Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 56: VỢ ƠI! CHO ANH XIN LỖI.

     Qua một buổi chiều khóc sướt mướt ở ngoài bờ hồ, cuối cùng thì cô cũng đã tịnh tâm được phần nào.

     Còn bên này anh cũng chả yên phận, đã đến tối rồi mà cô còn chưa về, anh sợ cô sẽ giận mà bỏ đi luôn.

- Sao vậy, lo lắng cho người thương à.- Ayato bất ngờ xuất hiện nói.
- À...ờm...có một chút.
- Lúc yêu nhau đôi khi sẽ bị bất đồng quan điểm, đó là điều bình thường. Nhưng quan trọng là phải biết dỗ đối phương như thế nào cho hết giận mới là cái khó.
- Vậy phải làm sao để cô ấy hết giận đây.
- Nhường nhịn chút đi, xuống nước xin lỗi chắc chắn cô ấy sẽ bỏ qua.

      Itachi nghe được lời khuyên đó thì gật gù cảm ơn Ayato. Anh tiếp tục ngồi ở bàn ngay phòng khách để chờ cô về.  Đến tối muộn thì anh nằm ngủ gục trên ghế khi nào không hay, lúc này cô cũng đã về nhà. Itachi thấy tiếng động thì liền bật dậy, thì cô về thì mừng rỡ chạy ra.

- Izumi à...

       Anh vừa chạy lại để đón cô thì cô bực mình bước qua khỏi anh mà không nói một lời nào. Izumi tiến thẳng vào nhà bếp làm trứng ốp la với canh cà chua. Xong xuôi thì cô ngồi xuống bàn lấy cơm ăn.

- Không có phần cho anh à.
-(....)- Đáp lại anh chỉ là sự im lặng của cô.
- Cả ngày anh chưa ăn rồi nên anh đói lắm.
- Mặc xác anh.
- Cho anh ăn đi mà, anh nấu ăn dở lắm, em nấu ăn mới ngon.
- Ngày xưa nấu ăn ngon lắm mà.
- Giờ khác rồi.
- Thì kệ anh chứ.

      Izumi ăn xong thì bỏ bát đũa vào bồn rửa mà đứng rửa. Còn anh thì tiến lại gần cô mà làm gì đó.

- Tha lỗi cho anh đi mà.- Anh đặt 2 tay lên vai của cô.
- Buông ra coi.- Izumi hất vai một cái.
- Thôi mà, anh xin lỗi.- Anh ôm cô từ phía sau.
- Bỏ ra, đừng có đụng vô tôi.

      Cô đứng vùng vẫy muốn thoát khỏi vòng tay của anh nhưng anh vẫn ôm chặt không buông. Izumi bất lực đứng ngay đó, rồi cô bước đi vào phòng ngủ, anh cũng lẽo đẽo theo sau.

- Anh đi ra ngoài mà ngủ, đừng lại gần tôi.
- Thôi mà, cho anh ngủ chung đi.- Itachi cứ ôm lấy cô không buông.

      Izumi chỉ biết lắc đầu ngao ngán trước những hành động kì lạ của anh. Nhưng rồi cô cũng đi lên giường nằm ngủ, Itachi cũng vui vẻ nằm kế bên cô. Nhưng cô đã chặn chiếc gối ôm bự giữa 2 người như đường ranh giới.

- Izumi à, cho anh xin lỗi, anh không cố ý làm đau em đâu.
- (...)

       Cô giả vờ nhắm mắt để không phải trả lời anh, còn Itachi cứ xin lỗi lần này đến lần khác nhưng đáp lại anh là sự im lặng của cô. Rồi anh cũng buồn bã nhắm mắt ngủ. Nhưng đến nửa đêm thì anh cũng tỉnh dậy, nhẹ nhàng để cái gối ôm qua 1 bên mà tiến lại ôm cô ngủ tiếp.

        Đến sáng dậy thì cô đã thấy mình nằm trong vòng tay của anh, cô thì không muốn đánh thức anh dậy nên đã nằm đó cảm nhận cái ôm của anh. Izumi nhìn anh bằng ánh mắt nhẹ nhàng, có vẻ như cô đã bỏ qua cho anh rồi. Cô nằm ngắm anh ngủ, nhìn thấy bờ môi quyến rũ của anh thì cô không cưỡng lại được, cô bặm môi lại để ngăn cái thèm khát muốn nuốt đôi môi đó, nhưng dục vọng không thắng được lý trí nên cô vòng tay qua cổ của anh mà hôn lên nó.

        Còn anh thì vẫn chả biết gì mà cứ nằm ngủ, Izumi hôn môi của anh xong thì rúc vào cổ mà hít lấy mùi hương thơm cơ thể của anh. Xong cô lại gục ngủ tiếp. Đến khi mặt trời lên đến đỉnh rọi nắng muốn cháy khét mông thì lúc này Itachi mới ngủ dậy. Anh thấy cô vẫn đang ngái ngủ thì nhẹ nhàng lay cô dậy.

- Anh dậy rồi hả?- Cô nằm vươn vai.
- Tối qua em ngủ ngon không.
- Một giấc mơ đẹp.
- Vậy tốt quá. Tối ngủ anh nằm mơ thấy em còn không tha thứ cho anh kìa.
- Hmmm, về chuyện hôm qua cho em xin lỗi vì đã nói nặng lời với anh.
- Anh cũng xin lỗi vì đã làm em bị thương.- Itachi vuốt lên gò má mà hôm qua anh lỡ tay làm nó bị đau.- Vợ ơi! Em tha lỗi cho anh nhé.

     Izumi vui vẻ gật đầu thể hiện sự đồng ý, anh vui vẻ hôn lên trán cô chứa đầy sự hối lỗi.

- Vậy hôm nay để anh bù đắp cho em nhé.
- Anh sẽ làm gì.
- Chăm sóc cho em. Hôm nay em không cần phải làm gì hết, anh sẽ làm hết.- Nói rồi anh bế cô vào nhà vệ sinh để cả 2 rửa đi những thứ dư thừa đọng lại của hôm qua.

        Anh đi ra bếp trổ tài nấu nướng của mình. Cô ngồi trên ghế ngắm nhìn bóng lưng của anh cần mẫn trong bếp vậy thì bất giác mỉm cười. Sau một hồi thì món ăn cũng ra lò, anh làm ba rọi và mực nướng muối ớt, kèm với nó là súp miso và cơm teriyaki.

- Ngon quá ta. Tài năng nấu nướng của anh vẫn không thay đổi.
- Ăn xong đi rồi anh gội đầu cho em.

      Ăn xong thì anh dọn dẹp bát đũa, vô nhà tắm xả nước ấm vô bồn, trong thời gian chờ nước đầy bồn thì anh ra rửa chén. Xong xuôi thì anh quay ra chỗ cô đang nằm trên sofa mà chơi với cô.

      Anh bế cô nằm lên người mình. Cả 2 đan tay vào nhau, trao nhau nụ hôn ngọt ngào.

- Anh thử nói coi, anh là gì của em.
- Là chồng của em. Là người yêu em nhất hơn bất kì ai.
- Từ khi nào em là vợ anh thế.
- Từ khi 2 ta gặp nhau.
- Anh toàn đùa.
- Nói đúng hơn thì từ khi 2 ta làm tình với nhau.- Itachi kéo nhẹ đầu của cô xuống để hôn lên môi cô.

       Anh đột nhiên ngồi bật dậy làm cho cô té ngửa ra sau nhưng hên là anh bắt lấy tay của cô kịp. Anh giơ một chân lên để cô có thể ngồi lên, còn Izumi thì sợ anh bị đau nên đã nhón chân của mình lên để đỡ gây áp lực lên chân của anh. Giờ đây cô là ngồi trên, còn anh là ngồi dưới.

- Nè, hay là em đẻ thêm đứa nữa cho anh đi.
- Không bao giờ, 1 đứa là đủ rồi. Với em không có sức đâu mà đẻ tiếp.
- Em khỏe như trâu ấy mà, với lại em đẻ ra thì để anh nuôi cả nhà, em không còn phải khổ nữa.
- Không đâu. Không bao giờ. Em sẽ không đẻ tiếp đâu.

       Trước lời từ chối của cô thì anh cũng chỉ chiều theo ý cô. Anh lại bế cô vào nhà tắm, còn cô thì lấy 2 chân ôm chặt eo của anh, 2 tay quấn chặt vào cổ, tay của anh đỡ ngay phần mông của cô để cô không bị tụt xuống. Khi anh thò 1 tay xuống để thử nhiệt độ nước thì đúng lúc này anh bị trượt chân mất đà khiến cả 2 ngã nhào xuống bồn tắm.

- Em có sao không Izumi.
- Em không sao, chỉ là uống hơi nhiều nước thôi.

     Nghe cô nói không sao thì anh cũng nhẹ nhõm hẳn. Giờ đây cả 2 đều ướt nhẹp nên buộc phải tắm chung. Cô cởi đồ của mình ra để lộ những chiếc băng quấn khắp người mình, đây cũng chính là nội y của cô. Vì Izumi quấn hơi nhiều lớp nên thời gian tháo ra cũng lâu, còn anh thì nhanh hơn nên đã thoát y xong và quấn chiếc khăn quanh hông mình.

      Sau khi Izumi xử lý sạch sẽ thì từ từ bước vào bồn tắm mà hưởng thụ nó. Còn anh thì ngồi trên bờ đá gội đầu cho cô.

- Từ khi nào anh biết gội đầu vậy, còn biết gãi cho đã ngứa nữa chứ.
- Anh cũng có tóc nên phải biết gội chứ. Em muốn nhuộm tóc, cho thay đổi tí.
- Thôi, nhuộm hư hết tóc.
- Nhuộm tạm thời thôi, anh thấy em nhuộm màu tím đẹp.
- Tùy anh thôi, miễn sao nhuộm xong đừng để mặt em nó tục là được.

       Anh mát xa cho cô, cô thì sung sướng nằm xụi lơ trong bồn tắm. Còn Itachi sau khi gội đầu và mát xa cho cô xong thì cũng bước vào bồn tắm mà hưởng thụ chung với cô.

- Công nhận qua mấy năm mà em vẫn vậy nhỉ.- Anh bóp bụng của cô.
- Ý anh là sao.
- Ý là em trước giờ không thay đổi gì.
- Em phải giữ dáng đó, chứ sau khi đẻ Kozumi xong em tăng cân vù vù luôn.
- Không sao, miễn em vẫn đẹp là được.

 
     Izumi tựa đầu vào vai của anh, Itachi cũng thoải mái mà chả hề kháng cự, anh còn co chân lên để cô lọt vào lòng mình dễ hơn.

- Itachi nè, nếu một ngày chúng ta chết đi thì sao. Ví dụ tất cả mọi người biết hết tất cả mọi thứ và đuổi giết chúng ta thì sao.
- Thì lúc đó làm lại ở kiếp sau.
- Em sợ kiếp sau không còn gặp anh nữa thôi.
- Nhân duyên đã định thì không bao giờ đổi thay, dù em có đi đâu hay cả lên trời thì em vẫn mãi là vợ anh.
- Ôi, lâu rồi em mới thấy anh nói những lời ngọt ngào như vậy đó.
- Anh chỉ có thể ngọt ngào với em thôi.

      2 người vừa ngâm bồn vừa tâm sự với nhau, đến khi nước nguội hẳn thì anh quấn chiếc khăn lông bự quanh người cô rồi bế cô ra nhà. Izumi quấn băng quanh người mình đầy phiền toái, sau một buổi lâu thì cô mới mặc bộ đồ hoàn chỉnh vào.

- Hay ngày mai cả nhà mình vào thị trấn chơi đi.
- Em muốn đi sao?
- Đúng rồi, em muốn cả nhà 3 người sẽ có một ngày đi chơi với nhau.
- Được thôi, em thích thì anh chiều.

      Cũng nhanh chóng đến tối, khi tiếng gió rít ngày càng to hơn. Tháng 9 trời cũng dần se lạnh, đây là thời điểm giao mùa giữa thu và đông. Cô hắt xì liên tục nên anh phải đi đun cây sả với vỏ bưởi để xông cho cô. Itachi cũng nấu nhiều nồi đặt khắp nhà để tăng độ ấm lên, giúp cô khỏi nhanh hơn.

       Cuối cùng cũng đến giờ đi ngủ. Như thói quen mỗi lần đến khi ngủ là anh sẽ cởi chiếc áo phông của mình ra, Izumi lúc này nhìn cơ bụng của anh mà thèm thuồng chảy nước miếng.

- Thích lắm hả?
- Ê! Không có nha, không thích.- Izumi bừng tỉnh quay mặt đi chỗ khác chối lia lịa.
- Đã mê mà còn ngại.- Itachi bế xốc cô lên vai, anh đi vào phòng ngủ đóng cửa lại rồi mạnh bạo quăng thẳng cô xuống giường.
- Aw, anh biết làm vậy đau lắm không hả.
- Biết chứ.
- Vậy sao anh còn làm vậy hả.
- Vì anh thích nên anh làm.

      Cô cũng chịu thua trước câu trả lời ngang ngược của anh. Rồi anh ghì chặt 2 tay của cô xuống giường, cúi đầu xuống đá lưỡi của cô. Izumi vẫn chưa định hình được những gì xảy ra trước mắt nên khá mất tự nhiên, nhưng sau khi định thần lại thì cô đã chịu hợp tác với chiếc lưỡi ấm nóng của anh. Anh quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ của cô một cách mạnh bạo.

     Khi cả 2 hôn nhau thắm thiết thì cũng đến lúc phải rời đi, cô vùng vẫy một hồi thì anh mới luyến tiếc nhả ra, kéo theo đó là sợi chỉ bạc. Cô cứ há miệng mà thở hổn hển như sắp chết.

COUNTINEUD...

________________________________

P/S: Nói là chờ view lên 100 mới ra vậy chứ tui vẫn ra đều đều nha. Viết vì đam mê mà. Ê mà cái vụ tui muốn ẩn notp đi á, ai có cách không chỉ tui đi, chứ tui là tui ngứa mắt quá nên block hết tác giả của mấy bộ notp đó rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro