[LONGFIC] Im Seobang or Yoong baby [Chap 2], YoonYul | update 24.07
cre: soshivn.com ^^
@all: các bạn phần lớn thắc mắc sao Yoong thành con nít. Yeah, đó có thể là do "tác dụng phụ" của quả cầu pha lê mà người bạn đi cùng Yoona đã nhắc đến. Có lẽ đó cũng là lí do mà người ta cấm lại gần quả cầu. Còn việc sao Yoong lại bay vô nhà Yul, thì đó là chuyện đương nhiên òi. ko vào tay Yul thì vào tay ai dc . Còn nữa ở đây mình cho Yoong khoảng 9 tháng tuổi, tức là nhóc đã biết bò. biết bặp bẹ vài chữ nhưng chưa thể nói dc. Vì trẻ bình thường nói dc khoảng 1t - 1,5t. Hãy xem chuyện tình kì lạ của cô sinh viên đại học 19t và nhóc con 9 tháng tuổi nhe.
Chap 2
Yoona’s POV
“ÁAAAAAAAAAAAAAAAAAA”
“OWAAAAAAAAAAAAAAAA”
Tiếng hét thất thanh làm tôi giật mình, theo quán tính tôi cũng hét lên theo. Tôi không biết mình đang ở đâu, thứ duy nhất tôi nhìn thấy bây giờ là một cô gái trong bộ đồ ngủ đang hét vào mặt tôi. Yeah, LÀ HÉT VÀO MẶT TÔI ĐẤY!!! Cô ta đang làm cái trò gì vậy? Ồn không chịu được, mới sáng sớm thôi, để người khác ngủ với chứ. Tôi cố gắng ngăn cô ta lại nhưng tất cả những gì tôi nói ra chỉ có thể là “Nhaaaa”. Sao giống tiếng mèo con quá vậy =.=
Tôi thử lại lần nữa “Nhaaaa...”
=.=
“Nháaaaaa”
“OWAAAAAAAAAAAA” Sao tôi không thể nói được vậy nè
Tôi cố gắng ngồi dậy nhưng phải cố gắng một hồi tôi mới có thể làm được. Chân ai ngắn ngủn vậy??? Tay tôi??? Chân tôi??? HẢ??? Sao tôi có chút xíu vậy nè
Thôi nhớ rồi? Sooyoung? Ngôi đền? Quả cầu? Điều ước??? “OWAAAAAAAAAAAAA” tôi là MỘT ĐỨA CON NÍT
OWAA OWAAAAAAA OWAAAAAAAAAA OWAAAAAAAAAAAA
End of Yoona’s POV
………………………….
“Thôi nín đi mà, unnie cho kẹo nhá” Yuri cố dụ ngọt đứa trẻ đang khóc nấc lên trên giường mình, cô đã gọi cho Taeny nhưng hai người đó vẫn chưa đến
“Owaaaa, owaaaaaa”
“Hay em…. em muốn sữa, unnie sẽ bắt Taengoo mang đến, nhà cậu ấy nhiều sữa lắm”
“Owaaaaaa”
Hết cách, Yuri đành cúi người xuống bế đứa bé lên, để đầu nó tựa lên vai mình, trong khi bàn tay cô nhẹ nhàng xoa tấm lưng nhỏ bé đó
“Ngoan đi, em đừng khóc nữa. Nếu tiếp tục khóc, em sẽ mệt lắm đó”
“Hức….hức…” Một phần vì mệt, một phần cũng do hơi ấm kia mà Yoona dần dần nín khóc
“Coi em nè, khóc lắm lem cả mặt rồi” Khẽ đẩy đứa bé ra một chút, nhìn thấy gương mặt đẫm nước mắt cùng mái tóc bết mồ hôi do khóc quá nhiều, Yuri chợt cảm thấy nhoi nhói trong lòng.
Cô nhẹ nhàng đặt đứa bé ngồi xuống giường, lấy chiếc khăn giấy rồi quỳ xuống bên cạnh, nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt đó
“Cho unnie xin lỗi, chắc là unnie làm em sợ lắm đúng không?” Yuri thì thầm khi cô vuốt nhẹ đôi má phúng phính bụ bẫm kia
Yoona lúc này đã ngừng khóc, cô nhìn vào cô gái đang dịu dàng chăm sóc mình mà trong lòng dâng lên một cảm giác kì lạ. Cái ôm ấm áp của cô ấy, giọng nói nhẹ nhàng cùng ánh mắt đen láy đầy sự quan tâm kia làm cô thấy xao xuyến. Bây giờ, cô chỉ là một đứa bé, cô không thể tự đi được, cũng không thể nói được, cô cần một ai đó giúp cô. Và bằng một cách nào đó, Yoona nghĩ mình có thể tin tưởng vào cô gái này.
……………………………………..
Yoona mở mắt dậy khi cô cảm thấy ướt ướt ở phía dưới, cô biết mình lại “tè dầm” nữa rồi. Xoay người lại, cô thấy gương mặt đang ngủ của Yuri đang ở bên cạnh mình. Kể từ khi cô xuất hiện ở căn phòng này, trong ngôi nhà này và bên cạnh cô gái đang say ngủ này thì cũng đã được 1 tháng rồi. Àh, và cô ấy tên là Kwon Yuri, cô ấy đã giới thiệu với cô như vậy, và cô ấy gọi cô là Yoong baby, một cái tên mà cô ấy tự nghĩ ra. Lúc Yuri bảo là sẽ nhận nuôi cô, Yoona chỉ biết là cô cảm thấy rất hạnh phúc, vì cô không biết nếu bị giao cho một ai khác, cô có thể quay trở về hình dạng cũ được hay không nữa. Mặc dù Yoona vẫn chưa nghĩ ra cách gì để cứu bản thân mình, nhưng cô tin cô gái này, cô tin Kwon Yuri
Cách đây hai tuần khi Yoona bị sốt. Đối với cô cảm giác đó thật khó chịu, nó làm toàn thân cô mệt mỏi và nóng ran cả lên. Vốn là một cô gái khoẻ mạnh, Yoona không nhớ nỗi lần cuối cùng mình bị sốt cách đây bao lâu nữa, đến mức cô cũng quên đi cảm giác khi bị sốt là như thế nào. Nhưng khi trong hình hài là một đứa bé thì cô lại được trãi nghiệm qua cái cảm giác ấy. Trẻ con đúng là dễ bị bệnh thật.
Đêm đó, Yoona hoàn toàn không ngủ được, cô nhăn nhó, lăn qua lăn lại cho đến khi Yuri thức dậy và bế cô lên. Cái cảm giác được ôm gọn trong vòng tay mềm mại của Yuri làm cô cảm thấy thật dễ chịu. Yoona thôi không quấy nữa mà nằm im trong vòng tay Yuri, dựa đầu mình vào ngực cô ấy. Sau đó, Yoona đã ngủ được nhưng còn Yuri thì phải thức cả đêm để bế cô trên tay vì hễ mỗi khi Yuri thả Yoona xuống giường thì cô lại thức dậy.
Yoona còn nhớ sáng hôm sau gương mặt Yuri trông tiều tuỵ như thế nào. Cô ấy là sinh viên, vẫn còn đi học, khi về nhà vừa chăm sóc cô, vừa lo bài tập ở trường, tối đến lại thức cả đêm để canh cô ngủ. Yuri mang lại cho Yoona một cảm giác của sự yêu thương – thứ mà cô không còn kể từ khi cô trở thành trẻ mồ côi, lúc cả bố mẹ cô đều mất trong một tai nạn xe hơi năm Yoona 15 tuổi.
Dần dần, Yoona nhận ra rằng cô rất muốn ở bên cạnh Yuri, cô muốn gần với cô ấy, muốn hưởng trọn hương thơm ngọt ngào từ cơ thể Yuri, muốn được ôm trong vòng tay ấm áp đó và muốn cảm nhận tình yêu từ sự quan tâm của Yuri dành cho cô. Yoona tự hỏi, có khi nào cô đã yêu Yuri rồi không? Một tháng bên nhau để nhận ra tình cảm đó có phải là quá nhanh không? Nhưng rồi Yoona chợt nhớ ra rằng có thể quả cầu pha lê đó mang cô tới gặp Yuri thì cũng có nguyên nhân của nó.
Yoona yêu nụ cười của Yuri. Không phải Yoona chưa từng thấy cô gái đẹp nào, chỉ là nụ cười của người con gái trước mặt cô lúc này có sức mạnh làm cho tâm hồn cô cũng vui theo. Như một sự gắn kết kì lạ, Yoona luôn nở một nụ cười khi cô nhìn thấy nụ cười của Yuri. Yoona sẽ thấy buồn và bò trên đôi chân và đôi tay bé xíu của mình đến bên cạnh Yuri mỗi khi thấy Yuri mệt mỏi. Và những lúc như vậy, Yuri sẽ mỉm cười bế cô vào lòng và tặng cô một nụ hôn vào má. Yoona sẽ đỏ mặt và im lặng rút sâu hơn vào cơ thể Yuri để cả hai cùng sưởi ấm cho nhau.
Ngón tay nhỏ xíu khẽ di chuyển trên gương mặt Yuri và dừng lại nơi cái lưỡi đang đưa ra của cô. Tiếng cười khúc khích vang lên làm Yuri khẽ mở mắt
“Um,…..Yoong. Em dậy rồi hả?”
Yoona không trả lời, chỉ tiếp tục chọt chọt lên má của Yuri
“Okay, okay, unnie vậy rồi nè. Đợi unnie chút nha” Yuri cúi người xuống hôn lên má Yoong trước khi leo xuống giường và vào nhà vệ sinh
…..
…..
“Được rồi Yoong, để unnie kiểm tra em coi…….Aish, phải thay tã mới cho em thôi” Yuri đặt Yoong nằm ngay ngắn lại trên giường rồi với tay lấy bịch tã giấy em bé. Khi cô vừa định kéo quần Yoong xuống thì có đôi bàn tay nhỏ xíu đập đập vào tay cô kèm theo những tiếng e é phát ra từ chủ nhân của nó
“Thôi mà Yoong, đây đâu phải lần đầu unnie thay tã cho em đâu. Ngoan đi nha” Yuri lại tiếp tục công việc của mình, trong khi Yoona nằm ngó lên trần nhà, cố gắng đừng nghĩ tới việc Yuri đang làm
Đây là lần thứ mấy mình “mất zin” với cô ấy rồi nhỉ???
“Okay, xong rồi đó. Hôm nay Yoong ngoan quá” Yuri mỉm cười bế Yoong dậy sau khi đã làm xong công việc của mình. Cô dịu dàng đặt lên trán Yoong một nụ hôn rồi ôm cô nhóc vào lòng
“A…aaa. …Yaaa…” Yoong thích thú dụi dụi mặt mình lên ngực Yuri, cảm nhận sự ấm áp mềm mại và hương thơm đặc trưng từ cơ thể đó
“Em muốn nói gì vậy Yoong? Hôm nay, Taeng unnie và Fany unnie sẽ tới dẫn em đi mua quần áo mới đó, cả đồ chơi nữa…và tất nhiên là thêm nhiều đồ ăn luôn. Em thích không?” Yuri mỉm cười, cô đặt Yoong xuống cái ghế dành cho em bé mà cô vừa mua hồi tuần trước, rồi bước tới bếp bắt ấm nước lên nấu
Nghe tới chữ Fany unnie là Yoong nhăn mặt lại. Cô còn nhớ lần trước khi Fany đem một đống quần áo tới cho cô thử, cái nào cũng màu hồng: áo hồng, quần hồng, váy hồng, nón hồng, giày hồng, hồng hồng hồng và hồng ……. nói chung là hồng toàn tập. Chỉ nhìn thôi là cô muốn lói cả mắt rồi. Nhưng mà Yuri đâu có bộ quần áo con nít nào cho cô mặc đâu. Vậy là cô phải cắn răng để làm người mẫu màu hồng bất đắt dĩ cho unnie Nấm ú kia. =.=
Còn nữa, ngoài cái nhân vật nghiện hồng ấy ra thì còn cái người lùn lùn mà mặt búng ra sữa đó nữa (nói người ta mà không nhìn lại mình, mặt Yoong baby hiện giờ búng một cái chắc ra cả lít sữa =.=’’). Cứ mỗi lần Fany ôm cô lên nựng nịu hay hun chùn chụt là cái người lùn đó mặt một đống. Nhìn thôi là Yoona biết rõ là ganh tị rồi.
Xí, ai đời đi ganh tị với con nít. Đã thế thì Yoona này chọc cho tức chết luôn!!! Kakakaka
Vâng, trên đây là những suy nghĩ hết sức “ngây thơ và hồn nhiên” trên cái gương mặt baby, đáng yêu đó, quên, bonus thêm cái nụ cười cá sấu lừa tình nữa thì perfect. Yoong rướn người dậy, đưa bàn tay nhỏ xíu nắm nắm cố áo Fany, môi thì chu chu mếu mếu, ư ư vài tiếng. Chỉ nhiêu đó thôi là Fany quýnh lên, bắt Taeyeon chạy đi lấy đồ chơi, thức ăn, thức uống đủ thứ cho đến khi nào cái miệng cá sấu kia hết mếu thì thôi.
Yoona đang hí hửng với những hồi tưởng “hại người khác” của mình thì giọng Yuri vang lên
“Yoong àh, sáng nay em nuốn ăn món nào?” Yuri tiến lại gần Yoona, trên tay là một quyển sách “món ăn cho trẻ”. Cô lật từng trang một và chỉ Yoona xem
“Em thích món này không?”
Gật
*lật lật*
“Món này thì sao?”
Gật
*lật lật*
“Món này nữa?”
Gật
*lật lật lật*
Gật
*lật lật lật lật*
Gật
“Yah, sao cái gì em cũng muốn ăn hết vậy?”
*Mếu mếu* *mắt long lanh*
“Aish, thôi được rồi, unnie sẽ cố gắng nấu hết.” Yuri thở dài quay trở lại bếp. Cô tự hỏi sao làm thức ăn cho em bé lằn nhằn, phức tạp như vậy chứ. Nào là cách chế biến phải thật kỹ, vô trùng vì kháng thể của trẻ rất ít, ngoài ra thức ăn phải được nấu thật chín và nghiền nhừ vì bộ tiêu hoá của trẻ vẫn hoạt động còn yếu, rồi phải đảm bảo lượng vitamin và calo phù hợp trong mỗi bữa ăn cho trẻ.
Và điều đặc biệt ở đây là đứa trẻ mà Yuri đang chăm sóc không phải một đứa trẻ bình thường mà là một SHIKSHIN BABY. Có thể nói là cái chi tiết mà Yuri đọc được trong sách là “bộ máy tiêu hoá của trẻ khá yếu so với người lớn” là hoàn toàn không đúng với Yoong. Một ngày Yoona có khoảng 7-8 cử ăn, tính luôn ăn chính, ăn dặm và ăn lặt vặt. Chưa kể tối đi ngủ còn thủ theo 2-3 bình sữa. Đó cũng là lý do mà sáng nào Yuri cũng có một cái “Bobby Fresh siêu thấm” đầy NH3 + H2O. Thậm chí còn có nhiều lần Yuri đang ăn thức ăn của mình (nhắc lại đó là đồ ăn của người lớn nha) sau khi đã cho Yoong ăn xong. Vậy mà nhóc đó còn nhào lại giật đồ ăn của cô nữa, miệng thì cứ “Nhaaaa……Aaaaa” thấy ghét! Kết quả là Yul cũng đành cho nhóc đó nếm tí nước sốt trong món ăn của cô. Nhìn cái miệng móm, không có cái răng nào đang chúm chúm, liếm liếm nước sốt mà Yuri thấy yêu chết đi được!!!
Ít ra thì Yuri nghĩ Yoong rất dễ ăn, đỡ hơn nhiều mấy đứa trẻ khác, mới đút mấy muỗng bột là ẹo lên ẹo xuống rồi ói ra hết trơn, vừa tốn công làm lại chén bột khác, vừa phải lau dọn cái đống nôn đó nữa.
Nhưng vẫn còn một điều nữa mà Yuri thấy lạ ở Yoong, đó là trừ lần đầu tiên gặp Yoong cho tới giờ, nhóc đó chưa bao giờ khóc. Yuri nghĩ điều đó thật kì lạ, dù cho Yoong có là một đứa bé dễ tính đi chăng nữa, thì những ngày đầu tiên gặp Yuri, sống trong một môi trường khác, xa cha mẹ của mình thì Yoong cũng phải khóc chứ??? Yeah, Yoong là một đứa trẻ kì lạ nhưng Yuri yêu nó.
Từng ngày, từng ngày một, dù chỉ mới có một tháng, chỉ có 30 ngày ngắn ngủi nhưng Yuri lại cảm giác tình cảm của mình và Yoong ngày càng khắng khít hơn và lớn dần lên.
Cách Yoong cười, nụ cười đưa cả hàm ra, thấy cả cuống họng, mặt dù không có cái răng nào. Ánh mắt trong sáng ngây thơ nhưng không kém phần lém lỉnh khi Yoong năn nỉ đòi ăn thêm. Cái giọng trong vắt, như tiếng mèo con, lâu lâu lắp bắp được vài chữ “AA…baba” gì gì đó. Và cả những lúc “cái cục thịt” bé xíu đó ôm ôm chân cô, miệng thì chu chu đòi bế. Yuri sẽ cúi người xuống, nâng “cái cục thịt’ này lên, vậy là Yoong sẽ khoe nụ cười cá sấu đặc trưng của nhóc rồi hai tay vỗ vỗ lên má Yuri, và cuối cùng là rút sâu vào cổ cô.
…….
…….
Kính kong
Yuri giật mình, cô đứng dậy và mở cửa chính
“Hi Yuri, tụi mình tới rồi nè” Vợ chồng Nấm Lùn hớn hở bước vào (lần này chịu bấm chuông rồi hen!!!)
“Hi, các cậu vào đi”
“Yoong baby đâu?” Cởi bỏ cái áo khoát màu hồng xuống, Fany tươi cười hỏi ngay
“Trong bếp, mình đang định cho em ấy ăn sáng”
“Vậy hả? Để mình làm cho nha” Không đợi Yuri trả lời, Fany đã tí tớn nhảy vô nhà bếp
“Haizz….phải chi cậu ấy cũng chăm sóc mình như chăm sóc Yoongie” Taeyeon thở dài nhìn bạn gái mình đã tíu tít làm trò, nựng nịu Yoong
“Cậu nên mừng đi, mình thấy cậu ấy yêu trẻ con đó chứ. Sau này khi hai cậu có con với nhau, đảm bảo cậu ấy sẽ là một người mẹ tốt” Yuri cười khì vỗ vỗ lên vai Taeyeon
“Không dám đâu. Tụi mình mà có con thì mình sẽ chăm sóc 2 đứa trẻ trong nhà luôn đó. Một là đứa bé và hai là Fany đó. Cậu cũng biết cậu ấy thế nào rồi mà. Mình chịu gì nổi”
“Vậy sao cậu còn mong là cậu ấy sẽ chăm sóc cậu như chăm sóc Yoongie nhà mình? Mình thấy cậu ấy chỉ giỏi nựng nịu con bé thì đúng hơn” Yuri vừa nói vừa trề môi nhìn Fany bế Yoong lên hôn một cái ngay má – đúng ngay vị trí yêu thích của cô khi cô hôn Yoong
“Haizzz…” cả hai cùng thở dài
“…….”
“…….”
T
H
Ở
D
À
I
I
I
I
……
……
“Taeng àh”
“Hửm???”
“Mình nghe nói thở dài nhiều sẽ lùn hơn đấy”
“Hả??? Có vụ đó nữa hả?”
“Uh”
“Vậy thôi, mình dừng tại đây nha”
“Uh”
.......
…….
Haizzzzzzzzzzzzzz
“Mình nói thôi rồi mà!!!”
“Các cậu, xem Yoong baby nè” Tiffany hí hửng từ dưới bếp bế Yoong đang mang đôi giày búp bê màu hồng và đội cái nón vành màu hồng, bonus thêm cái nơ màu tím chà bá chính giữa, chạy lên chỗ Taeyeon và Yuri đang tự kỉ =.=
“….Ummmmmmmm……Woa~” Không còn biết nói gì
“Cái nón đẹp không Yuri? Mình mua theo ý Tete đó”
“Cái nơ màu tím thôi, còn cái nón hồng là ý của Fany” Taeyeon nghiêng đầu, thì thầm với Yuri
“Hai cậu...... đúng là......... SỰ KẾT HỢP HOÀN HẢO” Yuri chỉ còn biết cười gượng gạo trước tác phẩm nhà Nấm Lùn, trong lòng thầm xót xa cho Yoongie bé bỏng của cô bị đem ra làm vật thí nghiệm. Tội nghiệp con bé, nhìn mặt nó đơ như ma-nơ-canh vậy =.=
“Hehehehe, cậu đúng là…..chỉ được cái nói đúng!!! À Yuri, mình còn cái áo hồng cánh sen và cái váy hồng chấm bi tím nữa. Cậu mặc luôn cho Yoong baby nha. Con bé chẳng cho mình đụng vô người nó, vừa định cởi ra là nó la rồi. Mình chỉ có thể mang giày và đội nón cho Yoong thôi” Tiếp tục hí hửng
“À, à….đợi Yoong ăn xong đã, chắc em ấy đang đói lắm” Vuốt mồ hôi, cười trừ
“Vậy cũng được, lát nữa mình và Tete sẽ dẫn Yoong baby đi mua thêm quần áo nên cậu cứ thoải mái làm việc gì thì làm đi nha” Fany mỉm cười, nháy mắt nhìn Yuri
“Làm việc gì?”
“Cậu quên rồi hả? Mới hôm qua nè. Changmin oppa đó” Taeyeon giật giật cánh tay Yuri
Mất một vài giây để Yuri nhớ ra buổi hẹn hò của cô và Changmin oppa vào trưa nay. Có lẽ việc học cộng với việc nhà, cả việc chăm sóc Yoong làm cô quên khuấy đi mất
“À, mình nhớ rồi”
“Vậy cậu đã chuẩn bị gì chưa?”
“Chuẩn bị gì?”
“Thì đi hẹn hò. Được rồi, lên phòng, mình sẽ chọn quần áo cho cậu, còn trang điểm, làm tóc nữa. Đây là buổi hẹn đầu tiên của hai người kể từ khi anh ấy chính thức ngỏ lời với cậu đúng không? Mình sẽ làm cho cậu thật xinh đẹp. Cứ tin vào Fany này. Kekeke” Tiffany giao Yoong cho Taeyeon rồi kéo Yuri đi
Yoona nhìn dáng Yuri bị kéo đi làm cô không khỏi khó chịu. Changmin oppa là ai? Có quan hệ gì với Yuri của cô? Yuri có bạn trai rồi sao? Và đó là Changmin àh? Không, Yoong muốn Yuri ở nhà với Yoong cơ!!!
“Yoong àh, tụi mình đi uống sữa nha. Sau khi Fany chuẩn bị cho Yuri xong, Fany và unnie sẽ dẫn em đi mua quần áo. Chịu không?” Taeyeon thích thú nâng Yoong lên và hôn cái chóc vào má cô nhóc
“Áaaa……..UM OWAAAAAAA…….” *bặt bặt*
Tội nghiệp Taengoo vừa bị cho ăn tát =.=
TBC.
p/s 1: Chap 2 dài nhé nên Chap 3 sẽ up sau khi mình up chap 15 của fic "Love me". Thanks . Và mình cũng edit fic lại thành LONGFIC nhưng mà nó chỉ hơn 3 chap và dưới 10 chap. mình chưa biết cụ thể bao nhiêu.
p/s 2: wan trọng nè. Mình sẽ tặng 500won cho ai tem chap này. (cái p/s chút xíu, mong các bạn để ý )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro