Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8

Cuối cùng cũng đến ngày cậu quay trở lại Trung Quốc Cậu cùng Khánh Thù về nhà dọn đồ quay về Trung - nơi chứa đựng vô vàng kí ức đau khổ của Lộc Hàm.

- Cậu chắc chắn là muốn quay về Trung ? - Khánh Thù vẫn nghi ngờ lời nói của Lộc Hàm.

Như hiểu được hàm ý trong câu nói của Khánh Thù , Lộc Hàm trả lời chắc nịnh

- Chắc . tớ còn muốn cho hắn biết sự có mặc của Bảo Bảo.

- Ok .

- papa, mình về Trung Quốc sao ? - cậu trai nhỏ bên cạnh, sắp xếp đồ, nói.

- như papa nói con lúc trước, papa muốn con gặp một người rất quan trọng. - Lộc Hàm xoa nhẹ đầu cậu bé dịu dàng nói.

- Vâng ạ .

~~~~~~~~~dãi phân cách 2 bạn " chẻ " đến sân bay về nước. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

8 AM~ sáng hôm sau tại sân bay ~
Bước xuống sân bay là 2 thân ảnh nhỏ bé diện những bộ phong cách bước ra ngoài. Cậu diện một đồ thoải mái + thêm đeo theo cặp kính gương tôn lên vẻ đẹp thuần khiết, bên tay dắt một cậu bé rất tuấn tú.  Còn Khánh Thù cũng chả kém , cậu ấy diện cho mình áo T - shirt cùng quần bò ôm sát. Cậu nhanh gọi Tiểu Trương đến đón.

•••••••••dãi phân cách 2 ẻm đợi xe ••••••••••••••.

- Dạ chào cậu chủ và Độ thiếu gia - Tiểu Trương cung kính chào

Đang đứng nghịch điện thoại thì nghe thấy giọng , ngước lên thấy Tiểu Trương:

-A chào Tiểu Trương, anh vẫn khỏe chứ- cậu lâu ngày không gặp có phần vui mừng

- Dạ cảm ơn cậu chủ đã quan tâm , tôi vẫn khỏe. - Tiểu Trương vẫn cung kính trả lời

- à sẵn giới thiệu đây là con của em, Ngô Bảo Bảo. Chào chú đi con - Cậu dắt cậu bé lên giới thiệu

- cháu chào chú - Bảo Bảo nghe lời chào chú Trương.

- Chào con, thằng bé thật đẹp trai nha, có đôi mắt rất giống em.

- Được rồi chúng ta về nhà thôi, em thấy trong người mệt, với lại Bảo nhi mới lân đầu đi máy bay nên có vẻ hơi mệt - Lộc Hàm mệt mỏi lên tiếng.

- Chứ gì nữa , ngồi suốt mấy tiếng không mệt mới lạ - ai đó nãy giờ bị bơ không thương tiếc lên tiếng móc " họng" Con Nai con kia.

- Cậu không nói không ai nói cậu câm đâu - mặc cậu đen đi vài phần vì lời nói của ai đó lên tiếng nói " móc " lại

( Au: 2 anh vui thiệt , móc họng lẫn nhau
Han, D.O : con kia im lo mà viết ko ta cắt cơm * mặt đểu *
Au: Dạ vâng ạ * xách máy tính . dọt ~~ * )

~~~~~~~ Lại là dãi phân cách của 2 ẻm " xinh gơ " ~~~~~~~

- CHÀO APPA , UMMA- giọng oanh vàng lên tận quãng tám của ai kia * chắc ai cũng biết là ai ** chỉ chỉ chỏ chỏ *** làm người làm trong nhà đứng hình.

Ông bà Phác đang thưởng thức trà buổi sáng , nghe tiếng của Lộc Hàm thoáng giật mình " không phải bây giờ nó đang ở Mĩ sống rất tốt sao , sao lại về. " 2 ông bà không hẹn mà có chung suy nghĩ. Nhưng vẫn cố tỏ ra ngạc nhiên như không biết chuyện cậu giấu ông bà , bay qua Mĩ sinh con của Ngô Thế Huân.

- Aaaa , Tiểu Lộc, con đã trở về, ta nhớ con chết mình - bà Phác vui mừng ôm chầm lấy Lộc Hàm nói những lời yêu thương.

- Ta cũng rất nhớ con Tiểu Lộc của ta - ông Phác cũng lên tiếng góp vui.

- Con cũng rất nhớ 2 người nha~ - cậu làm nũng với bà Phác khiến 2 ông bà bật cười vì tính trẻ con của Tiểu Lộc.

- Lớn rồi không được làm nũng nữa - bà Phác giả bộ trách móc.
- Nhưng con vẫn thích làm nũng với người nha~ - cậu bình thản trả lời . Bà Phác chỉ biết lắc đầu nhìn Lộc Hàm.

Cậu gặp lại mọi người cảm thấy ấm áp , nghe được những lời yêu thương của người thân cậu cảm thấy dễ chịu. Chắc cậu phải nói thật Bảo Bảo cho mọi người biết.

- À , xin giới thiệu với appa, umma đây là Độ Khánh Thù bạn thân con - cậu mỉm cười giới thiệu cậu ấy cho appa umma

- Chào con. Cảm ơn con đã ở bên cạnh chăm sóc Tiểu Lộc hộ ta - bà Phác nhẹ nhàng chào Khánh Thù.

- à mà cậu bé ấy là.... - bà đưa tay về phía Bảo Bảo nói.

- Đây là cháu của hai người nha , tên là Bảo Bảo . - cậu bình tĩnh quan sát sắc mặt ông bà Phác.

- Dạ cháu chào ông bà ngoại cháu là Ngô Bảo Bảo - cậu bé mỉm cười đáng yêu nói.

- ai là cha đứa bé thế ? - bà thừa biết cha đứa bé là Ngô Thế Huân nhưng vẫn muốn tự chính miệng cậu nói ra

- Dạ ..... là con của..... Ngô Thế Huân - cậu lắp bắp trả lời

- Thiệt không ? - bà Phác giả vờ ngạc nhiên.

Cùng lúc đó Phác Xán Liệt trở về Phác gia .

- Ủa , Tiểu Lộc em mới về nước hả ? - anh ngạc nhiên hỏi.

END CHAP 8

bí ý quá nên chap ngắn

Ủng hộ và vote cho au nha ~

Ứ chơi đọc chùa nha ~

KAMSA~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro