đang ở đâu hở? 2 năm trước đã lấy Jimin rồi qua Canada sống rồi =)))))
Nói rõ hơn về Joy, vì cô khá thân với Jae, vì thế cả tổ chức ai cũng tưởng cô là phu nhân tương lai nên ai cũng rất tôn trọng cô, còn Eunkwang thì vẫn đang giữ chức chủ của J, Changsub luôn cảm thấy rất lạ về chuyện này nên hôm nay cậu đã vào phòng hỏi cho ra lẽ....
- Eunkwang, tại sao đến bây giờ anh còn chưa cho Jae làm chủ?- Changsub thắc mắc
- Vẫn chưa đến lúc...- Cậu đeo kính, ngồi giữa đống giấy tờ
- Sao anh lại phải làm ba cái việc lặc vặc này? Những sổ sách đưa cho mấy đứa nhỏ làm được rồi...
- Không được, trong tổ chức này tôi không tin ai cả, cậu ra phòng gọi cậu chủ ra giúp tôi
- Dạ....
1 lúc sau....
- Anh cho gọi em có việc gì không?
- Cậu thích nghi với cuộc sống hắc ám này chưa?
- Cũng đã hơn 20 năm, em cũng đã thích nghi rồi anh ạ.... Nhưng bọn BLACK, tại sao 6 năm qua bọn họ lại im lặng đến vậy?
- Họ im lặng không có nghĩa đã êm xuôi mọi chuyện, cô gái mà 6 năm trước em đưa về bang, đó chính là vũ khí bí mật của chúng ta, anh đã điều tra rồi, chuyện Hyunsik bị bắn không phải do Chanyeol gì đó đâu....- Eunkwang đưa Jae sắp hồ sơ
- Vậy là ai?
- Chắc hẳn em không biết được, người điều khiển đằng sau là ai..... Người giết ông chủ, không phải cha của Chanyeol, mà chính là kẻ đứng sau này, ông ta âm mưu mọi chuyện với mục đích đứng đầu toàn mafia trên thế giới....( Ông chủ mà Eunkwang nhắc đến là ba Sungjae )
- Có phải ông ta là người thân cận bên ông chủ, giống như anh là thân cận của ba em?
- Đúng vậy, mọi chuyện đang dần được hé mở, nhưng 1 phần thôi.... Còn 1 phần là do anh suy đoán...
- Chuyện này chúng ta có nên để Dy biết không? Cô gái anh nói là vũ khí bí mật ấy!!
- Được... Em gọi cô ta vào rồi kể mọi chuyện cho cô ấy nghe đi...
Chuyện về mafia thì dài và rắc rối lắm... Thôi chúng ta hãy qua chỗ Yeri xem cô nàng này lớn lên thế nào nhaaa.....
- Thưa cô, giấy tờ này cần chữ kí của chủ tịch, cô có thể đưa cho chủ tịch kí được không?
- Chủ tịch hiện giờ đang rất bận, hay chị đưa cho phó chủ tịch kí đi...- Giọng nói này là của Yeri, cô đang cuối đầu hì hục làm việc, còn phó chủ tịch cô nói là.....
- Cô Irene hiện tại cũng đang bận đi họp ở Mỹ, vậy cô có thể kí cho tôi được không?- Thư kí của Irene lên tiếng
- Ủa? Chị là thư kí của phó chủ tịch hả?- Lúc này Ri mới ngước mặt lên nhìn
- Ừm, đúng vậy....
- Được rồi, tôi sẽ kí nhận giúp.... Xong rồi...
- Cảm ơn cô.
Ngay lúc đó Jungkook cũng bước vào....
- Honey, hôm nay nghỉ 1 bữa đi ăn cơm với anh đi...
- Em đang bận túi bụi, có thời gian đâu mà đi ăn...- Ri vừa nói tay vừa đánh máy tính ( bạn nào thắc mắc xưng hô của Kookri thì mình xin giải đáp, vì 6 năm rồi, họ thân nhau hơn và do quen nhau lâu rồi nên cách xưng hô cũng thay đổi :"> )
- Em chỉ tạm thời làm thư kí thôi mà đã bận như thế, vậy mốt làm giám đốc chắc không có thời gian gặp anh luôn.....
- .......
- Nếu em không muốn đi ăn với anh, thì anh đi ăn với Eunji à..... ( xem lại chap "Bí mật bị tiết lộ", có nhắc đến 1 cô gái nhưng au chưa nói tên )- Cậu nói xong quay lưng đi
- Anh thử xem....- Cô gỡ mắt kính xuống, tay cũng ngưng làm việc. Cô đứng dậy lấy áo khoác rồi nắm cánh tay Jungkook kéo đi
- Gì vậy? Không phải em nói em bận lắm sao....
- Bây giờ đi ăn không? Đi thì nhanh lên, cho anh 1 tiếng 30 phút thôi đó...
- Ok, thank kiu honey....- Cậu chu mỏ muốn hôn cô
- Ewwww - Cô nhăn mặt nhưng trong lòng rất hạnh phúc...
Cả hai đi ăn gần 2 tiếng mới về làm việc 😂😂 Vậy mà má Ri dám nói cho 1 tiếng 30 phút :)))
------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro