Chap 8
Cuối cùng cũng đến ngày cậu quay trở lại Trung Quốc Cậu cùng Khánh Thù về nhà dọn đồ quay về Trung - nơi chứa đựng vô vàng kí ức đau khổ của Lộc Hàm.
- Cậu chắc chắn là muốn quay về Trung ? - Khánh Thù vẫn nghi ngờ lời nói của Lộc Hàm.
Như hiểu được hàm ý trong câu nói của Khánh Thù , Lộc Hàm trả lời chắc nịnh
- Chắc . tớ còn muốn cho hắn biết sự có mặc của Bảo Bảo.
- Ok .
- papa, mình về Trung Quốc sao ? - cậu trai nhỏ bên cạnh, sắp xếp đồ, nói.
- như papa nói con lúc trước, papa muốn con gặp một người rất quan trọng. - Lộc Hàm xoa nhẹ đầu cậu bé dịu dàng nói.
- Vâng ạ .
~~~~~~~~~dãi phân cách 2 bạn " chẻ " đến sân bay về nước. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
8 AM~ sáng hôm sau tại sân bay ~
Bước xuống sân bay là 2 thân ảnh nhỏ bé diện những bộ phong cách bước ra ngoài. Cậu diện một đồ thoải mái + thêm đeo theo cặp kính gương tôn lên vẻ đẹp thuần khiết, bên tay dắt một cậu bé rất tuấn tú. Còn Khánh Thù cũng chả kém , cậu ấy diện cho mình áo T - shirt cùng quần bò ôm sát. Cậu nhanh gọi Tiểu Trương đến đón.
•••••••••dãi phân cách 2 ẻm đợi xe ••••••••••••••.
- Dạ chào cậu chủ và Độ thiếu gia - Tiểu Trương cung kính chào
Đang đứng nghịch điện thoại thì nghe thấy giọng , ngước lên thấy Tiểu Trương:
-A chào Tiểu Trương, anh vẫn khỏe chứ- cậu lâu ngày không gặp có phần vui mừng
- Dạ cảm ơn cậu chủ đã quan tâm , tôi vẫn khỏe. - Tiểu Trương vẫn cung kính trả lời
- à sẵn giới thiệu đây là con của em, Ngô Bảo Bảo. Chào chú đi con - Cậu dắt cậu bé lên giới thiệu
- cháu chào chú - Bảo Bảo nghe lời chào chú Trương.
- Chào con, thằng bé thật đẹp trai nha, có đôi mắt rất giống em.
- Được rồi chúng ta về nhà thôi, em thấy trong người mệt, với lại Bảo nhi mới lân đầu đi máy bay nên có vẻ hơi mệt - Lộc Hàm mệt mỏi lên tiếng.
- Chứ gì nữa , ngồi suốt mấy tiếng không mệt mới lạ - ai đó nãy giờ bị bơ không thương tiếc lên tiếng móc " họng" Con Nai con kia.
- Cậu không nói không ai nói cậu câm đâu - mặc cậu đen đi vài phần vì lời nói của ai đó lên tiếng nói " móc " lại
( Au: 2 anh vui thiệt , móc họng lẫn nhau
Han, D.O : con kia im lo mà viết ko ta cắt cơm * mặt đểu *
Au: Dạ vâng ạ * xách máy tính . dọt ~~ * )
~~~~~~~ Lại là dãi phân cách của 2 ẻm " xinh gơ " ~~~~~~~
- CHÀO APPA , UMMA- giọng oanh vàng lên tận quãng tám của ai kia * chắc ai cũng biết là ai ** chỉ chỉ chỏ chỏ *** làm người làm trong nhà đứng hình.
Ông bà Phác đang thưởng thức trà buổi sáng , nghe tiếng của Lộc Hàm thoáng giật mình " không phải bây giờ nó đang ở Mĩ sống rất tốt sao , sao lại về. " 2 ông bà không hẹn mà có chung suy nghĩ. Nhưng vẫn cố tỏ ra ngạc nhiên như không biết chuyện cậu giấu ông bà , bay qua Mĩ sinh con của Ngô Thế Huân.
- Aaaa , Tiểu Lộc, con đã trở về, ta nhớ con chết mình - bà Phác vui mừng ôm chầm lấy Lộc Hàm nói những lời yêu thương.
- Ta cũng rất nhớ con Tiểu Lộc của ta - ông Phác cũng lên tiếng góp vui.
- Con cũng rất nhớ 2 người nha~ - cậu làm nũng với bà Phác khiến 2 ông bà bật cười vì tính trẻ con của Tiểu Lộc.
- Lớn rồi không được làm nũng nữa - bà Phác giả bộ trách móc.
- Nhưng con vẫn thích làm nũng với người nha~ - cậu bình thản trả lời . Bà Phác chỉ biết lắc đầu nhìn Lộc Hàm.
Cậu gặp lại mọi người cảm thấy ấm áp , nghe được những lời yêu thương của người thân cậu cảm thấy dễ chịu. Chắc cậu phải nói thật Bảo Bảo cho mọi người biết.
- À , xin giới thiệu với appa, umma đây là Độ Khánh Thù bạn thân con - cậu mỉm cười giới thiệu cậu ấy cho appa umma
- Chào con. Cảm ơn con đã ở bên cạnh chăm sóc Tiểu Lộc hộ ta - bà Phác nhẹ nhàng chào Khánh Thù.
- à mà cậu bé ấy là.... - bà đưa tay về phía Bảo Bảo nói.
- Đây là cháu của hai người nha , tên là Bảo Bảo . - cậu bình tĩnh quan sát sắc mặt ông bà Phác.
- Dạ cháu chào ông bà ngoại cháu là Ngô Bảo Bảo - cậu bé mỉm cười đáng yêu nói.
- ai là cha đứa bé thế ? - bà thừa biết cha đứa bé là Ngô Thế Huân nhưng vẫn muốn tự chính miệng cậu nói ra
- Dạ ..... là con của..... Ngô Thế Huân - cậu lắp bắp trả lời
- Thiệt không ? - bà Phác giả vờ ngạc nhiên.
Cùng lúc đó Phác Xán Liệt trở về Phác gia .
- Ủa , Tiểu Lộc em mới về nước hả ? - anh ngạc nhiên hỏi.
END CHAP 8
bí ý quá nên chap ngắn
Ủng hộ và vote cho au nha ~
Ứ chơi đọc chùa nha ~
KAMSA~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro